Nguỵ Tặc
2- Đă vậy, khi bị lôi ra mà vẫn c̣n hoang tưởng như trong đoạn hồi kư sau:
[trích].....
Người đi đầu là Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm. Người đi tiếp theo là ông Ngô Đ́nh Nhu. Sau cùng là hai tùy viên (Đại Úy Đỗ Thọ và ông Nguyễn Đắc Khá).
Đại Tá Lắm đến chào ông Diệm:
- Thừa lệnh Trung Tướng Chủ Tịch Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng, chúng tôi đến đón cụ và ông cố vấn.
Ông Diệm:
- Ông Đôn và ông Minh đâu hè?
Đại Tá Lắm:
- Thưa cụ, hai ông c̣n đang bận việc ở Tổng Tham Mưu.
Ông Diệm:
- Thôi được. Thế tôi và ông cố vấn đi cùng xe kia với ông.
Đại Tá Lắm quay người lại chỉ vào chiếc M113 và nói:
- Thưa cụ, xin cụ lên xe này cho.
Ông Nhu khẻ nhíu mày lên tiếng:
- Không thể đón Tổng Thống bằng một chiếc xe như vậy. Để tôi liên lạc với ông Đôn, ông Đính coi xem.
Đại Tá Lắm khẽ nhún vai:
- Tôi không biết. Đây là lệnh của Trung Tướng Chủ Tịch.
Đại Úy Nhung liền oang oang:
- Xin mời hai ông lên xe ngay cho đi.
Mặt ông Nhu đỏ bừng, giọng rất quyết liệt:
- Không được. Để tôi hỏi lại ông Minh, ông Đôn. Tôi đi xe nào cũng được, nhưng c̣n Tổng Thống...
Đại Úy Nhung:
- Ở đây không c̣n Tổng Thống nào cả.
Ngay lập tức, Nhung bảo hai quân nhân chạy đến đẩy hai ông lên xe và kéo cửa lên... [hết trích]
nguồn:
http://motgoctroi.com/StLichsu/LSCan...tnhuthenao.htm
"Ở đây không c̣n Tổng Thống nào cả."
Lời nói của 1 viên sĩ quan "quèn" quả là một thực tế kết thúc phủ phàng, nhục nhă và muộn màng cho Ngô Đ́nh Diệm.
Bookmarks