Ba Đức trước biệt thự Công tử Bạc Liêu
Vào năm 1895, tại Bạc Liêu có một đám cưới giữa một bên là thầy kư quèn mang họ Trần Trinh và một bên là con gái của ông bá hộ trong vùng.
Nhờ đám cưới “một bên có tiền, một bên có tài” ấy mà sau này đất Bạc Liêu có ông hội đồng Trạch giàu có nhất “Nam kỳ lục tỉnh”.
Để rồi sau đó nữa, đất Bạc Liêu có thêm một người được xếp vào loại “ăn chơi phóng túng nhất mọi thời đại” ở phương Nam, đó chính là Công tử Bạc Liêu.
Chuyện t́nh thầy kư Trạch
Một ngày cuối năm 1895, tại xă Châu Hưng - huyện Vĩnh Lợi – tỉnh Bạc Liêu, diễn ra lễ cưới của cô con gái thứ tư của ông bá hộ Phan Văn B́, một người giàu có nhất nh́ tỉnh Bạc Liêu.
Tuy là nhà bá hộ, nhưng đám cưới tổ chức không lớn lắm, v́ là đám gả con gái, chú rể lại là một thầy kư quèn.
Sinh ra trong gia đ́nh nghèo từ miệt Biên Ḥa – Đồng Nai trôi dạt về Bạc Liêu khai khẩn đất hoang, khi mới 12 – 13 tuổi đầu Trần Trinh Trạch (SN 1873) phải đi làm mướn cho một gia đ́nh địa chủ đă nhập quốc tịch Pháp.
Chính cái “nghề” đi làm mướn đă là duyên cớ đưa ông trở thành một trong những người giàu nhất Nam kỳ sau này.
Theo qui định thời đó, con cái của những gia đ́nh có quốc tịch Pháp phải đi học trường Pháp.
Mà các “cậu ấm” trong gia đ́nh ấy chỉ muốn chơi chứ không chịu học, vậy là ông Trạch được mướn đi học thế cho con của chủ nhà.
Nhờ vậy mà ông biết chữ (tất nhiên là chữ Tây), để rồi sau này khi lớn lên ông xin được một chân thư kư ở Ṭa Bố tỉnh Bạc Liêu.
Một năm hai lần, ông bá hộ Phan Văn B́ đến Ṭa Bố tỉnh Bạc Liêu để làm thủ tục đóng thuế điền địa. Ông được viên thư kư điền địa Trần Trinh Trạch tận t́nh giúp đỡ.
Lâu dần, ông B́ có cảm t́nh với anh thư kư quèn. Các con ông B́ giỏi ăn chơi, nhưng ít học, v́ vậy ông thấy quư học thức ở người thư kư. Một vài lần thư kư Trạch đến đo đạc ruộng đất nhà ông bá hộ, chính ông B́ đă chủ động cho viên thư kư gặp cô con gái thứ tư của ḿnh.
Và khi ông B́ nhận ra giữa hai trẻ “t́nh trong như đă, mặt ngoài c̣n e”, ông liền chủ động sắp xếp một cuộc hôn nhân.
Sau đám cưới, vợ chồng thư kư Trạch được ông bá hộ cắt chia cho một sở đất riêng cả trăm ha và giúp vốn làm ăn, ông Trạch bỏ nghề “thầy kư” để ở nhà tập trung vào ruộng đất.
Nhờ kiến thức đă có, nhất là hiểu biết về luật pháp đất đai, cộng với vốn liếng cha vợ giúp đỡ, ông Trạch ngày càng tích tụ ruộng đất bằng cách thu mua đất đai của những địa chủ thất cơ lỡ vận.
Ngay cả trong gia đ́nh ông bá hộ B́, hầu hết ruộng đất ông đều chia cho các con, nhưng do ít học, không biết làm ăn, lại máu mê cờ bạc, nên dần dà ruộng đất của họ đều được cầm cố và rơi vào tay ông Trạch.
Từ ruộng đất, ông mở mang sang lĩnh vực làm muối và trở thành nhà cung cấp chi phối muối cho cả Nam kỳ, cũng chính nhờ đó ông đă phất lên nhanh, được xếp vào hàng “đại phú” bậc nhất miền Nam.
Lúc cao nhất, Trần Trinh Trạch chủ sở hữu 74 sở điền với 110 ngàn ha đất trồng lúa và gần 100 ngàn ha ruộng muối.
