Lê Ngọc Túy Hương
Từ 30.4.75 đến nay đă 37 năm, tôi luôn tự hỏi sao tụi việt cộng cầm quyền là những kẻ ngu si mà chúng lại tồn tại lâu đến thế? Bên cạnh súng ống và bạo tàn, c̣n cái ǵ giúp chúng nó tiếp tục đàn áp mà người dân chưa vùng lên lật đổ ?
Tại sao người Quốc Gia ḿnh không thiếu những bộ óc thông minh, tài giỏi mà ḿnh phải chịu cuộc đời ly hương lâu như vậy ?
Chúng ta c̣n thiếu cái ǵ mà chưa áp dụng được khả năng đó vào việc lật đổ chế độ cộng sản tại Việt Nam ?
Những năm tháng chung quanh ngày 30.4.1975 (trước và sau), cho dù không có ai ghi lại chắc chẳng một người Nam Việt Nam nào quên. Huống chi, thơ văn nhạc và phóng sự cùng h́nh ảnh về mùa Quốc Hận tháng Tư vô cùng phong phú. Chính tôi cũng là người tham gia.
Nhưng 37 năm rồi, cộng đồng Quốc Gia có lớn mạnh thêm lên không ?
Nh́n vào sự thật hiển nhiên hôm nay, thật đau đớn ḷng !
Thiển ư có thật nhiều nguyên nhân:
1. Thế hệ cha mẹ đầu tiên ra hải ngoại phải đối đầu với bao nhiêu khó khăn để sống c̣n và nuôi dưỡng gia đ́nh, con cái. Áp lực nặng nề này đă tạo nên sự xao lăng với mọi diễn tiến khác của cuộc sống. Bây giờ, dù họ không c̣n phải bôn ba cho cuộc sống v́ mọi chuyện đă ổn định, thành tựu, nhưng thói quen “xao lăng ” này th́ vẫn tồn tại, càng lúc càng trầm trọng, biến thành thờ ơ. Họ v́ phần đă thấm mệt, phần muốn t́m hưởng thụ đền bù, nên:
* nhắm mắt làm ngơ, thờ ơ trước những sinh họat chống cộng; thờ ơ trong việc truyền đạt cho con cái những kinh nghiệm bản thân về thế nào là cộng sản và lư do tại sao chúng ta lại sống ly hương. Một số người khi truyền đạt cho con cháu kinh nghiệm bản thân về cộng sản lại chỉ đưa ra sự kiện, thiếu những phân tích và lư luận thuyết phục mà các cháu sinh ra và lớn lên ở phương Tây do ảnh hưởng văn hóa Tây phương, không dể dàng buộc họ chỉ nghe theo rồi chấp nhận
* không chuyên tâm nhớ rằng nhất nhất trong mọi vấn đề “chúng ta th́ vô t́nh mà việt cộng th́ vô cùng nham hiểmvà xảo quyệt”.
Thêm vào là tấm ḷng mang nặng “duy tâm” nên họ dễ bị việt cộng triệt để lợi dụng dưới mọi h́nh thức để mồi chài: từ việc giúp thân nhân hay dân nghèo khổ đến việc dùng bả lợi danh, dụ dỗ về Việt Nam trục lợi, du hí ,hưởng lạc. Cảm giác của tôi là cái ánh đèn ma quái muôn màu sắc của việt cộng nó hấp dẫn đến độ người ta quên tất cả, để lao vào như những con thiêu thân, bất chấp hậu quả. Đau ḷng hơn nữa là nhiều lúc họ vô t́nh làm kẻ tuyên truyền “t́nh nguyện không thù lao” cho cộng sản việt nam .
* chôn sâu dĩ văng tù đày cải tạo, vượt biên v.v… để tạm thích nghi với cách sống hiện tại
C̣n tiếp...
Bookmarks