"Biết th́ thưa thốt, không biết th́ dựa cột mà nghe"
Câu tục ngữ VN này đă được nói từ ngàn xưa và xuất xứ từ triết lư Á đông; cho măi đến nay không một ai có thể bảo nó sai ! Nếu ai bảo là sai th́ hăy chứng minh cho mọi người thấy.
Đó là một câu nói b́nh dân tầm thường nhưng lại mang đầy tính chất triết lư giáo dục, v́ nó là triết lư nhân sinh.
"Triết lư nhân sinh" là ư Nghĩa của Con Người qua đời sống thực tế của kiếp người ở trần gian này, qua ba yếu tố lẫn nhu cầu căn bản để làm người, đó là
1/ẩm thực, 2/ ái ân, và 3/ thể diện.
Do đó, những ai nói chỉ có triết Tây mới "xài được" c̣n triết Đông chỉ làm cho con người bị g̣ bó ḱm hăm trong luân lư trật tự đạo đức của Nho giáo, dẫn đến nghèo khổ, chậm tiến, th́ rơ đúng là "dốt hay nói chữ" !
V́ không có ǵ căn bản thực tế hơn bằng ăn uống để con người mới có thể sống và tăng trưởng về mọi mặt, sinh lư lẫn tâm lư. Điều này Dr Tran với phe khinh Á hay bài Á cũng không thể phủ nhận được !
Cho nên từ xa xưa mới có câu tục ngữ:
"có Thực mới vực được Đạo", mà măi cho đến nay ư nghĩa triết lư của nó nếu không hơn triết Tây th́ cũng chẳng thua tư nào.
"Có Thực" trong câu tục ngữ này không chỉ có nghĩa là có ăn, mà c̣n phải hiểu với nghĩa là
"có tất cả" những ǵ "có thực" cho con người thể hiện (hiện hữu) bằng ba đức tính Nhân (Bi), Trí, Dũng qua ba thể tính T́nh, Ư, Chí theo ba đối tượng Chân, Thiện, Mỹ.
Do đó,
"Có Thực" là phải có đủ ăn, đủ ở, đủ mặc, đủ học, đủ làm th́ mới có thể vực được Đạo, tức là mới có thể Thành Nhân đúng với nghĩa "Quân Tử" là "Thiên Tử" tức là Con (của) Người, có nghĩa là con của Trời, con của Phật (Phật tử), con của Chúa.
Cho nên từ xa xưa ca dao mới có câu định nghĩa con người là :
Ở đâu mà chẳng biết ta
Ta con ông Sấm, cháu bà Thiên Lôi
Xưa kia ta ở trên trời
Đứt dây rơi xuống làm người thế gian
Nên hai chữ "quân tử" hay "đại nhân" không có nghĩa như đa số người hiểu trật lất là giai cấp v́ là con vua chúa hay con của ḍng tộc quan quyền quư phái, mà có nghĩa là người đă hiểu biết nguồn gốc của ḿnh từ đâu đến đây, sống để làm ǵ, rồi chết sẽ đi đâu ? Hay chết là chấm hết?!
Do đó khi nói "quân tử" là người BIẾT "cội nguồn" để phân biệt với "tiểu nhân" là người KHÔNG BIẾT "cội nguồn" của ḿnh, cho nên tiền nhân mới nói là
"tri Nhân tắc triết" !
Quân xử thần tử thần bất trung câu này không phải của Khổng Tử nói mà là của bọn thanh giáo đă bịa ra tam cương với "Quân-Sư-Phụ" là theo bá đạo, (chứ không phải là vương đạo của Nho giáo) để củng cố quyền lực chuyên chế và trật tự xă hội phong kiến mà thôi. Cho nên người hiểu biết về Khổng Tử và Nho giáo gọi cái này là
"ngụy trung và ngu hiếu" !
Nội nhiêu đó đủ để nói cho những ai KHÔNG BIẾT TH̀ DỰA CỘT MÀ NGHE, và hăy lo mà học hỏi nghiên cứu thêm để BIẾT chứ đừng có suy diễn theo duy lư với biện lư chứng của triết Tây th́ chỉ có dẫn đến bế tắc. Hay đi nói tào lao kiểu nghịch thiên nghịch lư như "vật chất có trước tinh thần" th́ càng chứng tỏ là ḿnh KHÔNG BIẾT ĐẠO là ǵ !
Lần tới có giờ tôi sẽ đề cập đến 2 yếu tố c̣n lại để làm người là "ái ân" và "thể diện", cho những ai cứ ngoan cố không chịu học hỏi tư tưởng của thánh hiền tiền nhân mà cứ đi KHINH RẺ Á, để BÀI Á, rồi THÓAT Á mà chẳng BIẾT M̀NH là ai th́ biết được cái ǵ ??!!!
Bookmarks