Page 57 of 81 FirstFirst ... 74753545556575859606167 ... LastLast
Results 561 to 570 of 802

Thread: Tiếu Vương Hội

  1. #561
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Em thiệt ?

    Vợ chồng nọT đi ngang qua một công viên và thấy một cặp trai gái trẻ ngồi ôm nhau hôn hít! Vợ nh́n chồng nói:

    _ Sao anh không làm như chàng thanh niên kia!?

    _ Em thiệt ? nhỡ cổ không đồng ư th́ sao ?


    Lư do chính đáng

    Tèo mới mua chiếc xe sport mới và đêm đó chạy ra xa lộ hóng mát! Hắn nhấn ga lên 80 mph! Chỉ chút sau đă thấy đèn xanh đỏ chớp chớp phía sau! Một ư nghĩ bổng nảy ra trong đầu hắn: Xe cảnh sát làm ǵ đuổi nổi xe ḿnh! Hắn nhấn ga lên 90 rồi 100 mph! Xe cảnh sát vẫn bám theo! Cuối cùng hắn phải tắp vào lề! Viên cảnh sát lấy bằng lái coi rồi nói:

    _ Đêm nay là đêm thứ Sáu và tui sắp hết ca làm nên tui cho anh một cơ hội: Nếu anh đưa ra được một lư do hợp lư cho việc phóng xe nhanh th́ tui sẽ tha cho anh!

    Tèo nói liền:

    _ Tuần trước vợ tui trốn nhà theo một viên cảnh sát nên tui sợ ông đuổi theo để trả lại bả!

    _ Tốt! Anh có thể đi!


    Có ổn không ?

    Tại trạm điện cao thế, chàng công nhân đang sửa chữa trên nóc nói với anh đứng dưới đất:

    - Ê! Mày có thấy 4 sợi dây đang tḥng xuống không?

    - Thấy rồi!

    - Thấy rồi hả? Cầm lấy 2 sợi xem! Có thấy ǵ không?

    - Hai sợi này không có vấn đề ǵ.

    - Không sao hả? Tốt! Đừng đụng vào 2 sợi dây kia nhé, điện cao thế sờ vào là cháy thành than đấy


    Nổ

    A:

    Dạo này ḿnh lẩn thẩn mất rồi. Đang đọc truyện th́ có đứa gọi điện thoại. Rút cái Nokia 8800 gold ra nghe. Đến lúc nghe xong ko biết cuốn truyện vừa vứt đâu. T́m hết cốp xe SH, Dylan ko thấy. Vào gara xem trong cái Mes với cái Sport cũng chẳng thấy đâu. Cứ tưởng để trong bể bơi mà t́m măi ko ra. Chạy 20 tầng lầu, 40 pḥng để t́m cũng chả có. Thực ra mất quyển truyện th́ cũng ko tiếc .Ngặt cái là để quên cái ngân phiếu 1 tỷ trong đấy...... Hjx, cuối cùng cũng t́m ra , th́ ra lúc năy vứt nhằm nó dzô đống đô la để trong két rồi đóng lại

    B:

    Má ơi ! Nhà U ở gần kho đạn Long B́nh hả

  2. #562
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Nhựt Bủn


    Samurai

    Ba người samurai, hai trẻ và một đă già, trong một quán gần cung thành nhà Vua. Tất nhiên, ai cũng có thanh gươm bên hông. Hai người trẻ bắt chuyện với nhau :
    - coi ông kia già vậy không ở quê c̣n lên đây làm chi.
    - chắc có lẽ vậy, mà c̣n đeo gươm làm re nữa chứ.
    Và dĩ nhiên ông già kia đâu có điếc.
    Một con Muỗi xấu số bay qua. Một trong hai chàng, rút kiếm chém, và con Muỗi thành 2 nửa con Muỗi. C̣n anh chàng hănh diện lắm.
    Lát sau một con Muỗi khác cũng xấu số bay qua. Anh chàng thứ hai cũng nhanh không kém anh chàng trước. Lần này con Muỗi c̣n bi thảm hơn v́ người nó bị xả làm 4.
    Hai chàng khoái chí, cụng ly zvô zvô nữa và không coi ai ra ǵ.
    Số Muỗi trên đời không chỉ có 2. Nên con thứ 3 không biết có xấu số hay không, nhưng cũng lượn qua quán. Khi con Muỗi bay qua trước mặt ông già Samurai, người ta chỉ thấy một tia sáng loé lên và đoán là ông ta đă ra tay. Sau khi giật ḿnh và thấy con Muỗi vẫn bay tiếp, hai anh chàng cười nghiêng ngả rồi nói sang ông già :
    - ông về cày ruộng đi ông, con Muỗi vậy mà cũng không chém trúng
    Ông già cười khảy :
    - tôi tha chết cho nó, chỉ chém đứt 2 ḥn ngọc của nó

    (phụ lục : lúc này con Muỗi mới rơi xuống đất kêu oai oái (đau như bị h...))

    Xiếc

    Buổi sáng 10 giờ, dân chúng đông khủng khiếp chứng kiến màn xiếc của ông già Nhật bủn ngay tại NewYork. Ổng đang chuẩn bị leo lên chiếc dây bằng thép nối đỉnh 2 nhà gần nhau. C̣n trẻ đâu, người ốm nhom, ông ta cầm micro tuyên bố :
    - tôi đă 87 tuổi, tôi xin biểu diễn tiết mục đi dây sang nhà bên kia.
    Mọi người trầm trồ. Họ không tiếc tiên bỏ vào giỏ cho ông. Ổng nói tiếp :
    - tiết mục nguy hiểm, tôi có thể rơi xuống, nhưng mọi người đừng sợ.
    Rồi ông xiêu vẹo bước tới dầu dây. Chợt có tiếng phụ nữ kêu lên :
    - đừng, đừng
    Ổng quay lại cầm chiếc micro :
    - tôi nghe thấy có ai kêu tôi dừng lại. Nhưng tôi đă hứa biểu diễn, tôi không thể thay đổi
    Nhưng lần thứ hai, khi ổng đến gần đầu dây, th́ lại có tiếng thét lên :
    - đừng, đừng
    - nhưng tôi phải biểu diễn. Quí vị đă trả tiền rồi. Tôi bắt đầu nhé ...
    Lần này, ổng cố đặt được một chân lên dây. Không phải dễ vói người có tuổi như vậy. Ngay cả đi trên đường bằng phẳng đă khó với họ. Và gần như tất cả khán giả đều đồng thanh :
    - đừng, đừng
    Lùi bước trước yêu cầu của đa số, ổng quay lại cầm micro :
    - theo yêu cầu của mọi người, tôi huỷ bỏ cuộc biểu diễn nguy hiểm này. Buổi biểu diễn sau và lúc 6 giờ chiều.
    Last edited by toiday; 31-05-2011 at 06:14 PM.

  3. #563
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Do thái (tiếp)


    Ô hay

    Ông chủ cửa hàng đang hấp hối. Cả nhà xúm lại nghe ông nới những lời cuối cùng. Ông quay ra từng người :
    - bà đấy hử, thằng cả đấy ư, thằng hai và cả con ba cũng đấy ư
    Rồi ông quay người nh́n xuống dưới :
    - cả hai cu Tí sinh đôi của thày cũng ở đây hả.
    Và bất chợt với sinh lực cuối cùng, ông kêu toáng lên :
    - thế cả nhà ở đây, th́ ai coi cửa hàng ?

    Hạ giá

    Phố hàng vải ở Tel Aviv. Sáng đó mở cửa hàng, lăo Abraham thấy hàng xóm bến phải đưa quầy vải ra với biển hạ giá 20%. Chưa hết, ngoảnh sang hàng xóm bên kia, lăo c̣n thấy hoảng hơn khi thấy biển hạ giá 30%. Không thể hạ hơn được, phải làm ǵ đây. Sau hồi suy nghĩ, lăo vô nhà mang ra cái biển : cửa chính vô các quầy vải.

    Trông mặt mà đừng bắt h́nh dong

    Lăo người Do thái nọ với quần áo như bất kỳ kẻ lao động nào vô cửa hàng Vulton lớn nhất NewYork :
    - xin lỗi cho tôi gặp ông chủ.
    Cô tiếp tân sau khi liếc với nửa con mắt :
    - ông có việc ǵ đó, hăy nói cho tôi biết
    - không, chắc cô không trả lời được tôi đâu
    - vậy tôi nói lư do ǵ với ông chủ ?
    - cô nói rằng, tôi muốn mua cửa hàng này cho vợ tôi nhân ngày sinh nhật của bà ta
    Tuy chẳng có ǵ tin tưởng, nhưng cô nọ vẫn phải đi báo cho ông chủ. Khi gặp ông chủ, ông nọ giải thích :
    - tôi cũng là chủ cửa hàng bán túi, ..., cũ gần đây. Hôm nay, vợ tôi sinh nhật và muốn có một cửa hàng cùng mặt hàng để bả coi một ḿnh
    - ông thiệt muốn mua cửa hàng tôi
    - tôi không nói chơi
    - cửa hàng tôi trị giá 2 tỷ $. Ông chủ nói hơi quá lên, đển làm nản ḷng vị khách
    - được được không sao, tôi mua.
    Rồi ông nọ rút điện thoại ra gọi về nhà :
    - alô, bà nó đấy hả. Vụ cửa hàng Vulton coi như là xong. Bà coi dưới gầm giường... Bà thấy 2 cái va li ? Bà lấy cái nhỏ và đi cùng ta xi đến đây ngay.

  4. #564
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Choáng

    Hôm đó là ngày sinh nhật của cô giáo dạy tiểu học. Cô rất dễ thương, được mọi học sinh yêu mến nên các em mang rất nhiều quà đến tặng cô.
    Mary mang một cái túi với một cái cây.
    - Bố em làm nghề trồng hoa! - Mary giải thích.
    - Thật tuyệt vời! Nhớ cảm ơn bố hộ cô nhé! - Cô giáo ân cần cảm ơn.
    Kế đó, Johnny tặng cô giáo một hộp bánh.
    - Bố em là người làm bánh! - Johnny giải thích.
    - Cô thích lắm! Cám ơn bố cho cô nhé!
    Phillip bước tới với một cái hộp to đang chảy ra một thứ chất lỏng.
    - Bố em làm nghề ǵ? - Cô giáo hỏi.
    - Bố em là chủ tiệm rượu.
    Cô giáo đưa ngón tay quyệt một ít thứ chất lỏng và đưa lên miệng nếm thử.
    - Có vị ngọt chát! - Cô nói. - Có phải đó là rượu vang không?
    - Không phải ạ!
    Cô nếm thêm một chút nữa.
    - Hơi chua! H́nh như là champagne?
    - Cô lại đoán sai rồi!
    Cô giáo lại thử thêm nữa và cuối cùng nói:
    - Cô chịu rồi. Thế trong hộp là cái ǵ vậy?
    Gương mặt Phillip bừng lên rạng rỡ:
    - Thưa cô, một con chó con!

    T́nh huống

    Tại Đại học Ngoại giao, Giáo sư đưa ra đề tài ứng xử nhanh như sau:
    - Nếu trót bước lầm vào một pḥng vệ sinh khác giới, đối mặt với đám đông đang "online", anh chị sẽ xử trí thế nào?
    Sinh viên nhao nhao:
    - Rất tiếc, xin quư vị cứ tự nhiên.
    - Xin lỗi các bạn, ḿnh đăng trí quá!
    - Lao nhanh ra ngoài hoán vị hai tấm biển.
    - Lặng lẽ quay ra ấp khăn lạnh lên mặt.
    Vị giáo sư ngắt lời:
    - Sai bét cả. Cách tốt nhất để hóa giải t́nh huống này, chúng ta cần sử dụng kịch bản gọi là "thong manh": Lập tức cố định tṛng mắt, giữ nguyên hướng nh́n, sau đó chuyển mắt sang trạng thái dài dại, mất phản ứng. Tiếp theo, tay quờ quạng, chân ḍ dẫm, môi mấp máy, và... từ từ lần theo tường quay ra.

    Khắc bia mộ

    Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua khu nghĩa địa. Bỗng nghe tiếng gơ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra, anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma. Nh́n kỹ các ngôi mộ, anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái ǵ đó trên tấm bia đá.

    Anh bảo:

    - Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma! Ông đang làm ǵ ở đây vậy?

    Ông già trả lời:

    - Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao :p

  5. #565
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Ngày đầu đi làm

    anh thợ cơ khí mới vào nghề trở về nhà sau ngày làm việc đầu tiên với nhiều vết bầm trên người.vợ anh hỏi
    -anh gây gổ với ai à
    -đâu có anh chỉ vô t́nh nói bill ném tôi cái cờ lê 27
    -th́ sao???
    -nào ai có ngờ trong xưởng có 9 người tên bill

    Lại IQ

    Trong một bữa tiệc, Albert Einstein, cha đẻ của thuyết tương đối, tự giới thiệu ḿnh với người đầu tiên ông thấy và hỏi ngay IQ của anh ta bằng bao nhiêu?

    - 241, thưa ngài! - Người đàn ông đáp.

    - Thật là tuyệt! - Nhà khoa học lỗi lạc nói. - Tôi rất vui được tiếp chuyện anh về thuyết hợp nhất và những bí ẩn của vũ trụ. Chúng ta sẽ có nhiều điều để thảo luận đấy!

    Einstein sau đó tự giới thiệu với người phụ nữ đứng gần đó và hỏi lại câu hỏi trước:

    - IQ của bà bằng bao nhiêu?

    Bà ta liền đáp:

    - 144, thưa ông!

    - Tuyệt! - Einstein nói. - Chúng ta thảo luận về chính trị và thời sự. Chúng ta sẽ có khá nhiều điều để nói!

    Đi ṿng quanh pḥng, Einstein kéo ra ngoài một người đàn ông ăn mặc lịch sự, có cả tá vệ sĩ vây quanh và hỏi IQ của ông bằng bao nhiêu. Người đàn ông kia trả lời cộc lốc:

    - 51.

    Einstein cúi chào, ch́a tay ra và nói:

    - Xin chào Tổng thống.

    Đồng vợ đồng chồng

    Hằng năm vợ chồng ông hai đều đi hội chợ và khi đi ngang qua tṛ chơi máy bay ông Hai nói với vơj :

    _ Tui muốn chơi tṛ đi máy bay!

    Bà Hai trả lời:

    _ Tui biết! Nhưng đi máy bay tốn $10! Ông biết đó $10 chứ có ít ỏi ǵ đâu!

    Năm nay, khi đi ngang tṛ chơi máy bay ông Hai lại nói:

    _ Năm nay bà cho tui chơi tṛ máy bay đi, nếu năm nay không được đi chắc tui không c̣n dịp nào để đi nữa bà ạ!

    _ Tui biết! Nhưng đi máy bay tốn $10! Ông biết đó $10 chứ có ít ỏi ǵ đâu!

    Anh chàng điều khiển máy bay nghe lỏm được bèn nói:

    _ Này, tui cho cả hai bác lên máy bay và nếu trong chuyến bay hai bác không nói tiếng nào th́ tui sẽ không lấy tiền! Ngược lại hai bác phải trả cho tui $10!

    Nghe bùi tai, vợ chồng ông Hai liền trèo lên! Anh chàng lái máy bay bèn làm đủ tṛ, nhào lên lộn xuống, đảo qua đảo lại liên hồi mà cũnng chẳng nghe vợ chồng ông Hai la thét tiếng nào! Hắn tiếp tục làm đủ tṛ nhào lộn với hy vọng làm họ khiếp sợ mà thét lên! Nhưng cho tới cuối cuộc chơi cũng chẳng làm được ǵ! Anh ta quay cổ nói với ông Hai:

    _ Tui đă làm đủ các cú độc để làm hai bác phải la lên nhưng tui đă thất bại! Hai bác thật gan dạ!

    _ Thật ra tui định la lên lúc bà xă tui rớt văng ra ngoài! Nhưng anh biết đó $10 chứ có ít ỏi ǵ đâu!

  6. #566
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Bài học Lịch sử

    Trong giờ thi vấn đáp, một thí sinh nhận được câu hỏi từ ban giám thị :
    - Liễu Thăng bị chém ở đâu?
    Thí sinh hớn hở trả lời không cần suy nghĩ :
    -Thưa thầy! Liễu Thăng bị chém ở Chi Lăng ạ.
    -Một điểm về chỗ, Liễu Thăng bị chém ở cổ.
    Thí sinh tiếp theo lên và cũng lại nhận được câu hỏi cũ. Cậu ta nghĩ ḿnh sẽ giành điểm rất cao v́ đă nghe được câu trả lời.
    -Thưa thầy! Liễu Thăng bị chém ở cổ ạ.
    -Một điểm, Liễu Thăng bị chém ở Chi Lăng. Các anh chị nên nhớ lịch sử không bao giờ lặp lại.

    Câu Cá

    Một chàng thanh niên khách bước vào một nhà hàng sang trọng ,đi đến gần cửa th́ anh ta nh́n thấy một ông già đang ngồi giữa trời nắng chang chang cầm một chiếc cần câu và thả ở một vũng nước mưa bẩn thỉu trước cửa nhà hàng. thấy tội nghiệp ông già anh đứng lại hỏi han , và nhân tiện mời ông cụ vào nhà hàng dùng bữa với anh.
    ông cụ không từ chối và đi theo anh vào quán,
    xau khi ăn uống no say , trong lúc ngồi uống trà , v́ muốn chọc ông già nên anh thanh niên mới hỏi:

    _ dạ thưa cụ chẳng hay từ sáng đến giờ cụ câu được bao nhiêu con cá rồi ạ !

    _chẳng dấu ǵ anh , nếu kể cả anh , th́ con này là con thứ ba rồi..

  7. #567
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Do thái (tiếp)


    Tiện thể

    Abraham về nhà thấy vợ Sarah trong bếp với nước mắt dàn dụa v́ đang cắt Hành. Ổng nói :
    - để tôi kể cho bà nghe một chuyện buồn để cho ít ra những giọt nước mắt đỡ phí hoài


    Anh tưởng tôi không biết ?
    Hai người Do thái gặp nhau trong nhà Ga nọ ở Balan :
    - anh đi đâu đấy ?
    - cracovie
    - anh tưởng rằng tôi tin anh sao ? khi anh nói anh đi Cracovie, nghĩa là anh muốn tôi tưởng anh đi Lublin. Và khi anh muốn tôi tưởng anh đi Lublin, có nghĩa là anh đi Cracovie. Tại sao anh lại phải nói dối tôi ?


    Tiểu xảo mời hàng

    Người khác bước vô cửa hiệu của Abraham :
    - tôi muốn mua một chiếc khăn màu xanh biển
    - ông đợi chút. Tôi đi t́m.
    Lát sau Abraham đi ra với chiếc khăn màu xanh lá cây :
    - chiếc khăn thật tuyệt, mềm mại làm sao, ông thử sờ mà xem.
    - nhưng tôi muốn chiếc khăn màu xanh biển. Ông khách.
    - xanh biển ? a đúng rồi, tôi đi t́m cho ông ngay.
    Rồi Abraham lại quay lại với chiếc khăn màu xanh da trời :
    - ông coi nè,khăn này thuộc loại hảo hạng, hơn chiếc lúc năy nhiều
    - thiệt t́nh, ông khách đỏ cả mặt, ông nghe tôi nói rơ không, tôi muốn màu xanh biển
    Abraham với bộ mặt thểu năo cúi đầu :
    - oh thưa ông, nếu mà màu xanh như ông muốn, đúng là màu xanh biển, thú thực tôi không có.

    Đi định cư ở Israel

    (thời đệ nhị thế chiến, người Do thái bị cách ly với những người bản xứ ở châu Âu. Nơi họ ở chỉ toàn người Do thái và có khi có mấy người lính cứu hoả bản xứ để khi cần có cháy ... do bom đạn)

    Chiếc tàu đó trở những người Do thái đi định cư ở Israel. Ba người làm quen với nhau :
    - tôi đến từ một làng nhỏ ở Balan. Làng có 2.000 người. Tất cả đều là Do thái trừ mấy người lính cửa hoả. Người thứ nhất mở đầu.
    - c̣n tôi, tôi đến từ Litunia. Làng tôi cũng toàn người Do thái trừ những người lính cứu hoả. Người thứ hai tiếp.
    Rồi cả hai người quay sang người thứ ba chờ đợi :
    - c̣n anh từ đâu đến ?
    - tôi đến từ NewYork
    - à, chúng tôi nghe nói NewYork là một thành phố lớn phải không ?
    - đúng, gần 9 triệu người
    - vậy chứ, có bao nhiêu người Do thái chúng ta ?
    - khoảng 2 triệu
    - 2 trên 9 triệu ? Hai người kia ngạc nhiên kêu lên. Tại sao lại có nhiều lính cứu hoả đến vậy ?

  8. #568
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Kangaroo

    Thấy Kangaroo Mẹ không ngừng găi bụng từ mấy ngày nay, Kangaroo Bố thắc mắc :
    - em bị sao vậy ?
    - lỗi anh đó, anh Khờ. Từ nay anh đừng cho thằng nhỏ bánh bíc qui nữa


    Một Kangaroo Mẹ nói chuyện với bạn :
    - tôi rất ghét Trời lạnh. Khi đó tôi bắt buộc phải để bọn nhỏ chơi bên trong.


    Thỏ

    Con Thỏ đi cùng con Hổ vô quán. Khi bồi bàn đến, con Thỏ đặt :
    - cho tôi đĩa sa lát với Cà rốt thái nhỏ
    Khi bồi bàn quay sang hỏi con Hổ :
    - c̣n ông, muốn dùng chi ?
    Con Thỏ tức ḿnh cướp lời :
    - anh tưởng ổng đói sao ? ổng đói th́ sao tôi đi cùng ổng được ?

  9. #569
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Tại sao ?

    Người đàn ông đó chơi đàn violon hay đến mức khó ai hơn. Ổng đang biểu diễn trong Rừng. Các con vật đều đến lắng tai nghe, từ những con Đười ươi dữ tợn, đến những con Rắn với nọc độc, những con Báo đen loang lổ ... Con nào cũng chăm chú nghe, quên cả bản tính xấu vốn có.
    Chợt một con Sư Tử già không biết từ đâu đến, lầm lũi đi vô. Đến chỗ ông nọ, nó ngoạm một cái và xơi tái ông ta. Tất cả các con vật giận dữ hét vô mặt con Sư Tử :
    - mi điên hả, mi không c̣n cảm xúc chi cả.
    Con Sư Tử đặt một chiếc chân lên cạnh tai, nghiêng nghiêng cái đầu :
    - chúng bay nói chi ?

    Ai là Vua ?

    Con Sư Tử trên đường đi đều hỏi các con vật mà nó gặp :
    - ai là Vua của loài vật ?
    Từ con Khỉ, con cá Sấu, con Hà mă và đến cả con Chuột ..., đều trả lời :
    - chính ông là Vua của loài vật
    Ngày đó, con Sư Tử gặp một con Voi đang uống nước, nó cũng hỏi câu quen thuộc. Thay v́ trả lời, con Voi dùng ṿi cuốn lấy con Sư Tử và ném ra xa. Lồm cồm xoa đít ḅ dậy, con Sư Tử lẩm bẩm :
    - thiệt t́nh, có hỏi một câu mà cũng không được.

  10. #570
    Member
    Join Date
    03-04-2011
    Posts
    632
    Ai sợ ai ?

    Cả thế giới phải sợ ngừơi Mỹ
    V́ ngựi Mỹ đă nói là làm .

    Thế nhưng ngừơi Mỹ lại sợ người Nhật
    V́ người Nhật làm xong mới nói .

    Vậy mà người Nhật lại sợ ngừơi Trung Quốc
    Ngừơi Trung Quốc không nói cũng làm.

    Hơn nữa Trung Quốc lại là một cừơng quốc quân sự
    Vậy xin hỏi ngừơi Trung Quốc sợ ai?
    Đó là sợ người Việt Nam

    V́ ngừơi Việt Nam nói một đàng làm một nẽo
    Bố ai biết mà lừơng
    Ngay cả người Việt Nam cũng sợ ngừơi VN nữa là!!!

    Muốn được thêm

    Cu Tí đi học về với một mắt tím bầm! Mẹ nó hỏi:

    _ Lại đánh nhau ở trường hả!?

    _ Thằng Tèo Đầu Bứu đánh con!

    _ Nó là thằng du côn, con đừng chọc nó!

    _ Con đâu có chọc, nó thích đánh ai là nó đánh thôi!

    _ Thôi, đây là thanh kẹo sô cô la, mai con mang cho nó! Mẹ chắc nó sẽ để con yên!

    Hôm sau Cu Tí đi học về lại tím bầm luôn mắt c̣n lại! Mẹ nó hoảng hốt hỏi:

    _ Tại sao lại thế này!! Con có cho nó thanh kẹo chưa?!?!

    _ Dạ con đă đưa rồi!

    _ Sao nó c̣n đánh con hả!!?!?

    _ Nó muốn kẹo sô cô la nữa đó má!

    Cho chết

    Ba người (một Phi Châu, một Anh, một Pháp) đi dạo chơi trong rừng! Ông Phi Châu nhặt được một cái chai và mở nút! Ông thần ve chai hiện ra:

    _ Các ngươi cứu ta nên ta ban cho mỗi người một điều ước!

    Anh Phi Châu: Dân tui hầu hết là nông dân nên xin thần cho đất đai ở nước tui luôn luôn màu mỡ!

    Thần: OK! Đất đai ở Châu Phi sẽ màu mỡ đời đời!

    Anh chàng Pháp: Tui không muốn những di dân bất hợp pháp (nh́n anh chàng Châu Phi) và những kẻ không mời mà đến (nh́n anh chàng Anh) vào nước tui! Xin thần hăy tạo một bức tường thật cao bao quanh nước tui!

    Thần: Cho ngươi toại nguyện!

    Anh chàng Anh: Thưa thần, xin cho tui biết kích thước của bức tường đỏ!?

    Thần: Bao quanh nước Pháp, cao 500 mét dầy 200 mét!

    _ Điều ước của tui là: Hăy đổ đầy nước vào đó!

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •