1) ĐC chống Tàu cộng là một điều chắc chắn. Và v́ vậy, ĐC mới bị Việt cộng bỏ tù.
Nhưng nếu chỉ dựa vào những việc như bà Le Thi nêu lên để kết luận là Điếu Cày chống Việt cộng th́ là không đủ, không thuyết phục... Nếu không muốn nói là quá "ngây thơ" (naive) !
2) Bà Le Thi đă đồng ư với "Muốn chống Tàu cộng trước tiên phải diệt Việt cộng" <= Khỏi phải bàn luận thêm nữa!
Kế đến, nếu v́ bất kỳ nguyên nhân nào đó mà Tàu cộng "sụp đổ" th́ (nhất định) Việt cộng cũng sẽ phải "sụp đổ" theo. Nhưng cho VN , với Việt cộng cai trị , như thấy trước mắt mọi người, th́ người Việt không có khả năng (phương tiện, hậu thuẩn...) để chống Tàu cộng. Nói cách khác, đây là chuyện mộng du, không tưởng, hoang tưởng ... như chuyện xây dựng "thiên đàng cs"!
3) Chuyện "cờ quạt" th́ quá xá là rơ ràng. Và "phe cờ vàng" đừng có để mắc mưu / bẫy của mấy tay bbc, mấy con tí Ba Đ́nh, hầu Pác Bó, chí & rận nằm vùng dưới ở hải ngoại ... để "căi vả với phe ta" mà phải hợp lực canh chừng và diệt "chuột khỉ chí rận" khi nó ṃ vào thôn xóm phá phách.
Đa nguyên = Chấp nhận sự khác biệt. Nhưng có những sự khác biệt không thể chấp nhận được. V́ các thể chế "dân chủ tự do" có thể dung dưỡng các phe nhóm độc tài. Nhưng ngược lại trong các thể chế độc tài như vc th́ "tư do, dân chủ, đa nguyên" không có đất sống. V́ vậy, cs/ vc phải bị loại bỏ, không thể là một phần của "đa". Đây là một cách "an toàn" để xây dựng một đất nước tự do dân chủ , nhất là trong giai đoạn "phôi thai". Khi "dân chủ, tự do" đă bén rễ th́ có thể "vu vi". Như các nước Mỹ, Canada, Úc, Anh, ... th́ các thể chế độc tài như cs và etc... sẽ không được dân chúng chấp nhận.
Thí dụ cụ thể: Hiện giờ, Ba Lan và một số nước cựu cs Đông Âu đă "cấm" các sinh hoạt liên quan đến cs, kể cả việc sử dụng một số biểu tượng cs trong đất nước họ.
4) Như trước mắt, Điếu Cày không c̣n là một "lực lượng chống đối trong nước" nữa.
Với Việt cộng, nói theo kiểu đánh cờ tướng, th́ ĐC rơ ràng một con chốt VC cho qua sông. Để "thí bỏ" (cho rộng đường tới lui) hay để "làm cái chi đó" ("?") th́ chỉ có những tay chơi cờ (VC & Mỹ), những kẻ trong cuộc (ĐC và ???) biết rơ ràng vai tṛ, ư định và mục đích của họ mà thôi.
C̣n người Việt Quốc Gia th́ đang là "phe bị động". Có khả năng để Mỹ sử dụng con chốt vc thí bỏ và biến nó thành "xe pháo mă" (cho Mỹ) không ? Theo (sách vở của) cờ tướng th́ là KHÔNG. Và theo binh pháp của cờ tướng th́ với "chốt qua sông", rất nguy hiểm, v́ chốt sẽ "đi ngang dọc & đi tới chứ không được lùi" trên đất địch. Cho nên, ngoại trừ trường hợp "cờ tàn", c̣n lại th́ các hảo thủ cờ tướng sẽ không để chốt của phe địch "tung hoành tự do" trên phần đất của ḿnh. Nói khác phải t́m cách "vô hiệu hóa".
Cho ván cờ Việt- Mỹ. Tạm không bàn phía VN.
Trước mắt, cho trường hợp ĐC, th́ là : Đất Mỹ, Mỹ là 1 tay chơi. C̣n ĐC, tập thể người Mỹ gốc Việt .... etc... là những con cờ của Mỹ mà thôi.
Theo quan sát, nhận xét, và phân tích riêng của tôi... th́ nếu ván cờ Việt-Mỹ không / chưa phải là cờ tàn th́ các "con chốt qua sông" sẽ không có tác dụng "lớn lao" chi lắm. Nếu không bị "thí lót đường" th́ cũng tiến / đi đến đường cùn - số phận của các con chốt qua sông
5) Đây là "một đề mục chính trị" chứ không phải là "một đề mục tâm t́nh". Việc "tranh căi " để bảo vệ quan điểm của bản thân, của tập thể... là một chuyện "b́nh thường". Nói theo kiểu Mỹ th́ là khu vực: "Enter at your own risk".
Về "trách cứ" người khác, th́ tôi nghĩ, mọi người nên "tiên trách kỷ hậu trách nhân". V́ trong đời sống, chuyện ǵ (xảy ra) cũng phải có nguyên nhân của nó. Nói nôm na : Phải có lửa th́ mới có khói!
Bookmarks