SỰ THẬT THỨ BA:
Ngoài việc hành quyết những “cường hào ác bá”, cộng sản đă giết hại những nạn nhân c̣n lại một cách bí mật và đă không thèm dấu diếm tội ác của họ. Người ta bây giờ thường nghĩ đến Huế như một pháp trường để hành quyết tội nhân, với những mồ chôn tập thể lớn.
Nhưng trong những ngày đầu tiên Huế bị chiếm đóng, chỉ có một số ít hành quyết được bộ đội và cộng sản nằm vùng loan báo để đồng bào đến xem.
Những mồ chôn trong thành phố Huế tương đối dễ t́m thấy, v́ để chôn người nơi đông đảo rất khó dấu được những soi bói ṭ ṃ của người xung quanh.
Tất cả những mộ tập thể c̣n lại đều được dấu kỹ, đa số ở vùng rừng núi hoang dă, không người qua lại, chắc đây là lư do chính khiến cho những nơi này đă được chọn lựa.
Một thân xác chôn vùi trong đồi cát rất khó t́m, cũng như đi t́m một vỏ ṣ chôn sâu trong cát trên bờ biễn với sóng biễn xoá đi những dấu tích trên chổ chôn.
Suối Đá Mài là một trong những nơi hẻo lánh nhất của Huế, và chắc hẳn đă làm cho cộng sản rất tốn công khi đưa các nạn nhân đến đó để giết.
Khi đến những nơi này, người quan sát sẽ nhận thấy rất rơ chủ ư của Việt cộng đă có nỗ lực che đậy tội ác của họ.
Giả thuyết mà tôi (tác giả DOUGLAS PIKE) nêu lên ở đây là dự định của cộng sản VN khi đang chiếm giữ thành phố Huế, và những vụ hành quyết họ đă thi hành.
Từ những chứng tích để lại, chúng ta có thể thấy được rằng, họ đă không nghĩ đến tương lai của họ ở thành phố Huế, mà chỉ thi hành những mệnh lệnh của cấp trên theo nhu cầu cần thiết, và với t́nh h́nh thay đổi lúc bấy giờ.
Một điều quan trọng khác nữa là đă không có một dấu hiệu nào để lại, đủ để chứng minh rằng, một lệnh hành quyết chính thức được phát ra từ Việt cộng;
Thay vào đó, những quyết định giết để bịt miệng nhân chứng thường xảy ra theo diễn tiến của cuộc chiến.
Sự liên hệ giữa hai điều vừa nêu ra rất rơ và được chia ra vào ba phần.
Giả thuyết ở đây là Việt cộng đă phải thay đổi chiến thuật trong suốt 26 ngày tấn chiếm Huế, và cũng từ đó mà “lệnh hành quyết” cũng thay đổi để thích ứng với nhu cầu và chiến lược.
Kết luận này tôi đă có sau khi sưu tầm những tài liệu của đảng cộng sản Việt Nam, phỏng vấn người tù số 1 và hồi chánh, tường thuật của những nhân chứng c̣n sống sót, những tài liệu tịch thu được bởi QLVNCH trên chiến trường, và những đường lối nội bộ của đảng cộng sản Việt Nam lúc bấy giờ.
Chiến lược của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (Communist Party of South Vietnam - PRP) cho Phần 1 chiến dịch Đông Xuân đă được nói ra rất rơ trong quân lệnh phát hành trong đêm ba mươi trước ngày tổng tấn công:
“…phải nhất quyết phối hợp các thành phần VC trong thành phố sau khi chiếm được thành phố. Cấp tố trang bị vũ khí cho các cán bộ chính trị cũng như dân sự, thành lập ủy ban quản trị từ tỉnh xuống đến quận hạt, phường khóm, thành lập các toán dân sự chiến đấu và các cơ cấu để yễm trợ quân đội khi chiến đấu, dùng dân để thành lập tuyến pḥng không, và nâng cao tinh thần đấu tranh của mọi giới cấp để pḥng thủ khi ngụy quân phản công...”
Đây là những dự tính và đă xảy ra như vậy lúc ban đầu.
Tuy nhiên, những ngày sau đó, những biến chuyển t́nh thế đă được thuật lại với chi tiết khác nhau.
Đài Hà Nội, ngày mồng bốn tháng Hai đă nói:
“Sau một giờ tấn công, Quân Đội Nhân Dân đă chiếm được biệt thự của Tỉnh Trưởng Thừa Thiên, nhà tù và tất cả các văn pḥng cơ cấu của chánh phủ ngụy … Quân Đội Nhân Dân đă trừng trị đích đáng những tên tay sai ác độc của quân ngụy và kiểm soát chặt chẽ các đường phố, bắt giữ những tên phản động, phản cách mạng, và đánh xập đổ chánh phủ ngụy hà hiếp nhân dân …”
Trong thời gian ngắn ngủi chiếm đóng thành phố Huế, những cán bộ chính trị cộng sản, tháp tùng bởi các toán hành quyết, đi bắt và giết sạch các yếu nhân của tỉnh Thừa Thiên để chánh phủ VNCH sẽ bị yếu đi sau khi Việt Cộng rút lui ra khỏi thành phố.
Đây là giai đoạn “hành quyết theo sổ đen”.
Ṭa án nhân dân được dựng lên, buộc tội, và hành quyết một cách chớp nhoáng.
Những tên cán bộ xuất hiện, tay cầm danh sách và địa chỉ của các nạn nhân, ra tay thủ tiêu các thành phần mà chúng gọi là “phản cách mạng”.
Những phiên ṭa này thường được diễn ra ở những nơi công cộng, hoặc trong vườn rộng dùng làm bộ chỉ huy dă chiến của việt cộng.
Phiên xử thường chỉ cần 10 phút để VC tuyên truyền, đọc cáo trạng, và buộc tội.
Không có một bị can nào được trắng án.
H́nh phạt luôn luôn là “tử h́nh”, và thường các bị can đă bị xử bắn ngay tại chổ.
Xác của họ được chôn gấp rút, hay trả lại cho gia đ́nh nếu xin.
Những người bị bắt xữ theo lối này, nhiếu nhất là các công an, cảnh sát của thành phố, nhất là các ban an ninh, mật vụ, quân nhân và binh sĩ, và những người không phải là cảnh sát hay quân đội, nhưng là những vị lănh đạo của các đảng phái, cộng đồng, giáo sư và các tôn giáo.
Ngoài sự tấn công ác độc nhắm vào thành phần “trí thức” ở Huế, Phần 1 của chiến dịch Đông Xuân đi theo đúng phương thức hoạt động của đảng cộng sản Việt Nam. Hủy diệt thành phần trí thức đă liên tục xảy ra trong các làng xă trong suốt 10 năm trước đó.
Sổ đen và địa điểm hoạt động đă được chọn lựa kỹ càng trước, Việt cộng chỉ chờ cơ hội để thi hành những dự tính này mà thôi.
Tuy nhiên, không phải mọi người trong “sổ đen” ở Huế đă bị sát hại. Rất nhiếu người trong sổ đen đă chạy trốn vào vùng thôn dă và đă thoát chết.
Suốt cuộc chiến 24 ngày liền, trong những ngày đầu, cán bộ cộng sản rất bận rộn truy lùng t́m bắt tất cả mọi người trong sổ đen, nhưng sau đó, họ đă chuyển mọi nỗ lực vào các công tác mới khi đă không bắt được hết tất cả.
C̣n tiếp...
Bookmarks