Page 6 of 7 FirstFirst ... 234567 LastLast
Results 51 to 60 of 65

Thread: "Đừng nghe những ǵ CS nói, hăy nh́n CS làm"

  1. #51
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Quốc Hội bù nh́n, vô cảm! Dẹp nó đi!
    David Thiên Ngọc (Danlambao)



    - Gần 40 năm qua, việc bầu cử quốc hội cứ 4 năm tái diễn một lần, nhân dân lại bị tra tấn. Ngoài các loa đài phường xă rồi radio, tivi địa phương, trung ương sách nhiễu trong một thời gian dài... nhất là trong những ngày vận động cuối cùng. Các xe hoa, lân sư rồng làm náo loạn khắp đường phố gần xa. Chi đoàn, chi hội thanh niên, học sinh dân pḥng phải vất vả ngược xuôi. Người lớn th́ bị ảnh hưởng, chi phối trong công ăn việc làm, học tṛ th́ bị phân tán trong học tập, thầy cô giáo mất tập trung trong giảng dạy cũng chỉ v́ phải đi diễn một tṛ hề vô tích sự, tô vẽ một cái h́nh thức đểu cáng mà đảng CSVN đă bày ra. Lấy tấm vải thưa mà che mắt cả xă hội trong lẫn ngoài nước.

    Trong lúc nội dung đă có sẵn hàng mấy tháng trước, có khi cả năm rồi. Vậy mà cái gọi là nhà nước của dân đă móc hầu bao hơn 700 tỷ đồng để chi phí cho cái gọi là bầu cử quốc hội? Suy cho cùng th́ việc làm này thật vô cùng dă man trong vạn vạn cái dă man mà không sao kể ra cho xiết! Ngoài chuyện một đàn sâu, bè nhóm tham ô tham nhũng nếu thanh tra độc lập và công minh, không bỏ sót th́ số tiền thất thoát, bị chiếm đoạt sẽ là hàng trăm tỉ USD và chắc chắn là bọn chúng cùng nhau ém nhẹm đến khi nào cả dân tộc rơi xuống đáy vực th́ lúc đó là chuyện đă rồi.

    Nơi đây tôi chỉ nêu lên một vài cái dă man mà chúng dùng để tô vẽ cái h́nh thức che đậy sự dă tâm, phi nhân của chúng. Ngoài cứ 4 năm phải bỏ gần cả ngàn tỉ đồng tiền thuế c̣m cơi của nhân dân ra th́ mỗi năm hàng ngàn tên ăn theo 500 con cừu vô cảm tụ hội về mà ăn chia, hút sách cả tháng trời... chỉ để làm một việc là gật gù kẻ chứng kiến người thông qua những chiếc tḥng lọng mà đám hồ ly tinh đă vạch sẵn để ám hại bá tánh sinh linh.

    Chưa có một đất nước nào, chính thể nào trên thế giới mà những cuộc bầu cử chưa diễn ra mà ai ngồi ghế nào đă biết trước! Biết trước một cách công khai rơ ràng và chắc chắn. Năm sáu tháng trước, ngày bầu cử QH khoá 13 tháng 5/2011 vừa qua, cả nhân dân và các chính giới trên thế giới đều biết chắc chắn trước rằng ông Trương Tấn Sang là chủ tịch nước, ông Nguyễn Sinh Hùng là chủ tịch quốc hội và ông Nguyễn Tấn Dũng tiếp tục là thủ tướng. Đồng thời các bộ trưởng cũng đă được định sẵn.

    Đối với thế giới th́ ở VN c̣n có thêm một điều trái khoáy nữa là các chức danh chủ tịch nước, thủ tướng, chủ tịch quốc hội là do các đại biểu quốc hội bầu ra. Thế mà c̣n những 5,6 tháng nữa mới đến ngày bầu cử quốc hội mà các chức danh kia ghế đă có chủ! Trong khi ở những nước văn minh các ứng cử viên tranh nhau hồi hộp nghẹt thở đến giờ phút chót của cuộc bầu cử và sau khi kiểm phiếu công khai rơ ràng mới có được kết quả. Thế th́ ở VN cả ngàn tỉ đồng xương máu của nhân dân đổ ra để làm ǵ? Một phần để che đậy sự lừa dối, điếm đàng miệng luôn hô hào dân chủ. Phần nữa rơi vào túi tham của những con sâu thừa cơ hội đục khoét.

    Một sự phô trương h́nh thức thật dă man nữa là đại lễ ngàn năm Thăng Long với số tiền chi phí gần 100 ngàn tỉ đồng tương đương 4,5 tỉ usd! Một con số kinh khủng mà khi nói lên chắc hẳn toàn thể nhân dân VN nghe qua đều không thể không nhức nhối xót đau? Đem cả trăm ngàn tỉ đồng để chỉ làm một việc hầu như là mừng quốc khánh thiên triều ngày 1/10 và bế mạc ngay ngày quốc khánh Đài Loan ngày 10/10. Cả một núi máu xương của dân tộc bị phí phạm một cách khó hiểu như vậy chẳng đem lại một kết quả ǵ phúc lợi cho nhân dân ngoài làm hài ḷng cho đại Hán và đầy túi tham cho những kẻ bán nước buôn dân.

    Nh́n ngược lại nội t́nh đất nước. Các em, các cháu học sinh ở nhiều nơi miền cao hẻo lánh xa xôi như Con Cuông Nghệ An phải băng suối vượt sông t́m cái chữ mà phải vĩnh viễn ĺa xa bạn bè, thầy cô cha mẹ và để lại bao nỗi sầu thương. Các cháu học sinh ở Quảng Ngăi phải đu dây vượt sông vượt lũ đến trường... Nếu t́nh trạng này c̣n kéo dài th́ thảm cảnh HS Con Cuông Nghệ An rồi đây sẽ có nguy cơ tái diễn.

    Những bệnh nhân nghèo khổ, khói khăn - cũng là một phần hậu quả của quốc nạn tham nhũng - phải chịu thương tật vĩnh viễn hay mất đi sinh mạng v́ không có hay chưa đủ tiền để "kư quỹ tạm ứng viện phí" ở bệnh viện của nhân dân mới được cho nhập pḥng cấp cứu như trường hợp BV mắt trung ương vừa qua là đơn cử. Rồi 2,3 bệnh nhân nằm chung một giường bệnh. Đây cũng là điều kiện và môi trường cho bệnh gia tăng, kéo dài thời gian điều trị và có thể làm gia tăng bệnh nặng đưa đến tử vong. Người nhà bệnh nhân nuôi bênh th́ lang thang ăn ngủ từ gầm giường bệnh nhân, hành lang, sân BV và bất cứ nơi nào có thể... cứ khoảng 9h đêm trở lên nếu ai đó vào bất cứ một BV nào ở VN cho dù ở tỉnh lẻ hay thành phố đều nh́n thấy rơ những cảnh nêu trên. Cảnh những đệ tử "cái bang" đang vật vờ trên hành tŕnh "bị gậy" thật thảm thương.

    Nếu giảm thiểu được số tiền lăng phí, h́nh thức che đậy nội dung lừa dối chứ chưa nói đến tham ô, tham nhũng th́ cũng đă khắc phục được phần nào sự tối tăm của hai lĩnh vực giáo dục và y-tế tôi vừa nêu.

    Trước diễn đàn quốc hội. Các vị tự xưng là đại diện cho nhân dân (cử tri) mà thật ra đâu có ai bầu cho các vị mà các vị lu loa là đại diện? Nếu như trong cuộc bầu cử QH mà toàn dân gạch bỏ hết tên của các vị trên lá phiếu bầu th́ tôi đoan chắc 100% rằng các vị vẫn đắc cử! Cuộc bầu cử vẫn thành công tốt đẹp như thường. V́ chưa bầu cử mà tên các vị đă có sẵn trong danh sách ĐBQH nằm trên bàn ở VP TƯ đảng? Tại nghị trường các vị lại trân tráo, dày mặt diễn tuồng một cách hết sức là hạ đẳng. Các vị diễn theo sự điều khiển của chiếc gậy nhạc trưởng, một trong 14 ác quỉ gây kinh hoàng cho dân tộc. Mà h́nh như cả 14 cái bóng ma luôn lởn vởn, hiện diện ở nghị trường để liếc xéo, nh́n ngang, e-hèm những ai trong các vị phát biểu sai luồng, sai kịch bản. Chẳng những thế mà các vị kẻ tung người hứng, tiền hậu bất nhất vẽ vời theo lớp lang đă được soạn và tập dợt sẵn thật lố bịch, hợm đời.

    Hàng ngàn tên ăn hại gây đau khổ cho nhân dân, tan tác sơn hà chẳng những diễn hề mà c̣n làm bức xúc nhân dân, xă hội phải quan tâm theo dơi trong lúc chúng diễn tuồng. Thống đốc ngân hàng nhận ch́m nền kinh tế, suy thoái tài chính, hệ thống ngân hàng đang nối tiếp nhau phá sản, diệt vong, lạm phát gia tăng, giá cả sinh hoạt nhảy vọt với tốc độ phi mă chóng mặt, thị trường, đời sống an sinh xă hội ngất ngư chờ chết. Vàng bạc nhảy múa, thay tên đổi họ, thay h́nh đổi dạng lộn tùng phèo như con rối, con điên... thế mà đứng trên diễn đàn huênh hoang tự chấm cho ḿnh điểm 8 và xin nhận 1/2 giải Nobel? Trong khi thế giới xếp hạng ḿnh vào một trong những thống đốc tồi tệ nhất hành tinh! Học theo sách của nhà báo Trần Dân Tiên là phải. Một điều mà hơn một thế kỷ nay từ khi giải Nobel ra đời năm 1901 đến giờ chưa từng thấy, chưa có cái nhục nào công khai phơi bày mà không biết hổ thẹn như ông thống đốc Nguyễn Văn B́nh.

    Bộ trưởng XD Trịnh Đ́nh Dũng, ĐBQH đi họp lại để tài liệu, số liệu cần thiết ở nhà? Thời đại @ này mà ngài bộ trưởng c̣n dùng tài liệu viết ra giấy nên quên mang theo? Đúng là Tiên Lăng chấm côm. Thật thê thảm và tôi nghiệp cho cái đất nước thần tiên mà "dân trí thấp" này!

    Thêm nữa! Trong sự quản lư của ông bộ trưởng Dũng, tập đoàn Sông Đà làm thất thoát hơn 10 ngàn tỉ đồng - con số này chưa biết được mấy phần trăm của con số thật - mà bộ trưởng kết luận là "không đến mức kỷ luật"? Trong lúc 3 nông dân ở Đức Trọng, Lâm Đồng v́ nhứt thời đă bắt trộm 2 con vịt để làm món nhậu mà phải trả giá 13 năm tù, mặc dù đă đền bù 2 triệu đồng để khắc phục hậu quả!(2 con vịt đền bù giá 2 triệu đồng và lănh 13 năm tù quả là vịt vàng của nhà quan lớn rồi) ngược lại với thất thoát hơn 10 ngàn tỉ đồng th́ "không đến mức kỷ luật"? Thật từ ngàn xưa đến ngày nay và từ thiên đàng xuống hạ giới chưa lúc nào và nơi đâu có một t́nh cảnh như vậy!

    Bệnh bao thư trong bênh viện là bệnh nan y trong chính cơ thể của đội ngũ y bác sĩ. Nếu bác sĩ không làm khó, không gây áp lực lên mạng sống của bệnh nhân, đẩy gia đ́nh bệnh nhân vào thế không c̣n con đường nào để lựa chọn trước sự sống c̣n? Bao thư là điều bắt buộc cho dù sau đó phải đối mặt với lăi suất nóng, lạnh, đứng, ngồi... có khi phải lâm vào cảnh tán gia bại sản là điều không tránh khỏi. Thế mà bà bộ trưởng y tế bảo gia đ́nh bệnh nhân chụp h́nh khi đưa bao thư cho BS và gởi lên cho bà? Theo tôi nghĩ, xin lỗi bà bộ trưởng, một kẻ ngu đần nhất cũng không nói lên được điều này thế mà bà tiến sĩ bộ trưởng phát biểu trước quốc hội và đưa ra yêu cầu trên th́ thật là tuyệt vời, cổ kim chưa có được. Làm được chuyện bà bộ trưởng yêu cầu chỉ khi nào người nhà bệnh nhân muốn người thân của ḿnh phải chuyển xuống "nhà xác" và chờ làm giấy hồi hương! Bà bộ trưởng không thấy cái gương trước mắt của cô bé SV Nguyễn Phương Uyên sao? V́ nghe theo lời kêu gọi hô hào tố cáo chống tham nhũng của chủ tịch nước Trương Tấn Sang, cô SV Phương Uyên nói "...V́ tương lai đất nước, chống tham nhũng!", tức khắc cô SV Phương Uyên bị tập đoàn côn đồ c̣n đảng c̣n tiền bắt cóc tống vào tù mà không cần cho một ai biết lư do hoặc có nhận là bắt hay không! Kể cả gia đ́nh và xă hội.

    Quốc hội nói ǵ trước t́nh h́nh dân oan kêu khóc thê thảm hàng chục năm trời ăn bờ ngủ bụi? QH là đại diện của nhân dân (tự xưng) sao im hơi lặng tiếng? Không một chút động ḷng trắc ẩn trước cụ bà Hà Thị Nhung mang nỗi oan khiên từ vùng quê nghèo khó xa xôi lần ṃ ra thủ đô chỉ để đ̣i hỏi, mong muốn thấy và cầm trên tay quyển sổ trợ cấp cho người già có công với cách mạng của các ông mà bao năm bà mơ ước! Trong khi mạng sống, máu xương của bà đă đổ xuống và vĩnh viễn ra đi để góp phần dựng nên cái chế độ mà các ông đang thụ hưởng! Và bây giờ bà phải chết thảm giữa công viên bởi bàn tay sắt máu của công an mà đôi mắt vẫn không nhắm được v́ chưa được thấy quyển sổ trợ cấp ước mơ.

    Quốc hội sao vô cảm trước h́nh ảnh hai mẹ con phụ nữ đồng bằng sông Cửu Long trần truồng bị một bầy đâu trâu mặt ngựa lôi sệch kéo lê trên đồng ruộng để cưỡng đoạt đất vườn tài sản của hai mẹ con?

    Bây giờ trước một t́nh cảnh hết sức là bức xúc và ngược đời, có một không hai trong lịch sử nghị viện của toàn nhân loại là hàng ngàn dân oan Văn Giang - Hưng Yên cũng như hàng vạn dân oan trong cả nước hàng chục năm qua kêu trời không thấu v́ cảnh "đất mất, nhà tan" đội đơn đi khắp các cửa quan từ địa phương lên đến trung ương nhưng nào có ma nào ghé mắt mà c̣n bị bắt bớ, đánh đập, đuổi xô thậm chí c̣n bị lùa vào trại tập trung nhốt chung với tội phạm... hiện giờ ngoài cụ bà đă chết ra c̣n có người bị thương phải đi cấp cứu ở bịnh viện.

    Tập thể dân oan Văn Giang bị cướp đất đoạt nhà kêu cứu khắp nơi hơn 8 năm qua mà không một vị nào gọi là đại diện cử tri Hưng Yên lên tiếng chia sẻ hay thăm hỏi dân oan? Không chịu nổi sự oan khiên đó, vừa qua tập thể dân oan Văn Giang đă cùng nhau kư thư mời (phải mời cơ) đại biểu quốc hội đơn vị Hưng Yên về địa phương để tận mục sở thị sự t́nh của dân oan nghiệt ngă như thế nào? Nhân dân c̣n hy vọng rằng khi ĐBQH về thăm chứng kiến sự t́nh, sau đó sẽ có tiếng nói ở nghị trường... nhưng nhân dân chất phát, hiền lành đến độ ngây thơ mới c̣n tin ở những con người đểu giả đến tán tận lương tâm này! Đúng ngày mời 18/11/2012, dân biểu đâu không thấy mà chỉ có cờ xí của nhân dân nhịn ăn để mua sắm hầu đón tiếp các vị "phụ mẫu" về thăm nhưng vẫn biền biệt tăm hơi. Đó là câu trả lời cuối cùng của các ông bà nghị dành cho dân oan Hưng Yên. Bởi những hậu quả oan nghiệt mà nhân dân gánh lấy là do tập đoàn chóp bu CSVN chủ trương và thực hiện, thế th́ bầy cừu làm ǵ dám can dự vào một khi 14 con hồ ly tinh nhe nanh ra lịnh?

    Với đội ngũ 500 vị tự xưng toàn là GS, TS, BS, KS, học giả... tài cao học rộng, tự xưng là đại diện cho nhân dân mà đưa đầu ra làm con rối để cho hồ cáo giựt dây điều khiển múa may, quay cuồng theo kịch bản chúng đă soạn sẵn. Thật nhục không thể hơn được nữa. Một cái quốc hội bù nh́n, hài hước lố bịch, hạ đẳng chưa từng thấy. Hăy dẹp quách nó đi!

    Ngày 19/11/2012

    David Thiên Ngọc
    danlambaovn.blogspot .com

  2. #52
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    VN không đóng dấu thị thực nhập cảnh vào hộ chiếu đường lưỡi ḅ của công dân TQ?
    Dân Làm Báo



    - Theo một bản tin trên The Telegraph th́ hải quan Việt Nam đă từ chối đóng dấu thị thực Visa vào trong hộ chiếu mới có in h́nh lưỡi ḅ của người TQ nhập cảnh VN. Thay vào đó là dán Visa vào một trang giấy riêng.

    Từ blog Phạm Viết Đào cũng thông tin: "Theo một nguồn tin từ Bộ Ngoại giao cho hay, để đối phó với hành động ngang xương của nhà đương cục Bắc Kinh: phát hành hộ chiếu điện tử có h́nh ảnh đường lưỡi ḅ; ngang nhiên công bố chủ quyền lănh hải Trung Quốc trùm lên vùng đặc quyền kinh tế tế của Việt Nam và một số quốc gia trong khu vực Đông Nam Á trên Biển Đông; Bộ Ngoại giao Việt Nam đă lệnh cho các cơ quan lănh sự không được phép đóng dấu thị thực vào loại hộ chiếu này đối với công dân Trung Quốc khi xin thị thực vào Việt Nam…"

    Trang Telegraph đă đăng lại lời của một người dân Trung Quốc tên là David Li: "Khi tôi qua cửa khẩu biên giới, các nhân viên hải quan đă từ chối đóng dấu Visa của tôi". Ông Li này cũng cho biết "họ nói rằng Visa của tôi không có hiệu lực. Họ nói lư do bởi v́ ở bản đồ của hộ chiếu mới, phần biển Nam Trung Hoa đă vượt qua lănh hải của Việt Nam, do đó nếu họ đóng dấu lên đó tức là họ đă đồng ư với xác nhận của Trung Quốc..."

    Cũng theo The Telegraph, những người Trung Quốc cho rằng nhân viên hải quan VN đă lợi dụng việc này để làm tiền họ. Theo những người TQ này, hàng năm có khoảng 20.000 sinh viên TQ đến VN và 70.000 thương gia TQ ở Hà Nội và ít nhất cũng cỡ đó ở Sài G̣n. V́ thế cộng lại là một số tiền lớn.


    Dân Làm Báo
    danlambaovn.blogspot .com

  3. #53
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Văn hóa từ chức, sức mấy mà đ̣i !
    Nguyễn Bá Chổi (Danlambao)



    - Nếu từ chức là văn hoá th́ việc đại biểu quốc hội nước CHXHCNVN kiêm “sử gia nổi tiếng” Dương Nước Lạ, tên chữ (Hán) là Dương Kỳ Nhơn, húy danh là Dương Tiều, lên tiếng nhắc khéo/nhắc tuồng (tùy người đối diện), đồng chí Ếch từ chức thủ tướng chỉ là tṛ “đàn gảy tai trâu”. Và nếu những người CS có được “loại h́nh” văn hoá như thế, th́ không phải đợi đến cậu bé đất phèn Rạch Sỏi, Rạch Giá 12 tuổi ra đi khi trời vừa tối để làm cách mạng “chỉ c̣n 3 ngày nữa là được 51 năm”, nhưng từ thập niên 50 của thế kỷ trước, các đồng chí chú, đồng chí bác/ ông cụ đă từ chức nhiều bận rồi.

    Cú “văn hoá từ chức” đầu tiên là của “bác/ông cụ” ngay sau khi “cha già” thú nhận đă giết oan 172.008 người dân Miền Bắc trong phong trào Cải Cách Ruộng Đất mà chủ trương, chính sách, kế hoạch thực hiện không do ai khác hơn ông Tổng bí thư đảng CSVN kiêm Chủ tịch nước VNDCCH lúc đó là Hồ Chí Minh.
    (http://www.rfa.org/vietnamese/in_dep...-20060515.html).

    Nhưng v́ nhờ “đào tận gốc trốc tận rễ” truyền thống cũ, thay bằng nền văn hóa mới XHCN nên bác/ông cụ đă không cần văn hoá từ chức, mà chỉ cần cái khăn mu soa quẹt quẹt mấy giọt nước mắt cá sấu là đủ xoá sạch tội cướp của giết người đối với hàng triệu nạn nhân (trên thực tế).

    Cú “văn hoá từ chức” thứ hai đáng ra phải có là sau ngày chiếm được Miền Nam 30/4/1975, khi cái mặt nạ “giải phóng” đă bị rơi cái bịch, mà người lột xuống không phải là “ngụy quân” nhưng chính là Bộ đội cụ Hồ, điển h́nh là cô chiến sĩ Dương Thu Hương ra đi với ḷng tràn đầy nhiệt huyết, t́nh yêu nước nồng nàn, khi vào đến Sài G̣n “giải phóng” đă gục mặt khóc trên vỉa hè Đại lộ Lê Lợi v́ “khi vào đó th́ tôi hiểu rằng cái chế độ của kẻ chiến thắng là một chế độ man rợ”.
    (http://home.scarlet.be/lngu1008/bndthpvrfa.html)

    Trường hợp Dương Thu Hương không phải là “cá thể” mà là điển h́nh cho tâm trạng chung của tuyệt đại bộ phận Bộ đội cụ Hồ “đi ta đi giải phóng Miền Nam...” khi thực tế nếm được “mùi Ngụy”. Nói ǵ đến những anh lính quèn, chính anh bác sĩ quân y trong đoàn quân giải phóng mà người viết đă “có duyên” mặt đối mặt sáng ngày 2/5/75 tại nhà một người bạn ở miệt Tân Định đă bày tỏ tâm sự với “quân ngụy”, rằng “có vào đây mới biết đồng bào Miền Bắc quá khổ”.

    Cái mặt nạ “giải phóng” không những bị lột quăng cái bịch xuống mặt đường, mà c̣n bị cán nát tan tành thành bụi bởi từng đoàn xe Motova chất đầy “hàng giải phóng” tức đủ thứ thượng vàng hạ cám “phỏng” được của đồng bào Miền Nam tranh thủ chạy đêm ngày suốt hàng mấy năm trời.


    Nếu có được chút văn hoá “từ” th́ các chú ấy đă tuyên bố từ bỏ cái chế độ đưa Cả Nước Xuống Hố, làm Xấu Hổ Cả Nút, cái chủ nghĩa thật Xạo Hết Chỗ Nói và nay th́ ai cũng van xin Chớ Nhắc Xấu Hổ.

    Cái “văn hoá từ...” nếu có, th́ đă xảy ra sau Đại Hội Đảng lần thứ “Vê Một” (VI) năm 1986 để “Đổi Mới hay là Chết”, bằng cách chạy theo nền Kinh Tế Thị Tường tức chạy theo đuôi voi Đế quốc để hít bă Tư bản. Nói là “đổi mới” nhưng là “mới ta” mà thực ra “cũ người”; cái thứ lâu nay ta “nhổ” nay “rồi lại liếm”. Đằng này, vẫn không chịu từ bỏ cái “thằng” của nợ XHCN chỉ làm dân đói khổ, nước điêu tàn, mà vẫn đeo ṭng teng cái đuôi, ăn bám “ông” đũa thần cứu đói KTTT !

    Đó chỉ là ba lần vô văn hoá... "từ chức, từ bỏ” điển h́nh trong vô số cơ hội mà người cầm quyền chỉ cần “sở hữu” được một chút xíu lương thiện, một tí teo văn hóa, là cả nước được nhờ. Nhưng rất tiếc, cho đễn bây giờ, vẫn :

    - “Văn hóa từ chức” à, sức mấy mà đ̣i được nơi chúng ông đây!

    Nguyễn Bá Chổi
    danlambaovn.blogspot .com

  4. #54
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    "Đánh cho Mỹ cút đánh cho ngụy nhào"
    Bùi Lộc (Danlambao)


    - Sau khi Sài G̣n sụp đổ, tôi cùng anh em đồng ngũ của Quân lực VNCH thua, thua đậm, nhưng kẻ chiến thắng là CSVN càng ngày càng cho thấy bộ mặt lem luốc, bộc lộ những yếu kém, phản dân hại nước và đang trên đà phá sản.

    Trước nhất về chủ nghĩa xă hội khoa học, ai cũng thấy rơ đă banh xác, cũng có người nói bị quăng vào thùng rác. Cố vớt vát bấm víu cái đuôi định hướng xă hội chủ nghĩa coi ṃi gượng ép, trơn trượt và cũng sắp vuột khỏi tay. Ngay những người hăng say nhiệt thành với chủ nghĩa này cũng chẳng c̣n ai thực t́nh hănh diện tự nhận ḿnh là người cộng sản nữa v́ h́nh như từ ngữ này mặc nhiên gắn liền với tham lam, dối trá, đê tiện và lạc hậu.

    Nhưng cũng có người lại lư luận nó không ưu việt sao nó lại vận dụng được khối đại đoàn kết toàn dân trong hai cuộc chiến chống đế quốc Pháp và Mỹ giành độc lập cho dân tộc.

    Để có được sự nhất trí toàn dân của Miền Bắc, cs đă phải thanh toán hơn hai trăm ngàn thường dân vô tội trong “Cải cách ruộng đất” và vụ án “Nhân Văn Giai phẩm” tạo nên một sự nghi kỵ, sợ hăi, tố cáo nhau rộng khắp ngay cả những người trong cùng một gia đ́nh; và để vận động người dân Miền Nam trong những thôn ấp xa xôi hẻo lánh theo “cách mạng” là những vụ khủng bố, thanh toán tràn lan vô tội vạ sau năm 1956.

    Vậy th́ chế độ đó tài giỏi ở chỗ nào. Nó chỉ tồn tại được là tḥng lọng thắt cổ, mă tấu, họng súng, lưỡi lê và nhà tù. Ngày nay những điều này đă được chứng minh và mọi người đều thấy.

    Chính những hăng say, cuồng tín này của người csvn là cơ hội giúp Hoa Kỳ thi hành được chính sách toàn cầu của họ. Ba quốc gia cùng bị chia cắt: Triều Tiên, Đức quốc và Việt Nam. Cộng sản hai nước kia cũng hung hăng độc ác không thua ǵ csvn. Riêng Đức quốc có hơi khác về địa lư, c̣n Triều Tiên và Việt Nam khá giống nhau là cùng có chung biên giới với Trung Quốc nhưng hoàn cảnh th́ lại khác nhau.

    Cộng sản Triều Tiên không cài cắm cán bộ lại được ở phía Nam có lẽ v́ không chuẩn bị kịp và ngay chính lúc chia cắt đó, cs cũng chạy có khói.

    C̣n csvn đă cài lại cán bộ lại Miền Nam ngay sau khi Hiệp định Genève có hiệu lực với quyết tâm chiến thắng Miền Nam nếu không bằng chính trị được th́ phải bằng bạo lực. Chính quyền Miền Nam biết, những quốc gia kiểm soát đ́nh chiến biết và chính Hoa kỳ cũng biết và biết rất rơ.

    Nếu chỉ để giải quyết riêng vấn đề csvn có lẽ cũng không đến nỗi phức tạp lắm đối với Hoa Kỳ. Ai cũng thấy anh em Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm là những người chống cộng triệt để, có bản lănh và sách lược để chiến thắng cs. Đặc biệt quốc sách “Ấp chiến lược” của Ông Nhu rất hữu hiệu đă tách cá ra khỏi nước, tách du kích cs ra khỏi dân chúng, vô hiệu hóa chiến tranh nhân dân. Nếu muốn thắng csvn chỉ cần quân viện dồi dào và giúp phát triển kinh tế cho Miền Nam là đủ. Cho tới Tết Mậu Thân, người lính VNCH cũng chỉ chiến đấu với Garant và Carbin M2 trong khi cs đă được trang bị AK47 và B40.

    Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm đang là một lănh tụ anh minh bỗng trở thành một tên độc tài, khát máu kéo lê máy chém. đi khắp Miền Nam thanh toán đối lập; đang là một người mang nặng văn hóa Á đông, ông bị biến thành một kẻ kỳ thị tôn giáo; đang là một thiên thần bị biến thành ác quỷ.

    Đại tá Edward Lansdale cố vấn thân cận, nhiệt t́nh chống cộng với ông bị triệu hồi. Đại sứ Hoa Kỳ Federick Nolting luôn tích cực yểm trợ ông cũng bị thay thế bằng Cabot Lodge, vua đảo chánh. Sau cùng ông bị tướng lănh thanh toán. Người Công giáo tiếc thương ông, Người Phật giáo căm ghét ông tạo nên một Miền Nam chia rẽ sâu sắc, và một xă hội rối loạn để (cố ư) nhiều kẽ hở cho vc len lỏi vào các tổ chức tôn giáo, sinh viên học sinh, các nghiệp đoàn báo chí, lao động...

    Trên Báo Con Ong của Chu Tử người ta đọc thấy câu: “Nhất đĩ, nh́ sư, tam cha, tứ tướng” nói lên thực trạng của Miền Nam thời đó. Cảnh sát bắt nhốt những phần tử chủ mưu biểu t́nh th́ lại có những cuộc biểu t́nh lớn hơn đ̣i thả cho họ ra. Báo chí đặc biệt báo chí Hoa Kỳ lên án chính phủ Sài G̣n độc tài, đàn áp tự do bày tỏ quan điểm của người dân.

    Quân đội Hoa Kỳ ồ ạt đổ quân vào Miền Nam với lư do ngăn chặn làn sóng cs tràn xuống Đông Nam Á. Người Hoa Kỳ đâu có u tồi đến nỗi không nhớ bài học người Pháp đă có mặt tại Việt Nam gần cả thế kỷ vừa mới nhục nhă ôm đầu chạy. Vậy lư do họ nhảy vào Việt Nam phải khác với sự có mặt của người Pháp trước đây.

    Một cuộc chiến đầu voi đuôi chuột. Rầm rộ khi mở màn vói những đoàn quân đông đảo, xe tăng, máy bay cộng với những quân nhân Đồng minh Úc Đại Lợi, Tân Tây Lan, Nam Hàn, Phi Luật Tân và Thái Lan. Nhưng chỉ hơn chục năm sau, quân đội Đồng minh rút dần, các đơn vị chiến đấu chủ lực của chính Hoa Kỳ cũng rút luôn, chỉ c̣n lại một số rất hạn chế liên lạc và tiếp vận giữa lúc cường độ cuộc chiến vẫn chưa hạ nhiệt. Tiếp theo là Việt Nam hóa chiến tranh. Khối Liên pḥng Đông Nam Á đi vào quên lăng và sau cùng kết thúc lăng nhách với một bản Hiệp định hết sức khôi hài. Hầu như cho không cs Miền Nam Việt Nam. Cũng có người nói bản hiệp định này chỉ để Hoa Kỳ có thể rút chân ra khỏi cuộc chiến một cách danh chính ngôn thuận.

    Trong suốt gần 20 năm chiến tranh, số bom đạn đổ xuống hai miền Nam Bắc Việt Nam bằng tổng số bom đạn của hai cuộc Thế chiến I và II với 58.000 quân nhân Hoa Kỳ phải hy sinh, họ đă đạt được những ǵ? Đây là những câu hỏi quan trọng cần có lời giải đáp.

    Nh́n lại quá khứ, tôi xin đưa ra cái nh́n hoàn toàn cá nhân, chủ quan và tất nhiên rất hạn hẹp, phiếm diện và có thế sai và chân thành mong được chia sẻ đóng góp giúp có được một nhận định chung có thể sát với thực tế hơn.

    Phải chăng qua cuộc chiến này, họ đă đo lường được sự chia rẽ trầm trọng không thể hàn gắn được trong khối cs. Đặc biệt giữa Liên Sô và Trung Quốc. V́ trong suốt cuộc chiến VN, Hoa Kỳ biết được khối quân viện của Liên Sô và các nước Đông Âu cho csvn gặp rất nhiều khó khăn khi vận chuyển bằng đường bộ ngang qua Trung Quốc. Họ đánh giá được khả năng vũ khí của khối cs. Và do đó, họ cũng đánh giá được chủ nghĩa cs sản đang trên đà phá sản.

    Sau khi quân đội Hoa Kỳ ồ ạt đổ quân vào Miền Nam, chiến cuộc ngày một leo thang. Nhiều trận đụng độ lớn đă xảy ra giữa quân cs Bắc Việt và Hoa Kỳ. Máy bay Hoa Kỳ bắt đầu có những phi vụ ném bom xuống Miền Bắc. Bắt đầu từ Đồng Hới, rồi dần lên phía Bắc tới Hà Nội, Sơn Tây cũng vẫn không thầy Trung Cộng phản ứng ǵ; cho măi khi tới Tuyên Quang, gần sát biên giới Trung Quốc mới thấy Mao Trạch Đông lên tiếng: “Trung cộng chỉ có phản ứng khi lănh thổ của Trung quốc bị xâm phạm” th́ những đợt ném bom xuống Bắc Việt cũng thưa dần và rồi chấm dứt sau đó không lâu.

    Họ đă ngầm liên lạc được với cả Trung cộng lẫn Liên Sô và năm 1972, Ngoại trưởng Kissinger sang Liên Sô và Trung cộng chuẩn bị cho những chuyến viếng thăm chính thức Mascơva và Bắc Kinh của TT Nixon và sau đó chiến tranh Việt Nam chấm dứt. với Hiệp định Paris kư kết ngày 27 tháng Ba năm 1973.

    Hoa Kỳ và các nước Tây Âu bỏ cấm vận và ồ ạt đầu tư vào Trung Quốc. Chỉ hơn hai chục năm sau biến Trung Quốc từ một nước nông nghiệp lạc hậu thành một nước công nghiệp giàu mạnh sản xuất hàng tiêu dùng xuất khẩu khắp thế giới. Riêng tại Hoa Kỳ tiệm “99C” mọc lên như nấm, chuyên bán hàng tiêu dùng của Trung Quốc. Quư vị tưởng tượng xem chỉ riêng Mùa Giáng sinh năm nay bao nhiêu giây đèn và hàng trang trí được bán ra, mặc cho bao nhiêu lời kêu gọi tẩy chay. Một khi Trung Quốc thực sự là mối đe dọa đối với Hoa Kỳ th́ những cửa tiệm này cũng tự nhiên biến mất ngay chẳng cần ai kêu gọi tẩy chay. V́ nó không phải là những nhu yếu phẩm. Đó chỉ là những mặt hàng có cũng hay mà không có cũng chẳng sao.

    Có những sư kiện đáng lưu ư: Người Hoa Kỳ có mặt tại Việt Nam gần 20 năm, nhưng họ đă không nói ǵ tới thăm ḍ cũng như khai thác dầu khí tại Biển Đông. Măi tới năm 1972, các tập đoàn dầu khí của Hoa Kỳ mới kéo nhau tới thăm ḍ và khoan thử tại Biển Đông. Tất cả các phương tiện truyền thông đều rầm rộ đưa tin về kết quả thăm ḍ và nói trữ lượng dầu lửa rất lớn của Biển Đông có thể vượt xa cả những mỏ dầu ở Trung Đông. Thực hư không ai xác nhận được ngoài những chuyên gia khai thác của chính Hoa Kỳ. Về khoản này chưa quốc gia nào hơn được họ. Nói thế có người cho tôi là chủ quan và quá lời.

    Khoan tất cả chín mũi. Mũi thứ chín mang tên “Bông Hồng” tŕnh làng mẫu dầu thô cho cả thế giới và đặc biệt Trung Quốc thấy trước khi chiến tranh Việt Nam chấm dứt; sau đó lấp lại và kéo nhau bỏ đi.

    Đến trước Tết năm 1974, Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa đang trong tay VNCH. Hải quân VNCH đỡ không nổi trước hỏa lực hùng hậu của Trung quốc trong khi Hải quân Hoa Kỳ khoanh tay đứng nh́n.

    Mùa Xuân 1975, cs Bắc Việt ồ ạt tấn công VNCH không thể tự vệ v́ vũ khí quá hạn chế. CS Bắc Việt đắc thắng. Ngồi trên ngọn cây nh́n xuống cái ǵ của ḿnh cũng cao cả.

    ”Thế tiến công vũ băo của ta như chẻ tre. Mỹ ngụy tụt quần chạy vẫn không kịp. Đảng ta đi đầu ngọn sóng cách mạng, giương cao ngọn cờ XHCN. Ngày tàn của chủ nghĩa Tư bản gần kề. Chúng ta đây sẽ là những chiến sĩ tiên phong bước chân vào tận hang ổ của bọn Tư bản, đầu sỏ là Đế quốc Mỹ tại “Phố Bức Tường” (Wall Street), tiêu diệt tới những tên Tư bản sau cùng và đưa toàn thế giới tiến lên Đại Đồng.”

    Chưa kịp hả hê mừng chiến thắng th́ năm 1978, ông anh “môi hở răng lạnh” dậy cho một bài học. Trong trận chiến này số thương vong của cả hai bên đều rất cao. Nó cũng thể hiện sự tàn bạo dă man đến cùng cực. V́ cả hai bên cùng là quân đội “nhân dân” cùng áp dụng chiến tranh “nhân dân”, nên giết sạch, giết tuyệt bất kể là trẻ em, phụ nữ, ông già bà cả đều là địch cả.

    Qua những cuộc chiến nêu trên đối với Đặng tiểu B́nh là để “dạy cho VN một bài học”. Đảng csvn là kẻ vô ơn, ăn cháo đái bát muốn hất chân Trung Quốc, ngả hẳn về Anh cả Liên sô gây ảnh hưởng toàn vùng Đông Nam Á.

    Nhưng bài học thấm thía hơn có lẽ là Hoa Kỳ muốn nói cho csvn biết là: “Kẻ thù của mấy anh không phải là chúng tôi nhưng anh bạn khổng lồ, sông liền sông, núi liền núi kia mới đích thực là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam.” Xem ra người Mỹ thuộc ḷng lịch sử Việt Nam hơn những người csvn.

    Trong thời gian chiến tranh lạnh, Khối Cộng sản gồm hai nước khổng lồ, Liên Sô, Trung cộng và một số nước chư hầu Đông Âu, Bắc Hàn, Bắc Việt Nam và Cuba và bên này là Hoa Kỳ và các nước Tây Âu.

    Cùng thi nhau chạy đua vũ trang. Kho vũ khí nguyên tử của cá hai bên đều không c̣n chỗ chứa.. Không khí chiến tranh bao trùm ngay đêm đe dọa sự sống c̣n của cả nhân loại.

    Nhưng thực ra không ai giám nghĩ tới xử dung những loại vũ khí này. Chỉ có những kẻ điên, say rượu mới nghĩ tới mà thôi. V́ nếu khi cuộc chiến tranh nguyên tử xảy ra th́ cả thế gian nay sẽ ra tro. Những kẻ nào c̣n sống sót cũng trở thành “handicapped”, chẳng có ai thắng và tất cả đều thua.

    Ư thức rất rơ điều đó, nên Hoa Kỳ và các đồng minh Chầu Âu muốn chiến thắng được cs chỉ c̣n một cách duy nhất là làm thế nào để chính những nước khổng lồ đó tự bể từ bên trong.

    Liên Sô vào thời gian 1985 trở đi về mặt nổi, trong những năm nhiệm kỳ của TT Reagan, báo chí đưa ra những bản thống kê vũ khí của cả hai bên, lúc nào của Liên Sô cũng vượt trội về hỏa tiễn mang đầu đạn nguyên tử tầm ngắn cũng như tầm xa, pháo đài bay, chiến hạm, tầu ngầm vũ khí hơn hẳn Hoa kỳ. Đó là những thông tin trên báo chí cho thấy, kể cả báo chí Hoa Kỳ.

    Các phong trào giải phóng bành trướng rộng khắp thế giới. Ngay cả ở Nam Mỹ. Mấy ông Giáo sĩ Công giáo cũng đón gió đưa ra “Phong trào Thần học Giải phóng.” Họ đưa h́nh ảnh Chúa Giêsu như một nhà cách mạng giải phóng dân nghèo khỏi những bất công chính trị cũng như kinh tế. Nổi đ́nh đám có LM. Gustavo Gutiérrez của Péru, Leonado Bott của Brazil, Jon Sobino của El Salvador... Mấy ông giáo sĩ nhiệt thành này đă làm ngơ lời nói của Chúa Cứu thế trước mặt Pilate: “Nước tôi không thuộc về thế gian này.” (Gioan 18: 35).

    Trước t́nh cảnh này, Tổng thống Reagan đă phải tuyên bố: “Con gấu Bắc cực đă vào tới sân sau của chúng ta.” Nghĩa là cs do Liên sô dẫn đầu sắp nuốt trửng thế giới, đe dọa ngay cả sự sống c̣n của Hoa Kỳ.

    Những thống kê đó thực hư ra sao không ai có thể thẩm định được trừ những nhà t́nh báo chuyên nghiệp của cả hai bên. Nhưng chính những viễn ảnh đe dọa của cs đó đă giúp TT Reagan thuyết phục được Quốc Hội Hoa Kỳ chuẩn chi ngân sách để đẩy mạnh sản xuất hỏa tiễn pḥng thủ MX và bố trí dọc biên giới Tây Đức vào năm 1981. Mặc cho Liên Sô la lối, và đă khiến họ bắt buộc phải nhảy vào cuộc chạy đua vũ trang tốn kém này.

    Luôn luôn phải chạy đua vũ trang và lúc nào cũng muốn vượt trội làm kinh tế của Liên Sô vốn đă ảm đạm này lâm vào t́nh trạng kiệt quệ. Ông Gorbachev nh́n thấy hậu quả và muốn tránh cho Liên Sô khỏi bị phá sản nên đă đưa ra chính sách “Glanost” và “Perestroika”. Ông cũng cho biết sẽ không can thiệp trực tiếp vào nội bộ các nước Đông Âu và để họ tự quyết định lấy vận mệnh của ḿnh. Kết quả sau cùng cs Liên Sô sụp đổ và chuyển sang thể chế tự do dân chủ, kéo theo sự sụp đổ của cả khối cs Đông Âu vào năm 1989...


    Những năm sau này Putin hết sức mong muốn khôi phục lại vị thế siêu cường của Liên Sô. Nhưng cứ t́nh h́nh này 10 Putin cũng không thể lấy lại được địa vị siêu cường cũ của Liên Sô. Ngay nền chính trị hiện tại của Liên Sô c̣n nhiều bất cập. Mặc dầu Liên Sô ngày nay tự do dân chủ, nhưng vẫn c̣n tiếp tục chính sách công an trị.

    Bản thân ông Putin đă không được chính danh để dành ghế tổng thống th́ làm sao có thể có một nền tự do dân chủ trưởng thành vững mạnh được.

    Hiến pháp Hoa Kỳ ấn định một tổng thống không quá hai nhiệm kỳ. TT Washington, vị tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ, sau khi măn nhiệm kỳ hai, Quốc hội và nhiều người yêu cầu ông tiếp tục ứng cử thêm nhiệm kỳ nữa và chắc chắn sẽ tái đắc cử. Nhưng ông nói: “Tôi đưa ra luật hai nhiệm kỳ mà chính tôi vi phạm th́ sau này c̣n ai tôn trọng hiến pháp nữa.” Và nếu ai theo dơi cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ tháng Mười Một, 2012 vừa qua giữa TT Obama và Thống đốc Romney đều phải công nhận nền dân chủ Hoa kỳ vững mạnh.

    C̣n Trung cộng th́ sao. Napoléon nói: “Con hổ Trung quốc khi chỗi dậy, nó chỉ cựa ḿnh thôi cũng đủ làm thế giới rung chuyển.” Là quốc gia đông dân nhất thế giới, hiện tại hơn một tỷ người; cũng có kho vũ khí nguyên tử đáng gờm; cũng là một nước sản xuất, buôn bán và cung cấp vũ khí cho nhiều quốc gia nhược tiểu. Nên việc đối đầu vũ lực với Trung Quốc chắc cũng sẽ khó xảy ra.

    Nhưng Trung Quốc có những tử huyệt. Càng phát triển mạnh th́ dường như Trung Quốc càng dễ phá sản. Chính quyền Trung Quốc muốn giữ được ổn định xă hội chỉ có một cách duy nhất là phải duy tŕ chế độ độc tài. Nếu tự do dân chủ thật sự được áp dụng tại Trung Quốc th́ không chắc Trung Quốc có thể đứng vững được một tuần, v́ dân số quá đông. Không thể thỏa măn đồng đều cho mọi người dân công ăn việc làm cũng như những nhu cầu tối thiểu để giữ cho xă hội được ổn định, họ ra sức cổ vũ chủ nghĩa dân tộc quá khích để củng cố sự đoàn kết toàn dân. Nhưng hố ngăn cách giàu nghèo ngày một gia tăng. Nhiều sắc dân lúc nào cũng muốn tách riêng. Rơ ràng đây là một xă hội bấp bênh.

    Nền công nghiệp của Trung Quốc phát triển rất nhanh, nhưng năng lượng tự cung rất hạn chế và phải phụ thuộc gần như hoàn toàn từ bên ngoài. Hoa Kỳ có thể tự cung về mọi mặt trong ṿng 50 năm, nhưng Trung cộng liệu đứng vững được bao lâu nếu nguồn năng lượng từ bên ngoài bị cúp. Nền công nghiệp của Trung Quốc là một nền “công nghiệp khát” nhiên liệu.

    Cũng v́ thế họ phải bằng mọi cách t́m kiếm nguồn năng lượng cho ḿnh. Họ phải vươn tới Trung Đông và Phi Châu. Nhưng chỗ cận kề mà họ hy vọng nhất có thể giúp họ duy tŕ nền kỹ nghệ lâu dài được là Biển Đông. Từ chính trị, ngoại giao, quân sự, cây gậy, củ cà rốt, nghĩa là đủ mọi chiêu dầu trơ trẻn, bần tiện và bẩn thỉu đến mấy đều được tung ra để hầu chiếm trọn Biển Đông v́ đó là nguồn hy vọng sống c̣n cho nền công nghiệp của họ.

    Ngoài ra họ lại phải có thị trường tiêu thụ hàng hóa nữa. Nếu hàng hóa ứ đọng, không tiêu thụ được, hăng xưởng phải giảm bớt năng suất hay có khi phải đóng cửa. Công nhân giảm lương hay cắt giờ làm việc hay tệ hơn là thất nghiệp sẽ đưa đến bất ổn xă hội.

    Ngày nay Trung Quốc đang đi đúng vào vết xe của những nước công nghiệp phương Tây hậu bán thế kỷ XIX. Họ phải đi xâm chiếm thuộc địa để giải quyết vấn đề nguyên liệu và năng lượng cho nền công nghiệp khổng lồ của họ và đồng thời cũng phải vất vả đi t́m thị trường tiêu thụ. Đây chính là tiền đề mà những người cộng sản luôn khai thác, tuyên truyền chống lại các nước Phương Tây trước đây.

    Nhưng Biển Đông có giúp họ tồn tại hay chính lại là tử huyệt khiến họ chết đứng. Nếu ít th́ chả bơ công khai thác, nhưng nếu nhiều chắc chắn Trung Quốc không thể ăn một ḿnh và mọi người đều thấy chính Biển Đông khiến họ ngày một bị cô lập. Các nước láng giềng, quốc tế có khoanh tay đứng nh́n họ chiếm trọn và đặt các giàn khoan khắp Biển Đông không. Đến ngay thằng em chí cốt Hà Nội cũng căm ghét họ lắm rồi, nhưng chỉ v́ sự tồn tại của đảng và chính bản thân họ nên cố nhịn ngậm bồ ḥn làm ngọt mà thôi.

    Tất cả các luận điệu t́nh huynh đệ quốc tế vô sản, môi hở răng lạnh, sông liền sông, núi liền núi, mười sáu chữ vàng, bốn tốt đều đổ xuống sông, không che giấu và dụ khi được bất cứ một người Việt Nam chân chính nào. Rồi các lân bang khác như Nhật Bản, Triều Tiên, Phi Luật Tân, Indonesia, Singapore, Malaysia, Ấn Độ và Thái Lan đều canh chừng từng động thái của họ. Họ hy vọng nhất là Miến Điện. Nhưng Miến Điện bây giờ đă nh́n thấy mặt trái của họ và đă ngoảnh mặt đi.

    Họ đang lấy ḷng Cam Bốt nhằm chia rẽ các nước trong khối Asian và họ đă thành công trong hội nghị Asian vừa qua. Nhưng kết quả này chắc không lâu dài. Hun Sen chỉ lợi dụng những món tiền viện trợ béo bở và một khi thấy Trung Quốc thật sự bị cô lập, Cam Bốt cũng sẽ ngoảnh mặt. Những yếu tố nội tại cho người ta có một cảm tưởng Trung Quốc là một đế quốc không bền vững.

    Xă hội của Trung Quốc nói riêng và cả Á Châu được ổn định chỉ khi nào những nước nhỏ đă bị Trung Quốc cưỡng chiếm, sát nhập vào Trung Quốc trước đây chẳng hạn Tây Tạng, Tân Cương, Nội Mông, Ngoại Mông... được trả lại độc lập và quyền tự quyết dân tộc của họ. Đó là những ǵ tương lai Trung Quốc sẽ phải tiến tới trong một Trật tự thế giới mới - một trật tự ổn định, hài ḥa, hợp tác, bền vững mà trong đó nước lớn không thể bắt ép hay xâm lăng một nước nhỏ và yếu kém.
    Mấy tuần nay người ta nói tới Nhật Bản sẽ tái vơ trang. Một Nhật Bản vơ trang chắc không phải là mối đe dọa cho ai nhưng sẽ là một đối trọng để giữ quân b́nh trong khu vực. V́ cả thế giới cũng như riêng Nhật Bản đều thấy hợp tác trong một trật tự mới sẽ mang lại nhiều lợi ích hơn không riêng ǵ cho chính Nhật Bản và lại c̣n cho toàn vùng.

    Xâm lăng thuộc địa, nô lệ hóa các dân tộc nhược tiểu xưa rồi và đă bị lên án. Xu thế của nhân loại là hợp tác xây dựng ḥa b́nh tự do, dân chủ cho mọi người tạo thành một nền trật tự mới. Trật tự này đang h́nh thành và vấn đề c̣n lại chỉ là thời gian. Trung Quốc và csvn không thể ngăn cản được bước tiến này. Họ sẽ là những lực cản có thể làm chậm lại tiến tŕnh này nhưng không thể đảo ngược được. Đó cũng chính là nguyện vọng không những của toàn dân VN mà ngay cả người dân Trung Quốc nữa.


    Bùi Lộc
    danlambaovn.blogspot .com

  5. #55
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    'Mất sổ hưu' - Đừng ăn không nói có như tay đại tá Thanh!



    Ngài phó đại sứ Ba Lan tại Việt Nam (đeo cavat đỏ) chào mừng ngày 22-12-2012 của Quân đội Nhân dân Việt Nam

    Nguyễn Văn Khải – Ông già Ôzôn (Danlambao) - Mấy ngày gần đây, tôi đi nhiều tỉnh để giúp bà con bảo quản trái cây, trồng rau sạch và bảo quản rau, chống rét và pḥng dịch cho gia súc, gia cầm. Đến bất ḱ địa phương nào cũng có người hỏi tôi về cuộc sống của những người làm việc trong các cơ quan nhà nước, lực lượng vũ trang của Ba Lan trước và sau chế độ xă hội chủ nghĩa tan ră ở đó. Tôi xin ghi lại những lời nói chuyện của tôi với những người đang hỏi tôi về vấn đề này.

    Ngày 26/8/1980, tôi là trưởng đoàn nghiên cứu sinh, lưu học sinh quân đội sang các nước XHCN để nghiên cứu và học tập. Tới Beclin đoàn chia nhỏ thành các tốp đi Đức, Tiệp, Hung và Balan.

    Đón chúng tôi ở sân bay Vacsava là chuẩn uư chuyên nghiệp Andray. 15 năm sau lần cuối cùng tôi chia tay ông, ông vẫn đeo quân hàm ấy nhưng lưng cao hơn nhiều. Trong khoa ngoại quốc của Học viên Quân sự Vacsava chỉ có đại tá Puplaski trưởng khoa, trung tá Dubrabski phó khoa, thiếu tá Skorek một lái xe, một bà thường trực, một bà lao công và ông Andray. Hai năm sau trung tá Dubrabski từ trần, năm năm sau đại tá Puplaski nghỉ hưu.

    Khi tôi chia tay về nước, ông Skorek đă được phong quân hàm trung tá, hẹn với tôi rằng nếu tôi sang làm việc ở viện Vật Lư viện Hàn Lâm khoa học Balan vào giữa năm 1986 th́ nhớ mang nhiều bánh đa nem để ông mời các bạn ông tới thưởng thức, c̣n ông sẽ mang rượu Voska Balan tới mừng ngày hội ngộ.

    Sau nhiều lần trở lại Balan, nhất là phối hợp cùng nhiều nhà khoa học quân sự khác làm mấy đề tài nghiên cứu ứng dụng vật lư, tôi và vợ con đều ở trong kí túc xá, khu dành cho ngoại quốc của Viện. Từ cuối năm 1991, lúc này Balan không c̣n là nước xă hội chủ nghĩa nữa, ông Skorek được phong quân hàm đại tá, thường hay rủ tôi đưa cháu trai đến nhà ông chơi.


    Cuối năm 1981, khi tôi cải tiến phương pháp nuôi đơn tinh thể cadmi-thuỷ ngân-telua của Mỹ, thu được những ampul thuỷ tinh thạch anh chứa những thỏi đơn tinh thể hợp chất ba thành phần này đầu tiên ở Ba Lan và các nước xă hội chủ nghĩa, sau đó tôi được đi báo cáo kết quả nghiên cứu khoa học trong nhiều hội nghị quốc tế,đă được Học viện Quân sự Vacsava giúp đỡ đăng kí bằng sáng chế tại Balan.

    Trong nhóm làm việc của tôi có thầy hướng dẫn tôi, đại tá PGS.TS (Doc.Dr.Hab) Jozef Piotroski, trung tá Zenon Novak, thiếu tá Stphan Wojcheski, thiếu tá PGS.TS (Doc.Dr.Hab) Antoni Rogalski. Mười năm sau tôi thường cùng vợ con đến thăm đại tá GS.TS (Pro.Dr.Hab) Jozef Piotroski, đại tá GS.TS (Pro.Dr.Hab) Antoni Rogalski và một số cựu học viên đă được tôi hướng dẫn thực hành tại Khoa hóa lí của học viện khi họ học năm thứ tư và ở lại làm nghiên cứu sinh trong lĩnh vực của nhóm tôi - lúc này họ đă là các sĩ quan cấp úy, và bây giờ đă là các đại tá giống như các học viên Việt Nam sau khi tốt nghiệp cùng năm ở đó trở về Việt Nam cũng đang mang quân hàm cấp này.

    Tối 19/12/2012, ngài phó đại sứ Balan tại Việt Nam đă tới gặp mặt cùng các cựu nghiên cứu sinh, lưu học sinh quân đội Việt Nam ở Balan. Tôi lại gặp lại những người đă ở Balan cùng thời với tôi. Chắc chắn rằng, nếu được hỏi: Sau khi Balan không c̣n là nước XHCN, những người theo đảng cộng sản bị mất sổ hưu không? Tôi chắc chắn rằng mọi người sẽ đều trả lời rằng: Tay Thanh này ăn không nói có!

    Nguyễn Văn Khải – Ông già Ôzôn
    danlambaovn.blogspot .com

  6. #56
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Bí thư Nguyễn Bá Thanh giữ chức Trưởng Ban Nội chính Trung ương
    CTV Danlambao



    - Ông Nguyễn Bá Thanh, bí thư Thành ủy Đà Nẵng vừa được Bộ chính trị quyết định phân công giữ chức Trưởng Ban Nội chính Trung ương. Bộ trưởng Vương Đ́nh Huệ sẽ được giao giữ chức Trưởng ban kinh tế Trung ương.

    Ông Nguyễn Bá Thanh là một chính khách đă để lại khá nhiều dấu ấn trong thời gian vừa qua. Qua các vị trí đảm nhiệm tại Đà Nẵng, ông Thanh là người được biết đến với những phát ngôn và hành động táo bạo, đồng thời cũng là một nhân vật gây nhiều tranh căi.

    Hội nghị Trung ương 5 và 6 trong năm 2012 đă quyết định tái thành lập Ban nội chính Trung ương chuyên về vấn đề pḥng, chống tham nhũng. Đây là một ban trực thuộc Bộ chính trị.

    Việc tái thành lập Ban nội chính Trung ương do đảng cộng sản quản lư cho thấy những động thái nhằm hạn chế bớt quyền hành của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dung. Trước đó, Ban chỉ đạo trung ương về pḥng chống tham nhũng do ông Dũng là trưởng ban đă không làm nên tích sự ǵ.

    Một ban quan trọng khác của đảng là ban kinh tế Trung ương cũng sẽ do bộ trưởng Vương Đ́nh Huệ nắm giữ. Ông Huệ cũng là một nhân vật từng có nhiều phát ngôn táo bạo khi mới nhậm chức, nhưng chưa có những quyết định hay hành động nào đáng nhớ.

    Sự kiện ông Nguyễn Bá Thanh được cử giữ chức Trưởng ban Nội chính là một thông tin thu hút sự chú ư của dư luận. Ông Thanh năm nay 59 tuổi, là tiến sỹ nông nghiệp.

    Đă có thời, báo chí từng ca ngợi ông bí thư Nguyễn Bá Thanh là một 'nhà cải cách' nhờ mang lại những thay đổi cho Đà Nẵng. Ông này c̣n được ví như một 'Lư Quang Diệu của Đà Nẵng'. Truyền thông phương Tây cũng ghi nhận những thành quả do ông Thanh mang lại.

    Tại các diễn đàn nhân dân, ông Thanh là nhân vật gây nên khá nhiều tranh căi do dính đến nhiều tai tiếng. Vụ án hối lộ 4,4 tỷ đồng qua tố cáo của tướng công an Trần Văn Thanh đến nay vẫn chưa được đưa ra ánh sáng. Nhiều đơn thư tố cáo Bí thư Thanh mua bằng tiến sỹ cũng bị ém nhẹm, trong khi người tố cáo bị chết bất thường.

    Vụ cưỡng chế cướp đất của người dân xứ Cồn Dầu cũng do ông này chỉ đạo trực tiếp. Với quyền lực khiến nhiều người e sợ, ông Thanh cũng bị xem là một nhân vật độc tài, tham nhũng tại Đà Nẵng.

    Với việc đưa bí thư Nguyễn Bá Thanh lên làm Trưởng ban Nội chính Trung ương, Đảng cộng sản dường như đang muôn tỏ rơ thái độ về 'quyết tâm chống tham nhũng'. Những động thái như trên cũng chỉ để lừa mị, tạo bầu không khí phấn khởi giả tạo cho những ai c̣n tin tưởng vào Đảng.

    CTV Danlambao
    danlambaovn.blogspot .com

  7. #57
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đừng tin những ǵ Huy Đức viết trong “bên thắng cuộc”, mà chỉ cần nh́n Việt Nam sau 37 năm dưới ách thống trị của CSVN

    Mường Giang

    LTS: Hồn Việt UK online xin trân trọng gửi tới quư độc giả bài viết của tác giả Mường Giang dưới đây.

    Tác giả đă có một nhận định khá chính xác về tư tưởng, lời nói, bút tích cũng như hành động của một trong những con người "xă hội chủ nghĩa", do bè lũ Việt gian buôn dân bán nước, đảng cộng sản VN đào tạo, uốn nắn để tiếp tục sự nghiệp làm tay sai ngoại bang, tức làm Việt gian theo sự nghiệp "vĩ đại" của Hồ chí Minh để lại.

    Kính mời quư bạn đọc cùng theo dơi.


    1-Kẻ thắng cuộc :



    Năm 1969 Hồ Chí Minh chết, từ đó Lê Duẩn liên kết với Lê Đức Thọ lập bè phái từ trung ương đảng tới tận quân đội, công an.. để nắm trọn quyền hành. Tháng 12-1976, Hà Nội họp đại hội đảng lần thứ IV. Dịp này Nguyễn Văn Linh (Mười Cúc) được bầu làm ủy viên thứ 12 bộ Chính Trị, c̣n Vơ Văn Kiệt (Sáu Dân) đang làm Thành Ủy TP Sài G̣n, cũng được chọn làm ủy viên dự khuyết với Tố Hửu và Đổ Mười. Riêng Nguyễn Hửu Thọ, Huỳnh Tấn Phát, Nguyễn Thị B́nh.. trong Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam (MTGPMN) năm nào, cũng được giữ những chức vụ ‘ngồi chơi sơi nước’. trong đảng



    Thảm nhất có Trịnh Đ́nh Thảo, Lâm Văn Tết, Trương Như Tảng.. bị cho về vườn. C̣n những thành phần đối lập cũ thời VNCH trong lực lượng thứ ba (LLTB) như Ngô Công Đức, Lư Quư Chung, Lư Chánh Trung, Trần Thúc Linh, Nguyễn Hữu Hạnh, Dương Văn Ba, Hồ ngọc Nhuận.. được đảng giao cho Vũ Khiêu (bộ ngoại giao) chỉ dạy về cách làm chính trị XHCH, ḷng trung thành với “chủ nghĩa Mác-Lꔓ để phục vụ tốt cho Hà Nội. Sau đó các tờ phản tỉnh của thành phần trên, được đảng công bố trên báo Đại Đoàn Kết, để làm gương cho thiên hạ về mặt thật của những trí thức “đối lập” của Miền Nam trước ngày 30-4-1975.



    V́ CSVN vừa chiếm được miền Nam, nên cán bộ đảng từ trên xuống dưới đều tin tưởng vào tính ưu việt “ bách chiến bách thắng “ của chủ nghĩa Marx trước sự suy tàn của tư bản nhất là Hoa Kỳ. V́ vậy đảng “Duẩn-Thọ” nhất quyết đưa đất nước và dân tộc VN vào con đường tiên tiến của XHCN, để nắm vững chuyên chính vô sản với mục đích “kiểm soát toàn bộ người dân cả nước”, từ tư tưởng, văn hóa cho tới kinh tế, xă hội. Tóm lại tất cả đồng bào cả nước (ngụy hay ta), từ đó coi như những con cá nằm trong rọ của bộ máy công an, được thiết lập chằng chịt như mạng nhện, tổ ong, từ trung ương tới tận các tổ dân phố và các công đoàn, đoàn thể phụ nữ, thiếu nhi..



    Cũng từ đó đă phát sinh ra thói kiêu căng phách lối và ngạo mạn của các đỉnh cao trí tuệ tại bắc bộ phủ, mà lố bịch nhất là chuyện “thủ tướng CSVN Phạm Văn Đồng, kẻ đă kư bán Hoàng-Trường Sa cho TC năm 1958” trong hội nghị thượng đỉnh các quốc gia không liên kết vào tháng 8-1976 tại Tích Lan, đă công khai đe dọa và phỉ báng các nước Á Châu lân cận. Hậu quả trên, khiến chẳng c̣n ai muốn liên lạc và tiếp xúc với VC. Đă thế Lê Duẩn c̣n kư với tổng bí thứ Liên Xô Brezhnev bản thông cáo chung về việc hợp tác và liên minh quân sự giữa hai nước. Để theo đuổi cuộc chiến mới, CSVN lai vay nợ của Liên Xô nhiều tỷ Mỹ kim tiền súng đạn, bom , ḿn. Sau đó cho hạm đội Nga vào trú đóng tại Đà Nẳng và Cam Ranh để trừ nợ.



    Trong kế hoạch ngũ niên lần thứ hai (1976-1980), Nguyễn Văn Linh là người đầu tiên được đảng giao nhiệm vụ “cải tạo kinh tế Miền Nam”, để bắt kịp kinh tế tiền tiến XHCN Miền Bắc trước tháng 4-1975. Kế tiếp là Đổ Mười, Trần Văn Danh, Cao Đăng Chiếm thay Mười Cúc.. nhưng tất cả đều thất bại v́ tiến tŕnh tập thể hoá kinh tế, nông nghiệp không thực hiện được theo chính sách đảng nghị quyết. Do người dân Miền Nam không chịu hợp tác nên lương thực bị thiếu hụt trầm trọng. Nhiều nơi kể cả vựa lúa đồng bằng sông Cửu Long phải ăn độn hay bị đói v́ thiếu lương thực.



    Tại Sài G̣n và các thành phố lớn của Miền Nam, qua hai đợt đánh tu sản mại bản , theo ám số X1-X2 do Đổ Mười phụ trách, đă biến nền công kỷ nghệ phồn thịnh trước tháng 5/1975 của VNCH tê liệt và sụp đổ hoàn toàn. Ở miền Bắc các cơ sở kỷ nghệ nặng cũng bị thiệt hại trầm trọng qua cuộc chiến biên giới Việt Trung, khiến cả nước lâm vào cảnh thất nghiệp. Để cứu đói và ngăn chận cảnh hổn loạn, CSVN xuất cảng lao động tới các nước Đông Âu và Liên Xô, bắt đầu từ đó. Đă thế chiến tranh với Tàu và Kampuchia, càng lúc càng thảm khốc và kéo dài, làm cho ngân sách nhà nước trở nên thâm thủng, khiến nền kinh tế quốc doanh vốn đă èo uột, nay như chiếc xe không phanh phăng phăng lao nhanh xuống vực thẳm XHCN.



    Đất nước điêu tàn, dân chúng lầm than đói rách khổ sở nhưng đảng vẫn không nhận chịu thất bại để sửa đổi, vẫn cứ bè phái tranh dành chức vụ béo bở sau bức màn đỏ , cứ nhắm mắt trung thành với Mac-Lê, với chính sách kinh tế tập trung siêu việt. Rồi lại tiếp tục đổ thừa sự thất bại do “tàn dư Mỹ-Ngụy” phá hoại, để có cớ bắt giam những người chống đói chính sách đảng. Cuối cùng với quyết tâm “ xă hội chủ nghĩa hóa kinh tế theo Nga “thi hào Tố Hữu” một thời nổi tiếng với bài thơ ca tụng Stalin, được phong chức phó thủ tướng đặc trách kinh tế.



    Tháng 3-1982 lại họp đại hội đảng lần thứ V trong cảnh suy sụp toàn diện tại VN. Lần này Vơ Văn Kiệt trở thành ủy viên chính thức thứ 10 của bộ Chính Trị, giữ chức vụ chủ nhiệm ủy ban Kê Hoạch Nhà Nước. Trong khi đó Vơ Nguyên Giáp, Nguyễn Văn Linh .. lại bị loại khỏi bộ Chính Trị. Nổi nhất trong kỳ đại hội này là sự kiện đảng ban hành “ Bản Hiến Pháp Mới” rập đúng theo khuôn mẫu bản hiến pháp củạ Liên Xô , từ cơ cấu tổ chức cho tới lối hành văn , với câu mở đầu thay v́ “Học tập tư tưởng Mao Trạch Đông”, nay được đổi thành “Trung Quốc là kẻ thù đầu đời và nguy hiểm nhất ..” .Ngoài ra đảng c̣n dựng tượng Lê Nin cao trên 5m tại Hà Nội. Nói chung đại hội đảng năm 1982, CSVN ĐỔI MỚI TƯ DUY “BỎ TÀU ĐỎ THEO LIÊN XÔ”, tăng cường thêm quyền lực cho Lê Duẩn, Lê Đức Thọ và bè nhóm thân Nga, mục đích chính chỉ vậy.



    Trước cảnh khủng hoảng kinh tế cả nước, nhất là tại thành phố Sài G̣n có dân số đông nhất VN. Nên cả Nguyễn Văn Linh lẫn Vơ Văn Kiệt, lần lượt trong chức vụ Thành Ủy đă tự cứu ḿnh trước, bằng cách cho một số doanh nhân xé rào “cơ chế tập trung và qui hoạch của đảng”, lập ra những công ty hợp doanh, làm ăn theo lối kinh tế thị trướng, mở đầu cho con đường Đổi Mới Chính Thức sau này. Tuy nhiên việc làm ăn “chui” này cũng chỉ kéo dài hơn một năm, th́ bị bộ Chính Trị gai mắt ứa gan v́ cảnh “trâu cột ghét trâu ăn”, nên đă ban hành nghị quyết số 01/NQ-TW ngày 14-9-1982, chỉ trích và kết tội những thành phần kinh doanh trên là đi trật đường hướng XHCN. Sự thật là thế đó, vậy mà Trần Trọng Thức qua bài viết “Nh́n lại một chặng đường Đổi Mới” đăng trong Kiến Thức Ngày Nay số 314 ngày 1/5/1999 lại cuồng điều rằng “ Nếu không có sự quyết tâm, tích lũy kinh nghiệm của đảng qua nhiều chặng đường thử thách, đúc kết thành cương lỉnh .. “ th́ làm ǵ có đổi mới kinh tế tại VN ?



    Năm 1985 Tố Hửu đặc trách kinh tế lại ra lệnh đổi tiền làm cho t́nh trạng lạm phát tăng vọt tới 700% v́ tiền Hồ mất giá trị, hậu quả đưa tới việc thi hào bị mất chức trong đợt cải tổ chính phủ vào tháng 6/1986.



    Tại Liên Xô, năm 1982 Brezhnev chết báo hiệu sự sụp đổ gần kề của đế quốc Nga qua hai triều đại kế tiếp Andropov và Chernenko.. T́nh trạng bi đát càng thêm thảm thê v́ không có một biện pháp cải thiện nào được nhắc tới. Tháng 3-1985 Gorbachev lên làm tổng bí thư Liên Bang Sô Viết, trực diện với các nguy cơ kinh tế xă hội. V́ vậy để cứu đảng, cứu thân bắt buộc người lảnh đạo nước Nga phải Đổi Mới bằng hai chính sách “ Cởi Mở (Glasnov) “ để bài trừ tham nhũng và “ Tái Cấu Trúc (Perestroika) “ để cứu kinh tế quốc doanh đang suy sụp.



    Sau tháng 5-1975, CSVN không c̣n là chư hầu của Tàu đỏ mà lệ thuộc hẳn vàọ Liên Xô, nên Nga đă cung ứng hầu hết nhu cầu cho Hà Nội lên tới 97%. Về lănh vực quân sự, Nga viện trợ cho CSVN hơn 1 tỷ rưởi USD hằng năm, kèm theo hàng chục ngàn cố vấn.. Do đó Gorbachev đă thông báo cho Hà Nội phải chuyển hướng để tự cứu và sinh tồn.. v́ lúc đó chính Nga cũng đang trên đà sắp vỡ nợ. Nhờ cơ hội này, Nguyễn Văn Linh lại được đảng kêu về Bắc và cho vô lại bộ Chính Trị. Tháng 7/1986 đảng đưa ra nghị quyết chuẩn bị rút quân khỏi Kampuchia. Tháng 8-1986, đảng lại tuyên bố muốn nối lại bang giao với Trung Cộng và Thái Lan nhưng Tàu đỏ không thèm trả lời, lại cứ xua quân đánh chiếm liên tục đất đai của VN tại biên giới hai nước.



    Lê Duẩn chết ngày 10-7-1986 nhưng thế lực của Lê Đức Thọ vẫn c̣n nguyên vẹn, tuy nhiên v́ thời cuộc diễn ra quá bật ngờ, liên quan tới sống chết giữa ba đảng CS Nga, Tàu và VN. V́ vậy trong cái thế không thể dừng được, nên Trường Chinh (thân Tàu đỏ), bị hạ bệ từ 1956 qua việc cải cách ruộng đất ở miền Bắc, được Thọ cho làm quyền tổng bí thư thay Duẩn. Tất cả đều là mệnh lệnh của Gorbachev, nhằm làm lợi cho Nga trong chính sách đối ngoại mua chuộc Tàu và làm vừa ḷng Mỹ. Rồi Trường Chinh và nhiều cán gộc trong bộ Chính Trị lại phải sang chầu Liên Xô để gặp Gorbachev tại Hải Sâm Uy (Vladivostok) nhận chỉ thị. Từ đó đảng CSVN mới quay sang Đổi Mới qua khẩu hiệu “Đổi Mới Hay Là Chết”. Dịp này, đảng lại phát minh ra một từ ngữ rất mới lạ, để ám chí chính sách “Kinh tế Thị Trường” . Đó là “Hạch Toán Kinh Doanh XHCH”.



    Kế tiếp là màn diễn “ bộ ba Thọ-Chinh-Đồng từ chức v́ tuổi gia “,để có cớ loại hẳn Vơ Nguyên Giáp ra khỏi chính trường, tới chuyện ủng hộ Mười Cúc Nguyễn văn Linh lên làm tổng bí thư trong kỳ đại hội đảng lần thứ VI vào cuối năm 1986. Tóm lại năm 1982, CSVN họp đại hội đảng lần thứ V, kiên quyết bỏ Tàu theo Nga. Bốn năm sau (1986), trong nổi điêu tàn của CS Nga báo hiệu giờ thứ 25 sụp đổ, nên trong đại hội đảng lân thứ VI (12-1986) được nhóm họp với mục đích đổi mới tư duy “Bỏ Nga Theo Tàu” thế thôi.



    Công cuộc Đổi Mới coi như mở màn từ năm 1987. Lúc đó CSVN chỉ có Nga là đối tượng duy nhất để học hỏi nên hằng hằng lớp lớp cán gộc từ Linh tới Phạm Hùng, Nguyễn Quyết (quân đội) chen chân nhau sang chầu Mạc Tư Khoa. V́ không thể che dấu được sự thật, nên Linh xác nhận thất bại của hệ thống kinh tế quốc doanh và ra lệnh sửa đổi bằng “kinh tế thị trường” . Nhưng để không mất ưu quyền độc tôn, đảng gọi đó “Kinh Tế Thị trường Theo Định Hứng XHCN”. Tuy Nguyễn Văn Linh ban hành lệnh Đổi Mới nhưng Vơ Văn Kiệt qua cố vấn của các chuyên viên kinh tế thời VNCH giúp, mới là người dám thi hành nhũng cải cách kinh tế táo bạo, mà mục đích chính là để được chia phần lớn lợi nhuận khi đứng làm “ ô dù “.Do sự cởi mở có chừng mực được thi hành, nên bắt đầu từ thập niên 90 nên kinh tế VN mới bắt đầu hồi phục và phát triển. nhất là trong lănh vực nông nghiệp v́ nông dân không c̣n bị bắt buộc tập thể hóa lao động và bán luá cho nhà nước với giá rẽ mạt.



    Trước nguy cơ bị sụp đổ và tan vở như Đông Đức, Đông Âu, Liên Xô.. nên bộ Chính Trị mở phiên họp khẩn cấp ngày 10-4-1990 để t́m lối thoát cứu đảng, cứu thân. Hầu hết các cán gộc có mặt đều đổ thừa cho đế quốc Mỹ, qua âm mưu thâm độc ‘ diễn biến ḥa b́nh (dịch từ tiếng Tàu - He Ping Yan Biang . mà TC đă xài sau vụ thảm sát Thiên An Môn) ‘.Sau đó đảng nghị quyết bằng mọi giá, phải nối lại t́nh đồng chí với TC để bảo vệ CNXH. Tóm lại Đổi Mới tại VN chỉ là sự góp nhặt từ cởi mở, để theo đó mà tái cấu trúc các sự kiện có liên quan tới kinh tế, ngoại giao như là hậu quả tất yếu của thời mở cửa đón nhận con buôn nước ngoài.



    Giữa năm 1991, đảng lại dại hội lần thứ VII (1991-1996). Kỳ này Đổ Mười làm tổng bí thư, Lê Đức Anh chủ tịch nhà nước và Vơ Văn Kiệt thủ tướng. Ngoài ra Phan Văn Khải, Nông Đức Mạnh.. đều vào bộ Chính Trị. Trừ Kiệt và Khải tương đối cởi mở, hầu hết số cán gộc c̣n lại thuộc phe bảo thủ, nắm quyền quân đội và công an. Tuy nhiên v́ không c̣n con đường lựa chọn nào để cứu đảng, trong lúc nguồn tài trợ từ Nga, Đông Âu đă chấm dứt, nên bộ Chính Trị đành cắn răng ủng hộ ‘ đổi mới ‘.Kỳ này Mười Cúc bị loại ra khỏi trung tâm quyền lực.



    Không ai phủ nhận những thành tích của Vơ Văn Kiệt từ khi c̣n làm Thành Ủy Sài G̣n cho tới lúc giữ chức thủ tướng (1991-1997) qua công cuộc đổi mới. Câu hỏi được đặt ra là thành tích đó, thật sự ai được hưởng ? . Ngoài ra Kiệt chỉ đổi mới về kinh tế để có cơ hội chia chát hưởng lợi nhuận. Nhưng về lănh vực chính trị, vẫn răm rắp tuân hành theo đường lối nghị quyết của đảng, đă được ghi trong bản hiến pháp mới năm 1992 ‘VN tiếp tục độc đảng song song với chính sách' kinh tế thị trường theo định hướng XHCN ‘.Ngoài ra điều 4 của HP trên c̣n xác nhận thêm ‘ đảng là đai biểu về quyền lợi của giai cấp công nhân, lao động và cả dân tộc theo chủ nghĩa Lê-Mark và tư tưởng HCM (thay Mao Trạch Đông) ‘.



    Hy vọng giữ chức thủ tướng thêm một nhiệm kỳ vào đại hội đảng kỳ VIII (1996-2000) , Kiệt đă gủi bản cáo chính trị ‘ tối mật‘ về trung ương vào tháng 8-1995 với lập trường luôn ủng hộ ‘độc đảng ‘.Nhưng sự nịnh hót trên không được phe bảo thủ để ư tới. Bởi vậy sắp đến kỳ đại hội đảng, Kiệt bị Đổ Mười và Lê Đức Anh chỉ trích nặng nề về công cuộc đổi mới và âm mưu diễn biến ḥa b́nh. Nhưng kết quả bộ ba Mười, Anh, Kiệt vẫn được giữ chức cũ, Nông Đức Mạnh (chủ tịch QH), Phan Văn Khải, Trần Đức Lương (phó thủ tướng). Riêng Nguyễn tấn Dũng được vào bộ Chính Trị (13) cũng giữ chức phó thủ tướng).



    Tháng 11-1996, Lê Đức Anh bị sốt xuất huyết nảo, sau đó bị liệt nữa thân. Trước khi về vườn, Anh dựa vào vấn đề tuổi tác kéo theo kẻ thù không đội trời chung của ḿnh là Kiệt cùng từ chức vào tháng 9-1997. Lương được thế chức Anh, c̣n Khải làm thủ tướng thay Kiệt. Cũng từ đó Vơ Văn Kiệt dần dần bị thất thế dù trên danh nghĩa vẫn là cố vấn. Trong khi đó Đổ Mười và Lê Đức Anh có nhiều bè phái, nên vẫn c̣n ảnh hưởng mạnh mẽ trong bộ Chính Trị và Ban Thường Vụ kéo dài tới nay. Đó là lư do khiến Kiệt bất măn nên đă viết một lá thư phổ biến ra hải ngoại, về vụ Nguyễn Khoa Điềm cấm báo chí trong nước, không được phổ biến bài viết của Kiệt nói về cuốn hồi kư của Lư Quư Chung. Chỉ vậy thôi mà báo chí hải ngoại đă bốc Kiệt lên tận mây xanh, c̣n phong chức là Đặng Tiểu B́nh ǵ ǵ đó, thật là hết ư.



    Đổi mới là vậy đó nhưng Trần Bạch Đằng (Tư Ánh-Trương Gia Triều), một trong những cố vấn của Vơ Văn Kiệt, vào cuối năm 1996 đă cuồng điệu khi nhân danh cho đảng CSVN viết gủi thiên hạ ‘ bản thông điệp của thế kỷ XXI ‘ đại ư xác quyết rằng cái lớn nhất của thế kỷ XX tại VN, đó là sự hoán chuyển vị trí từ nước thuộc địa sang độc lập, dân nô lệ sang tự do và quốc gia đoí nghèo sang quốc gia chắc chắn sẽ giàu mạnh ‘.Tiếc thay nay cả Vơ Văn Kiệt lẫn Trần Bạch Đằng đều chết, nên không thấy được sự khủng hoảng về kinh tế lẫn chính trị tại VN từ đầu năm 2008, hậu quả tất yếu của cái gọi là ‘ Đổi Mới Tư Duy’ với mục đích kinh tài cứu đảng và làm giàu cho tư bản đỏ, mà ai cũng thấy . Ngoài ra dân đói cũng kệ, nước sắp mất về Tàu đỏ.. có sao đâu, miễn đảng ta đời đời độc tôn và bền vững là đủ.



    Sau khi VNCH bị sụp đổ,chẳng những tất cả Quân,Công, Cán, Cảnh của Miền Nam bị trả thù, cọng sản Hà Nội c̣n tận tuyệt hủy diệt các tầng lớp tư sản qua tội danh gán ghép, chụp mũ, bịa đặt cho mọi người là bóc lột, phồn vinh giả tạo, nguy dân.. Tại Đại Hội đảng lần thứ IV vào tháng 5-1975, Lê Duẩn đă vênh váo tuyên bố rằng, từ nay người VN sẽ đi trên thảm vàng, đồng thời đuổi kịp rồi qua mặt Nhật Bản trong ṿng 15 năm tới. Trên thực tế ai cũng biết trước tháng 4-1975, Bắc Việt chỉ có hai công tŕnh vĩ đại nhất là Lăng Hồ Chí Minh tại Ba Đ́nh Hà Nội và Khách sạn quốc tế trên bờ Hồ Tây, do Fidel Castro của Cu Ba xây tặng. Trong lúc đó tại VNCH, đâu đâu cũng có những cơ sở kỹ nghệ nặng và nhẹ, đều được trang bị máy móc mới và tối tân, nhất là các ngành dệt, điện, lắp ráp các loại hàng sản xuất tiêu thụ. Khi VC vào, đă tận t́nh vơ vét máy móc đem về Bắc, ra lệnh cho nhiều nhà máy ngưng hoạt động hay biến thành quốc doanh, hữu danh vô thực.



    Song song với kế hoạch trả thù và tận diệt các tầng lớp trên, VC c̣n bày thêm quốc sách kinh tế mới vào cuối năm 1975, để đuổi hết số gia đ́nh có liên hệ tới chế độ VNCH, đang sống tại Sài G̣n và các tỉnh thành, đi lao động canh tác tại rừng sâu, núi cao, ma thiêng nước độc. Kế hoạch thâm độc này, vừa tống khứ được những thành phần c̣n lại mà VC đă xếp loại nguy hiểm, sau khi chồng con thân nhân của họ đă bi đảng gạt vào tù. Có như vậy, VC mới chiếm được nhà cửa ruộng vườn và các tiện nghi của Miền Nam, để phân phối cho cán bộ miền Bắc, lúc đó chỉ có súng đạn, tăng pháo và mớ lư thuyết của Mác-Lê-Mao-Hồ mà thôi.



    2-Kẻ thua cuộc :



    Ai đă từng là tù nhân của VC , dù có ở trong các trại tù tại miền Nam hay bị đầy ải ra vùng biên giới Việt Bắc, đă bị giặc cầm giam lâu hay mau, chắc hẳn sẽ chẳng bao giờ quên nổi những đau đớn về vật chất và nhất là sự tủi nhục tinh thần, khi bị bọn VC gọi chúng ta là “ ngụy quân, ngụy quyền, là những đống rác bẩn thỉu, cặn bă của xă hội, đánh giặc thuê cho Mỹ, Pháp, Nhật..”.



    Ai đă từng bị VC cướp của, cướp nhà, cướp vợ con, bị đày đoạ lên tận miền rừng núi để phát triển kinh tế mới. Đa số đă ngă quỵ v́ không chịu nổi mưa nắng, cùng cảnh ma thiêng nước độc, bệnh sốt rét rừng, ghẻ lở, kiết lỵ.. mà không có thuốc uống. Cuối cùng những người c̣n sống, kiệt sức v́ đói bệnh, nên đă bỏ rừng chạy ngược về thành. Họ đă trở nên vô gia cư và ở bất cừ nơi nào, kể cả nghĩa địa, gầm cầu, chùa miễu.. ăn sống, phó mặc cho định mệnh và bọn công an, tới hốt bắt, đưa lên lại vùng kinh tế mới, rồi họ lại về.Rốt cục huề cả làng, và càng ngày càng có nhiều người vô gia cư sống khắp mọi nẻo đường đất nước, trong xă nghĩa thiên đường.



    Chắn chắn những thành phần trên, nếu may mắn bằng mọi lư do ǵ, nay tới được bến bờ tự do và được sống tạm trên mọi nẽo đường thế giới, chẳng ai có thể vô tâm để quên kiếp đời ‘ Tị Nạn Việt Cộng ‘ trăm đắng ngàn cay, biển hờn trời hận, chỉ có thể đầu thai lần khác , họa chăng mới xóa nổi vết nhơ của Dân Tộc VN trong gịng lịch sử cận đại. Bởi vậy mấy năm trước, VC đă dùng quyền lợi để yêu cầu chính quyền Mă Lai, Nam Dương.. phá bỏ các Tượng Đài kỷ niệm Thuyền Nhân VN đă bỏ ḿnh trên biển Đông, khi trốn chạy khỏi thiên đàng xă nghĩa, tại các trại Tị nam Việt Cộng. Hành động dă man này của bọn đầu sơ Bắc Bộ Phủ, chẳng những không làm ai khiếp sợ, trái lại c̣n bị Cộng đồng Người Việt Tị Nạn Cọng Sản khắp thế giới thêm khinh ghét, khiến chúng đi tới đâu cũng bị mọi người tẩy chay và biểu t́nh đă đảo.





    - AI GÂY RA CHIẾN TRANH, ĐỂ MỸ RẢI CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM ?



    Sau khi được Lào và Kampuchia đồng thuận, ngày 19-5-1959 Hồ Chí Minh nhân danh Trung Ương Đảng VC, ra lệnh mở đường rừng Trường Sơn và đường biển, để chuyển quân và vũ khí của Nga-Tàu và khối Cộng Sản, vào miền nam xâm lăng Việt Nam Cộng Ḥa. Con đường mang bí danh 559 do Vơ Bẩm khai phá đầu tiên. Đường gồm ba giai đoạn, đầu tiên là đường bô, gùi thồ. Từ năm 1964-1971 giai đoạn cơ giới hóa. Từ 1971-1975, thành xa lộ đất với đủ cầu cống và ống dẫn dầu. Song song c̣n có đường biển 759 nhưng chỉ hoạt động thời gian ngắn th́ dẹp, v́ bị Hải Quân Hoa Kỳ và VNCH ngăn chận. Để hoàn thành giấc mộng xâm lăng, từ năm 1964 Đồng Sĩ Nguyên thay thế Đinh Đức Thiện và Phan Trọng Tuệ, chỉ huy đường 559. Tại đây, VC luôn duy tŕ 120.000 bộ đội chiến đấu, gồm 8 Sư đoàn bộ binh, 10.000 nam nữ Thanh Niên Xung Phong và 1 Sư đoàn pḥng không của Bộ TTM biệt phái.



    Năm 1973 sau hiệp ước ngưng bắn, VC công khai di chuyển quân và vũ khí đêm ngày trên đường. Bỏ cung trạm, hằng sư đoàn lính và xe cộ, di chuyển thẳng từ Bắc vào Nam. Trước kia muốn hoàn thành một chuyến đi, phải mất 4 tháng. Từ năm 1973-1975, chỉ cần 12 ngày. Phụ trách chuyên chở, VC thành lập 2 Sư đoàn vận tải , dành cho Đoàn 559 với hơn 10.000 xe cộ đủ loại. Nói chung tới đầu năm 1975, VC đă xây dựng được con đường rừng dă chiến Trường Sơn, xuyên qua Lào, Nam VN và Kapuchia dài 16.700 cây số, cộng thêm 1500 km rải đá, 200 km tráng nhựa.



    Song song có 1500 km ống dẫn dầu, 1350 km đường dây truyền tin , 3800 km đường giao liên và 500 km đường sông. Theo Đồng Sĩ Nguyên, đă có hơn 19.000 người chết và hơn 30.000 khác bị thương tại đây nhưng bi thảm nhất là thân phận những người con gái trong lực lượng Thanh Niên Xung Phong, cũng như Đại Đội Pháo Nữ Ngư Thủy của tỉnh Quảng B́nh. Họ v́ sợ chế độ hộ khẩu, công an và tem phiếu thực phẩm, nên hy sinh cho đảng, tiêu phí cả một đời con gái tuổi trăng tṛn, dưới mưa bom trời đạn. Rốt cục ngày VC đại công cáo thành, chiếm trọn được của cải vật chất miền Nam. Theo Huỳnh văn Mỹ, văn công đảng viết trên báo, th́ những kẻ may mắn c̣n sống sót, sau khi nhận được bằng khen là chiến sĩ gái xuất sắc, những cô gái quê miền Bắc, đa số vào chùa làm sư nữ, riêng những người làng quê xóm biển Quảng B́nh, th́ sống goá bụa trọn đời, v́ sau cuộc chiến , ai cũng già nua đen đũi, th́ có ma nào dám ngó ?



    Chưa hết đâu, chẳng những thanh niên nam nữ phải ra tuyền tuyến hy sinh cho đảng, mà các bà mẹ cũng phải hy sinh. ‘ Mẹ đào hầm, mẹ đào hầm từ lúc tuổi c̣n xanh, nay mẹ đă phơi phới tóc bạc mà vẫn cũng phải đào hầm dưới bom đạn’. Đó là một đoạn trong bài vè tuyên truyền của đảng. Từ năm 1956 ngay khi mở lại cuộc chiến xâm lăng tại miền nam, Hồ Chí Minh thay v́ di tản dân chúng tại làng Vĩnh Mốc, thuộc quận Vĩnh Linh, bên kia cầu Hiền Lương, tỉnh Quảng Trị, thuộc khu phi quân sự, để đồng bào có thể tránh được bom đạn vô t́nh của cả hai phía.



    Nhưng không Hồ đă bắt dân chúng phải bám trụ tại đây, biến cả làng Vĩnh Mộc thành địa đạo, ăn, ngủ, sinh sống và chết ngay trong ḷng đất. Có vậy mới ḍm ngó được biển Đông, Cửa Tùng và tiếp tế cho du kích bộ đội hoạt động tại Cồn Cỏ sát nách. Theo một số du khách xuống thăm địa đạo Vĩnh Mốc, th́ chỉ mới sống ở địa ngục trần gian có 15 phút, mà ai cũng đă ôm ngực khó thở. Vậy mà Hồ và đảng, bắt ép dân làng phải sống dưới nhiều năm, đến độ sinh được 17 trẻ trai gái. Cuộc sống hiện thực như vậy, không sinh quái thai, dị tật hay mang hận bẩm sinh, th́ đó mới là chuyện lạ trên đời.



    Theo tài liệu, th́ làng Vĩnh Mốc có diện tích hơn 3km2 mà 1/3 là địa đạo. Nơi này truớc 1975, là chỗ sinh sống của 237 gia đ́nh với hơn 1196 nạn nhân. Đă hứng chịu 9680 tấn bom đạn v́ đảng không cho di tản, phải sống chui trong ḷng đất suốt 600 ngày đêm. Cũng tại đây qua những tấm bia thịt, VC đă chuyển đươc vào nam 3350 tấn hàng hóa và 11.500 tấn hàng cho bộ đội , trên đảo Cồn Cỏ.



    Khác với Vĩnh Mốc nằm ngay bờ biển, địa đạo Củ Chi nằm dưới ḷng đất thuộc các khu rừng già Hó Ḅ, Bời Lời, Bến Súc, Thanh Điền.. nhưng không liên tục mà riêng rẽ đứt đoạn và gần như có đủ trong 15 xă của quận Củ Chi như Phú Mỹ Hưng, An Phú, An Nhơn Tây, Nhuận Đức, Trung Lập, Phú Ḥa Đông, Tân Thạnh Đông, Trung An, Phước Vĩnh Ninh, Phước Thạnh, Phước Hiệp, Thái Mỹ, Tân Thông Hội, Tân Phú Trung và Tân An Hội. Nói chung điạ đạo Củ Chi đă có thời kỳ chống Pháp.

  8. #58
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đừng tin những ǵ Huy Đức viết trong “bên thắng cuộc”, mà chỉ cần nh́n Việt Nam sau 37 năm dưới ách thống trị của CSVN
    P2




    Bắt đầu năm 1960, cục R quanh quẩn đóng tại Tây Ninh sát biên giới Việt Miên, nên các hầm hố trong địa đạo tại Củ Chi được bới mốc sửa sang trở lại, để tiện cho cán bộ đảng trốn và tẩu thoát, khi có pháo kích, giội bom hay hành quân càn quét. V́ hầu hết dân chúng vùng này đều về an cư lập nghiệp trong vùng quốc gia, nên không được đảng nhắc tới trong danh sách nạn nhân chất độc màu da cam. Ngoài ra tại An Thới, Trảng Bàng Tây Ninh cũng có một địa đạo nhưng không quan trọng. Trên đảo Phú Quốc, VC cũng đào một con đường hầm dài từ trại Tù Quân Cây Dừa ra biển, để vượt ngục. Tất cả đều thấm máu người, lót đường cho đảng được giàu có, tỷ phú như ngày nay.



    Nhưng éo le và bi thảm nhất vẫn là đồng bào Quảng Trị, khi bị lịch sử chọn làm nơi đối đầu bom đạn, khiến cho người dân của cả hai phe, phải gánh chịu biển lệ, núi xương, sông máu và trời sầu hận khổ. Những địa danh một thời long trời đất lở như Hiên Lương, Bến Hải, Vĩnh Mốc, Cồn Cỏ, Cổ Thành, Quốc Lộ 9, Khe Sanh, Caroll, Tà Cơn, Dốc Miếu, Cồn Tiên và nhất là con đường sông máu mang tên Đại Lộ Kinh Hoàng, ngàn năm muôn thuở sống măi trong Việt Sử, nói lên một tai kiếp của dân tộc, do Hồ và đảng VC cơng rắn về cắn gà nhà.



    Cả con sông Thach Hăn hiền ḥa khả ái cũng đầy vết bom dạn, ngay từ đầu nguồn qua các nhánh khe Tà Lụ, Ba Ḷng, Ái Tử, Vĩnh Phước, Vĩnh Định, Bích La, Bến Hải và Triệu Hải, trước khi chảy vào biển Đông. Cổ thành Dinh Công Tráng một di tích lịch sử, có từ năm 1823 thời vua Minh Mạng, cũng là nơi chứng kiến bom đạn và mạng người lá rụng của hai phía, trong 82 ngày đêm giựt dành trong năm 1972. Rốt cục những người lính Dù,TQLC, BDQ, Thiết Giáp, SD1,2,3 và ngay cả DPQ, NQ Quảng Trị đă chiến đấu liên tục, để cắm lại ngọn cờ quốc dân, màu vàng 3 sọc đỏ trên nóc cổ thành thân yêu, cho tới tháng 4-1975 mới lọt vào tay giặc Cộng. Dân chúng sống lầm than khổ ải như thế, th́ đâu cần phải bị hội chứng chất độc màu da cam, da vàng.. mới bị quái thai, bạo bệnh như VC tuyên truyền , để đ̣i tiền bồi thường.





    - PHONG TRÀO VƯỢT BIỂN , TỊ NẠN CỌNG SẢN T̀M TỰ DO (4/1975-2006) :



    Đầu tháng 4-1975, Người Mỷ đă bắt đầu chạy khỏi Nam VN bằng chuyến bay định mệnh, đưa 250 trẻ mồ côi và 37 nhân viên của Dao đi theo săn sóc. Nhưng chiếc C5 đó đă bị tai nạn, chỉ c̣n 175 em sống sót với một số người lớn may mắn. Tai nạn này đă báo trước những thảm kịch sắp tới cho làn sóng người bỏ nước ra đi v́ không muốn sống chung với rợ Hồ, giết người cướp của.



    Ngày 15-4-1975, thượng viên Hoa Kỳ thông qua đạo luật, cho phép 200.000 dân tị nạn Đông Dương, được vào sống trên đất Mỹ. Song song, chính phủ Mỹ cũng mở chién dịch Frequent Wind tại Sài G̣n, để di tản các công dân Mỹ và 17.000 người Việt có liên hệ. Máu lệ và thảm kịch VN đă khơi nguồn từ đó, vào những ngày cuối tháng 4-1975, khi ngàn ngàn vạn vạn người với đủ mọi phương tiện, tiến ra biển Đông, để mong được Đệ Thất Hạm Đội cứu vớt những chỉ tới ngày 2-5-1975 th́ chấm dứt. Tóm lại từ tháng 5-1975 tới bây giờ, người Việt bỏ nước ra đi để t́m tự do và đất sống, hoàn toàn chấp nhận may rủi “ một sống chín chết “, trong hoàn cảnh bơ vơ tự cứu. Do trên hầu hết những người đến được bờ đất hứa, đă phải trả một giá thật đắt, trong đó một dạo có hằng trăm ngàn câu chuyện, bi thảm năo nùng của thuyền nhân VN, bị HẢI TẶC THÁI LAN cướp giết, trôi giạt vào hoang đảo và đă ĂN THỊT NGƯỜI lẫn nhau để mà sống.



    Sau khi cưỡng chiếm xong VN, đảng Hồ và đảng Mao trở mặt, nên VC đă quy tội cho Ba Tàu Sài G̣n-Chợ Lớn là mối đe dọa, rồi đ̣i Trung Cộng phải qua hốt hết 1,2 triệu người Việt gốc Hoa về nước. Sự kiện được Tàu Cộng chấp nhận, phái hai chiến hạm tới các hải cảng VN để nhận người. Nhưng đến cho có mặt, chứ Tàu Cộng đâu có ngu, lănh đám dân nghèo này về nước đê nuôi ăn, v́ vậy nửa đêm nhổ neo rút cầu, âm thầm về nước. Sáng ngày 24-3-1978 trên khắp các nẻo đường Sai G̣n-Chợ Lớn, bổng xuất hiện rất nhiều xe vận tải, chở công an, bộ đội và hằng ngàn thanh niên nam nữ đeo băng đỏ trên tay áo. Theo đài phát thanh của VC thông báo, th́ đây là chiến dịch “ Đánh Tư Bản - Diệt Thương Gia “.Trước đây vào sáng ngày 20-3-1978, tại Chợ Lớn, cũng đă có một cuộc xô xát, giữa trăm người Hoa và công An VC phản đối bắt bắt lính, bắt đi kinh tế mới và đ̣i được trở về Tàu, sống với Trung Cộng. Nhưng lần này, cuộc bố ráp qui mô không phải để bắt người Hoa chống đối hôm trước, mà là xộc vào từng nhà,cùng các cửa tiệm, để kiếm tiền đôla và vàng cất dấu, cũng như kiểm kê tất cả hàng hóa kể cả cây chổi, ngoại trừ h́nh “ bác “ và lá cờ “ đảng “, máu đỏ sao vàng. Nghe nói lần đó, đảng đă hốt của Người Hoa gần 7 tấn vàng và cả mấy chục bao bố tiền đô Mỹ, khiến cho mấy chục người uất hận phải tự tử chết. Vậy là đảng đă ba bước nhảy vọt, chiến thắng tư bản chủ nghĩa, bước lên thiên đàng xă nghĩa ưu việt. Cũng từ đó đă có trên 250.000 Hoa kiều phải bỏ nước ra đi và theo thống kê của Cao Ủy Tị Nạn năm 1983, trong số này có trên 50.000 đă chết trên biển v́ sóng gío và hải tặc Thái Lan.



    Sau ngày 30-4-1975 khi Miền Nam bị VC Hà Nội cưởng chiếm, th́ Biển Đông đă trở thành cửa ngỏ để đồng bào vượt thoát t́m tự do. Nhưng đồng thời biển cũng đă biến thành hỏa ngục và trên hết, đảng VC đă thưc hiện được công tŕnh vĩ đại nhất trong Việt Sử. Đó là KỸ NGHỆ XUẤT CẢNG NGƯỜI, từ cho thuyền nhân vượt biển chính thức, tới các chương tŕnh ra đi có trật tự (ODP), hồi hương con Mỹ Lai và Mua Vợ Bán Chồng giả. Tất cả các nghiệp vụ trên, đều giúp cho tập thể lănh đạo đảng giàu to nhờ thu vào được nhiều vàng, tính tới cuối năm 1989, đảng thu vào chừng 3.000 triệu mỹ kim, con số nh́n vào thấy rởn tóc gáy nhưng lại là sự thật. Bởi vậy đâu có ngạc nhiên, khi biết xă nghĩa VN, là một trong những quốc gia nghèo nhất thế giới, lại có nhiều tỷ phú đứng hàng đầu nhân loại.



    Theo sử liệu th́ năm 1978 là năm VC chính thức trục xuất người Hoa ra biển. Đây cũng là thời gian đảng xuất cảng người nhiều nhất, mà theo thống kê của Cao Uỷ Tị Nạn, số người tạm trú tại các Trại khắp Đông Nam Á, lên tới 292.315 người. Cũng theo tài liệu của Hồng Thập Tự Quốc Tế, th́ từ năm 1977-1983 đă có khoảng 290.000 người đă chết hay mất tích trên biển Đông.



    Ngày 15-1-1990 khi mà Mỹ chuẩn bị băi bỏ lệnh cấm vận và lập bang giao với VC, th́ tại vùng biển Nakhon Si Thammarat, có 11 thi thể PHỤ NỮ VIỆT NAM, tất cả đều trần tuồng thê thảm, trôi tắp vào bờ. Theo Thiếu tá cảnh sát Thái Chumphol, người có trách nhiệm lập biên bản khám nghiệm, cho báo chí biết, th́ tất cả các nạn nhân, có tuổi từ 18-20. Họ bị giết sau khi bị hải tặc Thái Lan hăm bức nhiều làn. Đây cũng chỉ là một trong ngàn muôn thảm kịch máu lệ của thân phận VN, từ khi VC cưỡng chiếm được đất nước. Đă có hằng triệu người chết trong ḷng biển, khi t́m tới những địa danh Songkhia,, Pulau Tanga, Pulau Bidong, Galang.. Có nhiều cái chết của thuyền nhân thật tức tưởi và oan khiên, mà không bút mực nào viết cho nổi, chẳng hạn như Tàu của Chủ Khách Sạn “ Lộc Hotel “ ở An Đông, chở trên 500 người, đi bán chính thức nhưng khi tới G̣ Công th́ bị gài bom nổ, chết sạch chỉ có tài công và 3 người may mắn sống sót. Tàu Lập Xương di bán chính thức ngày 22-1-1979, chở 200 người, cũng bị gài bom nổ ngoài biển, chỉ c̣n một vài người may mắn sống sót được Tàu Panama cứu đem vào trại Tị Nạn. Đây cũng chỉ là một vài chuyện nhỏ trong ngàn muôn thảm kịch mà thuyền nhân, đă chịu từ khi phong trào vượt biển bùng nổ vào d0ầu năm 1977-1989.



    Người vượt biển t́m tự do, ngoài sóng gió băo tố bất thường không biết trước, c̣n chịu thêm cảnh săn đuổi của công an, bộ đội biên pḥng và ghe tàu đánh cá quốc doanh có trang bị súng máy và súng cá nhân. Nhưng hăi hùng nhất vẫn là Nạn Hải Tặc Thái Lan. Bọn này rất hung ác, tàn bạo, sau khi chận bắt thuyền vượt biển, chúng cướp giựt hết tất cả tài sản, đánh đập mọi người, hăm hiếp phụ nữ và bắn bỏ những ai muốn trốn hay chống lại. Sau đó để phi tang, chúng đốt thuyền cho ch́m, giết hết đàn ông và bắt đem theo phụ nữ, hành lạc cho tàn tạ và đem về đất liền bán cho các động đĩ.



    Câu chuyện của một chiếc tàu vượt biển lênh đênh sau 32 ngày bị hải tặc Thái Lan đánh cướp, chỉ c̣n có 52 người sống sót, th́ gặp được Chiến Hạm USN.Dubuque, do Đại Tá Alexander chỉ huy, nhưng bị từ chối không cứu vớt, khiến cho số người trên chết gần hết. Những người sống sót phải ăn thịt bạn bè để cầu sinh. Viên Đại Tá Mỹ vô nhân đạo trên, bị Bộ Hải Quân Mỹ lột chức và truy tố ra Ṭa Quân Sự.



    Cũng do hằng ngàn câu chuyện đứt ruột của người vượt biển t́m tự do, mà nhân loại ngày nay có thêm một danh từ độc đáo “ Boat People “, giống như trước kia người Do Thái, qua cuộc hành tŕnh t́m đường về đất hứa, cũng đă làm nảy sinh danh từ “ Holocaust “.Tuy nhiên, nếu đem so sánh, kể cả chuyện người Do Thái bị Đức Quốc Xă tàn sát trong thế chiến 2, th́ thảm kịch vượt biển của người VN trên biển Đông, vẫn bi đát hơn nhiều.



    Ngày nay, VC lại đem t́nh thương nhớ quê hương VN ra khuyến dụ người tị nạn, mong mọi người ḥa hợp ḥa giải, xóa bỏ hận nước thù nhà. Nhưng VC đă lầm, cho dù đă có nhiều người tị nạn trở về VN nhưng thực tế hầu hết chỉ v́ gia đ́nh. Sau đó ai cũng quay lại miền đất tự do, để chờ một ngày chính thức được theo sau gót voi của Quang Trung Đại Đế về giải phóng Thủ Đo Sài G̣n-Huế-Hà Nội. Ngày đó chắc không xa, v́ hiện nay cả nước đều biết chế độ cọng sản đă sụp đổ toàn diện, từ ư thức hệ, lănh đạo, kể cả huyền thoại Hồ Chí Minh, cho tới đời sống tinh thần, kinh tế, xă hôi. Chính sự xét lại của đảng, đă minh chứng sự sụp đổ trên.



    Thân phận người “Thuyền Nhân” VN là thế đó, tại sao ngày nay lại có một số người đ̣i bỏ danh từ “Ti Nạn Việt Cộng” ? , để đồng hóa chúng ta thành kẻ di dân v́ miếng cơm manh áo, trong lúc đó thật sự chúng ta chỉ bỏ nước ra đi để tị nạn chính trị, v́ không thể nào sống nổi dưới chế độ cầm thú bất nhân vô tổ quốc của VC.



    - TỪ CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT TỚI CƯỠNG ĐOẠT ĐẤT VƯỜN CỦA ĐỒNG BÀO :



    Trên đời này đă không có cái ǵ đáng để gọi là tất yếu cả, giống như lịch sử được hoàn thành, chẳng qua cũng chỉ nhờ vào sự bất ngờ mà tạo nên những sự kiện. Bởi vậy nếu năm 1945 không có sự xuất hiện của Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản, th́ chắc chắn Dân Tộc Việt đă thoát được cảnh núi xương sông máu và sự chậm tiến suốt 80 năm qua, khi phải sống dưới ách thống trị của chủ thuyết Mác-Lênin, được đảng ngụy trang qua cái gọi là ‘ tư tưởng HCM ‘.Kể làm sao cho hết được những thảm kịch VN trong thiên đàng xă nghĩa ? sau khi Hồ và đảng đă cưởng đoạt được chính quyền.



    Tóm lại VN ngày nay trong xích xiềng nô lệ của đảng, đă trở thành một xă hội trộm cướp phi luân, từ trong cung đ́nh ra tới hè phố mà thủ phạm không ai khác hơn là cán bộ, công an và các thành phần xă hội đen, đă và đang công tác mật thiết với đảng cầm quyền. Đó chẳng phải là sự nghịch lư hay sao ?, v́ cả nước ngày nay đâu có khác ǵ một nhà tù mà cai ngục là mạng lưới công an đen nghịt vây bũa. Do đó để sống c̣n, cả nước đă học theo guơng đảng nói láo và lừa bịp lẫn nhau kể cả người thân trong gia đ́nh, đảng đoàn và ngoài xă hội. Trong hệ quả tất yếu của sinh mệnh, mọi tầng lớp đồng bào nghèo nhất là giới thanh niên chỉ c̣n biết buông xuôi tương lai, bê tha cuộc sống để tự giết ḿnh quên đời. Tất cả mọi sự đổ vở của căn nhà văn hiến VN bao đời, cũng đều do chế độ và chủ nghĩa CS phá sập hay bôi lọ xuyên tạc những quan niệm, truyền thống nếp sống luân lư của dân tộc, để thay vào đó bằng mớ luận thuyết sặc mùi đấu tranh giai cấp Nga-Tàu, nhằm gây chia rẽ mọi người để đảng thao túng cai trị.



    Đó chính là những đóng góp và cái được gọi là “tinh thần vô sản ưu việt” của đảng CSVN trong ḍng lịch sử dân tộc, mà Trần Bạch Đằng trước khi chết đă to miệng bảo rằng thực thể VN đang thành tựu trong sự phồn vinh ? . Nhận xét trên thật đúng nhưng chỉ dành cho đảng mà thôi v́ trong lúc dân nghèo mạt rệp th́ chưa lúc nào đảng giàu bằng lúc này, qua nguồn tiền của tư bản đổ vào ào ào như nước chảy, cộng với tham nhũng và tiền cướp giựt từ đất đai vườn ruộng của người dân cả nước, đă giúp các giai cấp lănh đạo chính quyền chỉ một sớm một chiều, từ bần cố nông trở nên địa chủ, phú nông và hàng thượng lưu trưởng giả nhất trong xă hội đương thời. VN từ ngày lập quốc tới nay vẫn dựa vào ‘ nông, công và thương nghiệp ‘ để mà sinh tồn mặc dù địa vị của người sĩ phu trí thức được đứng đầu và nông gia chiếm tới 85% dân số cả nước. Chính nhờ vào nền kinh tế tự túc có tính cách gia đ́nh này, mà VN ngay thời kỳ chiến tranh hay bị Pháp đô hộ, vẫn nằm ngoài danh sách 20 quốc gia nghèo đói trên hoàn vũ, trong lúc đó dưới sự hỗn mang của chế độ ‘ công tư sản lẫn lộn ‘ , nước ta bị các cơ quan quốc tế tài trợ như IMF, WB.. xếp vào số 10 nước thiếu ăn, tệ mạt nhất thế giới “ dù mang tiếng là nước đứng thứ hai hiện nay xuất cảng nhiều gạo “



    Giữa lúc cả nước vẫn coi cái ăn là điều quan trong của kiếp người, th́ đảng lại đốt giai đoạn một trăm năm lạc hậu, xóa bỏ cái nền kinh tế tự túc của dân tộc bao đời, để thay thế vào những bước nhảy vọt giống như Mao Trạch Đông từng làm thuở nào, qua cái gọi ‘ công nghiệp hóa, hiện đại hóa ‘ nhưng thực chất là thừa cơ làm thêm một vụ ‘ cải cách ruộng đất ‘ như đă làm trên đất Bắc, để thu gọn vào tay tất cả đất đai vườn ruộng của đồng bào miền Nam VN (lẫn miền Bắc), một giấc mơ vĩ đại mà đảng đă đeo đẳng suốt 37 năm qua nhưng chưa đạt được v́ vấp phải sự chống đối mănh liệt của tầng lớp nông dân VN, chẳng những tại vùng đồng bằng sông Cửu Long, miền Trung, cao nguyên Trung Phần và mới nhất tại huyện Tiên Lăng (Hải Pḥng) và huyện Văn Giang (Hưng Yên) bùng phát từ đầu năm 2012 tới nay.



    Nh́n lại lịch sử thế giới đặc biệt là tại Trung Hoa, ta thấy hầu hết các cuộc khởi nghĩa nổi dậy chống lại chính quyền, đều do nông dân khởi xướng và tham dự, v́ họ chính là nạn nhân bị cường hào ác bá toa rập với bọn quan lại áp chế gây nên cảnh đói khổ lầm than. Đó là cuộc khởi nghĩa đầu tiên của Trần Thắng, Ngô Quảng rồi sau đó có Hạng Vơ, Lưu Bang.. vào năm 209 trước Tây Lịch, chống lại Tần Nhị Thế và đă làm sụp đổ cơ nghiệp bá quyền của Tần Thỉ Hoàng đă xây dựng trên xương máu của Hán tộc. Nói chung tất cả các triều đại Hán, Tuy, Đường, Tống, Nguyên Mông, Minh, Thanh đều có các cuộc khởi nghĩa của nông dân để đ̣i quyền sống, trong số này lừng lẫy nhất là cuộc khởi nghĩa của Hoàng Sào với hơn 600.000 ngàn người tham dự vào năm 878 sau TL, chống lại nhà Đường. Lịch sử lại tái diễn vào cuối đời Bắc Tống có Tống Giang khởi nghĩa tại Lương Son Bạc, đời Nguyên Mông có Từ Thọ Huy, Trương Sĩ Thành, Chu Nguyên Chương .. cầm đầu những người nông dân nghèo khổ, đánh đuổi được giặc Mông ra khỏi Trường Thành vào năm 1368, khôi phục lại đất nước.



    Ở nước ta cũng vậy, vào cuối các đời nhà Lư, Trần, Lê và đầu nhà Nguyễn, nông dân bị bọn quan lại địa phương cấu kết với đám địa chủ, cường hào bốc lột áp chế nên đă nổi dậy khắp nơi chống lại chính quyền. Năm 1945 quân phiệt Nhật cấu kết với thực dân Pháp chiếm gần như toàn bộ đất đai và lúa thóc của nông dân miền Bắc và các tỉnh Bắc Trung Phần, đă gây nên trận đói kinh khiếp nhất trong ḍng sử Việt, làm hơn triệu người chết đói, tạo cơ hội để Hồ và đảng CS cướp được chính quyền. Tất cả những dẫn chứng trên, đều là những bài học đích thực của lịch sử chẳng lẽ đảng không biết hay cố t́nh tự lừa dối ḿnh, để nhắm mắt lao vào một trận cuồng phong bảo táp, do nông dân các tỉnh Nam và Trung Phần tạo nên từ đầu tháng 6-2007 tới nay vẫn c̣n tiếp diễn, khi quyền sống và sinh mệnh của họ bị đảng cưởng bức, bốc lột và cướp giựt một cách tận tuyệt.



    Đầu tháng 6 năm 1989, cả thế giới bàng hoàng khựng điếng và phẩn nộ trước cuộc thảm sát tại Thiên An Môn, do Trung Cộng gây ra. Phải chăng nhờ có những h́nh ảnh thực tế của bạo lực được phơi bày ra trước mắt nhân loại, đă mở đường cho sự sụp đổ toàn diện sau đó của khối CS Đông Âu, Đông Đức, Liên Bang Sô Viết và nhiều nước khác khắp thế giới, ngoại trừ Trung Cộng, Việt Cộng, Bắc Hàn và Cu Ba. Nhưng t́nh h́nh thế giới ngày nay đă thay đổi, nên dù bị đảng CS dấu kín những thông tin từ bên ngoài, người dân trong nước vẫn có đủ trăm phương ngàn kế để theo dơi ứng phó như vụ Tiên Lăng hay Văn Giang là một biến chuyển mới lạ nhất trong những bức tranh xă hội chủ nghĩa, chua hề có từ trước tại VN.



    Nhờ vậy nhân loại mới có được những tấm h́nh lịch sử , nh́n rơ tận mắt cảnh Linh Mục Nguyễn Văn Lư bị công an VC bịt miệng bóp cổ ngay trước mặt quan ṭa, cảnh Đoàn Văn Vượn bị cướp giựt đầm cá, san bằng nhà cửa nhưng trên hết là h́nh ảnh hàng ngàn “ công an, bộ đội, pháo, đạn..nhắm vào người dân Văn Giang bóp c̣ !.” . Gần nhất là cảnh công an đàn áp, khủng bố những người tuổi trẻ trong nước đứng dậy chống giặc Tàu cưởng đoat biển, đảo của VN.. Điều này cho thấy sau hàng rào kẽm gai và mạng lưới công an với súng đạn mă tấu dao găm, dân tộc VN suốt 37 năm qua đă trăi qua một cuộc sống nô lệ mới, dưới sự cai trị độc ác siêu phong kiến của những khuôn mặt già trẻ độc tài trong chính trị bộ. Thế giới bên ngoài ngày nay đă gần như từng phút một biết được một cách chính xác cuộc sống lầm than của đồng bào cả nước, đến nổi họ đă bất kể mạng sống liều chết đứng dậy tố cáo tội ác của đảng cầm quyền, đ̣i lại những ǵ đă bị Việt Cộng tước đoạt suốt 37 năm qua, trong đó có quyền được làm một kiếp người b́nh thường với những ǵ của ḿnh được tạo dựng bằng mồ hội nước mắt. Tất cả sự thay đổi chỉ c̣n là thời gian rất ngắn, có điều chắc chắn là VN ngày nào c̣n bị đảng CS cai trị, ngày đó nạn ngoại xâm và họa thôn tính của Trung Cộng sẽ không c̣n bao xa như tin tức loan báo hằng ngày các vu “ Hải tặc Trung Cộng “ cướp tàu đánh cá hay bắn vào ngư dân VN khi họ hành nghề trên chính quê hương ḿnh tại quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa..để đ̣i tiền chuộc mạng . Nhưng quan trọng nhất là việc phi cơ chiến đấu của Tàu đỏ đă công khai xâm phạm không phận VN tại Cam Ranh và Ninh Thuậm mới đây, trước sự im lặng không một phản ứng của CSVN.



    * CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT TRÊN ĐẤT BẮC DO HỒ CHÍ MINH KHỞI XƯỚNG:



    Ngày 5-6-1948 Cao Ủy Liên Bang Đông Dương là Emile Bollaert qua Thỏa Ước Hạ Long đă thừa nhận Quốc Gia VN dưới sự lănh đạo của Quốc Trưởng Bảo Đại là một nước Độc Lập trong Liên Hiệp Pháp. Ngày 8-3-1949 Quốc Trưởng Bảo Đại lại kư với Tổng Thống Pháp Vincent Auriol Thỏa Ước Elysée tại Paris, theo đó Pháp công nhận VN là một Quốc Gia thống nhất gồm 3 miền, Bắc, Trung và Nam Phần. Chính v́ vậy nên Trung Cộng và Liên Xô trước sau vào tháng 1-1950 đă vội vă công nhận chính phủ VN Dân Chủ Cộng Ḥa do Hồ Chí Minh lănh đạo. Kể từ đó, VN đă có hai chính phủ đối lập, một của người Việt Quốc Gia và một của Đệ Tam Cộng Sản Quốc Tế. Năm 1950, Hồ sang Liên Xô cầu viện đồng thời nhận chỉ thị của Staline đem về nước thi hành, trong đó có việc công khai hóa hoạt động của đảng Cộng Sản và đẩy mạnh công tác cải cách ruộng đất theo đường hướng của Sô Viết. Công tác này được Hồ cho thi hành qua năm đợt, bắt đầu năm 1949 tới 1956 mới tạm kết thúc v́ nhu cầu tuyên truyền ‘ sinh Bắc tử Nam ‘ qua cuộc chiến xâm lăng Việt Nam Cộng Ḥa.



    Nói chung cảnh đấu tố của VC chỉ xăy ra dữ dội tại lănh thổ của VN dân Chủ Cộng Ḥa gồm Bắc Phần và các tỉnh Thanh, Nghệ , Tỉnh, Quảng B́nh và một phần Quảng Trị nằm bên kia vĩ tuyến 17. Ở miền Nam VN trước ngày chia đôi đất nưóc năm 1954, các t́nh Nam. Ngăi, B́nh, Phú bị Việt Minh chiếm đóng được gọi là Liên Khu 5 cũng diễn ra cảnh đấu tố nhưng không sắt máu chết người như ở miền Bắc , nhất là giai đoạn từ 1955-1956 khi Hồ thi hành theo lệnh của Staline và Mao Trạch Đông.

  9. #59
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đừng tin những ǵ Huy Đức viết trong “bên thắng cuộc”, mà chỉ cần nh́n Việt Nam sau 37 năm dưới ách thống trị của CSVN
    P3




    Khởi đầu cuộc cải cách ruộng đất, Hồ đă kư sắc lệnh số 78 ngày 14-7-1949 thành lập Hội Đồng Giảm Tô bắt các đia chủ phải giảm tiền thuê đất cho tá điền từ 25-30% và thông tư số 33 ngày 21-8-1949 về nguyên tắc phân chia số ruộng đất cho nông dân nghèo, vừa được tịch thu của các điền chủ người Pháp và người Việt bị đảng gán tội là Việt Gian. Năm 1950 Hồ kư hai sắc lệnh số 89 ngày 22-5 xóa bỏ tất cả hợp đồng thuê mướn ruộng giữa điền chủ tá điền trước và sau năm 1945 và sắc lệnh số 90 kư cùng ngày , quốc hữu hóa tất cả những ruộng đất đă bỏ hoang trên 5 năm, nói là để cấp phát cho người nghèo tạm thời sử dụng trong 10 năm và miễn đóng thuế trong 3 năm đầu. Một đại hội đảng CS đă được triệu tập vào cuối tháng 11-1953 tại chiến khu Việt Bắc để bàn về việc ‘ cải cách ruộng đất ‘ và quyết định này lại được Quốc Hội VC vừa mới được thành lập vào năm 1946 hợp thức hóa trước khi đem thi hành. Lần cải cách này, Hồ không theo Liên Xô mà lại theo đường lối của Trung Cộng và Bắc Hàn không bỏ hẳn quyền sở hữu đất đai của nông dân dù thực tế chỉ là lư thuyết v́ đảng đă quản lư tất cả. Cũng trong đợt cải cách này đảng công khai tịch thu đất đai của các địa chủ đă bỏ về Tề bị kết tội là Việt Gian, của người Pháp và những ngoại kiều khác. Nhiều ṭa án nhân dân đặc biệt được thành lập để xét xử bất cứ ai chống lại đảng về việc cải cách ruộng đất.



    Sau khi đất nước bị chia đôi vào năm 1954, t́nh h́nh ruộng đất ở miền Bắc thuộc Cộng Sản cai trị đă có sự thay đổi rất lớn v́ đă có hơn 1 triệu người di cư vào Nam bỏ lại toàn bộ điền sản, nên vào ngày 14-6-1955 HCM lại kư một sắc lệnh về cải cách ruộng đất mới, ra lệnh tịch thu toàn bộ đất đai tài sản của bất cứ ai bị gán cho cái tội phản động, Việt Gian, địa chủ, cường hào ác bá. trong đó có cả các cơ sở tôn giáo, những người từng tham gia cuộc kháng chiến 9 năm chống thực dân Pháp.. Sự trưng thu trên chẳng những không được bồi thường mà Hồ c̣n ra lệnh cho các ṭa án nhân dân đặc biệt định tội những nạn nhân bị đảng qui kết tội mà không cần phải xét xử điều tra ǵ cả v́ mọi vấn đề liên quan tới sự phân chia tài sản, ruộng đất và thành phần xă hội đă được các chóp bu trong chính tri bộ quyết định sẳn theo sự chỉ đạo của Liên Xô và Trung Cộng.



    Để tiến hành cuộc cải cách ruộng đất, Hồ ban hành lệnh ‘ rèn cán chỉnh quân ‘ và ‘ rèn cán chỉnh cơ ‘ vào năm 1949. Trong lúc cả nước đều phải học tập về chủ nghĩa Mác-Lênin nhưng Hồ vẫn chưa thấy đủ nên năm 1950 lại bắt ‘ chỉnh huấn ‘ vừa để thanh lọc hàng ngũ đảng, củng cố tư tưởng vô sản để hổ trợ công tác sắp tới. Tháng 3-1953 đảng ban hành một sắc lệnh qui định lại những thành phần xă hội gồm : Địa Chủ là những người có từ 3 mẫu ta ruộng đất trở lên, Phú Nông có 3 mẫu ruộng và 1 con trâu, Trung Nông có 1 tới 3 mẫu ruộng và 1 con trâu, Bần Nông có ít ruộng đất và Bần Cố Nông là những tá điền không đất ruộng.



    Để lôi cuốn quần chúng nông thôn, đảng khích động sự căm thù giai cấp , đưa cán bộ về tận nông thôn để sống với dân cùng ăn, cùng ở, cùng làm để nạp bè kết đảng. Có như vậy cán bộ đảng mới nắm rơ t́nh h́nh của địa phương, t́m đúng những tên đầu trộm đuôi cướp hung hăn để khuyến khích chúng đứng ra tố khổ các nạn nhân theo danh sách đảng đă lập sẳn, qua cái gọi là ṭa án nhân dân đặc biệt. Công tác được tiến hành ngay khi đất nước vừa chia đôi vào ngày 20-7-1954 do một Uỷ Ban Cải Cách Ruộng Đất lănh đạo tại trung ương có Trường Chinh (TBT) và ba phụ tá là Hoàng Quốc Việt, Lê Văn Lương, Hồ Viết Thắng. Tại địa phương, đảng cho thành lập mỗi tỉnh 10 đoàn với nhân số mỗi đoan có 100 cán bộ, đoàn trưởng có chức vụ ngang hàng với bí thư tỉnh uỷ, chỉ làm việc thẳng với trung ương . Mỗi đoàn lại chia thành nhiều đội cải cách với nhân số từ 6-7 người mà đội trưởng lại là thành phần bần cố nông sinh sống tại địa phương. Tất cả những thành phần trên được Hồ ra lệnh cho bộ đội chính qui vừa từ mặt trận Điện Biên Phủ trở về bảo vệ. Do đó chúng đă phóng tay, khiến cho chẳng những người sống phải khiếp sợ mà cả đất trời cây cỏ và súc vật cũng phải điêu đứng v́ ‘ Thà giết oan 10 người c̣n hơn bỏ sót một tên phản động ‘.



    Hiện vẫn c̣n nhiều người được chứng kiến cảnh đấu tố năm nào trên đất Bắc, khi kể lại cảnh tượng trên, vẫn không ngăn nổi sự khiếp đăm rùng ḿnh về sự tra tấn các nạn nhân như bỏ cho chết đói, mắng chữi hành hạ trước khi đào hố chôn sống hay đánh đập cho tới chết..



    * Hậu Quả Cuộc Cải Cách Ruộng Đất ở Miền Bắc : Theo các tài liệu c̣n lưu trử , th́ cuộc cải cách ruộng đất trong năm 1955-1956, đă bức hại từ 120.000 - 200.000 người, trong số này có khoảng 40.000 - 60.000 cán bộ đảng viên. Ngoài số người bị tử h́nh trên, c̣n có rất nhiều người khác bị liên hệ, phải chịu cảnh tù đày trong các trại cải tạo. Sự tàn bạo có một không hai trên trong ḍng sử Việt, khiến cho cả nước oán hận căm thù nên họ bất chấp súng đạn, nổi lên phản đối, dữ dội nhất là tại huyện Quỳnh Lưu (Nghệ An), khiến Hồ ngày 13-11-1956 phải điều động sư đoàn 325 tới đàn áp cuộc nổi dậy của nông dân trong tay chỉ có gậy gộc, cuốc xẻng.. kéo dài hơn 10 ngày, cuối cùng có thêm 1000 người vô tội bị bắn chết, nhiều người khác bị bỏ tù



    Mặt khác để trấn an và trên hết là tiếp tục sử dụng máu xương của thanh thiếu niên nam nữ vào cuộc chiến xâm lăng Miền Nam đang bắt đầu, Hồ nhân danh đảng qua thư ngày 1-7-1956 và 18-8-1956 nhận lỗi sai lầm, đồng thời cách chức tổng bí thư của Trường Chinh cùng các chức vụ của Hoàng Quốc Việt, Lê Văn Lương và Hồ Viết Thắng... Nhưng đó cũng chỉ là hành động mị dân, v́ chẳng bao lâu Hồ lại phục chức cho Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Lê Văn Lương và Hồ Viết Thắng.



    Hậu quả cuộc cải cách ruộng đất ở miền Bắc do Hồ khởi xướng theo lệnh của Liên Xô và Trung Cộng, chẳng những đă không cải thiện được cuộc sống nghèo nàn của người dân nơi thôn dă mà c̣n gây nên sự tê liệt về nông nghiệp v́ những người c̣n sống sót sau cuộc cải cách vẫn cứ lo sợ một sự trả thù. Ngoài ra qua lần cải cách trên, Hồ coi như đă đạt được mục tiêu chính trị mong muốn là xóa bỏ hẵn cấu trúc xă thôn cũ, để thay vào đó là hàng lănh đao của đảng. Làm cuộc cải cách ruộng đất để đẩy nông dân vào thêm con đường khốn cùng để họ chỉ c̣n biết nghĩ tới miếng ăn và sự căng thẳng tinh thần v́ màn lưới khủng bố của công an khu vực luôn ŕnh rập.



    Cuối cùng người dân miền Bắc bất cứ là ai cũng đều giống như cánh chim bị đạn, mất hết hồn vía sau trận đấu tố kinh hồn, nên đă ngoan ngoản chui vào những hợp tác xă nông nghiệp do đảng thành lập và sau rốt ruộng đất, trâu ḅ, nông cụ.. đều thuộc tài sản tập thể quản lư, bất kể là ruộng của ḿnh hay vừa mới được chia trong cuộc cải cách.



    Tóm lại Hồ Chí Minh tổ chức cuộc cải cách ruộng đất, vừa đạt được mục tiêu chính trị là bần cùng hóa mọi thành phần trong xă hội, vừa thanh lọc được hàng ngũ đảng sau chiến thắng Điện Biên Phủ, vừa cướp trọn điền sản đất đai của nông dân miền Bắc để tất cả trở thành vô sản chuyên chính, có vậy mới lùa họ một cuộc chiến mới, qua tem phiếu sổ hộ khẩu do đảng phân phối quản lư. Hởi ôi c̣n ǵ ngao ngán hơn khi đọc những lời thơ sắt máu của Tố Hữu



    “giết, giết nữa bàn tay không phút nghĩ

    cho ruộng đồng lúa tốt , thuế mau xong

    cho đảng bều lâu, cùng rập bước chung ḷng

    thờ Mao chủ tịch, thờ Staline bất diệt”.



    *CUỘC CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT Ở MIỀN NAM VN, QUA CHIÊU BÀI CÔNG NGHỆ HÓA NÔNG THÔN :



    Ngày nay nh́n vào báo cáo xuất cảng nông phẩm của đảng CSVN, ai cũng tưởng VN là một nước lớn và giàu manh. Thật sự đấy chỉ là bề trái của huyền thoại mà Trần Bạch Đằng nói tới ‘ đầu thế kỷ chưa lo nổi bát cơm cho 20 triệu người, cuối thế kỷ giải quyết xong cho hơn 70 triệu người và là nước xuất cảng gạo thứ 2 trên thế giới ‘.Đó chỉ là tường tŕnh v́ thực tế ai cũng biết năng suất cũng như hoa lợi của nông dân VN rất thâp so với các nước trong khu vực ASEAN. Riêng việc hổ trọ giúp nông dân xóa đói giảm nghèo, tuyên truyền là vậy nhưng đảng chỉ hổ trợ cho các doanh nghệp ‘ phe ta’ mua lúa xuất khẩu trong lúc nông dân bị ép giá rất thấp khi bán lúa cho nhà nước theo chỉ tiêu đă ấn định, nên nhiều hộ phải thắt lưng buộc bụng thiếu ăn nhịn đói mới đủ số. Bởi vậy không ai ngạc nhiên, khi biết đồng bằng sông Cửu Long từ trước tới nay là vựa lúa của cả nước và chiếm 90% lượng gạo xuất cảng nhưng nông dân lại bị xếp vào hạng nghèo nhất cả nước, với lợi tức không quá 300 mỹ kim/1 năm ?



    Một bi thăm nữa mà người ngoài không biết là ngày nay hầu hết đồng ruộng của Miền Nam VN trở thành tư hữu của giai cấp địa chủ mới. Chính thành phần này mới là chủ nhân ông thực sự c̣n nông dân chỉ là những người làm thuê như thời Pháp thuộc, giúp cho đảng vừa trưng dụng được sức lao động rẽ tiền, vừa thu được nguồn lợi nhuận to lớn qua các doanh nghiệp đỏ hay quốc doanh. Đă thế cán bộ đảng c̣n cố vơ vét cho hết lúa gạo để chuyển lậu ra Bắc rồi vượt biên giới xuất cảng lậu bằng đường biển. Tất cả đều là những lư do để giải thích sự nghịch lư ‘ gạo thừa nhưng vẫn thiếu khiến cho dân đói ‘.



    VN ngày nay vẫn c̣n được cơ quan lương nông thế giới (FAO) cùng các tổ chức nhân đạo viện trợ lương thực. Nh́n vào ai cũng tưởng các cơ quan trên cố t́nh bao che cho chế độ kể cả việc hũy tiền lời hàng năm càng lúc càng tích lũy không biết đâu mà ṃ. Đây là mánh lới của bọn con buôn quốc tế một tay th́ bỏ tiền ra cứu đói, c̣n tay kia cứ đổ vốn vào ào ào để nhà nước ta tha hồ lăng phí rồi bắt dân ỳ cổ đóng góp trả tiền lời. Ṿng đời cứ quẩn quanh như thế th́ bảo sao người nghèo cả nước càng lúc càng không tăng ?



    Michael Chossudovsky, giáo sư kinh tế học tại Đại Học Ottawa (Canada) đă nói không cần úp mở “ VN ngày nay là một trong những nước chậm tiến đang bị cột chặt vào nợ nần lút đầu với tiền lời phải trả. Do dó nền kinh tế nổi (hợp pháp) v́ lo cho tiền trả nợ càng lúc càng suy sụp. Đó cũng là lư do chựt giụp mọi thứ để xuất khẩu như một phương cách giải cứu, thậm chí phải bán cả ma tuư như Miến Điện để trang trải tiền lời. Nên phân biệt làm ǵ tiền sạch tiền dơ, miễn sao có tiền trả nợ là đủ “.C̣n VN may mắn hơn v́ đă có các cơ quan IMF, WB,ADB bao che sẳn sàng trả tiền lời, v́ vậy đảng đâu có sợ mà không tiếp tục vay nợ.



    Thông tin một chiều, kiến thức tạp nhạp đảng đă dẫn đường cho cả nước vào chổ bế tắc suốt mười mấy năm qua kể từ ngày mở cữa đổi mới, với các kế hoạch nuôi tôm cá, trồng cà phê cao su, lập vườn trồng cây ăn trái.. khiến cho nhu cầu thừa mứa dẫn tới t́nh trạng phá sản sạt nghiệp phải bán hết điền sản để trả nợ ngân hàng, c̣n không th́ phải tự vẫn. V́ vậy nên ở nông thôn hiện nay, hầu hết ai cũng muốn bán hết ruộng đất để đi làm mướn v́ thu nhập quá thấp lại bấp bênh đủ thứ. T́nh trạng này cũng đă xảy ra tại Trung Cộng và Đại Hàn hiện nay hay Âu Châu vào thế kỷ XIX , làm đảo lộn hết mọi nếp sống cũ, tạo cơ hội vàng ṛng để đảng mua hết đất đai hoa màu tại nông thôn, rồi cải tạo thành các khu công nghiệp hóa bán lại cho tư bản với giá rất cao như bài diễn văn của Vơ Văn Kiện lúc c̣n làm Thủ Tướng VC đọc trong ngày 30-4-1995 ‘ làm thế nào để sớm đưa nước ta từ nước nông nghiệp trở thành quốc gia công nghiệp hóa ‘ . Để đạt được mục đích trên, Kiệt đă kư quyết định ngày 16-8-1996 ra lệnh đuổi đồng bào tại nhiều tỉnh miền Trung nằm trong các vùng dự án . Tất cả đều ăn khớp với cái gọi là ‘ quốc sách hiện đại hóa công nghệ hóa ‘ với thực chất tạo điều kiện tối ưu cho tư bản làm giàu, đầy người dân nhất là nông gia vào con đường chết, mất hết đất đai vườn ruộng, cuối cùng chỉ c̣n con đường thế con đợ vợ và ngay bản thân ḿnh cũng biến thành con vật hai chân để phục vụ cho chế độ hiện hữu. Thiên đàng xă hội chủ nghĩa là thế đó !



    * ĐẢNG HỒI SINH GIAI CẤP ĐỊA CHỦ CƯỜNG HÀO ĐỎ TẠI NÔNG THÔN :



    Qua cái gọi là ‘chính sách tạo điều kiện làm giàu cho nông dân’ đảng đă tạo điều kiện hồi sinh cho giai cấp địa chủ phú hào đỏ tại địa phương. Theo luật đất đai của xă nghĩa VN được công bố ngày 14-7-1993 với 3 điều căn bản tựu trung cũng vẫn nhắm tới việc tập thể hóa ruộng đất như thời c̣n bao cấp hay hợp tác xă kiểu cũ, nhằm biến nông dân thành công nhân lănh lương bằng hoa lợi được thu hoạch do chính ḿnh làm ra, không hơn không kém những tá điền được đảng khoán đất nộp thuế. Sự khác biệt trong bộ luật đất đai mới năm 1993, một mặt nới rộng cho phép nông dân được sử dụng đất đai của ḿnh nhưng mặt khác tạo điều kiện cho bọn cường hào tại địa phương gồm đoàn trưởng, chủ nhiệm hợp tác xă nông nghiệp, cán bộ các cấp.. tha hồ tác quái đầu cơ. Đó mới chính là những địa chủ thực sự v́ có toàn quyền thu hồi hay cấp phát ruộng cho dân nhất là khi đảng ban hành nghị quyết 10 trả lại đất cho nông dân. Chính cái thời điểm này mới xăy ra cơn sốt sang nhượng đất đai, được đảng gọi là ‘ cải tạo đất ‘ mà thực chất giúp bọn đầu cơ mua lại đất của nông dân bằng cái giá tượng trưng rẽ mạt 11.000 tiền Hồ /1m2.. Từ đó nông dân mất quyền tư hữu vĩnh viễn v́ đă bán lại cho người khác. Cứ thế đất trồng lúa dần dần bị phá đi để cải tạo đất hay chuyển sang mục đích khác mà chủ yếu bán cho tư bản trong đó có cả con người như bản nghị quyết trong Đại hội VIII của đảng đă nói ‘ con người cũng là một nguồn lực cần phải tận lực sử dụng, để tạo ưu thế thực hiện các chính sách của đảng’.



    Tóm lại đảng CSVN từ khi ra đời tới nay đă nắm được ba cái bất ngờ, chứ không là ‘ tất yếu ‘ , đó là cướp được chính quyền vào tháng 8-1945, chiến thắng VNCH ngày 30-4-1975 và v́ thời cuộc mà phải mở cửa đổi mới vào đầu thập niên 90 khi trào lưu quần chúng không thế nào đảo ngược lại được, nếu không muốn bị tiêu diệt như Đông Âu hay Liên Xô. Do t́nh trạng đột xuất không dự liệu nên đảng phải chạy theo thời cuộc và cũng v́ để làm vừa ḷng tư bản, nên đă phải thi hành một chính sách cải tố kinh tế kiểu lươn lẹo báo cáo láo. Hậu quả đẩy đất nước nhất là giới nông ngư dân nghèo vào con đường bế tắc v́ đây là cơ hội để bọn tư bản nhất là giới thương buôn Á Châu trong đó có Tầu đỏ, Tàu trắng, Nam Hàn.. tha hồ săn quét moi móc cho tận tuyệt các tài nguyên trên mănh đất trù phú VN, từ đất liền ra tới biển khơi hải đảo. Trước t́nh thế này, tập đoàn CSVN chỉ c̣n một cách để kéo dài quyền lực, là phải biến thành một Tập Đoàn Tư Ban Đỏ, để cùng ḥa nhập vào các thế lực tư bản khác đang bỏ vốn đầu tư tại VN, tận lực khai thác cho hết mọi thứ sẳn có, trong đó có con người sống và cả nơi yên chốn nghĩ của những người khuất mặt, mà điển h́nh là Nghĩa Trang Quân Đội VNCH tại Biên Ḥa cũng không ngoại lệ.



    Sự thật đă quá rơ ràng mà bất cứ ai cũng thấy được, đó là sự tồn vong của đảng CSVN ngày nay không c̣n dính líu ǵ tới chủ nghĩa hay tư tưởng nào khác ngoài Đồng Tiền góp vốn của các thế lực tư bản tư nhân trong và ngoài nước. Nói một cách trắng trợn là đảng qua vai tṛ tư bản đỏ nay đă xác định vai tṛ lănh đạo của ḿnh dựa trên hai yếu tố : Tiền Đầu Tư Ngoại Quốc và Bạo Lực Đang Nắm Sẳn Trong Tay., mà hai thứ trên chẳng bao giờ đáp ứng được mục tiêu của đảng luôn đề cao tuyên truyền ‘ Dân Giàu Nước Mạnh, Xă Hội Tự Do Công Bằng ‘.



    Vốn đầu tư nước ngoài nếu có đổ vào VN cũng chỉ nhắm vào nguồn lao động rẽ mat hay dùng để tạo nên những cơ sở vật chất cho tư bản khi tới địa phương thụ hưởng như hệ thống khách sạn, các trung tâm du lịch, nâng cấp các sản phẩm nội hóa để xuất cảng.. mọi thứ đều sinh lời đổ tiền vào túi đảng và tư bản, c̣n người dân có chấm mút được ǵ ngoài sự hưởng ké các phương tiện.



    Tức nước th́ vở bờ, người dân cả nước hiện nay đă bị đảng dồn vào chân tường, nên chỉ c̣n cách đối mặt với bạo lực để mà sinh tồn. Hai mươi năm tồn tại VNCH (1955-1975) v́ là một đất nước pháp trị, nên đả xăy ra không biết bao nhiêu cuộc biểu t́nh chống chính quyền nhưng đặc biệt là trong tất cả các cuộc biểu t́nh, hoàn toàn là những thành phần cao quí, dư thừa và được ưu đăi nhất trong xă hội Miền Nam lúc đó. Tuyệt nhiên chẳng bao giờ có giới lao động nông dân tham dự v́ họ đâu có nhiều th́ giờ nhàn rỗi hay uất ức nào để mà đ̣i hỏi tra vấn chính phủ. Tất cả sự thật về những bức tranh vân cẩu trên đă lộ nguyên h́nh sau ngày VNCH sụp đổ, th́ ra biểu t́nh giả và kẻ đề xướng tham dự phần lớn cũng là của đảng gài lại.



    Nhưng nay th́ khác, từ tháng 6-2007 tới nay (12-2012) , đă có hàng ngàn nông dân từ nhiều tỉnh thành lặn lội tới Sài G̣n hay ra tận Hà Nội để biểu t́nh bất baọ động. Họ không đ̣i hỏi những thứ vô lư như những người biểu t́nh giả trước tháng 4-1975 tại Nam VN, mà chỉ van xin đảng CSVN trả lại Đất Đai, Vườn Tược, Nhà Cửa, Sản Nghiệp để mọi người sống. Đ̣i hỏi chỉ có vậy thôi, cho nên trong các cuộc biểu t́nh đâu thấy bóng trí thức sĩ phu tham dự, v́ những thứ đ̣i hỏi trên, các nhà báo nhà văn tại thanh thị đâu có mất ?.



    Tháng 5-1989 phong trào đ̣i dân chủ của giới trẻ Trung Hoa bùng nổ dữ dội cơ hồ làm rung chuyển nền móng của đảng cộng sản Tàu. Bất chấp nguyện vọng của toàn dân, Đặng Tiểu B́nh và đám chóp bu trong Trung Nam Hải đă sử dụng bạo lực để đè bẹp. Không thành công nhưng ít ra phong trào đ̣i dân chủ trên, cũng đă gây được một sự xúc động mănh liệt tới thế giới, khi đưa những h́nh ảnh thật về sự bạo ngược, dă man của cộng sản ra ngoài anh sáng nhân loại. Chính những h́nh ảnh này mới là yếu tố giúp cho người dân Đông Âu, Đông Đức và Liên Xô thức tỉnh, đứng đậy đạp đổ chũ nghĩa Mác Lê, xóa sạch thiên đường xă nghĩa đă cùm xích thân phận con người gần thế kỷ ô nhục.



    Tại VN ngày nay, qua những h́nh ảnh về Linh Mục Nguyễn văn Lư bị bóp cổ, bịt miệng và các cuộc biểu t́nh đ̣i quyền sống của cả nước,.. đă đánh động lương tâm nhân loại, trong đó có Cộng Đồng Chung Âu Châu và Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn CS khắp thế giới. Rồi giữa lúc t́nh h́nh đang loạn lạc v́ dân chúng đă không c̣n ngồi chờ ‘tự do có sẳn’ do đảng ban phát, nên rủ nhau liều chết đi đ̣i, th́ hải tặc Trung Cộng đổ thêm dầu vào kho xăng chờ phát lửa, khi ngày ngày ngang nhiên bắn vào thuyển của ngư dân đang hành nghề tại quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của VN, trước sự hèn nhát cúi đầu để cho giặc cướp giết đồng bào ḿnh.



    Tiên Lăng (Hải Pḥng), Kỳ Anh (Hà Tĩnh), Văn Giang (Hưng Yên) và phong trào yêu nước của tuổi trẻ VN trước giặc Tàu xâm lược,.chỉ mới là bước khởi đầu của một trận băo tố cuồng phong, đă và đang thành h́nh khắp nước trước sự công phẫn của đồng bào không ai c̣n có thể nhịn được, qua h́nh ảnh “công an bộ đội” chĩa súng vào dân bóp c̣, chỉ v́ mục đích cướp nhà, cướp đất của dân ! Đó là hậu quả tất yếu mà Hồ Chí Minh và CSVN đă làm càn suốt mấy chục năm tồn tại, qua khẩu hiệu cà chớn “dân làm chủ, nhà nước quản lư” !



    Xóm Cồn Hạ Uy Di

    Cuối năm 2012

    MƯỜNG GIANG

  10. #60
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Bao giờ chúng ta mới thoát khỏi làm 'con tin'?
    Quanlambao


    Những thâm cung bí sử của Hội nghị Trung Ương 6 đến những ngày đầu năm mới này mới bắt đầu được 'x́ xào' ở Hà Nội -Thành Phố gần 'Mặt Trời' và có tiếng là 'Thính' tai!

    Người viết bài này đă chứng kiến hầu như chưa một lần nào Dân Hà Nội dự đoán sai về t́nh h́nh chính trường Việt Nam cả.

    Không nói ǵ xa xôi, chỉ ngay trước Đại Hội 11 của Đảng cộng sản, khi mà báo chí Lề Đảng nườm nượp cổ xuư cho Những cựu Nghị Sĩ như Nguyễn Minh Thuyết, Phạm Thị Thanh Loan... yêu cầu Thủ Tướng từ chức... Người dân cả nước đâu đâu cũng đoán già, đoán non kỳ này Thủ Tướng Dũng sẽ 'về vườn', nhưng Dân Hà Nội th́ khẳng định"Thủ Tướng sẽ tiếp tục tại vị"...

    Khi Thủ Tướng đă 'mạnh khoẻ' trở lại và bắt đầu 'ngó nghiêng' chiếc ghế Tổng Bí Thư th́ dân Hà Nội phán lạnh tanh "Đừng có mơ, đó là ghế của Ngài Nguyễn Phú Trọng - Người được chiếc lá Phật Tổ rơi xuống đầu...."

    Trước Hội Nghị Trung Ương 6, cả nước hừng hực khí thế, không biết bao người đă cá độ ăn tới 100 rằng "Y tá về đuổi gà", nhưng Dân Hà Nội vẫn lạnh tanh "Đừng có lầm, 'Vẫn Như Củ'"!

    Thực tế đă diễn ra đúng như tất cả những ǵ Dân Hà Nội phán đoán! Thế mới biết Dân Hà Nội có thâm niên tỏ tường chính trường Việt Nam.

    Song sau ngày sau Hội Nghị Trung Ương 6, dân Hà Nội xem ra 'bị á khẩu' và mỗi khi mở miệng nói ǵ đều ngó trước, nghiêng sau v́ sợ mật vụ của Hưởng và Tô Lâm ŕnh rập đâu đó th́ hôm sau không bị 'biến mất' th́ giữa đường bỗng dưng bị chặn lại cảnh cáo là nhẹ, nặng th́ ăn đ̣n nhừ tử...

    Dân Hà Nội được tiếng "Sĩ phu Bắc Hà, ai cũng là Tinh, là Tướng cả", vậy mà bỗng dưng 'lưỡi' bị quẹo hết cả v́ sợ 'vạ miệng'! Đến Dân Hà Nội mà c̣n 'văi linh hồn' như vậy th́ đừng nói chi đến xứ khác!

    Mà dân Hà Thành bị 'líu lưỡi' cũng phải thôi khi biết rằng thời khắc 'Phú 89' của HNTW 6, có đến 90% vợ con hoặc chính Trung Ương Uỷ Viên hàng ngày nhận được tin nhắn đe doạ... Khổ nỗi có đến 80-90% Trung Uỷ không dính đất đai chia chác, th́ cũng dính Quota, cấp dự án, cấp mỏ, mang tiền nhà nước đi cho vay lăi suất thấp hưởng chênh lệch, cho lâm tặc phá rừng... Đồng thời hàng loạt người vô tội bị tống giam mà ai cũng biết chẳng làm ǵ nên tội mà chỉ có một tội "Thân với ông nào đó trong BCT"! V́ vậy mà kết quả 129 vị 'Tinh Tú' nhất của Đảng đă quy hàng.

    Sau HNTW6, th́ đích thân Đồng chí X tiếp tục gọi điện 'réo' Viện Kiểm sát và Bộ Công An phải bắt bớ để trừ hậu hoạ. Điển h́nh nhất là gia đ́nh ông Đặng Văn Thành, sau khi đă thâu tóm Sacombank, lo sợ ông Thành sẽ làm đơn kiện, Phạm Quư Ngọ vô cớ bắt luôn cả gia đ́nh 04 người để điều tra khi Bộ Trưởng Trần Đại Quang không có ở Việt Nam để cho Nguyễn Văn B́nh nhanh tay đưa Phạm Hữu Phú - Một kẻ tham gia 'cướp' Sacombank cùng Trầm Bê và Kiên, nhưng đến lúc này th́ Phạm Hữu Phú đă phải làm việc cho Tô Lâm và Tướng Hưởng thông qua tên đồ đệ Nguyễn Trọng Hiếu - Tên mật vụ đă thay mặt Tô Lâm từ tay trắng trở thành Phó Chủ tịch Ngân hàng GP đại diên 'Vốn' cướp được 40% tại GP Bank!

    Nguyễn Trọng Hiếu thực hiện chiêu bài gọi điện cho từng thành viên của Sacombank tự xưng 'đệ tử Bộ Trưởng Quang" để cướp Sacombank một cách ngoạn mục. Kết quả thầy tṛ Nguyễn Văn Hưởng vừa được 'ăn' trọn Sacombank mà Ngài Bộ Trưởng Bộ Công An lại gánh chịu tiếng oán thán, nguyền rủa của cổ đông Sacombank...

    Khi gia đ́nh ông Thành được giải thoát sau khi vụ bắt giữ bị phát hiện th́ chính ngài Thủ Tướng đă 'hạ cố' trực tiếp gọi điện yêu cầu bắt giữ tiếp cả gia đ́nh ông Thành...

    Từ đứa nhân viên đến Chủ tịch Ngân hàng đều bị đích danh Thủ Tướng gọi điện yêu cầu bắt! Xa hơn nữa có Luật sư Họ Cù khi đó ngài Thủ Tướng thận trọng hơn nên yêu cầu "Phải làm cái cớ ǵ đó để bắt cái thằng luật sư dám kiện tao đi...."và gần đây th́ Lê Quốc Quân "nó can tội chống đối và theo đạo nên vô cùng nguy hiểm phải bắt giam nó để cảnh cáo mấy đứa khác".... Đến hiện nay th́ Ngài Thủ Tướng chẳng cần kiêng dè ǵ nữa, thậm chí ngài thúc ép cấp dưới đến độ không thể bắt theo lệnh của đồng chí X được nữa mà phai chửi đổng lên sau những cú điện thoại của đồng chí X 'Thối không ngửi được' ... Chỉ một câu được lặp đi lặp lại "Phải bắt, phải kư đi để bắt... tại sao không bảo anh em kư đi".... Hội chứng 'Bắt' trở thành câu cửa miệng của Đồng chí X!

    Nhưng một nghịch lư, khi thực tế hàng ngày hiện nay là vậy và dân Hà Nội th́ đang 'văi linh hồn' th́ những Blog "Cầu Nhật Tân" giả, những tin tức hàng ngày, tranhung9.... lại tung hoả mù than thở rằng "anh ba đang bi suy yếu", thậm chí cha con nhà Hưởng c̣n phân công người 'Com' vào Quan làm báo "cha con y tá sắp mất chức"....

    Các ngài BCT cũng 'văi linh hồn' không kém, nhưng các ngài lo sợ bị đồng chí X đảo chính, lật đổ mang các ngài đi bắn hết như đă xảy ra bên Nga từ đầu những năm 90.... Cả nước hiện nay thật sự là con tin của Đồng chí X với những tên đồ tể gắn bó chung một xuồng "Quyền lực và đô la" Nguyễn Văn Hưởng, Nguyễn Văn B́nh, Tô Lâm, Phạm Quư Ngọ, Trần Việt Tân....

    Bao giờ Việt Nam mới thoát khỏi thảm hoạ 'con tin' thế này?

    'Bao công' Nguyễn Bá Thanh đang khiến Dân Hà Nội đang x́ xầm rằng kịch bản nào sẽ xảy ra?

    Nguyễn Bá Thanh sẽ 'đỏ ngực' hay 'xanh cỏ' hay cũng lại trở cờ như Ngài Bộ Trưởng họ Phùng - Người đầu tiên 'bắn' súng yêu cầu kỷ luật đồng chí X tại BCT và cũng lại là người tự cắt cái lưỡi của ḿnh để đến giờ cả lực lượng Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng xem như một 'kẻ ngoại đạo'?!

    Nguyễn Bá Thanh cũng nổi lên như một anh Hùng khi chính ông là Quan chức đâu tiên lên báo công khai phê phán về Vinashin từ trước Đại hội 11, là ông Nghị nổi tiếng tại Kỳ họp thứ 4 Quốc Hội vừa qua bởi những chất vấn tại Nghị trường. Ông Bao Công này liệu có phải 'Ư Trời' phái xuống th́ ông cũng cần phải có "Thượng phương bảo kiếm", cần phải có 'Triển Chiêu' và 'Công Tôn Sách' kẻo nếu không chưa kịp 'đỏ ngực' th́ đă 'xanh cỏ'.

    Nhưng Dân Hà Nội vẫn đang nghi hoặc "Liệu một họ Phùng thứ hai có xảy ra không"? Trước Đại hội 11, Juda Trưởng ban kiểm tra Đảng Nguyễn Đức Chi đă phản chúa 'nhận cục gạch' và thỏa thuận cho con trai cùng 'nắm tay' Nguyễn Thanh Nghị để vào dự khuyết,...Liệu sức mạnh vạn năng của đồng đô la - đại diện của Chủ nghĩa Tư Bản - 'thế lực thù địch' có chiến thắng một lần nữa?

    Trần Hưng Quốc - Quan làm báo

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 6
    Last Post: 25-05-2012, 06:38 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 27-04-2012, 11:16 PM
  3. "Cuộc chiến" nh́n từ hai phía.
    By Vincent Le in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 27-09-2011, 02:48 AM
  4. Tổ Hợp Ca Khúc Vĩnh Điện "HĂY NÓI TÔI NGHE..."
    By VongNgayXanh in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 0
    Last Post: 10-03-2011, 03:07 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •