Với Những Mùa Xuân
Lưu Vĩnh Hạ
Lạnh nghe gió bạt mưa phùn
Ba mươi năm những mùa xuân có về
Chạnh ḷng phảng phất hồn quê
Có người đi nhặt ước thề ngày xưa
Hàng cây lá đổ lưa thưa
Tháng giêng giá rét cũng vừa xuân sang
T́m đâu những cánh mai vàng
Lặng trong nỗi nhớ tiếng đàn xa xôi
Khép ḷng giấc ngủ mà thôi
Ngày mai đi nhặt mặt trời trong mưa
Mùa xuân đă đến rồi chưa
Giật ḿnh hai mắt suốt mùa trũng sâu
Mùa xuân nghiêng lá khô sầu
Nhớ con phố hẹp t́m nhau thuở nào
Tuổi hồng phiến đá xanh xao
Chợt trên tay vỡ niềm đau cuối đời
Bao năm cũng đă qua rồi
Vô tri giấy mực có bồi hồi chăng
Nghe về mưa bụi rêu hoang
Đẫm sương bạc nỗi áo vàng mùa xuân
Bookmarks