Page 6 of 15 FirstFirst ... 2345678910 ... LastLast
Results 51 to 60 of 144

Thread: Cũng lại là Báo Người Việt ...!!

  1. #51
    Cao Cầu
    Khách
    Quote Originally Posted by Nguyen Hung Kiet View Post
    Nguồn tin 40 ngàn lính ma , Anh trích từ Nguyễn Thanh Hoàng là đúng !

    Nhưng Anh có biết Ông Nguyễn Thành Hoàng đă bị CS mua chuộc từ rất lâu không , v́ trúng Mỹ Nhân Kế của CS, sau đó bị mua chuộc bằng tiền bạc, và những cuộc du hí tại VN . Ông ta đă bán lương tâm cho loài Quỉ Dữ từ rất lâu rồi , đầu thập niên 1990 .
    Tôi không muốn tranh luận dài ḍng .Nhưng đây là sự thật 100 %

    Thân

    Hùng Kiệt

    *Tờ báo Ông là chủ bút là một tờ báo nổi tiếng chống Cộng cực đoan, với vụ nổi tiếng Vợ Chồng Kư Giả Lê Triết , có con rễ là Trung tá Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn 258 TQLC chết trong trại cải tạo . Cả 2 vợ chồng Kư Giả Lê Triết bị bắn chết năm 1990 , v́ vạch trần sự gian xảo của một tổ chức , lợi dụng cái chết của Lănh tụ để làm bậy .


    Nhưng sau 1992 , Ngoài vỏ là chống Cộng cực đoan , chửi CS rất là hăng , nhưng đằng sau là ....... đăng tin vu khống QLVNCH .!

    Đọc riết độc giả chỉ thấy : CS chẳng tốt lành , VNCH cũng chẳng tốt đẹp ! Thôi thế th́ thôi : Người Việt Hải Ngoại hăy an phận đi ! Hay Hoà Hợp +Hoà Giải là phương pháp tối ưu cho Dân tộc Việt Nam .


    Trước đây tờ báo Take2tango đă tố cáo ông ta rồi , khoảng năm 2007 ., Một số độc giả tại Sài G̣n VN đă gởi email tố cáo thẳng Ông ta ! Đặc biệt trong đó có một cô gái tại Sài G̣n đă nói thẳng tất cả hành động ăn chơi của Ông ta . Cô ta đă bị Ông ta lường gạt , ăn ngủ như thế nào , sau đó xù , c̣n khoe là có Công an Trung ương Hà Nội bảo vệ nữa !
    Cám ơn anh Hùng Kiệt đă cho tin. Toi bỏ đoc VNTP lâu rồi. Nhân đọc cái tin anh mới cho, tôi mới nhớ lại tờ VNTP. Suy diễn ra những sự trùng hợp mới thấy nguồn tin anh đưa ra có thể là rất đúng. Tôi đă bị bé cái lầm một thời gian khá lâu với VNTP. Chu choa ôi, nó chống cộng dữ lắm. Chúng đ̣i giết cả cộng con, công cha! Đọc các bài viết của tác giả Bách Linh, rồi Bạch Long, nghe nó đ̣i giết VC mà đă cái lỗ nhỉ . Nó nói có bài bản đàng hoang, có đầu có đuôi chứ không phải cho nổ bây bạ như cái nick dễ iêu Dr. Tran hiện nay ở VL đâu . Ai mà không tin cho được chứ . Nhưng sau một thời gian lú lẫn , bị phê bởi nó, th́ độc giả mới nhận ra là nó dạy cho cái thế vơ đánh VC cũng như cú đấm tưởng tượng vào không khí, như gió luông vào nhà trông , không phênh, không vách.
    Khi Lê Triết c̣n sống tôi đă vô cùng thích lối viết dí dỏm và kinh nghiêm chơi VC của ông ta . Tôi nhớ có lần ông đă kể chi tiết đi bắt thằng Phó ty CA VC ở Hanoi, Nguyễn Thiệu, sau khi HCM ky hiệp ước 1946 cho Pháp đổ bộ vao nước ta, vô cùng hấp dẫn như James Bond . Hai chiến sĩ cách mạng VQ ăn mặc sắc phục CA VC đến gơ cửa nhà Nguyễn Thiệu. Thiệu biết nên ra mở cửa và rút khẩu súng Colt45 để trấn áp . Ngay khi đó 2 chiến sĩ khác đă vào nhà Thiệu trước kê súng ngay gáy của Thiệu và bắt cóc Thiệu đi nhẹ nhàng, êm thắm như ông Ba muơi về làng bắt heo. Đó, chơi VC là phải chơi như thế th́ mới ăn chứ cư than thân trách phận " nói không ai nghe" th́ làm sao ăn VC được .
    Lê Triêt là tài sản hiếm quí c̣n sót lại để chống cộng, bị băng đảng Mặt trân Phở ḅ sát hại v́ LT nắm vững hồ sơ ăn cướp với danh nghĩa chống cộng của chúng . Cái đau đớn vô cùng của phe ta là như thế đó.
    Ngày nay Mặt trận Phở ḅ đổi tên thành VT, hiện nguyên h́nh là cánh tay dài cua VC tại hải ngoại. Nguyễn thanh Hoang đă chết rồi, không biết tờ VNTP có c̣n phát hành không? Sau ngày LT bi giết th́ tờ VNTP cũng giống như tờ Tin Paris ngày nay . Chống cộng dữ lắm, ai nó cũng chống, ai cũng là tay sai VC, c̣ mồi, riết rồi không c̣n ai tin ai nữa. Thế là bất chiến tự nhiên thành . Chúng khoá tay, khoá miệng tất cả mọi nổ lực cứu nước mà không tốn viên đạn nào

  2. #52
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    Tờ Người Việt sợ biểu t́nh?

    Nhà báo tự do Bùi Văn Phú
    Gửi đến BBC Tiếng Việt từ Mỹ
    Cập nhật: 11:22 GMT - thứ sáu, 20 tháng 7, 2012
    Nhật báo Người Việt ở Hoa Kỳ là tờ báo lớn và có tiếng nhất của người Việt hải ngoại. Ra đời từ năm 1978, báo này đă có được thế đứng vững vàng và trước nay chứng tỏ không bị áp lực từ phe nhóm hay tổ chức nào.



    Tờ báo lớn nhất trong cộng đồng người Việt tại California đă sa thải phụ tá chủ bút Vũ Quư Hạo Nhiên
    Tôi đă có một thời gian dài cộng tác với Người Việt qua nhiều bài phóng sự và b́nh luận.
    Vài năm qua, một vài thử thách về cách đưa ra những quan điểm khác biệt trên mặt báo này đă gây ra chuyện chà đạp lên quyền tự do báo chí.
    Tự do báo chí ở đây là phản ánh những quan điểm trái nghịch trên mặt báo và quyền bảo vệ kư giả, bảo vệ nguồn tin. Trong một xă hội tự do, dân chủ, người làm báo cũng như người dân trân trọng sự tự do này, cho dù những quan điểm đưa ra nghe rất chói tai, nhức óc.
    Tư duy cuộc chiến
    Nói về quan điểm trái nghịch nhau th́ tương phản nhất là quan điểm về cuộc chiến Việt Nam và hệ lụy của nó. Đề tài này luôn gây tranh căi giữa người Việt với nhau, giữa những điều gọi là thắng thua, giữa thất bại và thành công. Cũng như người dân Hoa Kỳ là quốc gia đă có những can dự sâu đậm vào Việt Nam và đến nay cũng vẫn có những tranh căi do bởi hệ lụy của cuộc chiến này.
    Người dân Việt trong nước v́ thiếu tự do phát biểu quan điểm, ư kiến riêng nên không thể tranh luận về nguyên ủy và hệ lụy của cuộc chiến cũng như về tự do dân chủ cho Việt Nam.
    Trong khi tại hải ngoại, nhất là từ sau khi Internet bùng phát, trên nhiều diễn đàn, các cơ sở thông tin báo chí đều có những quan điểm trái nghịch nhau.
    Mới đây, khi Người Việt cho đăng ư kiến của độc giả Sơn Hào về hệ quả của chiến tranh Việt Nam trên số báo ngày 8-7-2012, như một phản biện cho bài viết của ông Nguyễn Gia Kiểng, viết cho diễn đàn Thông Luận từ tháng 5-1999, được Người Việt cho đăng lại vào ngày 16-4-2012 về cách nh́n của tác giả về ngày 30-4-1975.
    Ông Kiểng viết: “Ngày 30 tháng 4, 1975 đă không đến trong niềm vui thống nhất đất nước, ḥa giải và ḥa hợp dân tộc mà mọi người mong ước.
    Theo ông, đất nước Việt Nam sau đó là những trại học tập cải tạo giam hàng trăm ngh́n cựu quân cán chính Việt Nam Cộng hoà, trí thức bị đàn áp, bỏ tù, các quyền tự do căn bản bị chà đạp và ngay những người đă từng ủng hộ chế độ Hà Nội như Nguyễn Thanh Giang, Tiêu Dao Bảo Cự v́ lên tiếng phản kháng với nhà nước mà bị canh chừng, quản chế.
    Về các hệ lụy của ngày 30-4-1975, ông Kiểng viết:
    “Các xí nghiệp tư cũng được ‘tiếp thu.’ Thanh thiếu niên diện ‘ngụy quân ngụy quyền’ bị đuổi khỏi trường học. Các đường phố, trường học mang tên những danh nhân miền Nam được đổi thành những đường mang tên liệt sĩ cộng sản, có khi chỉ là những tay khủng bố rất tầm thường.”
    Ông nhận định: “Ḥa giải và ḥa hợp dân tộc được hiểu một cách giản dị là tha chết cho kẻ chiến bại.”
    Nh́n chung, ông Kiểng coi này 30-4 là một ngày đau buồn của dân tộc Việt Nam.
    Phản bác lại cách nh́n của ông Nguyễn Gia Kiểng, Sơn Hào cho rằng những người lính Việt Nam Cộng hoà chỉ là thành phần tay sai, có nợ máu cần được cải tạo.
    Theo độc giả này th́ 30-4 là ngày vui của cả dân tộc và “… chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài G̣n, c̣n dân tộc Việt Nam, cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới.”
    Ư kiến tương tự như của Sơn Hào trước đây đă có trên các báo trong nước và ngày nay được thấy qua những phản hồi trên mạng thông tin điện tử, kể cả những diễn đàn quốc tế như VOA, BBC hay RFA.
    Quan điểm này giống như quan điểm chính thống của nhà nước Việt Nam.
    Hai quan điểm trái nghịch này có được sự tán đồng của nhiều người hay không th́ không thể biết rơ v́ không có những thăm ḍ, nghiên cứu khách quan và khoa học.
    Quan trọng nhất là hơn 80 triệu dân Việt trong nước hiện không được tự do biểu lộ nên không biết được đa số nằm ở đâu.
    Lo sợ phản ứng
    Là một tờ báo lớn đă làm đúng chức năng thông tin khi cho những quan điểm trái nghịch được thể hiện, nhưng ban chủ trương báo Người Việt sau đó lại lo sợ phản ứng của một số người và đă phải xin lỗi cộng đồng, đuổi người trách nhiệm.
    Nếu có người kéo đến biểu t́nh th́ đó cũng là quyền của người dân để lên tiếng nói bất đồng. Tuy nhiên việc đưa ra quan điểm trái nghịch là việc phải có trong một xă hội tự do dân chủ. Vấn đề là cách đưa ra lá thư độc giả rất nhạy cảm này. Và có kiểm chứng được độc giả này là ai chưa trước khi đăng?
    Không phải đến nay báo chí Việt ngữ ở hải ngoại mới tŕnh bày những quan điểm khác nhau về cuộc chiến hay đưa ra những cái nh́n khác nhau về đất nước Việt Nam.
    Đầu năm 1998 tôi thực hiện cho nhật báo Thời Báo ở San Jose cuộc phỏng vấn hai người với hai quan điểm trái nghịch.



    Tờ Thời Báo đă từng bị phản đối sau bài phỏng vấn ông Nguyễn Xuân Phong
    Tổng Lănh sự Nguyễn Xuân Phong đưa ra quan điểm của nhà nước Việt Nam và Thẩm phán Phan Quang Tuệ đưa ra quan điểm của người quốc gia chống cộng sản.
    Sau khi Thời Báo Xuân Mậu Dần 1998 với chủ đề “Việt Nam Nh́n Từ Hai Phiá” với các bài phỏng vấn được phát hành th́ sóng gió và tranh căi nổi lên trong cộng đồng người Việt.
    Nhiều người đă kéo tới biểu t́nh trước toà soạn để phản đối. Các cuộc biểu t́nh kéo dài nhiều tháng trời, tổng cộng 86 lần, đ̣i hỏi chủ bút xin lỗi và nêu danh tính phóng viên thực hiện phỏng vấn nhưng người chủ trương tờ báo không nhượng bộ v́ đă không làm ǵ sai khi cho cả hai phiá có tiếng nói.
    Sau này cũng đă có một số báo khác ở California phỏng vấn quan chức cộng sản Việt Nam và những nhân vật bất đồng với chính sách cai trị của Hà Nội.
    Cũng có báo đă đăng những bài viết đưa ra những quan điểm trái nghịch về Việt Nam và đă có biểu t́nh phản đối nhưng không lớn và kéo dài như đă xảy ra với nhật báo Thời Báo ở San Jose.
    Đưa ra những quan điểm trái nghịch nhau là phản ánh sinh hoạt tự do báo chí trong một xă hội dân chủ. Đây là điều mà báo chí trong nước không có được.
    Trong một nền dân chủ pháp trị, biểu t́nh là quyền của người dân nhưng tự do báo chí không thể giới hạn.
    Theo Thomas Jefferson: “Tự do của chúng ta tùy thuộc vào nền tự do báo chí và giới hạn tự do đó tức là làm mất nó” (Our liberty depends on the freedom of the press, and that cannot be limited without being lost.)
    Vụ việc báo Người Việt đuổi nhân viên liên quan đến thư độc giả mới đây cho thấy Người Việt không vững tin và can đảm để thể hiện quyền tự do báo chí.
    Bên trong trụ sở của báo Người Việt có treo một bức tranh phản ánh tu chính án thứ nhất. Những người làm việc ở toà soạn mỗi ngày có nh́n vào đó và hiểu được ư nghĩa của nó không?
    Tác giả hiện dạy đại học cộng đồng và là một nhà báo tự do hiện sống tại vùng Vịnh San Francisco. Bài viết phản ánh quan điểm riêng của tác giả.

    Nguồn:
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/foru..._freedom.shtml

    Ghi chú của TV:
    Cho đến hôm nay tác giả Bùi Văn Phú mới thú nhận ông là người đă phỏng vấn Tổng Lănh sự Nguyễn Xuân Phong và đăng “Việt Nam Nh́n Từ Hai Phiá” trên Thời Báo Xuân Mậu Dần 1998. Thành thật ngợi khen ông Vũ B́nh Nghi của tờ Thời Báo đă cương quyết giữ … bí mật nghề nghiệp cho đến cùng!

  3. #53
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Lời Từ Tim của một người Việt tỵ nạn CS cho các ông nhà báo.

    Lời Từ Tim của một người Việt tỵ nạn CS cho các ông nhà báo.


    Ông Bùi Văn Phú (BVP) dựa trên sự cần thiết của tự do báo chí trong một xă hội dân chủ để phê b́nh việc báo Người Việt xin lỗi cộng đồng và sa thải người có trách nhiệm là "báo Người Việt không vững tin và can đảm để thể hiện quyền tự do báo chí."

    Ông BVP trích câu nói của Thomas Jefferson: "Tự do của chúng ta tùy thuộc vào nền tự do báo chí và giới hạn tự do đó tức là làm mất nó" (Our liberty depends on the freedom of the press, and that cannot be limited without being lost.) để củng cố thêm cho lập luận của ông.

    Cho dân Mỹ, xă hội Mỹ, đất nước Mỹ nói riêng và cho các quốc gia mà sinh hoạt dựa trên nền tảng "dân chủ tự do" th́ ai cũng phải đồng ư với câu nói của ông Jefferson. Các báo như Người Việt, Thời Báo ... vv. cũng hoạt động ở trên đất Mỹ, "khách/ thân chủ" chính, là các cộng đồng người Viêt tị nạn cs cũng ở Mỹ. V́ vậy, mới đọc qua bài viết của ông BVP th́ thấy rất hợp với lư lẽ; phù hợp với truyền thống và "văn hóa báo chí" của Mỹ; có "đúng" với luật pháp của Mỹ về báo chí không th́ tôi không phải là chuyên gia về luật nên không dám có ư kiến.

    Ông Phú c̣n tiết lộ rằng chính ông là người đă làm cuộc phỏng vấn "Việt Nam nh́n từ hai phía" cho báo Thời Báo ở San Jose và kết quả là 86 cuộc biểu t́nh phản đối. Và ông khen Thời Báo đă ứng xử đúng đắn hơn so với Người Việt. Vâng, tôi đồng ư là cách hành xử ông BVP và Thời Báo, nếu bỏ "trái tim" ra th́ không có ǵ sai, trên góc nh́n của truyền thông chuyên nghiệp cả và nhất là khi nó đúng với luật pháp của Mỹ (?).

    Nhưng cho tôi, như một người tị nạn cs, tôi xin phép được hỏi, ngoài những điều như thỏa mản cái "tôi" của một nhà báo, niềm tự hào, hănh diện của ông Phú và của báo Thời Báo là thực tập, thực hành, ủng hộ, cổ suư, cổ vơ ... cho quyền tự do báo chí, mà người Mỹ và báo chí Mỹ đă thực hành từ khi chưa có ông Phú và báo Thời Báo ở Mỹ lận! Th́ việc làm của ông Phú và Thời Báo đă mang lại ích lợi chi cho xă hội Mỹ và các cđ tỵ nạn cs VN ở hải ngoại? Nói rơ ràng hơn, tôi chẳng thấy việc làm của ông và báo Thời Báo mang lại ích lợi chi thực tiễn cho xă hội Mỹ và đặc biệt là cho cộng đồng người Việt ở SJ mà Thời Báo là một phần tử cả? Nếu ông Phú hoặc ai đó có thể chỉ điểm dùm cho th́ rất cám ơn.

    Xa hơn theo hiểu biết của tôi, về nhiệm vụ & bổn phận của một người cầm bút chuyên nghiệp th́ "lương tâm và đạo đức" cũng là một bổn phận rất quan trọng và không thể thiếu đuợc.

    Xét thực tế,

    - Nếu ông Nguyễn xuân Phong có điều chi cần nói th́ đă có cả 700 tờ báo trong nước, vài đài truyền h́nh, và cả những phương tiện quốc tế luôn.

    - Nếu các phần tử của cộng đồng người Việt SJ muốn xem, muốn nghe ông NXP, th́ họ sẽ xem & nghe được ngay. Đâu có ai ngăn cản hoặc ngăn cản họ được. Thời buổi điện toán mà!

    - Đành rằng, ai cũng biết, ở Mỹ, một xứ sở tự do th́ ông BVP và Thời Báo có quyền làm như vậy, và biểu t́nh cũng là quyền của cộng đồng NV. Nhưng tại sao Thời Báo và ông BVP phải dùng cách thách thức, và dí vào mũi cộng đồng, bắt buộc họ phải ngửi cái mùi vixi, tạt gáo nước lạnh vào mặt cộng đồng tỵ nạn cs bằng cách đó để quảng bá & phổ biến những điều mà ai có "thích thú" th́ cũng có thể t́m hiểu bằng nhiều cách khác "hợp t́nh hợp lư" hơn nhiều?

    - Theo nguyên tắc kinh doanh thông thường th́ nhân viên và chủ của Thời Báo cũng cần phải "ăn" để sống và cộng đồng là nồi cơm của các báo mà. Tại sao lại muốn cắt phần cơm của ḿnh cho những việc "không có ích lợi" như vậy ha? Tôi không thể hiểu nỗi. Hay là việc Thời Báo và ông BVP phỏng vấn ông tổng lănh sự VC NXP đem lại những lợi ích vượt trội khác hơn cho ông và Thời Báo so với nguồn thu từ cộng đồng?

    - Ông BVP làm tôi chợt nhớ lại thời "kư giả đi ăn mày" ở miền Nam và đúng như ước nguyện của họ là hầu hết đều trở thành "ăn mày" (cả cuộc sống & tự do) sau 1975. Chỉ tội và khổ cho những chiến sĩ VNCH dăi nắng dầm sương, đem xương máu để bảo vệ cho các ông nhà báo và gia đ́nh ấm êm nơi thành phố để các ông "phản đối & xin đi ăn mày". Kể sao xiết, những oan khiên mà họ và những người dân miền Nam vô tội khác phải gánh chịu sau 1975.

    - Sao ông BVP không thử tổ chức "phỏng vấn" vài người phe khác cộng ở tại VN xem sao? VN là nơi các ông cần quảng bá & phổ biến quyền tự do báo chí cũng như rất nhiều quyền tự do khác. C̣n cho người Việt ở Mỹ, tôi nghĩ, họ chẳng cần học hỏi chi từ NXP đâu . Ngoại trừ, những cách để chia thịt, xương, máu của dân VN và chỉ có loại linh cẩu & kên kên th́ mới có thích thú với những bí quyết này.

    - Một ngày nào đó, nếu cờ đỏ phất phới trên khắp đất Mỹ, các cán cộng "hiên ngang" dạo "no VC zone" ở Cali và ... v.v... Tôi phải "vượt biên" t́m chỗ sống xa VC lần nữa th́ những người đầu tiên tôi nghĩ đến phải có ông BVP và tương tự. Lúc đó, tôi nghĩ sử dụng vài tiếng Đan Mạch cho các ông chắc cũng là quyền "tự do" của tôi phải không? Nói rơ ràng hơn, ư của tôi, là h́nh như các ông chỉ biết tự do và quyền lợi của các ông - của nhà báo, của những người có lẽ may mắn được xă hội đăi ngộ, được trời phú cho khả năng viết lách và có cơ hội "cầm bút" - Các ông là những người có được "may mắn" trời ban, th́ xin hăy dùng ng̣i viết với "trái tim" và xin đừng biến cây bút của các ông thành những cây bút máu. Xứ sở VN, đă có quá nhiều loại bút này, và h́nh như là đă quá sức chịu đựng của dân tộc và đất nước VN. Các cộng đồng người Việt hải ngoại, theo tôi thấy, cũng chẳng cần các loại bài đăng kiểu báo Người Việt đă làm, các kiểu phỏng vấn tương tự như ông đă làm để gây tạo những cuộc "biểu t́nh phản đối" từ các báo phục vụ cộng đồng đâu. Ngoại trừ là các ông có những "sứ mạng" khác th́ tôi không có ư kiến.

    SilverBullet.
    Last edited by SilverBullet; 28-07-2012 at 01:19 AM.

  4. #54
    Dac Trung
    Khách
    Quote Originally Posted by Truc Vo View Post
    Trong một nền dân chủ pháp trị, biểu t́nh là quyền của người dân nhưng tự do báo chí không thể giới hạn.
    Theo Thomas Jefferson: “Tự do của chúng ta tùy thuộc vào nền tự do báo chí và giới hạn tự do đó tức là làm mất nó” (Our liberty depends on the freedom of the press, and that cannot be limited without being lost.)
    Vụ việc báo Người Việt đuổi nhân viên liên quan đến thư độc giả mới đây cho thấy Người Việt không vững tin và can đảm để thể hiện quyền tự do báo chí.
    Bên trong trụ sở của báo Người Việt có treo một bức tranh phản ánh tu chính án thứ nhất. Những người làm việc ở toà soạn mỗi ngày có nh́n vào đó và hiểu được ư nghĩa của nó không?
    Tác giả hiện dạy đại học cộng đồng và là một nhà báo tự do hiện sống tại vùng Vịnh San Francisco. Bài viết phản ánh quan điểm riêng của tác giả.

    Nguồn:
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/foru..._freedom.shtml
    Ông Phú này hiểu sai rố đó. Dù là tự do dân chủ, nhưng không có nghĩa là tha hồ tuyên giáo cho chê´độ độc tài đảng trị vi phạm nhân quyền ngay chính vơí đồng bào và dân tộc ḿnh.

    Các đảng cộng sản Mỹ, Pháp, Anh không gây tội ác vơí nhân dân họ. Nươc´ họ không phải gánh chê´ độ cộng sản, th́ khác.

    Chư´ vơí Đưc´ chẳng hạn, việc tuyên giáo cho chê´độ cộng sản Đông Đưc´ vẫn bị chỉ trích. Việc một lănh đạo của đảng Linke, đảng có nhiêù thành viên cộng sản cũ, năm 2011 đưa ra những bài tuyên giáo cho chê´độ cộng sản SED và bài nói về cách quay lại vơí chê´độ cộng sản, đă bị nhân dân Đưc´ phản đôí ầm ỉ.

    Bà lănh đạo Linke mà có liên quan vơí việc ra bài nói về cách quay lại vơí chê´độ cộng sản đă phải thoái vị trươc´ áp lực dư luận công chúng.

    Nêú có thớ gian, th́ tôi sẽ tŕnh bày nhiêù hơn về đề tài này .

  5. #55
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Báo Người Việt và vấn đề tự do ngôn luận


    Trọng Đạt


    Mấy tuần nay sự việc báo Người Việt tại quận Cam đăng bài của Sơn Hào trong mục Thư Độc Giả, số báo ra ngày Chủ Nhật, 8 Tháng Bảy 2012 đă gây xôn xao Cộng đồng người Việt hải ngoại. Bài này viết để phản bác bài của ông Nguyễn gia Kiểng về “Vết Thương Ngày 30 tháng 4”. Đại khái nội dung bài của Sơn Hà nói ngày 30-4-1975 là ngày dân tộc ta là kẻ chiến thắng, đế quốc Mỹ và Ngụy quyền tay sai là những kẻ bại trận, Đế quốc Mỹ chỉ là thực dân mới, bài ca ngợi cách mạng nhân đạo không trả thù Ngụy quân Ngụy quyền… Tóm lại nội dung chỉ là bài tuyên truyền rẻ tiền của Việt Cộng đă bị người tỵ nạn lên tiếng phản đối dữ dội. Nội dung bài tuyên truyền quá nhàm chán nhưng người ta chú ư tới nó v́ được đăng trên một tờ báo lớn ở quận Cam, thủ đô người Việt tỵ nạn, tôi xin đăng lại phía dưới bài viết này.

    Báo Người Việt phủ nhận bài này, cho rằng đây là việc làm sai lầm cá nhân chứ không phải chủ trương của Người Việt, họ vẫn tự nhận là tờ báo chống Cộng của người Việt tỵ nạn. Trong ṿng mười năm trở lại đây, bao Người Việt đă bị đồng bào phản đối dữ dội khoảng 4, 5 lần về những lỗi lầm tương tự như vậy, mỗi trường hợp họ cũng đều xin lỗi cộng đồng v́ sự sai lầm của một vài cá nhân và vẫn tự nhận là tờ báo chống Cộng, họ đă nhiều lần sa thải hoặc cách chức những người phạm lỗi.

    Sở dĩ tờ báo tiếng Việt lớn nhât Hải ngoại này đă nhiều lần phải xin lỗi Cộng đồng không phải v́ sợ áp lực của Cộng đồng hoặc sợ người tỵ nạn thưa kiện mà họ sợ bị “bể nồi cơm”, chính họ cũng đă nh́n nhận thế. Báo Người Việt nằm trong ḷng thủ đô tỵ nạn, họ sống nhờ quảng cáo của Cộng đồng tỵ nạn cũng như con cá nó sống v́ nước !!! họ phải nhiều lần xin lỗi cộng đồng v́ sợ bị người tỵ nạn tẩy chay không đăng quảng cáo.

    Mặc dù báo Người Việt đă xin lỗi cộng đồng và đă có biện pháp kỷ luật với người phạm lỗi nhưng nhiều hội đoàn, báo chí tại Hải ngoại vẫn tiếp tục gửi văn thư phản đối tờ báo và yêu cầu giải thích rơ ràng hơn về sự việc này. Nói chung làn sóng phẫn nộ có khuynh hướng kéo dài.

    Cũng có một vài vị giáo sư, luật gia đăng bài trên internet cho rằng báo Người Việt có quyền tự do ngôn luận của họ, các ông này giảng giải dài ḍng văn tự về quyền tự do ngôn luận cho người Việt Hải ngoại để mọi người hiểu đây là xứ tự do, quyền tự do ngôn luận đứng vào hàng đầu. Ư các vị này muốn nói báo Người Việt có quyền tự do ngôn luận, có quyền đăng những bài như vậy. Trong một bài viết về vấn đề này, một ông giáo sư có nói mọi người tại Hoa Kỳ có quyền phát biểu tư tưởng của ḿnh, dù lời nói ấy có chối tai người nghe tới đâu chăng nữa v́ đó là tự do ngôn luận.

    Các ông này đă đánh giá quá thâp tŕnh dộ hiểu biết của người tỵ nạn, làm như không ai biết ǵ về tự do ngôn luận, ai cần các ông giảng giải dài ḍng văn tự về tự do ngôn luận? Tại Mỹ chuyện này dù là giới cu li cu leo khố rách áo ôm ai cũng đều biết cả. Ngoài ra các ông này bênh vực cho báo Người Việt, ư nói báo Người Việt có quyền tự do ngôn luận, có quyền đăng những bài như vậy, có quyền nói những vấn đề như vậy dù là tuyên truyền cho CS…

    Mắc mớ ǵ mà các ông bênh vực? người ta đâu cần các ông bênh? Báo Người Việt phủ nhận không có nói như vậy. Họ chối đây đẩy nó không phải chủ trương của tờ báo mà do một cá nhân, người phụ tá chủ bút tính nết ngang ngược đă làm khổ cả tờ báo. Đầu đuôi câu chuyện là việc của một cá nhân phụ trách mục Thư Độc Giả chứ không phải là chủ trương của tờ báo mà ra, họ cần sự thông cảm của Cộng đồng tỵ nạn. Các ông xúi dại người ta, đâm bị thóc chọc bị gạo, đổ dầu vào lửa vô t́nh đập bể nồi cơm của họ, báo Người Việt chỉ cầu xin hai chữ b́nh an, xin các ông thông cảm mà yên lặng giùm.
    Nhưng dù là xứ tự do tôi nghĩ vấn đề phát ngôn chắc cũng phải có một giới hạn nào đó không lẽ cứ nói bừa đi à? Tôi thí dụ nước Pháp tự do nhất thế giới, họ căm thù Đức Quốc Xă v́ đă bi Đức quốc xă cái trị tàn ác, nếu có ai nói “ông Hitler tốt lắm” th́ tôi nghĩ chắc người đó sẽ không c̣n cái răng ăn cháo!!

    Bàn về quyền tự do ngôn luận như trên sẽ có thêm một số vấn đề, theo tôi biết người Mỹ không chấp nhận chủ nghĩa Cộng Sản và chủ nghĩa Quốc Xă v́ những lư do như sau:
    - Khi ra phỏng vấn phái đoàn tại Sài G̣n để đi tỵ nạn sang Hoa Kỳ như chúng tôi cách đây hơn 20 năm, người nhân viên Mỹ bảo chúng tôi dơ tay tuyên thệ: Tôi không nghiện ś ke ma túy, tôi không phải là đảng viên Cộng Sản.

    - Khi thi vào Quốc tịch Mỹ, trong bảng những câu hỏi có hai câu: bạn có phải là đảng viên Cộng sản không? Bạn có phải là đảng viên Quốc Xă không? Dĩ nhiên ai cũng phải nói không, ví nói có không những không được vào Quốc tịch mà c̣n bị FBI hỏi thăm sức khỏe là khác.

    - Khoảng mười năm trước FBI có đăng thông báo nhờ người tỵ nạn giúp đỡ tố cáo Cộng Sản nằm vùng để họ bắt, họ cho biết nay nhiều đảng viên CS đă xâm nhập vào Mỹ hoạt động, dọa nạt người tỵ nạn.

    - Người Mỹ đă cho lập tượng đài tưởng niệm nạn nhân CS, họ đă chính thức xác nhận chế độ CS đă tàn sát 100 triệu người trên thế giới. Ngày thứ ba 12 tháng 6 năm 2007, Tổng thống Bush đă tham dự lễ khánh thành Tượng đài Tưởng niệm nạn nhân Cộng Sản (Victims of Communism Memorial) tại Hoa Thịnh Đốn.Trong bài diễn văn Tổng thống Bush cho biết ư thức hệ CS đă tiêu diệt khoảng 100 triệu người vô tội gồm cả đàn ông, đàn bà và trẻ nít (Communism, an ideology that took the lives of an estimated 100 million innocent men, women and children).

    Tóm lại Hoa Kỳ không chấp nhận chế độ CS và Quốc xă và kết án hai chế độ này hiện thân của sự tàn ác chống nhân loại. Họ cũng đă xếp CS vào hàng tệ đoan xă hội ghê tởm ngang với x́ ke ma túy như đă nói trên.

    Hoa kỳ vẫn coi Cộng sản là kẻ thù mặc dù có bang giao với CS.

    Từ những yếu tố trên sẽ nẩy sinh ra những thắc mắc, tôi không rành về luật, xin các vị biết rơ hơn giải thích dùm. Hoa Kỳ không chấp nhận chế độ CS, như vậy báo chí tại đây có quyền đăng bài tuyên truyền cho CS không? có được chửi Đế quốc Mỹ là thực dân mới không?

    Ngoài ra tôi cũng thắc mắc một điểm nữa, những người vào Mỹ theo diện bảo lănh và lấy Việt Kiều th́ không nói chi, c̣n vào Mỹ, ở Mỹ theo diện tỵ nạn th́ có được quyền ủng hộ CS, thân CS hoặc có cảm t́nh với CS không? Nếu có bằng cớ cụ thể có bị đuổi về nước không v́ khi xin tỵ nạn anh khai là bị CS đàn áp, nay anh khen CS tốt, ủng hộ CS… tức là trước đây anh đă khai gian, anh là tỵ nạn giả, tỵ nạn zổm. Cái này ḿnh thí dụ như vậy thôi chứ không có ác ư, tôi chỉ nêu để xin các bạn hiểu hiết hơn giải thích dùm thôi!

    Vấn đề nóng bỏng này thu hút sự chú ư của nhiều người, mấy anh Vẹm, mấy anh c̣ mồi thừa cơ nước đục thả câu nhẩy vào ăn có, được thể la làng ầm ĩ trên các diễn đàn nào là tại Cộng đồng VN Hải ngoại từ 37 năm qua không có tự do báo chí mà chỉ có một chiều. Nào là Cộng đồng Hải ngoại bịt miệng nhà báo, chà đạp quyền tự do ngôn luận hơn CS..vân vân và vân vân. Nghe mà phát ớn xương sống, nhiều người tỵ nạn nơm nớp sợ bị các anh c̣ mồi, các anh nằm vùng thưa ra ṭa v́ tội chà đạp quyền tự do ngôn luận!! những người yếu bóng vía ai nấy sợ xanh mặt v́ sắp phải vác chiếu ra ṭa, khiếp quá!

    Sự thực người Việt tỵ nạn có bịt miệng ai đâu? Có quyền hành ǵ mà bịt miệng người ta, họ chỉ biểu lộ sự phẫn uất phản đối những lời nhục mạ họ thôi, họ có quyền phản đối ầm ĩ, biểu t́nh ầm ĩ khi bị nói xấu như câu dưới đây:

    "chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sài G̣n, c̣n dân tộc Việt Nam, cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới"

    Chửi cha người khác th́ họ có quyền chống đối, đơn giản vậy thôi, không lẽ tại xứ tự do họ không được quyền chống đối, biểu t́nh, phản ứng? Người Việt tỵ nạn đă từng là nạn nhân của chế độ, đă từng chạy trốn chế độ CS rất gian khổ có quyền chống đôi chế độ mà họ đă không chấp nhân sống chung, thế thôi. Nếu nói Cộng đồng VN bịt miệng nhà báo th́ lại phạm cái tội vu cáo.

    Phải công nhận mấy anh Vẹm vừa đánh trống vừa ăn cướp tài thiệt, một mặt các anh bịt miệng bóp cổ các nhà tranh đấu dân chủ trong nước le cả lưỡi ra, một đằng các anh tḥ tay ra Hải ngoại định bóp cổ bọn Ngụy không cho chúng phát ngôn phản động, nói xấu chính sách đảng và nhà nước, chống đối chế độ CS…. Hay thiệt!

    Trong bài viết của một ông giáo sư như trên có nói mọi người tại Hoa Kỳ có quyền phát biểu tư tưởng của ḿnh, dù lời nói ấy có chối tai người nghe tới đâu chăng nữa v́ đó là tự do ngôn luận. Theo tôi nghĩ những người thích nói những lời chối tai cả một tập thể th́ chẳng có ǵ đáng khen cả mà ta cần phải giúp đỡ đưa họ vào nhà thương Biên Ḥa điều trị cho hết bệnh. Nói những câu chối tai cho cả một tập thể tức là tâm trí có vấn đề rồi.

    Rất nhiều người tại Hải ngoại có cảm t́nh với CS, khen CS hoặc tuyên truyền cho CS nhưng lại không có ai chịu về nước sống với CS v́ “Ở Mỹ vẫn sướng hơn”, đơn giản vậy thôi. Họ đă đánh lừa chính cả bản thân họ, ngay cả những người thích CS khi về nước cũng đă mang theo cái bùa hộ mệnh đó là bằng Quốc tịch Mỹ. Mặc dù chê chửi Đế quốc nhưng họ vẫn sống bằng sự che chở của Đế quốc thế không là hèn th́ là ǵ? Hồi xưa tại miền nam VN trước 1975 cũng vậy, nhiều người khen CS, có cảm t́nh với CS, thân CS nhưng chẳng có ai muốn về Bắc sống với CS cả, khen CS cho vui th́ có chết chóc ǵ, nói zậy chứ không phải zậy.

    Từ ngày 30/4/1975 Việt Cộng đưa rất nhiều nằm vùng giả dạng tỵ nạn vào Mỹ để chờ thời cơ quậy phá, sau ngày Việt Cộng bang giao với Mỹ nhiều anh Vẹm hư hửng tưởng ḿnh là bồ tèo với Mỹ tới nơi rồi, sắp được vào Ṭa Bạch Ốc yết kiến Tông Tông tới nơi rồi. Mặc dù Hoa Kỳ đă bang giao với CS như Sô Viết trước đây trong thời kỳ chiến tranh lạnh, bang giao chỉ là ngoại giao nhưng Mỹ vẫn coi CS là kẻ thù. Ngay cả cựu CS Nga bây giờ cũng vẫn không phải là bạn của Hoa Kỳ. Mặc dù nay Mỹ có bang giao với vài nước CS nhưng họ không coi đó là bạn mà có thể là thù, bang giao chỉ có tính cách ngoại giao, kinh tế.

    Các anh Vẹm nằm vùng hồi xưa che mắt được Nha Cảnh sát Đô thành Sài G̣n nhưng nay không thể che mắt FBI được, với phương tiện tinh vi tối tân hiện nay không dễ ǵ qua mặt họ được. Bây giờ ḥa b́nh không nói chi, trong trường hợp Mỹ có chiến tranh với CS, thí dụ Bắc Hàn hay Trung Quốc chẳng hạn th́ sẽ là lúc họ sờ gáy các chú nằm vùng.

    Các chú cứ yên chí đi, FBI sẽ không quên các chú đâu, khi ấy họ sẽ cho xe Mercedes đến tận nhà đón các chú vào Viện Dưỡng lăo nghỉ mát!

    Trọng Đạt

    Nguồn
    Last edited by SilverBullet; 27-07-2012 at 11:32 PM.

  6. #56
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    CHUYỆN TẢN MẠN HẬU SƠN HÀO


    Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất


    Chuyện tên Sơn Hào bá vơ nào đó đánh phá người Việt Quốc Gia và tung hê VGCS tưởng chừng như đă yên. Nhưng không phải, dư âm vẫn c̣n sôi sùng sục. Sự bất b́nh trong dư luận vẫn cuồng nộ. Trong khi có rất nhiều tổ chức cộng đồng, đoàn thể, và cá nhân lên tiếng bầy tỏ sự sự uất ức và đ̣i hỏi phải có biện pháp đối với tờ Người Việt, th́ lại có những khuôn mặt lớn tḥ đầu ra chữa cháy cho tờ báo này. Những bằng chứng tờ báo Người Việt "ăn cơm Quốc Gia thờ ma CS" rành rành như thế, vậy mà c̣n có kẻ lấp liếm cho nó được nên người ta mới thực sự hiểu thấu đáo được ư nghĩa của câu châm ngôn "ngưu tầm ngưu, mă tầm mă." Loài vật chỉ t́m đến nhau khi bị loài thú khác đe dọa hay khi cần sex. Nhiều loại người chỉ có t́nh trâu, t́nh ngựa, chứ không có t́nh người. Lũ chuột cống giỏi chịu đựng nhất, khi bị xông khói cay cũng phải chui ra khỏi hang ổ. V́ thế trên báo chí và trên internet, dư luận mới thấy được nhiều chuyện bàn tréo bản họng của các ông lớn chung quanh cái "tai nạn" (chữ của ông Phan Huy Đạt) vừa xẩy ra cho tờ Người Việt của ông. Mới có "Sơn Hào" thôi đấy, mà đ́nh đám đă sôi nổi như rứa rồi. Phải chi có cả "Hải Vị" nữa th́ cỗ bàn c̣n lên hương biết bao nhiêu. Tao nhân mặc khách, dân sành ăn hẳn bu vào đông như kiến.

    Trước hết xin kể đến ông giáo sư Bùi Văn Phú. Trong bài viết "Tờ Người Việt sợ biểu t́nh," ông giáo sư họ Bùi chê tờ Người Việt cáy, sợ biểu t́nh. Ngon như ông, phỏng vấn tên lănh sự Nguyễn Xuân Phong rồi đăng trên tờ Thời Báo của Vũ B́nh Nghi, bị biểu t́nh ṛng ră 86 ngày liền mà có chết thằng tây nào đâu. Ông tự đắc lắm nên mới chê tờ Người Việt nhát đèn. Ở đây là xứ tự do, mọi người có quyền làm truyền thông hai chiều mà. Ông Phú có ư trách tờ báo Người Việt về việc xin lỗi. Ư ông cho là chuyện vô lư. Hơn nữa, ông c̣n ngụ ư thách thức cộng đồng nếu muốn th́ cứ biểu t́nh. Ông đếch sợ thằng nào biểu t́nh, v́ tự do báo chí là quyền của ông. Với quan điểm này, giáo sư nhà báo tự do Bùi Văn Phú tuyên bố chắc như đinh đóng cột rằng, "Trong một nước dân chủ pháp trị, biểu t́nh là quyền của người dân nhưng tự do báo chí không thể giới hạn." Tuyền thông hai chiều, hay ba phải cũng thế, có khác ǵ nhau đâu.

    Theo lễ giáo của người Việt Nam ta th́ mỗi lời nhà mô phạm nói ra (kiểu như "Khổng Tử viết") đều là khuôn vàng thước ngọc cả. GS Bùi Văn Phú tuyên bố: quyền tự do báo chí không thể giới hạn. Nhưng có giới hạn hay không th́ xin cứ thử xem cho biết. Chuyện nói cho vui thôi, nhưng nếu có xẩy ra thật, chết biết liền à. Giả sử như nhà báo tự do Bùi Văn Phú viết trên cơ quan truyền thông ḍng chính (Mainstream Media) của Mỹ, nhân định rằng Hitler phát minh ra ḷ hơi ngạt để giết người Do Thái là phương cách tiêu diệt kẻ thù hiệu nghiệm nhất, rất đáng hoan nghênh và các nước nên theo đó mà áp dụng, v́ vừa đạt năng suất cao, vừa ít tốn kém nhất, th́ chuyện ǵ sẽ xẩy ra? Nhà báo tự do Bùi Văn Phú liệu có yên thân được với dân Zionist ở đây không? Hoặc như (cũng giả dụ thôi), dân da đen tại Los Angeles đang xuống đường ủng hộ Rodney King, nhà báo tự do Bùi Văn Phu tới đó làm phóng sự. Ông đưa ra kết luận trong bài báo của ông: Đáng đời. Say rượu vượt tốc độ bị đ̣n như thế là c̣n nhẹ … Ông giáo sư nhà báo tự do thử đoán xem chuyện ǵ sẽ xẩy ra cho ông? Ông làm báo, ông có quyền tự do viết lách mà. Việc ông kết luận về Rodney King bị cảnh sát hành hung với việc tên Sơn Hào mất dậy chửi chế độ VNCH là bè lũ bán nước tay sai của Mỹ, ông thử bỏ lên bàn cân xem, cái nào nặng kư hơn?

    Đấy mới là việc sử dụng quyền tự do báo chí thực tế ngoài xă hội, chưa kể đến sự giới hạn về mặt luật pháp. Giả như (giả sử thôi) nhà báo tự do Bùi Văn Phú khoái ấu dâm. Theo sở thích, ông Phú viết ca tụng và đề cao chuyện ấu dâm đăng trên báo cùng với những tấm h́nh các bé gái vị thành niên trần truồng mà bảo rằng đó là quyền tự do báo chí của ông, không ai có quyền ngăn cấm ông được. Dù luật pháp Mỹ có bảo đảm quyền tự do báo chí thật, nhưng liệu mấy ông c̣ có sờ gáy ông Phú và mời ông về bóp không. Mấy ông quan ṭa liệu có tặng ông nhà báo tự do dăm ba cuốn lịch để ngày ngày bóc lịch chơi cho đỡ buồn không? Dám xin hỏi ông GS nhà báo tự do Bùi Văn Phú?

    Nghe ông GS Bùi Văn Phú ngôn về quyền tự do báo chí không giới hạn và lư về việc ông phỏng vấn tên lănh sự VGCS Nguyễn Xuân Phong trước đây th́ mới thấy được, nhận thức của một vị khoa bảng bụng đầy chữ nghĩa với của người b́nh dân ít học khác nhau một trời một vực. Người b́nh dân xưa nay cứ tưởng cố t́nh bêu xấu, xúc phạm danh dự của người khác là nhất định không được. Cả luật pháp cũng như lương tâm đều không cho phép. Thế nhưng ông giáo sư nhà báo tự do BùiVăn Phú th́ lại cho đấy là quyền tự do ngôn luận, cứ "vô tư" đi (tiếng VGCS.) Tên vô lại Sơn Hào viết bậy nói càn xúc phạm nặng nề đến danh dự của người Việt Nam, ông GS Bùi Văn Phú cũng cho rằng đó là quyền tự do của hắn. Ông Phú không phân biệt được việc mạ lỵ làm mất thanh danh của người khác (hay một tập thể, một dân tộc) với việc phân tách và phê b́nh những sự kiện lịch sử. Hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Ông học và dậy học ở Mỹ. Quan niệm như ông Phú chẳng hóa ra danh dự của con người (hay của dân tộc) với sự phỉ báng bất công cái danh dự đó là hai quyền b́nh đẳng trong nền học thuật mà GS phú được đào tạo? Sự thể có phải là nghịch lư không? Một người coi trọng hành động vô giáo dục của tên vô lại Sơn Hào hơn là danh dự của Dân Tộc của ḿnh, tiếc thay lại là một nhà mô phạm.

    Về một mặt khác, bản thân người tỵ nạn, họ hiểu tại sao họ phải bỏ nước ra đi, chỉ có ông GS Bùi Văn Phú cũng là người tỵ nạn nhưng không hiểu, nên mới phải đi phỏng vấn một tên CS để biết. CS là cái ǵ. Nó xấu xa tới mức nào. Chuyện rơ như ban ngày, người tỵ nạn ngu dốt mấy cũng đều rơ cả. Thế mà nhà khoa bảng Bùi Văn Phú phải mất công đi làm truyền thông hai chiều để dậy cho người tỵ nạn hiểu. Nếu như ông giáo sư nghĩ rằng người Việt tỵ nạn cũng đă biết CS thế nào rồi, th́ hà tất ông phải mất công làm thêm cái thứ truyền thông chiều thứ hai của CS cho người tỵ nạn đọc. Có phải thừa thăi không? Thiển nghĩ, nhất định không phải GS Phú ngu dốt, v́ ông là giáo sư college kia mà, mà là ông mượn cớ "truyền thông 2 chiều" để tuyên truyền dùm cho VGCS. Chỉ có cách giải thích đó mới hợp lư thôi. Việc ông làm đây không công hay có công th́ tự ông biết.

    Ông lớn thứ hai nhẩy ra đỡ đ̣n cho tờ Người Việt là ông Ls Đỗ Thái Nhiên. Cũng lại là SƯ nữa, nhưng xin đừng lầm, sư này là thầy căi chứ không phải thầy chùa. Ông Đỗ Thái Nhiên là luật sư có khác. Ông căi cho Người Việt có bài bản lắm, theo đúng sách vở trường qui đàng hoàng. Nghĩa là khi không c̣n t́m ra kẽ hở pháp lư để chạy tội được, th́ luật sư bèn xuống "xề," năn nỉ ḷng bao dung nhân đạo của quan ṭa, xin tha tội cho thân chủ. Ông luật sư viết như thế này th́ quan ṭa nào mà không mủi ḷng, và c̣n ǵ để nói nữa: "Ngược lại, Ban Lănh Đạo báo Người Việt đă đáp lễ độc giả qua cung cách tôn kính không thể tôn kính hơn, chân thành không thể chân thành hơn. Tất cả những tôn kính và chân thành kia chỉ để phát âm thật rơ ràng hai chữ: "Xin Lỗi". Chỉ có điều là đến khi biện lư để xin tha th́ luật sư Đỗ Thái Nhiên đă không c̣n được kể là thầy căi nữa rồi. Ông viết như thế này: "Ban Biên Tập Báo Người Việt bao gồm những cây bút thượng thặng, chuyên nghiệp và dồi dào kinh nghiêm báo chí. Nếu báo Người Việt tri t́nh tuyên truyền cho Cộng Sản th́ họ có thừa khôn ngoan để KHÔNG sử dụng kiểu viết của Sơn Hào, một kiểu viết của kẻ tâm thần không b́nh thường, viết chỉ để gây phản tác dụng. Như vậy lỗi của báo Người Việt là lỗi không tri t́nh." Ông viết như thế th́ rơ ràng là ông luật sư chửi cha ông luật sư rồi. Cả một ban biên tập gồm 6 chục cây bút thượng thặng, chuyên nghiệp và dồi dào kinh nghiệm báo chí như ông nói mà để xẩy ra một lỗi lầm nghiêm trọng năm lần bẩy lượt như thế, rồi bảo rằng v́ bất cẩn chứ không tri t́nh th́ ngoài ông luật sư ra liệu c̣n có ai nghe lọt lỗ tai được không?

    Đáng lư ra Ls Đỗ thái Nhiên nên t́m hiểu nội t́nh báo Người Việt cho cặn kẽ để biện lư theo một hướng khác th́ hay hơn. Thiển nghĩ, nguyên nhân "không tri t́nh" biết đâu có thể là v́ do đồng tiền mà ra. Một người bạn nguyên là sĩ quan CTCT làm việc tại Cục Tâm Lư Chiến, cách đây vài bữa gọi phone cho bần bút tỏ ra ngao ngán, tâm sự thế này: Có những ông nhà văn, nhà thơ từng là sĩ quan phục vu tại pḥng Báo Chí cục Tâm Lư Chiến, tưởng là giấy rách vẫn giữ lấy lề ở nơi đất khách. Ai ngờ bon chen chui đầu vào làm cho tờ báo lớn tưởng là danh giá lắm. Không đâu, cả lũ bị bóp cổ lè lưỡi ra, thế mới khổ. Ai đời nặn tim, moi óc cả ngày viết được bài báo nó thí cho vài ba chục bạc. Bơ bèn ǵ đâu. Anh bạn của bần bút c̣n nhờ nhắn với mấy ổng thế này (nguyên văn): "Nếu mày có viết, cho tao gởi lời nhắn với tụi nó rằng, thấy ḿnh làm sai, dư luận lên tiếng th́ nên sửa sai. Từ giă cuộc đời làm thuê viết mướn đó đi. Đói cho sạch, rách cho thơm. Thế mới là tác phong CTCT, người tiên phong vạch đường hướng dẫn quần chúng. Thấy sai mà cứ làm, cứ viết th́ hóa ra chỉ là kiếm miếng ăn sao. C̣n đâu là lư tưởng quang phục quê hương. Nên kiếm nghề khác mà sống, thảnh thơi hơn. Bán cái danh dự rẻ như bèo để phản bội lại cộng đồng như thế là nhục lắm, xấu hổ lắm. CTCT mà thế là không coi được." Câu chuyện cam đoan thực một trăm phần trăm. Như vậy th́, nếu ông chủ báo Ls Phan Huy Đạt trả tiền nhuận bút hợp lư cho những cây bút "thượng thặng" của tờ báo cho họ dồn hết tâm trí để làm việc th́ có lẽ đă chẳng bị "tai nạn" dài dài để cứ phải xin lỗi hết lần này đến lần khác.

    Người thứ ba giang thân ra chữa cháy cho tờ Người Việt là KS Vơ Long Triều. Ông này th́ có hơi khác. Ông là hiện thân của một nửa là Đỗ Thái Nhiên, một nửa là Bùi Văn Phú. Nghĩa là vừa nhận tội, vừa bênh vực. Ông Triều thừa nhận là tờ Người Việt do Ls Phan Huy Đạt làm chủ nhiệm đă để cho bọn thân cộng xâm nhập vô làm lợi cho CS. Nhưng ông tuyệt đối bênh vực cho người chủ nhiệm quá cố là ông Đỗ Ngọc Yến. Có 3 điểm quan trọng trong lá thư của KS Vơ Long Triều gởi cho LS chủ nhiệm Phan Huy Đạt, người đọc không thể không lưu ư. Một là ông Vơ Long Triều bảo đảm Đỗ Ngọc Yến có lập trường Quốc Gia vững chắc. Hai là, Đỗ Ngọc Yến là t́nh báo viên của Tổng Cục T́nh Báo (?) đă được TT Nguyễn Khắc B́nh xác nhận. Và ba là, những tấm h́nh Yến chụp với bọn xếp ṣng VGCS là vô giá trị.

    1/ Lập trường chính trị của Đỗ Ngọc Yến - Để bảo đảm giá trị của lời khẳng định của ḿnh (Đỗ Ngọc Yến có lập trường Quốc Gia vững chắc,) KS Vơ Long Triều đem danh dự của ông ra làm bảo chứng. Bảo chứng này có giá trị không th́ lại phải t́m về quá khứ của người đứng ra bảo đảm mới biết được. Trong suốt thời gian làm Dân Biểu của Nền Đệ Nhị CH và làm chủ nhiệm tờ báo Đại Dân Tộc, ông Vơ Long Triều đứng về phe nào, làm được ǵ cho đất nước th́ mọi người đều c̣n nhớ. Kẻ hèn này viết ra sơ dài ḍng quá. Chỉ xin ông Vơ Long Triều vui long sờ lên gáy ḿnh xem, ông đă có đủ tư cách một người Quốc Gia chưa đă mà đ̣i đem danh dự ra để bảo đảm tư cách Quốc Gia của ông Đỗ Ngọc Yến. Lại nữa, việc ông Vơ Long Triều làm thầy dùi và thảo lời tuyên bố cho Nguyễn Cao Kỳ về nước hợp tác với VGCS th́ ông giải thích ra sao. Hoặc là ông cũng đă có ư định theo đuôi Kỳ về VN kiếm chác. Hoặc là ông không hiểu tí ti nào về bọn Việt gian bán nước ở Hànội. Đàng nào ông cũng đều mắc nghẹn cả, có phải không?

    Muốn xác định tư cách Quốc Gia của ông Đỗ Ngọc Yến th́ cũng nên xem ông Yến có liên hệ với VGCS không, và mối liên hệ đó như thế nào. Chuyện này th́ chính tên thứ trưởng ngoại giao VGCS Nguyễn Đ́nh Bin, sau chuyến y sang Mỹ hồi tháng 6-2003 để vận động cho NQ 36, đă tường thuật lại trên báo chí cho mọi người đọc. Bin viết: Tôi không bao giờ có thể quên không khí thực sự cởi mở, thẳng thắn, chân t́nh trên tinh thần ḥa giải dân tộc, cũng như những giây phút xúc động trong các cuộc gặp gỡ đó. Có một số kiều bào, sau bao năm tháng bị bưng bít, tác động bởi tuyên truyền xuyên tạc của các thế lực thù địch với đất nước, đă khóc khi nghe chúng tôi thông báo t́nh h́nh đất nước và trả lời các câu hỏi, làm sáng tỏ các chủ trương, chính sách đổi mới của Đảng và Nhà nước đối với cộng đồng. Điểm đặc biệt nhất trong chuyến đi này là lần đầu tiên chúng tôi gặp gỡ một số nhân vật nguyên là lănh đạo chính quyền Sài G̣n cũ hoặc bất đồng chính kiến, nổi bật trong đó có ông Nguyễn Cao Kỳ, ông Đỗ Ngọc Yến-Tổng Giám đốc Công ty Báo Người Việt, ông Nguyễn Ngọc Hải, chủ tịch "Ủy ban bảo vệ chính nghĩa quốc gia" của thành phố Houston, nhạc sĩ Phạm Duy …

    4 nhân vật nói trên là 4 tên đă được VGCS nghiên cứu và chọn lựa: Nguyễn Cao Kỳ, giới lănh đạo chính trị, Phạm Duy, cây cổ thụ trong giới văn nghệ văn gừng, Nguyễn Ngọc Hải, tay sừng sỏ giới chống cộng, và Đỗ Ngọc Yến, nắm đầu cơ sở thông tin nổi nang nhất tại hải ngoại. VGCS chắc mẩm sẽ thuần hóa và sai khiến được bọn này. Nguyễn Ngọc Hải th́ hiện nay h́nh như đă mai danh ẩn tích (?). Nguyễn Cao Kỳ và Phạm Duy là 2 tên hết ḷng hết sức thần phục và cúc cung tận tụy bưng bô cho VGCS, mọi người đều biết cả. Riêng Đỗ Ngọc Yến th́ không lộ liễu quá đáng, nhưng nh́n vào đường lối của tờ báo Người Việt và căn cứ vào kết quả chọn người (3 tên kia) của Nguyễn Đ́nh Bin th́ người ta có thể tin rằng tên thứ trưởng VGCS quả có con mắt tinh đời, y có lầm người th́ cũng không đến nỗi lầm quá đáng.

    2/ Đỗ Ngọc Yến là t́nh báo viên VNCH - Về điểm này, ông Vơ Long Triều cũng đưa một nhân vật có thế giá là TT Nguyễn Khắc B́nh ra để bảo đảm. Chê ông Nguyễn Khắc B́nh th́ có vẻ là coi thường người lănh đạo của ḿnh quá. Nhưng thử nghĩ, đến ngay như tên họa sĩ Ớt làm trong ṭa báo Đại Dân Tộc của ông Vơ Long Triều mà thiếu tướng B́nh c̣n không biết y là CS nằm vùng, th́ làm ǵ ông có đủ khả năng để bảo đảm tư cách quốc gia của Đỗ Ngọc Yến. Một nhân viên t́nh báo có thể nhiều "mang." Cái đó là chuyện thường. Đỗ Ngọc Yến là nhân viên t́nh báo của cảnh sát Quốc Gia của TT B́nh, nhưng biết đâu Yến cũng c̣n là nhân viên của cơ sở VGCS trên đường Yết Kiêu, Hànội nữa. Vấn đề là Đỗ Ngọc Yến trung thành với ông chủ nào của ḿnh: ông chủ trên đường Vơ Tánh Saigon hay ông chủ trên đường Yết Kiêu Hànội. Cái này th́ TT Nguyễn Khắc B́nh khó có thể bảo đảm, và ông Vơ Long Triều cũng không tài nào biết được.

    3/ Giá trị của các tấm h́nh Đỗ Ngọc Yến chụp với những tên VGCS - Hai tấm h́nh có người dưới đây ngoài Đỗ Ngọc Yến ra c̣n lại là các cán bộ VGCS cao cấp hoặc làm việc cho VGCS. Kẻ quyền chức nhất, Nguyễn Tấn Dũng lúc đó là phó thủ tướng.

    Bỏ ra một bên lư do tại sao những tấm h́nh này lại bị lọt ra ngoài như ông Vơ Long Triều phiền hà, v́ đây là chuyện nhỏ. Chuyện quan trọng là cái giá trị của các tấm ảnh này. Ông Vơ Long Triều cho rằng các tấm h́nh này vô giá trị, nhưng người viết tin rằng chẳng mấy ai nghĩ như ông. Tại sao lại vô giá trị? Các tấm ảnh tài liệu này chỉ vô giá trị khi, thứ nhất, chúng là giả mạo, và thứ hai, chúng hoàn toàn không có giá trị sử dụng để đánh giá Đỗ Ngọc Yến. Hơn 3 năm qua, từ khi những tấm h́nh này được tung ra công luận, tờ báo Người Việt không hề lên tiếng bác bỏ, hoặc chứng minh rằng chúng là những sản phẩm giả tạo từ photoshop (computer generated forgeries.) Do đó, chúng là h́nh thật. Một tấm h́nh cho thấy cách bầy biện là một pḥng họp, có nhiều người đang ngồi họp mà người chủ tọa là Đỗ Ngọc Yến. Một cái khác là một h́nh chụp lưu niệm, Đỗ Ngọc Yến và mấy tên cán bộ VGCS đứng sau một chiếc bàn làm việc, bên cạnh đó là lá cờ máu của VGCS. Những căn pḥng này đều là cơ sở của VGCS không thể chối căi được.

    Không thể biết Đỗ Ngọc Yến họp bàn với bọn VGCS về vấn đề ǵ, nhưng với tư thế của Yến trong pḥng họp, qua lăng kính chính trị, chúng ta có thể biết được Yến là ai. Ông Vơ Long Triều viết thế này: … là một t́nh báo viên của VNCH, cho dù người đó (Đỗ Ngọc Yến) có tiếp xúc với đồng minh hay kẻ thù, biết đâu theo yêu cầu của cấp trên anh ấy? Ư của ông Vơ Long Triều chỉ là một sự suy đoán, nhưng cứ thử bàn về sự suy đoán này xem sao. Cấp trên của ông Đỗ Ngọc Yến là ai? Không thể là chính quyền VNCH được, v́ chính quyền này đă sụp đổ. Vả lại VGCS chưa hề thừa nhận chính phủ VNCH như một đối phương ngang hàng để thương thuyết bao giờ. Cuộc Ḥa đàm Paris đă chứng minh điều đó. (Phái đoàn VNCH nói chuyện ngang hàng với bọn Mặt Trận Giải Phóng. Trong khi CS miền Bắc nói chuyện với Mỹ.) Hay cấp trên của ông Yến là người Mỹ? Càng không thể hơn. Cũng xin nh́n vào Ḥa Đàm Paris, và rộng hơn, vào cuộc chiến VN. (Người Mỹ không bao giờ để cho người miền Nam tự quyết định vận mệnh của ḿnh.) Đỗ Ngọc Yến là ai mà được đại diện Hoa Kỳ thương thảo với đại diện VGCS về những vấn đề liên quan đến vận mệnh đất nước, hoặc cộng đồng! Có thằng khờ nào tin được chuyện đó? Nếu Đỗ Ngọc Yến đại diện cho phía VNCH hay Hoa Kỳ, th́ theo thủ tục, ông Yến và phía Nguyễn Tấn Dũng phải ngồi hai bên một chiếc bàn, quay mặt vào nhau, chứ tại sao ông ta lại ngồi ở đầu bàn chủ tọa? Như vậy th́ chỉ c̣n hai cách giải thích sau đây: thứ nhất, Đỗ Ngọc Yến là một cán bộ cao cấp của VGCS, hay ít ra là một người làm việc cho VGCS có năng lưc và được VGCS tín nhiệm. Thứ hai, Đỗ Ngọc Yến tuy chỉ là một người hợp tác làm ăn với VGCS thôi. Nhưng về chuyên môn hoặc sự hiểu biết, cả đến các cán bộ cao cấp cũng phải chấp nhận ông ta là người trên quyền hay ít ra là có khả năng hơn nên được ngồi chủ tọa khi họp bàn.

    Sau cùng, không biết ngựi viết có nên kể ông thẩm phán Phan Quang Tuệ là người thứ tư trong danh sách những vị tai to mặt lớn đứng ra che chắn cho tờ báo Người Việt không, v́ ông không trực tiếp đứng ra bênh vực báo Người Việt.

    Trong buổi mừng sinh nhật của tờ báo Người Việt Minnesota, ông TP Phan Quang Tuệ được mời đọc tham luận. Bài viết của ông ngắn thôi. Ông bàn về một vấn đề bao la là Tự Do ngôn luận, tự do báo chí theo Hiến Pháp Hoa Kỳ. Đề tài tham luận không biết ngẫu nhiên hay chủ tâm. Nếu là ngẫu nhiên, sao lại trùng hợp với biến cố Sơn Hào một cách lạ lùng đến thế. Ông nói ít, nhưng người ta hiểu được rất rơ ông muốn nói ǵ và về cái ǵ. Ông không minh nhiên biện hộ cho tờ Người Việt ở Nam Cali, nhưng ai cũng hiểu là ông đang làm chuyện đó. Cái ư chính trong bài tham luận của ông nằm trong đoạn văn sau đây: Không ai phủ nhận là cộng đồng người Việt được hưởng hoàn toàn và được Tu Chính Án Thứ Nhất bảo vệ hoàn toàn trong việc xử dụng quyền tự do ngôn luận. Vấn đề là có những cá nhân và tổ chức trong cộng đồng muốn xử dụng tự do ngôn luận của họ để dập tắt tự do ngôn luận của những ai không đồng chính kiến với họ. Đăng một bài phỏng vấn hay một lá thư có thể gây phẫn nộ cho độc giả. Sự phẫn nộ có thể được chia xẻ bởi rất nhiều người, và được xem là một sự phẫn nộ chính đáng. Câu hỏi cần được đặt ra là đây có phải là lư do chính đáng để kêu gọi tẩy chay tờ báo, làm áp lực đóng cửa toà báo. Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ c̣n những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!"

    Thành thật thừa nhận rằng, ít có bài tham luận nào academic như bài này của thẩm phán Phan Quang Tuệ. Tuy nhiên có lẽ bởi nó cao siêu quá nên đưa đến một vấn đề khó lư giải. Khái niệm tự do báo chí của TP Phan Quang Tuệ cho thấy một thực tế là trong cuộc sống của xă hội con người không có lằn ranh thiện-ác, phải-trái, đúng-sai, tốt-xấu, hay-dở v.v. Tất cả đều phải được chung tự do tồn tại và phát triển đồng đều. Nhưng thực tế có thế không và con người có chấp nhận như thế không. Đó là vấn đề cần lư giải. Lấy thí dụ sau đây cho dễ hiểu. Mỗi tờ báo, mỗi cơ quan truyền thông ví như một loài hoa. Hoa th́ ai cũng thích. Chỉ có trong khu vườn chế độ độc tài toàn trị như chế độ Hànội, VGCS mới trồng một thứ hoa là hoa cứt lợn, nhưng nó vẫn là hoa. Loại hoa này không có giá trị thưởng ngoạn. Trái lại, trong vườn của các chế độ dân chủ tự do, người ta trồng đủ mọi thứ hoa, hoa quí lẫn hoa hèn, nhưng không có hoa cứt lợn, và tuyệt đối không có bất cứ loài cỏ dại nào mọc trong đó. Nếu có, phải nhổ bỏ đi tức khắc. Những tờ báo như tờ Người Việt không thể được coi là hoa, chúng là cỏ dại. Chỉ có một số rất ít người như TP Phan Quang Tuệ gọi nó là hoa. Nhổ bỏ loài cỏ dại này đi, TP Phan Quang Tuệ lại sợ khu đất trở thành vườn hoa độc chủng. Làm sao như thế được! Sự lo ngại của TP Phan Quang Tuệ hoàn toàn không đúng và không thể xẩy ra. Tờ Người Việt bị tẩy chay, đóng cửa phải là điều tất nhiên.

    Tự do ngôn luận trong chế độ dân chủ không có nghĩa là mạ lỵ, chửi bới, phá hoại, gây hiềm khích, hạ nhục người khác. Tất cả những luận điệu này đều là những thứ cỏ dại mọc lẫn lộn trong vườn hoa văn học phải bị nhổ bỏ hết. Viết lách như tên Sơn Hào không phải là tŕnh bầy một chính kiến. Nó cố ư mạ lỵ, vu khống, làm nhục, có mưu đồ phá hoại và gây phân hóa cộng đồng. Tờ báo Người Việt luôn luôn có những bài báo như thế. Nó là kẻ thù của cộng đồng. Nó phải bị loại trừ.

    Bài tham luận của TP Phan Quang Tuệ nói chung chung và tổng quát quá khiến người ta nghĩ rằng ông chủ trương hoa và cỏ dại cũng như nhau, chúng được tự do mọc trong vườn. Khái niệm TỰ DO nói chung của TP Phan Quang Tuệ, Nước Mỹ học và phải mất 200 năm mới tiêu hóa nổi. Xem ra dân VN ta giỏi hơn nhiều. Người ḿnh học nhanh, học vội quá, tiêu hóa không nổi nên bội thực TỰ DO đến nỗi bị quân vô lại chửi cha cũng cho đó là tự do, kẻ thù đâm trí mạng cũng bảo là nó có quyền. Cái thứ tự do này xin tạm gọi nó là "Hủ Mỹ" để so sánh với t́nh trạng "Hủ Nho" ở nước ta thời xưa. Nạn hủ nho làm cho đất nước không ngóc đầu lên nổi. Nạn hủ mỹ ngày nay đă làm miền Nam rơi vào tay VGCS. Và bây giờ, nó đang giúp cho CS nhuộm đỏ cộng đồng. Lịch đă chứng minh và c̣n đang chứng minh điều đó.

    Câu hỏi TP Phan Quang Tuệ đặt ra "Đăng một bài phỏng vấn hay một lá thư gây phẫn nộ có phải là lư do chính đáng để kêu gọi tẩy chay tờ báo, làm áp lực đóng cửa ṭa báo? Và chúng ta có muốn tiếp tục theo con đường và áp dụng những biện pháp tương tự cho đến khi tất cả chúng ta chỉ c̣n những tờ báo đồng một tiếng nói, một luận điệu, một ngôn ngữ với một lời cảnh cáo: ai nói khác sẽ bị tận diệt!" rất dễ trả lời và người viết đă trả lời như trên. Xin tóm tắt lại một lần nữa. Tất cả mọi luận điệu báo chí cố ư hạ nhục, phỉ bang, phá hoại, và gây phân hóa cộng cộng đều là loài cỏ dại trong vườn hoa báo chí. Tẩy chay, đóng cửa những tờ báo thường xuyên đăng những luận điệu đó là nhổ cỏ dại cho vườn hoa muôn sắc khoe mầu. Nhổ cỏ dại tuyệt đối không có tác dụng biến vườn hoa thành khu vườn độc chủng như TP Phan Quang Tuệ lo ngại. Đóng cửa một tờ báo xấu trong cộng đồng là điều tự nhiên và cần thiết giống như nhổ đi một cây cỏ dại trong vườn hoa. Thế thôi.

    Trong quá khứ và cả hiện tại, có không biết bao nhiêu người con yêu của Dân Tộc đă nhân danh tự do làm cho Dân Tộc phải điêu đứng, thậm chí phải mất nước. Chẳng phải ở đâu xa, xin lỗi TP Phan Quang Tuệ, tôi muốn đưa ra thí dụ để học hỏi là chính thân phụ của ông là Bác sĩ Phan Quang Đán. BS Đán là một đảng viên đảng Đại Việt. Ông xuất thân từ trường thuốc đại học Harvard. BS Đán đă chống lại ông Ngô Đ́nh Diệm ngay từ khi ông Diệm mới lên nắm quyền năm 1954-55. Trong khi ông Diệm c̣n đang phải vật lộn với các giáo phái sứ quân, với những chuyện chơi xấu của thực dân Pháp, với vấn đề di cư từ miền Bắc, và với vô vàn khó khăn tràn ngập của đất nước lúc đó, th́ BS Đán lại lập bè kết đảng nhân danh tự do để chống ông Diệm. Ở nước Mỹ, nếu bất đồng chính kiến, người ta chống nhau và đánh gục nhau ở nghị trường. BS Đán không thế, ông tham gia vào những cuộc phản loạn của bọn tướng tá côn đồ để lật đổ ông Diệm. Thời Đệ II Cộng Ḥa, BS Đán vươn lên tới chức Phó Thủ Tướng, cờ đến tay nhưng rồi cũng không biết đường nào mà phất, ông bèn hiến kế cho người Mỹ: "Either you kill them all (VC) or you talk to them (VC), and killing all of them (VC) is impossible." (Tạm dịch: hoặc anh phải giết hết bọn chúng, hoặc thương thuyết với chúng, giết sạch chúng nó là điều bất khả.) Lịch sử cho thấy, thương thuyết (talk) với VGCS như BS Phan Quang Đán chủ trương hậu quả như thế nào, mọi người VN kể cả TP Phan Quang Tuệ đều đă trải nghiệm. Người viết xin khỏi dài ḍng.

    (V́ là những chuyện tản mạn nên xin không kết luận. Xin cám ơn bạn đọc)

    Duyên-Lăng Hà Tiến Nhất
    Nguồn

  7. #57
    Member
    Join Date
    20-09-2011
    Posts
    1,523

    Nhật Báo Người Việt Nhục Mạ "VNCH Là Bè Lũ Việt Gian Tay Sai Của Mỹ"


    Trúc Giang
    July 27, 2012


    1* Mở bài

    Trong mấy ngày qua, bổng nhiển tôi nhận được nhiều email forward cùng chung một đề tài "Phải làm ǵ khi nhật báo Người Việt nhục mạ "VNCH là bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ", tác giả là bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo, đăng trên tuần báo Saigon Nhỏ số ra ngày thứ sáu 13 tháng 7, 2012.
    Tôi rất vui mừng v́ các thân hữu đă làm được một việc tuy đơn giản, trong tầm tay của ḿnh, là phổ biến rộng răi những tin tức có giá trị và cần thiết để góp phần vào công cuộc đấu tranh đ̣i tự do, dân chủ và nhân quyền cho dân tộc VN trong nước, mà cụ thể là vạch mặt chỉ tên những tên Việt gian làm tay sai cho Việt Cộng trong nước.
    Phần ḿnh, tôi cám ơn các bạn có quan tâm đến vấn đề VN, và tôi cũng forward những bài viết nhận được, đến các bạn ở nhiều tiểu bang khác, và cả ở Úc và Pháp nữa. Đó là việc đầu tiên mà chúng ta làm được, tuy nhỏ nhưng có ảnh hưởng rất lớn.

    2* Nội dung bài báo của bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo

    Nguyên văn bài viết trên báo NV.

    Nội dung vụ việc
    Tờ Người Việt số chủ nhật 8-7-2012 có đăng tải bức thơ của độc giả Sơn Hào:
    "… một điều đơn giản tối thiểu là chỉ có đội quân xâm lược Mỹ và bè lũ Việt gian tay sai của Mỹ là thất thủ, là mất miền Nam, mất Sàigon, c̣n dân tộc VN cả Nam lẫn Bắc là người thắng trận, thu giang sơn về một mối, chấm dứt ách thống trị của thực dân mới"(hết trích)

    3* Phản ứng của các đoàn thể đối với báo Người Việt

    3.1. Phản ứng của "Ủy Ban Phối Hợp Đấu Tranh Chống Cộng Sản và Tay Sai"
    Ngày thứ năm 12-7-2012, Ủy Ban Phối Hợp Đấu Tranh Chống Cộng Sản và Tay Sai, tổ chức buổi họp báo tại Hội Đền Hùng với gần 50 nhân sĩ, đại diện các hội đoàn, đoàn thể đấu tranh, để t́m phương thức đối phó với "tập đoàn" báo Người Việt.
    Ông Phan Kỳ Nhơn đề nghị đọc lại bài báo của tác giả Sơn Hào, đọc những thơ phản kháng của các hội đoàn.
    Sau khi phát biểu, thảo luận, đưa đến kết luận:
    - Sơn Hào chứng tỏ đích thị y là đặc công nằm vùng.
    - Thơ xin lỗi của báo Người Việt chỉ là chiến thuật lùi một bước để tiến 2 bước, v́ đây không phải là lần đầu tiên báo Người Việt vi phạm nặng nề như vậy.

    3.2. Chương tŕnh hành động đối với báo Người Việt
    Buổi họp đi đến nhất trí như sau:
    1. Lập ngay Ban thu thập tất cả những bài báo làm lợi cho Cộng Sản của báo Người Việt, để lập một Bạch thư, công bố cho đồng hương trên toàn thế giới.
    2. Tổ chức họp báo, kêu gọi các cơ quan truyền thông phổ biến, kêu gọi cuộc biểu t́nh quy mô.
    3. Tẩy chay báo Người Việt: không đọc, không đăng quảng cáo, không mướn hội trường, không tham gia sinh hoạt.
    Ông Cao Viết Lợi, Phong Trào Giáo Dân, đi tiên phong, cho biết đă hủy bỏ việc thuê hội trường của báo Người Việt cho hai sinh hoạt cuối tuần.

    3.3. Thông báo kêu gọi biểu t́nh
    Ngày 13-7-2012, "Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản VN" ra thông báo, kêu gọi Hội đoàn Cựu Quân Nhân QLVNCH và Cảnh Sát QG, các hội Ái Hữu, đảng phái chính trị, và đồng bào người Việt Quốc Gia cùng hậu duệ, quân, cán, chính VNCH ở Hoa Kỳ, Âu châu và Úc châu:
    "Hăy xuống đường biểu t́nh rầm rộ chống báo Người Việt"
    Chủ tịch
    Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam
    Liên Thành

    4* Đại diện báo Người Việt gặp gỡ Cộng đồng

    4.1. Phần tŕnh bày của báo Người Việt
    Thứ sáu 13-7-2012, tại nhật báo Người Việt, khoảng 50 thân hào nhân sĩ đại diện các đoàn thể và nhiều cơ quan truyền thông đă có cuộc gặp gỡ với đại diện Ban Điều Hành Nhật Báo Người Việt, liên quan đến bức thơ của tác giả Sơn Hào.
    Chủ nhiệm Phan Huy Đạt cho rằng bài báo trên "là một tai nạn" và là "lỗi lầm nghiêm trọng", gây phẩn nộ trong cộng đồng. "ông chân thành xin lỗi toàn thể độc giả, các đoàn thể, các tổ chức cựu quân, cán, chính VNCH", và hứa "chấn chỉnh, cẩn trọng với nội dung tin tức". Các biện pháp kỷ luật đă đưa ra, phụ tá Vũ Quí Hạo Nhiên phải thôi việc, đồng thời Ban Quản Trị đă khiển trách nghiêm khắc cùng biện pháp chế tài 2 người: chủ nhiệm và chủ bút.
    Các nhận xét:
    "Lỗi lầm nghiêm trọng" là do "tai nạn", tức là do sự việc xảy ra gây thiệt hại ngoài ư muốn, hay nói rơ hơn là ngoài chủ trương và cố ư tạo ra của tờ báo. Điều nầy không gây tin tưởng, v́ trước đây cũng đă xảy ra 2 "tai nạn" có nội dung tương tự, ngoài ư muốn trên tờ Người Việt.
    Một ư kiến cho rằng, Chủ tịch Hội Đồng Quản trị là ông Phan Huy Đạt nghiêm khắc khiển trách chủ nhiệm cũng là ông Phan Huy Đạt là nghĩa làm sao? Một cách chơi chữ khó hiểu.

    4.2. Phần phát biểu của người tham dự
    Có nhiều ư kiến phát biểu khác nhau. Xin ghi lại một vài ư chính.
    - Bác sĩ Trần Văn Cảo, nguyệt san Diễn Đàn Giáo Dân, "Lời xin lỗi trên báo ngày 12-7 không chân thành, không đúng mức và không đúng lúc".
    Từ ngữ được chú ư là "không chân thành", được hiểu là không thật tâm, không thành thật, có nghĩa là giả dối hay gian trá… đó là t́nh trạng mà một tờ báo không nên có.
    - Cựu trung tá Phạm Đ́nh Cung nhấn mạnh: "Đăng lá thơ của Sơn Hào (trên báo Người Việt) là một thái độ coi thường mọi người, giữa một cộng đồng tỵ nạn toàn cựu tù cải tạo".
    - Ông Phan Tấn Ngưu, Chủ tịch Liên Hội Cựu Chiến Sĩ, hỏi thẳng: "Công ty Người Việt có chịu áp lực của bất cứ thế lực nào không?"
    Chủ nhiệm Phan Huy Đạt trả lời: "Không có thế lực bên ngoài ảnh hưởng vào". Làm việc với quy chế tập thể "mọi quyết định phải được mang ra bàn thảo và bỏ phiếu. Việt Cộng muốn lọt vào công ty cũng khó lắm, và nếu có lọt vào được, th́ cũng không làm ǵ được, v́ làm ǵ cũng phải vote".
    Nhận xét. Lời tuyên bố nầy "dấu đầu ḷi đuôi", tự khai và công nhận cái "lỗi nghiêm trọng" của bài viết Sơn Hào cũng được bàn bạc và vote. VC không làm ǵ được, ngoài bài viết phỉ báng VNCH như trên.
    - Một câu hỏi ngoài chủ đề, nhưng có ư nghĩa. Ông Trần Phong Vũ hỏi Người Việt: "Hai ông Etcetera Nguyễn, tổng thư kư Việt Weekly và Nguyễn Phương Hùng, là 2 người mà ai cũng biết đă công khai hợp tác với phía bên kia (Việt Cộng trong nước), tại sao lại có mặt ở đây?
    - Đinh Quang Thái Anh trả lời: "Hai nhân vật nói trên không có ghi trong danh sách được mời, nhưng v́ tinh thần tự do báo chí, không thể cấm hay ngăn cản sự có mặt của họ, cho dù họ đă chọn một chiến tuyến khác với tập thể người tỵ nạn".
    Câu trả lời trên cho thấy báo Người Việt chấp nhận cho người bên kia chiến tuyến (VC) vào tham dự sinh hoạt của tờ báo. Câu trả lời huề vốn, thay v́ trả lời "có mời" hay "không mời", th́ trả lời là họ không có tên trong danh sách được mời. Không có tên cũng có thể là có mời mà không ghi tên vào danh sách cũng được vậy.

    4.3. Lá thơ xin lỗi của báo Người Việt
    Thư Xin Lỗi (Ngày 12-7-2012)
    Của Chủ Nhiệm nhật báo Người Việt
    Kính gửi quư độc giả, quư đoàn thể tổ chức cựu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Ḥa.
    Nhật báo Người Việt mới phạm một lỗi nặng nề nên chúng tôi viết thư này để xin lỗi toàn thể cộng đồng.
    Ngày Chủ Nhật vừa qua, mục thư Độc Giả trên báo Người Việt đă in một lá thư với lời lẽ hàm hồ có lợi cho chế độ cộng sản và c̣n xúc phạm toàn thể quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Ḥa. Những ư kiến và lời lẽ đó hoàn toàn trái ngược với lập trường mà nhật báo Người Việt vẫn theo đuổi từ hơn 30 năm qua.
    Chúng tôi trân trọng gửi tới quư vị cùng toàn thể đồng bào lời xin lỗi chân thành của cá nhân tôi và nhật báo Người Việt.
    Lỗi lầm đáng tiếc trên xảy ra là do nhân viên phụ trách chọn Thư Độc Giả. Sau khi t́m hiểu sự việc, chúng tôi đă quyết định ngưng việc người phạm lỗi.
    Ngoài ra, Hội Đồng Quản Trị Công Ty Người Việt đă nghiêm khắc khiển trách và chế tài những người liên đới trách nhiệm, gồm Chủ Nhiệm và Chủ Bút.
    Chúng tôi sẽ cố gắng có thêm biện pháp ngăn ngừa những sai lầm như vậy trong tương lai, tiếp tục cùng toàn thể đồng bào đấu tranh xóa bỏ chế độ cộng sản độc tài, xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do.
    Chúng tôi trân trọng bày tỏ ḷng biết ơn quư độc giả và thân hữu đă cho biết ngay phản ứng về lá thư độc giả nêu trên trong mấy ngày qua; và một lần nữa mong toàn thể quư vị lượng thứ.
    Phan Huy Đạt.
    Mặc dù báo Người Việt đă có những lời xin lỗi, những biện pháp chế tài và những lời hứa hẹn, nhưng các đoàn thể không c̣n tin tưởng vào tờ báo nầy nữa, bởi v́, đây không phải là lần đầu tiên, mà trước đây báo Người Việt đă có nhiều lần vi phạm tương tợ. Nhưng cụ thể nhất là sự liên hệ của báo Người Việt với Việt Cộng trong nước, qua bằng chứng 2 tấm h́nh ông Đỗ Ngọc Yến ngồi làm việc chung với cán bộ cao cấp Nguyễn Tấn Dũng.

    5* Báo Người Việt nhục mạ lá cờ Việt Nam Cộng Hoà năm 2008

    5.1. Vụ việc
    Trong số báo Xuân Mậu Tư 2008, ở trang 194, báo Người Việt đă đăng một bài viết có kèm theo tấm h́nh cái chậu rửa chân, trong ḷng chậu có vẽ 3 sọc đỏ trong cái nền vàng, tạo h́nh tượng rơ rệt là lá cờ màu vàng 3 sọc đỏ của VNCH. Cái chậu ngâm nước dơ bẩn do rửa chân và lá cờ nằm dưới sự chà đạp của muôn người khách của tiệm Nail.
    Người Việt tỵ nạn CS cho rằng h́nh tượng đó có ư đồ nhục mạ VNCH. Tại nhiều tiểu bang HK, Cờ Vàng được công nhận là biểu tượng của chính nghĩa, trong việc đấu tranh đ̣i tự do, dân chủ, nhân quyền cho đồng bào VN trong nước. V́ thế, VC trong nước thường xuyên đánh phá các phong trào dân chủ của NV Hải Ngoại. Cho rằng, tấm h́nh lá cờ trong chậu rửa chân chứa nước dơ bẩn và bị chà đạp là có mục đích đánh phá người VNCH tỵ nạn. Và báo Người Việt là cơ quan, là phương tiện truyền bá, phổ biến việc đánh phá bằng cách nhục mạ đó.
    Tác giả h́nh cái chậu rửa chân đó là họa sĩ Huỳnh Thủy Châu (bút hiệu Trần Thủy Châu).
    "Sau những vụ biểu t́nh phản đối, tờ báo có lời xin lỗi và thay thế Tổng thư kư Vũ Ánh, nhưng ít lâu sau đó, đương sự đuợc thăng lên chức Chủ bút".

    5.2. Những cuộc biểu t́nh kéo dài 30 tháng
    Kể từ ngày 26-1-2008, nhiều cuộc biểu t́nh chống báo Người Việt nổ ra không ngừng, kéo dài 30 tháng. Hướng dẫn các cuộc biểu t́nh là các ông Ngô Kỷ, Đoàn Trọng…

    5.3. Những phản ứng về vụ việc
    * Dân biểu Trần Thái Văn
    "Đồng cảm với ông Ngô Kỷ, dân biểu Trần Thái Văn của bang California nói rằng: "Tấm h́nh cái chậu rửa chân nầy đă gây phiền nảo cho các đồng hương, các hội đoàn, và các cựu quân nhân. Ông yêu cầu các thành viên của báo Người Việt cần "nổ lực chân thành hơn" để đáp ứng yêu cầu của những người biểu t́nh.
    * Ông Phan Tấn Hải, Tổng thư kư tờ Việt Báo
    Ông Phan Tấn Hải, Tổng thư kư tờ Việt Báo, có cơ sở tọa lạc bên cạnh tờ Người Việt, đă chứng kiến việc xảy ra, nói rằng: "Theo quan điểm cá nhân, báo Người Việt xin lỗi như vậy là đủ cho vị trí của một công ty. Ngoài ra, họ cũng đă thu hồi sản phẩm và sa thải những nhân vật có trách nhiệm. Về phương diện công khai th́ có lẻ chưa đủ. Đáng ra phải có thời gian thông báo và có cuộc họp khoáng đại với các giới chức cộng đồng, để các nhân vật quan tâm có cơ hội bày tỏ thái độ một cách thẳng thắn."
    Một nhận xét. "Là người viết văn, làm thơ và thưởng thức nghệ thuật, ông Phan Tấn Hải cũng không cảm thụ h́nh thức nghệ thuật nầy. "Tiểu phẩm chậu rửa chân có h́nh cờ vàng 3 sọc đỏ, đó chính ra là một ư tưởng ngầm, một thái độ nhiều hơn… và thực ra không có ǵ là nghệ thuật cả".

    5.4. Chính phủ Mỹ bảo đảm quyền biểu t́nh ôn ḥa
    Ông Biện lư Quận Cam thăm các ṭa báo
    Thứ tư 16-4-2008, trước những cuộc biểu t́nh kéo dài chống báo Người Việt, về việc nhục mạ lá cờ VNCH, ông Biện lư Quận Cam, Tony Rackauckas đến thăm các nhà báo Người Việt, Viễn Đông và Việt Báo. Ông Biện lư cho biết, có nghi ngờ về việc gián điệp nước ngoài đang t́m cách lủng đoạn, chia rẽ, làm mất ḥa khí để phân tán sức mạnh cộng đồng tại đây. Ông cho biết, FBI đang mở cuộc điều tra về trường hợp nghi ngờ nầy.
    Ông Tony Rackauckas cũng cho biết, việc biểu t́nh chống báo Người Việt có vẻ ôn hoà, như thế không có ǵ phạm luật. Ông nói, quyền biểu t́nh là dân quyền và chính phủ Mỹ bảo đảm cho người dân có quyền nầy.
    Tóm lại, chính quyền Quận Cam đă nghi ngờ có bàn tay của gián điệp Việt Cộng quậy phá. Hai chữ "nghi ngờ" thường để chỉ những can phạm chưa được toà kết tội, gọi là "nghi can". (The suspect). Dân gian thường nói, không có lửa th́ làm ǵ có khói. Khi đă có khói th́ phải có lửa. Khói và lửa là một cặp "phạm trù" chỉ nguyên nhân và kết quả.

    5.5. Những vụ việc khác
    - Năm 1998, 150 người biểu t́nh trước ṭa báo Người Việt để phản đối báo nầy đăng h́nh Lăng Hồ Chí Minh.
    - Năm 2005, nhà văn Trần Mạnh Hảo trong nước v́ tích cực góp ư thẳng thắn chỉ trích đảng, nên bị trù dập, loại ra khỏi Hội nhà văn, th́ năm 2005, ông Trần Mạnh Hảo phản đối tờ Người Việt Online trong ngày 9-5-2005, đă đăng liên tục 2 bài "Chân tướng Trần Mạnh Hảo" về việc báo nầy bịa đặt 11 chuyện nhằm hạ nhục và đánh phá nhà văn Trần Mạnh Hảo. Việc làm nầy đúng với chủ trương của chính quyền trong nước.
    - Báo Xuân năm Bính Tuất 2006, báo Người Việt bị cáo buộc đăng bài thơ ca tụng lănh tụ Việt Cộng trong nước.
    "Can Bính Tuất niên đă rơ Mười
    Anh hùng hào Kiệt thế phân đôi
    Khải hoàn Lương đạo An bang Mạnh
    Minh Triết trời nam tỏ rạng ngời"

    Những từ ngữ ca tụng là: anh hùng hào kiệt, khải hoàn (thắng trận trở về), lương đạo (lương là tốt: lương tâm, lương tri, lương duyên. bất lương là không tốt) an bang (giữ yên ổn đất nước), trời nam tỏ rạng ngời.

    6* Về 2 tấm h́nh ông Đỗ Ngọc Yến làm việc với Nguyễn Tấn Dũng

    Đỗ Ngọc Yến, cố chủ nhiệm báo Người Việt chụp h́nh với lănh sự Việt cộng Nguyễn Xuân Phong (h́nh trái), và h́nh đang làm việc (báo cáo?) với Nguyễn Tấn Dũng (lúc tên này c̣n là phó thủ tướng) (h́nh phải).

    Ngày thứ ba 25-3-2008, trong chương tŕnh của đài SBTN, phát h́nh buổi tối, luật sư Đỗ Phủ phỏng vấn ông Phan Huy Đạt và cô Đỗ Bảo Anh, chủ bút nhật báo Người Việt. Khi đề cập tới hai tấm h́nh, LS Đỗ Phủ hỏi thẳng: "Tại sao ông Đỗ Ngọc Yến lại đi chụp h́nh với Nguyễn Tấn Dũng, và tại sao, sau khi "phỏng vấn" trở về không viết một bài tường thuật nào cả?".
    Ông Phan Huy Đạt nói: "Ông Yến là nhà báo "ṭ ṃ", ông có thể đi bất cứ đâu, gặp bất cứ ai, nếu thấy có thể quan sát, nhận xét và thu thập các dữ kiện làm background (hiểu theo nghĩa hậu trường) cho việc viết tin tức và b́nh luận trong tờ báo. V́ Nguyễn Tấn Dũng chỉ nói những lời tuyên truyền, nên ông Đỗ Ngọc Yến (ĐNY) muốn gặp tận mặt bất cứ ai ai, để xem con người, cách ăn nói, thái độ cử chỉ cụ thể như thế nào. Đó là lư do ông gặp nhân viên chính phủ VC".
    Ông Phan Huy Đạt binh vực ông ĐNY là chuyện b́nh thường của người nhân viên đối với ông chủ, nhưng những lời binh vực không thuyết phục, v́ nó sai bét.

    6.1. Những cái sai như sau:
    1. Cái sai thứ nhất. "Ông Đỗ Ngọc Yến là một người ṭ ṃ".
    Ông ĐNY có "ṭ ṃ" hay không, th́ chỉ có những người thân cận mới biết, nhưng đa số độc giả không biết được. Vậy, ngoài những thuộc viên, người thân cận ra, th́ không có nhân chứng để xác nhận sự việc. Xem như ngụy biện.
    2. Cái sai thứ hai. Trích cái sai:
    "Ông có thể đi bất cứ nơi đâu và gặp bất cứ ai nếu thấy có thể quan sát"
    Cái sai là, dùng một câu nói rất tổng quát để chỉ một trường hợp cụ thể duy nhất là, mục đích của việc gặp Nguyễn Tấn Dũng, là trật lất. Đó là, không phải bất cứ tên cha căn chú kiết nào muốn gặp nhân vật số hai trong chính phủ VC là Nguyễn Tấn Dũng cũng được đâu. Ông ĐNY là một nhà báo Việt Nam ở Cali, ông có thể gặp những người quen thuộc, những người cần nhà báo, những người sợ nhà báo bươi móc việc làm của họ, ông có thể gặp những vị dân cử Mỹ ở đơn vị bầu cử địa phương… trái lại, đối với những nhà chính trị Mỹ ở các nơi khác, th́ dưới mắt họ, một người VN tỵ nạn ở Cali chả có thớ nào cả. Do đó, bảo rằng "ông có thể đi bất cứ nơi đâu, gặp bất ai" là hoàn toàn không đúng.
    3. Cái sai thứ ba. Trích cái sai "V́ Nguyễn Tấn Dũng chỉ nói những lời tuyên truyền nên ông muốn gặp tận mặt để xem con người, cách ăn nói, thái độ cư xử như thế nào".
    Cái sai căn bản là, trong tấm h́nh, ghi ông là chủ toạ buổi làm việc. Không phải là một cuộc gặp mặt để t́m hiểu, không phải là một cuộc họp báo, không phải là một cuộc đối thoại tay đôi để nhận xét. Mà đó là một buổi họp làm việc trang trọng, nghiêm túc, buổi làm việc kéo dài nên mới có những ly nước để giải khát. Trang trọng v́ mọi người đều mặc complet, ngoài Nguyễn Tấn Dũng (NTD) c̣n có ít nhất 7 người phụ tá, nhân viên liên hệ ngồi ở phía sau. Trước mặt mỗi người đểu có giấy, viết, hồ sơ… Đặc biệt, trước mặt NTD c̣n có một xấp giấy tờ, hồ sơ để đọc theo dơi. Đầu bàn bên trái có cái máy ghi âm xem như biên bản lưu lại buổi làm việc. Nguyễn Tấn Dũng ngồi ở vị trí của một tham dự viên, chứ không phải là chủ toạ.
    Năm 1998, NTD là Ủy viên Bộ Chính Trị, Phó Thủ tướng thường trực của TT Phan Văn Khải.
    Vậy buổi làm việc của ông ĐNY bàn về nội dung ǵ?
    - Không phải là các vấn đề của Hoa Kỳ về chính trị, quân sự, kinh tế, v́ ông ĐNY không có khả năng đó.
    - Không phải là các vấn đề của thế giới.
    - Mà chủ toạ Đỗ Ngọc Yến chỉ có khả năng báo cáo công tác của ḿnh trong nhiệm vụ được giao phó. Theo lề lối làm việc của VC, là báo cáo, nêu nhận xét đánh giá ưu khuyết điểm và nêu ra phương hướng hoạt động trong thời gian tới. Nghề của ông là báo chí, nhiệm vụ hướng dẫn dư luận, kín đáo phổ biến đường lối chủ trương của đảng dưới chiêu bài chống cộng. C̣n những vấn đề chính trị, an ninh th́ đă có những chuyên viên của toà đại sứ và lănh sự phụ trách, cùng với gián điệp chuyên nghiệp.
    4. Cái sai thứ tư. Ṭa lănh sự VC ở San Francisco không phải là nơi ai ai cũng có thể vào ngồi với cán bộ lănh đạo VC. Cụ thể là nhà báo chống cộng th́ không được vào. Nhà báo độc lập, không đáng tin cậy, không được vào. Vậy chỉ có cán bộ VC ngồi làm việc với cán bộ VC mà thôi. Buổi làm việc chỉ có ông ĐNY là nhà báo ở Mỹ, nên được xem như làm việc trong nội bộ và bí mật.
    5. Cái sai thứ năm. Trích cái sai: "V́ Nguyễn Tấn Dũng chỉ nói những lời tuyên truyền, nên ông ĐNY muốn gặp tận mặt để xem xét con người…"
    Đó chỉ thuần túy là một buổi làm việc về đường lối chủ trương và công tác của đảng VC, cho nên tất cả ngôn ngữ, thái độ, cử chỉ nhất nhất đều theo công thức của Đảng. Không phải là cơ hội để ông ĐNY vào ngồi chủ toạ để nhận xét cá tính NTD. Do đó, lời bào chữa chỉ là ngụy biện rẻ tiền, không thể tin được.
    6. Đi t́m cá tính Nguyễn Tấn Dũng là tào lao
    Cá nhân NTD không phải là điều cần thiết để ông ĐNY phải vào ngồi bàn chủ tọa để t́m hiểu. Những cán bộ cao cấp của cái đảng cướp của giết người, trong đánh tư sản, đẩy người đi kinh tế mới để cướp đoạt tài sản, một đảng có thành tích giết chết cả vạn đồng bào trong CCRĐ, một đảng tham nhũng, dùng chế độ công an trị để trấn áp nhân dân, đánh đập, tù đày những người yêu nước, th́ dù cho cái bản chất của cán bộ cao cấp có như thế nào đi nữa, họ cũng thuộc vào loại ác ôn.
    Cho rằng ĐNY đi t́m cá tính của NTD là tào lao và ngụy biện.
    Lời biện hộ của ông Phan Huy Đạt cho thấy h́nh ảnh của ông ĐNY, được cho là có làm việc cho Phủ Đặc Ủy Trung Ương T́nh Báo VNCH, số 3 bến Bạch Đằng, cũng giống như h́nh ảnh của nhà báo gián điệp thiếu tướng VC Phạm Xuân Ẩn vậy.

    * Tôi mới nhận được một email từ châu Âu, không biết thực hư ra sao, xin phổ biến để rộng đường dư luận:
    "Theo em hiểu biết được th́ Ông Phan Huy Đạt trước đây là một Giáo Sư dạy môn Sử Địa, sau đó ông Đạt đă học và có bằng Tiến Sĩ về Luật, và ông đă làm việc cho tờ báo Người Việt tại Mỹ. Ông rất nổi tiếng trong giới thân hào đang sống tại Cali. Nhưng có lẽ không ai hay biết rằng Ông Đạt lại chính là cháu ruột của Ông Phan Huy Lê là một Sử Học Gia nổi tiếng phục vụ trung thành cho cho chủ thuyết Cộng Sản Mác Xít (Karl Marx and Lenin).
    Họ vẫn thường xuyên hợp tác với nhau tại Hà Nội." (hết trích)


    6.2. Trích lời ông Ngô Kỷ nói về 2 tấm h́nh
    Nguyên văn như sau:
    "Về tấm h́nh Chủ nhiệm báo Người Việt Đỗ Ngọc Yến ngồi chủ tọa phiên họp bí mật với Phó Thủ Tướng Cộng Sản Nguyễn Tấn Dũng và Tổng Lănh Sự Cộng Sản Nguyễn Xuân Phong vào năm 1998, hiện nay tôi c̣n có thêm bằng chứng rất rơ ràng là tại Mỹ vào năm 2003, Chủ nhiệm báo Người Việt Đỗ Ngọc Yến đă họp bí mật với tên Nguyễn Đ́nh Bin, Uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, Thứ trưởng Thường trực Bộ Ngoại giao, và kiêm chức Chủ nhiệm Uỷ ban về người Việt Nam ở nước ngoài. Tên Thứ trưởng Nguyễn Đ́nh Bin này đă họp mật với Đỗ Ngọc Yến để bàn thảo kế hoạch phổ biến và thực thi Nghị Quyết 36 của Cộng Sản Việt Nam mà Thứ trưởng Nguyễn Đ́nh Bin giữ vai tṛ lănh đạo kế hoạch. Trong thời gian sắp tới đây, tôi sẽ tiếp tục công bố thêm các bằng chứng về sự liên hệ giữa công ty báo Người Việt và cộng sản Việt Nam, mà ngoài Đỗ Ngọc Yến ra, c̣n có cả Luật sư Phan Huy Đạt, đương kim chủ nhiệm báo Người Việt. Những điều tôi nêu ra ở trên là sự thật, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm về lời tuyên bố của tôi." (Hết trích)

    6.3. Câu hỏi của bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo
    "Ông ĐNY ngồi chủ tọa buổi họp với Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Xuân Phong với tư cách ǵ?
    - Việt Cộng? Việt gian? Hay Việt kiều yêu nước?"

    Theo tôi th́, ông ĐNY lănh trọn gói 3 thứ Việt đó. Chủ tọa buổi họp với cán bộ cao cấp, đó là Việt Cộng. Ông ĐNY là người Việt ở Mỹ, làm việc cho đảng CSVN, đó là Việt Kiều Yêu nước. Và cả 2 thứ Việt trên được gọi là Việt gian.

    6.4. Hai tấm h́nh ở hai thời điểm khác nhau
    Hai tấm h́nh được ghi 2 ngày chụp khác nhau, chứng tỏ ông ĐNY đă ra vào toà lănh sự nhiều lần. Tấm h́nh ông ĐNY mặc áo trắng đứng với Lê Quư Biên, Nguyễn Xuân Phong và Vơ Tá Chức được ghi là ngày 22-5-1998. Tấm h́nh mặc complet ngồi chủ toạ có Nguyễn Tấn Dũng, ghi ngày chụp bằng mực đỏ là 10-10-1998.
    Tóm lại, qua 2 tấm h́nh, không ai có thể phủ nhận những điểm sau đây:
    1. Ông ĐNY đă đến toà lănh sự VC ở San Francisco ít nhất 2 lần.
    2. Ông ĐNY có liên hệ công tác với cán bộ lănh đạo đảng CSVN qua buổi họp nghiêm túc với cán bộ cao cấp VC.
    3. Từ đó, tất cả những lời binh vực cho ông ĐNY chỉ là tào lao và nguỵ biện. Và cũng từ đó, nhận ra bản chất của tờ báo Người Việt.

    7* Một câu hỏi chờ được nghe trả lời

    Bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo có câu hỏi đặt ra cho ông Đỗ Quư Toàn, Ngô Nhân Dụng, mà tôi rất mong muốn được nghe câu trả lời. Đối với tôi, ông Ngô Nhân Dụng là một bậc thầy b́nh luận, một nhân cách, một thần tượng, đă b́nh luận về mọi khía cạnh của thế giới, VN, về kinh tế, chính trị…, nhưng đó là việc bên ngoài, vậy ông thử b́nh luận về việc trong nhà xem sao? v́ thế tôi muốn học hỏi qua nhận định của ông trong việc trả lời câu hỏi "Trong lịch sử báo chí tỵ nạn, tại sao báo Người Việt của ông lại "vướng" quá nhiều sơ hở về kỹ thuật, gây tranh luận và xáo trộn trong cộng đồng, về vấn đề quốc – cộng như thế?" (Đào Nương Hoàng Dược Thảo)

    8* Kết

    Nh́n vào toàn bộ vụ việc, với những sự việc cụ thể và dựa vào những ư kiến, những nhận xét của nhiều người th́ có thể đúc kết lại như sau:
    Các tổ chức, đoàn thể và các nhà hoạt động c̣n nghi ngờ tờ Người Việt về những điểm:
    Nghi ngờ về sự liên hệ của tờ Người Việt với đảng Việt Cộng trong nước.
    Nghi ngờ về sự thành thật.
    Nghi ngờ về các biện pháp chế tài.
    Nghi ngờ về những lời hứa, cam kết trong nghiệp vụ.
    Và ngay cả ông Tây ở Cali, Tony Rackauckas, Biện lư Quận Cam cũng nghi ngờ có gián điệp nước ngoài xâm nhập, phá hoại cộng đồng người Việt ở Cali trong các vụ biểu t́nh chống báo Người Việt nữa.

    Trúc Giang MN
    Nguồn

  8. #58
    Member
    Join Date
    01-05-2011
    Posts
    1,401

    Lại thêm một nhà báo Mỹ gốc Việt lên tiếng

    Kiến nghị gởi cộng đồng Nam California

    ...

    Trong cộng đồng ở California cũng có một số tên tuổi mà xưa nay tôi quư mến như luật sư Nguyễn Xuân Nghĩa của phong trào Hưng Ca. T́nh cảm cá nhân th́ đă quư mến nhau, thế mà nghe những nhận định của anh về vụ việc này khiến tôi vừa băn khoăn vừa thất vọng. Ở vị trí của anh, đáng ra không cần phải chủ tŕ một phiên họp cộng đồng như thế. Tôi cũng thấy những tên tuổi khác vốn ôn ḥa và biết chuyện lại kư tên vào những văn thư lên án báo Người Việt một cách đầy cảm tính. Nếu quư vị cộng đồng không điều chỉnh cảm xúc, soi xét lương tri mà tuỳ hứng sa đà theo những luận điệu thô bạo, quy chụp, kết bè kết phái th́ quư vị đă tự làm hoen ố tên tuổi và nghĩa khí của chính ḿnh.
    ...

    Cộng đồng là nơi mang tính bao dung và xây dựng. Cộng đồng tuyệt đối không phải là nơi dung dưỡng cho xu hướng phá họai làm nơi nảy nở cho những tham vọng lưu manh và bất chính.

    Trần Đông Đức
    Chủ Bút
    Người Việt Đông Bắc

    Theo Facebook Trần Đông Đức

    Đọc cả bài tại đây:
    Nguồn

  9. #59
    JNguyencali
    Khách

    Xin ngoài lề ( của thread ) chút xíu ...

    Quote Originally Posted by DanGong View Post
    Kiến nghị gởi cộng đồng Nam California

    ...

    Trong cộng đồng ở California cũng có một số tên tuổi mà xưa nay tôi quư mến như luật sư Nguyễn Xuân Nghĩa của phong trào Hưng Ca. T́nh cảm cá nhân th́ đă quư mến nhau, thế mà nghe những nhận định của anh về vụ việc này khiến tôi vừa băn khoăn vừa thất vọng. Ở vị trí của anh, đáng ra không cần phải chủ tŕ một phiên họp cộng đồng như thế. Tôi cũng thấy những tên tuổi khác vốn ôn ḥa và biết chuyện lại kư tên vào những văn thư lên án báo Người Việt một cách đầy cảm tính. Nếu quư vị cộng đồng không điều chỉnh cảm xúc, soi xét lương tri mà tuỳ hứng sa đà theo những luận điệu thô bạo, quy chụp, kết bè kết phái th́ quư vị đă tự làm hoen ố tên tuổi và nghĩa khí của chính ḿnh.
    ...

    Cộng đồng là nơi mang tính bao dung và xây dựng. Cộng đồng tuyệt đối không phải là nơi dung dưỡng cho xu hướng phá họai làm nơi nảy nở cho những tham vọng lưu manh và bất chính.

    Trần Đông Đức
    Chủ Bút
    Người Việt Đông Bắc

    Theo Facebook Trần Đông Đức

    Đọc cả bài tại đây:
    Nguồn
    Xin góp ư với DG :

    Khi Copy & Paste bài từ site khác về - Xin POST nguyên bài , và cuối bài th́ đưa link/ nguồn

    Lư do đơn giản ( và tế nhị nữa ) , khi chỉ paste vài hàng rồi muốn người đọc bấm vào link ---> đưa qua site khác - chẳng khác nào đang chơi tṛ quảng cáo cho site đó ! ( Tôi thấy Anh hay thường làm vậy , mặc dù không cố t́nh )

    Chỉ là góp ư ,

    JN

  10. #60
    Member
    Join Date
    22-09-2011
    Posts
    35
    Là một tờ báo lớn, Báo Người việt đă làm đúng chức năng thông tin khi cho những quan điểm trái nghịch được thể hiện, tôi chẳng hiểu hà cớ ǵ mà báo Người Việt sau đó lại phải xin lỗi cộng đồng, đuổi người trách nhiệm (có lẽ họ lo sợ phản ứng của một số người). Nhiều người bạn tôi viết thư cho biết có người c̣n doạ sẽ có cuộc biểu t́nh trước củă bổn báo???
    Thiết nghĩ việc đưa ra quan điểm trái nghịch là việc phải có trong một xă hội tự do dân chủ. Đây cũng không phải trường hợp đầu tiên và duy nhất báo chí Việt ngữ ở hải ngoại đưa ra những quan điểm khác nhau về cuộc chiến tranh ở Việt Nam. Vậy tại sao một số người lại nhay dựng lên trược vụ việc này như vây? Họ có động cơ ǵ chăng?

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 28-02-2012, 11:07 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 12-12-2011, 04:03 PM
  3. Replies: 7
    Last Post: 27-03-2011, 08:37 AM
  4. Replies: 9
    Last Post: 09-09-2010, 09:41 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 08-09-2010, 03:16 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •