Một Chuyện ‘Tập Kết’
- Nguyễn Ngọc Tùng -
Chữ ‘Tập kết’ dường như đă được Hồ chí Minh cùng đảng VMCS xử dụng trùng hợp với diễn tiến của Hiệp định Genève năm 1954.
Nhóm thủ lănh đảng (cướp) VM, lúc đó đang trấn giữ ở thị xă Tân trào (Thái Nguyên, miền thượng du Bắc việt); đặc biệt năm 54, trong cuộc thương thuyết bị chi phối bởi các quan thầy cộng sản Xô viết và Trung cộng, nên buộc phải chấp nhận phần đất phia bắc của Vĩ tuyến 17. Trong khi HCM (phe Việt minh) đ̣i cắt đất từ Vĩ tuyến 13, khoảng giữa hai tỉnh Phan Rang và Phan Thiết (1); tức có sẵn manh tâm chiếm trọn gần 2 phần 3 lănh thổ !
Sự kiện họ Hồ kư kết với Pháp Hiệp định Đ́nh chiến năm 1954, như mọi người VN đều biết, con sông Bến Hải, lúc đó đă bị đem ra làm mốc ranh giới chia cắt giữa hai miền Nam, Bắc.
Dư luận được nhiều dịp nghe và đọc hai chữ ‘Tập kết’ trên báo chí và đài phát thanh, truyền h́nh tại Sàig̣n trước năm 75, nhưng cho tới nay hầu như chưa có một tài liệu nào đề cập đến sự kiện này một cách rơ ràng.
• Trong tự điển của soạn giả Nguyễn văn Khôn (1966) chữ “tập kết” được dơn giản diễn tả cho một hành động, hay một sự kiện “tái tập họp, kết hợp lại” (regroup) của một nhóm nguời được dùng cho một mục đích, một kế hoạch đặc biệt đă được soạn thảo. Một trong những thí dụ về chữ “tập kết” được trích ra trong quyển tự điển này như sau: “Anh X tập kết ra Bắc hồi tháng 11 năm 1954…”
• Theo tài liệu của XHCN VC, có phần giải thích cặn kẽ hơn, tất nhiên theo kiểu VC:
“Tập kết: đgt. (động từ ?)
1)- Tập trung, tụ họp từ nhiều chỗ, nhiều nơi đến nơi quy định để cùng làm một nhiệm vụ: tập kết xung quanh đồn địch kéo pháo đến địa điểm tập kết.
2)- (kết hợp hạn chế) (Nói về cán bộ cách mạng hoạt động ở phía nam vĩ tuyến 17, sau Hiệp định Giơ ne vơ 1954) chuyển ra miền Bắc sống và tiếp tục hoạt động: cán bộ miền Nam tập kết.”
Căn cứ cách định nghĩa của nhà nước CS Hà Nội, cho thấy trước khi và trong lúc kư kết “Hiệp định Đ́nh chiến” ngày 20-7-54 tại Genève; Hồ chí Minh và đảng VMCS Bắc việt đă có sẵn âm mưu thực hiện một cuôc chiến tranh mới, kế tiếp. Họ Hồ chủ đích không muốn ngưng chiến, như toàn dân trông đợi vào một nền ḥa b́nh thực sự và vĩnh cửu cho đất nước.
Trong một đoạn trích dẫn:
“….Tại Hà Nội, sau khi Hồ chí Minh (2) quyết định thành lập Mặt Trận Giải Phóng miền Nam’ (MTGPMN) ngày 20-12-1960; đă tuyển dụng hầu hết các nhóm tập kết vào tổ chức mới này.
Chi tiết được ghi nhận:
“… cộng thêm với con số 4,500 (2) du kích, cán bộ miền Nam được tập kết (phần đông là thường dân) vào thời gian trước khi Hiệp định Genève kư kết năm 1954; đă được Hồ chí Minh điều động‘tập kết’ ra Bắc để huấn luyện. Số cán bộ tập kết này sau đó sẽ được gửi trở vào trong Nam nắm giữ nhiệm vụ bao gồm: thực hiện các cuộc khủng bố, phá hoại; cộng thêm vai tṛ đặc công nằm vùng, hỗ trợ cho những cuộc tấn công, pháo kích dự trù trong tuơng lai.”
