Càn Long, máu siêu bành trướng c̣n hơn đại bành trướng Hán tộc, phối hợp hai mưu kế của hai gă họTôn, liền lệnh ngay Tôn Sĩ Nghị đưa mấy vạn quân qua “giúp nhà Lê”, không quên dặn ḍ Tôn Sĩ Nghị bằng một mật dụ vô cùng nham hiểm; rằng qua An Nam nên tiến quân thận trọng, lập được đầu cầu, dừng binh để bảo toàn lực lượng, dùng ngay người Việt đánh người Việt, cụ thể cho họ Lê đánh họ Nguyễn để An Nam tả tơi. Khi ấy mới thu phục An Nam vào đồ bản.
Thực ra Càn Long cũng có nghe mưu kế của Tôn Vĩnh Thanh khi dặn ḍ Tôn Sĩ Nghị; mưu đó là ǵ?
Chia đôi An Nam, Thuận Hóa về nam giao cho Tây sơn, Hoan Ái về bắc giao cho họ Lê, phong An Nam quốc vương “bù nh́n”cho hai họ, cùng làm chư hầu của Đại Thanh, c̣n quân Thanh ở lại An Nam để kềm chế.
Quá ư tham ác, tàn độc!
Đáng buồn là một số đại trí thức triều Lê như Lê Quưnh, Nguyễn Huy Túc, Trần Danh Án… đă “mơ màng” trong những ḍng “trá mị” của bài hịch “giúp Lê trị Tây Sơn” của cáo già Tôn Sĩ Nghị.
Các vị khoa bảng đầy phấn khích, trong những tháng cuối năm Mậu Thân 1788, chuốc lời văn để viết hịch Cần Vương, vận động dân chúng Bắc Hà hưởng ứng cuộc khôi phục nhà Lê, có sự hỗ trợ của đại quân Thanh triều, để huynh đệ tương tàn, và Đại Thanh cứ lấn dần đất đai sông biển.
Trên đống hoang tàn của hoàng thành Thăng Long, ngày 21 tháng 11 năm Mậu Thân[1788], tự quân Lê Chiêu Thống đă qú mọp lạy về Bắc quốc, nâng hai tay nhận ấn An Nam Quốc Vương, trông ô nhục như Trần Ích Tắc tái sinh!
C̣n tiếp...
Bookmarks