Originally Posted by
tui xạo
Gần cuối tháng nh́n cuốn sổ hưu !!! cuốn sổ hưu hiện lên số tiền nho nhỏ , làm anh ấm ḷng mỗi khi nh́n thấy nó , và đó cũng chính là động lực khiến anh thức hôm thức khua ra vào Việt Land tỏ bầy tâm sự .
Mấy hôm nay nh́n măi cũng chán , nên anh nhẹ nhàng gấp nó lại cất vào tủ , rồi bước ra ngoài đi dạo một ṿng . Sau khi uống xong ly café rẻ tiền bên quán cóc vỉa hè , mà anh thường uống như vậy một ḿnh , dù hàng ngày điện thoại di động reng hoài không nguôi v́ bạn bè luôn liên lạc . Nhưng với tính t́nh ḥa nhă anh luôn chấp nhận cái sai của thiên hạ , cho nên ai nói chuyện với anh lâu một chút cũng thấy điều đó , đó là lúc nào anh cũng cho anh là đúng và họ sai , từ đó anh vắng bạn !!! .
Uống xong anh Cầu tạt ngang qua tiệm hớt tóc gần nhà , bước vào tiệm hớt tóc , hỏi : “ Chú Tư hớt cho tôi mái tóc , tiên thể cạo râu cho tui luôn ; Ở nhà , tôi cạo râu lúc nào cũng c̣n nham nhám không sạch đưoc , v́ da nhăn nhúm che hết gốc râu , dao cạo không cắt vô được , Khiến mỗi lần gần bả , bả lấy cớ bị nhột nên không chịu ??”.
Chú Tư trả lời : “ Chuyện đó dễ ợt ! “. Rồi kêu anh Cầu ngồi lên ghế hớt liền.
Hớt tóc xong , chú Tư lấy hai viên banh bằng gỗ nhỏ , đưa cho anh Cầu , bảo ngậm vào miệng để cho hai cái má phùng ra , rồi chú bắt đầu cạo . Chỉ loáng sau , chú cạo râu sạch sẽ nhẵn thín.
Xoa tay lên cằm , thấy hai má nhẵn mướt , anh Cầu khen rối rít : “ Chú tài thật , chưa bao giờ da mặt tôi lại nhẵn thín và sạch sẽ như bây giờ “ . Rồi anh Cầu thắc mắc hỏi tiếp : “ Nếu lỡ tôi nuốt viên banh gỗ vô bụng th́ làm sao hả chú ??”.
Chú Tư : “ Th́ cũng như bao người khác , sáng mai anh Cầu ị nó ra , rửa sạch sẽ rồi trả cho tôi dùng lại kỳ tới “.
Bookmarks