Kể từ năm 1954 và ngay cả dưới thời kỳ hai nền Cộng Ḥa tại miền nam, những gia đ́nh, đặc biệt ở các vùng thôn quê hẻo lánh, có con em bị VMCS khuyến dụ, thậm chí bắt cóc, cưỡng ép ngầm đưa ra Bắc để huấn luyện. Thành phần được đưa “đi tập kết”, phần đông trong tuổi thanh thiếu niên. Theo chủ trương của họ Hồ, tức đảng trưởng CSVN, việc ưu tiên vẫn là học tập chính trị; kế hoạch đào tạo cán bộ chú trọng vào “hồng hơn chuyên”. Những cá nhân bị đưa ra Bắc, trước hết được trải qua những lớp giáo huấn để tẩy năo; rồi sau đó được học tập, được nhồi nhét lư thuyết CS Mác Lê cùng những tuyên truyền lừa bịp của Hồ chí Minh và đồng bọn. Sau khi được “tập huấn” thuần thục, những phần tử này sẽ được chuyển gừi trở về lại quê cũ ở phía nam Vĩ tuyến 17. V́ vốn sẵn quen biết địa thế nên khi được đưa về địa phương, thành phần “tập kết”, sẽ tích cực giúp cán bộ VC nằm vùng tăng cường hoạt động, hỗ trợ các phần tử thuộc hạ tầng cơ sở; mục đích khai triển các thành tích phá hoại như: giật ḿn, pháo kích và tấn công; nhắm vào đồng bào vô tội lẫn lực lượng của chính phủ VNCH tại địa phương.
• HẬU QUẢ SAU KHI VC THẤT BẠI CUỘC
TỔNG TẤN CÔNG TẾT MẬU THÂN NĂM 1968:
Trước hết xin được trích đăng (3) mấy gịng sau đây, xuất xứ từ một bài thơ của Chế Lan Viên, có tựa đề “Ai? Tôi?”
--“Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
Chỉ một đêm, c̣n sống có 30
Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó ?
Tôi ! “…………
“Với một chất giọng đượm vẻ ‘than thở’, bớt cường điệu như trong mấy câu thơ của thi sĩ họ Chế; là lời thú nhận khá trung thực cho sự thảm bại. Sự kiện này được CS Hà Nội đă cố t́nh bưng bít, che dấu dư luận sự thất bại của cuộc ‘Tổng tiến công, Tổng khởi nghĩa’ Tết Mậu thân năm 1968. Tài liệu quân sử của cả hai bên đă ghi nhận trận chiến này được đánh giá là một kế hoạch rất quy mô; về phía “Quân đội Nhân dân” được tuyên truyền là “vĩ đại” v́ do đích thân Hồ chí Minh “bầy binh bố trận” cùng Đảng CS Bắc việt, Đặc công VC nằm vùng tại miền Nam; thẩy đều cùng “đồng khởi” dốc ḷng thực hiện cho kỳ được.
Kết cuộc biến cố Tết Mậu thân, gây thêm cảnh tang tóc cho hàng vài chục ngàn gia đ́nh đồng bào vô tội tại miền nam dưới Vĩ tuyến 17. Cộng thêm vô số những tội ác VMCS đă từng thực hiện trước kia ở miền Bắc, khởi đầu từ năm 1945. Với chủ trương “đấu tranh giai cấp”, đă đưa đến các cuộc tàn sát trên tổng số hàng vài trăm ngàn sinh mạng. Chủ tịch đảng, Hồ chí Minh, đă ra lệnh cho Vơ nguyên Giáp cùng tập đoàn đám cướp cạn VMCS giết người bằng cách ám sát bí mật; tận dụng mọi kỹ thuật hành quyết ám muội vào ban đêm, cho bỏ xác người vào những chiếc rọ hay bó chiếu, rồi đem trôi sông. Điển h́nh là kế hoạch “đào tận gốc, trốc tận rễ” như cuộc Cải Cách Ruộng Đất (tiếp theo đến chính sách Cải tạo Tư sản, Cải tạo Công thương nghiệp, Nhóm Nhân văn Giai phẩm, Chỉnh đảng chỉnh quân...v..v). Hồ chí Minh nhất quyết nhắm mắt đem áp dụng những kế hoạch “đấu tranh dă man” trên đất nước VN; lúc đó đang được Mao trạch Đông thực hiện tại Hoa lục.”
Đấy là ‘sách lược’ của tập đoàn CS quốc tế Nga Hoa, trong mưu toan bành trướng chủ nghĩa CS trên toàn thế giới. Hậu quả đưa đến việc Nguyễn ái Quốc (Hồ chí Minh) đă được “tập huấn” trên bước đường lưu vong để “cứu nước” (!). Kết cuộc sau đó, chủ tịch đảng họ Hồ đă mù quáng, tự tay vác Búa và Liềm về “cứu đồng bào”; qua mưu lược áp đặt cái gông Bắc thuộc Đại hán lần thứ ba (?) lên cổ người dân VN.
“Trong đoạn thơ kể trên của Chế Lan Viên, con số ‘2,000 người’ được thi sĩ tác giả đơn cử để làm thí dụ, ước chừng khoảng một Trung đoàn, bao gồm Bộ đội chính quy CS Bắc việt và đặc công VC; Rút cục sau khi chấm dứt kế hoạch, chỉ c̣n lại được 30 mạng, tức thành phần bộ đội may mắn c̣n sống sót, chưa đạt tới cấp số một Trung đội!”
Sự thảm bại trái ngược hẳn với cái viễn tượng thắng trận “vĩ đại” (Thành công! Thành công! Đại Thành công!) được chủ tịch đảng CSVN miền Bắc, ngóng trông từng giờ, để ‘mừng đón Xuân sang’!
Kết cuộc Tết Mậu thân năm 68, là một mùa Xuân bất hạnh, khiến những người dân vô tội ở miền nam bị chêt thảm dưới sự khủng bố và tàn sát dă man của Hồ chí Minh và tập đoàn CS Bắc việt!
(Trích đăng)
“Bác Hồ với Tết Mậu Thân 1968”
(Tác giả Vũ Kỳ - thư kư riêng của HcM - Ngày cập nhật: 29-02-2008)
“Giữa năm 1967, cuộc kháng chiến ‘chống Mỹ cứu nước của nhân dân ta’ xuất hiện t́nh thế mới, có lợi cho ta. Tháng 12-1967, Bác Hồ chủ tọa cuộc họp Bộ Chính trị, phân tích t́nh h́nh, quyết định mở đợt tổng công kích, tổng khởi nghĩa Tết Mậu Thân 1968 để giành thắng lợi quyết định. Sau đó, tháng 1-1968, hội nghị Trung ương lần thứ 14 (khóa III) thông qua Nghị quyết Bộ Chính trị tháng 12-1967, khẳng định quyết tâm, mục tiêu và hướng chiến công chiến lược.
Từ sau cuộc họp Bộ Chính trị, Bác (HC Minh) chỉ thị cho các cán bộ chỉ huy các chiến trường:
“Kế hoạch phải thật tỉ mỉ
Hợp đồng phải thật ăn khớp
Bí mật phải thật tuyệt đối
Hành động phải thật kiên quyết
Cán bộ phải thật gương mẫu”.
“Đồng chí Vũ Kỳ - thư kư riêng của Bác - kể lại rằng, Bác đă chuẩn bị thư chúc Tết Mậu Thân 1968 từ độ ba tháng trước. Sáng chủ nhật 31-12-1967, Bác ra Phủ Chủ tịch để đọc ghi âm thư chúc Tết. Chị Trần Thị Tuyết ngâm bài thơ chúc Tết, vừa để Bác nghe, vừa để ghi âm phát lúc giao thừa. Sáng ngày 1-1-1968, Bác gửi Thư chúc mừng năm mới tới toàn thể cán bộ và đảng viên cả nước. Trong thư, Bác “gửi lời chúc mừng đến các nước XHCN anh em, các nước bầu bạn và nhân dân toàn thế giới, kể cả nhân dân tiến bộ Mỹ, đă nhiệt liệt ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa của nhân dân ta”; “chúc kiều bào ta ở nước ngoài, năm mới cố gắng mới, tiến bộ mới!”. Đối với đồng bào và chiến sĩ cả nước, Bác chúc:
“Xuân này hơn hẳn mấy xuân qua,
Thắng trận tin vui khắp nước nhà.
Nam Bắc thi đua đánh giặc Mỹ.
Tiến lên! Toàn thắng ắt về ta!”
HCM
(Ngưng trích)
Những chi tiết do Vũ Kỳ (thư kư riêng của bác!) tiết lộ, đă xác nhận sự láo khoét của một số cán bộ văn nô, bồi bút; lâu nay vẫn cố công chạy tội, đánh bóng cho chủ tướng Hồ chí Minh của họ:
- (i) Mặc dầu ngồi trên ngai vàng “15 năm” mà họ Hồ vẫn “không tham quyền cố vị !!”
- (ii) Bị thủ hạ (Lê đức Thọ và Lê Duẩn…) tước đoạt quyền hành vào mấy năm cuối đời (?) mà trước khi chết một năm (1969) Hc Minh vẫn c̣n giữ toàn quyền “triển khai” lẫn theo dơi kế hoạch thảm sát Tết Mậu thân 68 tại miền nam, đặc biệt là các vụ chôn sống được kiểm kê tổng cộng gần 6000 xác chết những người dân Huế vô tội !!
Hồ chí Minh và đồng đảng CS Bắc việt tự thú nhận là một bọn khủng bố (Terrorists), anh em đồng chí với băng đảng Khmer Đỏ; hiện nay cả thế giới đang truy xét tội ác trước Ṭa án quốc tế, nhằm khai trừ hậu hoạn cho nhân loại!
Số tổn thất của “Quân đội Nhân dân” CSVN, được ghi nhận với tổng số trên 35, 774 (3a), ước lượng khoảng 4 Sư đoàn “lính bác hồ”; gồm tổng cộng 4, 5 đợt tổng tấn công, mưu toan chiếm cứ cho được một số thị trấn tại miền Nam VNCH dùng làm bàn đạp cho một số giải pháp chính trị.
Ngụy quyền VC Hà Nội không thể chối căi sự kiện hầu hết hạ tầng cơ sở hoạt động tại miền nam của chúng bị tan vỡ sau âm mưu thử thách vào dịp Tết Mậu thân. Những mạng lưới t́nh báo, tức thành phần cốt cán VC nằm vùng; điển h́nh là các tổ đặc công cũng như cảm t́nh viên, được Trung Ương Cục (Cục R) và MTGP Miền Nam đă phải tốn rất nhiều thời gian và công sức gây dựng.
Riêng thành phần nhân sự, con số sống sót đă phải tự động phân tán mỏng, chạy trốn về những cứ điểm được chúng tạm coi là an toàn trong nội địa hoặc khu vực xa xôi ở vùng biên giới Miên Việt.
Để thích ứng với hoàn cảnh bị suy xụp. cộng quân đành phải lựa chọn h́nh thức tấn công lẻ tẻ bằng ‘chiến thuật du kích căn bản’ (hit and run) được xử dụng từ vài thập niên trước. Chú trọng vào các vụ phá hoại bằng ḿn và lựu đạn nhắm vào các đơn vị quốc gia và thường dân vô tội; Hầu duy tŕ sự hiện diện và hoạt động của chúng, giúp tái lập tinh thần chiến đấu trong hàng ngũ cán binh bộ đội CS Bắc việt và VC.
Bookmarks