Rồi ông bước sang kinh doanh lănh vực nhà ở với hai dăy phố lầu ở thị xă Bạc Liêu, một dăy phố lầu ở đường La Grandière ở Sài G̣n (nay là đường Lư Tự Trọng).
Ông bỏ vốn đầu tư sang lĩnh vực ngân hàng và trở đồng sáng lập Ngân hàng Việt Nam (năm 1927) - ngân hàng đầu tiên do chính người Việt Nam sáng lập và điều hành - có trụ sở đặt tại Sài G̣n, do ông làm Chánh hội trưởng.
Tuy là “đại phú”, nhưng vợ chồng hội đồng Trạch sống rất chuẩn mực, cần kiệm, nhất là bà hội đồng, bà ít khi đụng đến thịt cá hoặc các món cao lương mỹ vị, cả đời chỉ quen với mắm muối đồng quê.
Ông Trạch có 7 người con, 4 gái, 3 trai. Trong 3 người con trai của ông Trạch, Trần Trinh Huy (Ba Huy) là có học và bản lĩnh hơn cả, được ông hội đồng chọn làm người kế nghiệp.
Một sự lựa chọn làm ông Trạch rất đỗi tự hào khi ấy, nhưng cũng là sự lựa chọn tệ hại nhất cuộc đời ông, chính sự lựa chọn ấy đă làm cho sản nghiệp mà ông dày công gầy dựng đă nhanh chóng bị đổ sông đổ bể.
Ông Trạch sống rất chung thủy với vợ con, cả đời ông chỉ có một bà vợ, ngược hẳn với cậu con trai “quư tử” Trần Trinh Huy sau này ăn chơi bạt mạng, nổi danh khắp Nam kỳ, để lại danh xưng “Công tử Bạc Liêu” sau khi đă tiêu phá gần hết gia sản của cha.
T́nh sử “cậu Ba Huy”
Cuối năm 1926, có một chuyện làm cho ông hội đồng Trạch và cả gia tộc Trần Trinh xôn xao lo toan, đó là cậu Ba Huy đi “Tây học” trở về. Để đón con từ sân bay Tân Sơn Nhất về Bạc Liêu, ông Trạch đă bỏ ra số tiền lớn để mua chiếc xe hơi hiệu Peugeot lần đầu tiên có mặt tại Việt Nam.
Trước đó, ông Trạch cũng đă xây dựng khu biệt thự theo kiểu Tây lớn nhất tỉnh Bạc Liêu với hầu hết vật liệu trang trí đều được chở từ Pháp sang. Trần Trinh Huy sinh năm 1900, từ nhỏ đă tỏ ra khôn lanh, ham chơi nhất nhà.
Lúc ấy bắt đầu có phong trào những gia đ́nh giàu có cho con đi du học ở Pháp. Trần Trinh Huy đă được ông hội đồng Trạch chọn đi “Tây học” với kỳ vọng làm cho ḍng họ Trần Trinh “nở mặt nở mày”.
V́ vậy mà việc cậu “quư tử” trở về Bạc Liêu sau 5 – 6 năm du học bên Pháp thật sự là sự kiện trọng đại đối với gia tộc Trần Trinh.
Thế nhưng, ông hội đồng Trạch không hề biết rằng, sau 5 – 6 năm trời tiêu phí hàng trăm ngàn giạ lúa của ông, cậu Ba Huy không lấy nỗi bất kỳ tấm bằng giáo dục nào, ngoài bằng lái xe hơi và giấy xác nhận có học lái máy bay, cùng người vợ đầm và đứa con lai Pháp.
Ngay tại đất Paris, Ba Huy đă trở thành tay chơi có hạng. Ngày về nước, cậu Ba Huy đă tự tay lái xe chở ông hội đồng Trạch vượt quăng đường gần 300 cây số về nhà với tốc độ gần 100 cây số giờ. Ba Huy khoe với cha rằng ḿnh biết lái cả máy bay.
Những chuyện “tai nghe mắt thấy” ấy cùng với phong cách lịch lăm, sành đời của Ba Huy đă làm ông hội đồng Trạch đinh ninh rằng c̣n ḿnh đă là “thiên tài”.
Ông tổ chức tiệc thật lớn mừng Ba Huy về nước, mời hàng ngàn khách gồm quan chức, giới nhà giàu khắp “lục tỉnh”, bà con gần xa, kể cả những tá điền thân tín.
Bookmarks