Page 1 of 8 12345 ... LastLast
Results 1 to 10 of 79

Thread: Tết Việt Nam / Chúc mừng Năm Mới Quư Tị

  1. #1
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    Tết Việt Nam / Chúc mừng Năm Mới Quư Tị

    Tết Việt Nam / Chúc mừng Năm Mới Quư Tị





    Vui Xuân khi không c̣n CS Việt Nam

    ----------------------------------------

    Câu đối Tết - Rồng Rắn lên mây, bạn vàng xiết nợ!
    (Hà Sĩ Phu)




    ...vấn đề là khi nó đă trở mặt thành kẻ xâm lược mà c̣n khư khư giữ cái “ơn” lúc trước th́ c̣n ngu muội nào hơn, và nếu cứ trượt dài trên dốc ngu muội, đâm lao phải theo lao, th́ khoảng cách từ đó đến chỗ bán nước phỏng có đâu xa?...”





    Năm nay Rồng sang Rắn, ḷng lại bồi hồi nhớ những đêm trăng tuổi thơ, mấy đứa rủ nhau chơi tṛ Rồng rắn lên mây…



    Tṛ chơi đồng giao này chia làm 4 đoạn:

    1/ Đoạn 1: Lên trời t́m thày thuốc.

    Đám trẻ túm eo nhau thành chuỗi như rồng rắn vừa đi quanh khoảng sân sáng trăng, vừa hát như gơ cửa nhà “thày thuốc”:

    Rồng rắn lên mây, có cây núc nác, có nhà điểm binh, thày thuốc có nhà không? Thày thuốc trả lời đi vắng (người nhà thày thuốc trả lời th́ đúng hơn) v́ lư do ǵ đấy do lũ trẻ tưởng tượng ra. Cứ thế vài lần.

    2/ Đoạn 2: Xin thuốc và cho thuốc.

    Thày thuốc và Rắn giáp mặt:

    - Rồng rắn đi đâu?

    - Rồng rắn xin thuốc rịt đầu cho con.

    - Con lên mấy?

    - Con lên một.

    - Thuốc chẳng hay!

    - Con lên hai.

    - Thuốc chẳng hay!... …

    Cứ thế tăng dần đến “Con lên mười” th́ “Thuốc hay vậy” (lúc ấy thày thuốc mới đồng ư cho thuốc, cho phương án điều trị).



    3/ Đoạn 3: Sự trả giá cho liều thuốc.

    Thày thuốc bắt đầu đ̣i trả công, giữa hai bên có cuộc mặc cả, thày thuốc đ̣i:

    - Xin khúc đầu! (xin đầu người ta th́ chết người ta à, nên Rắn cự tuyệt)

    - Những xương cùng xẩu! (Rắn từ chối trả giá)

    - Xin khúc giữa ! (cũng giết người ta luôn)

    - Những máu cùng me! (ư nói đây cũng là chuyện giết người)

    - Xin khúc đuôi!

    - Tha hồ thày đuổi được (th́) thày ăn! (chấp nhận sự thách thức)

    4/ Đoạn 4: Cuộc chiến giữa “thày thuốc” và phía bị mang ơn

    Theo lời chấp nhận, thày thuốc đuổi bắt “khúc đuôi”, nhưng “đầu Rắn” giang rộng hai tay chặn lại để bảo vệ đuôi, trong khi thày thuốc t́m mọi cách để chộp cái đuôi cho kỳ được. Chộp được đuôi Rắn th́ ván chơi kết thúc để chơi lại ván khác… …

    Tuy chưa xác định được tác giả và thời điểm xuất hiện tṛ chơi này, nhưng ai cũng mang máng thấy tṛ chơi phản ánh một thời cuộc nào đó của vận mệnh nước nhà. Có người cho đây là thời kỳ Nam Bắc phân tranh Trịnh Nguyễn, có người cho đây là cuộc chiến giữa dân ta và Thực dân Pháp, và cũng có người cho đây là “lời sấm” ứng với cuộc Nam Bắc Quốc Cộng phân tranh vừa qua và quan hệ với “ông bạn vàng” Trung quốc hiện nay.

    Tôi nghĩ rằng tṛ chơi này ứng vào nhiều thời kỳ đều được, v́ bài học bi hài này c̣n xoắn chặt với số phận dân tộc Rồng Tiên (hay Rồng Rắn) này, có thể lặp đi lặp lại nhiều lần do điều kiện địa chính trị tự nhiên và cội nguồn dân tộc, chừng nào dân tộc chưa có một sự trưởng thành căn bản để thoát khỏi số mệnh.

    Bài học ấy là: Nếu một đất nước lạc hậu c̣n mang bệnh nan y (cần thuốc “rịt đầu” là do bệnh từ đầu óc, từ năo trạng, hay từ giới cầm đầu?), nhưng không có phương thuốc tự chữa mà phải “xin phương thuốc” từ kẻ bên ngoài xa lạ (phải lên trời, lên mây, sang Moscou, sang Bắc Kinh) th́ “thày thuốc” nào cũng đ̣i trả giá cả, và cuối cùng “nhân dân vẫn chỉ hoàn là cái lưng con ngựa, chỉ thay người cưỡi” như lời Phan châu Trinh là đúng lắm vậy. Kẻ đă là “ân nhân” nhưng sau lại chuyển thành kẻ xâm lược là bài học quá lớn, không có ǵ khó hiểu, vấn đề là khi nó đă trở mặt thành kẻ xâm lược mà c̣n khư khư giữ cái “ơn” lúc trước th́ c̣n ngu muội nào hơn, và nếu cứ trượt dài trên dốc ngu muội, đâm lao phải theo lao, th́ khoảng cách từ đó đến chỗ bán nước phỏng có đâu xa? Bài học rút ra không phải là nghi ngờ hết thảy, là tự thu ḿnh, cự tuyệt mọi ân nhân, cự tuyệt sự t́m thày t́m thuốc để lại chết trong một thái cực ngu muội khác. Túi khôn của một dân tộc có ǵ khác hơn là sự sàng lọc cho đúng bạn tốt mà chơi, đường sáng mà theo, bụi rậm mà tránh?

    Mười hai con giáp chỉ là những tượng trưng có tính chu kỳ để đo thời gian, nhưng với dân Việt Nam th́ hai con Rồng-Rắn quả có thân t́nh đặc biệt, vừa thiêng, vừa yêu vừa sợ. Một đất nước dài loằng ngoằng cong như con rắn với 3 khúc khá khác biệt, đàng ngoài đàng trong, rồi 3 kỳ phân định, mấy cuộc phân tranh, các cường quốc thay nhau giằng xé… Cho nên không lạ, người Việt gửi gắm nỗi ḷng đau đáu tâm can về vận nước vào một tṛ chơi đồng dao Rồng rắn lên mây… Tṛ chơi đă qua nhiều thế kỷ mà đến cuộc bàn giao Rồng-Rắn năm 2013 này vẫn làm nhói tim những thế hệ a c̣ng.

    Đất nước Rồng-Tiên này có phải đă thêm một lần dại dột rủ nhau Rồng Rắn lên mây ảo vọng, xin bài thuốc có Mác có Lê để đến nỗi chịu ơn một anh thày thuốc bợm già đầy duyên nợ, đang đ̣i nợ bằng những thứ thiêng liêng mà dân Việt Nam ḿnh thà chết chứ không bao giờ chấp nhận.

    Xin mở đầu cảm hứng Câu đối Tết năm nay :

    -Chuyện Rồng-Rắn lên mây, thầy thuốc ấy đ̣i công ba (từng) khúc ruột!

    -T́nh Việt-Trung xuống dốc, bạn vàng đây xiết nợ một (cả) sơn hà?

    Hà Sĩ Phu
    Last edited by alamit; 30-01-2013 at 04:46 AM.

  2. #2
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Tết và kỷ niệm
    Phong Thu, thông tín viên RFA
    2013-01-29

    Tháng Chạp trời Âu giá lạnh. Mùa đông đang trùm phủ vạn vật. Nhưng ở Việt Nam bây giờ mùa xuân đang trở về, chim én bay liệng trời cao, hoa mai, hoa đào nở rộ. Mọi người đang rộn ràng đón xuân sang.



    Tuổi thơ với Tết

    Đối với mỗi người Việt Nam dù ở chân trời gốc bể nào, đến ngày Tết vẫn vọng tưởng về quê hương với niềm nhung nhớ, xao xuyến không nguôi. Và h́nh ảnh khắc sâu trong tâm tư mọi người là h́nh ảnh của người Mẹ luôn hiện hữu trong những ngày xuân làm cho trái tim chúng ta rung động với bao cảm xúc nhớ thương.

    Người Mẹ Việt Nam từ ngàn xưa được khắc họa trong ca dao, dân ca như một cánh c̣ đơn độc: “Con c̣ lặn lội bờ sông. Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non.” Mẹ như những thân c̣, gầy g̣, ốm yếu, đói khổ, lầm than. Là h́nh ảnh của sự gánh chịu những gieo neo của cuộc đời oằn nặng đôi vai. Thời chiến tranh người phụ nữ một ḿnh nuôi con cô quạnh chờ chồng ra đi ngoài biên ải không biết ngày trở lại. Những ngày xuân ôm con ṿ vỏ từng đêm chờ đợi người chiến binh trở lại mái nhà xưa. Sự vui buồn đau khổ của người phụ nữ Việt Nam đă gắn liền với những thăng trầm của lịch sử, của chinh chiến điêu linh. Và những ngày hoà b́nh th́ đời sống vẫn nghèo khổ, vất vả và chưa biết đến bao giờ mới thật sự chấm dứt. Nhưng dù nghèo hay giàu, ngày Tết đến Mẹ vẫn vun đắp cho gia đ́nh có đủ những món ăn cổ truyền quen thuộc.

    Giáo sư Nguyễn Thị Xuân Nga, thế hệ của những người phụ nữ Miền Bắc sinh ra lớn lên trong giai đoạn Thế Chiến Thứ II. Bà nhớ về những ngày Tết cổ truyền của dân tộc Việt trong kư ức xa mờ của những đêm Giao Thừa ngồi xem mẹ, chị gói bánh chưng bên bếp lửa hồng. Bà kể lại những ngày Tết xa xưa:


    Tụi con lo phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp để đón Tết. Ba đứa 3 anh chị em con đi xem chợ hoa, mua mai vàng, mua bông vạn thọ, hoa cúc.

    Phan Việt Minh Thư

    “Tết th́ nhớ hồi c̣n bé. Chị Cả và mẹ cô gói bánh chưng tất cả mấy chị em quây quần lại xem. Mỗi người được gói một cái bánh chưng nhỏ. Cô c̣n nhỏ quá không biết gói nên các chị gói hộ. Thế rồi cứ ngồi chờ luộc bánh chưng. Chờ vớt bánh chưng xong rồi mới đi ngủ. Tết th́ được mặc áo nhung đỏ, mang giày nguyên đỏ, đeo kiềng vàng, được bố mẹ mừng tuổi. Xong rồi bố mới đốt pháo. Những đứa con nhà nghèo đi múa lân có treo giải thưởng. Chúng nó công kênh nhau đi lấy tiền. Đêm giao thừa th́ chờ xem ở nhà cúng, chờ đón ông bà về.”

    Miền Bắc đi theo chủ nghĩa cộng sản và khởi động cuộc nội chiến quyết tâm chiếm miền Nam. Hành động này đă đẩy hàng triệu người miền Bắc sống trong cảnh nghèo đói khốn cùng. Bà Thế Linh, thành viên của phóng viên Không Biên Giới đă lại kể kỷ niệm khó quên của bà trong ngày Tết trên đất Bắc:

    “Chiến tranh Cầu Long Biên bị cắt đi, mọi người phải sinh hoạt bằng cầu phao. Họ ráp vào buổi sáng tháo ra. Ba chị không sang đượclúc đó đói một tuần. Hai đưá đói lắm! Chị ở cùng với cô bạn cùng đi học. Lúc đó c̣n nhỏ, thời trung học phải chờ viện trợ gia đ́nh. Lúc đó gần Tết mất liên lạc với ba chị do đường sá đi lại. Chị nói với bạn chị hai đứa chúng ḿnh đi mót khoai ăn đi. Đi mót khoai mà cũng chẳng có khoai mà mót nữa. Về hai đứa ăn rau nằm ép bụng xuống giường mà cơn đói không thể nào ngủ được.”

    Quyết định cuối cùng của bà là phải bán đi con chó thân yêu của ḿnh. Bà kể lại trong sự xúc động:


    “Con Quít của ḿnh nó đẹp lắm mập mạp. Nhưng chẳng có ǵ cho nó ăn cả. Bán nó đi chị tiếc ghê lắm!Thương nó nữa. Nhưng mà không bán th́ không có ǵ để ăn. Thôi th́ đem ra chợ bán hay đổi gạo cho người ta để lấy gạo ăn. Hai đứa kéo con chó. Nó xinh đẹp lông màu nâu mắt nó tṛn hoe. Nó cứ nh́n ḿnh. Nó cứ vẫy đuôi. Chị kéo đi mà không đành ḷng, chị nhỏ mà mắt th́ khóc, cứ khóc, nước mắt cứ chảy ra. Con chó kéo đi nó cảm giác rằng nó phải đi bán hay đi mất. Nó cứ bệt cái đít nó xuống. Càng kéo bao nhiêu nó lại càng khó đi. Cuối cùng cô bạn chị ôm lên. Hôm đó là phiên chợ Trầm, Huyện Thuận Thành, Hà Bắc, chị c̣n nhớ ở đó có phiên chợ lớn lắm hàng tháng họp lại. Ở quê, người nào có gạo th́ mang đi bán, có trái cây th́ mang đi bán, ḿnh đem con chó đi không ai mua cho ḿnh cả. Tại v́ người ta sống không đủ ăn th́ làm sao mà mua con chó đó được. Nghĩ bụng thời chị Dậu bán chó c̣n có người mua. Thời bao cấp ḿnh đi bán chó không có ai mua hết. Cuối cùng có một bà, bà đem gạo bán mà cũng không bán được. Bà nói thôi bây giờ các cháu đổi cho bác con chó này để đổi lấy gạo cho các cháu. Thế là cuối cùng đổi được ít gạo. Đó th́ mang về sống hết qua ngày đoạn tháng.”

    Thế hệ trẻ lớn lên sau 1975, chỉ nghe cha mẹ kể lại những câu chuyện của những ngày Tết xa xưa tại miền Nam Việt Nam, dù khói lửa chiến tranh nhưng những ngày Tết sung túc đầy đủ có hoa, pháo, bánh mứt, trái cây, có tiền ĺ x́ và những tṛ chơi bầu cua cá cọp. Nhưng sau năm 1975, Sài G̣n thất thủ th́ những ngày Tết ở miền Nam đâu c̣n có niềm vui. Cô Phan Việt Minh Thư, Bác Sĩ Nha Khoa hiện đang thực tập tại New York đă ghi lại trong kư ức những ngày Tết khi c̣n ở tại Việt Nam. Cô nói:

    “Con sanh sau 1975, nên chỉ nghe Ba Mẹ kể lại những ngày Tết quê nội, quê ngoại yên vui đầm ấm trước khi chiến tranh. Nhưng sau 1975 th́ Ba bị đi học tập cải tạo lúc anh Hai con mới được tám tháng ! Mẹ và Anh Hai ở nhà hồi đó rất đói khổ thiếu thốn. Nhưng mẹ con cũng phải tảo tần, dầm mưa, dăi nắng nhịn ăn nhịn mặc lo sắm gửi quà Tết cho Ba ở trong tù. Có khi được gói tôm khô. Sau sáu năm tù, Ba con mới được về. Tuy con c̣n nhỏ nhưng con vẫn c̣n nhớ lúc đó gia đ́nh rất nghèo cơ cực không sao nói hết! Nhưng Mẹ Ba cũng luôn cố gắng lo may sắm quần áo mới và thêm nhiều thức ăn cho mấy ngày Tết của 3 anh em con được ấm cúng phần nào.
    Khi đó, tụi con lo phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa ngăn nắp để đón Tết. Ba đứa 3 anh chị em con đi xem chợ hoa, mua mai vàng, mua bông vạn thọ, hoa cúc, rồi có khi được xem múa lân nữa! Mẹ bày trên bàn thờ đầy xoài, đu đủ, măn cầu, dưa hấu ..v..v..

    Đêm giao thừa, chúng con thức đốt pháo. Cả xóm con nhớ rất nhộn nhịp. Con cũng như bao nhiêu đứa trẻ khác thích nhất ngày Tết được đi với Ba Mẹ thăm chúc Tết mấy bác mấy cô và được tặng phong b́ tiền ĺ x́ đỏ.”
    Khó khăn ngày Tết


    Hồi xưa th́ khổ sở quá! Mỗi năm gần Tết th́ về quê xin vài kư nếp lên rồi cắt lá gói bánh.

    Nguyễn Thị Thu

    Những công nhân viên chức, giáo viên, với đồng lương chết đói th́ cuộc sống thiếu thốn trăm bề. Bà Nguyễn Thị Thu, giáo viên tại Thị Xă Thủ Dầu Một, B́nh Dương, bồi hồi nhớ lại mảnh đời nghèo khó, long đong của thầy cô giáo. Hàng ngày, sau khi đi dạy học về, bà phải đạp xe đạp lặn lội mua vải vụn đem về may quần sọt để đem ra chợ bán. Gian hàng bé nhỏ của bà là vĩa hè, hay dưới ḷng đường bên cạnh những người bán hàng rong. Bà trăi những tấm ny-lon rồi bày đồ lên trên để chào mời khách. Bà phơi nắng suốt ngày trên chợ dưới trời những tia nắng gay gắt, hừng hực đầy bụi của mùa hè hay dưới những cơn mưa dầm dề để kiếm tiền nuôi các con. Tuổi xuân của bà uá tàn theo tháng năm. Bà nói:

    “Tôi bắt đầu xuống chợ Tân b́nh mua áo, mua vải kư về bắt đầu may quần áo bán cho con nít. Khúc lớn may quần đùi lớn, khúc nhỏ may quần đùi nhỏ c̣n dư th́ may áo gối. Cái lớn hơn nữa th́ may đồ cho con nó bận.”

    Nhưng đâu phải cuộc mưu sinh suông sẻ. Đôi lúc bà bị quản lư thị trường bắt giữ và tịch thu cả vốn lẫn lời:

    “Tôi chở quần áo trong xóm th́ tụi quản lư thị trường nó bắt lầm mà lỡ rồi th́ nó bắt luôn thôi. Đem về quản lư thị trựng tịch thu quần áo. Đem phạt. Cứ bán như vậy th́ cuối năm hết vốn. Ổng viết báo mới có chút đỉnh tiền, mới lấy đắp vô trả nợ rồi đầu năm cứ bán. Từ từ cuối năm lại hết vốn, cứ vậy.”

    Ngày Tết là những ngày vất vả nhất trong năm. Vợ chồng quá nghèo nên phải đi về quê xin nếp đem về gói bánh chưng cho 3 ngày Tết:

    “Hồi xưa th́ khổ sở quá! Mỗi năm gần Tết th́ về quê xin vài kư nếp lên rồi cắt lá gói bánh. Anh Châu th́ rất thích ăn bánh tét. Năm nào cũng vậy một ḿnh gói thôi vừa lau lá vừa gói. Gói mười mấy đ̣n rồi đem cho bà già, cho mấy người quen. C̣n áo quần mấy nhóc th́ năm nào cũng vậy lo buôn lo bán, rồi đi mua vải khúc cho tới ngày Mùng Một mới rănh rang cắt áo cho con rồi may tay.”


    Giờ đây bà đă về hưu, người chồng thân yêu đă về với thiên thu. Các con đă lớn khôn. Chúng như những cánh chim trời bay đi muôn hướng. Nhưng như một thói quen của người mẹ hiền, suốt đời hy sinh cho chồng con, ngày 23 Tết bà Thu vẫn đi chợ, mua sắm, nấu nướng cúng ông bà và chờ đợi một cuộc sum họp gia đ́nh êm ấm.

    Không khí ngày Tết đă lan tỏa trong cộng đồng người Việt khắp Năm Châu. Ngay cả người bản xứ cũng tôn trọng ngày vui trọng đại này của cộng đồng Việt Nam. Cho dù thật bận rộn với công ăn việc làm, học hành. Cộng đồng người Việt vẫn tổ chức Hội chợ Tết mỗi năm thu hút hàng ngàn người tham dự. Truyền thống này, người Việt hải ngoại vẫn ǵn giữ trong suốt gần 38 năm sống lưu vong.
    Cô Phan Việt Minh Thư kể rằng cho dù cô lớn lên tại Hoa Kỳ nhưng ngày Tết truyền thống vẫn được chị em cô ǵn giữ. Cô nói:

    “Con qua Mỹ lúc 9 tuổi. Ngày Tết nhằm ngày đi học không được thức khuya. Nhưng mà con nhớ tối ngày 23 tháng Chạp mẹ có mua bánh mứt cúng tiễn ông bà Táo về chầu trời . Có khi rảnh Me c̣n nấu chè trôi nước, với xôi đậu để cúng ông bà . Mẹ gọi điện thoại về Việt Nam mừng tuổi chúc Tết Bà Ngoại, mấy cậu mợ.”

    Nhiều khi ba mẹ đi làm về trễ. Anh chị em phải đợi ba mẹ về cúng ông bà rồi mới mừng tuổi chúc Tết ba mẹ. Sau đó là cùng ăn bữa cơm gia đ́nh đặc biệt để nhớ đến ngày Tết quê hương ḿnh.”

    Mỗi năm Tết đến, hai chị em đă thay mẹ để chuẩn bị cho ngày Tết đơn sơ trên xứ lạ, quê người. Cô nói:

    “Mẹ con bị bệnh Stroke* năm 1999, sau khi qua Mỹ được 4 năm. Lúc đó con 12 tuổi. Con nhớ Ba và anh Hai phải chăm chỉ đi làm, chỉ c̣n hai chị em gái nhỏ ở nhà lo chuẩn bị cơm Tết cúng ông bà.”

    Tâm trạng của những thế hệ đi trước luôn khắc khoải nhớ về nguồn cội với những nỗi buồn. Họ chờ đợi đă quá lâu và măi ôm ấp những hoài băo là được nh́n thấy ánh b́nh minh trên quê hương Việt Nam, và thiết tha mong đợi được nh́n thấy vết thương chiến tranh thực sự khép lại. Nhưng những hoài vọng đó ngày càng tàn lụi. Nhà tù vẫn mở rộng giam hăm biết bao người vô tội. Giáo Sư Nguyễn Thị Xuân Nga nói:

    “Ngày Tết mỗi năm càng buồn thêm. Nhiều người vẫn bị bắt bớ tù đầy. Cô thương cho những người c̣n ở lại.”

    Thế hệ trẻ luôn hướng về tương lai, vẫn vun đắp niềm hy vọng và nuôi dưỡng một giấc mơ. Cô Minh Thư nói:

    “Ở Mỹ không có những ngày Tết như ở Việt Nam, anh em tụi con người đi làm, người đi học mong thành tài cho Ba Mẹ niềm tự hào vui sống. Con thấy nơi đây phong tục tập quán ngôn ngữ đều rất khác xa với văn hóa Việt Nam ḿnh đă từng khắc sâu vào tâm hồn, máu huyết của ba mẹ. Con rất mong ước một ngày nào đó sẽ trở về quê hương hưởng một cái Tết thật yên vui với những tṛ chơi và phong tục đẹp ở thôn quê ḿnh như ngày xưa mà Ba Mẹ vẫn thường kể.”

    ---

    Chú thích: *Tai biến mạch máu năo.

  3. #3
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Nông Dân với Tết Quư Tị
    Nam Nguyên, phóng viên RFA
    2013-01-29

    Mặc dù ảnh hưởng đô thị hóa mất nhiều diện tích đất canh tác và thu nhập chưa bảo đảm cuộc sống, nhưng người nông dân Việt Nam vẫn quẳng gánh lo đi và đón Tết Quí Tị.

    RFA PHOTO

    Người trồng hoa đem đào lên bán Tết ở trung tâm thành phố Hà Nội hôm 24/01/2013.

    Người trồng tiêu ăn Tết lớn

    “Tháng giêng là tháng ăn chơi, Tháng hai trồng đậu, trồng khoai trồng cà…” Câu ca dao này ai cũng thuộc nằm ḷng, nhưng người nông dân Việt Nam ngày nay chẳng có thời gian an nhàn mà ăn chơi cho hết tháng giêng. Ông Nguyễn Vịnh nhà tư vấn cho nông dân, người bạn gần gụi của người trồng cà phê, trồng tiêu ở Tây Nguyên nhận xét:

    “Riêng đối với người trồng cà phê mà rơi vào đợt họ đang tưới, buộc họ phải tưới th́ cũng nghỉ được những ngày ba mươi, mùng một, mùng hai. Ba ngày đó chắc chắn người ta nghỉ được, c̣n lại th́ có thể tùy theo từng vùng, do nước thiếu th́ họ phải ra quân tưới sớm. Nh́n chung với nông dân b́nh thường người ta vẫn có thời gian nghỉ ngơi tương đối rỗi rảnh hơn các ngành nghề sản xuất khác.”


    Một chậu hoa mới mừng xuân, cũng bánh chưng dưa hành rồi mứt, hạt dưa… các thứ đầy đủ không thiếu ǵ hết…

    Ô. Nguyễn Vịnh

    Ăn Tết lớn hay nhỏ sẽ tùy thuộc thành quả một năm lao động cật lực, điều này cũng chẳng khác đối với nông dân Tây nguyên. Ông Nguyễn Vịnh nhận định, năm nay có lẽ người trồng tiêu ăn Tết tưng bừng nhất, v́ họ đă bán được giá cao lời nhiều và liên tục trong vài ba năm qua. C̣n lại nông dân trồng cà phê, trồng trà hay cao su tiểu điền th́ chỉ giữ được thu nhập ổn định.

    Ông Nguyễn Vịnh vừa là người trồng cà phê vừa là nhà tư vấn miễn phí cho nông dân Tây nguyên nói về ngày Tết của gia đ́nh ông:

    “Một chậu hoa mới mừng xuân, cũng bánh chưng dưa hành rồi mứt, hạt dưa… các thứ đầy đủ không thiếu ǵ hết… thực sự cái thú ba mươi Tết đùm bánh tét hay gói bánh chưng, vừa gói vừa trông bên nồi bánh chưng chờ sáng… th́ nay không c̣n nữa.”

    Về mặt phong tục tập quán ngày xuân, người nông dân Tây nguyên vui Tết thế nào. Theo ông Nguyễn Vịnh, một phần lớn nông dân Tây nguyên là từ những vùng miền khác trên cả nước di cư về nên họ vẫn giữ phong tục tập quán của nơi quê cũ, nhưng phần “lễ” họ giữ được tốt riêng phần “hội” th́ đối với họ đơn giản hơn. V́ ở Tây nguyên điều kiện tự nhiên không thích hợp, thiếu đền chùa miếu mạo th́ không thể có những lễ hội như khi họ c̣n ở vùng quê cũ của ḿnh. Về sinh hoạt ngày xuân của nông dân Tây nguyên, ông Nguyễn Vịnh mô tả:


    Công nhân cài đặt mô h́nh rắn trang trí Tết Quí Tị trên một đường phố ở trung tâm thành phố Hà Nội vào ngày 17 tháng 1 năm 2013. AFP PHOTO / HOANG DINH Nam.
    “Đi thăm bạn bè, vui chơi xuân ngày Tết có thể tham gia tụ điểm văn hóa văn nghệ, thậm chí các tụ điểm vui chơi giải trí như hội chợ xuân… Tuy nhiên mức độ không như ngày xưa, bởi v́ h́nh như cuộc sống bây giờ hiện đại hơn cho nên việc duy tŕ tập quán dân tộc cũng có phần đơn giản hơn. Ví dụ đi thăm nhau ngày Tết người ta có vẻ vội vàng hơn, không có thời gian ngồi bên nhau lâu hơn hay nhâm nhi ly rượu mừng xuân nó cũng hạn chế hơn. Có lẽ do lượng người đông hơn đi ra đường phương tiện xe cộ ồn ào hơn, cho nên mọi chuyện càng ngày càng đơn giản. Nhưng từng gia đ́nh một th́ vẫn tụ tập với bữa cơm đầu xuân đầu năm anh em bà con tụ tập chúc tụng nhau…”

    Giàu nghèo ǵ cũng đón Tết

    Xa hơn về phía nam ở đồng bằng sông Cửu Long, người nông dân Nam bộ chất phác mộc mạc ‘một năm có ba ngày Tết’ giàu nghèo ǵ cũng đón Tết. 26-27 Tết c̣n xuống ruộng để trông chừng sâu bệnh hại lúa rồi nghỉ tới mùng 6 Tết mới ra đồng lại. Nhiều nơi lúa đông xuân phải ra giêng hoặc chậm hơn nữa mới thu hoạch, nên đă phát sinh nhu cầu ứng trước thực phẩm hàng hóa tiêu dùng ngày Tết. Một nông dân vùng Tứ giác Long Xuyên phát biểu:


    Mùng 1, mùng 2, mùng 3 th́ ở nhà để anh em có tới nhà đốt nhang cho ông bà, xong rồi mùng 4 tới mùng 7, mấy anh em góp lại đi ra Vũng Tàu hay vô Saigon chơi.

    Một nông dân ở ĐN

    “Gần Tết những người buôn bán bánh mứt kẹo, hàng hóa có việc bán cho nông dân ḿnh ăn qua Tết mới tính. Ở thôn quê ḿnh nó không như ở thành thị có tiền mới mua mới ăn được, như thôn quê ḿnh th́ có cách rất dễ, thí dụ anh mua bất cứ vật ǵ người ta nôm na hạ nêu mới trả, c̣n chỗ em th́ gặt lúa xong mới thanh toán. Cũng vui vẻ như mọi năm gọi là ăn trước trả sau.”

    Người nông dân Nam bộ lạc quan và phấn khởi với ngày Tết nói rằng thôn quê không quen rượu tây, người khá giả th́ mua bia c̣n thông thường là rượu đế. Nhưng một thứ không thể thiếu là cờ bạc cầu may những ngày đầu năm âm lịch.

    “Nhà nước ḿnh cũng quan tâm cho vui vẻ ba ngày Tết, người th́ xả xui người th́ cầu may… bầu cua cá cọp, đánh bài hoặc đá gà có tiết mục nào vui vẻ là cứ chơi… nông dân ít tiền th́ chơi ít, người ta nhiều tiền th́ chơi nhiều, bữa 30 Tết, mùng một mùng hai là rồi trong ṿng ba ngày thôi… mùng ba mùng bốn là bắt đó.”

