Results 1 to 9 of 9

Thread: Tù chính trị Nguyễn Hữu Cầu được tự do sau 32 năm giam cầm

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tù chính trị Nguyễn Hữu Cầu được tự do sau 32 năm giam cầm

    Tù chính trị Nguyễn Hữu Cầu được tự do sau 32 năm giam cầm



    Tù nhân chính trị Nguyễn Hữu Cầu
    .

    Theo nguồn tin từ gia đ́nh, ông Nguyễn Hữu Cầu, một tù chính trị đă bị giam cầm tổng cộng 32 năm vừa được trả tự do và về đến nhà vào tối hôm qua. Nhưng hôm nay ông đă được đưa vào bệnh viện cấp cứu do t́nh trạng sức khỏe suy yếu nhiều.

    Ông Nguyễn Hữu Cầu được trả tự do vô điều kiện theo « quyết định đặc xá của chủ tịch nước ». Sau khi ra tù, công an trại giam đưa ông về nhà con trai tại ấp An Ḥa, xă An Minh Bắc, huyện U Minh Thượng, tỉnh Kiên Giang. Gia đ́nh cho biết, do đă làm đơn tố giác hai lănh đạo của tỉnh Kiên Giang, ông Nguyễn Hữu Cầu đă bị đưa ra xét xử vào năm 1983 và bị kết án tử h́nh với tội danh « Phá hoại ». Bản án sau đó được giảm xuống thành chung thân khi xử phúc thẩm năm 1985.

    Từ đó cho đến nay, ông Nguyễn Hữu Cầu đă không ngừng kêu oan và đă viết hàng trăm lá đơn khiếu nại. Trong những năm gần đây, gia đ́nh ông Nguyễn Hữu Cầu cũng đă gởi đi nhiều thư kêu cứu. Tuy nhiên, chính quyền Việt Nam chỉ chấp nhận thả ông Nguyễn Hữu Cầu khi t́nh trạng sức khỏe của ông đă suy yếu rất nhiều, đến mức hôm nay phải được đưa đi cấp cứu, theo lời chị Nguyễn Thị Anh Thư, trả lời RFI hôm nay

    Như vậy là ông Nguyễn Hữu Cầu đă thọ án tổng cộng 32 năm. Cộng thêm với 5 năm cải tạo từ năm 1975 đến 1980 là ông đă bị giam tổng cộng 37 năm, được coi là một trong những tù chính trị bị giam giữ lâu nhất ở Việt Nam từ trước đến nay.

    Hôm qua, chính quyền Việt Nam cũng vừa trả tự do cho một nhà bất đồng chính kiến là ông Đinh Đăng Định, theo quyết định đặc xá do Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, kư ngày 10/3. Ông Đinh Đăng Định đă bị tuyên án 6 năm tù với tội danh « tuyên truyền chống Nhà nước » trong phiên xử vào tháng 08/2012, do các bài viết kêu gọi dân chủ đa đảng và phản đối dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên. Ông cũng được thả ra vào lúc đang kiệt sức v́ căn bệnh ung thư giai đoạn cuối, không c̣n hy vọng cứu chữa.

    http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/2014...2-nam-giam-cam

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ông Nguyễn Hữu Cầu lên tiếng sau khi về nhà




    Published on Mar 21, 2014

    Nhà báo tự do Trương Minh Đức phỏng vấn tù nhân thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu ngay sau khi về đến nhà.

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tin trên Dân Làm Báo :

    Lúc 21 giờ tối ngày 21/3/2014, ông Nguyễn Hữu Cầu đă về đến nhà sau quăng thời ngồi tù tổng cộng là 37 năm chỉ v́ một tội danh mang tên 'phản cách mạnh'


    Trưa ngày 22/3, con trai ông Nguyễn Hữu Cầu là anh Trần Ngọc Bích đă xác nhận thông tin này với Danlambao. Anh Bích cho biết: “Ba về đến nhà lúc 9 giờ đêm hôm thứ sáu, do xe của trại giam đưa ba về”


    “Gia đ́nh đang đưa ba đến bệnh viện để truyền nước. Tại v́ hồi hôm ba bị đưa về đường xa, nên sáng giờ ba mặt mày xây xẩm, với lại ba bị bệnh tim”


