Theo quan điểm cá nhân của tui th́ những người này điều chỉ có thể hoạt động chống cộng nổi bật và tích cực khi họ c̣n ở trong quốc nội (đó là nếu CS thả cho họ được tự tại bên ngoài xà lim), c̣n khi thả sang bến bờ tự do th́ trước sau ǵ họ cũng sẽ mất hút chứ đừng nói ǵ đến chuyện chống hay phá.
(Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Việt Khang có thể đă từng có nhiều tiếng nói vạch mặt chế độ cộng sản trước khi bị đày đoạ vào chốn ngục tù, nhưng họ qua đây rồi th́ cũng xem như chấm hết. Bất quá giữ được cái mạng để tiếp tục sống.)
Đơn giản là phần lớn những người này vốn không được trang bị những tri thức cần thiết để hoà nhập vào xă hội mới, cũng không có khả năng để mưu sinh dưới một h́nh thức cơ bản nhất mà không có người hỗ trợ (kèm theo là khả năng Anh ngữ cũng không cao). Những chật vật trong cuộc sống sẽ tước đoạt đi thời gian, và những rào cản xă hội sẽ ngăn họ truyền tải đi thông điệp của bản thân.
Đấy là chưa kể sức ảnh hưởng của họ chỉ thông qua những phát biểu về t́nh h́nh mắt thấy tai nghe trong xă hội loạn lạc. Trong số những người kể trên chưa có ai đi đến một sự đúc kết sâu sắc nào để trở thành một hệ thống học thuyết hoặc phương hướng hoạt động mang sức ảnh hưởng lớn đến cộng đồng.
Tôi không xem nhẹ những ngọn nến họ đốt lên để thấy rơ cái tối tăm thối nát trong xă hội cộng sản, nhưng khi đẩy họ sang bên bờ này đại dương th́ nguồn cảm hứng của những người này cũng sẽ cạn dần theo thời gian.
Bookmarks