Originally Posted by
tora
26 tuổi, đứng trước ngưỡng cửa cộc đời, nhiều khi tự hỏi mục đích sống của ta là ǵ? Một ngôi nhà? Nhiều tiền?
Hay là mong con cái ḿnh được giáo dục và phát triển trong môi truờng tốt nhất?
--------------------------------------
Trong thời gian làm việc ở nước ngoài, xem TV chiếu về cuộc sống tại VN là bọn tôi lại gọi cho nhau để thông báo. Được nghe tiếng nói của đồng bào ḿnh là niềm hạnh phúc đối với những người xa quê.
Nhưng có điều làm tim nhói đau khi nh́n về Quê Huơng. Quê ḿnh nghèo quá, nh́n những con đường mới làm, lồi lơm ổ gà, khói bụi mịt mù. Đây là tiền kiều bào gửi về xây dựng đất nước, tiền nước mắt của nhân dân, tiền từ tài nguyên quốc gia.
Người dân, da đen sạm v́ nắng gió, tóc bạc v́ thời gian, đôi mắt nh́n xa xăm. Ḷng đau xót, không ḱm được nước mắt.
Khi TQ hạn chế xuất khẩu đất hiếm sang Nhật, thủ tuớng hớn hở lên TV thông báo hợp tác với Nhật để khai thác. Ôi, không biết người dân sẽ được hưởng chút ǵ không? Hay lại chịu nỗi đau phóng xạ.
Đôi khi ta lại thấy h́nh ảnh nhiều cụ già, đôi mắt hốc hác với thời gian, vẫn lang thang, ngả nón mong nhận được ḷng hảo tâm v́ không nơi nương tựa.
--------------------
Đọc báo, con cầm búa đập vỡ đầu cha v́ bị mắng không chăm lo đến gia đ́nh. Vợ tẩm xăng đốt chồng. Cháu họ vào nhà cướp, hiếp cô đang mang bầu ba tháng, Luyện, Nghĩa ... mà đau xót và kinh sợ.
Hàng xóm tối lửa tắt đèn, nhưng sẵn sàng vác dao v́ vài phân đất. Đứa trẻ sinh ra trong trong một xă hội lấy tiền làm thước đo t́nh thương cha mẹ, sẽ đối xử với cha mẹ thế nào khi cha mẹ về già? Hay mong các cụ sớm "đứt" để tranh nhau tài sản?
Trung Quốc, niềm tự hào mà các lạnh đạo VN đang phấn đấu noi theo hiện tại ra sao? Hàng ngàn người sống chui rúc trong đường tàu, cuộc sống không thấy ánh mặt trời. 70% thu nhập dùng thuê nhà, người dân ngắc ngoải v́ lạm phát. Chém giết, bạo loạn xảy ra như cơm bữa.
---------------------------------------
Con đường nào cho VN? Ta sẽ chọn một nước với tiêu chuẩn châu Âu như Pháp, hay Trung Quốc, để mọi người cùng hướng tới và xây dựng?
Một Đại Việt, nơi trẻ em được đến trường bằng ngân sách quốc gia. Người già được hưởng phúc lợi xă hội, được chăm sóc y tế.
Trẻ em khuyết tật, trẻ không gia đ́nh được chăm sóc y tế và giáo dục. Cuối tuần, nhân viên nhà nước dọn dẹp sạch đường phố với người dân.
Một Đại Việt thực sự là của nhân dân. Mọi người được bày tỏ quan điểm về đường lối lănh đạo quốc gia. Được tự do bầu người đứng đầu nhà nước, và giám sát hoạt động của chính phủ.
Nơi người dân được quyền quyết định ngân sách quốc gia, như: 20% dành cho Y Tế, 20% dành cho Giáo Dục, 20% dành cho phúc lợi Xă Hội.
---------------------------------------
Mong sao sớm đến ngày Đại Việt Dân Quốc được h́nh thành. Để thế chúng ta, con em chúng ta được tự do phát triển. Như lời của một người con của ĐVDQ: "Quốc gia giàu th́ giàu cùng quốc gia, quốc gia nghèo th́ nghèo cùng quốc gia."
Bookmarks