Theo tôi nghĩ là ông Kỳ, cũng như cô NGUYỄN CAO KỲ Duyên vẫn c̣n tiếc hùi hụi, kiểu chó ngáp phải ruồi, ruồi bay nguyên bầy mà chỉ ngáp 1 con, rồi không ngáp nữa, nên lúc đói, thấy tiếc sao không ngáp thành tổng thống, v́ thế ông Huy Phương mới nói, có người nói, may mà ông Kỳ không thèm ngáp thêm ruồi, chứ không th́ VNCH kỳ này nhuc nặng v́ 1 Tông Tông "cúi đầu liếm việt cộng", mà miệng mồm là HHHG.
Để xem, nếu thấy NGUYỄN CAO KỲ Duyên, Đặng Tuyết Mai chạy thụt mạng quay trở đầu về lại Mỹ, th́ có thể là ông Kỳ chết giống ông Vơ Văn Kiệt, nghĩa là dăng rồi kẹt chết?
Last edited by Nga Mi; 27-07-2011 at 10:14 AM.
Nói thẳng là một tên Trung Cộng trá h́nh. Mong các bác chú ư.
Sao dạo này bọn Trung Cộng vào vietland nhiều thế nhỉ ? Tàu cao tốc đâm vào nhau găy làm mấy khúc, giết chết mấy chục (?) người, sao không lo mà bày tṛ vào đây nhiều thế ? Trung Cộng sợ cách mạng hoa mai, hoa lài ở Việt Nam à ?
Tôi đă xin lỗi trước, tôi không rành tiếng Việt (cộng), lại c̣n bộ Đại tự điển Việt Nam nữa, chịu thua, xin lỗi, nhiễn là nhuyễn như bột, nói nhiễn mà không phải là nhiễn, mà là nhuyễn (như bột)? hỏi th́ hỏi vậy thôi, thôi đừng bỏ công trả lời trả vốn nha, trả cái ǵ? trả cái phang thẳng hả? tôi nhờ ông Trường cho cái phang thẳng trườn thôi, chứ làm ǵ mà có chuyện ráng chịu?
À tôi nhớ ra rồi, người miền Nam thường nói đi d́a có nghĩa là đi về, vậy học cho nhiễn, là nói sao viết vậy, nói sao diết dậy, phải dậy hôn, nhân xưa?
Tố Hữu
Bữa trước mẹ cho con xem ảnh
Ông Stalin bên cạnh nhi đồng
Áo Ông trắng giữa mây hồng
Mắt Ông hiền hậu, miệng Ông mỉm cười
Stalin! Stalin!
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu ḷng con gọi Stalin!
Hôm qua loa gọi ngoài đồng
Tiếng loa xé ruột xé ḷng biết bao
Làng trên xóm dưới xôn xao
Làm sao, Ông đă... làm sao, mất rồi!
Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi!
Hỡi ơi, Ông mất! đất trời có không?
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương ḿnh thương một, thương Ông thương mười
Yêu con yêu nước yêu ṇi
Yêu bao nhiêu lại yêu Người bấy nhiêu!
Ngày xưa khô héo quạnh hiu
Có người mới có ít nhiều vui tươi
Ngày xưa đói rách tơi bời
Có người mới có được nồi cơm no
Ngày xưa cùm kẹp dày ṿ
Có người mới có tự do tháng ngày
Ngày mai dân có ruộng cày
Ngày mai độc lập ơn này nhớ ai
Ơn này nhớ để hai vai
Một vai ơn Bác một vai ơn Người
Con c̣n bé dại con ơi
Mai sau con nhé trọn đời nhớ Ông!
Thương Ông mẹ nguyện trong ḷng
Yêu làng, yêu nước, yêu chồng, yêu con
Ông dù đă khuất không c̣n
Chân Ông c̣n măi dấu son trên đường
Trên đường quê sáng tinh sương
Hôm nay nghi ngút khói hương xóm làng
Ngàn tay trắng những băng tang
Nối liền khúc ruột nhớ thương đời đời.
(5-1953)
Cụ Cố trong nay tui đă từng lạy sống cụ đâu đó trong VL, đă thắp 7 lần 7 49 cái nhang tế sống cụ CỐ, đă từng tuyên bố bỏ cụ chạy lấy người và hứa never ...ever...see cụ CỐ again.
Hôm nay thức cảnh sinh t́nh bèn b́nh loạn chơi cho dzui. Hy vọng cụ Cố vui được vài trống canh. Cụ Cố trên VL cũng như Tố Hữu, că đời chưa được hân hạnh di Niên Sô đàn anh vĩ đại, chỉ mơ co ngày được hầu hạ chân rồng Stalin. Cụ Cố cũa tui chưa hề gặp mặt kẻ anh hùng Cao Kỳ nhưng thề một ḷng sẽ cùng vợ và con gái kề cạnh người quân tử, một thánh nhân Nguyễn cao Kỳ...
Thửu ấy trong Tố Hửu bừng bừng chí Bưng Bô nên Hửu ta nịnh Stalin 1 phát hy vọng đảng ta ngó lại thương t́nh ném cho cái dồi chó. Thế mà đời chẳng ch́u ḷng "quân tử". Tố Hữu cũng từng cố gắng leo lên chức này chức nọ nhưng anh em Thọ và Lê Duẫn nó ghét cay ghét đắng đ́ cho tới bến.
Gần cuối đời, công danh lợi lộc chẳng thấy ǵ, trơ lại thân 2 vợ chồng ǵa ở căn hộ chung cư ọp ẹp. Hữu ta mê lắm căn villa xây từ thời Pháp nằm ngay đường Quang Trung, Hoàn Kiếm Hà Nội (?). Tui đă từng đi qua căn villa này, tường sơn trắng toát, những tàn cây cổ thụ bao quanh toát ra nét đẹp cổ kính. Villa này đang cho cặp vơ chồng tây già nào đó mướn tháng cũng được vài ngàn đô. Thế mà Tố Hữu chẳng biết thân phận ao ước chi chuyện ngoài tầm tay với.
Ô ta, Tố Hữu, làm đơn với đảng và chính phủ xin nghỉ lại t́nh bưng bô lâu nay, cầu mong lạy lục đảng ta cấp cho cái villa đó và xin thề nếu được theo cụ Mác cụ Lê trong căn villa đó th́ mản nguyện sao cho siếc. Ấy thế mà cái thằng đảng mất dạy cũa ô nó cứ hứa hẹn lần hồi, bảo rằng cứ đợi đấy khi nào thằng tây già nó dọn di th́ cụ Tố cứ việc dọn vào.
Thế là...
Tư ấy trong tui bừng con nắng lạ.
Mặt trời le lói chiếu qua cái...villa
Ngày ngày Tố Hữu chống ba ton đi qua căn biệt thự với con mắt kèm nhèm, miệng mồm nhễu nhăo, ngước trời tự cười vu vơ...
Thế rồi bổng nhiên 1 ngày nọ, thằng tây dọn đi, biệt thự trống vắng nhưng ḷng Tố Hữu đánh trống rộn ră niềm tin yêu và hy vọng. Ô ta chạy...chỉ biết chạy trên đôi chân run rẫy teo ngắt v́ tháng ngày chờ đợi và tháng ngày theo bác theo đảng "t́m đường cứu nước". Ô ta chạy đến năn nỉ Duân "thằng tây dọn...dọn rồi, như đế quốc thực dân đă bị đảng ta đánh cho vắc ḍ lên cổ..Tui dọn nhà được rồi chứ ạ, thưa ngài !". Lê Duẫn sủa cho 1 câu như tác nước vào mặt "biệt thự bát ngát như thế c̣n đồng chí chỉ trơ 2 thân vợ chồng già, ở chi mà ở phí ra, đảng đă bố trí cho đ/c căn hộ khác rồi, dọn về ấy mà ở..."
Thưở ấy con chim x́u đông lạnh...
Mặt trời như điên đăo dưới chân tui...
Hộc lên 1 tiếng uất nghẹn. Tố Hữu trên giường bệnh, trong bênh viện các đ/ c 1 thời chí cốt vây quanh. Tố Hữu nh́n quanh, tay dựt ống thở ra, gào len tiếng thét năo ḷng "...căn biệt thự cũa tôi đâu rồi...bác Hồ ơi..."
...2 hàng nước mắt lăn dài xuống má...những ngày sau ấy bà cụ già, vợ Tố Hữu được đảng cho "di dời" về 1 căn chung cư ngoại thành Hà Nội. Chấm dứt sự nghiệp cách mạng lẫy lừng !
Lời cuối cho em...
Nghe nói Phạm Duy cũng chạy chọt xin đảng và chính phủ cấp cho ḿnh cái villa, villeo nào đó ở trung tâm Sai G̣n. Phải ở trong cái villa thời tây sang trọng th́ thiên tai Phạm Duy mới có thể sáng tác ,những tuyệt tác để đời..
Thiên Duyên T́nh Mộng
Em níu lưng anh, em níu lưng anh
Như những con sâu cuộn tṛn
Em cuốn lưng cong
Em ưỡn lưng ong. cho sét âm dương nổ tung ….
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks