Đi t́m công lư cho mẹ
Khi tôi gặp em lần đầu tiên là lúc em vừa bước ra khỏi xe, người cao lêu nghêu, trên cổ ḷng tḥng cái máy ảnh bé tí, rụt rè câu “chào chị”. Vài tiếng sau, tôi đă thấy em tung tăng trong khuôn viên đầy màu sắc và âm thanh của Universal Studio trong một ngày tháng 8 nắng chói chang ở Los Angeles. Trông thấy cái ǵ em cũng reo “đẹp thế, đẹp quá”, rồi lao đến tạo dáng, chụp ảnh, rồi xem lại ảnh, ngắm nghía và thích thú. Những lúc đó, nh́n em, chắc chẳng ai nghĩ trên vai em là cả một gánh nặng: Cha em đă mất, mẹ em đang ngồi tù và là một trong những tù nhân lương tâm nổi tiếng ở Việt Nam hiện nay, c̣n em đă đi từ Nam ra Bắc, và rồi sang cả trời Tây, để hy vọng đ̣i công lư cho mẹ. Em là Bo Trung, tức Trần Bùi Trung, con trai của Bùi Thị Minh Hằng.
Bookmarks