Không dám đâu ạ
Căn pḥng đang quét vôi, sơn sửa lại chưa kịp khô. Tối hôm trước, Ông chồng say rượu về khuya, đụng phải làm hỏng vài chỗ.
Sáng hôm sau, Bà vợ c̣n mặc đồ ngủ, vẫy anh thợ sơn đang lúi cúi làm việc pḥng bên mà bảo:
- Nè anh thợ sơn ! Vào đây tôi chỉ cho anh coi những chỗ ông nhà tôi tối qua say quá về dờ dẫm tứ tung vào cả ... !
Anh thợ sơn đỏ mặt, rụt rè thưa:
- Thưa bà, quả thật tôi không dám ... lỡ ông bắt được th́ khốn .
- ???
Hết cách từ chối
Một doanh nghiệp mới thành lập có nhu cầu tuyển dụng nhân viên văn pḥng. Họ treo một tấm biển ngoài cửa sổ trụ sở công ty, có ghi hàng chữ sau:
"TUYỂN DỤNG: Mọi ứng viên đều có cơ hội nếu: Đánh máy thành thạo , sử dụng tốt máy vi tính , biết một ngoại ngữ "
Một con chó hoang đi qua trụ sở công ty nh́n thấy bảng quảng cáo liền đẩy cửa đi vào. Nó ngước nh́n người lễ tân, vẫy đuôi, bước lại chỗ tấm biển và kêu rít lên.
Hiểu ư, người lễ tân liền gọi trưởng pḥng tới. Ông ta cực kỳ ngạc nhiên khi biết ứng viên là một con chó. Tuy nhiên, v́ vị khách bốn chân này có vẻ rất quyết tâm, ông vẫn cho nó vào pḥng riêng để phỏng vấn. Đầu tiên, ông từ chối:
- Một chú cún con không thích hợp cho vị trí này. Công việc đ̣i hỏi ứng viên phải biết đánh máy.
Con chó chạy lại chỗ máy chữ và soạn thảo một lá thư hoàn chỉnh. Nó lấy tờ giấy ra và chạy lại đưa cho ông trưởng pḥng rồi nhảy lên ghế ngồi chễm chệ.
Ông trưởng pḥng choáng váng nhưng vẫn t́m lư do khác:
- Tấm bảng quảng cáo nêu rơ, ứng viên cần phải thành thạo máy vi tính.
Con chó chạy lại chỗ đặt máy tính, thao tác một cách cực kỳ ngon lành và hoàn tất một biểu mẫu tính thuế hoàn chỉnh.
Lần này, ông trưởng pḥng nói không nên lời. Nghẹn giọng mất một lúc, ông mới lên tiếng:
- Tôi thấy rằng cậu là một chú chó rất, rất thông minh và có một số khả năng thú vị. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể giao công việc này cho cậu được.
Con chó nhảy xuống ghế, chạy lại chỗ một bản copy của bảng quảng cáo tuyển dụng và đặt chân trước lên ḍng chữ: Mọi ứng viên đều có cơ hội.
Ông trưởng pḥng nhún vai:
- Đúng vậy, nhưng công việc c̣n yêu cầu ứng viên phải biết một ngoại ngữ.
Con chó nh́n ông trưởng pḥng một cách b́nh thản và cất tiếng: Me..e..e..o..o..o!
Nhất, nhị, tam, tứ .... hỉ
Một anh học tṛ Kinh Bắc vào Huế đi thi. Cũng như nhiều học tṛ xứ Quảng, chàng “thấy cô gái Huế mà bước đi không đành”. Sau khi thi đỗ chàng đă cưới một cô trong số cô làm chàng “không đành bước đi” ấy.
Đêm tân hôn. Như các cô dâu khác, sau giây phút e lệ ban đầu, xong việc nàng vô cùng sung sướng và tự tin hẳn, thỏ thẻ bảo chồng:
- Xong hỉ!
Trong giây phút hạnh phúc chàng quên mất “hỉ” tiếng Huế là “nhỉ”. Nên tưởng vợ nói “song hỉ” theo nghĩa: “song” là hai, “hỉ” là điều vui sướng. Chàng bèn chiều vợ, gắng “hỉ” lần nữa...
Cô vợ buồn ngủ quá bèn nhắc:
- Ngủ hỉ!
Tuy mệt lắm rồi, nhưng cũng như bao anh chồng khác, tính sĩ diện khiến chàng vùng lên cố gắng cho đủ “ngũ hỉ”. Trời ạ! 5 lần, đến vua Minh Mạng xưa cũng chỉ thế là cùng. Không ngờ, đến lần thứ 5 th́ chiếc giường không chịu được gánh nặng của hạnh phúc nên sập cái rầm. Vợ chàng nói:
- Sập hỉ!
Tưởng nàng bảo “thập hỉ”, cựu học tṛ của chúng ta sợ quá lăn ra... ngất luôn!
Bookmarks