    Trong cuộc phỏng vấn với nhà báo tự do Trương Minh Đức, ông Nguyễn Hữu Cầu nói:


    "Tui là Nguyễn Hữu Cầu, người tù đă ở 32 năm, chính xác là 31 năm 9 tháng đây. C̣n 5 năm đầu tù 'cải tạo' th́ bỏ nó qua, để chồng vô th́ nó nhiều quá, ớn quá"


    Ông Nguyễn Hữu Cầu được trả tự do theo 'quyết định đặc xá của chủ tịch nước'. Sau khi ra tù, công an trại giam đưa ông về nhà con trai tại ấp An Ḥa, xă An Minh Bắc, huyện U Minh Thượng, tỉnh Kiên Giang.


    CTV Danlambao
    danlambaovn.blogspot .com

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Ông Nguyễn Hữu Cầu lên tiếng sau khi về nhà



    .
    Những lời khí khái của ông Nguyễn Hữu Cầu ở phút 1:10 :

    "Tui là Nguyễn Hữu Cầu, người tù đă ở 32 năm, chính xác là 31 năm 9 tháng đây. C̣n 5 năm đầu tù "cải tạo" th́ bỏ nó qua, để chồng vô th́ nó nhiều quá, ớn quá. Tui không có truyền thống làm đơn xin đặc xá..."

  5. #5
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    Hôm qua, chính quyền Việt Nam cũng vừa trả tự do cho một nhà bất đồng chính kiến là ông Đinh Đăng Định, theo quyết định đặc xá do Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, kư ngày 10/3. Ông Đinh Đăng Định đă bị tuyên án 6 năm tù với tội danh « tuyên truyền chống Nhà nước » trong phiên xử vào tháng 08/2012, do các bài viết kêu gọi dân chủ đa đảng và phản đối dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên. Ông cũng được thả ra vào lúc đang kiệt sức v́ căn bệnh ung thư giai đoạn cuối, không c̣n hy vọng cứu chữa.

    http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/2014...2-nam-giam-cam

    Thứ bảy, 22/03/2014

    Ông Đinh Đăng Định: ‘Lệnh đặc xá không giá trị ǵ nữa’



    Ảnh mới nhất của nhà đấu tranh cho dân chủ Đinh Đăng Định

    Việt Nam hôm nay (21/3) trao quyết định trả tự do cho một nhà bất đồng chính kiến đang kiệt sức v́ căn bệnh ung thư giai đoạn cuối.

    Quyết định đặc xá do Chủ tịch nước Trương Tấn Sang kư ngày 10/3 được Ṭa án Đak Nông giao cho ông Đinh Đăng Định, người bị tuyên án 6 năm tù về tội danh ‘tuyên truyền chống nhà nước’ hồi tháng 8/2012 sau các bài viết kêu gọi đa đảng-dân chủ và phản đối dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên do Trung Quốc trúng thầu.

    Con gái ông Định, cô Đinh Phương Thảo, xác nhận tin này với VOA Việt ngữ:

    “Sáng nay lúc 9 giờ, họ đến đọc lệnh đặc xá của Chủ tịch nước cho bố em.”

    Kể từ giữa tháng 2, ông Định được tạm hoăn thi hành án 1 năm v́ căn bệnh ung thư dạ dày bước sang giai đoạn 4 sau khi hàng chục đại sứ nước ngoài tại Việt Nam gửi thư cho giới lănh đạo Hà Nội yêu cầu phóng thích ông trên cơ sở nhân đạo.

    Gia đ́nh ông Định cho biết t́nh h́nh sức khỏe của ông hết sức kiệt quệ, không c̣n hy vọng kéo dài sự sống. Ông được đưa về quê hôm 16/03 theo nguyện vọng được nhắm mắt trong ṿng tay người thân.

    Trao đổi với chúng tôi tối ngày 21/3 sau khi nhận tin được trả tự do, ông Định chia sẻ:

    “Cảm tưởng của tôi, tôi thấy với cá nhân tôi được hoàn toàn tự do. C̣n về ư nghĩa thực, cái lệnh này cũng không mang lại giá trị ǵ nữa cả bởi v́ tôi cũng đă sắp sửa kiệt hết sức rồi.


    Nhà đấu tranh dân chủ Đinh Đăng Định nhất mực phản đối bản án mà ông gọi là bất công. Nói chuyện với VOA Việt ngữ sau khi rời trạm giam hôm 17/2, ông khẳng định tội của ông, nếu có, là ‘tội với chế độ độc tài, với chế độ cộng sản cực đoan’ và rằng việc phóng thích ông không phải là ‘nhân đạo’ hay ‘khoan hồng’ như nhà nước Việt Nam tuyên bố.

    Với quyết định trả tự do hôm nay, ông Định một lần nữa lặp lại quan điểm này. Ông nói nếu c̣n chút hy vọng sống sót, chắc chắn ông sẽ không bao giờ nhận được lệnh đặc xá của Chủ tịch nước:

    “Không khoan hồng, không chút nhân đạo ǵ. Những người quan tâm, xin hăy quan tâm đến phương diện chung đó là cuộc đấu tranh chống độc tài của chế độ cộng sản. C̣n cá nhân tôi th́ cũng không c̣n ǵ để quan tâm nữa.”

    Trong cuộc trao đổi trước với chúng tôi, ông Định cho biết phát hiện bệnh ung thư rất sớm vào tháng 3/2013, nhưng trại kiên quyết không cho đi khám chữa cho tới nửa năm sau khi ung thư bước qua giai đoạn 3.

    Qua buổi tiếp xúc hôm 17/2, ông Định kêu gọi quốc tế và các cơ quan giám sát nhân quyền Liên hiệp quốc đến thăm các trại tù Việt Nam để đánh giá thực trạng hồ sơ nhân quyền của Hà Nội, thành viên của Công ước Chống tra tấn Liên hiệp quốc và Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc.

    Chính phủ Việt Nam chưa lên tiếng b́nh luận chính thức về trường hợp của ông Định và những quan ngại từ quốc tế liên quan đến vụ việc của nhà giáo bất đồng chính kiến này, nhưng Hà Nội lâu nay khẳng định không giam cầm tù nhân lương tâm.

    http://www.voatiengviet.com/content/...a/1876276.html

  6. #6
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    "...Không khoan hồng, không chút nhân đạo ǵ. Những người quan tâm, xin hăy quan tâm đến phương diện chung, đó là cuộc đấu tranh chống độc tài của chế độ cộng sản. C̣n cá nhân tôi th́ cũng không c̣n ǵ để quan tâm nữa..."

    - Đinh Đăng Định

  7. #7
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thảm Cảnh Gia Đ́nh Nhạc Sỹ Đại Úy VNCH NGUYỄN HỮU CẦU

    Lê Chân

    Biến cố năm 1975 đồ ầm xuống trên quê hương Việt Nam bởi ván cờ chính trị quốc tế, một cuộc đọ sức của các thế lực siêu cường. Cuộc chiến tranh không nhằm để chiến thắng tại Việt Nam mà chỉ nhằm thực hiện thế liên minh mới toàn cầu đă đưa người Việt Quốc gia chúng ta lâm vào cảnh đau thương tủi nhục chưa từng có trong lịch sử nước nhà vào mùa Xuân năm 1975.

    Cựu Đại Úy VNCH, Nhạc sỹ Nguyễn Hữu Cầu là một nạn nhân thảm thương trong những nạn nhân thảm thương nhất, cũng như tất cả binh lính, sĩ quan thuộc Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa, không bỏ súng, không bỏ ngũ, không nhường một tấc đất cho giặc, phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

    Non Phần ba Thế Kỷ Bị Giam Cầm Trong Điều Kiện Tù Đày Khắc Nghiệt, Đôi Mắt Anh Đă Mù Ḷa

    Trước thực trạng một đất nước hoang tàn đổ nát, có những vị Tướng lănh trung can với lời thề "Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm" phải đơn phương chiến đấu, với cuộc chiến mà thế giới đă cáo chung QLVNCH - một quân đội tinh nhụê ngày nào nay đă mất hết nhược khí chiến đấu bởi súng đă bị bẽ gảy, vũ khí, danh dự đều bị tước đoạt.

    Năm vị Tướng lănh và nhiều Sĩ quan thuộc Quân Lực VNCH đă tuẫn tiết để bảo toàn khí tiết vào những ngày tàn cuộc chiến.

    Miền Nam Việt Nam hấp hối, đồng bào đổ xô ra biển cả trong cơn hỗn loạn kinh hoàng.

    Xin các bạn hăy lắng đọng tâm hồn cùng chúng tôi chia xẻ thảm cảnh bi thương tột cùng của một gia đ́nh Sĩ quan thuộc Quân lực VNCH: Đại úy Nguyễn Hữu Cầu sau ngày Miền Nam bị BỨC TỬ.
    ************ ********* ******

    * Alo! Chị Hai .

    · Bích đó hả, em đang ở đâu ?

    · Em đă tới bến xe Miền Tây rồi, em đang chờ chị Hai đây.

    · Làm sao chị Hai có thể nhận ra em?

    · Dạ, em đang ở cạnh quán cà phê trước cổng bến xe. Em mặc áo sơ mi trắng, quần tây xanh, đội nón Casquette màu xanh,

    · Chị thấy em rồi. Chị đang đi tới em đó. Em thấy chị chưa? Chị mặc quần đen, áo trắng cụt tay đi gần tới em đây nè.

    · Em thấy rồi chị Hai ơi. Chị Hai em đây nè.

    · Ngọc Bích, em của chị,

    · Chị Hai…. chị Hai ơi!

    * Em chờ chị có lâu không? Chị ra đây đón em từ nhiều tiếng đồng hồ rồi, nhưng chị không biết mặt mày em ra sao. Chị phải ngó chừng, phải hỏi thăm từng người xuống xe đến từ Rạch Giá.

    · Chị Hai ơi! Em vui mừng lắm. Phải trải qua nhiều đoạn đường vất vả em mới có thể t́m gặp chị hôm nay. Em tạ ơn Trời Đất đă cho em t́m lại được chị Hai. Em cứ ngỡ như một giấc mơ dài, giấc mơ giữa ban ngày. Em mơ có ngày t́m gặp được chị Hai nay đă thành sự thật. Chị Hai, chị hăy kể cho em nghe tại sao gia đ́nh ḿnh ra nông nỗi, sao Ba ḿnh lại mang án khổ sai?

    · Em ơi vận nước đảo điên. Ba thân nơi lao lư, chị em chúng ta cốt nhục chia ĺa, cứ ngỡ suốt đời này không có ngày gặp em,

    · Chị Hai ơi! Ba mươi mấy năm qua không mẹ không cha, chị làm sao sống nổi, bằng cách nào chị Hai c̣n sống được đến hôm nay? Bằng cách nào chị Hai t́m gặp được Ba? Bằng cách nào chị Hai tồn tại được giữa cuộc đời đầy giông băo này trong suốt cả nữa đời người như vậy?

    · Bích em à, ngày 30 tháng 04 đen chị Hai chỉ vừa 4 tuổi, Ba đi tù cải tạo, mẹ bước sang ngang, em lúc đó vừa mới lên 2 tuổi. Mẹ bồng em theo đi xây duyên mới. Chị trôi nổi sống với họ hàng, nay ở nhà người này mai ở nhà khác, làm lụng vất vả để kiếm bát cơm sống khổ sống tủi nhục qua ngày. Chị Hai chưa từng được cắp sách đến trường như bao nhiêu đứa trẻ cùng trang lứa khác. Khi Ba măn hạn tù sau gần 6 năm “cải tạo”, Ba trở về nhà th́ mẹ đă không c̣n ở nhà để đón Ba nữa. Chị nhớ là chị cũng chỉ được gặp Ba vài lần, rồi một hôm vào ngày rằm tháng 8, Ba bị bắt lại, chúng nó hung hung hổ hổ đến nhà xiềng trói ba lại rồi dẫn giải ba đi, giam cầm tra khảo ít lâu rồi họ đưa Ba ra ṭa xét xử, ba bị tuyên án tử h́nh về tội “chống phá chính quyền” rồi họ tự động giăm án xuống c̣n chung thân khổ sai. Lúc bà nội c̣n sống thỉnh thoảng bà có dẫn chị đi thăm Ba, nhưng rồi sau ngày bà nội mất, chị Hai như chiếc lá đơn độc giữa cơn lốc xoáy giữa gịng đời trôi nổi, thân không nuôi nỗi lấy thân làm sao dám nghĩ đến chuyện đi thăm nuôi Ba được.

    · Chị Hai...ơi .

    · Chị biết ḿnh c̣n có một đứa em trai nhưng đă bị chia cách từ ngày quê hương bị “giải phóng”, từ ngày cả đất nước này không c̣n tiếng súng mà chỉ c̣n thực tại là bóng tối bủa giăng. Chị bàng hoàng khi được gặp lại em hôm nay. Bích ơi, hăy nói cho chị nghe tại sao em biết mà t́m đến chị, mấy mươi năm qua em sống thế nào? Mẹ của ḿnh bây giờ hiện ở đâu? Mẹ hiện nay ra sao rồi hả em?

    · Chị Hai ơi! Ba mươi mấy năm qua, em cứ ngỡ ḿnh có mẹ có cha, cứ ngỡ Trần Ngọc Bích là con ông Trần Văn Phụng, dẫu gia cảnh cũng có nhiều khó khăn thiếu túng, nhưng em cũng may mắn được cắp sách đến trường, học sư phạm rồi ra trường công tác trong nghành giáo dục. Mùa Thu năm 2002, em được bầu chọn là giáo viên ưu tú ,
    Cơ quan đề nghị kết nạp đảng cho em. Được trở thành Đảng viên là ước mơ, là công danh sự nghiệp là con đường thăng tiến cho tất cả những ai đang tồn tại trên đất nước này, dù đang công tác ở bất cứ ban ngành nào cũng phải có đảng mới thoát ra khỏi tầng lớp bị trị, mới thay hồn lột xác để đứng vào hàng ngũ của giai cấp lănh đạo, giai cấp thống trị. Vào đảng tức là bước vào con đường thăng tiến, bởi mọi đặc quyền đặc lợi đều nằm trong tay đảng.

    Đến năm 2003, Chi bộ chấp thuận và chuyển đề nghị lên cấp trên. Đầu năm 2004, họ mới cho em biết sự thật rằng giáo viên Trần Ngọc Bích không phải là con Ông Trần Văn Phụng mà là con của tội phạm Nguyễn Hữu Cầu – một tù nhân chính trị phạm với mức án chung thân khổ sai.

    · Tội nghiệp cho em, trước thực tế đó, trước sự đả kích gièm pha gay gắt của đồng nghiệp, của bạn bè như vậy tâm trạng của em lúc đó ra sao?

    · Em nghe như Trời Đất điên đảo quay cuồng! "Ba tôi là người tù chính trị với bản án khổ sai chung thân!" Lúc đó em xé nát và ném tung tờ đơn xin gia nhập đảng. Không! Tôi không cần đảng tôi chỉ cần phụ tử t́nh thâm! Em chạy nhanh về nhà, vừa chạy vừa khóc "Ba ơi! Ba ơi!" Rồi em vội vă đi t́m Mẹ. Em trách Mẹ tại sao không cho em biết sớm về thân thế của ḿnh, sao không nói cho em biết em c̣n có người chị đang lưu lạc ở phương nào, v́ nếu lỡ như đường đời đưa đẩy, hai chị em gặp nhau ở hoàn cảnh nào đó rồi vô t́nh mà yêu nhau th́ tội lỗi này ai gây ra hỡi Mẹ?

    Rồi từ đó em đi t́m Ba và chị. Em lặn lội ra Rạch Giá hỏi han hết người này đến người nọ trong cả cái thị xă đó. Em nghe người ta nói trước kia bà nội là giám đốc Nha Khí Tượng, thị xă Rạch Giá, t́m đến nơi mới biết bà nội đă qua đời. Niềm hy vọng trở nên mịt mùng hơn. Rồi trời đất run rủi thế nào mà em lại t́m gặp được một người quen cũ của Ba. Chú ấy cho em biết là Ba ḿnh đang bị tù "cải tạo" ở trại tù Z30A, Xuân Lộc, Đồng Nai và chú ấy cũng cho em biết là chị hai vẫn c̣n sống… chị hiện đang ở đâu đó tại Sài g̣n. Em lại tiếp tục cuộc hành tŕnh phải t́m Ba, t́m chị. Khó khăn lắm, qua bao đoạn đường đói lả em mới t́m đến được Trại tù nơi đảng và nhà nước đang giam giữ Ba. V́ không biết thủ tục thăm nuôi là phải xin giấy phép từ địa phương nên dù em đă van xin, đă năn nỉ hết lời nhưng họ vẫn cương quyết từ chối, không cho em vào gặp Ba. Đứng trước cửa nhà tù nh́n qua song sắt, em gọi "Ba ơi! Con bất hiếu để Ba trăi qua đoạn trường đói lạnh non một phần ba thế kỷ rồi, Ba bị giam hăm, bị chôn vùi cuộc đời nơi chốn âm u, non phần ba thế kỷ Ba bị đọa đày trong lao tù của đảng mà một thời con đă từng mơ ước ḿnh là một đảng viên! "Trời ơi! Non một phần ba thế kỷ ai chia ĺa t́nh phụ tử xót thương thế này? Chị Hai ơi, C̣n có lời nào để em có thể nói hết nỗi đau đớn hận tủi lẫn xót xa này?

    * Ngọc Bích em, 35 năm gia đ́nh chúng ta nổi trôi cùng vận nước, điêu linh cùng đồng bào, 35 năm cốt nhục phân ly, 35 năm Ba c̣n lại những ǵ? Trong băo táp tả tơi đời chiến sĩ, một đời tài hoa cây đàn tiếng hát, giờ Ba của chúng ta đôi mắt đă mù ḷa, Ba của chúng ta hiện tại h́nh dáng như quái nhân sống trong tận cùng của nổi chết.

    · Chị Hai ơi! Dầu Ba ḿnh có ra sao đi nữa, em cũng tự hào hănh diện là con của Ba, con của Nhạc Sỹ Nguyễn Hữu Cầu, con của một Đại Úy Quân lực VNCH. Chị Hai hăy đưa em đến Xuân Lộc, Đồng Nai thăm Ba. Em muốn được gặp Ba v́ đó là tiếng gọi thiêng liêng, là khát khao t́nh Phụ Tử.

    · Nguyễn Thị Anh Thư, đứa con gái của người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu, lưu lạc từ khi vừa lên 4 tuổi, khi cha bị "tập trung cải tạo, mẹ cất bước sang ngang từ 35 năm qua

    Con đi t́m cha hơn 30 năm dài lao lư.
    · Con đi t́m cha Nhạc sỹ Nguyễn Hữu Cầu.
    · Con đi t́m cha t́nh phụ tử thâm sâu.
    · Con đi t́m Cha, Cha ơi ở nơi đâu?

    · Cơn xóay cuộc đời qúa bể dâu.
    · Oan khiên vây phủ trắng mái đầu,
    · Thân ta ṃn mỏi trong lao lư.
    · Thương mấy con thơ lắm dăi dầu.

    · Nguyễn Hữu Cầu có thăm nuôi .

    · Có thăm nuôi? Ai vào thăm nuôi tôi? Hơn 30 năm dài nơi lao lư từ ngày mẹ mất, người thăm tôi duy nhất là con gái của tôi Nguyễn Thị Anh Thư. Nhưng vài năm cháu mới có điều kiện thăm tôi một lần v́ gia cảnh nghèo túng, đời sống lứa đôi của cháu lại không được hạnh phúc, lại phải gánh thêm người cha tù chính trị với mức án chung thân!

    Tôi làm cha mà chưa một lần được dạy dỗ, dưỡng nuôi con, lại để cho con v́ tôi phải mang nhiều khổ lụy, lao tù chưa phải là nổi đau tận cùng đang dày xéo ḷng tôi.

    Hôm nay không biết có việc ǵ xẩy ra cho con gái của tôi mà cháu lại vào thăm tôi bất thường như thế này? Cầu xin Ơn Trên ban b́nh an cho các con của tôi.

