ngày 17 - 07 - 2018 ... trời lngx đngx mây bay.. OAT = +25 oC...
đàn trẻ mói từ ngoài khách sạn về nhà tụ họp.. đàn cháu bé văn ḅ quanh nhà ḥ hét t́m nhau...
cả một chuỗi ngày vui chơi trong náng hạ.. c̣n tuổi già như lăo hủ.. khép bờ mi th́ lại nhớ đến mùa hè của thời sinh viên.. khi mùa hè tới phải trở về nhà.. hay như đi chơi cùng bè bạn.. từ Paris đi ra các tỉnh lỵ ... cảnh sinh viên vai đep ba lô khăn gói đứng ven đường giơ tay vẫy những chiếc xe đi qua để xin quá giang ... vacances romaines.. là thế.. romainces là một tĩnh từ(adjectif) tuy viết giống như tên của từ Rome= >Romain và romaines.. thật thơ mộng và t́nh nghĩa.. đẹp đẹp lắm.. Những ai đă từng du học và mùa hè đi hitche-hike.. c̣n gọi là xin quá giang trên đất Auchau xa xưa đều đa số đă trả nghiệm và chắc đều cũng đă cảm nhạn và giữ trong ḷng cái đẹp vô tư và cái t́nh nghĩa vô tư của đám sinh viên tḥi đó .. sao mà nó.. đẹp đến thế !
rieng nmq th́ trên đường vè quê ngoại từ Paris về Bỏrdeaux... hôm đó (1962..?) thật không ngờ lại đón trúng chuyến xe của gia đ́nh người bạn cùng học..
Chiếc xe familiale 203 ngừng lại ngay trước mặt.. cánh cửa kính nơi người lái xe quay xuống... tôi vội chạy đến bên và cúi chào..;
Kính chào ông bà.. tôi là sinh viên nghèo, muốn về quê.. xin ông bà rộng ḷng cho tôi dược quá giang...
-.. bonjour.. thế anh muốn về đâu cơ chứ.. có thuận dường không ?
-.. dạ quê của tôi ở Bordeaux.. thế ông bà và gia đ́nh sẽ đi về đâu liệu có thuận tiên cho tôi theo tới đâu ?? ngần ngừ..
-.. Coucou.. c'est toi... rồi có tiếng con trai...
-.. vrai.. c'est lui Coucou.. mon camarade..
-.. bonjour vous deux... votre famile.. vós... parents...
-oui... mon pere et ma mere...
Sau đó gia đ́nh này cho tôi quá giang v́ họ xuống montpellier.. th́ đi qua Bordeaux... đường tuy dài nhưng nhờ câu truyện làm quen nên trở thành ngắn.. và 2 ông bà cho tôi số điện thoại để liên lạc hẹn ngày trở lại Paris.. Sinh viên chúng tôi đổ ra khắp bốn phương Âu châu và huyền thoại Vacances romaines cũng đă thành phim vào khoảng năm 1955-57... đến nay đă 70 năm trôi qua.
Chúng tôi đă được lên lịch bay về Bỏrdeaux ngày 19-07.. hơn nữa đă quá vui khi hạnh ngộ gia đ́nh và đàn con thành đạt.. c̣n các bà th́ nay đă hiểu biết rơ ràng về cuộc đời lính chiến lưu động (groupe mobile) và khát vọng b́nh thường của con người..
Kỷ niệm của Paris với cuộc đời sinh viên cũng rất bay bướm và đẹp vô cùng.. nếu như chính bản thân chịu khó và hoạt bát.. từ cách tự trang trải cuộc sống như làm thêm đi đội chai Remy Martin .. Moet Chandon.. ngeenh ngang trên pháp nẻo phố phường đén như bồi bàn cạy giấy-planton.. và cả precepteur- kèm học cho trẻ con... cũng đủ sống và nếu như xuất sắc đôi khi lại có bóng hồng ḍm ngó " tuyển phu.."..
Bạn bè thời đó của nmq th́ chỉ có chị G.Ngọc bên lettres.. di học về nhà.. có bà d́, em của mẹ Bernard cũng là Giáo sư của Sorbonne.. D́ dành cho một pḥng.. đi ăn th́ 2 d́ cháu chia nhau trả tièn..Chị GN th́ ở toà nhà các đó 3 căn.. qua lại cũng gần.. đi qua q5 th́ có nhà hàng bán cơm Tầu.. nơi đây có Công chúa lưu vong họ Nguyễn.. vaf nghỉ hè th́ nmq về quê Ngoại là vậy...
VN vốn là thuộc địa của Pháp cho nên dân Việt qua đây sinh sống đă đông rồi lại c̣n thêm các cụ đi lính đánh Đức cho Pháp thời 1918.. lưu lại đất Pháp khá đông.. đa số tụ họp ở khu cửa sông gàn Marseille.. ruộng lúa xanh dờn vườn cây ăn quả xum xuê và ngôi chùa.. nhưng nêp sống an nhiên hoà đồng không có manh động hay tranh chấp nhiều như đám dân pieds noirs ...
chút tàn dư kỷ niệm.... ./. nmq
Bookmarks