Page 1 of 7 12345 ... LastLast
Results 1 to 10 of 68

Thread: thụyvi : TẾT, NHẮC " ÔNG ĐỒ" CÙNG VÀI....CHUYỆN KHÁC

  1. #1
    Member
    Join Date
    18-02-2011
    Posts
    139

    thụyvi : TẾT, NHẮC " ÔNG ĐỒ" CÙNG VÀI....CHUYỆN KHÁC


    TẾT, NHẮC “ÔNG ĐỒ” CÙNG VÀI CHUYỆN KHÁC


    . thụyvi


    Mỗi năm hoa đào nở
    Lại thấy ông đồ già
    Bầy mực tàu giấy đỏ
    Bên phố đông người qua
    Bao nhiêu người thuê viết
    Tấm tắc ngợi khen tài
    “Hoa tay thảo những nét
    Như phượng múa rồng bay.“

    Nhưng mỗi năm mỗi vắng
    Người thuê viết nay đâu?
    Giấy đỏ buồn không thấm;
    Mực đọng trong nghiên sầu...
    Ông đồ vẫn ngồi đây,
    Qua đường không ai hay,
    Lá vàng rơi trên giấy;
    Ngoài trời mưa bụi bay
    Năm nay đào lại nở,
    Không thấy ông đồ xưa
    Những người muôn năm cũ
    Hồn ở đâu bây giờ?


    Những ngày cận Tết, hầu như “Những người muôn năm cũ” đều nhớ lại bài thơ Ông Đồ của cụ Vũ Đ́nh Liên. Nhắc tới ông đồ người ta lại h́nh dung đến một ông già choàng trên người chiếc áo the thâm, chiếc quần trúc bâu trắng, đầu chít chiếc khăn đen, cḥm râu thưa dài, khơi gợi thời Nho học suy tàn, đang phủ phục trên chiếu hoa viết câu đối thuê, nhưng kể từ thập niên 50 trở đi đă không một ai c̣n trông thấy ông đồ bầy giấy bút ra viết giữa phố phường, họa hoằn rơi rớt một hai cụ lạc lơng trường thi, ngơ ngác trải bàn ra ngồi viết thuê. Mấy chữ đại tự các cụ dùng bút nhỏ vẽ và tô lại cho đậm, nét sổ, ngang, chấm không c̣n bay bướm, linh hoạt. Không c̣n những người hiếu kỳ đứng trầm trồ khen ngợi.

    Cũng theo Nhật Thịnh kể lại lúc sinh thời Vũ Đ́nh Liên làm bài Ông Đồ do cám cảnh h́nh ảnh một ông đồ ngồi viết thuê câu đối ở phố Hàng Bồ - Hà Nội. Phố này chuyên bán hàng xén có đầy đủ các mặt hàng giấy, bút, mực. Ông đồ nghèo không trữ sẵn giấy, chờ khi đông khách đặt hàng mới vào bên trong cửa hiệu mua giấy. Nhạc mẫu và vợ ( chưa cưới ) của Vũ Đ́nh Liên là người thường bán giấy cho ông đồ và chính nơi đây Vũ Đ́nh Liên thêm phần nữa v́ có cảm t́nh với người con gái chủ tiệm, xúc động sáng tác nên bài thơ Ông Đồ.

    Bài thơ Ông Đồ in lần đầu tiên trên tờ Kim Hoa mà ngày nay mỗi năm vào dịp Tết bài thơ ấy lại được nhiều báo nhắc nhở tới và làm rung động nhiều người.
    T́nh cờ có lần Bùi Xuân Phái ghép bức tranh Ông Đồ bằng giấy màu tại nhà Trần Văn Lưu. Bức tranh này ông Phái tặng Trần Văn Lưu, Vũ Đ́nh Liên tới chơi, thấy bức tranh Ông Đồ, thích lắm. (*)

    Bài thơ Ông Đồ của Vũ Đ́nh Liên đẹp quá, cảm khái quá tuy có chút chạnh ḷng nhưng là bài thơ nổi bật trong rừng thơ cùng với “ Nhớ rừng” của Thế Lữ, “Đây thôn Vỹ Dạ” của Hàn Mặc Tử” hay “ Tống biệt hành” của Thâm Tâm…..Bài thơ Ông Đồ thuộc trong số những thi phẩm mà nhắc tới, dường như người yêu thơ nào cũng biết, cho dù họ có thể quên tên tác giả. Vậy mà sau kỳ Đại hội kỳ 4 của Đảng cộng sản Việt Nam, Vũ Đ́nh Liên đem Ông Đồ ra thêm vào ba đoạn, bốn câu năm chữ, viết tặng cho báo Đoàn Kết số Xuân năm 1977 ở Paris:
    Năm nay đào nở rộ
    Mừng Hội Đảng Hội Dân
    Bút ông đồ lại họa
    Những nét chữ đẹp, thân
    Nghiên bút xưa vẫn đợi
    Từ ngàn năm bài thơ
    Từ ngàn năm câu đối
    Đảng sáng tác bây giờ
    Nghệ sĩ với ông đồ
    T́nh nước non vô tận
    Như Đảng với Bác Hồ
    Hương đất trời cộng sản


    Bùi Bảo Trúc mai mỉa:
    “Và do đó, đúng 40 năm sau, ông đồ đă chết, lại được lôi cổ dậy, một con mèo được leo qua người ông, cái xác ướp v́ chưa được các chuyên viên Liên Xô dùng kỹ thuật tẩm ướp, đă biến thành một con quỉ nhập tràng kinh khủng ra mừng Đại hội Đảng lần thứ 4. Nhà thơ v́ áo cơm và những tập tem phiếu đă phải thêm những câu thơ ngớ ngẩn, cho Đảng biết làm thơ, làm câu đối và nghiên bút đợi cả ngàn năm nay mới có dịp viết xuống. Ông đồ quỉ nhập tràng không c̣n thảo được những chữ như “phượng múa rồng bay“ nữa. Ông là ông đồ giả hiệu không biết viết, ông chỉ biết “vẽ“ chữ, một h́nh thức thất học nhất mà chỉ những kẻ không biết viết chữ Hán mới làm: “Bút ông đồ lại họa – Những nét chữ đẹp, thân” Rơ là bậy !”

    Đúng là Vũ Đ́nh Liên đă xổ tuẹt vào bài thơ của ḿnh. Nhưng dù sao th́ đây chỉ là một loại “Sùng bái lănh tụ” của dân chúng ở các chế độ độc tài mà vũ khí bảo vệ sự tồn tại của nó là chính sách ngu dân đến tận cùng, cộng với sự dối trá và đàn áp bạo lực, nhấn ch́m xă hội trong sự sợ hăi triền miên.

    Suy nghĩ lan man, tôi lại chợt nghĩ đến bài viết của Lê Diễn Đức “Đàn Cá Trong Ao Bác Hồ Và Những Con Chó Của Pavlov”, bài viết này tuy đă đọc nhiều lần, nhưng đọc lại tôi vẫn thấy ngậm ngùi:
    “….Cả xă hội miền Bắc, mỗi một con người được nhào nặn, rèn luyện, nhồi nhét tư tưởng vào trí năo, để không c̣n là ḿnh nữa, chỉ biết suy nghĩ và hành động theo những lời dạy dỗ của Đảng và Bác, đi theo con đường mà Bác và Đảng vạch ra, như con rối, như cái máy. Cái bóng Đảng, Bác bao trùm lên đời sống. Bằng quản lư trong tay sổ hộ khẩu, sổ gạo, sổ dầu, phiếu thực phẩm, phiếu vải, học đại học; nay thêm sổ đỏ, chứng minh nhân dân, hộ chiếu, giấy chủ quyền xe, v.v… – ông Hồ và Đảng từ lúc cầm quyền đến nay đă biến đất nước thành một pḥng thực nghiệm vĩ đại của “phản xạ có điều kiện”, biến dân tộc thành một bầy đàn ngoan ngoăn. Hàng chục triệu người Việt đă, đang và tiếp tục trở thành những con cá trong ao hay là những con chó của Pavlov….” ( ngưng trích )

    Ông Vũ Đ́nh Liên hay nhiều ông Vũ Đ́nh Liên cũng chỉ là những con cá trong ao ông Hồ trong Phủ Chủ Tịch không hơn, không kém. Không ngạc nhiên chút nào.

    Có đáng kinh ngạc là những hạng người sau đây:
    Vậy mà, lạ lùng thay, có những người không sinh ra trong chế độ ấy, đầu đă hai thứ tóc, mà giờ đây bắt đầu muốn yêu Bác Hồ như thế hệ chúng tôi mấy chục năm trước đây!
    Lạ lùng nữa, v́ những người ấy đă tháo thân chạy khỏi chế độ cộng sản và được lớn lên, ăn học, trở thành kỹ sư, giáo sư, tiến sĩ ở các quốc gia dân chủ, tự do.
    Lạ lùng hơn, v́ những người ấy, được gọi là trí thức, không thể không biết đến tội ác mà chủ nghĩa cộng sản toàn trị đă gây ra cho nhân loại nói chung và đối với dân tộc Việt Nam nói riêng trong suốt gần một thế kỷ.
    Lạ lùng đến kinh ngạc, v́ những bi kịch Cải Cách Ruộng đất, Nhân Văn Giai Phẩm, vụ Xét Lại Chống Đảng, Thảm sát Tết Mậu Thân Huế 1968, Cải tạo Tư bản, Tư thương miền Nam sau 1975, Chiến dịch bán băi thu vàng, các vụ án Minh Phụng-Epco, Năm Cam, PMU 18, PCI, Hoàng Sa, Trường Sa, thác Bản Giốc vân vân và vân vân… – chẳng mang đến cho họ một chút ư thức ǵ về dă tâm khủng khiếp và ghê tởm của lănh đạo Đảng cộng sản Việt Nam….”**
    ( ngưng trích )

    Để kết thúc bài viết này, tôi đưa thêm chuyện thật cuối đời của ông Chế Lan Viên, thi sĩ Cộng Sản quyền uy đầy ḿnh. Theo như Trần Mạnh Hảo bài viết gần đây nhất trên Quê Choa và Khổng Đức trên blog Nguyễn Trọng Tạo..:

    “… .C̣n nhớ vào năm 1988 trong những ngày anh lâm bệnh nặng , trong dịp tổ chức đêm thơ , chúng tôi đến nhà anh kiếm ít bài thơ mới nhất chưa hề đăng báo hay xuất bản thành sách , chị Vũ Thị Thường có đưa một quyển sổ tay khá dày để t́m ít bài hay in vào cái “dépliant” làm thiệp mời cho trang trọng . Lúc bấy giờ anh đă khi tĩnh khi mê , nhưng khi nh́n chúng tôi dở sổ tay anh ra xem ( những ghi chép và những bài thơ đựoc viết ra trong những năm cuối đời trong sổ cầm tay giấu kỷ ) anh tỏ ư – xuyên qua tiếng nói th́ thào: “Là chớ nên đưa ra…!?”
    Sau khi Chế Lan Viên mất, ba tập thơ Di Cảo khổng lồ của ông được nhà văn Vũ Thị Thường ( là vợ) công bố, trưng ra một Chế Lan Viên khác, một Chế Lan Viên dùng thơ để phản biện chính trị, để nói toẹt ra rằng ông đă bị lừa ( bài “Bánh Vẽ”), ông đă có tội với nhân dân ( bài “Trừ Đi”- các ông Cộng vào th́ Chế ta Trừ đi ), ông đă đi nhầm đường…

    Chưa cần cầm lên nếm, anh đă biết là bánh vẽ
    Thế nhưng anh vẫn ngồi vào bàn cùng bè bạn
    Cầm lên nhấm nháp
    Chả là nếu anh từ chối
    Chúng sẽ bảo anh phá rối
    Đêm vui
    Bảo anh không c̣n có khả năng nhai
    Và đưa anh từ nay ra khỏi tiệc…
    Thế th́ c̣n dịp đâu nhai thứ thiệt?
    Rốt cuộc anh lại ngồi vào bàn
    Như không có ǵ xảy ra hết
    Và những người khác thấy anh ngồi
    Họ cũng ngồi thôi
    Nhai nhồm nhoàm
    ( Chế Lan Viên - Bánh Vẽ )

    Ôi “Cái Bánh Vẽ Cộng Sản Việt Nam” ai cũng thấy, ai cũng sợ, chỉ muốn tháo chạy, trốn thoát thế mà tại hải ngoại có một nhúm đang” Làm người”, không biết v́ cái ǵ lại chịu đánh đổi chui đầu về cho họ “ Gia súc hoá” ḿnh?

    Ngay trong “ Thông điệp thư ngỏ gửi Chủ tịch nước” đăng trên BBC ngày 31 tháng 12, 2011, giáo sư Nguyễn Huệ Chi, một trí thức đảm nhận nhiều chức vụ và hiện sống tại Việt Nam chua chát xác nhận:
    “Chứ c̣n hiện nay, chúng tôi bị đối xử hơn những con ḅ"!!!

    . thụyvi
    ( Hầm Nắng, Khai Bút Đầu Năm 2012 )

    • Quư vị nào chưa kịp đọc bài “Đàn Cá Trong Ao Bác Hồ Và Những Con Chó Của Pavlov” của Lê Diễn Đức. Mời đọc:
    http://quocgiahungvong.com/page7#CaPavlov
    • * Nhật Thịnh
    • ** Lê Diễn Đức
    • Tranh của Bùi Xuân Phái ( lấy từ Google )











    Last edited by Nguyễn thị Sàig̣n; 04-01-2012 at 12:28 AM.

  2. #2
    Member Dr_Tran's Avatar
    Join Date
    23-03-2011
    Location
    Northeast US
    Posts
    8,654

    Về đám ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng sản

    Quote Originally Posted by Nguyễn thị Sàig̣n View Post
    Có đáng kinh ngạc là những hạng người sau đây:
    Vậy mà, lạ lùng thay, có những người không sinh ra trong chế độ ấy, đầu đă hai thứ tóc, mà giờ đây bắt đầu muốn yêu Bác Hồ như thế hệ chúng tôi mấy chục năm trước đây!
    Lạ lùng nữa, v́ những người ấy đă tháo thân chạy khỏi chế độ cộng sản và được lớn lên, ăn học, trở thành kỹ sư, giáo sư, tiến sĩ ở các quốc gia dân chủ, tự do.
    Lạ lùng hơn, v́ những người ấy, được gọi là trí thức, không thể không biết đến tội ác mà chủ nghĩa cộng sản toàn trị đă gây ra cho nhân loại nói chung và đối với dân tộc Việt Nam nói riêng trong suốt gần một thế kỷ.
    Lạ lùng đến kinh ngạc, v́ những bi kịch Cải Cách Ruộng đất, Nhân Văn Giai Phẩm, vụ Xét Lại Chống Đảng, Thảm sát Tết Mậu Thân Huế 1968, Cải tạo Tư bản, Tư thương miền Nam sau 1975, Chiến dịch bán băi thu vàng, các vụ án Minh Phụng-Epco, Năm Cam, PMU 18, PCI, Hoàng Sa, Trường Sa, thác Bản Giốc vân vân và vân vân… – chẳng mang đến cho họ một chút ư thức ǵ về dă tâm khủng khiếp và ghê tởm của lănh đạo Đảng cộng sản Việt Nam….”**
    ( ngưng trích )
    Bài trên rất hay, ai biết các người sau đây, nên gởi cho họ 1 bản:

    Hồ Tú Bảo, Nguyễn Tiến Dũng, Trần Hữu Dũng, Giáp Văn Dương, Nguyễn Ngọc Giao, Ngô Vĩnh Long, Vĩnh Sính, Nguyễn Minh Thọ, Trần Văn Thọ, Cao Huy Thuần, Nguyễn Văn Tuấn, Hà Dương Tường, Vũ Quang Việt, Phạm Xuân Yêm.

    Đây là bài họ viết:

    http://ykien.tapchithoidai.org/BanYKien.htm

    "... Ta đă lấy tư tưởng Hồ Chí Minh làm tư tưởng chỉ đạo. Tư tưởng độc lập đó cần phải được vun xới sâu hơn trong bối cảnh ngày nay...

    ... Toàn dân sẽ tham gia thực hiện nền móng dân chủ mà lănh tụ đă đặt viên gạch đầu tiên từ thuở khai sinh nhà nước. Ngôi nhà sẽ xây kết hợp hài ḥa tư tưởng Hồ Chí Minh với những tư tưởng dân chủ của thế giới, vạch ra một mô h́nh dân chủ thích hợp với hoàn cảnh hiện nay của Việt Nam. Mô h́nh đó cũng sẽ không chối bỏ nguyên tắc căn bản của chính thể hiện nay là "đảng lănh đạo"..."


    Ghê chưa, họ ăn cơm quốc gia biết bao nhiêu năm, cuối cùng bây giờ ḷi mặt chuột, công nhận HCM là lănh đạo, tư tưởng HCM làm "tư tưởng chỉ đạo", không chối bó nguyên tắc "đảng lănh đạo".

    Đám này là loại khốn kiếp bậc nhất, khốn hơn VC gấp ngàn lần.

    V́ VC, dù sao, họ đă lộ mặt, và không hoặc ít ăn cơm quốc gia, thế giới tự do, ít ra là hồi họ c̣n trong rừng.

    Chứ đám ăn cơm quốc gia này th́ từ ngày họ sinh ra, đă bú sữa quốc gia, thế giới tự do; một số được cho đi du học bằng tiền quốc gia, tiền đồng minh, ngày nay họ vẫn ăn cơm thế giới tự do.

    Mà họ lại công nhận "Đảng lănh đạo", công nhận "tư tưởng HCM là tư tưởng chỉ đạo".

    Trong số người VN toàn thế giới, kể cả VC, tôi khinh bĩ đám này nhất. Họ kết luận:

    "Mong rằng với sự sáng suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam, đất nước chúng ta sẽ nhanh chóng ra khỏi thời kỳ khó khăn nghiêm trọng hiện nay và bước vào một kỷ nguyên phát triển mới./."

    Thật là khốn kiếp, ngày nào có dân chủ tự do, đám này đáng bị cho dẫn độ về VN, đem ra ṭa xử, và phán cho bị treo cổ.

  3. #3
    Member
    Join Date
    18-02-2011
    Posts
    139

    thụyvi mời đọc một bài mới viết vào ngày 1/1/2012 thật cay đắng của Hà Văn Thịnh

    by basamnews on 02/01/2012

    Không phải là ḅ nhưng “có c̣n là con người nữa không”?Hà Văn Thịnh

    Ngày đầu tiên của năm mới, đọc báo và… đau đớn! Chưa có năm nào mà dịp cuối năm lại cùng lúc được nghe và thấy một GS (Nguyễn Huệ Chi, BBC, 31.12.2011) và một nhà văn (Vơ Thị Hảo, BBC, 30.12.2011) trăn trở về cái chuyện hổng giống ai trên trái đất này: GS Nguyễn Huệ Chi mong muốn những người cầm quyền biết rằng trí thức không phải là ḅ, c̣n nhà văn Vơ Thị Hảo th́ băn khoăn, có lẽ trí thức Việt Nam bây giờ không c̣n/ không giống là con người nữa (!). (Nguyên văn: “Chúng ta có c̣n b́nh thường không và có c̣n là con người nữa không…”. “Chúng ta” là nói về trí thức Việt Nam theo nghĩa hẹp và “cả dân tộc Việt Nam” theo nghĩa rộng).

    Hai cách nói và nghĩ của hai người không lẽ “bỗng dưng” mà trùng lặp? Rơ ràng không thể có chuyện ngẫu nhiên mà phải đoan quyết ngay lập tức rằng đây chính là tâm trạng chung, suy nghĩ chung của không ít trí thức thời nay trước việc họ bị gạt ra bên lề xă hội, trong khi hầu như ai cũng biết về cái gọi là “nền kinh tế tri thức”, “vai tṛ hàng đầu của trí thức trong thời đại mới”… Những ngôn từ thật kêu và thật mạnh của nỗi mỉa mai ê chề.

    Chợt nhớ đến Trịnh Công Sơn khi ông đă từng hát lên rằng, có “một đàn ḅ vào thành phố”. V́ là ngôn ngữ của ca khúc nên không rơ (thật ra là chẳng muốn bới đào cái sự rơ) là Trịnh muốn nói tới loại ḅ nào. Phải chăng Trịnh nghĩ và tin rằng, bởi v́ có những người mặc nhiên là ḅ nên họ coi ai cũng là ḅ? Chính v́ cái lẽ mặc nhiên ấy nên xă hội thời nay đang tạo ra cả một thế hệ như ḅ hoặc xa xôi một chút, không c̣n là con người nữa?
    Một đất nước mà chỉ băn khoăn v́ một nỗi không phải ḅ, không phải người th́ làm sao có thể phát triển, làm sao có thể văn minh hơn người, giông giống người? Nỗi đau này ai thấu hiểu cho đây? Chẳng lẽ những người có trách nhiệm cũng cho rằng chuyện này là “chuyện nhỏ”? Làm sao năm hết tết đến, bao thứ phải nghĩ, phải lo; trí thức hay người dân lao động chân tay lại không hề vui mà chỉ buồn về thân phận thấp hèn, bị quyền lực coi khinh, chà đạp?

    Nếu tỉnh lại một chút và nghĩ xa hơn một tư sẽ thấy rằng, sự nguy nan của vận nước, sự đau đớn của thời cuộc đă trầm trọng lắm rồi. Không đúng ư? Có thời buổi nào, ở nước nào mà cùng lúc hai nhà văn lại “đồng thanh” nói chúng tôi không phải là người, có lẽ là ḅ? Đây không chỉ là tiếng chuông cảnh tỉnh mà là sự báo động ở cấp độ da cam một thực tế rằng sự coi khinh trí thức, sự chà đạp lên các giá trị thông thường đă đến mức không thể chấp nhận được.
    Nhân ngày đầu năm, xin bày tỏ một ước mong nhỏ nhoi: Trong năm 2012, chúng ta không phải là ḅ!

    Huế, Ngày 1-1-2012.

  4. #4
    Member
    Join Date
    18-02-2011
    Posts
    139

    thụyvi gửi tiếp bài của Đỗ Trung Quân đây. Đọc để ...mỉm cười?!

    by basamnews on 02/01/2012

    Thư gửi anh Hạ Đ́nh Nguyên *

    Vẫn đọc anh với ḷng quí mến như xưa nay. Những ḍng này vẫn trên tinh thần ấy. Chỉ có vài ư kiến riêng.

    Thưa anh,

    Tôi không thuộc thế hệ đấu tranh của các anh. Tôi kính trọng sự dấn thân của một tầng lớp trí thức (xă hội nào th́ sinh viên cũng là trí thức, chả cần phải có học vị hay bằng cấp). Trong một giai đoạn của đất nước. Lịch sử đă qua. Đúng sai, phán xét nó giờ đây cũng thuộc về lịch sử. Tôi cũng không thích đem những “ ân oán cũ “, nếu có, thay cho lịch sử để châm biếm bôi nhọ nhau của những ai c̣n nặng “ ân oán “ cũ. Những ḍng này chỉ có vài ư trao đổi sau.


    Các anh và thế hệ tôi, những người Thanh niên xung phong (TNXP) sau 1975, giờ đây cũng nên bỏ vào quá khứ dù nó vàng son hay không vàng son. Một sự thật không thể chối căi nó đă là “đồ cũ “. Sẽ có người lên tiếng rằng “thế c̣n truyền thống“ để đâu mà gọi là “ đồ cũ “ ? Nó đây! Nó đúng như anh đă viết.

    Thật tài t́nh cho Ban Tổ Chức về sự điều khiển chương tŕnh.

    “Không khí nồng nàn đầy hưng phấn của Phong Trào trong quá khứ đă chấm dứt ‘ngay trong quá khứ’, như một nhát dao chém thật bén, cắt ĺa hiện tại để chuyển sang tiệc ăn với những món ăn cũng chỉnh chu và ngon miệng” (Về một vị đắng- Hạ Đ́nh Nguyên).


    Nó đă chấm dứt từ lâu, và đỉnh điểm là bằng sự “hứa cuội “ của những người nhân danh thanh niên trong Hội trường Nhà Văn Hóa Thanh Niên năm 2007 và sau ngày 5- 6 – 2011 . Những ǵ diễn ra cho các cuộc xuống đường sau đó tại Sài G̣n, xảy ra cho anh và cho tôi cùng một số anh em khác … Nó càng minh chứng cho sự kết thúc quá khứ ấy. Đừng “ ăn mày dĩ vàng “ nữa, cho dù như tôi nói nó vàng son hay máu lệ. Nó đă hết!

    Nếu tôi là anh, tôi sẽ không đến tham dự bởi lẽ dù không quơ đũa cả nắm, nhưng nhiều nhân vật của phong trào hay “tiếp nối phong trào“ hôm nay không c̣n đủ tư cách mời và ngồi chung với anh. Nếu đến chỉ để “tự sướng“ với nhau thời oanh liệt đă qua của ḿnh th́ tôi tôn trọng quyền cá nhân ấy – tùy các anh vậy. Tôi chỉ thấy nó “ hài hước“ như anh đă chỉ ra.

    Anh viết: “Những bài hát và giọng ca đầy khí thế chống ngoại xâm, bộc lộ ḷng yêu nước nồng nàn cùng với khát vọng thiết tha về Độc lập, Tự do và Dân chủ đă được cất lên, đă sống dậy, làm xao động một bầu không khí hào hùng và trong sáng của một thời quá khứ, một thời trẻ trung của các thế hệ Thanh niên và Thiếu niên lúc bấy giờ, mà nay đă là lứa tuổi ngoài 50, 60, và 70. Những bài ca lay động ḷng người khó ai quên được.

    Bài Người Mẹ Bàn Cờ (nhạc Trần Long Ẩn, lời thơ Nguyễn Kim Ngân) nói lên sức mạnh của ḷng dân, tay không chiến đấu. Bài Đồng Lúa Reo ( Tôn Thất Lập) nói lên h́nh ảnh mong ước của một tương lai phát triển từ nông thôn đến thành thị. Bài Hát Từ Đồng Hoang (Miên Đức Thắng ) vẽ nên cảnh người dân nghèo bị áp bức bóc lột bởi những chính sách hà khắc bất công, quyết giành lại mảnh đất sống cho ḿnh. Bài Không Ai Ngăn Nổi Lời Ca (La Hữu Vang) lại là tiếng kêu đ̣i cương quyết về Tự do, Dân chủ…và kết thúc bằng Dậy Mà Đi (Nguyễn Xuân Tân).”

    Những bài hát ấy , nếu thật sự là lửa, là đáng để tự hào th́ nó phải được hát trên mặt đường hôm nay chứ không phải chỉ để hát trên sân khấu, trong pḥng nho nhỏ của một đám người nho nhỏ chả c̣n có thể đại diện thật sự cho cái ǵ, chỉ để “gặm nhấm quá khứ“, mà quá khứ ấy cũng đă mang lại quyền lợi, quyền lực cho nhiều người trong số họ hôm nay.
    Sao nó không dám hát, không thể hát dưới những mặt đường hôm nay khi cần thiết ? Hỏi tức là trả lời rồi. Từ nay tôi hứa sẽ không hỏi ngớ ngẩn như thế nữa.

    Anh Nguyên thân mến !

    Nhân tiện xin tâm t́nh với anh một chút. Chỉ là tâm t́nh mà thôi. Chuyện cá nhân tôi .

    Từ lâu rồi tôi từ chối xuất hiện trong những chương tŕnh kỷ niệm ngày của Lực lượng TNXP thành phố để kể lại hay đọc thơ về một thời ngon lành trong đó có cá nhân ḿnh góp phần. Để làm ǵ ? Để được thêm ǵ ? Nó cũng đă thuộc về lịch sử. Nó hào hùng ư ? Nhất trí ! Chả ai tranh căi điều ấy. Nhưng nó có mông muội ấu trĩ không ? Có ! Hăy nh́n thẳng vào sự thật khi ta đă đi qua mông muội, ấu trĩ. Chỉ một vấn đề cần được đặt ra thôi. Những năm ấy ai tàn phá rừng cho bằng … TNXP của tôi ? Cái thảm họa môi trường hôm nay có khởi thủy, nguyên nhân cả đấy. Dù nó không chỉ có TNXP là thủ phạm. Nói để mà hiểu tại sao tôi chọn đứng về phái những anh em TNXP hôm nay sau gần 30 năm vẫn c̣n nhiều người thân sơ thất sở, thất nghiệp, bịnh hoạn, nghèo khó … ”Truyền thống “ với tôi chính là họ. Tiếc thay ! Tôi cũng chỉ là nhà thơ nghèo, kẻ may mắn trở về nguyên vẹn từ chiến trường. Tôi chỉ có cây bút, cái bàn phím quèn.
    Từ lâu rồi tôi từ chối “lănh địa“ từng có mặt ḿnh: Truyền h́nh. Đơn giản lắm ! Tôi đă ở cái tuổi được quyền chọn nói điều ḿnh muốn nói, không nói điều người khác muốn ḿnh nói thay cho họ nữa. Muốn được thế th́ tôi “ đi chỗ khác chơi”, nên ở nhà. Và nay sự từ chối ấy c̣n có thêm một lư do nữa. Tôi không ngồi vào cái chỗ từng làm phóng sự vu cáo bôi nhọ và không bao giờ xin lỗi những người xuống đường v́ vận mệnh của đất nước. Họ là những người luôn “kiên tŕ lắng nghe – kiên tŕ … không giải quyết“ .

    Bài viết “Vị đắng …” của anh tôi đọc không thấy đắng, chỉ thấy tiếc. Nếu anh không đến dự, anh sẽ không “ đắng”.

    Dù ǵ vẫn chỉ là quan điểm cá nhân của tôi. Anh có thể đồng ư, có thể không. Riêng tôi, vẫn giữ vững sự quí mến nơi anh và một số anh em tôi đă từng được biết trước đó và sau ngày 5 tháng 6 trên mặt đường Sài G̣n.

    Thân mến

    Đỗ Trung Quân

    2 – 1- 2012

  5. #5
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669
    Lâu lắm mới gặp Tỷ Tỷ trên Vietland .
    Chúc Tỷ tỷ một năm mới sức khoẻ dồi dào, đạt nhiều ước muốn trong cuộc sống .
    Hy vọng được đọc nhiều bài của Tỷ Tỷ .

    Tiểu muội
    HYNH

  6. #6
    Ba Xạo
    Khách
    Quote Originally Posted by Dr_Tran View Post
    Thật là khốn kiếp, ngày nào có dân chủ tự do, đám này đáng bị cho dẫn độ về VN, đem ra ṭa xử, và phán cho bị treo cổ.
    Bọn này không nên treo cổ. Cứ ngũ mă phanh thây là bản án tốt nhất cho tụi nó. Tội của DCS không đáng chết nhưng với bọn này th́ cần phải xử cho nặng. Cũng giống như con mẹ kịch sĩ Kim Cương, ăn cơm và bú sửa ông thọ của miền nam nhưng dắt dép râu về nhà làm tiêu điều miền nam.

  7. #7
    Member
    Join Date
    24-03-2011
    Location
    New England
    Posts
    710
    Trí thức như thế th́ mạt là phải . Trong số này th́ Hồ Tú Bảo, Nguyễn Tiến Dũng, Giáp Văn Cường là dân XHCN, đám c̣n lại là đám ăn cơm VNCH nhưng thờ ma anh Minh ...

  8. #8
    Member Dr_Tran's Avatar
    Join Date
    23-03-2011
    Location
    Northeast US
    Posts
    8,654

    Xử sao đây vớí đám PHẢN BỘI?

    Quote Originally Posted by Ba Xạo View Post
    Bọn này không nên treo cổ. Cứ ngũ mă phanh thây là bản án tốt nhất cho tụi nó. Tội của DCS không đáng chết nhưng với bọn này th́ cần phải xử cho nặng. Cũng giống như con mẹ kịch sĩ Kim Cương, ăn cơm và bú sửa ông thọ của miền nam nhưng dắt dép râu về nhà làm tiêu điều miền nam.
    Đúng vậy, VC, CS BV, và nay ĐCSVN là kẻ thù của chúng ta, rơ ràng như vậy, th́ c̣n được Công ước Geneva bảo vệ.

    Chứ đám này là đồ PHẢN BỘI, th́ không được hưởng quy chế tù chính trị, quân đội, mà phải xử treo cổ.

    C̣n sự khốn kiếp nào hơn, khi từ lúc c̣n trong bụng mẹ họ đến nay, toàn là ăn uống cơm gạo quốc gia, thế giới tự do, mà nay họ phát ngôn ra các lời nịnh bợ ĐCSVN c̣n ủy mị hơn chính các Đoàn viên, Đảng viên nói về ĐCSVN hiện nay.

    CSVN nhận được văn bản trên, đọc, hẳn phải đỏ mặt mắc cỡ, có lẽ lúc đầu họ tưởng đây là tṛ đùa, khiêu khích, chứ chính họ không thể ngờ phe VNCH từng nuôi dạy ra các thành phần ngu si đần độn, phản bội, nịnh hót, đến mức hết sức trâng tráo như vậy.

    Đầu hai, ba thứ tóc, họ XIN được làm trẻ em VN ê a "Em yêu Bác HCM..."

    Họ viết: "Có thể nói Việt Nam chúng ta đang đứng trước một bước ngoặt lịch sử. Phải có cuộc cách mạng về thể chế mới tránh được nguy cơ này và đưa đất nước phát triển bền vững. Ai sẽ đảm nhận cuộc cách mạng mới này và nội dung cốt lơi của cuộc cách mạng là ǵ?

    Chúng tôi cho rằng ở thời điểm này chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam mới thực hiện được cuộc cách mạng này. Đảng Cộng sản Việt Nam cần tự thay đổi để lănh đạo dân tộc bước vào một thời đại mới, thời đại củng cố và phát huy sức mạnh của toàn dân tộc để đất nước trở nên giàu mạnh, tự chủ. Đó cũng chính là sức mạnh to lớn mà Đảng Cộng sản Việt Nam (trước đây là Đảng Lao động Việt Nam) đă phát huy, đă phấn đấu, hy sinh trong suốt lịch sử đấu tranh giải phóng dân tộc..."


    Chuyện cũ: "đấu tranh, giải phóng dân tộc"!

    Chuyện mới: "chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam mới thực hiện được cuộc cách mạng này [đưa đất nước phát triển bền vững, lănh đạo dân tộc bước vào một thời đại mới, thời đại củng cố và phát huy sức mạnh của toàn dân tộc để đất nước trở nên giàu mạnh, tự chủ]".

  9. #9
    Member
    Join Date
    18-02-2011
    Posts
    139


    Nhúm phản bội đó tự họ đă đánh mất liêm sĩ rồi. Họ không muốn " LÀM NGƯỜI" họ chọn " LÀM CON B̉" hay chỉ muốn " KHÔNG C̉N PHẢI CON NGƯỜI" cho đám" lủ đỏ" CSVN.
    Đụng đầu họ ngoài đường ư? Tôi nh́n họ với nụ cười khinh bĩ và nhổ toẹt băi nước miếng rồi quay lưng đi.

  10. #10
    Member Dr_Tran's Avatar
    Join Date
    23-03-2011
    Location
    Northeast US
    Posts
    8,654
    Quote Originally Posted by Nguyễn thị Sàig̣n View Post
    Nhúm phản bội đó tự họ đă đánh mất liêm sĩ rồi. Không muốn " LÀM NGƯỜI" chỉ muốn " LÀM CON B̉" hay " KHÔNG C̉N PHẢI CON NGƯỜI" của đám lủ đỏ mà thôi.
    Đúng vậy, Nguyễn Văn Tuấn từng xin được phục vụ cho VC hàng chục lần, nhưng bị VC chê bất tài, không dùng.

    Nay, lần nữa, ông ta lại xin được làm trong "Hội đồng tư vấn chiến lược phát triển".

    Bài trên là do ông ta viết phần lớn, tôi nhận ra giọng văn, và lối viết "i" ngắn thay cho "y" trong nhiều chữ.

    Đây là đám xin nhận HCM làm thánh tổ, nhận ĐCSVN làm thiên triều, nhận Đảng trưởng ĐCSVN làm minh chủ.

    Tôi ĐĂ viết việc này ra từ lâu, nay đám này ra mặt công khai, chứ khi trước khá e thẹn, dấu giếm.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 07-07-2012, 07:04 AM
  2. Replies: 12
    Last Post: 19-01-2012, 09:11 PM
  3. ĐIỆP VỤ: T̀NH YÊU KHÁC CHIẾN TUYẾN - MÁU - HẬN THÙ - NUỚC MẮT
    By Nguyen Hung Kiet in forum Ngược Ḍng Lịch Sử
    Replies: 346
    Last Post: 11-10-2011, 11:22 AM
  4. Replies: 10
    Last Post: 07-10-2011, 09:10 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •