Originally Posted by
theviewingplatform
Trong chuyến đi không lâu về Việt Nam mới đây, tôi lần đầu tiên đến Sài G̣n mà trước đó tôi vẫn nghĩ là phải nóng, nắng hơn Hà Nội v́ gần đường xích đạo hơn. Hoá ra, tôi đă nhầm. Bước ra khỏi máy bay trong chuyến bay cuối cùng trong ngày, tức gần 12h đêm, khi một làn không khí vô cùng dễ chịu, ấm áp như ở Địa Trung Hải, song không hề oi bức, như trong nồi hầm, chảo rang ở Hà Nội, bao bọc tôi từ khắp mọi phía, tôi hiểu ngay, một khi khí hậu như thế, con người nơi đây phải hoàn toàn khác.
Tất nhiên, ở cấp bậc Việt Nam Sài G̣n hơn hẳn Hà Nội. Nếu Hà Nội bây giờ quê mùa, tràn ngập những khuôn mặt ngây thộn, như thuổng cuốc, của bọn nhà quê nửa người nửa ngợm từ khắp miền Bắc và Trung Việt Nam, tơi tả, bệ rạc, song vô cùng loè loẹt, rẻ tiền theo đúng phong cách của bọn nhà quê lu loa, bầy nhầy, bề nổi, th́ chỉ ở Sài G̣n tôi mới trông thấy những phụ nữ nước ra trắng trẻo bởi được tắm nước sạch, chứ không phải ao tù như các con nhà quê hôi thối miền Bắc, mặc váy áo để hở chân và lưng trần, tay khoác ví đầm.
Không, tất cả những điều tôi miêu tả chưa đủ làm nên một đất nước văn minh, song người miền Nam tốt hơn dân Bắc chó ăn đá gà ăn sỏi, dân miền Trung phản trắc, lừa thầy phản bạn, là điều không c̣n ǵ đáng để nghi ngờ. Song, xin hăy tin tôi, trên nền cầu vồng chủng tộc học, hiển nhiên, người Hà Nội gốc, người duy nhất chuyên tải văn hoá đô thị ở Việt Nam mà tôi sẽ viết về điều này, khác tất cả những loại người Việt c̣n lại.
Bookmarks