    Trong khi đó một nông dân nuôi thủy sản ở Đồng Nai mô tả sinh hoạt ngày xuân của bản thân và gia đ́nh có phần kéo dài hơn với chương tŕnh đi du lịch đầu năm.

    1--2-250.jpg
    Người dân ĐBSCL đón Tết, ảnh chụp trước đây. File photo.
    “Tết th́ dưa kiệu củ hành, thịt cá…chỗ em làm đây có tôm cua th́ em cũng để dành một khoản. rồi anh em lại th́ cũng làm sương sương chơi, chúc tụng mấy ngày Tết. Năm nay nghỉ Tết tới mùng 9 tháng Giêng âm lịch, mùng một, mùng hai, mùng ba th́ ở nhà để anh em có tới nhà đốt nhang cho ông bà, xong rồi mùng bốn tới mùng bảy, mấy anh em góp lại đi ra Vũng Tàu hay vô Saigon chơi.”

    Ở Huyện Tiên Lăng Hải Pḥng miền Bắc Việt Nam, một điểm thời sự nóng từ lâu nay qua vụ Tiếng súng Hoa cải Đoàn Văn Vươn, nhưng phong tục tập quán ngày Tết vẫn được nông dân ǵn giữ bên cạnh việc sản xuất. Ông Vũ Văn Luân, Thư kư Liên chi hội thủy sản nước lợ Tiên Lăng nói rằng điều ông trông mong là 3 anh em ông Đoàn Văn Vươn sẽ được cứu xét nguyện vọng tại ngoại hầu tra. Ông Luân tiếp lời:

    “Mùng một tết cha mùng ba tết thầy th́ phong tục thường có của Việt Nam. Thăm viếng anh em bạn bè, cậu cô bá d́ để chúc mùa xuân mới an khang thịnh vượng, trừ tai trừ ách, tai qua nạn khỏi năm mới tốt lành hơn năm qua.

    Dân nuôi trồng thủy sản chúng tôi hầu như không có ngày nào ngưng v́ nó liên quan đến con nước, thời vụ. Những ngày cận Tết, ngày ba mươi mùng một theo kinh nghiệm các cụ để lại là thời gian cá tôm vào bờ sinh sôi nẩy nở rất nhiều. Cho nên chúng tôi phải trực đêm những ngày đó để tôm cá, ấu trùng tôm cá vào trong đồng, chúng tôi gọi là mùa cấy.”

    Việt Nam có 3/4 dân số sống ở vùng nông thôn, nói tới ngày Tết của nông dân là đề cập tới hàng chục triệu hộ nông dân những người có mức sống thấp nhất Việt Nam. Nếu cho rằng vựa lúa xuất khẩu đồng bằng sông Cửu Long là vùng nông thôn giàu có nhất, th́ cũng sẽ bất ngờ với số liệu thống kê. Hiện nay thu nhập trung b́nh của nông dân trồng lúa ở mức 316.000đ/tháng, thấp hơn cả ngưỡng nghèo qui định là 400.000 đồng/tháng và khoảng cách giàu nghèo giữa nông thôn và thành thị là 9,2 lần theo thống kê năm 2011. Người nông dân Việt Nam thật nhẫn nại cần cù khi họ phải nuôi cả đất nước, xin có những lời chúc năm mới tốt đẹp nhất, một năm Quí Tị được mùa được giá cho các bạn nông dân.

  4. #4
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Chợ hoa ngày Tết ở Tiểu Saigon


    (Theo báo the OC Register)



    Westminster, California: Trong ngày thứ sáu 25 tháng giêng, trời có mây và mưa nhẹ ở vùng Tiểu Saigon, nhưng vẫn không làm giảm những sôi động của cộng đồng người Việt tại đây, khi lễ hội mùa Hoa Tết lần thứ 9 lại bắt đầu.

    Nhiều nhà buôn đă thiết lập các cửa hàng lộ thiên bán những loại cây kiểng, hoa trái và những vật dụng thủ công, chuẩn bị cho Tết vào ngày 10 tháng Hai.

    Khu chợ hoa trong sân đậu xe của khu thương xá Asian Garden ở số 9200 Bolsa Avenue, sẽ mở cửa hàng từ 10 giờ sáng cho đến 10 giờ đêm trong suốt mùa lễ cho đến ngày 8 tháng Hai.

    Trong thời gian này, sẽ có những cuộc thi, những cuộc tŕnh diễn văn nghệ, thời trang.



    Cuộc thi làm bánh chưng cũng sẽ được tổ chức trong khu chợ hoa, và người thắng cuộc sẽ được 1 ngàn mỹ kim tiềng thưởng và nhiều món quà. Một cuộc thi tŕnh diễn áo dài cũng sẽ được tổ chức vào ngày 2 tháng Hai.





    Hội chợ Tết sẽ diễn ra trong các ngày từ 8 tháng Hai cho đến 10 tháng Hai tại công viên Garden Grove ở số 9301 Westminster Avenue. Giá vé vào cửa là 5 Mỹ kim. Các cựu quân nhân mặc quân phục, những người mặc quần áo truyền thống áo dài, khăn đóng, các trẻ em cao dưới 3 bộ anh sẽ được miễn phí vào cửa.



    Cuộc diễn hành Tết sẽ diễn ra trong ngày 10 tháng Hai vào lúc 9 giờ sáng . Đoàn diễn hành sẽ bắt đầu từ góc đường Magnolia và Bolsa, đi dọc theo đại lộ Bolsa về hướng Đông, qua đường Bushard và đến đường Bishop.

  5. #5
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Tín đồ Phật giáo Ḥa Hảo với Tết Quư Tỵ
    Thanh Quang, phóng viên RFA
    2013-01-31

    Khi người dân Việt khắp nơi chuẩn bị đón Tết Nguyên Đán Quư Tỵ, th́ nhiều gia đ́nh tín đồ PGHH tại Miền Tây, nhất là những gia đ́nh có thân nhân đang lâm cảnh tù đày, không khỏi xót xa v́ thiếu vắng người thân.

    File photo

    Các tín đồ PGHH trong một lần hành lễ, ảnh chụp trước đây.
    Gia đ́nh ly tán

    Khi Tết sắp đến mà người chồng là tù nhân lương tâm, cư sĩ PGHH Trần Hoài Ân tiếp tục cảnh lao lư ở Kinh ông C̣, An Giang, th́ vợ ông, bà Vơ Thị Chiều, bày tỏ nỗi buồn:

    “Không có chồng tôi ở nhà th́ gia đ́nh ăn Tết cũng buồn lắm. Xót xa lắm. Đi thăm cha lần nào mấy con tôi đều khóc. Cảnh tù tội của chồng tôi, vợ con vô thấy xót xa lắm, nhất là thấy chồng tôi ốm hơn nhiều. Sáng họ bắt ổng đi lao động, cạo hột điều ǵ đó; ăn uống th́ cực khổ, sáng họ phát một tô canh rau muống, chiều một tô canh cải mà thôi. 28 Tết này gia đ́nh chúng tôi sẽ đi thăm nuôi, gởi đồ ăn cho ổng ăn Tết trong tù.”

    Cô Bùi Thị Xuân, con cư sĩ Bùi Văn Trung tại xă Phước Hưng, quận An Phú, tỉnh An Giang bày tỏ tâm trạng của gia đ́nh khi thân phụ cô là cư sĩ PGHH Bùi Văn Trung, và người em trai là cư sĩ Bùi Văn Thâm, đang bị những án tù oan khuất:


    Gia đ́nh phải buồn rồi bởi v́ có tới 2 người – là cha và người em tôi – vô tù. Nhưng gia đ́nh tôi cũng hiểu Đạo, thành ra cũng không buồn nhiều lắm.

    Cô Bùi Thị Xuân

    “Gia đ́nh phải buồn rồi bởi v́ có tới 2 người – là cha và người em tôi – vô tù. Nhưng gia đ́nh tôi cũng hiểu Đạo, thành ra cũng không buồn nhiều lắm, tại v́ ḿnh đă hành Đạo, sẵn sàng hy sinh v́ Đạo. Nhưng buồn là v́ những người không hiểu Đạo gây cản trở khi ḿnh làm Đạo Pháp.”

    Cư sĩ Vơ Văn Bửu ở Chợ Mới, An Giang hẳn không khỏi xót xa trong thời điểm cận Tết khi vợ ông, cư sĩ Mai thị Dung, tiếp tục thọ án 11 năm tù kể từ năm 2005 tại trại Xuân Lộc, Đồng Nai. Nhưng cư sĩ Vơ Văn Bửu quan niệm cơi đời vô thường mà hướng về đạo pháp, nhất là vẫn “an vui theo lời Thầy dạy”:

    “V́ gia đ́nh có lập trường từ trước tới giờ rồi. Riêng tôi th́ không phải bị tù lần đầu tiên, mà đă 3 lần rồi. Sống trên cơi đời này mà xác định nó là vô thường, th́ ḿnh có bổn phận, trách nhiệm với Đạo. Dù vợ chồng sống chung cũng vậy hay mỗi người phải sống mỗi nơi cũng vậy, đều phải an vui theo lời Thầy dạy. 2 tây tháng Hai này tôi đi thăm nuôi Dung – vợ tôi, để thứ nhất mang thuốc cho Dung uống, thứ hai cũng đem tiền bạc ra để cô ấy mua quà biếu mấy chị em trong đó họ phụ giúp v́ Dung đang bị bệnh nặng, như giúp tắm rửa, giặt giũ, làm đồ ăn.v.v.. cho Dung.”


    Diễn hành ăn mừng ngày Đản sinh của Đức Huỳnh Giáo Chủ năm 2011. File photo.
    Đề cập tới các cư sĩ, tu sĩ tiếp tục lâm nạn vào thời điểm sắp bước sang Tân Niên Quư Tỵ, Cư sĩ Vơ Văn Diêm, bào đệ của tu sĩ Vơ Văn Thanh Liêm trụ tŕ Quang Minh Tự ở Chợ Mới, An Giang, lưu ư tới sự hy sinh của tín đồ PGHH v́ đạo pháp, v́ tin tưởng ở Đạo, ở Thầy Tổ:

    “Nói về những đồng đạo bị bắt, th́ khi chúng tôi hành đạo, sự bị bắt bớ đó cũng là lẽ thường, bởi v́ đường lối chính sách của đảng CS họ không ưa thích ǵ việc đạo chân chính. Mà nếu ḿnh lo về việc đạo, th́ họ gây khó dễ, kiếm đủ chuyện này, chuyện kia. Nên việc họ bắt bớ như vậy cũng là lẽ tự nhiên thôi, chớ không có ǵ khác hơn. Nhưng chúng tôi hành đạo tức là chấp nhận hy sinh, bởi v́ chúng tôi tin tưởng là v́ Đạo, v́ Thầy, v́ Tổ nên chấp nhận hy sinh.”
    Chúc đồng đạo b́nh yên

    Trước cảnh xót xa khi không mong ǵ người thân tù đày được trở về trong dịp Tết này, các tín đồ PGHH lên tiếng chúc Xuân, như lời cư sĩ Vơ Văn Bửu sau đây:

    “Bước qua đầu năm mới, kính chúc quư đài, quư cô bác, anh em đồng đạo ở khắp nơi và ở hải ngoại được một mùa Xuân tràn đầy an vui và hạnh phúc. Chúng tôi cũng mong nhờ cô bác, anh em, thông tấn báo chí…ở hải ngoại cố gắng lên tiếng giúp dùm vấn đề nhân quyền, dân chủ, tự do tôn giáo nói chung, trong đó có PGHH, được nhà cầm quyền Việt Nam nới tay bớt để người dân được sống yên ổn hơn trong cuộc sống.”

    Tín đồ Vơ Thị Chiều, vợ cư sĩ Trần Hoài Ân:


    Bước qua đầu năm mới, kính chúc quư đài, quư cô bác, anh em đồng đạo ở khắp nơi và ở hải ngoại được một mùa Xuân tràn đầy an vui và hạnh phúc.

    Cư sĩ Vơ Văn Bửu

    “Tôi xin chúc đồng đạo PGHH khoẻ mạnh, b́nh yên, làm ăn phát đạt.”

    Cư sĩ Vơ Văn Diêm nhân dịp này bày tỏ cùng đồng đạo:

    “Hiện cũng gần Tết Quư Tỵ, tôi xin chúc lành quư thính giả nghe đài, những anh em hải ngoại và những người trong nước, tôi chúc một năm mới nhiều sức khoẻ và vui vẻ. Trong khi những người hành đạo trong nước, nếu gặp hoàn cảnh ǵ, nếu xảy ra việc ǵ th́ cũng hăy vẫn vui vẻ và không nên lo ngại ǵ hết.”

    Cư sĩ PGHH Đặng Văn Ngoăn có cái nh́n tổng quát về t́nh h́nh PGHH trong năm cũ Nhâm Th́n và năm mới Quư Tỵ:

    “Trong năm Nhâm Th́n có rất nhiều sóng gió đến với PGHH. Rất nhiều tín đồ, anh em đồng đạo, trên con đường hành đạo để xây dựng nền đạo pháp do Đức Huỳnh Giáo Chủ truyền lại, th́ bị phía chính quyền tấn công dồn dập, bắt bớ. Nhưng đồng đạo vẫn không chùn chân, nản bước, và vẫn tin tưởng rằng đó là con đường đúng mà Đấng Thiêng Liêng đă để lại, tức Tổ Thầy đă để lại cho chúng ta. Chúng ta vẫn tin và tiếp bước. Nhân năm Nhâm Th́n sắp qua và năm Quư Tỵ sắp đến, th́ ḿnh biết rằng trên con đường hành đạo, lúc nào cũng có nhiều khó khăn và chông gai mà chính Tổ Thầy của ḿnh đă từng nêu gương, đă từng giữ bước cho tín đồ noi theo. Năm mới Quư Tỵ sẽ đến, và chúng ta biết rằng nó sẽ không dễ dàng cho chúng ta, mà có thể c̣n nhiều khó khăn nữa. Nhưng chúng ta vẫn tin tưởng vào năm mới này, và cố gắng tiếp bước con đường hành đạo theo sản nghiệp Tổ Thầy để lại để tạo phúc lợi cho đồng bào, dân tộc Việt Nam.”

    Và các tín đồ PGHH vẫn tin rằng một ngày gần đây, Đấng Minh Tri sẽ trở về phổ độ chúng sanh, và đạo pháp sẽ gây được ḥa b́nh cho bá tánh, dân tộc, cũng như người tín đồ PGHH được tự do để mà truyền bá giáo pháp, đem lại hạnh phúc nơi nơi cho toàn thể dân tộc Việt Nam.

  6. #6
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Giá lúa gạo xuống đáy ngay trước Tết
    Nam Nguyên, phóng viên RFA
    2013-02-01

    Trước sự lo ngại của nông dân, giá lúa đông xuân vùng đồng bằng sông Cửu Long đă xuống thấp hơn ngưỡng có lăi 30% giá thành ngay thời gian trước Tết, khiến chính phủ chấp nhận kế hoạch tạm trữ 1 triệu tấn gạo tương đương 2 triệu tấn lúa.

    Tạm trữ chỉ là giải pháp t́nh thế?

    Các báo có mạng điện tử như Tuổi Trẻ, Saigon Giải Phóng ngày 31/1 đưa tin Thủ tướng Chính phủ đă đồng ư giao cho Hiệp hội Lương thực Việt Nam (VFA) khởi sự thực hiện tạm trữ từ 20/2 tức mùng mười tháng giêng âm lịch. Trên các báo chủ tịch VFA Trương Thanh Phong nói là có thể các doanh nghiệp thành viên VFA sẽ không nhận cấp bù lăi suất ngân hàng toàn phần như những năm trước.

    Có lẽ người đứng đầu VFA muốn hóa giải những chỉ trích triền miên của đại biểu Quốc hội, của chuyên gia lẫn báo chí, khi nông dân phản ánh doanh nghiệp thuộc VFA được vay vốn không lăi suất để mua tạm trữ, nhưng họ chỉ mua gạo qua thương lái trung gian mà không mua lúa trực tiếp của nông dân, rốt cục doanh nghiệp hưởng chênh lệch lớn sau thời gian tạm trữ khi giá xuất khẩu lên cao, c̣n nông dân trồng lúa không hưởng lợi từ chính sách tạm trữ.

    Nhận định về việc kế hoạch tạm trữ gạo vụ đông xuân ở đồng bằng sông Cửu Long sẽ tiếp tục do VFA thực hiện, tối 31/1 từ Hà Nội ông Đoàn Xuân Ḥa phó cục trưởng Cục Chế biến Thương mại Nông lâm Thủy sản và Nghề muối phát biểu:

    “ Tôi cho rằng bài toán của tạm trữ mà hiện nay đang làm chỉ là giải pháp t́nh thế thôi. Thật ra ở đây vấn đề tạm trữ theo tinh thần nào mới quan trọng. Trước đây thực hiện tạm trữ bằng hỗ trợ lăi suất cho doanh nghiệp
    được cho là không hài ḥa, Bộ Nông nghiệp cũng rất muốn hỗ trợ trực tiếp cho nông dân. Muốn vậy th́ điều sâu xa nhất vẫn là phải tổ chức lại sản xuất, c̣n như bây giờ sản xuất cứ manh mún theo qui mô hộ, th́ dù muốn hỗ trợ nông dân rất nhiều nhưng với cách tổ chức sản xuất như thế, với số lượng hộ đông như thế, th́ việc giải ngân hay hỗ trợ cho nông dân là vô cùng khó khăn.

    Trước mắt tôi nghĩ là vẫn phải theo cơ chế cũ dù cho nó chỉ là giải pháp t́nh thế, về lâu dài là phải tổ chức lại sản xuất, người nông dân phải có đại diện hợp pháp của họ th́ việc hỗ trợ trực tiếp mới thực hiện được. C̣n bây giờ tạm giữ biện pháp t́nh thế để giải quyết cung cầu một cách chủ động hơn và vẫn phải theo phương pháp cũ.”

    ...Vẫn phải theo cơ chế cũ dù cho nó chỉ là giải pháp t́nh thế, về lâu dài là phải tổ chức lại sản xuất, người nông dân phải có đại diện hợp pháp của họ th́ việc hỗ trợ trực tiếp mới thực hiện được...

    ông Đoàn Xuân Ḥa

    Theo Kinh tế Saigon Online, thành viên VFA sẽ mua tạm trữ gạo theo giá thị trường nhưng tính toán sao cho không dưới 5.000 đ/kg lúa khô loại thường. Bộ Tài chính đă công bố giá thành b́nh quân sản xuất vụ đông xuân 2012-2013 ở đồng bằng sông Cửu Long là 3.616đ/kg.

    Được biết vụ đông xuân đồng bằng sông Cửu Long xuống giống trên diện tích 1,55 triệu héc-ta, đến ngày 30/1 nông dân đă thu hoạch trên 200.000 ha. Dự kiến từ Tết Quư Tỵ đến hết tháng giêng âm lịch toàn vùng sẽ thu hoạch khoảng 700.000 héc-ta tương đương gần một nửa diện tích toàn vụ. SGGP Online bản tin trên mạng ngày 30/1 đưa tin, giá lúa ở vựa lúa miền tây xuống mức thấp nhất trong ṿng 1 năm qua, lúa hạt tṛn 50404 tươi mua tại bờ kênh chỉ được 4.300 đ/kg, lúa hạt dài chất lượng cao cũng chỉ 4.400đ/kg. Tờ báo trích lời TS Lê Văn Bảnh nói rằng lượng lúa gạo tập trung sẽ rất lớn và việc nhanh chóng triển khai thu mua tạm trữ là hết sức cần thiết.

    Ai hưởng lợi từ chính sách tạm trữ?

    Nông dân đồng bằng sông Cửu Long trong mùa gặt.
    Nông dân đồng bằng sông Cửu Long trong mùa gặt. Source danviet.vn
    Thế nhưng, nông dân không nh́n kế hoạch tạm trữ của chính phủ thông qua VFA như một cách cân đối cung cầu, ngược lại họ chỉ nh́n thấy sự tiêu cực. Một nông dân đồng bằng sông Cửu Long phát biểu:

    “Sắp tới vụ thu hoạch lúa, thông thường mấy ‘ổng’ báo với chính phủ là giá cả bấp bênh, chính phủ sẽ hỗ trợ vốn cho doanh nghiệp thu mua. Nhưng thực tế mấy ‘ổng’ đâu có hề động tay mua của nông dân chỉ mua qua thương lái thôi, mấy ‘ổng’ ngồi yên một chỗ… Mỗi đợt mua tạm trữ th́ giá lúa rất “bèo” nông dân nghe thấy tạm trữ là sợ lắm ngán ngẩm lắm.

    Thường thường vô thu hoạch rộ mà chính phủ có kế hoạch tạm trữ th́ giá lúa giảm dữ lắm. Thực tế đâu có lợi ǵ cho người nông dân, cứ khi tạm trữ xong nông dân hết lúa rồi th́ giá cao, thường thường như vậy. Giá gạo tăng giá lúa tăng th́ nông dân hết lúa, lúc đó Hiệp hội Lương thực nhà xuất khẩu ra nước ngoài có lợi nhuận, họ bỏ túi chứ nông dân ḿnh có được ǵ đâu.”

    Thực tế đâu có lợi ǵ cho người nông dân, cứ khi tạm trữ xong nông dân hết lúa rồi th́ giá cao, thường thường như vậy. Giá gạo tăng giá lúa tăng th́ nông dân hết lúa, lúc đó Hiệp hội Lương thực nhà xuất khẩu ra nước ngoài có lợi nhuận, họ bỏ túi chứ nông dân ḿnh có được ǵ đâu

    Một nông dân

    Hai ngày trước khi có thông tin Thủ tướng Chính phủ chấp thuận đề nghị tạm trữ của của VFA nhưng giảm từ 1,5 triệu tấn gạo qui lúa c̣n 1 triệu tấn gạo. Hôm 28/1 Phó Giáo sư TS Phạm Văn Dư, Cục phó Cục Trồng trọt được Saigon Times Online trích lời nói rằng : “Chưa có cơ chế tạm trữ lúa gạo nào tốt hơn VFA”. Ông Phạm Văn Dư đă nhận định như vậy khi được hỏi, VFA điều hành tạm trữ không mua trực tiếp từ nông dân, không kiểm soát được số lượng lúa gạo doanh nghiệp hội viên mua vào và không kềm được giá lúa gạo thị trường nội địa xuống thấp.

    Ông Phạm Văn Dư cho rằng từ trước đến nay VFA hoàn thành rất tốt thu mua tạm trữ. Theo ông lượng gạo xuất khẩu 7,7 triệu tấn của năm 2012 chứng tỏ có sự cố gắng rất lớn của VFA và Tổng Công ty lương thực miền Nam.

    Theo lời ông Dư, hiện nay vấn đề thu mua tạm trữ lúa gạo vẫn chưa có cơ chế nào tốt hơn và cần cải thiện dần dần cơ chế mà
    VFA đang thực hiện để bảo đảm nông dân có lăi trên 30%. Trong đó có vấn đề của hệ thống thương nhân, cũng như cần sự hợp tác của các Sở NN-PTNT địa phương giúp cho việc thu mua phải đúng thời điểm.

    Giải pháp lâu dài

    Thời báo Kinh tế Saigon Online ngày 30/1 đưa tin Bộ NN-PTNT đang ráo riết chuẩn bị hàng loạt qui định pháp lư để đưa sản xuất lúa gạo theo mô h́nh “cánh đồng mẫu lớn” tức kết hợp các nông hộ nhỏ thành một vùng nguyên liệu chuyên canh.

    Tờ báo trích lời ông Đoàn Xuân Ḥa, Phó Cục trưởng Cục Chế biến Thương mại Nông lâm thủy sản và Nghề muối, một đại diện doạn thảo và chấp bút đề án liên quan. Theo đó, có khả năng nghị định 109 về kinh doanh xuất khẩu gạo sẽ được “bổ sung điều khoản buộc các doanh nghiệp xuất khẩu gạo phải tham gia vào sản xuất tiêu thụ theo phương thức cánh đồng mẫu lớn; bắt buộc doanh nghiệp phải có hợp đồng tiêu thụ lúa gạo gắn với vùng nguyên liệu, theo lộ tŕnh năm 2013 ít nhất 15% lượng gạo xuất khẩu, năm 2014 là 30%, năm 2015 là 50% và đến năm 2020 là 80%. Ngoài ra sẽ nghiên cứu ban hành Nghị định về quản lư thương lái thu mua nông sản theo hướng chuyên nghiệp, có đăng kư kinh doanh, đưa thương lái vào diện đối tượng quản lư của chính phủ.”

    Nếu sản xuất theo chuỗi ngành hàng lúa gạo từ A tới Z từ khâu nhân giống gieo cấy, chăm sóc, thu hoạch rồi kho tàng và có đầu ra luôn… nó liên hoàn thành một chuỗi. Trong chuỗi đó nếu làm tốt th́ mới phân chia lợi nhuận được

    TS Lê Văn Bảnh

    Trả lời Nam Nguyên, ông Đoàn Xuân Ḥa Phó Cục trưởng Cục Chế biến Thương mại Nông lâm thủy sản và Nghề muối phát biểu:

    “ Xu hướng tất yếu trong nền sản xuất hàng hóa th́ sản phẩm phải đồng nhất có chất lượng cao. Với cánh đồng mẫu lớn sẽ thực hiện được hai việc thứ nhất là liên kết ngang với những người nông dân với nhau, thứ hai là liên kết dọc tạo ra giữa sự liên kết giữa doanh nghiệp và nông dân và như thế tạo ra được sản phẩm đồng nhất về nhiều mặt.

    Trước hết chất lượng giống ban đầu tốt hơn, thứ hai là đưa cơ giới hóa vào sản xuất, thứ ba là khâu trung gian trong quá tŕnh sản xuất từ hạt giống tới hạt gạo sẽ bớt đi yếu tố trung gian. Tôi hy vọng là với h́nh thức này sẽ tạo ra sản xuất lớn, hiện đại, tăng thu nhập cho doanh nghiệp và người dân.”

    Mô h́nh cánh đồng mẫu lớn được thực hiện thành công ở An Giang và do Công ty Bảo vệ Thực vật An Giang đầu tư. Chuyên gia gọi là tổ chức một cụm dịch vụ lúa gạo xung quanh một cánh đồng sản xuất lớn.

    Được biết chủ trương cánh đồng mẫu lớn đưa ra đă lâu nhưng trong vài năm vừa qua vẫn không phát triển lớn được, tổng diện tích thực hiện chưa tới 20.000 ha, nguyên do v́ thiếu sự tham gia tích cực của cộng đồng doanh nghiệp. Đặc biệt hai Tổng công ty lương thực Nhà nước nơi nắm giữ 70% tổng lượng gạo xuất khẩu hàng năm không chịu tham gia mà chỉ mua đi bán lại kiếm lời qua chênh lệch giá.

    Có thể nói mô h́nh cánh đồng mẫu lớn, doanh nghiệp xuất khẩu chế biến gắn kết với một vùng nguyên liệu đồng nhất, là giải pháp để nâng cao giá trị hạt gạo và tăng thu nhập cho nông dân. TS Lê Văn Bảnh, Viện trưởng Viện lúa Đồng bằng sông Cửu Long nhận định;

    “Nếu sản xuất theo chuỗi ngành hàng lúa gạo từ A tới Z từ khâu nhân giống gieo cấy, chăm sóc, thu hoạch rồi kho tàng và có đầu ra luôn… nó liên hoàn thành một chuỗi. Trong chuỗi đó nếu làm tốt th́ mới phân chia lợi nhuận được. Hiện nay lúa gạo làm theo từng công đoạn, ông nào trồng cứ trồng ông nào bán cứ lo bán, thành ra chưa liên hoàn được và rất khó.”

    Xin nhắc lại, trên các diễn đàn nông nghiệp hồi năm ngoái, TS Lê Văn Bảnh, Viện trưởng Viện lúa Đồng bằng sông Cửu Long từng có ư kiến bổ sung Nghị định 109 kinh doanh xuất khẩu gạo ràng buộc doanh nghiệp xuất khẩu gạo với một vùng nguyên liệu nhất định. Thí dụ chỉ cần 10 doanh nghiệp xuất khẩu gạo lớn mỗi đơn vị có một cánh đồng mẫu lớn 50.000 héc-ta th́ vùng đồng bằng đă thực hiện được vùng nguyên liệu lúa rộng 500.000 héc-ta cùng với cơ sở xay xát lúa gạo nhà kho dịch vụ hỗ trợ. Về nguyên tắc khi phẩm chất hạt gạo cao, giá thành giảm th́ cả doanh nghiệp và nông dân cùng được lợi.

  7. #7
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Thủ tướng Canada dự Hội Chợ Tết của Người Việt tại Toronto



    Lần đầu tiên trong lịch sử tị nạn ở Canada - và có lẽ ở cả Bắc Mỹ, một nguyên thủ quốc gia đă dự Hội Chợ Tết, chào cờ Việt Nam Cộng Ḥa, và phát biểu trước lá Cờ vàng ba sọc đỏ.

    Hôm Thứ Bảy 19/1, Thủ tướng Stephen Harper đă đến dự Hội Chợ Tết Quư Tỵ do Hội Người Việt và các hội đoàn Việt trong vùng đại đô thị Toronto tổ chức tại International Centre, Mississauga, tỉnh bang Ontario. Cùng đến với ông Harper, có trên 10 Tổng trưởng, Dân biểu liên bang đương nhiệm, và vị Thượng nghị sĩ gốc Việt - ông Ngô Thanh Hải.

    Ông Harper đă được hơn 8 ngàn người Việt có mặt trong hội chợ hoan nghênh nồng nhiệt khi nói, “Khi chúng tôi tham gia vào Việt Nam, hàng đầu và trung tâm của quan hệ của chúng tôi sẽ luôn luôn, và không chỉ là, sự thúc đẩy thăng tiến ḥa b́nh và thịnh vượng, mà c̣n là tự do, dân chủ và nhân quyền cho người dân Việt Nam”.

    TBOnline

  8. #8
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Chuyện phiếm ngày xuân: ĂN TẾT CON RẮN



    TRÀ LŨ





    Làng tôi quanh năm đă rộn ră tiếng cười, nay có ông Từ Hoè từ miền Tây về nữa th́ cái không khí vui cười tăng lên gấp đôi. Các cụ c̣n nhớ ông hội viên viễn cư của làng An Hạ chúng tôi chứ? Cái ông gốc nhà binh này sau khi vượt biên th́ ở Toronto với chúng tôi, ông là một trong những vị đă góp sức lập ra cái làng thân yêu này. Ông ở được mấy năm, làng đang vui như tết th́ cậu em kết nghĩa từ trại tỵ nạn Mă Lai sang. Cậu em do chính phủ Canada bảo trợ, diện DC1, được đưa đến lập nghiệp ở miền tây. Theo đúng lời thề khi kết nghĩa, ông đă rời làng sang sống với gia đ́nh người em. Ông bảo ông không thể bỏ làng được nên mỗi tết ông mỗi về. Ông vẫn giữ chức trưởng ban tổ chức tết trong làng. Ông về làng bao giờ cũng đem theo quà tết của chú em và một kho chuyện tếu tích trữ cả một năm.


    Làng tôi ai cũng yêu qúy và nhớ ông hết sức. Nôn nóng mong chờ nhiều nhất là phe các bà. Ông này có bùa mê. Chị Ba Biên Ḥa cứ nói đi nói lại : thiên hạ có bốn bồ chữ, ngày xưa Cụ Nguyễn Văn Siêu và Cụ Cao Bá Quát lấy mất ba, thiên hạ chỉ c̣n một bồ. Cụ Siêu Cụ Quát đă về trời nên ba bồ chữ liền bị hai bác ODP và bác Từ Hoè chiếm ngay, cho nên thiên hạ luôn luôn chỉ có một bồ. Nể hai bác qúa.


    Ông ODP nghe Chị Ba xong th́ nói nhỏ với ông Từ Hoè : Cái Chị Ba này người Nam, người Nam thông thường th́ không khéo nói bằng người Bắc và người Trung, nhưng người Nam nào mà đă khéo nói th́ khéo nói tột đỉnh, bỏ xa người Bắc và người Trung. Chị Ba là một trong những người hiếm hoi đó. Chưa hết. Chị Ba thông minh sáng láng lại cộng thêm với anh chồng John cũng thông minh sáng láng như vậy nữa th́ trời ơi, họ lấy hết bồ chữ thứ tư rồi.


    Ông Từ Hoè gật đầu lia lịa về nhận xét này. Ông lại c̣n thêm : Vợ chồng Anh John-Chị Ba đă thông minh mà lại c̣n đạo đức nữa, mới qúy chứ. Được cả vợ cả chồng. Anh John thường nói với mọi người : Vợ chồng tôi xưa nay có tâm Chúa, từ khi nhập làng th́ chúng tôi có cả tâm Phật nữa. Thât chúng tôi sung sướng vô cùng.


    Các cụ phương xa đă thấy làng tôi là làng hạnh phúc chưa?


    Xin kể tiếp chuyện ông Từ Hoè. Ông về đem theo một thùng qùa lớn. Ông trao qùa cho mọi người, ai cũng được tặng một cặp bánh chưng. Vừa trao qùa ông vừa nói ‘ Của tuy tơ tóc, nghĩa so ngàn trùng’ nha bà con. Bánh này làm bằng gạo miền tây, đậu miền tây, thịt heo miền tây, nấu bằng nhiên liệu miền tây đó. Đây là qùa biếu riêng từng hội viên, tôi c̣n qùa chung cho cả làng nữa cơ. Các cụ có đoán ra món qùa ǵ không ? Ông này kinh lắm, bồ chữ mà. Thưa đó là cá chép đông lạnh, giống y như năm ngoái. Ông cắt nghĩa : đây là cá chép VN. Các bác có nhớ là năm ngoái Canada kêu lên oai oái về việc biển hồ Canada bị con cá chép Á Châu, Asian carp, phá hoại không? Tôi đă quan sát kỹ con cá này. Nó đúng là cá chép VN. Nó thấy người VN chạy trốn CS th́ nó cũng t́m cách trốn CS. Giống cá này sinh sôi mạnh lắm. Nó giống y như người VN. Các bác đọc báo có thấy người VN ở hải ngoại giỏi không. Lâu nay ṭan thấy những thiên tài VN xuất hiện. Giống tốt gặp đất tốt mà. Con cá VN cũng y chang. Bên VN nó nặng có 2 kư, sang đây sống ở Ngũ Đại Hồ nó cân nặng tới 40 kư.





    Hai cô Huế Tôn Nữ và Cao Xuân thắc mắc là miền Tây có bao nhiêu đặc sản mà sao bác lại chọn con cá chép. Ông Từ Hoè vừa cười hà hà vừa trả lời : Mấy cô xa quê VN mới có vài chục năm mà quên hết tập tục lễ tết VN rồi. Làng đă giao cho tôi công tác làm lể tiễn Ông Táo vào ngày 23 Tết, nên cúng cá chép là để ông Táo của bếp làng ta có phương tiện về trời chứ. Xưa nay sử VN vẫn ghi là ông táo cỡi cá chép về trời mà. Chắc các cô sẽ thắc mắc thêm là con cá chép bơi chậm như vậy th́ bao giờ mới tới trời phải không? Các cô mà c̣n thắc mắc như vậy là chưa học hết bài lịch sử. Đây là con cá chép đă vượt vũ môn, đă thành thần nha.


    Hai cô Huế liền chắp tay vái ông Từ Hoè : Chúng con xin lạy ngài đại sứ của ông Táo!


    Ông Từ Hoè này miệng có thần. Ông nói cái ǵ nghe cũng thuận tai hết. Lời của ông đầy chất thuyết phục. Ông bảo dân làng ḿnh bây giờ ai cũng cao tuổi cả rồi, vậy ḿnh nên sống cái triết lư của người cao niên. Thuyết này hiện rất phổ biến và được nhiều người nghe theo . Thuyết như thế này : bây giờ cái ǵ cũng thuận tai hết, không lư sự căi nhau nữa, không tích trữ tiền bạc của cải nữa, có tiền th́ mang ra làm việc phước thiện và mang ra ăn uống với bạn thân cho sướng, không phải để của cho con trên cái đất hạnh phúc này…V́ thế, bữa nay gặp lại làng sau bao ngày xa cách, xin cho tôi xả láng. Thịt cá chép đông lạnh tôi đem về, xin làm bữa nhậu ngay hôm nay. Nếu hết mà làng c̣n thích th́ tôi bảo chú em gửi nữa. Phe các bà nghe đến đây th́ chịu qúa. Các bà vỗ tay râm ran, miệng vừa cười vừa nói : Đầu bếp Master Chef Từ Hoè muôn năm ! Và chương tŕnh ăn tết Con Rắn của làng đă bắt đầu ngay.


    Phe liền ông chúng tôi tức các nhà quân tử và triết gia trong làng th́ ngồi nhâm nhi rượu khai vị và bàn các chuyện quốc sự. Chúng tôi bàn nhiều việc lắm, như ta nên đánh thằng Tàu Cộng ngay bây giờ hay để từ từ, nên cho nước nào khai thác dầu ở Biển Đông, nên làm ǵ với Cảng Cam Ranh… C̣n phe các bà th́ ríu rít theo ông Từ Hoè vào bếp. Chỉ loáng một cái là mùi cá chép thơm lừng từ bếp đă bay ra. Và loáng một cái nữa là thức ăn các món cá chép đă được bày lên bàn : cá chép kho riềng, cá chép chiên, canh chua cá chép.


    Và dân làng đă có một bữa ăn thịnh soạn và nóng sốt chào mừng ông Từ Ḥe. Thực ra th́ không phải làng nấu nướng để chào mừng ông Từ Hoè, mà chính khách phương xa đă chỉ huy làm ra các món rất đỗi quê hương này để đăi cả làng.


    Ngay đầu bữa ông Từ Hoè đă tuyên dương món cá chép. Ông bảo theo y học th́ thịt cá chép vừa bổ vừa ngon, mang sức khoẻ và tăng khí huyết. Người Trung Hoa xếp con cá chép đứng đầu các loại cá về mặt bổ âm bổ dương.


    Cuối bữa ăn th́ Chị Ba Biên Ḥa lên tiếng. Chị hỏi ông Từ Hoè : Theo truyền thống xưa nay của làng th́ bữa ăn ngày mồng tết bao giờ bác cũng làm đầu bếp, và tết con nào th́ bác cho ăn món thịt con đó. Chỉ có món con Rồng năm ngoái là bác không bắt được con rồng làm thịt nên bác đă cho làng ăn trái Thanh Long. Chị em chúng tôi đang thắc mắc là năm nay tết con Rắn th́ không biết bác có cho làng ăn rắn không?


    Ông Từ Ḥe trả lời ngay : Có chứ, tôi đă có chương tŕnh cả rồi. Nhân việc chị hỏi cũng như tôi đă thưa đầu ngày là phe chúng ta chả cần phải đợi ngày đợi tháng ǵ nữa.Có trong tầm tay là ta làm ngay, xơi ngay. Tôi định hỏi làng câu này là làng có sợ thịt rắn không. Nếu sợ th́ tôi không làm món rắn mà làm món anh em nhà rắn.


    Cụ B.95 bây giờ mới lên tiếng : Rắn th́ có trăm loại và trăm món nấu. Xin bác nói sơ sơ cho chúng tôi nghe về rắn đă rồi chúng ta sẽ quyết định ăn món ǵ.


    Ông Từ Hoè vừa cười vừa thưa : việc này dễ thôi. Đây cũng là dịp để chúng ta ôn lại về con rắn. Tôi nói và cũng xin làng tiếp sức với tôi, chúng ta cùng bàn về chú rắn nha. Xin vui vẻ góp ư, ngày rộng tháng dài, chúng ta đang bắt đầu ăn tết mà.


    Và ông Từ Hoè kể câu chuyện bữa nhậu rắn ngày xưa của chính ông. Ông bảo cái bữa nhậu cách đây nửa thế kỷ nó ngon qúa sức nên đến bây giờ mà ông vẫn c̣n nhớ, nước miếng vẫn c̣n chảy ra. Năm 1958 hay 1959 ǵ đó, ông đóng quân ở một ngă tư sông thuộc miền Tây. Đây là thời kỳ cực thịnh và thanh b́nh nhất ở miền Nam. Ngoài việc canh pḥng thường lệ, nhóm lính của ông rảnh rỗi nên hay bày ra tṛ thi nấu ăn. Trong số này có mấy tay người Nam, gốc nhà giàu, nấu ăn ngon vô cùng. Bữa đó chúng đi chợ mang về một con rắn lớn. Tôi vốn thích nhậu và thích nấu, nên tôi quan sát từ đầu đến cuối. Con rắn nặng tới một kư lô. Chúng buộc cổ rắn treo lên và cắt đuôi hứng tiết, rồi rửa qua bằng nước sôi pha dấm, rồi dùng cái ḱm lột da con rắn từ đầu xuống tới đuôi. Giữ bộ da này để chuẩn bị làm món dồi. Một kư thịt heo ba rọi, da heo xắt hạt lưu, phần mỡ phần thịt đem xay cho thêm đậu xanh, đậu phọng, hạt điều, xả, tiêu, ớt, nước mắm, hành. Xong th́ cột đuôi rắn lại rồi dồn các thứ nhân vừa xay vào , rồi cột đầu rắn, rồi cho vào nồi luộc chín. Xong th́ vớt ra đem lên chảo chiên cho vàng, xắt ra từng khoanh xéo, chấm món dồi rắn này với mắm gừng tiêu ớt tỏi. Phần nhân làm dồi nếu c̣n dư th́ bỏ luôn vào nồi nước luộc. Sang đến phần thịt rắn th́ cắt nửa con rắn đă lột da cho vào nồi nước luộc lúc năy. Chừng 30 phút th́ thịt chín, vớt ra, gỡ thịt làm món gỏi rắn trộn với củ hành tây, rau răm, dấm, đường, muối, ớt. Phần nửa con rắn c̣n lại th́ đem bằm nhuyễn, đem lên chảo xào với xả ớt, đem ra xúc ăn với bánh tráng. Phần nước luộc dồi và luộc thịt rắn th́ bỏ vào nắm gạo, nắm đậu xanh, nêm nếm cho vừa miệng, ta có một nồi cháo rắn. Tất cả ngon quên chết. Lại thêm rượu đế, rượu rắn, la de.V́ thực khách ṭan là đực rựa, lính hết mà, nên ai cũng nhậu hết ḿnh, vừa nhậu vừa chửi thề vừa nói tục. Ông Từ Hoè kể đến đây xong rồi kết luận các món ăn trên nước Thiên Đàng hay cơi Niết Bàn cũng chỉ ngon đến cỡ này mà thôi!


    Ông ODP, bồ chữ thứ hai trong làng xin góp ư ; Hồi xưa tôi cũng được hạnh phúc ăn rắn với anh em lính. Riêng tôi th́ tôi thích nhất món cháo rắn. Món cháo này làm cũng khá công phu. Nó khác nồi cháo rắn bác vừa kể. Chúng tôi nấu thế này :Thân rắn rửa sạch cắt khúc rồi bỏ vào nồi cháo đang sôi. Khi cháo nhừ th́ thịt rắn cũng vừa chín tới. Vớt thịt rắn ra để nguội, xé nhỏ rồi ướp với tiêu ớt gừng và nước mắm, rồi đem phi với hành tỏi cho thật thơm rồi đổ lại nồi cháo đang sôi. Cho lửa liu riu. Chờ một lúc là được. Món này phải ăn nóng với gừng với tiêu. Thịt rắn rất bổ, nhiếu chất đạm và chất dinh dưỡng, ngon và thơm hơn thịt gà, đặc biệt bổ gân và bắp thịt. Ở VN nhiều nhà thể thao hay ăn cháo rắn để thêm sức mạnh.


    Cụ Chánh cũng góp thêm ư : Lăo có kinh nghiệm này là ở miền quê ngày xưa, khi làm thịt con rắn th́ cái đầu nó phải đem chôn xuống đất ngay, v́ sợ cái đầu nó có nọc độc trẻ con giẵm phải hay con gà ăn phải sẽ mắc độc . Ngoài ra người ta không rửa thịt rắn bằng nước lạnh, mà bằng dấm, bằng chanh và lau khô bằng giấy bản.


    Cụ B.95 ngồi nghe chắm chú từ đầu, lên tiếng hỏi : Thế ngày tết sắp tới bác có cho làng ăn thịt rắn không? Ông Từ Hoè nh́n mọi người rồi nói : Kinh nghiện cho biết là phải làm thịt con rắn sống th́ nấu mới ngon, không biết ở miền Ontario này có chỗ nào bán rắn sống không. Việc này xin cho tôi khất trả lời để tôi đi chợ nghiên cứu t́nh h́nh.


    Trả lời xong th́ ông Từ Hoè nói với cả làng : Tôi đă độc diễn, đă nói về rắn khá dài rồi, bây giờ xin cho tôi thư giăn một chút cũng như cho tôi đổi đề tài một chút. Rồi ông nh́n anh John :


    - Anh John à, tôi sống ở miền tây toàn bạn da trắng. Họ cũng ái mộ văn chương VN. Tôi cũng dịch nhiều thơ văn VN sang tiếng Anh cho họ đọc. Có một chữ mà tôi bị tắc, tôi dịch mà không thấy thỏa măn trong ḷng. Vậy bữa nay xin đem ra hỏi anh và học hỏi với anh. Đó là tiếng M̀NH, tiếng vợ chồng gọi nhau. Xưa nay tôi vẫn cho đây là tiếng vợ chống gọi nhau đúng nhất. Vợ chồng mà gọi nhau ‘anh ơi em ơi’ là sai. Vợ chồng đâu có là anh là em của nhau, đâu có phải là ‘brother and sister’. Hai người dưng xa lạ hợp duyên nhau nên kết lại với nhau, biến thành một thân xác, đúng y như lời Chúa nói trong Kinh Thánh ‘ Người con trai bỏ cha bỏ mẹ mà đi theo người con gái, và hai người trở nên một xương một thịt’. Tiếng ‘Ḿnh Ơi’ này xuất hiện trong thơ văn nhiều lắm, Chẳnh hạn bài thơ này :


    Đêm khuya nghe gọi Ḿnh Ơi

    Dậy em nhờ tí, Ḿnh ơi Ḿnh à

    …Bài th́ mới trả buổi trưa

    Giờ mà trả nữa te tua thân già

    …Ráng cho vui cửa vui nhà

    Em thương ḿnh lắm, Ḿnh à Ḿnh ơi



    Ông Từ Hoè nói thêm : Tôi đă dịch chữ Ḿnh là honey, darling, sweetheart… nhưng vẫn cảm thấy không thỏa măn.

    Anh John bị bồ chữ hỏi một câu vừa hay vừa khó. Anh xin suy nghĩ một phút. Ông ODP liền nhảy vào ngay khoảng trống này và phát biểu : Xưa nay tôi cũng giống y như bạn Từ Hoè, tôi thấy tiếng VN ḿnh hay tuyệt vời. Nghĩa số 1 của tiếng Ḿnh là chỉ thân xác của ta, ḿnh là my body, là mon corps, là corpus meum. Nay vợ chồng gọi nhau là ḿnh th́ nói lên được sự kết hợp trọn vẹn. Đúng y như lời Thánh Kinh chép về việc tạo dựng ra con người. Ban đầu Chúa tạo ra ông Adam, rồi đợi cho Adam ngủ say Chúa lấy một xương sườn của Adam mà tạo ra Eva. Rơ ràng Eva bởi Adam mà ra v́ hai người là một thân xác, một thân ḿnh, là ḿnh của nhau.


    Dân làng nghe ông ODP nói xong th́ đều gật đầu v́ cho là chi lư. Chị Ba Biên Ḥa hỏi : Phải chăng tổ tiên VN đặt ra tiếng M̀NH này để vợ chồng gọi nhau là đúng ư Đức Chúa Trời? Ông ODP gật gật cái đầu rồi nói tiếp : Tôi không muốn bàn đến tôn giáo ở đây, ư tôi là ca ngợi tiếng VN hay và đúng tuyệt vời. Rôi ông quay vào anh John :


    - Anh John đâu. Anh có thấy tiếng M̀NH này vừa hay vừa sâu sắc không?

    Anh John mặt mũi tươi rói, chắc anh đă t́m ra câu trả lời. Anh gật đầu rồi nói: Chắc tiếng Anh mới t́m ra chân lư này từ tiếng Việt nên họ vừa có một từ mới, tiếng này cũng nói lên được cái ư một xương một thịt như tiếng Việt và như ư trong Kinh Thánhh. Mỗi người là một nửa của nhau. Tiếng M̀NH trong lời thơ ‘Ḿng ơi Ḿnh à’ nên dịch là ‘My Better Half’, Pháp văn nên dịch là ‘ Ma meilleure moitié’


    Ông ODP thêm ngay : Bác phải ghi chú là tiếng ‘My better half’ này lấy ư từ tiếng M̀NH của VN mà ra. Ta phải nói thêm như vậy cho Tây nó nể.


    Mọi người vừa gật đầu vừa vỗ tay khen cái tài dịch của anh John. Anh John thấy cụ B.95 không cười nhiều liền hỏi ư cụ thế nào về lời dịch trên đây. Cụ B.95 đáp ngay :


    - Các bác nói chuyện cười mà nói cao qúa. Lăo chỉ hiểu sơ sơ mà thôi. Xin cho

    lăo nghe chuyện cười nào thấp thấp một chút đi. Anh H.O. liền đáp ứng ngay . Anh bảo anh mới nhận được một bản tin trên internet, viết theo ngôn ngữ Hà Nội hiện nay, về một đề tài đa dạng của tiếng VN. Một tiếng mà hai ba nghĩa, ai muốn hiểu làm sao th́ hiểu. Như có chuẩn bị từ trước, anh rút trong túi ra một tờ giấy và xin phép đọc cho cả làng nghe. Đề bài là ‘Thi Chim’


    …Chuyện thi chim là hoàn toàn có thật, hằng năm từ lâu rồi, cứ vào mùa xuân ở Hà Bắc, Hà Nội, có hội thi chim. Xem từng đàn chim được thả ra tung cánh bay lên trời, rồi bay hàng dọc, hàng ngang, bay tít lên cao mà sung sướng. Nhưng đứng nghe ông chủ xị ḥ hét th́ không thể nào mà không cười được.


    - Đề nghị các cụ, các anh có chim đứng vào hàng, kiểm tra xem chim ḿnh có vấn đề trục trặc ǵ nữa không.


    Rồi giọng ông sang sảng tiếp :


    - Khi nào chúng tôi ra hiệu lệnh th́ thả, đề nghị khi cởi chuồng th́ nâng cao lên cho mọi người nh́n thấy.


    Rồi đột nhiên ông quát:


    - Xin mời mấy cụ bà và mấy cô không có chim đứng ra ngoài. Tôi xin nhắc lại là lúc này không phải là lúc xem chim, sờ chim mà là ngắm nh́n xem chim bay thế nào.


    Mấy cô xấu hổ lui ra ngoài hàng.


    Ban tổ chức lại huyên thuyên :


    - Thi chim là một tṛ chơi truyền thống lâu đời của dân tộc, của địa phương ta. Qua một năm chăm sóc luyện tập cho chim, hôm nay chim ai khoẻ, chim ai cứng cáp trong cuộc chơi, chim ai đoạt giải sẽ được bàn dân chứng kiến.

    Rồi anh hô to :


    - Các cụ các anh có chim, đang giữ chim trong tay chú ư. Chuẩn bị cởi chuồng. Một, hai, ba! Thả chim ra! Thả chim ra! Thả chim ra!


    Hàng trăm con chim bay lên trời, hàng ngh́n con mắt ngước mắt nh́n lên. Có tiếng mấy cô bàn tán :


    - Chim màu xám đầu trắng là chim của ai nhỉ? Khỏe qúa, xem nó mà sướng con mắt qúa ḱa.


    - Mạnh lên, mạnh lên nữa, lên tới đi.


    Có người lại thắc mắc :


    - Chim thi bay thế này, mệt, tối nó có biết đường nào về ngủ với chủ không nhỉ?

    Cả làng nghe xong th́ cười ầm lên. Cụ B.95 th́ vừa cười vừa giơ tay lên trời :

    Ối chim ơi là chim! Cụ Chánh và ông ODP, gốc ngày xưa ở Hà Nội đều nói : Có, ngày xưa tôi có nghe chuyện thi chim bay ở Hà Bắc. Nhưng ngày xưa không nghe có bài báo nào thuật chuyện thi chim mà ngôn ngữ lập lờ và gay cấn như vậy. Cái tiếng ‘ cởi chuồng’ là tiếng bịa đặt mà anh kư giả đă thêm vào cốt cho nó ra nghĩa tục, chứ chim nhốt trong chuồng, ta thường nói mở chuồng chứ có ai cởi chuồng bao giờ !


    Cụ Chánh vừa nói xong th́ nhóm anh H.O. cười ḅ ra. Cả làng ngạc nhiên hết sức v́ lời cụ Chánh vừa nói có ǵ đáng cười lăn ra như vậy đâu. Ông Từ Hoè bèn lên tiếng : Xóm nhà lá H.O. cười cái ǵ? Chắc lại có vụ nói lén. Hôm nay họp làng th́ mọi sự phải công khai, không có ǵ được kể lén lút cả. Anh H.O. cố gắng lắm mới nín được cười. Anh thưa : Dạ, khi nghe tôi đọc xong bài văn Thi Chim trên đây xong th́ bác ODP đă cao hứng đọc thêm một câu thơ. Bác đọc nhỏ tiếng nên chỉ bọn tôi nghe rơ mà thôi. Câu này đă làm bọn tôi phá ra cười là thế. Hôm nay trong bầu không khí vui nhộn của ngày tết, xin cho tôi lập lại cái câu lục bát về chim mà bác ODP đă thêm vào nha :


    Chim rừng động tới là bay

    Chim nhà bóp cái to ngay tức th́


    Phe các bà rú lên : Khiếp qúa cái bác này! Miệng nói khiếp nhưng các bà đă cười rũ rượi.



    Anh H.O. nói thêm : Thôi, không nói chuyện chim nữa, xin cho tôi nói về ngôn ngữ VN đang biến đổi ở quê nhà. Cụ ơi, ngôn ngữ thủ đô Hà Nội bây giờ tiến bộ lắm. Mai này cụ có về lại Hà Nội th́ cụ cần phải có thông dịch viên đấy. Cháu có người bạn kể chuyện cho nghe về chuyến bay của anh từ Bangkok về Hà Nội. Ngồi bên anh là một ông h́nh như là cán bộ đi công tác về. Ông cán bộ bắt chuyện :


    ‘ … Trông ông có vẻ căng lắm. Ngồi trong nội thất phi cơ mà trông ông h́nh như bức xúc làm sao!


    Tôi trả lời là tôi xa quê du học đă trên 40 năm, đây là lần đầu tiên trờ về quê. Cán bộ nói ngay :


    - À, ra thế, tâm trạng ông hiển thị trên nét mặt rơ lắm. Tôi cũng đoán ông phải là du sinh đi chuyên tu ở đâu đó. Người Việt ḿnh vốn trọng thị vấn đề học vị lắm mà.


    Tôi kể về việc tôi đi du học. Nghe xong ông nói tiếp :


    - Tôi thống nhất ông, chủ yếu là phải biết triển khai tính năng nổ, rồi tranh thủ vào đó, khẳng định tài nghệ ḿnh th́ mới thành công một cách tiên tiến được…’


    Anh H.O. kết luận : Cháu mới chỉ nghe ngôn ngữ của anh cán bộ Hà Nội mà đă thấy nhức đầu. Nhức đầu và chỉ hiểu qua loa. Mai này về lại quê hương th́ sao đây? Cụ Nguyễn Trăi ơi, Cụ Nguyễn Du ơi, Cụ Phạm Quỳnh ơi , Cụ Nguyễn Văn Vĩnh ơi, ngôn ngữ VN lâm nguy, xin các cụ cứu ngôn ngữ VN…


    Nghe dến đây th́ ông Từ Hoè tiếp lời. Ông bảo anh H.O. vừa nhắc tới Cụ Nguyễn Văn Vĩnh làm ông chợt nhớ tới công nghiệp của danh nhân này và có một câu xin hỏi các bà. Cụ Nguyễn Văn Vĩnh sinh năm 1882 ở Hà Nội, ngày xưa c̣n bé th́ nhà rất nghèo. Cậu Vĩnh phải đi làm công. Cậu xin được việc đứng kéo quạt trần cho một lớp các cậu ấm nhà giầu đang học lớp thông ngôn của Pháp. Vừa kéo quạt cậu vừa học lỏm các bài. Cậu thông minh nên hiểu và nhớ mọi điều. Cậu trả lời đuợc mọi câu hỏi của thày giáo trong khi các cậu ấm c̣n lúng túng và mù tịt. Thày giáo người Pháp thấy cậu thông minh lạ thường như vậy nên đă tŕnh với ông hiệu trưởng. Ông hiệu trưởng đă cấp học bổng và cho cậu được theo học chính thức. Mới 14 tuổi, Nguyễn Văn Vĩnh đă đỗ đầu khóa học và trở thành một thông dịch viên xuất sắc của ṭa thống sứ. Năm 1906 khi Nguyễn Văn Vĩnh 24 tuổi đă được chính quyền cho sang Pháp dự triển lăm ở Marseilles. Dịp này, ông đă tiếp cận với ngành báo chí và ngành in báo ở Pháp. Trở về VN Nguyễn Văn Vĩnh đă từ bỏ nghề làm quan mà bắt đầu nghề làm báo. Năm 1907 ông mở nhà in đầu tiên ở Hà Nội và xuất bản tờ Đông Cổ Tùng báo, tờ báo đầu tiên bằng chữ quốc ngữ ở Bắc Kỳ. Và năm 1913 ông xuất bản tờ Đông Dương Tạp Chí để dạy dân Việt viết văn bằng quốc ngữ.


    Chuyện Cụ Vĩnh có công với chữ quốc ngữ th́ nhiều lắm và dài lắm. Ông Từ Hoè nói tiếp : Tôi chỉ nói sơ sơ về thân thế sự nghiệp vĩ đại của Cụ Vĩnh để có ư dẫn vào một chuyện tư bên lề. Rằng Cụ Nguyễn Văn Vĩnh có tới 2 bà vợ. Bà thứ hai đẻ ra nhà thơ Nguyễn Nhược Pháp, tác giả tập thơ ‘Ngày Xưa’ trong đó có bài ‘Đi Chùa Hương’ nổi tiếng…


    Nói đến đây rồi ông Từ Hoè vừa cười vừa nh́n phe các bà :


    - Đây là ư chính của tôi : Nếu Ông Nguyễn Văn Vĩnh không lấy vợ bé th́ làm sao mà văn đàn VN có được nhà thơ thiên tài Nguyễn Nhược Pháp. Do đó kết luận là mọi ông chồng nên có vợ bé. Các bà có đồng ư không?


    Làng tôi đă ḅ ra cười. Không ngờ cái ông Từ Hoè này giả bộ nói chuyên văn học nghiêm chỉnh mà lại có hậu ư đặt ra một câu hỏi hóc búa.


    Ông ODP đáp ngay: Ở Canada chỉ cho một vợ một chồng mà thôi. Muốn lấy nhiều vợ th́ phải theo đạo Hồi. Hồi giáo cho lấy 4 vợ. Chắc bác khuyên phe liền ông trong làng nên cải đạo sang Hồi giáo phải không?


    Cụ Chánh cười ngặt nghẽo rồi nói : bác Từ Hoè này nói giỡn chứ không có ư bảo liền ông làng ta phải lấy thêm vợ đâu. Tội chết. Thôi, không nói chuyện vợ bé nữa nha. Nhân tết con Rắn đang tới gần, xin cho lăo chúc đôi điều : Càng ngày lăo thấy làng ta càng vui, càng hạnh phúc hơn. Biểu hiệu của sự hạnh phúc là tiếng cười. Trên thế giới này có mấy trăm ngôn ngữ khác nhau mà chỉ có tiếng cười là nói được đủ hết các tiếng nói ấy. Tiếng cười không phải thông dịch, ai cũng hiểu hết. Tiếng cười chữa được trăm bệnh, cả bệnh thân xác, cả bệnh tâm hồn. Tiếng cười vừa là biểu hiệu của hạnh phúc vừa là tiếng nói của t́nh yêu. Lăo xin chúc mọi người năm mới đầy tiếng cười.


    Tôi cũng xin mượn ư của cụ Chánh kính chúc các cụ độc giả một năm đầy tiếng cười. Trân trọng.


    Xuân Quư Tỵ 2013


    TRÀ LŨ

  9. #9
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Thương về Nam Quan và Bản Giốc!











    Xuân về, nhớ Bản Giốc - Nam Quan,
    Lệ đắng chia ly măi ngập tràn.
    Ngọn ải mây trôi, in sắc oán,
    Đầu ghềnh thác đổ vẳng lời than!
    Phi Khanh - Nguyễn Trăi vinh sông núi,
    Tầu quỷ - ma Hồ nhục thế gian.
    Thác nước c̣n đây, đâu ải cũ?
    Đục ngầu, bọt trắng khóc tường tan!


    Hàn Giang Trần Lệ Tuyền







    Họa bài: Xuân về nhớ Nam Quan và Bản Giốc





    XUÂN VỀ VỚI QUYẾT TÂM





    Xuân về đất nước chẳng vinh quang

    Dân chúng khổ đau, máu lệ tràn

    Đất tổ nhường dần: thác, ải, đảo

    Tài nguyên bán hết: sắt, nhôm, than

    Nhân dân yêu nước lâm tù tội

    Quốc hội, cộng quyền, làm Việt gian

    Năm mới quyết tâm nung chí lớn

    Đánh cho Cộng sản phải tiêu tan





    BS Phùng văn Hạnh





    Họa:



    ĐỒNG TÂM!





    Tết đến, khơi nguồn nhớ Ải Quan

    Giận quân bán nước hận dâng tràn

    Tha phương khắc cốt hờn vong quốc

    Viễn xứ ghi tâm oán ngất than

    Hào kiệt thuở xưa bao chính trực

    “Anh hùng” thời đại lắm mưu gian

    Nhâm Th́n, thoắt biến trôi năm cũ

    Quư Tỵ, đồng tâm, Cộng sản tan!





    Dân Nam

  10. #10
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Nghĩ về Quốc hội, Đảng và... thời cuộc
    (Trần Nhơn)



    Sự thật - là những điều gian dối
    Đươc lặp đi lặp lại, quen dần?!
    “Quốc hội” - từ lâu thành “Đảng hội”,
    Vẫn tưởng là Nghị viện nhân dân!?





    Sự tồn tại thế lực đối lập

    Giúp hệ thống chính trị cân bằng;

    Tự vận động phát triển bền vững,

    Thuận mệnh trời, ḥa hợp nhân văn.



    Hệ thống chính trị vắng đối lập

    Như h́nh nhân tập tễnh chân què,

    Những gă hề độc diễn độc thoại,

    Chuyện bi hài thời đai Ba Đ (3d)!



    Sai lầm căn bản của Lê nin

    (Tội đồ diệt chủng nửa hành tinh):

    Trừ khử đối lập trong trứng nước,

    Nên ông cũng sập bẫy chính ḿnh!



    “Đảng chủ” xuyên thế kỷ Lê Mao

    Dối lừa đồng chí, bịp đồng bào.

    Khoác áo dân, lên gân cách mạng,

    Bỏ tù nhà nước, cướp ngôi cao.



    Bảo rằng ngoài nhân dân, Tổ quốc,

    “Đảng chủ” không có lợi ích nào!

    Ai chạm chút móng tay quyền lực,

    Liền cho đi bóc lịch nhà lao!



    Một ḿnh nắm giữ quyền đầy tớ,

    Không cho phép ai được đỡ đần.

    Vô cảm, trịch thượng và gàn dở,

    Chuyên đè đầu, cưỡi cổ chủ nhân.



    “Dân chủ” giăy măi mà không chết,

    “Đảng chủ” Đông Âu chết bất ngờ.

    Hậu toàn trị Lê tàn Mao hết,

    Thuyền ai c̣n trôi giữa cơn mơ?



    Triết gia Ấn Độ Krishnamurti

    Đă khẳng nhận sức sống diệu kỳ

    Những sự kiện tạc vào lịch sử

    Của một thời hưng thịnh, suy vi.



    Không thể bưng bít, d́m sự kiện,

    Qua lăng kính, cách nh́n chủ quan,

    Cố nhào nặn, luận b́nh thiên kiến,

    Xuyên tạc, bóp méo sự thật vàng.



    Sự kiện sụp đổ tường Béc lanh,

    Trường thành Xô viết vỡ tan tành.

    Cả nhân loại giật ḿnh thức tỉnh,

    “Hội đồng lú lẫn” vẫn... loanh quanh?!



    Di sản đỏ Mao Đặng Giang Hồ,

    Đảng trị công thành triệu cốt khô.

    Kim tam đại, Phi đel, Pol pot,

    Những quái thai toàn trị khổng lồ!



    Khi nền tảng đạo đức sụp đổ

    Ngay dưới chân và xung quanh ta,

    Cùng với trào lưu tư tưởng mở,

    Đầu óc bắt đầu kịp nhận ra:



    “Đảng chủ” là tai họa khủng khiếp

    Ập lên đầu dân tộc Việt Nam.

    Sáu thập niên tương tàn huynh đệ,

    Bảy mươi năm ư thức hệ giam cầm!



    Đất nước một trăm năm nh́n lại,

    Bao giờ khốn khổ thế này chăng?

    Loạn xă hội, ngoại xâm, nội gián,

    Từ cội nguồn “đảng chủ” lai căng!



    Ngàn năm minh triết vị nhân dân,

    Khoan dung, bất khuất Lư, Lê, Trần...

    Từ ngày “đảng chủ” thay quân chủ,

    Mở kỷ nguyên quốc nhược dân bần!



    Quân chủ giữ vẹn toàn đất nước,

    Không nhường một tấc đất cho Tàu.

    “Đảng chủ” đuổi sói ra cổng trước,

    Rước voi giày mả tổ vườn sau.



    Lỗi hệ thống là hệ thống lỗi

    Sinh ra từ “quốc tội độc tài”.

    “Đảng chủ” ngồi xổm trên Quốc hội,

    Ăn mày quá khứ, nhốt tương lai!



    Đảng – bốn phần trăm ngoài xă hội,

    Trong Quốc hội chiếm chín phần mười.

    Số c̣n lại cũng là “con rối”,

    Để có năm trăm giống một người?



    Đảng lănh đạo cần trọng về chất,

    Nói điều phải củ cải cũng nghe.

    “Lấy thịt đè người” là hạ sách,

    Dân ưu phiền, nhân loại cười chê!



    (Các chính sách “đảng chủ” truyền thống

    Sùng bạo chúa, coi rẻ mạng người.

    Được làm vua, thua phải là giặc,

    Bất khoan dung, đối nghịch đạo trời.



    Những cái đầu biện chứng duy vật

    Đă nhận chân lạc lối, sai đường.

    Hăy dũng cảm nói lên sự thật,

    Vượt qua sợ hăi để “hoàn lương”!)



    Cạnh các vị Tâm, Tài, Trí, Dũng,

    Quá nhiều dân biểu “vị thành niên”.

    Chuyên nghe hóng, nói leo, học hớt,

    Dạ vâng và “ngậm miệng ăn tiền”.



    Dân biểu phải ngang tầm “tỉnh trưởng”,

    Dám truy vấn “Tổng đốc”, “Thượng thư”.

    Cán bộ sơ trung làm dân biểu,

    Là đầu sai tung hứng, gật gù!



    Hạ viện không cần số lượng lớn,

    Một dân biểu – ba trăm ngàn dân.

    Đều phải là chuyên nghiệp, chuyên trách,

    Không ngồi hai ghế, đá hai sân.(1)



    Thượng viện sáu mươi ba Nghị sĩ,

    Chia đều sáu mươi ba tỉnh, thành.

    Chính khách lớn ngang tầm Bộ trưởng,

    Những hiền nhân, chí sĩ tài danh.



    Dân biểu, Nghị sĩ có văn pḥng,

    Tổ chuyên gia, trợ lư tinh thông.

    Triện tṛn đỏ khắc danh dân biểu,

    Ngân sách thường niên sáu tỷ đồng.(2)



    Trưởng đoàn cũng chỉ là dân biểu,

    Không được phép tự biện, tự biên

    Thay mặt cho cả đoàn Nghị sĩ

    Phát ngôn điều không được ủy quyền.



    (Trưởng phó đoàn chỉ lo “tạp vụ”,

    Không phải là “dân biểu cấp trên”.

    Không lạm quyền “chế biến” tổng hợp

    Ư kiến chung “Nghị sĩ đoàn viên”).



    Dân biểu phải đọc tin “lề trái”,

    Thấu ḷng dân, đoán được thiên cơ.

    Tham góp nhiều ư hay, điều phải,

    Không cam phận dân biểu giả vờ!



    Quốc hội không thể là “quốc lủi”,

    Né tránh điều phải nói, cần làm.

    Quốc hội không thể là “quốc trái”,

    Nợ điều sai mà chẳng hề lầm!



    Từng đoàn người dân oan ngoài phố

    Bị kiêu binh xua đuổi, bạo hành.

    Dân biểu làm Luật bên mâm cổ,

    Dân khóc than, Quốc hội làm thinh?



    Biển Đông vẫn ngày đêm dậy sóng,

    Lănh đạo vờ chưa tỉnh cơn mơ.

    Quốc hội ŕnh thông qua Luật Biển,

    Rồi ngậm tăm cho tới bây giờ?!



    Quốc hội “hèn” và “vô trách nhiệm”,

    Ai giật dây điều khiển sau lưng?

    Ủy ban Thường vụ chưa kiểm điểm,

    Nghe giải tŕnh Chủ tịch Sinh Hùng?



    Quộc hội bàn sửa Luật Đất đai,

    Sở hữu toàn dân một cái gai,

    C̣n vướng víu chưa đành gỡ bỏ,

    Danh sách dân oan lại nối dài!



    (Mác từng nói sức hút lợi nhuận

    Khiến con người phải nổi máu tham.

    Sẵn sàng chui vào giá treo cổ,

    Nếu lăi suất hai trăm phần trăm!



    Nay cướp đất bờ xôi ruộng mật,

    Kiếm lợi cả ngàn, vạn phần trăm.

    Tư bản đỏ thay v́ treo cổ,

    Dùng đô la mua dấu quan tham!)



    Chấp nhận đất đai đa sở hữu,

    Giảm cường hào, địa tặc, dân oan.

    Sở hữu đất đa nguyên đa dạng

    Như mọi sự đời trên thế gian!



    Khi cần chuyển mục đích sử dụng,

    Thực hiện luật trưng mua đất đai.

    Tùy tiện áp đặt “thu hồi đất”,

    Luật sai, sai sửa...vẫn sai dài!



    Sở hữu đất đai: quan trọng thật!

    Xét cho cùng, cũng chỉ tượng trưng.

    Cốt lơi: thực quyền sử dụng đất,

    Dân có bị áp dụng luật rừng?



    Chế tài cứ “chung chung, ba phải”,

    Tư bản đỏ ngoặc với quan tham.

    “Đảng chủ” lách kiểu ǵ chẳng được,

    Biết làm sai, chỉ giả vờ lầm.



    Nếu chưa có nhà nước pháp quyền,

    Pháp luật nằm dướí, Đảng ngồi trên.

    Luật Đất đai dù sửa hay mấy,

    Dân oan đến hẹn lại vùng lên!



    Quốc hội – Quyền tối cao giám sát,

    Cưỡi ô tô máy lạnh xem hoa.

    Mê mải nghe “con khen mẹ hát”,

    Bỏ ngoài tai ư kiến chuyên gia!?



    Đại diện cho dân là Quốc hội

    Và các cấp Hội đồng nhân dân.

    Camphận “Đảng hội”, “Hội đồng chuột”,

    Khác nào những con nộm h́nh nhân!



    (Nước ta lắm cử tri chuyên nghiệp,

    Lại rất nhiều “Nghị sĩ” không chuyên.

    Dân biểu - trên biểu sao nghe vậy,

    Cử tri theo định hướng tuyên truyền.)



    Nhiệm vụ của Văn pḥng Quốc hội

    Tổng hợp các ư kiến cử tri.

    Mặt trận sao phải “xía” vào đó

    Để “ăn phần giây máu” nâng bi?



    Quốc hội là cơ quan quyền lực,

    Được nuôi bằng tiền thuế của dân.

    Đủ vị thế thực thi nhiệm vụ,

    Cần chi Mặt trận chạy lăng xăng!(3)



    Các Bộ không chủ biên Dự Luật,

    Chính phủ lo hành pháp thâm chuyên.

    Quốc hội tăng cường khâu lập pháp,

    Dân biểu chuyên nghiệp và thực quyền.



    Tạo môi trường Tam quyền phân lập,

    Công vi thượng, pháp bất vị thân.

    Ṭa Bảo hiến, Hội đồng Hiến pháp,

    Quyền tự do báo chí công dân.



    (Các Bộ và Chính phủ soạn Luật,

    Thường bị cài số tới số lùi.

    Chừa kẽ hở xin – cho, múc – rót,

    Khó soi t́m, bóc tách, phanh phui!)



    Có rất nhiều Điều Luật vi hiến,

    Quốc hội biết mà vẫn làm ngơ.

    Lại “khua khoắng” sửa đổi Hiến pháp,

    Có thật ḷng hay chỉ giả vờ?



    Thực trạng đó khiến dân suy nghĩ

    Sửa Hiến pháp để siết chặt thêm

    Nền chuyên chính Lê Mao toàn trị,

    Ṿng kim cô “nhất lập tam quyền”.



    Nếu thực tâm sửa đổi Hiến pháp

    Ḥa nhập vào thế giới văn minh,

    Sửa ngay các Điều Luật vi hiến:

    Cấm tự do ngôn luân, biểu t́nh...



    Hai chiếc bẫy lùa dân vào khám:

    Điều Bảy chín, Tám tám mơ hồ,(4)

    Mâu thuẫn Điều Sáu chín Hiến pháp,(5)

    Biến người yêu nước thành tội đồ.



    Tái khởi động bộ Luật về Hội,

    Đảng chính trị là hội cấp cao.

    Nhà nước hóa công an, quân đội,

    “Đảng vi tối thượng” – chuyện “tầm phào”!



    (Các đảng phái vũ trang tự phát

    Lập quyền dân, phế bỏ ngai vàng.

    Đều hợp nhất dưới cờ Tổ quốc,

    Sau ngày mừng chiến thắng vinh quang.



    Một số đảng không chịu giải giáp,

    Như Hamas hay Hecbola...

    [Lực lượng vũ trang bất hợp pháp],

    Chính phủ yếu thế đành bỏ qua.



    Không giao quân đội cho nhà nước,

    Hậu khải hoàn cưỡng chiếm ngôi cao.

    “Đảng chủ” ngồi xổm trên Tổ quốc,

    Là loạn luân thảo khấu Lê Mao!



    Mấy ông tướng dốt, tiến sĩ nát,

    Văn nô, bồi bút viết tào lao.

    Quân đội nằm trong tay “đảng chủ”:

    Ăn cơm dân chống lại đồng bào.)



    Luật hóa Điều Bốn Đảng lănh đạo,

    Đảng viên là công bộc âm thầm.

    Loại bỏ cụm từ “Đảng, Nhà nước”

    Trong câu văn lời thoại Việt Nam!



    Đă từ lâu nhà thơ Việt Phương,

    Giáo sư triết học Phạm Như Cương (6)

    Đề nghị sớm luật hóa Điều Bốn,

    Nhưng trung ương lúng túng, ngập ngừng.



    Bởi tự thân Điều Bốn - mâu thuẫn (7)

    Với rất nhiều Điều trong các Chương.(8)

    Luật hóa - hoặc khó thành hiện thực,

    Hoặc tṛ cười “đảng chủ” cởi truồng!


    Bỏ Điều Bốn là nhổ cái gai,

    Tháo gỡ nghẽn nút thắt cổ chai.

    Đảng hồi sinh về với dân tộc,

    Tránh xa đường tự sát độc tài!



    Người cộng sản tự tin, khoáng đạt

    Coi Điều Bốn là sỉ nhục ḿnh.

    Bản lĩnh, trí tuệ như người khác,

    Sao phải bám vào “phao cứu sinh”!



    Chính Điều Bốn đang hủy hoại Đảng,

    Chưa có nó Đảng đă hư rồi.

    Quyết giữ nó sẽ là quốc nạn,

    Đảng càng nhanh mục nát mà thôi!



    C̣n luyến tiếc chi nữa Điều Bốn!

    Tự nó là một khối u thừa.

    Vốn là khối u... mê lành tính,

    Đang chuyển sang ác tính từng giờ!



    Nói bỏ Điều Bốn là tự sát,

    Có nghĩa uy tín Đảng không c̣n!

    Loại Điều Bốn – tôn trọng sự thật,

    Đảng và dân gắn bó nhau hơn!



    Chớ nghe đám “thầy dùi” lẩm cẩm,

    Bày người lớn làm chuyện trẻ con.

    “Cố đấm ăn xôi, xôi lại hẩm”,(9)

    Cầm bằng cơm tẻ ghế khoai môn!



    Thực sự v́ nhân dân, Tổ quốc,

    Bỏ Điều Bốn, Đảng vẫn “trường sinh”.

    Không ngăn được thoái hóa biến chất,

    Ôm Điều Bốn lĩnh “án tử h́nh”!



    Cho nên Điều Bốn là vô nghĩa,

    Giữ nó lại chỉ làm tṛ cười.

    Thêm vết nhơ bôi vào lịch sử

    Việt Nam, và cho cả loài người!



    Điều Sáu cũng không giúp Liên Xô

    Cản ngăn “đảng chủ” tới nhà mồ.

    Chỉ có con đường đa nguyên hóa,

    Cứu độc tài thoát khỏi tội đồ!



    Đại suy thoái toàn trị cộng sản

    Dạy ta bài “Đổi mới Tư duy”!

    Chẳng ai đ̣i đa nguyên, đa đảng,

    Đó chính là mệnh lệnh lương tri!



    (Chế độ đa chính đảng Trung Quốc,

    Cộng sản vẫn chèn ép, lấn sân.

    Nhưng có thể coi là một bước

    Trên con đường đa đảng canh tân!) (10)



    “Đảng chủ” tự hào đă nghĩ ra

    Tam đầu chế “toàn trị cộng ḥa”:

    “Đảng lănh đạo, Nhà nước quản lư,

    Nhân dân làm chủ” nước non ta.



    Cái công thức áp đặt vô lối,

    Không thấy đâu trên trái đất này.

    Đảng lănh đạo toàn diện, tuyệt đối,

    Phạm sai lầm – xin lỗi, phủi tay!



    Đảng đă vậy, Thủ tướng cũng thế,

    Mọi việc “vua tập thể” cầm càng.

    Thành công - cùng hoan ca vui vẻ,

    Thất bại – cha chung... khóc cả làng!



    Cài Tam đầu chế vào Điều Bốn

    (Vẽ thêm rồng rắn, nối thêm chân),

    Nhốt tự do vào nhà tù lớn,

    Thành Hiến pháp “dân chủ triệu lần”?!



    Ba mươi năm Điều Bốn chế ngự,

    H́nh ảnh Đảng ngày một nhạt nḥa.

    Nên kết thúc “vai tṛ lịch sử”,

    Mở đường các chính đảng thăng hoa!



    Nếu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng

    Hỏi người đồng nhiệm Liên bang Nga,

    Sẽ nghe Ziuganov báo động

    Về t́nh trạng độc tài Đảng ta!



    Ziuganov từng chống Gorbachev,

    Đối đầu với Boris Yeltsin.

    Nay thành người cộng sản tử tế,

    Biết nói câu đạt lư thấu t́nh:



    Tài sản, quyền lực và chân lư,

    “Đảng chủ” lũng đoạn bảy thập niên

    Là nguyên nhân Liên Xô sụp đổ,(11)

    Việt Nam mang gien độc di truyền!



    Không sợ cách mạng Nhung hay Hoa,

    Đảng biết điều dân sẽ ngợi ca.

    Giữ Điều Bốn dân xa lánh Đảng,

    Bỏ nó đi, t́nh nghĩa đậm đà.



    Hiến pháp Cụ Hồ không Điều Bốn,

    Đảng đi trước làng nước theo sau.

    Phải chăng bây giờ Đảng hư đốn,

    Cắm cài Điều Bốn hưởng sang giàu?



    Các anh chị đảng viên tử tế!

    Điều Bốn là thiển ư, ngu mưu.

    “Tối kiến” và thiểu năng trí tuệ,

    Biến dân thành “cháu thỏ con cừu”.



    Đừng ảo tưởng giữ lại Điều Bốn,

    Con cháu anh chị sẽ lên tiên!

    Điều Bốn củng cố nhà tù lớn,

    Giặc tim đen thẻ đỏ lộng quyền.



    (Nếu thật ḷng học tập Cụ Hồ,

    “Tất cả v́ độc lâp, tự do”.

    Phải bàn xóa bỏ ngay Điều Bốn,

    Giải tỏa ṿng đảng trị kim cô!)



    Hiến pháp là đứa con tinh thần,

    Kết tinh trí tuệ của nhân dân.

    Giao cho giới tinh hoa chấp bút,

    Không đảng nào được phép lấn sân!



    Đảng phải lănh đạo, chỉ đạo chặt

    Quá tŕnh soạn thảo và thông qua.

    Lănh đạo không đồng nghĩa áp đặt

    Bản Hiến pháp “đảng trị cộng ḥa”!



    Cần thành lập Ủy ban Lập hiến,(8)

    Phân nửa là “Nghị sĩ đương triều”,

    Hai lăm phần trăm người ngoài Đảng,

    Mười phần trăm trí thức Việt kiều.



    Quyền lập hiến cao hơn lập pháp,

    Phải rạch ṛi không thể à uôm.(8)

    Giao Quốc hội “tự biên tự diễn”,

    Chỉ là tṛ cơm nguội chấm cơm!



    Hai phần ba Đại biểu Quốc Hội

    Chấp thuận bản dự thảo tŕnh ra,

    Trước khi được toàn dân phúc quyết,

    Hơn năm mươi phần trăm thông qua.



    Tu hiến lần này là cuộc chiến

    Đ̣i Đảng trả quyền lực cho dân!

    Lănh đạo né tránh, chưa tự nguyện,

    Dù sửa hay viết lại, chẳng cần!



    Tên “Cộng ḥa Xă hội chủ nghĩa”

    Chuyển đổi thành “Dân chủ Cộng ḥa”.

    Quy Trí Dũng, khoan dung, ḥa giải,

    Nối ṿng tay Quốc cộng, Quốc gia.



    (Bộ gien độc Xă hội chủ nghĩa,

    Bảy thập niên toàn trị Nga Xô.

    Dân Chính Đảng hoàn hồn, hú vía,

    Hai mốt năm chôn chặt đáy mồ!



    “Đảng chủ” diệt các đảng đồng hành,

    Tự xưng là “đạo đức, văn minh”.

    “Gằn bó với dân như máu thịt”,

    “Đảng tiền phong”, dù chỉ một ḿnh!



    Chẳng cần đua với “trung phong”, “hậu phong”,

    Đảng khoan thai đi nước kiệu thong dong.

    Một bước tiến, hai bước lùi,... tuột dốc,

    Tự khen, tự sướng Đảng anh hùng!



    Tiền thuế dân Đảng tiêu xả láng,

    Nuôi bộ máy “đảng chủ” khổng lồ:

    Trung ương, tỉnh, huyện đến chi bộ;

    Hệ thống Đoàn, Hội cuội “bưng bô”.



    Hiến pháp mới giao Đảng “tự túc,

    Hội, Đoàn tự cân đối thu chi.(12)

    Nhà nước giúp đất đai, bất động sản,

    Chọn rượu mời, rượu phạt, rượu quy y?



    Thế giới có “quân chủ lập hiến”,

    “Dân chủ lập hiến” - đều rất hay!

    Đại thảm họa “đảng chủ lập hiến”

    Lê Mao toàn trị đă phơi bày!



    (Độc tài nên ngu tối, lỗi lầm,

    Hủy hoại nguồn nhân bảo tài tâm;

    Đẩy nước nhà xuống hố cả nút,

    Sống đời nô lệ điếc mù câm.)



    Nay sọt rác bảo tàng nhân loại

    Đă chôn sâu “đảng chủ Tháng Mười”.

    Chín mươi lăm năm khúc quanh lịch sử

    Ôm nỗi đau, nỗi nhục loài người!



    “Đảng chủ lập hiến” phản phát triển,

    Nửa hành tinh máu đổ xương rơi.

    Với Việt Nam “dân chủ lập hiến”:

    Hợp nhân tâm, địa lợi, thiên thời!



    Sáu tiểu bang và hai thành phố,

    Việt Nam là nhà nước liên bang.

    Quản lư trực tiếp tám đầu mối,

    Công viêc trung ương rất “nhẹ nhàng”.(13)



    Không phải bận tâm lo sự vụ,

    Tập trung vào kinh tế vĩ mô;

    Bàn an ninh, quốc pḥng, đối ngoại,

    Trừ quan liêu, tham nhũng tội đồ.



    (“Chăn dắt” sáu mươi ba tỉnh, thành phố,

    Theo cơ chế tập trung, tập quyền.

    Nạn quan liêu, tham ô, lăng phí

    Thành “cao trào” là chuyện đương nhiên!)



    Tập trung chống tham nhũng? - Lạc hướng!

    Dồn sức “đánh” Thủ tướng? - Lạc đề!

    Căn nguyên: ư thức hệ tư tưởng,

    Phải đâu v́ Tư S, Ba D?



    “Thanh toán” vài cán bộ ăn bẩn,

    Đảng sẽ trong sạch và mạnh lên?

    Hay mượn cớ tiêu diệt đối thủ,

    Tổng Bí thư thâu tóm độc quyền?



    Đó chính là cách làm thiển cận,

    Đă và đang “chuốc oán gây thù”.

    Điều ông Trọng hoàn toàn không muốn,

    Trót nghe lời “xúi bẩy” tham mưu!



    Tái lập các Ban pḥ “đảng chủ”,

    Thay Tam quyền phân lập văn minh.

    Là bước đi sai lầm “đổi cũ”

    Về thời kỳ “Đồ Đảng” Lê nin!



    Ở các nước văn minh phát triển,

    Cựu Chủ tịch Quốc hội như ông,

    Làm Tổng Bí thư là xuống chức,

    Nhưng nước ta luôn lội ngược ḍng!?



    Ông Trọng cần để lại dấu ấn,

    Phế bỏ “đảng chủ” lập quyền dân.

    Chưa vượt chính ḿnh – c̣n lú lẫn,

    Lạc vào mê hồn trận “ngu quân”.



    “Đảng chủ” phải “chăm sóc” tham nhũng,

    Bởi nó là nguồn lưc dưỡng nuôi.

    Đánh tham nhũng chỉ là làm xiếc

    Để loại trừ đối thủ mà thôi!



    Chọn lũ mèo con ngoài “đường dây”,

    Lập phương án đẹp, đánh cho hay.

    Các ông ba mươi vồ lợn béo,

    Hồ sơ đóng dấu mật chờ ngày!



    Tranh quyền lực phải đặt ưu tiên

    (Tranh ăn”, trước hết phải tranh quyền).

    “Đảng chủ” mạt triều là như thế?!

    Cháy nhà ra mặt... “đảng thiêng liêng”?!



    Ngày nay siêu sức mạnh quyền, tiền

    Đánh chết nhân nghĩa, diệt hồng, chuyên;

    Nuôi dưỡng bầy sứ quân cát cứ

    Ngay trong “sào huyệt” đảng cầm quyền!



    Bệnh t́nh nguy cấp đến như vậy,

    Nắm thuốc lá phê, tự phê b́nh,

    Sao tẩm lại chia nhau cùng uống,

    Có thể nào cứu được Đảng ḿnh?



    Thay đổi thể chế hay là chết,

    Ông Trọng dường chưa tỉnh cơn mê.

    Tân trang bộ đồ cổ chỉnh Đảng,

    Ông Phiêu từng thất bại ê chề!



    (Ông Phiêu nhượng đất, biển cho Tàu,

    Vụ việc này hư thực ra sao?

    Trung ương, Quốc hội đừng im lặng,

    Công khai với đồng chí, đồng bào!)



    Tự chỉnh đốn, càng chỉnh càng nát,

    Ai một tay túm được tóc ḿnh,

    Nhấc người lên, chân không chạm đất?

    Chỉ phép mầu phù thủy Lê nin!?



    Đề nghị Trung ương khóa Mười một

    Họp bàn phân tích rơ căn nguyên

    Nghị quyết Sáu (lần Hai) chết yểu

    Sau vài năm, không trống không kèn!(14)



    Có phải “tân vương tân chính sách”,

    Khả Phiêu đi, chỉnh Đảng cũng “ḥa tan”?

    Đức Mạnh tới, bày tṛ “học Bác”,

    Đua nhau mang tiền tỉ hóa vàng!



    Hay Nghị quyết chỉ giải phần ngọn,

    “Đảng v́ dân” gốc đă lụi tàn.

    Đau ḷng nh́n Đảng càng hư đốn,

    Ăn trên ngồi trốc nhốt dân oan!



    Ông Trọng tưởng “hiền” và “tốt bụng”,

    Đang lừ lừ siết chặt kim cô.

    Rao giảng những giáo điều xơ cứng,(15)

    Hàng phục Tàu, bức hại Ki tô.(16)



    Ông bác bỏ yêu sách Nguyễn Ái Quốc,

    Thỉnh nguyện thư gửi hội nghị Versailles.(17)

    Thiết lập hệ thống ṿi bạch tuộc,

    “C̣n Đảng c̣n ḿnh” trị thẳng tay!



    Đừng đổ cho Ṭa án, Công an,

    Cũng không phải Ba Dũng, Tư Sang!

    Việc đàn áp, bỏ tù vi hiến,

    Tổng Bí thư chịu trách nhiệm hoàn toàn!



    Không thể đổ cho Đinh Thế Huynh,

    Phùng Quang Thanh hay Phạm b́nh Minh.

    Mọi biểu hiện yếu mềm, khuất phục,

    Trách nhiệm ông phải nhận về ḿnh!



Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 4
    Last Post: 27-12-2012, 11:45 AM
  2. Chúc Mừng Năm Mới Nhâm Th́n 2012
    By anlocdia in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 12
    Last Post: 25-01-2012, 12:09 AM
  3. Replies: 5
    Last Post: 24-12-2011, 11:44 AM
  4. Cháu Ngoan Chúc Mừng Năm Mới Bác Hồ
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 22
    Last Post: 19-01-2011, 05:26 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •