Page 8 of 55 FirstFirst ... 45678910111218 ... LastLast
Results 71 to 80 of 549

Thread: 30 Tháng Tư Trong Ḷng Người Việt Hải Ngoại

  1. #71
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Nhưng cay cú nhất, phải là lời viết của Jean Larteguy, một nhà báo Pháp từng cuồng nhiệt ca tụng Hồ Chí Minh và VC như thần thánh trong nhiều năm qua. Ông viết "Sài G̣n mất bởi đạo quân Bắc Việt. Nh́n đoàn quân chiến thắng đang hồ hởi trên những chiếc tăng T54 hay PT46, treo cờ máu, đâu có khác ǵ cảnh quân Sô Viết đàn áp, xâm lăng Hung Gia Lợi, Tiếp Khắc, Ba Lan tai Đông Âu năm nào".


    Ba mươi hai năm qua, hầu hết đồng bào VN trong cũng như ngoài nước tan nát cửa nhà sau cuộc đổi đời không bao giờ dám nghĩ là sẽ có. Nên cứ mỗi lần tháng tư quốc hận tới, cho dù ai chăng nửa, đại đa số người dân sống thầm lặng bên vê đường thời gian hay thiểu số dấn thân trên con đường đấu tranh quang phục đất nước, đều mang chung tâm trang bi thương, tức tưởi, ngậm ngùi.


    Tất cả đều là sự thật v́ mọi bí mật của cuộc chiến đă được cac phe phái, chính người trong cuộc hay các sử gia t́m hiểu, như giáo sư Morris" cộng sản Hà Nội đă thắng cuộc xâm lăng miền nam, nhờ tuyên truyền, đẻ và thổi phồng bịa đặt các huyền thoại chính trị mà hầu hết, đều là chuyện trên trời dưới biển. Có như vậy, VC mới dụ dỗ và phỉnh gạt được, nhiều trí thức khoa bảng nhà báo trong và ngoài nước. Nhờ thế suốt cuộc, chính thành phần này đă góp phần chiến thắng cho Hà Nội, không phải ở chiến trường, mà là tại Paris, Luân Đôn và Hoa Thịnh Đốn".


    Ba mươi hai năm rồi, xin hăy trả lại cho người lính trận miền nam những ǵ họ đă mất từ lâu, do những kẽ cứ hay tự xưng ḿnh là trí thức, đă cướp đoạt. Người lính VNCH không cần bất cứ ai phải vinh danh, v́ chính cái phẩm cách tuyệt luân phi thường của lính, đă có một vị trí xứng đáng trong ḷng dân tộc


    Bỗng ao ước sao cho đất nước sớm có tự do cuộc đời trở lại như thuở nào, để dân-lính lại thỏa t́nh cá nước, lính từ dân mà có và dân sống được nhờ sự bảo vệ thần thánh và chân thành của lính, điển h́nh như các cuộc di tản khỏi vùng chiến cuộc Tết Mậu Thân 1968, mùa hè đỏ lửa 1972, cuộc di tản tại B́nh Thuận, Xuân Lộc và những ngày Sài G̣n hấp hối, cuối tháng 04/1975.

    Ta về cúi mặt đầu sương điểm

    nghe nặng từ tâm lượng đất trời

    cám ơn hoa đă v́ ta nở

    thế giới vui v́ mọi lẻ loi"



    (Thơ Tô Thùy Yên)

    Ba mươi hai năm trước hay bây giờ, người Mỹ cũng chỉ nghỉ đến quyền lợi của quốc gia ḿnh mà thôi. Bởi vậy muốn đem quân vào VN, người Mỹ phải giết một tổng thống dân cử của bản xứ. Rồi để rút quân an toàn về nước, khi đă đạt xong mục đích chiến lược kinh tế của ḿnh, Mỹ lại dùng áp lực quân viện, để bắt buộc đồng minh của ḿnh, kư vào một hiệp ước giả mạo phi luân. Cuối cùng dùng nó để bán đứng quốc gia VN, chôn vùi tương lai của dân tộc anh hùng trong ṿng nô lệ của cộng sản đệ tam quốc tế, suốt thời gian từ đó tới bây giờ. Tất cả đúng như lời Sir R.Thompson đă viết năm 1989 trong tác phẩm" Make for the hill", đại ư ông nói rằng, sự sống của miền nam VN đă bị bán đứng, v́ cảnh cấu xé của nước Mỹ. Riêng Nixon, nhân vật chính đă cùng Kissiger đạo diễn tấn thảm kịch VN hôm nay, cũng đă viết những lời sám hối trong" No More VietNam".Ông viết rằng, tôi đă nh́n thấy những vấn đề nan giăi của hiệp định Ba Lê, nhất là sự thỏa hiệp, cho phép bộ đội Bắc Việt công khai ở lại và xâm lăng miền Nam. Nhưng đau đớn nhất, có lẽ là lời phát biểu của M. Gauvin, nguyên Ủy Viên Giám Sát Quốc Tế (ISCC) tại VN. Ngay khi thấy CS Hà Nội ngang nhiên xé bỏ hiệp định ngưng bắn mà chúng vừa kư kết chưa ráo mực, tấn công xâm lăng VNCH, bất chấp cả Hoa Kỳ và Liên Hiệp Quốc. V́ vậy ông đă viết bài đăng trên tờ The Times số 59362 ngày 05/04/1975 rằng, sự thất bại của VNCH đă bắt nguồn từ hiệp định Ba Lê, v́ nó chẳng bao giờ phản ảnh được ư muốn và nguyện vọng của dân-nước VNCH.


    Một thập niên sau ngày Mỹ bỏ chạy khỏi Sài G̣n trong đêm tối trên mái nhà, do những biến chuyển chính trị thế giới, quan trọng nhất là sự hoà hoăn giữa Nga-Hoa cũng như sự liên hệ của Mỹ và Trung Cộng có chiều hướng thay đổi. Để chiếm phần ưu tiên, người Mỹ lại t́m cách mon men trở lại Đông Dương lần thứ 4 vào tháng 04/1985. Bởi vậy một phái đoàn cao cấp của Mỹ, do Richard Armitage cầm đầu, cùng với phụ tá ngoại trưởng Mỹ là Paul Wolfon Witz (đặc trách Đông Á và Thái B́nh Dương ), lần đầu tới Hà Nội, với chiêu bài "t́m lính Mỹ mất tích và hài cốt quân Hoa Kỳ c̣n tại VN". Sự kiện giằng co úp mở giữa hai nước, cho tới khi phái đoàn nghiên cứu Mỹ do cưu bộ trưởng quốc pḥng Mc.Namara, sau khi thăm viếng Hoa Lục về, đă tiết lộ âm mưu Trung Cộng đang có dă tâm muốn trở thành Á Châu và Thái B́nh Dương. V́ thế Hoa Kỳ mới mở pḥng liên lạc giữa hai nước vào ngày 03/02/1995 và nối lại bang giao năm 1996. Một Đại Sứ Mỹ tại Hà Nội được Thượng viện Hoa Kỳ chấp thuận sau 22 năm chiến tranh chấm dứt, đă chính thức xác nhận sự b́nh thường hoá ngoại giao với VC.

    Ngày nay, lịch sử đă ngừng lại và quay tṛn đúng vào thời điểm củ trên đất nước tội nghiệp VN. Cả hai : Tài phiệt Hoa Kỳ và cộng sản đệ tam quốc tế cũng đều v́ quyền lợi riêng tư của ḿnh, nên muối mặt đổi thù thành bạn. Lần này không c̣n có chiêu bài VN là tiền đồn chống cộng, nên người Mỹ đă công khai tới VN qua danh phận lái buôn lái súng. Hiện trong cộng đảng cầm quyền đă manh nha hai phe theo Tàu, theo Mỹ. Nhưng dù VN có theo phe nào chăng nửa, th́ chắc chắn đất nước chúng ta cũng sẽ bị cuốn hút theo vết xe lịch sử, khi Trung Cộng công khai gây nên thế chiến lần thứ 4 tại Á Châu-Thái B́nh Dương.


    Đọc và viết lịch sử, không phải để khóc hận than thân, mà là lấy đó làm một kinh nghiệm để hành động cứu nước trong thực tại và tương lai. Năm 1954, khi cộng sản đệ tam chiếm được miền bắc, một số ít trí thức khoa bảng chạy vào làm trùm tại VNCH, nên họ chẳng hề biết ǵ về kinh nghiệm sống chung với VC. Ngày 30/04/1975, khi VC chưa vào Sài G̣n, số trí thức khoa bảng trên lại ù trốn chạy sang Mỹ hay ngoại quốc. Họ không hề biết thế nào là sự đổi đời của phận người xuống hàng súc vật. Ở ngoại quốc, v́ quá tự do, nên vẫn chứng nào tật đó, coi sự hiểu biết của ḿnh ngang hàng với lănh tụ, muốn ai cũng phải theo ư và đứng sau lưng ḿnh. Họ v́ không sống thật với lịch sử nên chẳng bao giờ có kinh nghiệm lịch sử, vẫn ảo tưởng xây lâu đài và chức phận trên cát biển, vẫn ngây thơ muốn hoà hợp hoà giải, với một đảng cướp tàn bạo bất lương, qua bảy mươi năm chỉ lừa bịp lường giết đồng bào và ban nước ḿnh mà thôi. Tệ nhất là ḿnh và gia đ́nh lúc nào cũng thích sang giàu hạnh phúc nơi thiên đường Âu Mỹ, mà mồm th́ luôn xuí người khác, nếu đi hết biển, th́ phải trở về để làm nô lệ cho cộng sản.


    Cũng may bọn người này không nhiều và ngày nay hầu hết đều giống như những b́nh vội ǵa nua, mà Phan Khôi từng ví với bọn cán ngố miền bắc trong tác phẩm" Trăm Hoa đua nở", chỉ nổ trên giấy hay nằm trơ trọi trong góc đời hiu quạnh về chiều ...


    Thảm thê cho thân phận nhược tiểu VN, hết bị Tàu đô hộ tới Pháp, Nhật, Mỹ, Liên Xô ... rồi nay lại làm đầy tớ cho cả thế giới, mà điển h́nh nhất là h́nh ảnh của những công nhân lao động và phụ nữ bị bán ra nước ngoài. Không biết bao giờ đất nước và đồng bào mới thoát được nổi thống hận trên, để cho con cháu có cơ hội ngẩn mặt nh́n trời, người Việt tị nạn tha phương, trở về cố quốc, một cơi ḷng mà ai cũng hoài vọng ao ước, khi quê hương không c̣n bóng dáng lá cờ máu và đảng CSQT.


    Xóm Cồn

    Mùa Quốc Hận 37


    Mường Giang


    http://www.congdongnguoiviet.fr/CoVa...KhongHangH.htm
    Last edited by Tigon; 02-04-2012 at 02:05 AM.

  2. #72
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Từ Hiệp định Paris 01/1973 đến sự bức tử Việt Nam Cộng Ḥa 04/1975

    Đặng Thiên Sơn

    (ĐĐ1/Trinh Sát/SĐND/QLVNCH)



    Sau gần 5 năm đàm phán với 204 lần công khai và 24 lần mật đàm giữa Mỹ và Cộng sản Bắc Việt để giải quyết cuộc chiến Việt Nam, ngày 27/1/1973, Hiệp định Paris ra đời gồm có chữ kư của Ngoại trưởng Hoa Kỳ William Rogers, Ngoại trưởng Cộng sản Bắc Việt Nguyễn duy Trinh, Ngoại trưởng Chính Phủ Lâm Thời Cộng ḥa Miền Nam Nguyễn thị B́nh tức Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, và Ngoại trưởng Việt Nam Cộng Ḥa Trần văn Lắm.

    Ḥa đàm 4 bên

    Sau khi Hiệp Định Paris được kư kết, ngày 29/3/73, tại Bộ Tư Lệnh MAC-V trong phi trường Tân Sơn Nhứt, 42 quân nhân Mỹ đại diện cho các quân binh chủng từng tham chiến tại VN làm lễ cuốn cờ dưới sự có mặt của Đại sứ Bunker và tướng Weyand, Tự Lệnh Quân Lực Mỹ tại VN. Và trong buổi chiều cùng ngày người quân nhân cuối cùng của quân đội Mỹ đă rời Việt Nam dưới sự chứng kiến của Ủy Hội Quốc Tế kiểm soát đ́nh chiến.

    Thế là vài tṛ quân sự của Mỹ tại VN đă chấm dứt



    Đi đêm Kiss & Thọ

    Trong bản Hiệp Định Paris kư ngày 27/1/73, có ghi rơ: “Nhằm mục đích tái lập ḥa b́nh ở Việt Nam trên cơ sở tôn trọng các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân Việt Nam và quyền tự quyết của nhân dân Miền Nam Việt Nam góp phần củng cố ḥa b́nh ở Châu Á và thế giới “



    kư kết ?

    Trong chương 4 điều 10 bản Hiệp Định viết: “Hai bên Miền Nam cam kết tôn trọng ngưng bắn và giữ ḥa b́nh ở Miền Nam Việt Nam, giải quyết các vấn đề tranh chấp bằng thương lượng và tránh mọi xung đột bằng vũ lực”.

    Ấy vậy! Mà chỉ vài ngày sau khi kư kết cộng quân đă mở những cuộc tấn công nhắm vào các đơn vị QLVNCH và chiếm nhiều khu vực để lấn quyền kiểm soát buộc ḷng QLVNCH phải đánh trả, đă tạo nên t́nh trạng phi ḥa – phi chiến.

    Chính phủ của TT. Nguyễn văn Thiệu đ̣i CSBV phải rút quân về Bắc – không Liên Hiệp với Chính Phủ Lâm Thời VC – không hợp tác với hành phần thứ ba. Cộng sản Bắc Việt chẳng những không rút quân mà c̣n gởi thêm vũ khí và chiến cụ tối tân vào Nam bằng đường ṃn Hồ chí Minh một cách trắng trợn v́ không c̣n sợ bị phi cơ Mỹ oanh kích.

    C̣n tiếp...

  3. #73
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Đặng Thiên Sơn

    (ĐĐ1/Trinh Sát/SĐND/QLVNCH)



    Sau gần 5 năm đàm phán với 204 lần công khai và 24 lần mật đàm giữa Mỹ và Cộng sản Bắc Việt để giải quyết cuộc chiến Việt Nam, ngày 27/1/1973, Hiệp định Paris ra đời gồm có chữ kư của Ngoại trưởng Hoa Kỳ William Rogers, Ngoại trưởng Cộng sản Bắc Việt Nguyễn duy Trinh, Ngoại trưởng Chính Phủ Lâm Thời Cộng ḥa Miền Nam Nguyễn thị B́nh tức Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, và Ngoại trưởng Việt Nam Cộng Ḥa Trần văn Lắm.

    Ḥa đàm 4 bên

    Sau khi Hiệp Định Paris được kư kết, ngày 29/3/73, tại Bộ Tư Lệnh MAC-V trong phi trường Tân Sơn Nhứt, 42 quân nhân Mỹ đại diện cho các quân binh chủng từng tham chiến tại VN làm lễ cuốn cờ dưới sự có mặt của Đại sứ Bunker và tướng Weyand, Tự Lệnh Quân Lực Mỹ tại VN. Và trong buổi chiều cùng ngày người quân nhân cuối cùng của quân đội Mỹ đă rời Việt Nam dưới sự chứng kiến của Ủy Hội Quốc Tế kiểm soát đ́nh chiến.

    Thế là vài tṛ quân sự của Mỹ tại VN đă chấm dứt



    Đi đêm Kiss & Thọ

    Trong bản Hiệp Định Paris kư ngày 27/1/73, có ghi rơ: “Nhằm mục đích tái lập ḥa b́nh ở Việt Nam trên cơ sở tôn trọng các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân Việt Nam và quyền tự quyết của nhân dân Miền Nam Việt Nam góp phần củng cố ḥa b́nh ở Châu Á và thế giới “



    kư kết ?

    Trong chương 4 điều 10 bản Hiệp Định viết: “Hai bên Miền Nam cam kết tôn trọng ngưng bắn và giữ ḥa b́nh ở Miền Nam Việt Nam, giải quyết các vấn đề tranh chấp bằng thương lượng và tránh mọi xung đột bằng vũ lực”.

    Ấy vậy! Mà chỉ vài ngày sau khi kư kết cộng quân đă mở những cuộc tấn công nhắm vào các đơn vị QLVNCH và chiếm nhiều khu vực để lấn quyền kiểm soát buộc ḷng QLVNCH phải đánh trả, đă tạo nên t́nh trạng phi ḥa – phi chiến.

    Chính phủ của TT. Nguyễn văn Thiệu đ̣i CSBV phải rút quân về Bắc – không Liên Hiệp với Chính Phủ Lâm Thời VC – không hợp tác với hành phần thứ ba. Cộng sản Bắc Việt chẳng những không rút quân mà c̣n gởi thêm vũ khí và chiến cụ tối tân vào Nam bằng đường ṃn Hồ chí Minh một cách trắng trợn v́ không c̣n sợ bị phi cơ Mỹ oanh kích.

    C̣n tiếp...
    ... cũng nên nói sơ qua về đám uỷ hội Quốc tế; Gia nă đại, Ba lan, và Ấn độ. nmq nhận thấy đám " cà ri ".. th́ đúng là dân " tà lọt.." cho Cộng sản Bắc VN. Cùng nằm trong nhóm Thịnh vượng chung (Commonwealth), thế nhưng Canada, biết điều, có hoc bao nhiêu th́ đám " cà ri " lại càng tỏ ra thiếu tư cách, mặc dầu ông Ghandi là người được cả quốc tế kính trọng. C̣n đám Ba lan, tuy ""bênh" CS nhưng cũng c̣n có cái biết "xấu hổ" v́ những sai quấy gây ra.
    Bọn CS và GPMN th́ ôm chặt lấy đám " cà ri" v́ được việc, sau rồi cũng chính đám GPMN chửi thậm tệ đám "cà ri" nhưng " đă muộn mất rồi... "gái ngồi phải cọc..!!!!!". Buồn ơi chào mi ... ./. nmq

  4. #74
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590
    Posted by Vũ Minh:

    Anh Bùi công Tương, ngay khi mới ra hồi chánh đă hợp tác chặt chẻ với Tiểu khu Kiến Ḥa và quân đội Hoa Kỳ triệt hạ nhiều cơ sở tỉnh ủy cộng sản Bến Tre. Anh Bùi công Tương có lối nói trôi chảy, thao thao bất tuyệt, không những được các cấp Bộ Chiêu hố khen ngợi mà c̣n được sự lưu ư của Thủ tướng Trần thiện Khiêm. Năm 1970, anh Tương giúp Bộ Chiêu Hồi hoàn thành một bạch thư tố cáo tội ác cộng sản. Anh Tương cung cấp một số h́nh ảnh ngụy tạo của cơ quan tuyên huấn Bến Tre như cán bộ cộng sản đóng vai linh mục trong thánh lễ, dàn dựng cảnh binh sĩ V.N.C.H. đánh đập phụ nữ, cầm đuốc đốt nhà trước vẽ mặt căm giận của một cụ già . Sách nầy được viết bằng hai thứ tiếng Việt và Anh.

    Các hồi chánh viên của tỉnh Kiến Ḥa cũng kể laị những thủ đoạn áp chế người dân quê chất phác trong thời kỳ phát động chiến dịch Đồng khởi 1960. Chúng thúc ép dân chúng từ các thôn, ấp đến tập trung trước các Quận kể cả thị xă Bến Tre phất cờ đỏ, trương biểu ngữ, la ó, chửi bới, xô xát với nhân viên công lực. . . Sau vài lần quậy phá, chúng mở cuộc kiểm thảo, phê b́nh, hăm dọa những người mà chúng cho là thiếu tích cực hoặc không thực tâm phục vụ chính sách, nếu tái phạm sẽ bị trừng phạt bằng nhiều biện pháp. Do cách kiềm kẹp nầy nên đám đông quần chúng thường có những hành động liều lỉnh, quá khích. Một số người bị cơ quan an ninh tỉnh bắt giữ, bị thẩm vấn mạnh tay nhưng vẫn có thái độ chịu đựng, thản nhiên, một cách khó hiểu. Đuợc gặn hỏi họ thú nhận rằng nếu không có những vết tích chứng tỏ sự trung thành, khi trở về thôn ấp sẽ bị nghi ngờ và có thể bị kết tội như là khai báo tổ chức, bị móc nối làm tay sai . . . và sẽ lảnh bản án nặng nề làm gương cho kẻ khác.

    Tại sao chính phủ VNCH hồi đó không dùng những chứng cớ này để đẩy mạnh chiến dịch "phổ biến" - không cần "tuyên truyền", vì đó la SỰ THẬT - hành động xảo trá của cộng quân, rộng rãi trong học đường cho tuổi trẻ ?

    Tại sao bọn học sinh chúng ta chỉ đươc biết "tình hình quốc gia" qua hững cuộc nói chuyện cuả ông, cha, chú, bác?

    Nước ta lúc đó đang ở trong tình trang CHIẾN TRANH thì việc thông báo, phổ biến những ÂM MƯU cuả kẻ thù phía bên kia đâu có gì la vi phạm "tự do, dân chủ" cuả người dân?

  5. #75
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Từ Hiệp định Paris 01/1973 đến sự bức tử Việt Nam Cộng Ḥa 04/1975

    ( tiếp theo...)

    Việc ḥa hợp, ḥa giải giữa Việt Nam Cộng Ḥa và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam không thành. Chiến tranh lại tiếp diễn. Nguyên do, một phần do thái độ cứng rắn của ông Thiệu, nhưng phần lớn là do quyết tâm phải nuốt trọn miền Nam của CSBV theo lệnh của quan thầy Nga -Tàu.


    Trước t́nh trạng Hiệp Định Ba Lê bị vi phạm nghiêm trọng, tháng 6/1973, Kissingers và Lê đức Thọ lại gặp nhau tại Paris t́m biện pháp cải thiện việc thi hành. Nhưng từ đó trở về sau th́ việc thi hành Hiệp Định Paris không c̣n được CSBV quan tâm đến khi biết chắc chắn Hoa Kỳ đă phủi tay.


    Đến cuối năm 73, áp lực quân sự của cộng quân mỗi ngày mỗi đè nặng lên VNCH, viện trợ quân sự Hoa Kỳ dành cho VNCH từ 1,126 triệu đô la giảm xuống c̣n 900 triệu. Tính đến tháng 4/74 th́ số đạn đại bác – vũ khí nồng cốt của QLVNCH tồn kho chỉ c̣n đủ dùng không đầy 60 ngày với điều kiện cuộc chiến không gia tăng cường độ. Trong khi ấy chiến cụ của QLVNCH có khoảng 35% quân xa, 50% thiết giáp và phi cơ bất khiển dụng v́ thiếu phụ tùng thay thế.

    Trong khi VNCH gặp khó khăn, th́ CSBV lại được Nga -Tàu viện trợ tối đa. Cán cân lực lượng quân sự giữa hai bên đă nghiêng phần bất lợi cho VNCH một cách rơ rệt.

    Vào năm 1974, th́ chiến cụ và tiếp liệu của QLVNCH đă bắt đầu thiếu thốn. Lợi dụng t́nh trạng đó cộng quân gia tăng các hoạt cộng tấn công, phá hoại, khiến nhiều khu vực VNCH lâm vào t́nh trạng mất an ninh.


    Về mặt chính trị th́ các phong trào trong nước rần rộ nổi lên tố cáo TT. Thiệu bè phái và tham nhũng. Nhiều đoàn thể, đảng phái, tôn giáo trước đó ủng hộ ông Thiệu cũng lên tiếng phản đối, đồng thời họ kêu gọi hai bên Quốc gia cũng như Cộng sản hăy ngưng chiến và thi hành Hiệp Định Ba Lê một cách đứng đắn.


    Lợi dụng t́nh h́nh chính trị rối loạn tại Sài G̣n, cộng quân đă mở trận đánh thăm ḍ trên quốc lộ 14, cắt đứt con đường nối liền tỉnh Phước Long với Bộ Tư Lệnh SĐ 5 BB đóng tại Lai Khê.

    Sau đó đến ngày 6/1/75, cộng quân huy động 2 sư đoàn cùng với chiếc xa, pháo binh, súng pḥng không đánh chiếm tỉnh Phước Long. Đó là lần đầu tiên cộng sản Bắc Việt chiếm trọn một tỉnh của VNCH kể từ khi phát động chiến tranh xâm lược.


    Ngày 8/1/75, trong diễn văn đọc bế mạc đại hội tại Hà Nội, Lê Duẫn công khai tuyên bố thời cơ chiếm miền Nam đă đến v́: “quân Mỹ đă rút ra rồi, quân đội ta có sẵn trong Nam và cuộc chiến đấu ở miền Nam được thực lực mạnh ở miền Bắc dấy lên thành sức mạnh cả nước”. (Văn tiến Dũng, Đại Thắng Mùa Xuân, NXB/QĐND, Hà nội,1976, tr.39).

    C̣n tiếp...

  6. #76
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Trước việc cộng quân chiếm tỉnh Phước Long, vi phạm trắng trợn Hiệp Định Ba Lê, chính phủ VNCH đă lên tiếng phản đối, nhưng Ủy Hội Quốc tế và Hoa Kỳ vẫn im hơi lặng tiếng. Tổng thống Hoa Kỳ Gerald Ford, người thay thế TT. Nixon sau vụ Watergate vẫn không có phản ứng ǵ, trái với lời hứa lúc nhậm chức là không bỏ rơi Việt Nam. Lúc ấy, ông Ford chỉ yêu cầu quốc hội Hoa Kỳ phê chuẩn gấp để viện trợ cho VNCH 300 triệu.


    Vào lúc 2 giờ sáng ngày 10/3/1975, cộng quân tấn công Ba Mê Thuộc. Cộng sản Bắc Việt đă dùng 3 sư đoàn chính quy tấn công Bộ Tư Lênh sư đoàn 23 BB và Bộ chỉ huy Tiểu khu Darlac mở màn cho chiến dịch Tây Nguyên.


    Để t́m biện pháp ngăn chận cuộc tiến quân của cộng sản Bắc Việt. Ngày 14/3/75, TT. Nguyễn văn Thiệu ra Cam Ranh họp với 4 tướng Tư lệnh 4 Vùng chiến thuật với sự có mặt của 3 cố vấn cật ruột là các tướng Trần thiện Khiêm, Cao văn Viên và Đặng văn Quang. Buổi họp đă đi đến quyết định bỏ ngỏ cao nguyên v́ TT. Thiệu cho rằng, trong t́nh trạng thiếu quân viện QLVNCH không đủ khả năng bảo vệ toàn bộ lănh thổ nên phải bỏ bớt những vùng kém trù phú, gom lực lượng về bảo vệ vùng duyên hải và đồng bằng. Sau buổi họp, tướng Phạm văn Phú Tư Lệnh Quân Đoàn II nhận chỉ thị lo việc di tản quân dân VNCH khỏi vùng cao nguyên, tướng Phú ủy thác nhiệm vụ lại cho Đại tá Tất vừa được vinh thăng chuẩn tướng. Cuộc di tản do thiếu tổ chức, không có kế hoạch chu đáo đă diễn ra một cách hỗn loạn trên đường bộ. Đoàn người di tản kẹt cứng tại bến phà sông Ba làm mồi cho những trận mưa pháo của quân thù. Rốt cuộc chỉ có 1/6 trong số 260 ngàn dân và 3 tiểu đoàn trong số 8 tiểu đoàn chạy thoát được về vùng duyên hải.





    Thừa thắng, cộng quân xua quân chiếm Quảng Trị ngày 19/3/75, dân chúng cố đô Huế hốt hoảng ùn ùn chạy về Đà Nẳng. TT. Thiệu cho rút toàn bộ Sư Đoàn Dù và Lữ đoàn Thủy Quân Lục Chiến về bảo vệ thủ đô v́ sợ bị đảo chính. Không đủ lực lượng pḥng thủ, tướng Ngô quang Trưởng Tư Lệnh Vùng I Chiến thuật phải lui binh về cố thủ Đà Nẵng. Cuộc thoái quân cũng không kém phần hỗn loạn. Chừng khi tướng Trưởng được lệnh phải trở lại cố thủ Huế th́ đă muộn, không dễ dàng, v́ gặp khó khăn bởi làn sóng người di tản ào ào như nước chảy đang đổ về phương Nam.


    Ngày 30/3/75, thành phố Đà Nẵng hoàn toàn lọt vào quyền kiểm soát của cộng quân. Việt Nam Cộng Ḥa đang trên đà sụp đổ. Năm sư đoàn bộ binh và các lực lương Không quân, Hải quân, Địa phương quân, Nghĩa quân và nhiều lực lượng Tổng Trừ Bị, tổng cộng gần 300 ngàn quân đă tan ră.

    Một tỷ đô la vũ khí đạn dược, 16 tỉnh, 5 thành phố lớn của VNCH chỉ trong ṿng 15 ngày 1/3 lănh thổ đă lọt vào tay kẻ thù v́ cuộc triệt thoát quân vô tổ chức, thiếu kế hoạch của ông Thiệu và tập đoàn tham mưu bất tài.

    Với chiến thắng bất ngờ không đổ nhiều xương máu, không tốn nhiều gian khổ, cộng sản Bắc Việt quyết định mở chiến dịch Hồ chí Minh tiến đánh Sài G̣n sớm hơn kế hoạch chúng dự trù là đến năm 1976.

    C̣n tiếp...

  7. #77
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tính đến trung tuần tháng 4/75 th́ Vùng I và Vùng II chiến thuật, các vùng duyên hải trung phần đă hoàn toàn lọt vào tay cộng quân. Từ cao nguyên Trung phần cộng quân tiến về Sài G̣n. Khi đến pḥng tuyến Xuân Lộc quân CSBV phải khựng lại v́ chạm phải sức kháng cự mănh liệt, anh dũng của các chiến sĩ QLVNCH. Pḥng tuyến Xuân Lộc đă đứng vững vàng trong suốt một tuần lễ từ 9-15/4/75. Chính tướng Homer Smith, Tùy viên Quân sự sứ quán Hoa Kỳ đă gởi thơ cho tướng George S. Brown Chủ tịch Hội Đồng Tham Mưu Trưởng Liên Quân Hoa Kỳ ca ngợi ḷng dũng cảm và ư chí chiến đấu của các quân nhân QLVNCH trong t́nh thế vô cùng bất lợi về hỏa lực cũng như quân số. (Nguyễn tiến Hưng, Hồ sơ mật Dinh Độc Lập, C&K Promotion, Los Angeles, 1987, tr. 568).


    Ngày 21/4/75, TT. Nguyễn văn Thiệu từ chức, trao quyền lại cho Phó TT. Trần văn Hương theo quy định của hiến pháp, chấm dứt thời kỳ quân đội điều hành quốc gia trong cuộc chiến Quốc-Cộng. Vào chiều ngày 25/4/75, ông Thiệu, ông Khiêm với gia đ́nh và đoàn tùy tùng rời Việt Nam đi Đài Loan an toàn với sự hộ tống trùm CIA Sàig̣n Thomas Polar, tướng Charles Times và đại sứ Martin.





    Sau khi nhận chức TT. Trần văn Hương mời Dương văn Minh đứng ra thành lập chính phủ để nói chuyện với phía cộng sản, nhưng Dương văn Minh đ̣i TT. Hương phải bàn giao trọn quyền tổng thống th́ ông ta mới có uy thế nói chuyện với phía bên kia. Tổng thống Hương biết Dương văn Minh là kẻ bất tài, thiển cận về chính trị nên đă không làm theo ư của ông Minh. Tổng thống Hương đành phải tự giải quyết việc thương thuyết với CSBV, nhưng CSBV trả lời rằng họ chỉ muốn nói chuyện với Dương văn Minh

    .

    Ngày 24 tháng 4/75, tổng thống Pháp D’Estaing gọi điện thoại cho ông Merillon ra lệnh phải giải quyết gấp việc ḥa giải giữa Sàig̣n và Hà Nội mà Pháp đang làm vai tṛ trung gian. Được lệnh TT. Pháp, đại sứ Merillon đă vào Dinh Độc Lập thuyết phục TT. Trần văn Hương rút lui và bàn giao chức vụ cho Dương văn Minh, nhưng ông Hương không đồng ư. Ông cho biết theo hiến pháp ông sẵn sàng trao quyền lại cho Chủ tịch quốc hội là ông Trần văn Lắm.

    C̣n tiếp...

  8. #78
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Sáng ngày 26/4/75, TT. Trần văn Hương điều trần trước lưỡng viện quốc hội đă đưa ra hai vấn đề:

    - Nếu quốc hội đồng ư, ông sẽ trao quyền cho Dương văn Minh.

    - Nếu quốc hội đồng ư ông sẽ chỉ định thành lập chính phủ thương thuyết với CSBV trong tinh thần ḥa giải – ḥa hợp để văn hồi ḥa b́nh cho đất nước.


    Trong ngày điều trần, TT. Hương đă nhấn mạnh:

    ”Nếu cộng sản đưa ra điều kiện của kẻ thắng cho người bại trận, th́ không c̣n cách ǵ hơn là nếu được, chúng ta cứ việc chiến đấu đến cùng… Chừng đó dẫu Sài G̣n này có biến thành biển máu, tôi nghĩ rằng người Việt Nam v́ thể diện ḿnh không thể nào mà từ chối được, trừ một số người mới chấp nhận cái chuyện đó… VNCH có thể phải chịu một vài điều kiện khó khăn đau đớn, nhưng điều kiện đó không phải là những bước hoàn toàn để đầu hàng. Nếu thương thuyết để đầu hàng th́ thương thuyết ǵ nữa, thà là chết, chiến đấu đến cùng…chớ không thể chấp nhận đầu hàng được”.

    ( trong diễn văn của TT. Trần văn Hương đọc trước quốc hội ngày 26/4/75).




    Vào ngày 27/4/75 trong lúc quốc hội đang thảo luận nên trao quyền lănh đạo cho ai th́ một phái đoàn gồm có ông Nguyễn văn Hảo Phó thủ tướng, Trần văn Đôn Phó thủ tướng (thay thế ông Nguyễn bá Cẩn Thủ tướng đă bỏ đi hôm trước), và tướng Cao văn Viên đến quốc hội thúc giục biểu quyết trao quyền tổng thống cho ông Dương văn Minh.

    Cuối cùng quốc hội đă biểu quyết với số phiếu 134 thuận và 2 chống.

    Chiều ngày 28/4/75, Dương văn Minh lên nhậm chức tổng thống VNCH.

    Sau khi Dương văn Minh lên nắm quyền, các ông Trần văn Đôn, Cao văn Viên và nhiều tướng lănh cao cấp khác thuộc Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH mạnh ai nấy t́m đường cao bay xa chạy trong khi các chiến sĩ QLVNCH đang bảo vệ thủ đô, và những phần đất c̣n lại không hay biết ǵ hết nên vẫn tiếp tục kiên cường chiến đấu.

    Riêng TT. Trần văn Hương mặc dù được Hoa Kỳ đặc biệt cung cấp phương tiện để rời nước, nhưng ông từ chối không đi. Ông ở lại đối đầu với VC cho tới giờ phút Sài G̣n thất thủ và măi măi.

    C̣n tiếp...

  9. #79
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674


    Cộng phỉ vào thành phố

    Sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975, đại sứ Martin và những người Mỹ cuối cùng rời khỏi Việt Nam, bốn quân đoàn Cộng sản Bắc Việt từ từ siết chặt ṿng vây quanh thủ đô Sài G̣n với những đợt pháo kích vào sân bay Tân Sơn Nhứt, Bộ Tổng Tham Mưu, Dinh Độc Lập.

    10 giờ sáng ngày hôm đó, Dương văn Minh lên đài phát thanh kêu gọi toàn thể quân nhân QLVNCH ngưng bắn, nằm yên tại chỗ để bàn giao chính quyền cho chính phủ của MTGPMN.

    Đến11 giờ 30, hai xe tăng đầu tiên của CSBV tiến vào ủi sập cổng Dinh Độc Lập.


    Khi tên thượng tá VC Bùi văn Tùng bước vào pḥng khánh tiết của Dinh Độc Lập, toàn thể nội các của ông Vũ văn Mẫu và ông Dương văn Minh đă có mặt sẵn tại đó.

    Dương văn Minh đứng dậy nói ngay:

    “Sáng hôm nay chúng tôi sốt ruột quá. Chúng tôi chờ các ngài đến bàn giao”

    . Bùi văn Tùng trả lời:


    “Chính quyền của các anh từ trung ương đến cơ sở đă sụp đỗ tan tành th́ c̣n có cái ǵ để bàn giao? Có lẽ nào người ta có thể bàn giao những cái người ta không c̣n nữa. Các anh đă bại trận và chỉ có đầu hàng vô điều kiện”.


    Sau đó Tùng đưa Dương văn Minh và Vũ văn Mẫu đến đài phát thanh đọc lệnh đầu hàng nguyên văn như sau: “Nhân danh tổng thống Việt Nam Cộng Ḥa, tôi đại tướng Dương văn Minh, kêu gọi toàn thể Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa hăy bỏ súng và đầu hàng vô điều kiện với Quân Đội Giải Phóng Miền Nam. Tôi tuyên bố giải tán tất cả các cơ quan chính quyền từ trung ương đến địa phương”.(Saigon, the Historic Hours, 1975- VNTVB, Lê quế Lâm, NXB Ngọc Thu, Sydney 93).


    Lời tuyên bố đầu hàng của Dương Văn Minh đă giết chết nền Cộng Ḥa Việt Nam và giết chết Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa –




    ( Bút tích Dương Văn Minh copy từ báo của Cộng Sản )


    Năm 1982, khi nhắc đến chiến tranh Việt Nam, học giả Hoa Kỳ Norman Podheretz, người từng lên án Hoa Kỳ tham chiến tại Việt Nam đă nói:


    “Chế độ tự do ở Miền Nam Việt Nam sụp đổ không phải “trước những du kích quân mặc áo bà ba đen” thực hiện cuộc chiến tranh nổi dậy của nhân dân Miền Nam Việt Nam, mà họ đă thua trước một đội quân xâm lăng được trang bị khí giới tối tân. Thua một đạo quân như thế th́ không thể nói là Miền Nam Việt Nam tồi tệ như nước Pháp đă thua Đức Quốc Xă như hồi năm 1940”.


    (Norman Podheretz, Why We Were In Vietnam, Simon &Schuster, NY 1982,p.117-Bản dịch Phạm kim Vinh, Nước Mắt Việt nam ,Tr.740)



    C̣n tiếp...

  10. #80
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa bất tử trong ḍng sử Việt


    Mấy chục năm đă trôi qua, kể từ ngày 30 tháng 4 năm 1975, Miền Nam Việt Nam lọt vào tay bạo quyền Việt cộng, bọn chúng đă t́m đủ mọi cách để chà đạp lên ư nghĩa cuộc chiến đấu bảo vệ tự do của người lính VNCH. Nhưng chắc chắn bây giờ và cho măi đến ngàn sau, chúng sẽ không bao giờ đạt thành ư nguyện.


    Điều này, được chứng minh hùng hồn qua hiện tượng hàng năm người Việt tha hương khắp mọi nơi trên thế giới đă long trọng tổ chức ngày quốc hận 30 tháng 4, ngày Quân Lực 19/6, để nói lên tinh thần chiến đấu bảo vệ tự do của một dân tộc và một quân lực hào hùng, dũng cảm.


    Trong các ngày lễ này quốc kỳ màu vàng ba sọc đỏ của Việt Nam Cộng Ḥa, quân kỳ của các quân binh chủng trong QLVNCH bay phất phới giữa ḷng các thành phố nơi hải ngoại. Tới nay, h́nh ảnh này đă là một thực tế làm Cộng sản Việt Nam nhức nhối, điên đầu, khó chịu, không vui.




    Việt cộng nhức nhối, điên đầu, khó chịu, không vui v́ h́nh ảnh ngày 30 tháng 4 là h́nh ảnh của sự xâm lăng, chà đạp nhân quyền.

    Đây cũng là biểu tượng của sự tham lam, nghèo đói, chết chóc, đau khổ, bịnh tật và ngục tù mà cộng sản Bắc Việt đă gieo rắc lên nhân dân hai miền Nam Bắc khi chúng cam tâm hiến đất, dâng biển chịu làm thân trâu, ngựa cho Tàu Cộng.


    Đặng Thiên Sơn

    (ĐĐ1/Trinh Sát/SĐND/QLVNCH)

    Nguồn : D Đ Chinhnghiaviet

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 10-02-2012, 05:17 AM
  2. Replies: 3
    Last Post: 15-11-2011, 11:27 PM
  3. Replies: 10
    Last Post: 27-10-2011, 08:54 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 23-09-2010, 06:41 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •