... tt.. lại Tết Dương lịch gần kề.. mấy ngày qua.. các Bà cùng cô con gái.. đi lễ nhà thờ núi.. rồi nhà thờ trên Quebec.. các bà vui lắm..
.. mới năm ngoái thôi.. ḿnh nằm mơ thấy đang đi di lịch.. ở một xứ nào ấy.. rồi bạn bè chẳng thấy ai mà chỉ thấy toàn là đầm với tây.. rồi họ mời ḿnh tham dự vũ hội .. rồi uống rượu.. ca hát vang lừng.. ṛi như bị ai xô té.. làm ḿnh tỉnh giấc.. bên cạnh ḿnh vẫn là chiếc gối cô đơn.. rồi tiếng xuồng ngoài sông vọng lại.. cô đơn muốn khóc.. nhớ đến con.. chúng nhất định đăng kư đi thuỷ lợi... rồi Thanh niên xung phong.. rồi đổi chuyển qua Công trường 9.. cán bộ nói rằng; nhất trí hy sinh cho cha mẹ.. vậy cha của các anh chị là ai.. nhớ khai báo rơ ràng ngay khi đăng kư.. để... cán bộ phụ trách lo khâu báo cáo liên hệ cho cha của các anh, chị nhanh, mau được về với gia đ́nh..
.... Một tháng sau.. hai đứa con của Phượng Hồng đă tới vùng Tây bắc.. lá thư đâu tiên của các con đề ngày đầu tháng 2-79.. chungs chỉ nói vỏn vẹn có mấy chữ.. đă đến nơi an toàn.. sẽ dốc hết sức lực để dành được danh hiệu tiên tiến... ṛi bẵng đi..
.. đầu năm 80.. cán bộ phụ trách báo tin về phường khóm.. phường khóm gọi lên để nhân thơ.. chúng chẳng nói là thơ ǵ... thế là vội vàng ba chân bốn cẳng tất tưởi đi lên phường..
cô thư kư phường bảo ngồi đợi.. rồi bên hội Phụ Nữ đi tới tay cầm gói đồ đựng trong cái túi mà ḿnh đă may cho hai con...nh́n thấy cái túi.. ḿnh như người.. chết đứng.. rồi chị phụ nữ nói ǵ không biết.. sau chị đưa cho ḿnh một cái phong b́.. và tấm bằng liệt sĩ... mắt hoa lên.. cố gắng mở to.. ôi thôi... tên con tôi.. miệng há to.. khóc không thành tiếng.. hai chân đầu gối rụng rời.. khuỵu xuống.. chỉ c̣n thốt lên được hai tiếng .. con ơi !!
... Lúc tỉnh giấc.. văn pḥng đă ra về hết từ lúc nào.. chỉ c̣n một ḿnh ḿnh.. và người dân pḥng canh gác tru sở.. Tay ôm kỷ vật .. bước đi thất thểu vô hồn... ngoài sông tiếng gọi xuồng vẫn lẻ loi như đâm nhói vô tim... Phượng Hồng dứt lời rồi ôm mặt khóc....
Hương vội bước lại gần.. ôm lấy P.Hồng.. dắt đến chiêc ghế dài.. đặt nằm xuống...
.. Thật tội nghiệp.. hai con chết ở tuyến đầu đất Bắc.. c̣n chồng, anh Duyệt.. th́ trai giam Nam Hà.. đă cướp đi quyền sống của anh.. cũng chí có tấm giấy báo tử mỏng tanh.. mà đau đớn khôn cùng !!
Giờ đây P.Hồng c̣n có được chút ǵ !! Không ai bỏ P. Hồng cả.. vẫn c̣n những người thân.. những người cũngddax một thời hững chịu đau thương.. giờ đây, gặp lại nhau.. cùng nhau tựa đầu.. an ủi, giúp đỡ nhau.. Đàn con cháu của T.Vân cũng như là con cháu của P.Hồng của Hương, của B.Thạch hay Giáng Ngọc..
Qua cơn mê của bạo tàn huỷ hoại quê ta.. th́ nay t́nh nhân loại.. đất nước cách xa này là quê Mẹ Kế sẽ tiếp tuc dưỡng nuôi các" con cháu ngoại sanh" . Đừng buồn nưẫ ngày mai trời lại sáng ... .. c̣n tiếp
Bookmarks