    · Ngọc Bích ơi! Ba của ḿnh ra ḱa. Người đàn ông gầy yếu đầu bị nấm tóc, mặc bộ đồ tù có sọc trắng đen là Ba của ḿnh đó,

    · Trời ơi! Ba của ḿnh tàn tạ đến như vậy hả chị Hai? Ba ơi! Ba, con là Ngọc Bích là đứa con trai thất lạc của Ba đây,

    · Chúng con chào Ba.

    · Anh Thư hôm nay có việc ǵ mà đến thăm Ba bất ngờ vậy? Hoàn cảnh con ở bên ngoài cũng nhiều khó khăn lắm . Một năm thăm Ba một hai lần cho Ba được gặp con, biết con khỏe mạnh là đă an ủi cho Ba lắm rồi... H́nh như có ai cùng đến đây với con phải không?

    · Dạ, thưa Ba! Đó là Ngọc Bích là em trai của con, con trai của Ba đó.

    · Hả? Ngọc Bích, con là Ngọc Bích, con của mẹ Bích Nguyệt phải không?

    · Dạ thưa phải, Ba ơi, con là Ngọc Bích là con của Ba đây!

    · Trời ơi! Con trai của tôi (Nức nở, Nguyễn Hữu Cầu quỳ xuống chấp tay lạy Trời Đất). Xin tạ ơn Trời Đất đă đoái thương, ba mươi mấy năm cha con đă có ngày gặp lại. Con ơi, ba mươi mấy năm dài đăng đẳng ai bồng ai ẵm, ai dưỡng nuôi dạy bảo con nên người? Ba mươi mấy năm rồi, Ba chưa một lần làm bổn phận của người cha. Các con hăy tha thứ cho Ba, v́ vai Ba nặng gánh sơn hà và v́ thân xác Ba mang xíềng xích ba mươi mấy năm bởi một vụ án oan sai Ba không rửa sạch, Chỉ v́ Ba không thể làm ngơ để mặc cho bọn tham quan lạm dụng chức quyền hà hiếp lương dân, giết người vô tội, chỉ v́ Ba sống trọn vẹn với lương tâm và lư tưởng của một người con của đất Việt có lương tri. Ba sống không thẹn với tiết tháo một con người dầu trong lúc sa cơ thất thế.

    Ba xin lổi các con v́ Ba đă để con lâm vào cảnh ngộ này. Ba mươi mấy năm dài vất vả điêu linh, gặp lại hai con trong hoàn cảnh tù đầy, c̣n cảnh đời nào éo le đớn đau hơn .

    Ngọc Bích ơi, con có tủi thẹn khi biết ḿnh có một người Cha là người bị tù đầy với bản án chung thân?

    · Không! Không! Ba ơi! Được gặp Ba là con đă măn nguyện lắm rồi. Con không cần ǵ hết. Tất cả công danh sự nghiệp đâu sánh bằng t́nh phụ tử mà con đă t́m lại được hôm nay, con cần có Ba hơn tất cả bởi con biết rằng thân thể h́nh hài này là chính Ba tạo cho con. Con chỉ mong muốn được chăm sóc ủi an cho Ba lúc tuổi già dẫu có đói nghèo hoạn nạn, con muốn được cùng Ba san sẽ nỗi đau chung .

    · Ba ơi con chỉ trách là trách Mẹ sao Mẹ không cho con biết sự thật về thân thế của con, nếu con được biết sớm hơn và sớm t́m gặp chị Hai, th́ có lẽ 2 chị em thường xuyên thăm Ba, an ủi cho Ba để Ba có chút t́nh cảm gia đ́nh chắc Ba đở phần đau đớn tinh thần. Con không thể tưởng tượng nổi non một phần ba thế kỷ dài Ba của con đói lạnh cô đơn trong bóng tối lao tù, mà con nào có hay có biết!

    Con à đây có lẽ là định mệnh cũng có thể là sứ mệnh của Ba, Ba khuyên các con đừng có hờn trách Mẹ, Mẹ vẫn là Mẹ của các con hăy tận t́nh phụng dưỡng Mẹ số phận của Ba đă được an định, c̣n được gặp gở các con hôm nay là hạnh phúc lớn lao cho Ba rồi, Ba chỉ tiếc đôi mắt đă mù ḷa không c̣n thấy rỏ mặt các con, hoàn cảnh cách ngăn không cho ba được ôm các con vào ḷng Ngọc Bích, Anh Thư, Ba cảm ơn các con, Ba cám ơn Đất Trời đă cho cha con ḿnh có ngày đoàn tụ hôm nay.

    · Ba ơi, hồi năy trước khi Ba ra đây, mấy ông cán bộ có bảo với chúng con là người ta nói Ba viết đơn "Xin ân xá" th́ sẽ được thả nhưng Ba nhất định không xin ân xá! Tại sao vậy Ba? Sao Ba lại không xin ân xá để sớm được về với chúng con, Ba không nhớ không thương chúng con sao Ba ?

    · Anh Thư à, con biết là Ba thương chúng con lắm. Đời của Ba không có ǵ hạnh phúc bằng được sống bên cạnh các con, nhưng Ba không có tội! V́ lư do đó Ba không thể nào xin ân xá, Ba không có làm ǵ nên tội th́ tại sao phải xin tha ? Ba quyết định sống trọn vẹn với lư tưởng của Ba. Ba mong là các con hiểu cho Ba, cùng san sẻ hoài băo của Ba. Các con hăy quay về, chị em đùm bọc nhau, đừng qúa bận ḷng lo lắng cho Ba. Ba không sao đâu. Nơi này Ba cũng có anh em, cũng có những người tiếp nối con đường Ba c̣n dang dở .....

    · Này anh Cầu! – tên cán bộ trại tù cắt ngang- Anh mà c̣n nói chuyện phản động nữa, chúng tôi cắt thăm nuôi và đưa anh vào biệt giam đó. Ba mươi mấy năm cải tạo, anh vẫn chưa tẩy được cái tinh thần phản động đó ra khỏi năo trạng của anh sao?

    · Phản động à! -Nguyễn Hữu Cầu b́nh thản đáp lại- Được, cứ cho là tôi phản động đi, c̣n Đảng của các anh là đảng phản nước hại dân, hà hiếp dân lành giết người diệt khẩu. Các anh bắt tôi vào tù, kêu án tử h́nh, rồi chung thân khổ sai, chỉ v́ tôi dám đứng lên tố cáo vạch trần tội ác tày trời của những tên đảng viên thuộc đảng ủy Tỉnh Kiên Giang! Đảng của các anh tra tấn, hành hạ tôi đủ mọi h́nh thức dă man, mục đích là muốn giết tôi để bịt miệng, giam cầm tôi suốt đời trong bóng tối cốt là để vùi lấp vụ án oan sai 28 năm về trước, đây là một tội ác tầy Trời. Các anh có biết không?

    · Này anh em! Xách nách tên phản động này dẫn vào trong, đưa vào Khu Biệt giam cùm cả tay chân và cắt hết mọi thăm nuôi nhận quà.

    · Ba ơi! Ba….

    · Anh Thư, Ngọc Bích các con hăy về đi. Hăy nói lại những điều các con được tai nghe mắt thấy hôm nay cho đồng bào trong và ngoài nước biết rằng Ba Vô Tội ,Nguyễn Hữu Cầu VÔ TỘI. Kẻ có tội chính là ác đảng Việt gian ! Bán nước .

    Tôi VÔ TỘI! TÔI VÔ TỘI! Tôi VÔ TỘI........

    http://motgocpho.com/forums/showthre...EU-C%E1%BA%A6U

  8. #8
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674



    Nguyễn Thị Anh Thư, đứa con gái của người tù thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu, lưu lạc từ khi vừa lên 4 tuổi, khi cha bị "tập trung cải tạo " , mẹ cất bước sang ngang từ 35 năm qua

  9. #9
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    NGUYỄN HỮU CẦU KỂ CHUYỆN TRONG TÙ

    ( PHẦN 01 )


Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 22-03-2014, 09:15 PM
  2. Replies: 1
    Last Post: 19-04-2011, 05:10 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 05-09-2010, 02:30 PM
  4. Replies: 1
    Last Post: 01-09-2010, 07:59 AM
  5. Replies: 1
    Last Post: 15-08-2010, 11:36 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •