Gió Cùng Gió
Tôi hồn gió, c̣n em đây cũng gió
Ngọn gió lành muôn thuở của yêu thương
Hai chúng ta đang lướt cơi ngàn phương
T́nh cờ gặp trên đường bay viễn mộng!
Em thổn thức tiếng ḷng trong biển sống
Bằng nhớ nhung, vương vấn với đợi chờ
C̣n tôi th́ từ đỉnh ngọn chơ vơ
Nhẹ đáp xuống bên bờ xanh êm ả
Xung quanh ta ngàn hoa treo cành lá
Muôn sắc màu loang toả vị hương say
Tôi bàn tay, em cũng duỗi bàn tay
Cùng lắc nhẹ đó đây theo ngày tháng…
Có phải chăng bao lần em buồn chán
Kiếp phong trần loáng thoáng lững lờ trôi
Chỉ du dương lui tới tặng cho đời
Riêng thân ḿnh chơi vơi sầu lặng lẽ?!
Vậy mà sao dỗi hờn trên vách đá
Giữa chon von rỉ rả tiếng chênh vênh
Như nỗi ḷng của kẻ chỉ ḿnh ên
Ôm trăn trở bồng bềnh không điểm tựa…
T́m phôi lăng, vào hiên em vuốt nhẹ
Tóc, tay ai rồi khe khẽ th́ thầm
Khúc nhạc t́nh da diết ở con tim
“Em có lạnh không em”! Nầy em hỡi!
Ôi! T́nh cờ bay ngang, nghe giọng nói
Quá ngọt ngào, an ủi bóng cô đơn
Tôi thấy ḷng xúc động trổi từng cơn
Phải chi được khảy đờn như thế đó
Tôi sẽ tặng cho người… mang hồn gió...
12/11/2016
Nguyễn Thành Sáng
Bookmarks