Originally Posted by
daiviet_nguyen
(Giao hợp không phải là làm t́nh: mà là giao lưu hợp tác :mad:)
Đọc lâu không nhớ tài liệu nào, Cụ Hoàng Hoa Thám có một bà con gái, sau khi thằng Hồ Chí Minh nó về Hà Nội, bà sang Pháp sống. Chúng nó cố rù quến bà về "tham gia" "chính phủ" của chúng nó. Chúng nó ŕnh rang đón tiếp, báo chí ra rả, rồi nó thảy bà sang một bên. Sống trong nghèo khổ, chết trong bần cùng.
Tương tự, các vị lỗi lạc khác như hai cụ Nguyễn Mạnh Tường, Lê Đức Thảo, nghe lời mấy thằng chó đó về, rồi cũng có làm ǵ được đâu?
Gần hơn chút, gần những ngày 30/04/1975, cũng có một ông kỹ sư dân Pháp, hộc tốc chạy về "tham gia" "chính phủ" "thành phần thứ ba" của bọn côn đồ tay sai ngu MTGPMN -- tụi nó tống vô tù ngay tức khác. Không được về Pháp lại. Chuyện này được các vị đi tù viết trong hồi kư.
Việt Nam Thương Tín là một thí dụ rơ ràng nhất và gần nhất: sao mấy đứa này cứ vẫn không thuộc lịch sử.
Lâu lắm rồi, khi tôi c̣n trong đại học (RMIT), một bữa vào thư viện, thấy một đống sách cũ, có tờ giấy A4 với chữ Vietnam trên đó, hỏi cô quản thủ th́ cổ bảo sách được donated cho một trường vớ vẩn nào đó ở Việt Nam, hỏi ra th́ thằng chủ mưu là một thằng tiến sỹ họ Nguyễn, chỉ nhớ là tên Thu: thằng khỉ này cũng bị nó đá đít. RMIT mở ở Việt Nam, nó chẳng được sơ múi ǵ, chắc buồn lắm!
*
* *
Con người ai cũng phải chết!
Mấy đứa này sắp chết đến nơi rồi -- sao không ráng sống cho giống một con người nhỉ?
Bookmarks