Người cũ đau ḷng vô cùng tận mà phải... chê bác Phúc cái post này nghen.
Cơ thể con người tự phát sinh ra sự miễn nhiễm là đúng. Nhưng cơ thể con người không có khả năng phát sinh ra miễn nhiễm với những chất hoá học độc hại.
"Sống mạnh, sống dai, thân thể vạm vỡ" ... là đầy cảm tính, không có cơ sở khoa học ǵ cả. Có lẽ trong 1,000 người mới có 1 người ăn uống bừa băi không hợp vệ sinh mà thân thể vạm vỡ, sống mạnh, sống dai mà thôi.
Chiều cao người Việt Nam thuộc top 5 nước thấp nhất thế giới:
http://thanhnien.vn/doi-song/chieu-c...oi-711739.html
Ḍm thanh niên ở VN bây giờ, 10 anh là hết 9 anh lưng dài, chân ngắn, ngực lép, mông teo, tướng tá lóc chóc chẳng có chút nam tính. Phần lớn thanh niên Việt Nam không chơi thể thao, không tập thể dục thể thao ǵ cả. Thanh niên mà đi bộ 1-2 km là kêu than mệt mỏi, từ nhà đi ra đầu ngơ 500-600 mét cũng tót lên xe máy góp phần vô nạn kẹt xe, gây thêm ô nhiễm không khí; đi xe đạp 4-5 km là kêu than cực khổ nọ kia. Thật không thấy thanh niên xứ nào mà lười biếng hoạt động cơ thể như thanh niên nước Việt.
Ở đâu người cũ không biết chứ ở Mỹ này người cũ thấy mấy đứa con bác sĩ đứa nào đứa nấy cũng to đùng, khoẻ như voi v́ ăn uống đầy đủ và có điều kiện tham gia các chương tŕnh thể dục thể thao trong trường từ bé (swimming team, tennis team, track team, soccer team, water polo team, football team, basketball team....). Tham gia mấy cái team này cha mẹ rất mất thời gian đưa đón con đi tập dượt hàng ngày, và phải có mặt trong các cuộc thi đấu để ủng hộ, khích lệ con. Đáng tiếc là một số cha mẹ Việt ít quan tâm đến thể thao, họ lo làm ăn kiếm tiền nhiều hơn, bắt con học chữ nhiều hơn là đầu tư thời gian để tham gia vào các chương tŕnh thể thao cùng con cái. Chơi thể thao không chỉ là giúp con phát triển thể lực, nó c̣n dạy cho trẻ tính kỷ luật, trách nhiệm, tự tin, tính hơp tác và tinh thần đồng đội.
.
Bookmarks