Xin quư anh chị em nào có nhă ư viết về kư giả Thế Phương, hăy cho tôi một bài viết ngắn hay một đoạn văn ngắn về kỷ niệm hay cảm nghĩ về Thế Phương, một người bạn văn nghệ, báo chí đă âm thầm ra đi ngày hôm qua, VH xin mỗi người một đọan, tôi xin phép được giữ vai tṛ viết phối hợp, sẽ viết phối hợp lại tất cả. Cái hay của người cầm bút là nghĩa tử nghĩa tận, nếu có những dị biệt, những bất đồng với anh xin bỏ qua cho, hăy dùng ng̣i bút chia tay nhau.
Tôi tức muốn thét lên nhưng chỉ thốt ra tiếng nấc. Thật vậy sao? Bạn tôi mất thật sao? Thế Phương ơi, trong máy computer c̣n h́nh của bạn, miệng c̣n mỉm chi cười, c̣n nói với tôi, “Thế Phương rất ghét chụp h́nh”. Thế mà tôi vẫn chụp được một tấm, khuôn mặt gầy cố hữu nhưng nét sống c̣n mănh liệt. Sao thế? sao lại có chuyện ra đi đột ngột như thế?
Điện thoại tôi cũng liên tiếp reo, và những câu hỏi như tôi hỏi ḿnh, “Tại sao? mới hôm qua c̣n uống cà phê mà? Minh Ngữ có biết tại sao không?…” Tôi nghẹn ngào…Ừ Thế Phương chết rồi, chết thật rồi, chết trong tư thế qú lạy bàn thờ cha mẹ. Một cái chết thanh thản, cái chết như muốn chết, cái chết hiền ḥa làm sao khi người ta đến nâng Thế Phương lên, đặt lên giường và, bạn tôi nằm như ngủ…
http://haivannews.com/chia-tay-th-phng-p10581-97.htm
i - meo
*
Trân quí phủ lên ḿnh Hiền Đệ Thế Phương lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ
.................... ..
.
Bookmarks