Gởi ông DVC :
Về câu nói của BT ở phần trước tôi đă phân tích rồi. Tôi chỉ xin thảo luận với ông ở phần này :
Trước tiên ta phải biết tương đối chính xác về vụ thảm sát rồi mới thảo luận.
Có nhiều link viết về vấn đề này , nhưng đáng tin cậy nhất là ở Wikibodia :
http://vi.wikipedia.org/wiki/Th%E1%B...%ADu_Th%C3%A2n
Ông DVC hăy xem xong rồi hăy nói .
1/
Thế ông nghĩ sao về bài viết ở Wiky : "
Theo Gareth Porter[4], một học giả Mỹ, các ước lượng ban đầu của Bộ Di dân và An sinh Xă hội Việt Nam Cộng ḥa, số dân thường thiệt mạng do giao tranh và bom pháo là 3.776, trên tổng số dân thường bị thương, chết hoặc mất tích là 6.700 người[5], chứ không phải các con số 944 và 7.600 do Tiểu đoàn Chiến tranh Chính trị số 10 của Quân lực Việt Nam Cộng ḥa đưa ra[6]. (Các con số 944 và 7.600 này đă được Pike Douglas dùng trong thống kê của ḿnh.)
Về các con số cụ thể tại các địa điểm khai quật, Gareth Porter[4] viết:
"...tại địa điểm trường trung học Gia Hội, báo cáo chính thức của Mỹ, dựa trên thông tin cung cấp bởi Tiểu đoàn Chiến tranh Chính trị số 10, đưa ra tổng số 22 mộ tập thể và 200 tử thi, với b́nh quân 9 tử thi mỗi mộ. Nhưng khi Steward Harris [phóng viên Thời báo Luân Đôn] được đưa đến địa điểm đó, người sĩ quan Việt Nam hộ tống nói với anh ta rằng mỗi ngôi mộ trong số 22 ngôi có từ 3 đến 7 xác, cho ra tổng trong khoảng từ 66 đến 150. Cũng khoảng trong thời gian đó, Tiểu đoàn Chiến tranh Chính trị số 10 xuất bản một cuốn sách nhỏ dành cho người đọc Việt Nam, trong đó nói rằng tại trường học có 14 mộ (chứ không phải 22), con số này c̣n làm giảm tổng số hơn nữa."
Cũng theo Gareth Porter, Alje Vennema[7], một bác sỹ làm việc cho một đội y tế Canada tại bệnh viện Quảng Ngăi và đă t́nh cờ có mặt tại Bệnh viện Huế trong thời gian xảy ra sự kiện Tết Mậu Thân, nói tổng số tử thi tại bốn địa điểm chính được phát hiện ngay sau Tết là 68, chứ không phải con số 477 như đă được tuyên bố chính thức.
"
Noam Chomsky and Edward S. Herman
Trong "Tài liệu về Kinh tế và Nhân quyền", 2 ông cho rằng vụ việc đă bị mô tả một cách sai lệch, bị thổi phồng, bị tô vẽ nhằm mục đích tuyên truyền. Các căn cứ được nêu ra có thể tóm lược như sau[18]
1. Những tài liệu căn bản cho câu chuyện này gồm một bản báo cáo do chính phủ Sài G̣n đưa ra và tháng 4/1968, một tài liệu lấy được và đă phổ biến trong công chúng của phái đoàn Hoa Kỳ vào tháng 11/1969, và một bài phân tách dài xuất bản năm 1970 của một nhân viên Pḥng Thông tin “USIS” Douglas Pike. Cả hai bản báo cáo của Saigon và của Pike đă gây nên một sự nghi ngờ về nguồn tin, giọng điệu và vai tṛ của chúng trong một chiến dịch tuyên truyền mở rộng nhằm làm giảm đi ảnh hưởng của vụ thảm sát Mỹ Lai. Nhưng quan trọng hơn nữa là những tài liệu này đă không có sự điều tra hay sự nghiên cứu tỉ mỉ.
2. Sự ước lượng về những nạn nhân của thảm sát tại Huế đă tăng vọt lên một cách đáng kể để đáp ứng lại với những nhu cầu chính trị bất ngờ đột xuất của chính quyền Nixon. Không có nhà báo phương Tây nào đă được dẫn đến những mồ chôn tập thể khi các hố chôn đó được khai quật cả. Ngược lại một nhà nhiếp ảnh người Pháp Marc Riboud đă nhiều lần bị từ chối yêu cầu muốn đi xem một trong số địa điểm nơi mà ông tỉnh trưởng tuyên bố "có 300 cán bộ chính phủ đă bị Việt cộng giết". Người tổ chức AFSC tại Huế cũng không thể khẳng định bản báo cáo về những hố chôn tập thể, những nhà báo độc lập không hề được phép có mặt tại hiện trường và họ rất khó xác định chỗ chính xác nơi những hố chôn tập thể mặc dù đă nhiều lần yêu cầu được đến xem.
3. Một thực tế khác rằng có một số đông thường dân bị giết chết trong cuộc chiếm lại thành phố Huế bởi đạn pháo kích của Mỹ. David Douglas Duncan, một nhà nhiếp ảnh chiến trường nói về cuộc tái chiếm rằng đó là “một sự nỗ lực dốc hết sức để loại bỏ bất cứ một kẻ địch nào. Tâm trí tôi bấn loạn trước cuộc tàn sát.” Robert Shaplen viết về lúc đó “Không có ǵ trong cuộc chiến ở Triều Tiên và Việt Nam khi nói về sự tàn phá, mà tôi thấy kinh hoàng bằng những điều tôi thấy được ở Huế năm ấy". Sau trận đánh 25 ngày, trong số 17.134 nhà th́ 9.776 ngôi nhà đă hoàn toàn bị phá hủy và 3.169 ngôi nhà bị thiệt hại khá trầm trọng bởi bom đạn.
4. Như thường thấy trước đó, quân Mỹ thường không phân biệt được du kích với dân thường, và thường dân có thể bị bắn nhầm. Theo Oberdofer, thủy quân lục chiến Mỹ đưa ra những tổn thất của Quân Giải phóng khoảng 5000 người, cao hơn nhiều số liệu của Quân Giải phóng.[19]. Điều này đưa ra giả thiết là một phần trong số này là thường dân trúng bom đạn Mỹ. Những thường dân này sau đó có thể đă được quân Giải phóng đem chôn tập thể cùng binh sĩ của họ.
5. Một giả thuyết khác rằng những nạn nhân ở Huế là do quân đội Mỹ và VNCH trả thù khi tái chiếm thành phố. Nhiều người thân Công đă lộ dạng trong suốt cuộc tổng tấn công, và đă hợp tác với chính quyền địa phương do những người cách mạng ở Huế h́nh thành, hoặc bầy tỏ sự ủng hộ của họ đối với MTGPMN. Khi quân giải phóng rút đi, nhiều cán bộ và những người ủng hộ quân giải phóng kẹt lại ở thế rất nguy hiểm và họ trở thành nạn nhân của những sự trả thù. Trong một bài mô tả, một nhà báo người Ư Oriana Fallaci, trích dẫn lời một linh mục Pháp ở Huế đă kết luận rằng: “Tất cả có khoảng 1100 người bị giết (sau ngày quân Mỹ tái chiếm thành phố)
Young
Marilyn B. Young trong sách tựa đề The Vietnam Wars, 1945-1990[20]ghi lại:
"Trong những ngày đầu của cuộc chiếm đóng quả thực có những vụ xử tử công khai tại chỗ ... khi trận chiến gần kết thúc bởi cuộc công pháo, lính miền Bắc trên đường rút lui xử tử những người họ đang giam giữ thay v́ thả họ ra hay bắt theo làm tù binh - với con số người chết không nhiều như chính phủ Sài g̣n và Washington công bố, nhưng nhiều đủ để tạo những câu hỏi tang thương cho những người sống sót ở Huế..."
2/
Thế tôi hỏi ông : chính phủ VNCH có chủ trương cho phép lính hành quân ở vùng giao tranh bắt gà bẻ bí, đánh đập dân chúng hay không mà chuyện này xảy ra hầu hết ở các đơn vị lính sư đoàn và lính BĐQ ? ( Nếu cần tôi sẽ đưa link ) . Và chính phủ Mỹ có chủ trương thảm sát Mỹ Lai ?
3/
WIki :
"Gareth Porter cho biết rằng một người bác sỹ có mặt tại Huế vào thời điểm t́m thấy các mộ chôn, Alje Vennema[7], viết rằng đối với các địa điểm trong khu lăng vua, hầu hết các tử thi có dấu vết của quân phục. Vennema đă hỏi chuyện các dân làng gần đó, họ nói rằng trong các ngày 21 đến 26 tháng 2 khu vực trung gian đă bị bom và pháo dữ dội. Và, trái với các tuyên bố của chính phủ rằng nhiều nạn nhân đă bị chôn sống tại đó, Vennema nói rằng tất cả các tử thi đều có các vết thương.
Trong kết luận của bài viết, Gareth Porter đồng ư rằng có những vụ xử tử, giết người tại Huế trong giai đoạn chiếm đóng; tuy nhiên không có bằng chứng cụ thể về nguyên nhân của những cái chết.
"Các bằng chứng có được -- không phải từ nguồn của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam, mà từ nguồn chính thức của Hoa Kỳ và Việt Nam Cộng Ḥa và từ các quan sát viên độc lập -- cho thấy rằng câu chuyện chính thức về một cuộc tàn sát bừa băi đối với những người được cho là không thích hợp với Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam là hoàn toàn bịa đặt. Không chỉ số lượng các thi thể được t́m thấy trong và xung quanh Huế đáng nghi vấn, mà quan trọng hơn, nguyên do của các cái chết có vẻ như là bị chuyển từ chính các trận đánh quân sự sang việc xử tử của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam. Và tường tŕnh chi tiết nhất "có thẩm quyền" mà các chính phủ Mỹ hay Việt Nam Cộng ḥa đưa ra về sự việc được cho là vụ thảm sát này đă không đứng vững trước các thẩm định."[17].
Chú ư : Tôi mong là chúng ta hăy dùng lí lẽ , chứng cứ để thảo luận . Nếu muốn tiếp tục tranh luận cùng tôi th́ Không nên dùng từ ngữ thô tục !
Bookmarks