ÂM MƯU NGÀY TẬN THẾ
Chương 37
Robert nghe tiếng chuông điện thoại réo măi. Lúc nầy là 6 giờ sáng ở Washington. Ḿnh luôn luôn đánh thức ông già dậy sớm, Robert nghĩ.
Sau hồi chuông thứ sáu th́ vị đô đốc trả lời máy.
- Hello.
- Thưa đô đốc, tôi Robert.
- Cái ǵ…
- Đừng nói ǵ cả. Điện thoại của ngài có thể bị gắn máy nghe trộm. Tôi sẽ nói rất nhanh thôi. Tôi muốn nói với ngài đừng tin vào bất kỳ điều ǵ họ nói về tôi. Tôi muốn ngài cố t́m hiểu xem chuyện ǵ đang xảy ra. Sau nầy có thể tôi cần tới sự giúp đỡ của ngài.
- Tất nhiên. Bất kỳ việc ǵ mà tôi có thể làm được, Robert.
- Tôi biết. Tôi sẽ gọi lại cho ngài sau.
Robert gác máy. Không đủ thời gian để bị ḍ t́m.
- Anh nh́n thấy một chiếc Fiat màu xanh dừng lại bên ngoài quán. Pier ngồi sau tay lái.
- Ngồi sang bên đi. - Robert nói. - Tôi sẽ lái.
- Pier nhường chỗ cho anh.
- Chúng ta lên đường đi Venice chứ? - Pier nói.
- Hừm. Chúng ta phải dừng lại một vài nơi trước đă. Đă đến lúc rải xung quanh một vài dấu vết giả.
Phía trước là Hăng dịch vụ du lịch Rossini. Robert dừng xe lại. - Tôi sẽ trở ra sau một phút thôi.
Pier nh́n theo anh đi vào trong hăng. Ḿnh có thể cứ lái xe đi, cô ta nghĩ, và cầm khoản tiền, ông ta sẽ chẳng bao giờ t́m thấy ḿnh cả. Nhưng cái xe khốn kiếp nầy lại được thuê theo tên ḿnh. khốn kiếp.
Bên trong trụ sở hăng, Robert bước đến chỗ người phụ nữ ngồi sau quầy.
- Xin chào. Tôi có thể giúp ông ạ?
- Phải. Tôi là Robert Bellamy. Tôi muốn đi du lịch. - Robert nói với chị ta. - Tôi muốn đăng kư trước.
Đó chính là công việc của chúng tôi, thưa ông.
- Ông định đi đâu? - Chị ta mỉm cười.
- Tôi muốn có một vé máy bay hạng nhất đi Bắc Kinh, vé một chiều.
Chị ta ghi điều đó.
- Và khi nào ông muốn lên đường.
- Thứ sáu nầy.
- Rất được. - Chị ta ấn mấy phím bấn trên một chiếc máy tính. Có một chuyến bay của Hăng hàng không Trung Quốc khởi hành lúc 7 giờ 40 tối thứ sáu.
- Rất tốt.
Chị ta ấn mấy phím nữa.
- Đây! Sự đặt vé trước của ông đă được xác nhận.
- Sẽ trả tiền mặt hay…?
- Ồ tôi chưa xong. Tôi muốn đặt một vé xe lửa đi Buđapest.
- Và vào lúc nào vậy, thưa ông?
- Thứ hai tới.
- Và tên hành khách?
- Cùng tên.
- Ông bay đi Bắc Kinh vào thứ sáu và… - Chị ta lạnh lùng nh́n anh.
- Tôi chưa xong đâu, - Robert lịch thiệp nói. - Tôi muốn có một vé máy bay một chiều đi Miami, Florida vào chủ nhật.
Lúc nầy th́ chị ta trợn tṛn mắt nh́n anh.
- Thưa ông, nếu như đây là một kiểu?…
Robert rút tấm thẻ tín dụng Bankcard ONI của anh ra và trao nó cho chị ta.
- Hăy tính tiền vé vào tấm thẻ nầy.
Chị ta nh́n nó một thoáng.
Bookmarks