Với mong muốn tự trau dồi kiến thức về chính trị và về quyền con người... tác giả mạo muội mở một đề tài tham luận... Với hy vọng các vị học giả, các niên trưởng cho ư kiến... để hoàn thiện ḿnh và để biết đâu chính là một nền Dân Chủ và đâu là Độc Lập Dân Tộc thực sự...
Xin chân thành cảm ơn mọi ư kiến ...
Lề thói và con đường chính đạo của cuộc CM
Bài viết gồm nhiều phần với hai nội dung chính mục đích t́m hiểu hiện t́nh dân tộc và đâu là con đường chính đạo của một cuộc cách mạng dân chủ nhân sinh. Đề tài chí có tính chất tham luận v́ sự ít học và ít tuổi của chính tác giả.
Phần 1: Lề thói mới gây dựng của chế độ CS VN:
Chúng ta thường nghe nhắc đến hai chữ lề thói th́ thường nghĩ ngay đến phong tục, luật lệ, truyền thống mang dáng dấp văn hóa củ của một địa phương, một vùng địa chính, một bộ tộc hay lớn hơn là một dân tộc, một quốc gia… Dù trong sự phân định ranh giới, tính chất của giống người th́ hai chữ “ lề thói” vẫn là để ám chí, ngụ ư, hay trực tiếp nói về những phong tục mang tính chất thô sơ, man dại, lạc hậu của quá khứ, và ít nhiều nó ảnh hưởng, chi phối và rào xét tương lai.
Lề thói – Nếu hiếu theo phương pháp chiết tự th́:
Lề dùng để nói đến một con đường, một hướng đi đă thành nếp, hay dùng để phân biệt với một hướng đi khác, đi kèm với một từ bổ trợ mới có nghĩa rơ ràng. Chúng ta vẫn thường nghe nhiều đến những chữ đă được định nghĩa như: Lề phải được ra đời với sự kiện từ khi ông Bộ trưởng TTTT Lê Doăn Hợp (khoảng đầu năm 2009) khuyên báo chí chính thống, rằng muốn an toàn cứ đi theo lề phải. lối nói ẩn ư rằng báo chí trong nước nên theo sự chí đạo, định hướng của ban tư tưởng Trung Ương. Mặc dù nói lề phải, ám chí sự chính đạo nhưng hoàn toàn trái ngược với luật truyền thông và báo chí. Tuy nhiên đây không phải là đề tài mà tác giả muốn xét đến lúc này, v́ nếu thế sẽ rất dài và làm mất đi tính chủ đạo của khía cạnh được xét đến mà tiêu đề đă đưa ra.
Đối trọng với lề phải chính là lề trái, tuy nhiên lề trái mang tính nổi trội hơn với hiện t́nh trong nước, hay đúng hơn là hoàn toàn phù hợp với người dân và luật truyền thông báo chí toàn cầu, nhu cầu thông tin và sự hướng tới tự do của nhân loại.
Sự phân chia theo cách gọi phải trái chí là một khái niệm mang tính tương đổi, thực ra th́ báo chí lề phải lại đưa tin theo kiểu bôi đen hoạc nhuộm đỏ vối mang nghĩa trái lề. Trong khi báo chí tự nhận ḿnh là Lề Trái lại làm việc hoàn toàn chính Lề, mang tính trung thực với độ tin cậy của tin, nội dung tin được giữ nguyên ban đầu, nên nó đáng ra phải gọi là lề Chính…
V́ những sự đan xen đó, nên một nhà toán học đă nói “ chỉ có loài cừu mới đi theo lề”. Câu nói rất hay và đầy ngụ ư, hoàn toàn phù hợp với cương vị một nhà toán học.
Thói dùng để nói những hành vi, lối suy nghĩ, hành động, sinh hoạt… Do một cả nhân, một nhóm hành động, sinh hoạt thường xuyên, qua thời gian trở thành thói quen, và trở thành những biểu hiện có tính đặc trưng, thường xuyên mà khi nhắc đến nó người ta liền liên tưởng đến chủ thể của biểu hiện này.
Từ thói mặc dù định nghĩa là thế, nhưng trong cuộc sống thường hàm ư tiêu cực nhiều hơn. VD khi ta nghe bài hát “ Thói Đời” với chất giọng của ca sĩ Chế Linh, ta thường liên tưởng đến điều đó…
Lề - Thói: Tác giả mạo muội các bậc tiền nhân, với cách hiểu nông cạn của một người chuyên về kỹ thuật vốn có thói quen hiểu sao nói vậy đưa ra một nhận xét như sau:
Lề Thói chính là một thói quen lâu ngày đă thành nếp, một tính chất nổi trội và thường ám chỉ tiêu cực, lạc hậu và mang tính lịch sử với thời gian quá khứ nhưng mang nghĩa vị lai, có sức ảnh hướng tới tương lai và có tính chất lan truyền, hay truyền thống của một nhóm người, một bộ tộc, một vùng miền… VD: Thói quen đi tắm choàng khăn dài của người Cambot , mặc dù thời tiết rất nóng…
Các định nghĩa tạm gác lại khi hai chử lề thói mang ư nghĩa rất lớn, tồn tại lâu dài và ăn sâu vào gốc rễ con người Việt. Ở đây Lề Thói mang cả tính tích cực lấn tiêu cực.
Chúng ta đều biết với chủ trương tẩy nảo của Đảng Cộng Sản khi cuộc cách mạng văn hóa nổ ra ở Trung Cộng, th́ Việt Nam ta dưới sự cai trị của Đảng Cộng Sản, với sự chí đạo của Hồ Chí Minh, ra sức triệt hạ toàn bộ văn hóa, truyền thống của cha ông gây dựng từ hàng ngàn năm trước. Cộng Sản ra sức bôi nhọ những phong tục tốt đẹp, chê bai hương ước… mĩa mai với câu:
“ phép Vua thua lệ làng”.
Họ đâu có biết rằng chính cái lệ làng đó, nếu c̣n giữ được đến ngày nay th́ Cộng Sản làm ǵ mà có đất sống, làm ǵ chúng có cơ hội mà “ đạp bàn hương, xua bàn độc”. Loài chó nhảy bàn độc làm sao hiểu nổi hai chữ lệ làng. Chính vua Quang Trung đại thắng quân Nguyên đều do tôn trọng hai chữ Lệ Làng. Khi nhắc đến nó, con người trong thế giới quan Cộng Sản thường đồng hóa ư nghĩa của nó với chữ lề thói, và mang ư nghĩa xấu xa lạc hậu trong con mắt họ. Họ đâu thấy được mô h́nh luật tiểu bang ở các nước tiên tiến hoàn toàn giống với Lệ Ta hồi xưa, cái khác chỉ là ở chổ con người đă bước vào thời kỳ đại thịnh.
Bookmarks