Đọc bài "điếu văn tiễn biệt ông Nguyễn Cao Kỳ của Bằng Phong Đặng văn Âu"
Điếu văn tiễn biệt
TƯỚNG QUÂN NGUYỄN CAO KỲ
Bằng Phong Đặng văn Âu
Kính thưa Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ,
Người lư tưởng của thanh niên thời đại,
Người thầy hướng dẫn bầy chim non,
Người hùng mang lại ổn định cho Đất Nước vào thời kỳ đầy nhiễu nhương,
Người tận trung với dân, với nước tới hơi thở cuối cùng,
Thưa Tướng Quân,
Tôi là Đặng văn Âu, hôm nay xin đứng trước vong linh ông để nói lời chào lần cuối tiễn đưa ông về nơi yên nghỉ đời đời.
Năm tôi ngoài hai mươi tuổi, xếp bút nghiên từ giă mái trường Đại Học v́ muốn nối chí Tướng Quân qua h́nh ảnh oai hùng của một phi công như thiên thần lướt gió tung mây. Chính Tướng Quân là mẫu người trai thời loạn mà hầu hết thanh niên thời bấy giờ đều mơ ước trở thành.
Sau khi được huấn luyện thể xác và rèn luyện tinh thần ở quân trường Nha trang, tôi được gửi sang Hoa Kỳ để được đào tạo trở thành một phi công chiến đấu. Tốt nghiệp xong, về nước, do sự sắp xếp của pḥng Nhân viên, tôi được chuyển về phục vụ dưới quyền chỉ huy trực tiếp của Tướng Quân tại Liên Phi Đoàn Vận tải. Tôi được Tướng Quân dạy bài học vở ḷng trên loại tàu bay Dakota to nhất nước thời bấy giờ. Niềm kiêu hănh được thụ huấn bởi cánh chim đầu đàn trong đơn vị vẫn c̣n lưu lại kỷ niệm tuyệt vời trong kư ức tôi từ gần 5 thập niên qua.
Trong thời gian phục vụ tại Liên Phi Đoàn Vận tải, tôi được những nhân viên lâu năm trong đơn vị cho biết rằng Tướng Quân là một người cực kỳ thanh liêm, công bằng và nhân ái. Tướng Quân đối xử với thuộc cấp như anh em ruột thịt của ḿnh. Không một người nào có thể phê phán sự trong sạch của Tướng Quân; không một ai phàn nàn, ta thán về sự thiên vị, bất công, thiếu khoan dung, độ lượng của Tướng Quân. Ai nấy đều tỏ ḷng kính trọng và ngưỡng mộ Tướng Quân v́ Tướng Quân luôn luôn là kẻ tiên phong đầu tên mũi đạn, luôn luôn gần gũi và chăm lo đời sống tinh thần, vật chất của anh em. Tướng Quân c̣n dám công khai lên tiếng phản đối trong cuộc họp Đơn vị trưởng về việc lănh tụ chế độ đưa chính trị vào Quân đội khiến cho những kẻ cơ hội t́m đường thăng quan tiến chức bằng sự xu nịnh; chứ không phải bằng sự cần mẫn làm việc hoặc bằng chiến công lập được ngoài mặt trận.
Chẳng bao lâu sau, do t́nh thế của Đất Nước, Tướng Quân lên Tướng, trở thành Tư Lệnh Quân chủng Không Quân, rồi lănh đạo Quốc Gia, tôi không c̣n được là thuộc cấp trực tiếp của Tướng Quân nữa, nhưng tôi luôn luôn nh́n vào Tướng Quân như một tấm gương để noi theo các đức tính: công bằng, nhân ái và trí dũng.
Sau cuộc khủng hoảng của chính quyền dân sự, không một ai dám đảm nhận chức vụ Thủ tướng, Tướng Quân đă như một người lính thừa hành mệnh lệnh cấp trên, mạnh dạn đáp lại sự yêu cầu của Hội Đồng Quân Lực VNCH để đứng ra thành lập Nội các Chiến tranh. Là một người lính thuần túy, mới 35 tuổi không có một chút kinh nghiệm chính trị, không có sự hỗ trợ của chính đảng, của đoàn thể tôn giáo, Tướng Quân đă ổn định được t́nh h́nh vào thời điểm cực kỳ khó khăn mà dư luận quần chúng thời bấy giờ đánh giá Tướng Quân chỉ có thể tại chức từ hai đến ba tuần lễ!
Tướng Quân thân chinh ra Miền Trung dẹp loạn năm 1966 sau khi ba vị Tướng khác đă thất bại. Tướng Quân đă lấy lượng khoan hồng tha thứ những quân nhân bị các phần tử tôn giáo quá khích xúi giục nổi loạn. Mặc dầu t́nh h́nh chiến trường c̣n sôi động, hậu phương chưa hoàn toàn ổn định, Tướng Quân đă tổ chức thành công cuộc bầu cử Quốc Hội Lập Hiến để xây dựng nền dân chủ. Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm là Cha Đẻ nền Đệ Nhất Cộng Ḥa và Tướng Quân là Cha Đẻ nền Đệ Nhị Cộng Ḥa.
Qua năm 1967, các Tướng lănh trong Quân lực VNCH đồng thanh đề cử Tướng Quân là ứng cử viên đại diện Quân Đội trong cuộc tranh cử Tổng thống. Nhưng v́ tha thiết với t́nh đoàn kết, Tướng Quân đă nhường vinh dự ấy cho Trung tướng Nguyễn văn Thiệu và chấp nhận vai tṛ Phó Tổng thống. Tết Mậu thân 1968, Tướng Quân thay mặt Tổng thống đang bị kẹt ở quê vợ, điều động cuộc phản công chống lại cuộc xâm lăng Miền Nam . Năm 1971, Tổng thống Nguyễn văn Thiệu loại Tướng quân ra khỏi chính trường. Tướng Quân ra Khánh Dương lập đồn điền canh tác ngô khoai, nhằm đóng góp vào công cuộc xây dựng nền kinh tế hậu chiến cho nước nhà.
Tháng Tư năm 1975, mặc dầu không c̣n giữ một chức vụ trong chính quyền VNCH, Tướng Quân đă đứng ra kêu gọi Quân Đội cố thủ để c̣n có vị thế đàm phán với chế độ ở Miền Bắc. Khi Quân Đội lâm vào cảnh rắn mất đầu, Trung tướng Nguyễn văn Thiệu – Tổng Tư lệnh Quân Đội – đă đào thoát ra nước ngoài, các Tướng lĩnh buông súng, Tướng Quân c̣n bay trên ṿm trời Thủ đô hướng dẫn phi tuần khu trục oanh kích vào các dàn hỏa tiễn địch quân, nhưng cuối cùng đành phải ĺa bỏ quê hương v́ thế cùng lực tận. Nhưng ít nhất Tướng Quân đă cứu được Trung tướng Ngô Quang Trưởng và một số thuộc cấp cũ của ḿnh an toàn ra Hàng không Mẫu Hạm Hoa Kỳ.
Suốt 36 năm sống đời lưu vong tỵ nạn, vốn là kẻ cực kỳ thanh liêm, từ địa vị Thủ tướng, Phó Tổng thống, Tướng Quân đă không quản ngại làm lụng vất vả để nuôi sống gia đ́nh. Nhưng luôn luôn canh cánh bên ḷng mối quan hoài, ưu tư đối với vận mệnh xứ sở, Tướng Quân đă t́m mọi dịp như tiếp xúc với chính giới Hoa Kỳ, đi nói chuyện ở các trường Đại Học trên nước Mỹ, kêu gọi Hoa Kỳ trở lại bắt tay Việt Nam v́ chính quyền lợi của Hoa Kỳ tại vùng Thái B́nh Dương và giúp Việt Nam ngăn chặn tham vọng muôn đời của Trung Hoa về giấc mộng bành trướng bá quyền.
Đầu năm 2004, Tướng Quân đơn thân độc mă trở về Việt Nam như một sứ giả ḥa b́nh, kêu gọi các nhà lănh đạo đang có trách nhiệm với Đất Nước phải thi hành chính sách Đại Đoàn Kết Dân Tộc như Cha Ông chúng ta đă làm th́ mới phá nổi ba lần xâm lăng của giặc Nguyên. Trong tâm trí Tướng Quân luôn luôn bị ám ảnh nước ta có nguy cơ trở thành Giao Chỉ Quận và nuôi giấc mơ Hội Nghị Diên Hồng. Vốn là người cương quyết chống lại Chủ nghĩa Cộng sản, lập trường của Tướng Quân trước sau như một, nên Tướng Quân đă trả lời nữ kư giả Hồng Nga của đài BBC trong cuộc phỏng vấn rằng Tướng Quân không bao giờ chấp nhận Chủ nghĩa Cộng sản ngay giữa thành phố Sài G̣n. Thử hỏi từ trước đến nay, ai đă trở về Việt Nam và dám công khai nói điều đó?
Suốt gần 7 năm đi khắp lănh thổ Việt Nam, nơi nào Tướng Quân cũng được đồng bào các giới từ già đến trẻ đón nhận một cách thân t́nh, nồng hậu. Nhà thơ Bằng Việt đă không nén được cảm xúc, viết nên bài thơ mô tả cuộc rượu giữa các cựu chiến binh Miền Bắc với nhau mà chai rượu trong buổi tiệc là do Tướng Quân tặng.
RƯỢU CỦA NGUYỄN CAO KỲ
Vị thiếu tướng công an cầm chai rượu ra bàn
-“Ông Nguyễn Cao Kỳ mới về gửi tặng”.
Mọi người đang vui, gật gù bảo “uống”
Nhưng một người bảo “Không!”.
V́ sao không ? Rượu cứ ngon là rượu!
Whisky Mỹ hay Vodka Nga, giờ có mặc cảm ǵ,
Chiến tranh lạnh qua rồi, ba mươi năm sau chống Mỹ
Đây là chén rượu thăm quê của tướng Nguyễn Cao Kỳ!
Nhưng vẫn có một người không chịu uống!
V́ sao không? Chẳng cố chấp quá ư?
Cậu là lính pḥng không, chúng tớ đều cựu chiến binh cả chứ!
Cũng bom đạn, cũng Trường Sơn ,cũng vào sinh ra tử,
Sống đến hôm nay đâu phải để hận thù!
Có phải tự đáy ḷng không vượt qua mặc cảm?
Không vượt qua nỗi buồn của cuộc chiến tranh xưa,
Không vượt qua chính ḿnh, không vượt qua quá khứ,
Vết thương cũ c̣n đau khi gió chuyển sang mùa…
Đám đông ồn ào của chúng tôi cứ uống
Anh bạn chỉ ngồi im, cũng chẳng nói thêm ǵ,
Và bữa rượu bỗng dưng thành đắng đót
Chẳng phải tại v́ ai, kể cả Nguyễn Cao Kỳ!
Bài thơ đó đă được báo chí trong nước đăng tải và hàng triệu độc giả đă hiểu được tâm nguyện của Tướng Quân muốn làm lành vết thương của một thời chiến tranh lửa đạn.
Thưa Tướng Quân kính mến,
Tướng Quân là một Phật tử, được sinh ra do bà mẹ cầu nguyện ở Chùa Hương. Suốt cả cuộc đời Tướng Quân hành xử đối với bạn bè, đối với thuộc cấp, đối với đồng bào, đối với Đất Nước giống như một vị Bồ Tát giữa cơi trần. Không bao giờ đọc Kinh Thánh của Chúa Jésus, nhưng Tướng Quân hành động giống như Ngài, nghĩa là Tướng Quân đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục. Chí lớn của Tướng Quân là chí của chim Đại Bàng; loài chim ri, chim sẻ không thể hiểu thấu tâm tư của Tướng Quân. V́ lẽ đó, những lời thóa mạ hỗn xược của kẻ tiểu nhân không thể làm Tướng Quân sờn ḷng, nhụt chí. Tướng Quân hằng khuyên tôi nên dành th́ giờ đóng góp cho Đất Nước, đừng mất th́ giờ vào các chuyện thị phi.
Mấy hôm nay, suốt ngày đêm, tôi nhận được những cú điện thoại, những email từ những người Việt thầm lặng đă gọi, đă gửi những lời chia buồn rất thống thiết đến. Họ chia sẻ nỗi đau buồn của tôi và có người cùng khóc với tôi trong điện thoại. Người ta hiểu Tướng Quân, thương Tướng Quân và cảm phục sự can đảm của Tướng Quân. Họ ví Tướng Quân với tôi như đôi tri kỷ Khúc Dương và Lưu Chính Phong trong khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ mà họ quên rằng chúng ta đều thuộc danh môn chính phái!
Không có một vị Tướng nào, không một nhà lănh đạo nào trên Đất Nước Việt Nam có thể sánh với Tướng Quân về ba tiêu chí của Đức Thích Ca Mâu Ni: Bi, Trí, Dũng.
Không những chỉ yêu thương anh em, bằng hữu, đồng đội, Tướng Quân c̣n yêu thương cả kẻ cựu thù. Trong cuộc sum vầy giữa anh em, một lần Tướng Quân đă dẫn sách Le Grand Coeur của De Edmondo De Amicis do cụ Hà Mai Anh dịch thành tác phẩm Tâm Hồn Cao Thượng nói về Người Lính ngoài chiến trường đề cao nhân tính. Sự nh́n xa trông rộng của Tướng Quân về mối hiểm họa Hán Hóa từ những thập niên của thế kỷ trước mà chưa một nhà trí thức nào, một nhà tranh đấu nào ở hải ngoại đề cập, cho tới nay sự thể quá rơ ràng th́ họ mới la làng, chứng tỏ Tướng Quân có viễn kiến hơn người. Dũng khí của Tướng Quân không phải chỉ xông pha ngoài chiến trường, mà c̣n can đảm khước từ danh vọng địa vị cao nhất như chức vụ Tổng thống và tiền tài to lớn hàng trăm triệu được người ta cống hiến. Đi vào chốn hang hùm mà Tướng Quân cứ thản nhiên tiến bước như đi giữa chốn không người!
Cách đây một tuần, Tướng Quân gọi điện thoại từ Malaysia về, cho tôi biết rằng các bác sĩ khám nghiệm sức khỏe tổng quát cho Tướng Quân đều lấy làm ngạc nhiên về một người ở tuổi bát tuần mà không bị một chứng như cao mỡ, cao đường, cao huyết áp. Thế mà đột nhiên tôi chợt nghe tin như sét đánh ngang tai: Tướng Quân ĺa đời!
Nhất định sự ra đi của Tướng Quân có điều ǵ bí ẩn, giống như cựu Thủ tướng Vơ văn Kiệt cũng đột ngột ĺa đời với nhiều nghi vấn. Tôi coi sự ra đi này của Tướng Quân là cái chết của kẻ tử v́ Đạo, của người anh hùng vị quốc vong thân.
Tôi khóc cho Tướng Quân v́ ước vọng được nh́n thấy Việt Nam có Tự Do – Dân Chủ của Tướng Quân chưa thành mà đă từ giă cơi đời. Tôi khóc cho Đất Nước v́ dân ḿnh cho tới nay vẫn chưa qua khỏi kiếp nạn đọa đầy, tủi nhục, vong thân.
Đức Phật Thích Ca hy sinh ngôi báu, ĺa vợ con để đi t́m con đường giải thoát cho ḿnh và cho chúng sinh, rồi cũng nhập diệt ở tuổi bát tuần. Nhân loại vẫn c̣n khổ đau.
Đức Jésus, người con duy nhất của Chúa Cha xuống trần cứu rỗi nhân loại rồi cuối cùng cũng bị lăng nhục, bị đóng đinh trên thập tự giá.
Tướng Quân cũng đă từng nói với anh em chúng tôi về những sự việc nêu trên, rồi đây số phận bản thân Tướng Quân cũng không thể thoát ra khỏi ṿng hệ lụy ấy, nhưng Tướng Quân vẫn quyết theo đuổi con đường cứu độ chúng sinh ra khỏi cơn mê lầm, thù hận, tăm tối.
Là người học tṛ được Tướng Quân truyền dạy kinh nghiệm phi hành, là người em trong Đại Gia đ́nh Quân chủng, là một công dân yêu nước thương ṇi, tôi nguyện noi gương Tướng Quân để sống cuộc đời đáng sống. Tôi tin chắc rằng Tướng Quân hiểu thấu ḷng dạ của một người học tṛ, của một đứa em, của một người yêu nước Việt Nam . Con, cháu Tướng Quân sẽ hănh diện ngẩng cao đầu v́ đă có người Cha, người Ông phi thường.
Tướng Quân, một vị Bồ Tát vừa khuất, đă bỏ lại trần gian tất cả công danh sự nghiệp, nhưng hào khí sẽ tồn tại măi măi, bởi v́ Tướng Quân là hiện thân của BI, TRÍ, DŨNG. Nước Việt Nam mất hay c̣n là do ở mỗi người Việt Nam có BI, TRÍ, DŨNG hay không mà thôi.
Than ôi! Mây tán, tuyết tan, hoa tàn, nguyệt khuyết. Ṿng sinh tử chẳng ai thoát được. Biết lẽ đời là thế, nhưng tôi không ngăn nổi giọt lệ tiếc thương Tướng Quân!
Xin Tướng Quân an vui nơi miền lạc cảnh, nơi không c̣n hận thù, đố kỵ, thị phi.
Kính lạy tạ hương linh Tướng Quân, xin Tướng Quân dùng quyền năng của ḿnh thanh tẩy những sự ô trược ở cơi đời này để dân tộc Việt xứng đáng có một chỗ đứng hiển hách trong cộng đồng nhân loại mà Tướng Quân hằng ước mơ.
Bằng Phong Đặng văn Âu,
Bookmarks