Vũ Hoàng Chương
Kể từ đấy
Mặt trời mọc ở phương Đông, ngùn ngụt lửa
Mặt trời lặn ở phương Đoài, máu chứa chan
Đă sáu mươi ngàn lần …
Và từ đấy cũng sáu mươi ngàn lần
Trăng tỏ bóng nơi rừng cây đất Bắc
Trăng mờ gương nơi đồng lúa miền Nam
Ruộng dâu kia bao độ sóng dâng tràn
Hăy dừng lại thời gian
Trả lời ta - Có phải?
Dưới vầng nguyệt lạnh lùng quan ải
Dưới vầng dương thiêu đốt quan san
Lớp hưng phế xô nghiêng từng triều đại
Mà chí lớn dọc ngang
Mà nghiệp lớn huy hoàng
Vẫn ngàn thu c̣n măi
Vẫn ngàn thu người áo vải đất Quy Nhơn
Ôi người xưa Bắc B́nh Vương
Đống Đa một trận năm đường giáp công
Đạn vèo năm cửa Thăng Long
Trắng g̣ xương chất, đỏ sông máu màng
Chừ đây lại đă xuân sang
Giữa cố quận một mùa xuân nghịch lữ
Ai kia ḷng có mang mang
Đầy vơi sầu xứ - Hăy cùng ta
Ngẩng đầu lên, hướng về đây tâm sự
Nghe từng trang lịch sử thét từng trang
Một phút oai thần dậy sấm
Tan vía cường bang
Cho bóng kẻ ngồi trên lưng bạch tượng
Cao chót vót năm mầu mây chiêm ngưỡng
Dài mênh mông vượt khỏi lũy Nam Quan
Và khoảng khắc
Đổ xuôi chiều vươn ngược hướng
Bao trùm lên đầu cuối thời gian
Bóng ấy đă ghi sâu vào tâm tưởng
Khắc sâu vào trí nhớ dân gian
Một bành voi che lấp mấy ngai vàng
Ôi Nguyễn Huệ người anh hùng áo vải
Muôn chiến công, một chiến công dồn lại
Một tấm ḷng, muôn vạn tấm ḷng mang
Ngọn cờ vung, bao tính mệnh sẵn sàng
Người cất bước, cả non sông một dải
Vươn ḿnh theo – dăy Hoành Sơn mê mải
Chạy dọc lên thông cảm ư ngang tàng
Cùng chồm dậy đáp lời hô vĩ đại
Chín con rồng bơi ngược Cửu Long Giang
Người ra Bắc, oai thanh mờ nhật nguyệt
Khí thế kia làm rung động càn khôn
Lệnh ban xuống, lời lời tâm huyết
Nẻo trường chinh ai dám bước chân chồn
Gươm thiêng cựa vỏ
Giặc không mồ chôn
Voi thiêng chuyển vó
Nát lũy tan đồn
Ôi một hành ca hề, gào mây thét gió
Mà ư tướng, ḷng quân hề, bền sắt tươi son
Hưởng ứng sông hồ giục núi non
“Thắt ṿng vây lại” tiếng hô gịn
Tơi bời máu giặc, trăng liềm múa
Tan tác xương thù, ngựa đá bon
Sim rừng, lúa ruộng, tre thôn
Ḷng say phá địch, khúc dồn tiến quân
Vinh quang hẹn với phong trần
Đống Đa g̣ ấy mùa xuân năm nào
Nhớ trận Đống Đa hề thương mùa xuân tới
Sầu xuân vời vợi
Xuân tứ nao nao
Nghe đêm trừ tịch hề, máu nở hoa đào
Ngập giấc xuân tiêu hề, lửa trùm quan tái
Trời đất vô cùng hề, một khúc hát ngao
Chí khí cũ gầm trong da thịt mới
Vẳng đáy sâu tiềm thức, tiếng mài dao
Đèo Tam Điệp hề, lệnh truyền vang dội
Sóng sông Mă hề ngựa hí xôn xao
Mặt nước Lô Giang hề, là trầm biếc khói
Mây núi Tản Viên hề, lọng tía giương cao
Rằng: “Đây bóng kẻ anh hào
Đă về ngự trên ngă ba thời đại”
Gấm vóc giang sơn hề, c̣n đây một dải
Th́ nghiệp lớn vẻ vang
Th́ mộng lớn huy hoàng
Vẫn ngàn thu c̣n măi
Ôi ngàn thu người áo vải đất Quy Nhơn
Nay cuộc thế sao nḥa, bụi vẩn
Lũ chúng ta trên ngă ba đường
Ghi ngày giỗ trận
Mơ BẮC B̀NH VƯƠNG
Ḷng đấy thôn trang hề, ḷng đây thị trấn
Mười ngă tâm tư hề, một nén tâm hương
Đồng thanh rằng: “Quyết noi gương”
Để một mai bông thắm cỏ xanh rờn
Ca trống trận thôi lay bóng nguyệt
Mừng trời đất gió bụi tan cơn
Chúng ta sẽ không hổ với người xưa
Một trận Đống Đa ngh́n thu oanh liệt
V́ ta sau trước ḷng kiên quyết
Vàng chẳng hề phai, đá chẳng sờn.
*** Vũ Hoang Chương ***
Sao không đề cập đến một chi tiết mà gần 37 năm nay chưa ai t́m nổi lời giải :
( hợp nhất những tập hợp lớn nhỏ về một mối, v́ cùng chí hướng nên Hợp quần gây sức mạnh, trong khi Quang trung lại là một dẫn chứng sống động )
Cụ thể bằng cách nào mà :
- Trong làng vơ nhất là các vị danh sư các môn phái đâu ai dễ nhường ai, thế mà họ lại chịu ngồi lại với nhau, tâm đắc trao đổi để gom các sở trường mà biến cải thành một tinh hoa nghệ thuật cận chiến phù hợp khiến bé thắng lớn-yếu thắng mạnh-ít địch nhiều. Thấy rơ là Quyền bính thật khác với Quyền lực, càng không giống với Quyền hạn ? Quang trung có Bí quyết nào vậy ?
"
Trên giải đất Á Đông mà ngày nay gọi là Trung Hoa (tức Tàu) theo
khảo cứu của một bác học Hoa Kỳ th́ từ rất xưa có 3 dân tộc từng
tranh nhau để chiếm trung châu (Delta) của miền sông Hồng Hà
lên tới Thái Nguyên (Tàu) để tranh thủ lấy núi Thái Sơn ḥng
chiếm lĩnh nơi đó để khống chế vũ trụ. Ba giống người ấy là Việt -
Hán - Di?
"
"
Rồi từ núi Thái Sơn bị giống Hán từ Thiên Sơn tràn xuống chiếm mất, dân tộc ta cứ
lùi dần dần về phía Nam và trải mấy cuộc thiên dời như thế, về sau dân tộc Việt mới
t́m được đất Phong Châu để dùng làm hoa địa mới mà lập nền tảng xưa, nhưng sau
gần 2000 năm, giống Hán lại lan tràn, giống Hán lại lần lần tràn xuống để uy hiếp, cơ
đồ Văn Lang và Âu Lạc của ta lại bị lật đổ. Tuy vậy, từ lúc ấy đến nay, chúng ta
cũng không v́ sự uy hiếp mà mất hẳn cái bản sắc xưa của dân tộc. Hơn nữa gần 100
năm nay đồng thời c̣n bị một sức uy hiếp mạnh hơn là sự xâm lăng của giống Âu
Châu mà dân tộc ta cũng vẫn giữ được căn bản cố hữu.
"
Trích Việt Sử thông luận.
Chính v́ lẽ này mà anh hùng dân tộc Nguyễn Huệ đă từng muốn
Sấm Trạng Tŕnh - Page 6 - chân thuyên
http://www.vietlyso.com/forums/showt...?t=3718&page=6[6/20/2011 9:29:19 PM]
lấy lại Quảng Đông - Quảng Tây.
Lịch sử của các dân tộc Việt bị mất những vẫn c̣n được lưu
truyền trong dân gian qua nhiều h́nh thức, sấm Trạng Tŕnh cũng
không ngoại lệ.
http://www.vietlyso.com/forums/showt...?t=3718&page=6 post #54
- Địa danh Nhà bè Phú Xuân do đâu mà có ? ( Trong Sấm Trạng có nhắc "Bảo Sơn", khi nào th́ những ẩn số này được phép khai mở ? )
Tôi nghĩ Quang Trung cũng làm giống nhiều thủ lănh nổi bật ngày xưa trước thời dân chủ: kẻ nào chống th́ bị diệt, người nào theo th́ được thưởng, người nào giỏi th́ được trọng vọng . Nguyễn Hữu Chỉnh, người tài miền Bắc đầu hàng Tây Sơn th́ được cho làm tướng cầm quân . Sau khi đánh Trịnh thành công th́ Chỉnh được quyền lớn ở cả miền Bắc . Nhưng khi có ṃi trở cờ th́ Tây Sơn cho Vũ Văn Nhậm ra Bắc đánh rồi giết . Khi Vũ Văn Nhậm (con rể Nguyễn Nhạc) kiêu căng coi thường các tướng khác th́ cũng bị giết làm gương . Ngược lại Ngô văn Sở trung thành th́ được giữ trọng trách từ lúc thay thếVVN đến lúc bị tướng Vũ Văn Dũng lập mưu giết v́ Ngô văn Sở là người ủng hộ Thái Sư Bùi Đắc Tuyên trong sự kiện mà ngày nay người ta gọi là coup d'état năm 1795.
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks