Thuận Thiên Di Sử
Hồi 10
Nhất Thi Khẳng Khái Anh Hùng Lệ, -Bách Chiến, Quan Hà Cố Quốc Tâm
Nhất thi khẳng khái anh hùng lệ,
Bách chiến, quan hà cố quốc tâm.
(Câu đối ở đền thờ Đào Hiển-Hiệu, Quư-Minh, Phương-Dung).
Nghĩa là:
Một bài thơ khẳng khái, anh hùng rơi lệ.
Trăm trận đánh, ḷng luôn nghĩ đến cố quốc.
Khai-quốc vương đăi tiệc anh em Phạm Hào xong. Hai vị thượng khách được mời đến cư ngụ trong điện Nghinh-tân, là nơi hoàng đế dành tiếp sứ thần ngoại quốc. Thời bấy giờ ngoài sứ nhà Tống c̣n có sứ của Đại-lư, Chiêm-thành, Chân-lạp, Lăo-qua, Xiêm-la thường văng lai Thăng-long. Tất cả đều cư ngụ trong điện Nghinh-tân. C̣n Thanh-Mai, Tự-Mai, Tôn Đản là anh em kết nghĩa với Lư Long, đều ở trong phủ Khai-quốc vương.
V́ phải tiếp xúc với vơ lâm, anh hùng, nên Khai-Quốc vương mở phủ đệ ở trong Kinh-thành, chứ không ở trong Hoàng-thành như các thân vương khác. Sư huynh, sư muội gặp lại nhau, truyện tṛ như pháo rang.
Mỹ-Linh đă nếm qua hương vị t́nh yêu, nàng thông cảm với chú, biết chú với Thanh-Mai xa cách đă lâu, có nhiều truyện muốn nói với nhau. Nàng t́m cách đưa Tự-Mai, Tôn Đản rời vương phủ bằng cách sai người dem hai ông mănh hay ṭ ṃ này đi viếng thăm kinh đô thời Âu-lạc ở Cổ-loa, cách xa Kinh-thành hai giờ sức ngựa.
Sau đó nàng nói với đầu bếp luộc đôi con gà trống lớn, xôi một chơ xôi. Nàng sắm sửa hoa quả, nến, hương rồi nói với Thiệu-Thái:
- Chúng ta vắng mặt một thời gian. Bây giờ em phải phải yết kiến phụ vương cùng các thúc, bá. Vậy anh với chị Bảo-Ḥa nên đi với em. C̣n ông bà, ngày mai chúng ta theo chú hai vào yết kiến một thể.
Nghe đến yết kiến Khai-Thiên vương, Thiệu-Thái ngần ngại vô cùng. Chàng biết ông cậu này không thích vơ công, mà chỉ thích văn học. Ông với mạ mạ chàng thường xung đột nhau về nhiều vấn đề. Song ở phận cháu, hơn nữa tương lai c̣n là rể, chàng phải chiều ḷng Mỹ-Linh. Khi chàng chuẩn bị lên đường, Đỗ Lệ-Thanh bàn:
- Thế tử! Thế tử đừng quên rằng trong phủ Khai-Thiên vương có gian nhân ẩn thân. Hắn đă hại vương phi bằng Chu-sa độc chưởng. Để thế tử với quận chúa đi một ḿnh, tiểu tỳ không an tâm. Xin thế tử cho tiểu tỳ cùng theo đi. .....
Bookmarks