Âm mưu khống chế hoàn toàn Việt Nam của Trung Quốc
Tổ Quốc Việt Nam Lâm Nguy
Chim Hải Âu-Việt Nam
Kể từ sau sự kiện Trung Quốc chiếm đóng một phần Quần Đảo Trường Sa của Việt Nam năm 1988, trong những năm gần đây, vấn để hải đảo biên giới khiến quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc trở nên căng thẳng một cách đáng lo ngại. Tuy quan hệ ngoại giao căng thẳng nhưng quan hệ giữa hai Đảng Cộng Sản Việt Nam và Đảng Cộng Sản Trung Quốc vẫn nồng ấm một cách lạ thường, Trung Quốc tiếp tục dành được nhiều dự án lớn, trọng điểm quốc gia, trong đó có dự án Bauxite Tây Nguyên, dự án xây dựng các nhà máy điện, xí nghiệp, cải tạo hệ thống cống thoát nước… Đặc biệt gần đây Trung Quốc c̣n hỗ trợ Việt Nam xây dựng Kư túc xá ở học viện chính trị & hành chính Hồ Chí Minh, Cung hữu nghị Việt Trung.
Trong bối cảnh căng thẳng giữa hai nước khi ngư dân Việt Nam liên tục bị Hải Quân Trung Quốc sách nhiễu trên biển Đông, tàu Việt Nam thường xuyên bị “Tàu lạ” đâm ch́m ngay trên lănh thổ Việt Nam. Các trang mạng, báo chí chính thống của Trung Quốc liên tục khiêu khích, kích động đ̣i chiến tranh với Việt Nam, Hải Quân Trung Quốc thường xuyên công khai vi phạm lănh hải Việt Nam ở Hoàng Sa và Trường Sa đặc biệt Trung Quốc c̣n xúc tiến việc thăm ḍ khai thác dầu khí tại những vùng biển đang tranh chấp th́ mối quan hệ nồng ấm giữa hai Đảng Cộng Sản Việt Nam và Đảng Cộng Sản Trung Quốc rơ ràng là không được b́nh thường.
Nếu nói rằng hai Đảng Cộng Sản Việt Nam và Trung Quốc chỉ “bằng mặt mà không bằng ḷng” th́ thiếu thuyết phục, v́ một nước lớn như Trung Quốc chẳng có lư do ǵ để phải “nể mặt” một nước nhỏ như Việt Nam. Và một mối quan hệ h́nh thức bề ngoài th́ không thể giúp cho Trung Quốc liên tiếp dành được nhiều dự án quan trọng như dự án Bauxite Tây Nguyên; nếu Đảng Cộng Sản Việt Nam không bằng ḷng với Đảng Cộng Sản Trung Quốc th́ không thể nào họ lại không đề pḥng sự xâm nhập của Trung Quốc vào một khu vực chiến lược quan trọng như Tây Nguyên, không đề pḥng việc giao cho Trung Quốc thi công những công tŕnh, những dự án lớn trên khắp nước Việt Nam. Rơ ràng là bất chấp sự bá quyền của Trung Quốc Đảng Cộng Sản Việt Nam đă nhượng bộ một cách thái quá, bất thường đến mức tỏ ra nhu nhược mất hết tinh thần độc lập của dân tộc.
Nhiều nhà khoa học và giới trí thức cũng như các cựu sĩ quan , và sĩ quan đă bày tỏ mối lo ngại sâu sắc về sự ảnh hưởng của Trung Quốc đối với Việt Nam trên tất cả các lĩnh vực nhưng chính quyền Đảng Cộng Sản đă làm ngơ và thậm chí ảnh hưởng của Trung Quốc ngày càng mạnh mẽ, to lớn và sâu đậm hơn. Từ đây có một câu hỏi lớn được đặt ra? Trung Quốc với tư tưởng bá quyền từ hàng ngàn năm nay muốn thôn tính Việt Nam và họ luôn coi Việt Nam là một phần lănh thổ của họ đă bị tách ra điều này hầu như người dân Việt Nam nào cũng biết huống chi là tầng lớp lănh đạo, vậy v́ lư do ǵ mà những người lănh đạo đă không ngăn cản ảnh hưởng của Trung Quốc mà thậm chí họ c̣n tiếp tay cho Trung Quốc? Phải chăng Trung Quốc đă khống chế được một bộ phận lănh đạo trong chính quyền Việt Nam? Và Trung Quốc đă khống chế được lĩnh vực nào của Việt Nam từ việc bành trướng ảnh hưởng của họ trong thời gian vừa qua?
Bài viết này tôi xin được viết với tất cả tấm ḷng đối với quê hương đất nước, tôi viết v́ lo ngại cho vận mệnh của dân tộc đang rơi vào cảnh lâm nguy. Tôi viết để kêu gọi mọi người dân Việt Nam cho dù theo chủ nghĩa nào, hay ở đất nước nào đi nữa cũng phải quan tâm đến vận mệnh của dân tộc v́ nó ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai của chúng ta và con cháu chúng ta. Có lẽ những nhận định trong bài viết của tôi không hoàn toàn chính xác v́ những quan điểm chủ quan của tôi nhưng tôi nghĩ nó sẽ không trở nên dư thừa khi những cảnh báo về một cuộc chiến tranh ra giữa Việt Nam và Trung Quốc không thể nào không xẩy trong tương lai, chỉ có điều chưa ai rơ nó sẽ diễn ra như thế nào mà thôi!
Trở lại vấn đề Trung Quốc đă khống chế Việt Nam, vậy Trung Quốc đă khống chế được lĩnh vực ǵ của Việt Nam và nếu xẩy ra chiến tranh th́ việc khống chế lĩnh vực đó giúp ích ǵ cho Trung Quốc?
1) Lĩnh vực tư tưởng văn hóa:
Sự xâm lấn của các văn hóa phẩm Trung Quốc như phim truyện, điện ảnh đă từ lâu luôn trở thành vấn đề bức xúc của dư luận dẫn đến t́nh trạng người Việt Nam giỏi sử Trung Quốc hơn sử Việt Nam, người Việt Nam thần tượng các anh hùng vua chúa Trung Quốc hơn cả các anh hung vua chúa Việt Nam. Những điều đó không tai hại hằng việc học sinh thanh niên Việt Nam tập trung chơi game Online Trung Quốc như một trào lưu, đến nỗi nhà nhà chơi game, người người chơi game; điều này thật sự hết sức tai hại khi tuổi trẻ Việt Nam bị game Trung Quốc đầu độc mà bỏ bê trách nhiệm học tập, trách nhiệm quan tâm đến xă hội, đất nước. Thậm chí một số công ty game như VinaGame có các nhà đầu tư Trung Quốc đứng đằng sau c̣n cấm dung những từ “Hoàng Sa hay Trường Sa” trong các game và mạng xă hội của họ.
Báo chí th́ hoàn toàn bị khống chế khi viết về Trung Quốc, điển h́nh là cuộc chiến tranh biên giới 1979, báo chí Việt Nam hầu như hoàn toàn im lặng trong khi báo chí Trung quốc vẫn kỷ niệm cuộc chiến 1979, dưới nhiều h́nh thức, điều lạ đời ở đây là một đất nước có hàng chục ngàn người đă hi sinh để bảo vệ độc lập toàn vẹn lănh thổ cho dân tộc lại không hề được tưởng nhớ đến, trong khi một đất nước hi sinh hàng chục ngàn người để đi “dạy cho dân tộc khác một bài học” th́ lại được tưởng nhớ như những anh hùng? Vậy công lư hóa ra thuộc về Trung Quốc chăng nên Việt Nam phải im lặng như vậy? Ngoài vấn đề Hoàng Sa Trường Sa th́ những nội dung khác về Trung Quốc đều rất nhạy cảm trên báo chí Việt Nam, có nhiều nhà thơ nhà văn viết về Ải Nam Quan, tinh thần yêu nước khi xuất bản đều bị xóa đi hoặc bị đ́nh bản như Báo Du lịch với lư do “gây tổn hại đến quan hệ ngoại giao” với Trung Quốc? Trong khi báo chí Trung Quốc chẳng bao giờ sợ gây “tổn hại quan hệ ngoại giao” với Việt Nam. Điều đáng báo động là thậm chí báo chí Việt Nam lại tỏ ra ủng hộ quan điểm của Trung Quốc như trường hợp của ông Đào Duy Quát, tổng biên tập báo điện tử ĐCSVN cho đăng tin Trung Quốc tập trận “trên biển của Trung Quốc”, nhiều tờ báo không cho rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam một cách “vô ư” kỳ lạ.
2.Về lĩnh vực quốc pḥng t́nh báo:
Mối quan hệ giữa giữa hai Đảng Cộng Sản Việt Nam và Trung Quốc là một tập hợp một chuỗi gồm những câu chuyện hết sức bí ẩn bất thường. Một bí ẩn rất lớn được đặt ra trong ngành quốc pḥng t́nh báo đến nay vẫn chưa có câu trả lời.
Mặc dù trong thời gian vừa qua Việt Nam đă tích cực mua sắm các phương tiện quốc pḥng tối tân như tàu ngầm, máy bay để đối phó với sự tăng cường lực lượng hải quân của Trung Quốc trên biển đông điều đó tạo ra cảm giác cho nhân dân Việt Nam rằng lĩnh vực quốc pḥng của Việt Nam luôn vững mạnh và luôn được đầu tư tăng cường. Nhưng hầu hết ít ai chú ư rằng cho dù quân đội của ta có hiện đại hay có mạnh đến đâu nếu bị gián điệp của Trung Quốc kiểm soát th́ chúng ta sẽ thua thảm hại trước khi cuộc chiến xẩy ra. Ví dụ như nếu Trung Quốc biết được vị trí các trạm rada đi động của ta, nơi cất giấu máy bay, tên lửa (Hoả tiễn ) chủ lực hay đơn giản hơn là cách hoạt động và thông số kỹ thuật của các vũ khí hiện đại th́ họ sẽ có cách để tiêu hủy hay chế ngự khả năng quốc pḥng của nước ta. V́ vậy việc phát hiện và truy t́m gián điệp của địch là một công việc cực kỳ quan trọng trong lĩnh vực quốc pḥng nếu không làm tốt được vấn đề này th́ không thể nào nói rằng quốc pḥng ta đă vững mạnh, nhất là khi nước ta có sự hiện điện đông đảo một bộ phận người Việt gốc Hoa nữa. Tuy nhiên trong thời gian vừa qua kể từ sau hai nước Việt Nam Trung Hoa b́nh thường hóa quan hệ ngoại giao năm 1991 đến nay chưa hề có trường hợp nào Việt Nam phát hiện được gián điệp t́nh báo của Trung Quốc. Trong khi các nước Châu Âu, Mỹ chỉ trong chục năm trở lại đây họ đă phát hiện ra hàng trăm hàng ngàn gián điệp Trung Quốc c̣n Việt Nam một nước sát biên giới với Trung Quốc luôn nằm trong tầm ngắm của Trung Quốc lại không t́m ra được 1 tên gián điệp nào trong 20 năm? Đó có phải là một điều kỳ lạ hay không?
Và không biết ĐCS Việt Nam có nhận thức được rằng bọn “phản động” cùng lắm chỉ đ̣i đa đảng, đ̣i chính quyền c̣n Trung Quốc sẽ đ̣i cả nước Việt Nam, và bọn “phản động” đ̣i là một chuyện c̣n Đảng có chấp nhận hay không lại là chuyện khác ,nhất là khi ĐCS luôn tự tin rằng họ được sự ủng hộ và tin yêu của phần lớn người dân th́ việc “chống phản động” và “diễn biến ḥa b́nh” đâu có cấp thiết bằng chống ngoại xâm? Nhưng tại sao trong thời gian qua chiến công của ngành t́nh báo chỉ tập trung vào chống “phản động” chứ không hề có bất kỳ vụ nào “chống ngoại xâm”? Trong khi tôi biết được hiện tại ở Việt Nam có một vài tổ chức người Việt gốc Hoa, họ có hai quốc tịch cùng một lúc trong đó một quốc tịch Việt Nam một quốc tịch Trung Quốc hay Hồng Kông, nhiệm vụ của họ là đi khắp nơi thu thập tất cả các thông tin trên báo chí và những ǵ diễn ra trong xă hội đến cả những chuyện tâm linh của Việt Nam làm báo cáo gửi về cho tổ chức họ. Chuyện này là có thật 100% tuy nhiên v́ lư do an ninh của cá nhân tôi nên tôi rất tiếc không thể nói rơ hơn về tổ chức này v́ có thể họ sẽ nhận ra tôi là ai. Điều này làm tôi thực sự lo ngại về t́nh h́nh gián điệp Trung Quốc tại Việt Nam. ...
Bookmarks