Page 2 of 7 FirstFirst 123456 ... LastLast
Results 11 to 20 of 67

Thread: HĂY NH̀N XEM CHUYỆN G̀ ĐANG XẢY RA CHO DÂN M̀NH TRONG NƯỚC

  1. #11
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Nạn đập chó tăng mạnh



    Một người tên Nghĩa, ở Đông Hà, Quảng Trị, bức xúc: “Trộm cắp chó giờ là tệ nạn xă hội rồi, v́ do dư thừa lao động, tŕnh độ, ư thức của người dân chưa cao và nhu cầu ăn thịt chó ở ngoài Bắc rất cao, lễ hội, tiệc tùng họ trưng bày, làm thịt chó để ăn. Xuất phát từ ư thức của họ kém, họ đi ăn trộm chó để kiếm thêm thu nhập dẫn đến một số việc rất đáng tiếc.”

    Theo ông Nghĩa, nạn trộm chó bây giờ không c̣n đúng với cái tên gọi “trộm chó” của nó nữa mà phải nói là nạn cướp chó, v́ nhiều người dắt chó đi dạo ở đoạn đường vắng, những kẻ cướp chó xông đến khống chế người và ung dung cầm sợi xích, lôi con chó lại gần, nhấc bổng lên và bỏ bao mang đi. Hành động của những kẻ này hoàn toàn không chút mảy may lo sợ chủ sẽ hô hào kêu cứu, hành vi của chúng vừa chuyên nghiệp lại vừa lạnh lùng không thể tả!

    * * *

    Muốn cho nạn trộm cướp chó chấm dứt th́ phải không ăn thịt chó,

    bởi một khi anh ăn thịt chó th́ anh cũng là đồng lơa với kẻ trộm,

    bởi hơn 80% thịt chó trên thị trường có nguồn trộm cắp, anh ăn thịt chó cũng có nghĩa là anh đồng lơa với trộm cắp.

    Chưa có một cán bộ nào ư thức được việc này nếu không nói là họ rất khoái trá khi ăn thịt chó.

    Miếng ăn khoái khẩu đă che mất lương tri của họ, xă hội sẽ c̣n lũng đoạn v́ chó!
    Last edited by Tigon; 06-01-2015 at 12:13 PM.

  2. #12
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Đầu năm đi hớt...tóc



    Thứ Hai, 05 tháng Giêng năm 2015 02:46




    Hèn chi các ông anh lại chẳng siêng về VN thăm ...Bố Mẹ !
    Last edited by Tigon; 06-01-2015 at 10:07 PM.

  3. #13
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    "Vượt đèn đỏ chỉ dành cho người ít học"!


    01/05/2015 - 20:18

    Câu "Vượt đèn đỏ chỉ dành cho người ít học" trên băng rôn tuyên tuyền an toàn giao thông tỉnh B́nh Định treo mấy hôm nay trong thành phố, khiến người dân tức giận.


    Theo ông Trần Châu- Giám đốc Sở Giao thông vận tải, Phó ban An toàn giao thông tỉnh B́nh Định- câu tuyên truyền trên là của Ủy ban An toàn giao thông quốc gia. Ủy ban này giao cho một đơn vị thuộc Sở Thông tin & Truyền thông tỉnh B́nh Định treo trên các đường phố nhằm tuyên truyền, kêu gọi người dân gia tăng ư thức khi tham gia giao thông vào dịp Tết Nguyên đán sắp tới.

    Trước đó, từ ngày 3/1, trên nhiều đường phố của Thành phố Quy Nhơn người ta thấy xuất hiện hàng loạt băng rôn tuyên truyền có câu "Vượt đèn đỏ chỉ dành cho người ít học".

    Hầu hết người đi đường đều tỏ ra rất tức giận khi đọc u khẩu hiệu này. Nhiều ư kiến của người dân cho rằng câu này rơ ràng xúc phạm những người dân không có điều kiện học hành, nói khác đi đây là một sự miệt thị quá đáng. Hàm ư cho rằng họ là những người ít học, nên không có ư thức chấp hành pháp luật về an toàn giao thông.

    Một cư dân tại đây, ông Trần Văn Ngàn ngụ phường Quang Trung, Thành phố Quy Nhơn phê phán: “Tuyên truyền ǵ mà như thóa mạ, hạ nhục những người dân nghèo không có điều kiện học hành vậy. Hay họ muốn nói, những người ít học được phép vượt đèn đỏ?”



    Cho tới nay, không ai biết thực sự ai là tác giả của câu này và ai là người ra lệnh treo nó lên, Sở Thông tin hay Sở Giao thông vận tải?

    Tin tổng hợp

  4. #14
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Sài G̣n:Côn an dùng vũ lực tấn công 3 cha con người khuyết tật





    Published on Dec 5, 2014


    Sài G̣n: CA dùng vũ lực tấn công 3 cha con người khuyết tật

    Một video phổ biến trên youtube ghi lại cảnh công an, dân pḥng sắc phục dùng vũ lực để khống chế một người đàn ông khuyết tật làm nghề hát rong. Theo tác giả, vụ việc xảy ra vào sáng ngày 3/12/2014, tại khu vực chợ Rạch Ông, đường Nguyễn Thị Tần, phường 2, quận 8, Sài G̣n.

    Nội dung clip cho thấy một người đàn ông mặc áo trắng, đội mũ bảo hiểm đỏ đang bị một nhóm CA phường dùng vũ lực để khống chế chỉ v́ lư do dừng xe trên đường hát rong bán kẹo kéo. Trên chiếc xe bán kẹo kéo c̣n có 2 trẻ nhỏ.


    Người dân chứng kiến cho biết v́ sót của, nên người đàn ông này có đôi co với nhóm CA để tránh bị bắt về phường. Ba, bốn CA cùng dân pḥng đă dùng vũ lực tấn công người đàn ông này. Điều đáng nói, nạn nhân lại là người khuyết tật với một cánh tay bị cụt. Sau khi bị đánh, nạn nhân bị chảy máu ở miệng và nơi cánh tay bị cụt", tác giả đoạn clip cho biết.

    Rất đông người dân đă phản đối hành vi thô bạo của lực lượng công an, đồng thời đă ghi lại h́nh ảnh h́nh ảnh tố cáo.

    Đoạn clip cho thấy người đàn ông khuyết tật liên tục bị công an dùng vũ lực để khống chế, xô đẩy trong lúc đang cố gắng bảo vệ tài sản là một chiếc xe bán kẹo kéo.

    Nạn nhân cho biết 2 đứa trẻ đi theo là con ḿnh. V́ vợ mất đă lâu, bản thân lại khiếm khuyết nên phải đi hát rong bán kẹo kẹo nuôi con.

    Lẽ ra nhóm CA kia có thể cư xử nhân văn hơn bằng cách nhắc nhở trong trường hợp nạn nhân lấn chiếm cản trở ḷng đường. Nhưng họ đă nhất mực kiên quyết cưỡng bắt bằng được kể cả phải dùng vũ lực!

    Xấu hổ thay, cả nhóm công an - dân pḥng chỉ để quây lại bắt một người khuyết tật!"



    http://danlambaovn.blogspot.jp/…/sai...ung-vu-luc-tan
    Last edited by Tigon; 07-01-2015 at 11:41 PM.

  5. #15
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thứ Bảy , 10/01/2015

    Một học sinh lớp 6 thiệt mạng sau khi bị cô giáo đánh




    Bàn thờ em Lê Thị Phước Hải 11 tuổi, thiệt mạng sau khi bị cô giáo đánh đ̣n. (Ảnh: Facebook của Khải Hoàn, mẹ em Hải).


    Trà Mi-VOA

    Một học sinh cấp hai ở TP HCM thiệt mạng sau khi bị cô giáo đánh đ̣n hôm 6/1.

    Em Lê Thị Phước Hải 11 tuổi học lớp 6/7 trường trung học Phan Bội Châu, quận Tân Phú, đă tử vong sau khi bị cô giáo dạy môn Công nghệ cặp những chiếc thước học sinh lại đánh vào mông.

    Báo Tuổi Trẻ ngày 9/1 nói em bị cô giáo tên Vy phạt là v́ không thuộc bài, nhưng bạn bè cùng lớp cho gia đ́nh em biết Hải bị phạt v́ nói chuyện trong giờ học.

    Gia đ́nh Hải cho hay em có bệnh sử động kinh được điều trị từ năm lớp 2 tới nay và gia đ́nh đă thông báo bệnh trạng của Hải cho nhà trường và bạn bè biết để tránh những trường hợp đáng tiếc xảy ra với em.

    Thế nhưng, theo lời kể của các nhân chứng là bạn cùng lớp, em Hải đă bị cô Vy bắt nằm lên bàn và dùng nhiều chiếc thước đánh dù em đă van xin cô hăy đánh vào tay và các bạn cùng lớp cũng xin cô tha cho em v́ Hải bị bệnh.



    Em Hải có bệnh sử động kinh, và gia đ́nh đă thông báo bệnh trạng của Hải cho nhà trường và bạn bè biết để tránh những trường hợp đáng tiếc xảy ra với em.


    Sau 4 lần roi của cô Vy, em Hải ngất xỉu, rơi từ trên bàn xuống, tiểu ra quần, nhưng cô Vy không đỡ em lên v́ nghi em giả vờ.

    Sau đó, Hải được đưa xuống pḥng y tế và chuyển đi cấp cứu nhưng tim em đă ngừng đập trước khi tới bệnh viện.

    Bà Khải Hoàn, mẹ em Hải, cho VOA Việt ngữ biết gia đ́nh không truy cứu trách nhiệm h́nh sự đối với cô giáo Vy v́ không muốn h́nh hài nhỏ bé của em bị mổ xẻ tử thi theo quy định điều tra.

    Vụ việc này một lần nữa khơi dậy làn sóng phẫn nộ trong công luận Việt Nam vốn lâu nay bức xúc trước tệ nạn đạo đức sư phạm xuống dốc, bạo lực học đường leo thang, với rất nhiều vụ giáo viên hành hạ, đánh đập học sinh bị phơi bày lên các phương tiện truyền thông xă hội.

    Bà Khải Hoàn, mẹ em Hải, nói với VOA Việt ngữ:

    “Gia đ́nh tôi đă nhiều lần nói với nhà trường rằng em học được th́ học, không th́ thôi, không sao hết, trả em về nhà không sao hết v́ em có chứng bệnh động kinh. Vậy th́ tại sao cô giáo vẫn đánh? Đâu có được phép đánh học sinh, huống hồ là đối với một người bệnh. Hơn nữa, các bạn cùng lớp đă la lên ‘Cô ơi bạn Hải bị bệnh đó’ mà tại sao vẫn ngoan cố đánh? Nói là phải mổ tử thi con tôi th́ tôi không bao giờ tôi thưa. Tùy theo lương tâm của bậc làm cha mẹ, của những phụ huynh có con em học trường này, tôi để cho ṭa án lương tâm và dư luận xă hội muốn làm ǵ th́ làm


    Bà Hoàn nói dù gia đ́nh bà không thưa kiện cô Vy ra ṭa, nhưng Bộ Giáo dục và các ban ngành hữu trách phải có biện pháp thỏa đáng để chấn chỉnh đạo đức học đường và lương tâm-trách nhiệm nghề giáo, cũng như tránh để tái diễn những thảm kịch tương tự trong tương lai.

    “Không xử lư nghiêm khắc, cô giáo này sẽ tiếp tục làm chết thêm một em học sinh khác nữa. Ngành giáo dục Việt Nam phải xem lại, làm thế nào mà để t́nh trạng chết người xảy ra như vậy. Ngành giáo dục phải kiểm tra lại v́ tôi thấy nhiều trường hợp quá.”

    Sau cái chết của em Hải, cô giáo Vy đang tạm thời bị ngưng công tác.

    Gia đ́nh nạn nhân cho biết họ rất bất b́nh trước biện pháp xử phạt đối với cô Vy, người từng đánh chảy máu tay một học sinh trước trường hợp tử vong của em Hải, theo lời bà Hoàn.


    http://www.voatiengviet.com/content/...h/2592033.html

  6. #16
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Những hứa hẹn đầu năm

    Hay là bánh vẽ đầu năm


    Nguyễn Sinh Hùng : Năm 2015 sẽ có một Vinashin mới.
    Tôi nhớ là mình có mua được tập truyện ngắn The Daring Young Man on the Flying Trapeze (Chàng Tuổi Trẻ Gan Dạ Trên Chiếc Đu Bay) của William Saroyan, do Kinh Thi xuất bản – và Huy Tưởng chuyển ngữ – vào Mùa Hè Đỏ Lửa, năm 1972. Mới đọc được vài chục trang thì bất ngờ nhận được lệnh tổng động viên nên tôi phải rời nhà.

    Nhiều năm sau – sau thời gian ở quân trường, chiến trường, và vài ba cái trại cải tạo không còn nhớ được hết tên – tôi trở về nhưng không còn tìm thấy cuốn sách của William Saroyan đâu nữa. Sau cái biến động khiến cả chục triệu người buồn (vào tháng 4 năm 1975) thì nhiều bạn bè và thân nhân của tôi còn biến mất luôn, nói chi là sách vở.

    Bữa rồi, tình cờ thấy Amazon có bán The Daring Young Man on the Flying Trapeze and Other Stories (với giá rất bèo) tôi đã định mua nhưng trù trừ chút xíu rồi thôi. Tuổi đời, cùng với những cảnh sống hãi hùng mà mình đã chứng kiến, khiến tôi không còn thấy cái thái độ (tưng tưng) của chàng tuổi trẻ trên chiếc đu bay có gì là “gan dạ” nữa.

    Thiếu gì người dân Việt can đảm hơn nhiều và đã cùng nhau đâm xầm ra biển cả bao la, bằng những chiếc thuyền gỗ mong manh. Kẻ ở lại cũng liều lĩnh không kém khi hàng ngày vẫn lò dò trên những cái cầu bấp bênh, và mục nát, đang treo (chênh vênh) khắp nước.


    Cầu qua sông Mã, Lai Châu. Ảnh: Tuấn Nam




    Cầu qua sông Chò, Khánh Hoà. Ảnh:Nguyễn Thành Chung

    Nhưng có cầu, dù là cầu treo lắc lẻo – nói nào ngay – vẫn còn hơn không. Phải đu dây qua sông mới thiệt là rùng rợn.



    Ảnh: Hà B́nh-Trung Tân




    Ảnh: Trùng Dương

    Tôi đưa em sang sông không bằng xe hoa, cũng không bằng con thuyền mà bằng sợi dây cáp nhỏ xíu xiu (thế này) nhưng cả hai vẫn còn sống sót mới là chuyện lạ, chớ chúng ta đều bị trọng thương hay tử thương thì là “việc vẫn xẩy ra như cơm bữa” – theo như (nguyên văn) tường thuật của phóng viên Trùng Dương:

    “Không ít trường hợp người dân khi đang đu dây qua sông th́ cáp bị đứt, tuột ṛng rọc rơi xuống sông, suối tử vong, hoặc bị thương nặng...

    Ngày 26/10, ông Nguyễn Chua (53 tuổi, trú thôn 6, xă Ḥa Lễ, Krông Bông cùng em trai là Nguyễn Chát (47 tuổi) lắp ṛng ṛng chuyển phân qua hệ thống dây cáp treo tự chế qua sông Krông Ana.

    Sau khi chuyển hết số bao phân qua sông, ông Chua lắp ṛng rọc đu người qua đi làm. Qua gần hết bờ, chiếc ṛng rọc bất ngờ tuột ốc, trật khỏi dây cáp khiến ông Chua rơi tự do từ độ cao hơn 5m xuống mép sông chết ngay tại chỗ.

    Trước đó, vào ngày 15/8 cũng tại khúc sông này, vợ ông Chua là bà Trần Thị Tho (52 tuổi), trong lúc đu ḿnh qua sông bằng cáp treo tự chế cũng bị tuột cáp rơi xuống mép sông bị đa chấn thương suưt mất mạng…

    Việc dây cáp bị đứt hay tuột chân rơi xuống suối xảy ra như cơm bữa, người dân vẫn phải chấp nhận ‘đùa’ với tử thần bởi t́nh thế… không qua không được! Không đu…lấy ǵ mà ăn!

    Sau hàng loạt những tai nạn do đu dây cáp treo qua sông xảy ra, các ngành chức năng tỉnh Đắk Lắk cũng đă có những khảo sát, t́m phương kế nhưng đến nay vẫn chưa có một phương án khả thi nào để chấm dứt t́nh trạng đu dây.”

    C̣n tiếp...

  7. #17
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Lời hứa hẹn

    Muốn qua sông thì phải bắc cầu thôi, chớ còn “phương kế” hay “phương án khả thi” (mẹ rượt) nào khác nữa đâu – mấy cha? Bởi vậy, theo thông tin của Tuổi Trẻ Online: “ … trong phiên chất vấn chiều 18-11, Bộ trưởng Bộ GTVT Đinh La Thăng ‘hứa’ trong ba năm nữa sẽ xây xong 7.811 cầu treo qua suối, người dân không phải chui túi nilông, đu dây vượt lũ… Đây là một trong những lời hứa có mốc thời gian, có số liệu cụ thể ở 50 tỉnh trên cả nước mà Bộ trưởng Đinh La Thăng quả quyết: ‘Đă không hứa th́ thôi, hứa rồi th́ phải làm.”

    Được lời như cởi tấm lòng! Cả nước đều mừng hết lớn luôn. Còn mừng hơn hồi năm 2010, khi nghe lời hứa hẹn (cũng có mốc thời gian) của một vị quan chức khác – ông Nguyễn Sinh Hùng : “Năm 2015 sẽ có một Vinashin mới.”

    Năm 2015 đã đến nơi rồi nhưng (may quá) chưa thấy cái bóng dáng Vinashin (mới) này đâu cả. Thiệt là phước đức. Nếu không, sang năm, nợ công sẽ tăng gấp đôi là … giá chót.

    Hứa hẹn là cái “bệnh” chung của giới lãnh đạo cộng sản, chứ không riêng chi hai ông Đinh La Thăng hay Nguyễn Sinh Hùng.

    Ông Nguyễn Tấn Dũng cũng vừa mới “hứa” xong: “Nợ xấu ngân hàng sẽ về mức b́nh thường trong năm tới.” Ông Trương Văn Sang cũng đâu chịu kém: “… đến năm 2000 xây dựng Thanh Hoá thành tỉnh kiểu mẫu.”


    Trước khi chuyển qua từ trần, chủ tịch Hồ Chí Minh cũng đâu có quên hứa hẹn: “Thắng giặc Mỹ, ta sẽ xây dựng hơn mười ngày nay!”


    Tiếc là thằng chả không nói rõ “xây dựng” cái gì nên chỉ những nơi các quan cách mạng làm việc, và nhà riêng của cán bộ là phình to quá cỡ thôi; còn nhà thương, trường học, hoặc cầu đường, và (tất tần tật) mọi thứ tiện nghi công ích khác thì không, và mỗi lúc một thêm xuống cấp.

    Sau khi thắng giặc Mỹ xong, dân Việt lại được nghe người kế nhiệm Bác “ban” cho một lời hứa khác : “Mười năm nữa mỗi nhà ở VN sẽ có một cái tủ lạnh.”

    Người kỳ vọng, và thất vọng, nhiều nhất vào lời hứa này (dám) là blogger Nguyễn Văn Tuấn. Nghe ổng tâm sự mà muốn ứa nước mắt luôn:

    “Những năm sau thống nhất (tôi không thể dùng chữ ‘giải phóng’) ông Lê Duẩn nổi như cồn. Đi đâu cũng gặp h́nh của ông ấy lúc th́ trên tivi, lúc th́ qua báo chí, lúc th́ qua đài phát thanh. Sau này tôi mới biết ông là một người nắm quyền uy gần như tuyệt đối thời đó. Mỗi lời nói của ông là một mệnh lệnh, một chỉ thị, chắc cũng chẳng khác với quyền uy của ông ǵ đó bên Bắc Hàn hiện nay.

    Măi đến bây giờ, nhắc đến tên ông là tôi rùng ḿnh nhớ ngay đến thời bao cấp, hợp tác xă, và đặc biệt là thời ăn bo bo và thuốc xuyên tâm liên. Như một cơn ác mộng. Nói chung là một thời kinh hoàng.

    Trong cái thời kinh hoàng đó chợt loé lên một tia hi vọng. Tôi nhớ hoài cái tia hi vọng đó trong một buổi tối ngồi xem tivi trắng đen. Trong một bài diễn văn dài lắm, nhưng có câu tôi nhớ măi (có lẽ đến cuối đời): 10 năm nữa mỗi nhà ở VN sẽ có một cái tủ lạnh…”

    Thành ra, tôi đón nhận lời hứa ‘10 năm sẽ có tủ lạnh’ của ông Lê Duẩn như ruộng khô mong chờ cơn mưa hạ. Dĩ nhiên là chỉ là ước mơ âm thầm thôi, chứ nói ra th́ cả nhà mắng cho là ‘đồ ngu tiền đâu mà mua thứ đó’. Đêm về nằm ngủ tôi vẫn mơ cái tủ lạnh trong nhà …

    Măi đến năm 1992 làng tôi mới có điện về. Mà, lúc đó làng tôi cũng chỉ có vài gia đ́nh có điện thôi. Phải 2 năm sau có điện, ba má tôi mới đám mua cái tủ lạnh dưới ‘sức ép’ của đứa em gái…

    Vậy mà cho đến nay, dù điện đă về gần 100% làng, nhưng số gia đ́nh có tủ lạnh tôi đoán là chưa đầy 1/5. Tôi có con số đó v́ chỉ đếm những nhà bà con cḥm xóm ven sông mà tôi quen biết. Nhà nào cũng có tivi và radio, nhưng tủ lạnh th́ vẫn là một thứ ǵ khá xa xỉ mà không phải ai cũng có khả năng mua một cái.

    Lí do chính là người dân không có tiền để mua. Đời sống nông dân ngày nay khổ c̣n hơn thời trước 1975. Đầu mùa lúa là phải vay ngân hàng hay tư nhân để mua phân bón, thuốc trừ sâu cho mùa vụ. Khi gặt lúa xong th́ bị cái tập đoàn VINAFOOD (có khi được xem là một tập đoàn phản dân hại nước) và con buôn ép giá.

    Người nghèo th́ phải bán lúa với giá bèo để có tiền trả nợ. Như tôi từng phản ảnh giá lúa c̣n thấp hơn cả giá ốc bưu vàng! Trả nợ xong th́ chỉ c̣n vài triệu vừa đủ sống. Mùa vụ kế tiếp, chu tŕnh “vay nợ – làm ruộng – bán giá bèo – trả nợ” lại tiếp diễn. Cuộc sống nhứ thế th́ lấy tiền đâu để mua tủ lạnh?

    Từ ngày ông Lê Duẩn hứa ‘10 năm nữa mỗi gia đ́nh sẽ có tủ lạnh’ đến nay đă gần 40 năm. Thế giới đă bước vào thể kỉ 21 gần 15 năm. Trong khi nông dân bên Thái Lan chạy xe hơi Toyota đi chợ và nhà nào cũng có tủ lạnh, th́ nông dân Việt Nam vẫn c̣n mơ một chiếc xe Honda và cái tủ lạnh.”

    Nếu kết luận rằng bác Lê Duẩn là “một thằng cha nổ sảng” thì cái vụ nổ này cũng chưa đến nỗi nào, so với mấy nhiều vụ (vang trời) khác nữa – sau này:

    - TTXVN: “… đến năm 2010 (sẽ) xóa hết hộ đói, cơ bản không c̣n hộ nghèo!”

    - Qua tới thập niên 2030 hay 2040 th́ viễn tượng mới thực là huy hoàng, theo như lời của TS. Nguyễn Xuân Kiên, Viện Trưởng Viện Chiến Lược Phát Triển Kinh Tế – Xă Hội Việt Nam và Đông Nam Á: “Với tiềm năng sẵn có của các doanh nghiệp hiện nay, chỉ 20 -30 năm nữa, Việt Nam sẽ là một trong 20 nền kinh tế lớn nhất thế giới. 40 năm nữa, Việt Nam sẽ đứng trong top 15 nền kinh tế lớn nhất thế giới.

    Ảnh & chú thích: Tiêu Phong

    Nói tóm lại, theo lời của ông cựu chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết “là chưa bao giờ ḿnh lại cất cao tiếng nói như thế.” Người kế vị, đương kim chủ tịch nước Trương Tấn Sang (vào ngày 19 tháng 8 năm rồi) cũng “cất cao” không kém:

    “Những thành tựu to lớn, có ư nghĩa lịch sử của gần 30 năm đổi mới mà nhân dân ta đạt được khiến chúng ta hănh diện và tự hào, bạn bè quốc tế ngưỡng mộ.”

    Trong khi bạn bè quốc tế đang “ngưỡng mộ” tùm lum, và “ngưỡng mộ” quá trời, quá đất (như vậy) mà ông Bộ Trưởng Giao Thông nước ta vẫn chỉ đưa ra một lời hứa hẹn vô cùng khiêm tốn: “Trong ba năm nữa sẽ xây xong 7.811 cầu treo qua suối, người dân không phải chui túi nilông, đu dây vượt lũ…”

    Nghe thiệt thấy thương hết sức!

    Tuy ông Đinh La Thăng đã nhũn nhặn (thấy rõ) nhưng dư luận, xem ra, vẫn còn có điều tiếng eo xèo và nghi ngại: Tiền đâu mà xây? Thằng chả chỉ hứa (đại) cho đã miệng và cho qua chuyện vậy thôi.

    Cho dù thiệt vậy chăng nữa thì cũng đã chết ai đâu? Bác Hồ, bác Hùng, bác Duẩn đều hứa (lèo) ráo trọi thì tại sao chú Thăng lại phải giữ lời cà? Hơn nữa, thử nghĩ lại coi: chớ hai phần ba thế kỷ qua dânViệt sống bằng cái gì, ngoài những lời hứa hẹn!

    © Tưởng Năng Tiến

    http://www.danchimviet.info/archives...au-nam/2015/01

  8. #18
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    CA Hải Pḥng nổ súng, phóng hỏa đốt lều dân giữa đêm




    Published on Dec 25, 2014

  9. #19
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Việt Nam- nguồn cung cấp nội tạng vô tận cho Trung Quốc


    Tờ China Daily cho biết cảnh sát Trung Cộng đang truy t́m hơn 100 cô dâu Việt Nam biến mất không để lại dấu vết cùng với một người môi giới từø hồi tháng 11 ở tỉnh Hà Bắc. Một quan chức địa phương được báo chí trích lời nhận định một đường dây buôn người có tổ chức có thể đứng sau vụ mất tích hàng loạt trên.

    Ông Vũ Văn Vinh, Giám đốc Trung tâm Bảo trợ Xă Hội tỉnh Lào Cai, hiện đang cưu mang các cô gái bị lừa bán sang Trung Cộng cho đài VOA Việt Ngữ biết, các vụ mua bán, lừa các cô gái Việt Nam thời gian qua không suy giảm và các nạn nhân chủ yếu không có công ăn việc làm. Ông Vịnh nói: “Môi giới lợi dụng, lừa bán đi. Ngoài chiêu là môi giới việc làm, c̣n có chuyện lợi dụng t́nh yêu để lừa bán đi. Số mà bị lừa bán đi có tới phân nửa là bị bán để làm vợ, làm cô dâu. Khi làm dâu th́ có hai t́nh huống xảy ra. Ban đầu khi bị lừa bán như thế, các cô nầy sẽ không chấp nhận các cuộc t́nh như thế này, nhưng sau một thời gian, bản thân những người mua họ, rất cần cô dâu. Thế rồi sau một thời gian nhất định th́ cũng có t́nh cảm, có t́nh yêu và thậm chí có cả con cái. Trường hợp đấy, phần lớn không muốn về. Loại thứ hai là trong quá tŕnh hôn nhân ấy, không chấp nhận được, không đồng ư được, hoặc các gia đ́nh đó không chấp nhận cuộc t́nh đó th́ xảy ra t́nh trạng cô dâu trốn về”.

    Theo ông Vĩnh, các vụ mất tích có thể xuất phát từ chuyện các cô gái bị cưỡng ép kết hôn đă khiến họ “nung nấu ư định bỏ trốn”. Ông nầy cho rằng các cơ quan chức năng của VN cần phải vào cuộc để t́m huểu rơ các vụ mất tích này. Trong khi đó, trả lời báo chí trong nước, phía Đại sứ quán VN tại Bắc Kinh cho biết đang phối hợp với công an TC để xác minh vụ việc.

    T́nh trạng mất cân bằng giới tính do các gia đ́nh chuộng con trai hơn con gái đă khiến nhiều đàn ông nghèo khó ở nông thôn Hoa Lục khó kiếm vợ. Họ phải hướng sang các quốc gia láng giềng, trong đó có VN để t́m vợ và phải trả một khoản tiền môi giới lên tới hơn một chục ngàn Mỹ kim. Chi phí trung b́nh để kết hôn với một phụ nữ VN khoảng 20.000 Nhân Dân Tệ (tương đương 3.000 USD). Tôi muốn chứng minh ngược lại nhận xét của ông Vũ Văn Vinh, Giám đốc Trung tâm Bảo trợ Xă hội tỉnh Lào Cai, thân phận hơn 100 cô dâu Việt Nam mất tích, họ đi về đâu? Tôi đoan chắc rằng họ đă đi vào ḷ mỗ nội tạng bên Trung Cộng. Xin hăy đọc tài liệu sau đây:

    NUÔI NGƯỜI NHƯ NUÔI THÚ VẬT TRONG CHUỒNG ĐỂ LẤY NỘI TẠNG:

    Lần đầu tiên báo chí TC tiết lộ chi tiết về đường dây buôn “THẬN” người gồm 12
    thành viên mà trùm băng nhóm là chủ tịch Hội đồng quản tri một công ty dược. “Sự cố” nầy khiến dư luận dân chúng Hoa Lục phẫn nộ, sau khi được phơi bày trên báo Tân Kinh số ra ngày 10/8. Băng nhóm này đă bị Ṭa Án Nhân Dân quận Thanh Sơn Hồ ở Giang Tây tuyên án từ 2, 9 và 5 năm tù giam sau hơn một năm bị bắt. Băng nhóm tội phạm này đă kiếm hơn 1,5 triệu NDT (243.600 USD) từ hoạt động mua bán thận trong 2 năm 2011 và 2012.

    Trong suốt 2 năm 2011 và 2012, hàng chục quả thận người được đóng trong thùng cấp đông và dán nhăn hàng hài sản gửi bằng đường hàng không từ thành phố Nam Xương (tỉnh Giang Tây) đến Quảng Châu (tỉnh Quảng Đông) để bán cho những bệnh nhân đang cần cấy ghép với giá hàng chục ngàn USD.

    Chuyến hàng cuối năm 2012 đă không trót lọt khi hải quan sân bay Quảng Châu phát hiện những kiện hàng đáng ngờ và chặn lại kiểm tra. Mạc Vĩnh Thanh, người trực tiếp gửi những thùng thận và băng nhóm của y lần lượt sa lưới, trong đó trùm băng nhóm là Trần Phùng, chủ tịch Công ty Thương mại Mănh Gia Địa Quảng Châu.

    Thủ đoạn của băng nhóm Trần là đăng quảng cáo t́m người bán thận hoặc cho thận trên Internet với những lời rao sẽ kiếm được nhiều tiền một cách dễ dàng mà không phải chịu đau đớn hay lao động cực nhọc. Lời rao này đă thu hút khoảng 40 thanh niên trong độ tuổi 20-30 đến hang ổ của đường dây nầy ở Nam Xương. Đây chỉ mới phát hiện một đường dây, c̣n biết bao nhiêu đường dây nữa hoạt động trong bóng tối chưa phát hiện?

    http://dannews.info/2014/12/23/viet-...ho-trung-quoc/

  10. #20
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Kontum : Đuổi linh mục và tháo dỡ ngôi nhà thờ tạm


    ngày 14.01.2015





    * * *

    Thật không thể tưởng tượng được là việc này có thể xảy ra

    Giáo dân bản xứ , kể cả trẻ em đă quyết chết , nếu cần , để bảo vệ nơi thờ phượng

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 12
    Last Post: 14-08-2014, 06:35 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 02-05-2014, 08:54 PM
  3. Replies: 2
    Last Post: 08-12-2013, 11:30 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 07-07-2012, 07:04 AM
  5. Replies: 23
    Last Post: 08-10-2010, 01:55 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •