Cái Chết Nông Nổi
Và Đáng Trách
Cái chết của em làm xót xa
Nỗi niềm thao thức chuyện người ta
Nh́n ḍng thế sự bao oan nghiệt
Sai, đúng, dại, khôn…Để chút là!
Thương cảm cho ai trước cảnh đời
Phù du khoảnh khắc những niềm vui
Rồi quay luẩn quẩn trong ṿng tối
Buồn, khổ, hờn, đau…Tím nụ cười
Hằng ngày em sống với con đ̣
Sớm tối tay chèo chở khách qua
Sóng gió, nhọc nhằn nào quản ngại
Chỉ buồn bến đổ khách thờ ơ
Chẳng may gặp phải mẹ chồng đây
Đầy rẫy khó khăn, măi mắng rầy
Vặt mắc từng ly, từng tư một
La mèo, chửi chó rát màng tai!…
Năo nề…Tâm sự lại phu quân
Đón nhận hồi âm nét hững hờ
Chỉ biết riêng ḿnh và cá biệt
Vô t́nh bỏ bậu nghẹn chơ vơ
Tận cùng chịu đựng, quyết liều thân
Một gói xịt sâu vĩnh biệt chàng
Bỏ lại con thơ c̣n đói sữa
Hồn ĺa khỏi xác, khuất trần gian…
Em ơi! Hiện ở cơi nơi đâu?
Có thấy màu thu rải vạn sầu
Có hận lỡ lầm mang xuẩn động
Có nh́n con trẻ trọn đời đau?
Sao không thông cảm để yên ḷng
Ở tuổi cao niên của mẹ chồng
Máu huyết bất thường sanh bệnh tật…
Dễ dàng bẳn tính với bông lông
Sao chẳng thương chồng cảnh nắng mưa
Lo toan, gánh nặng lắm khi đờ
Tổ lành ngơi nghỉ vơi cơn mệt
Khuây khỏa, vô t́nh bởi bận lo
Tại người hay ở “cái tôi” kia
Chỉ thấy xung quanh mấy vạt ŕa
Cạn xét, yếu ḷng đành đoạn tuyệt
Ngàn năm dính đó vết nhơ bia?!...
27/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Bookmarks