Đại uư Jean Pouget
Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai,
Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay
Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau
Người ra thăm bến câu chào nói lao xao
Phố xa thênh thang đón chân tôi đến chung vui
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Lá la la lá la
Lá la la lá la
Tiếng cười cùng gió chan ḥa niềm vui say sưa.
Lá la la lá la
Lá la la lá la
Ôi đời đẹp quá, tràn bao ư thơ.
Một t́nh yêu mến ghi lời hát câu ca
Để ḷng thương nhớ bao ngày vắng nơi xa.
Sống măi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi
[QUOTE=Tigon;20638][QUOTE=Tigon;20850][CENTER]
Chợ Bến Thành ( cửa Đông ? )
Góc đường trông ra Nhà Thờ Đức Bà
Nhà Thờ Đức Bà
[QUOTE=ahem;21266][center] E Ấp !!!
Theo em xuống phố ... một thuở sống trong Thiên Đàng Hạnh Phúc !!
Thủ Đô Sài G̣n ... những ngày tháng TUYỆT VỜI !!
SAIGON THUỞ ẤY ...
Dừng chân trên bến khi chiều nắng chưa phai,
Từ xa thấp thoáng muôn tà áo tung bay
Nếp sống vui tươi nối chân nhau đến nơi này
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Ngựa xe như nước trên đường vẫn qua mau
Người ra thăm bến câu chào nói lao xao
Phố xa thênh thang đón chân tôi đến chung vui
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi !
Lá la la lá la
Lá la la lá la
Tiếng cười cùng gió chan ḥa niềm vui say sưa.
Lá la la lá la
Lá la la lá la
Ôi đời đẹp quá, tràn bao ư thơ.
Một t́nh yêu mến ghi lời hát câu ca
Để ḷng thương nhớ bao ngày vắng nơi xa.
Sống măi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai
Saigon đẹp lắm, Saigon ơi ! Saigon ơi
.
Đại uư Jean Pouget .
Trước khi viết tiếp , xin phép ,và cám ơn chị Tigon cho phép copy vài tấm h́nh trong bài Sài G̣n thuở ấy của chị , và cám ơn anh ahem, được phép sử dụng vài tấm h́nh của anh rất quí giá !
" Tôi rất yêu thành phố Sài G̣n. Tôi yêu cái dáng vẻ đường bệ của những công sở và những đại lộ. Tôi yêu cái náo nhiệt của cuộc sống sôi động tại Chợ Lớn. Tôi yêu những mái nhà tranh ở ngoại ô và Gia Định nơi tôi đă từng sống những ngày tháng đầu tiên khi tôi đặt chân tới đây lần trước. " Jean Pouget
Ngày 12 .5.1953 , Đại tướng Navarre và tôi đến Thủ đô Sài G̣n ,Tôi đă đi xuyên qua thành phố trong đoàn công xa có những ngươi lính hiến binh lái mô tô đi mở đường, đi qua đại lộ nào đó mà lần này tôi không nhận ra được nữa, Sài g̣n yêu dấu đă thay đổi quá nhiều. ..
Trong cuộc hành tŕnh đến chiến trường Đông Dương ,Sài G̣n đối với Tướng Navarre chỉ là một chặng dừng chân bắt buộc trong cái nóng nực và nghẹt thở với những bữa tiệc chiêu đăi và những buổi lễ chào đón kiểu cách trịnh trọng, được ấn định trong thời gian biểu chi li đến từng phút.Đại tướng không bộc lộ ra ngoài một nét ǵ tỏ vẻ sốt ruột, nhưng rơ ràng trong ḷng ông bực bội v́ đă làm ông mất thời giờ vô ích !.
Những người lính gác các công sở dinh thự hào nhoáng trong bộ quân phục đại lễ , sự xa hoa lộng lẫy trong pḥng làm việc và pḥng khách , dáng dấp trịnh trọng đáng ghét của các nhà ngoại giao Pháp và nét nhăn nhó khó hiểu trên gương mặt của Thủ tướng VN : Nguyễn Văn Tâm, tất cả mọi vật mọi người đều không nói lên được một điều ǵ có liên quan đến cuộc chiến tranh gian nan mà Đại tướng sẽ phải đảm trách !.
Bộ Tư lệnh Quân Viễn chinh Đông Dương vốn là trụ sở làm việc cũ của Đại tướng Salan. Đó là một biệt thự lớn, kiến trúc theo kiểu thuộc địa có hàng hiên và nhiều cột chống, mà trước đó năm 1945 Đại tướng Leclere Tổng Tư lệnh Quân Viễn chinh đầu tiên đă đặt đại bản doanh. ..
Suốt một ngày với những chiêu đăi trịnh trọng, nghi thức kiểu cách , rườm rà , và những món ăn Tây , không thích hợp với cái nóng nực của Sài G̣n , tôi bỗng thèm tô phở Sài G̣n !
V́ vậy, khi màn đêm buông xuống, Tướng Navarre lui vào pḥng riêng của ḿnh, th́ tôi vội trút bỏ bộ quân phục, mặc vào bộ đồ Civil : quần tây, áo sơ mi trắng , với khẩu súng ngắn trong người- - rồi bước qua cánh cổng sắt có những người lính gác đêm đang hé mở, đi nhanh ra đường phố mang tên tướng De Gaulle.
Những Dinh thự Công sở ch́m trong những ṿm lá cây rậm rạp trong vườn, nằm bên trong những con đường ngang dọc đều đặn như Ô bàn cờ đang trở nên yên lặng và tĩnh mịch v́ trời đă khuya rồi. Trên những vỉa hè rộng và dài, những người bộ hành đă thưa thớt. Tới một nơi có con đường đất nhỏ chạy ngoằn ngoèo trên đám những đám cỏ dại, một người phu xe xích lô đang ngồi trong bóng tối. Nh́n thấy tôi, anh chỉ vào chiếc nệm trắng của chiếc xích lô, ra hiệu mời chào. Tôi đồng ư và nói bằng tiếng Việt:
- Di nhanh len
Những tiếng này, tôi vẫn thường xuyên nghe thấy trên đường phố Sài G̣n có xe xích lô , nhớ lại không khó khăn ǵ. Nhưng phát âm theo kiểu Pháp và phát đi từ cổ họng của những người Âu Châu, đă trở thành méo mó, không thật chính xác. Phải có thêm địa điểm và thời điểm mới rơ nghĩa.
Có lẽ người phu xe nghĩ rằng : Ông Tây không cho địa chỉ nơi cần đến. Có nghĩa là muốn đi dạo mát. Hẳn là một khách sộp, . Ông ta nói “đi nhanh lên” nhưng có vẻ như chẳng vội ǵ cả.
Người phu xe đội nón vào và nở nụ cười chào đón câu nói của tôi. Anh đạp từ từ theo con đường thẳng trước mặt. Trên đường phố vẫn c̣n vang lên tiếng gơ lách cách của người bán phở đêm. Bóng lá của hàng cây me có quả rất chua mọc hai bên đường che lấp cả ánh đèn điện thành phố. Thỉnh thoảng, người phu xe lại rẽ ngoặt vào một đường phố khác, những đường phố đă từng được mang tên các nhà truyền giáo như Pellerin hoặc các vị Đô đốc trở thành Thống đốc của thời chinh phục thuộc địa như Richaud. Tới một công viên, chúng tôi nghe thấy ở cuối đường phố văng vẳng tiếng đàn, tiếng hát, tiếng kêu, tiếng cười đùa giỡn của đàn bà . Người phu xe nói bằng một thứ tiếng bồi :
-Tôi biết chỗ có con gái xinh lắm. Tốt lắm!
- Không ! Để tôi yên.
... Tôi ra hiệu dừng xe trước một gánh phở đêm., tôi cảm thấy đói bụng.
Tôi ngồi chen lẫn với những người phụ nữ dân lao động , và những người phu xe xích lô đêm ăn một tô phở nóng, thêm nước mắm và thêm ớt màu đỏ. Mùi vị không đâu có được của phở Sài G̣n, thịt ḅ được hầm rất lâu trong những chiếc nồi cổ lỗ sĩ , được coi là món ăn thích thú của dân Sài G̣n, mà tôi cũng mê luôn !
Tôi lại ngửi thấy mùi mồ hôi, mùi cá khô và ẩm trên da thịt những người phụ nữ dân lao động, đồng thời lại được cảm nhận vẻ duyên dáng và tinh tế, kín đáo , căm giận hoặc yêu mến mà họ che giấu dưới vẻ bẽn lẽn, và thẹn thùng !
Sau khi thưởng thức xong tô phở tôi bước lên xích lô và lúc đó tôi lại hồi tưởng đến một kỷ niệm cũ, mặc kệ người phu xe muốn đưa đi đâu cũng được. Xe đă tới đường Mayer(Đinh Tiên Hoàng sau này ), trên đường đi Đa Kao, ...
Bookmarks