Page 5 of 6 FirstFirst 123456 LastLast
Results 41 to 50 of 54

Thread: 05/08/2012: Tường thuật biểu t́nh chống Trung Quốc xâm lược lần 4

  1. #41
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Nguyen Hung Kiet View Post
    Tiếng Xưa nay không vào Vietland nữa , hăy Tôn Trọng Cô ta !
    Có ai không tôn trọng TX đâu ?

    TX là em gái tốt của Tigon , tụi tôi vẫn gọi phone nói chuyện thường xuyên , sao HK lại nói vậy ?

    Chắc có sự hiểu lầm .

    TX học dưới thời XHCN , nên rất rành tiếng Việt Cộng , do đó tôi thưởng hỏi em ấy , có ǵ wrong đâu ?

    Tigon

  2. #42
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Cuộc biểu t́nh yêu nước ngày 5/8/2012 đă bị các cơ quan chức năng Hà Nội đập tan như thế nào?




    Người đang giơ cao khẩu hiệu “HS – TS của Việt Nam No – U” là tôi Nguyễn Thượng Long trên đường phố Hà nội ngày 22 – 7 -2012

    - Sau khi tôi chính thức tŕnh làng bài viết “Không xứng với biển xanh”, đặc biệt trước quyết định sẽ tham gia các cuộc biểu t́nh yêu nước sáng ngày 22 – 7 và sáng 5 – 8 – 2012, tôi đă nhận được từ nhiều người, nhiều câu hỏi lư thú.

    Có người lo lắng hỏi: “Liệu TQ có đánh ta không bác?”,

    người khác th́ hỏi: “Trong t́nh thế thân cô thế cô bất lợi thế này, liệu Việt Nam có chống đỡ được cuộc chiến đó không bác?”.

    Lại có một ông đinh ninh với tôi: “Tuy chỉ là một Chúa Chổm đối với ngân quỹ của TQ… người Mỹ sẽ đánh người Tầu cho người Việt Nam ḿnh…bác nên tin điều đó (!?)”, câu khẳng định này làm buồn ḷng và xấu mặt những người Việt nào c̣n một chút liêm xỉ và tự trọng.


    Tôi vốn không thích nói năng theo kiểu “Chém Gió” của mấy ông “gúc gồ” nên chỉ cười trừ mà rằng: Việc hỏi TQ có đánh ta hay không đánh ta… th́ cứ quan sát hiện tượng người TQ đă đạt được những ǵ ở biên giới đất liền, ở thác Bản Giốc, ở ải Nam Quan, băi Tục Lăm, ở Tây Nguyên, ở các điểm cao ở Hà Giang, ở rừng thượng nguồn, ở Cam Ranh, ở Hoàng Sa - Trường Sa và biển Đông, ở các công tŕnh mà người TQ luôn thắng thầu…rồi đặt ra một câu hỏi ngược lại là: “Không phải nổ súng mà trong tay người Tầu đă có ăm ắp những thứ đó rồi …th́ đánh nhau làm ǵ cho mang tiếng là đại bá - thực dân - đế quốc…để bị thế giới văn minh lên án.

    Ai đă tặng cho người Tầu những cái mà cả 1000 năm Bắc Thuộc họ không làm nổi, mà nay chỉ bằng 2 lá bùa “16 chữ” và “4 tốt” họ đă có đủ cả! Năm 1979 họ xua quân tràn ngập biên giới Việt Nam với mệnh lệnh huyênh hoang “Phải dậy cho bọn tiểu bá Việt Nam một bài học!”, c̣n nay…họ sẽ chẳng dại ǵ mà lại AQ như thế, họ sẽ lớn tiếng rằng “Do bị bọn tiểu bá VN tráo trở luôn ăn hiếp, cưỡng chiếm… nên họ buộc ḷng phải tự vệ!?”…Phải sống trong một thế giới đầy những điều đảo điên… người Mỹ thực sự nghĩ ǵ về người Việt Nam sau cuộc chiến tranh Mỹ - Việt? Người TQ nghĩ ǵ về VN sau biết bao điều thê thảm! Người Việt Nam nghĩ ǵ về người Việt Nam trong giai đoạn đầy những nghịch lư này? Câu hỏi đó đặt ra bao nhiêu là lời giải?


    Trước khi đề cập đến đề tài nóng hổi “Ngày 5 – 8 – 2012 - Cuộc biểu t́nh yêu nước ở Hà Nội bị đập tan như thế nào?”, xin mọi người cùng đọc bức thư của một giáo viên Lịch Sử mới gửi vào Email của tôi ta sẽ có thêm những cơ sở để trả lời câu hỏi: “Liệu Việt Nam có chống đỡ được cuộc chiến của người Tầu không?”. Câu hỏi này đặt ra không chỉ riêng cho một người VN cụ thể nào mà phải đặt ra cho tất cả dân Đại Việt đang sống ở trong cũng như ngoài nước.


    “Cháu là một giáo viên dậy Lịch Sử, cũng như bao người Việt Nam b́nh thường khác. Cháu muốn tâm sự với bác cho vợi đi nỗi buồn của một người Việt Nam khi phải chứng kiến điều tủi nhục của cả dân tộc ḿnh mà cháu chưa khi nào ngờ đến lại có ngày hôm nay. Thấy nỗi uất hận đang dâng trào của cả dân tộc đối với bè lũ cướp nước và những hành động vô cùng kỳ lạ mà ngay cả các triều đại phong kiến thối nát trong lịch sử dân tộc cũng chưa dám làm đối với bờ cơi của tổ tiên, ḷng cháu buồn vô hạn bác ạ. Gần đây cháu rất ít ngủ, cứ nghĩ đến t́nh cảnh của dân tộc ḿnh là cháu thấy đau ḷng vô hạn.


    Người yêu nước th́ bị bắt bớ, hoặc buộc tội một cách vô lư. Điều làm cháu đau xót nhất là nh́n thấy cảnh đồng bào của ḿnh bị đàn áp trong những vụ cưỡng chế đất ở Văn Giang, rồi thấy những người yêu nước khi tham gia biểu t́nh chống kẻ thù xâm lược bị bắt bớ, tận mắt nh́n thấy cảnh những người công nhân Việt Nam phải làm việc kiệt sức dưới sự bóc lột tàn bạo của nhiều thế lực trong nước lẫn ngoại bang…cháu thật xót xa và buồn chán.


    Điều cháu vô cùng bất b́nh là người ta ác ư làm lẫn lộn các khái niệm “Yêu nước” và “Bọn phản động”, “Thế lực xấu”. V́ quyền lợi ích kỷ của một bộ phận người mà người ta chà đạp lên tinh thần dân tộc, triệt hạ ḷng yêu nước của bao người. Kẻ thù truyền kiếp của dân tộc chính là bọn xâm lược Bắc Kinh, người có đầu óc b́nh thường nhất cũng nhận ra được, vậy mà người ta vẫn nh́n nhận chúng là “Đối tác chiến lược…” (!?)


    Chao ôi! Kẻ thù dân tộc đang tràn ngập đất nước, âm mưu thôn tính đất nước ta đă rơ ràng, những hành động ngang ngược trắng trợn như vậy mà người ta vẫn c̣n ngợi ca chúng được. Nếu cứ thế này th́ dân tộc này sẽ đi đâu về đâu?


    Chẳng lẽ một dân tộc có văn hiến mấy ngàn năm và lịch sử oai hùng như dân tộc này mà bỗng chốc cơ đồ của cha ông cứ lần lượt rơi vào tay giặc? C̣n rất nhiều điều ngang trái làm người có lương tri không thể an ḷng.


    Cháu biết lúc này bác cũng đang đau xót lắm. Cháu viết vội mấy ḍng tâm sự với bác để cùng chia sẻ nỗi đau buồn này.


    Kính mong bác luôn mạnh khoẻ và b́nh an!”. (TQV…@gmail.com 21:42 ngày 03 – 8 – 2012).



    C̣n tiếp...

  3. #43
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tôi đă t́m đến với cuộc biểu t́nh yêu nước sáng ngày 5 – 8 – 2012 những mong sẽ có được những trả lời có thể chấp nhận được dành cho những ai đă đặt ra các câu hỏi mà phần đầu bài viết này đă đề cập.

    Tôi lén lén như một thằng ăn trộm lúc bước chân ra khỏi nhà vào 5 h 00 ngày 5 – 8 và lẻn lên xe bus 02 cùng các bà đi buôn lúc vẫn c̣n mờ đất.

    Sau mấy tiếng lang thang, ngắm nh́n người Hà Nội thơ thái, vô tư luyện tập dưỡng sinh trên những con đường quanh Hồ Gươm… tôi tiến đến công viên sau tượng đài đức vua Lư Công Uẩn th́ gặp được những người mà tôi cần gặp.


    8 h 15 phút, tôi cùng người đồng nghiệp Dương Thị Xuân, cụ bà Lê Hiền Đức, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, Nhà giáo cựu chiến binh Nguyễn Thanh Nhàn, Nhà Văn Nguyễn Tường Thuỵ, các Bloger nổi tiếng Nguyễn Chí Đức, Lê Dũng, Nguyễn Dũng, Nguyễn Lân Thắng, Phượng Bích, mẹ con Phạm Thị Nga…cùng nhiều người khác mặc áo No – U mà tôi không biết rơ tên…tiến về khu vực tượng đài Lư Thái Tổ.

    Chúng tôi chưa tụ lại được thành một đội h́nh th́ đă bị lực lượng chống biểu t́nh xé lẻ ra thành những cuộc căi vă tay đôi. Phía công an dùng lực lượng đông đảo, phủ đầu chúng tôi bằng loa điện kè vào tai là những mệnh lệnh cưỡng bức phải rời khỏi khu vực đang xếp đầy những tấm biển cấm tụ tập đông người, khu vực bảo vệ.

    Bloger Lê Dũng phản ứng quyết liệt việc làm này và anh cũng là người đầu tiên được công an nhét vào xe bịt bùng

    . Tôi cùng nhà giáo Dương Thị Xuân cùng một bác đă luống tuổi mặc áo No – U xé rào tiến đến chân tượng cụ Lư Công Uẩn để cầu khấn cụ khôn thiêng phù hộ độ tŕ cho dân tộc sớm vượt qua được những năm tháng điêu linh như thế này.


    Quay trở lại đám đông, tôi thấy không khí quá căng thẳng.

    Cụ Lê Hiền Đức tóc tai xoă xượi, bị lôi đi lôi lại rất quyết liệt, tiếng cụ bị ch́m đi trong những âm thanh huyên náo.

    Những người phụ nữ khác như Dương Thị Xuân, Phượng Bích, Phạm Thị Nga và nhiều người khác mà tôi không biết tên…cũng không thoát được t́nh trạng tượng tự.

    Một bé trai bị lạc mẹ đang bơ vơ kêu khóc giữa đám đông người lớn đang chí mạng quần thảo nhau …làm đau ḷng bao người.

    Nh́n cảnh cứ 4 – 5 nhân viên công vụ vây lấy 1 người biểu t́nh, tôi vô cùng thất vọng và ngán ngẩm. Có lẽ đây là cuộc biểu dương sức mạnh của lực lượng chống biểu t́nh chứ không phải là cuộc biểu t́nh của người dân yêu nước nữa.

    Tôi hớt hải nắm vai, chất vấn tất cả mọi nhân viên công vụ trong mọi sắc phục vô t́nh xuất hiện trước mắt tôi với câu hỏi: “Nếu cần phải bảo vệ th́ phải bảo vệ Hoàng Sa và Trường Sa chứ cái vườn hoa này đâu có cần phải bảo vệ như thế?”…chẳng một ông nào trả lời câu hỏi của tôi, ngoài cái nhún vai…

    8 h 45 phút, toàn bộ đám đông đă bị dồn hết sang phía bờ hồ đối diện, th́ bước 2 của kịch bản đàn áp đă bắt đầu. Đoàn biểu t́nh tiếp tục bị dồn đẩy ra xa khu vực tượng cụ Lư.

    Khi một sinh viên đẩy vào tay cụ Lê Hiền Đức chiếc xe lăn của cụ, t́nh h́nh thực sự là hỗn loạn, không kiểm soát được nữa. Người biểu t́nh kiên quyết giữ xe cho cụ, phía chống biểu t́nh cũng kiên quyết không cho cụ Đức được ngồi vào xe lăn để dẫn đầu đoàn biểu t́nh.

    Trong thời khắc quyết liệt đó, tôi thấy gương mặt Chí Đức, Tường Thuỵ, Phạm Hông Sơn, Dương Thị Xuân, Phượng Bích…nhễ nhại mồ hôi và h́nh như có cả nước mắt của họ nữa. Tôi đă thấy những sinh viên, học sinh phổ thông bị khống chế, bị lôi xềnh xệch, bị nhét vào xe bịt bùng mà vẫn dơng dạc hô to “Bảo vệ máu thịt Việt Nam!”…

    Tường Thuỵ hét lớn “Không được thế, không được thô bạo với cụ Lê Hiền Đức!”, c̣n Chí Đức gào lên “Đả đảo Trung Quốc xâm lược!” trước khi bị nhét vội nhét vàng vào xe bắt giữ người.

    Lần lượt Dương Thị Xuân, Phượng Bích, Phạm Thị Nga, Lân Thắng…không thoát được khỏi cánh cửa của xe bịt bùng. Và trong những xe bắt người đó vẫn vang lên những tiếng hô “HS – TS – VN”, “Đả đảo TQ xâm lược”, “Bảo vệ máu thịt Việt Nam!”

    …Tôi ngồi bệt xuống băi cỏ dưới chân ḿnh, vừa lặng lẽ lau đi trên gương mặt nhầu nát của ḿnh những giọt nước mặn chát không rơ là mồ hôi hay cả nước mắt đàn ông …tôi vừa nghĩ: “Sao họ không xúc luôn cả tôi đi Lộc Hà luôn thể!”. Có lẽ họ chê tôi già, ngu lâu dốt bền khó “Phục hồi được nhân phẩm!” nên họ chê! Chưa kịp định thần lúc mà những gương mặt nổi bật của biểu t́nh bị vô hiệu hoá gần như hết, th́ đám đông c̣n lại bỗng lại ầm ầm những tiếng hô “HS – TS – VN!”, “Đả đảo TQ xâm lược!”, hàng loạt biểu ngữ lại xuất hiện, lại được giơ cao. Đoàn biểu t́nh lại tiếp tục tiến về phía tượng đài “Cảm Tử Cho Tổ Quốc Quyết Sinh”. Chưa kịp định thần tôi đă nghe thấy tiếng c̣i hú của xe chở CSCĐ lấp loáng mũ sắt và xe chở đám quần chúng tự phát đeo băng đỏ ào ào chậy đến. Đợt bắt giữ thứ 2 bắt đầu, hàng loạt người biểu t́nh đă không thoát được cánh cửa của xe bịt bùng…Vài chục người c̣n lại chậy được về phía quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục th́ cũng nhanh chóng bị nhét lên xe…thẳng tiến về Lộc Hà.


    Cuộc biểu t́nh của những người Việt Nam yêu nước sáng 5 – 8 – 2012 đă bị dẹp tan theo một kịch bản, lớp lang, chi tiết như vậy đấy.

    Tôi nói với một tay an ninh đă có tuổi đeo bám tôi ngay từ chân tượng cụ Lư rằng, ông đă chụp tôi rất nhiều ảnh, nếu có bức nào hay hay ông cho tôi xin 1 bức làm kỷ niệm, quay sang bên kia tôi nói với một ông an ninh rất trẻ rằng: “Hôm nay các ông đă chiến thắng nhân dân! Một chiến thắng thật hoành tráng!”. Xin chào! Việc của ông, ông cứ tiếp tục, c̣n việc của tôi, của dân tộc tôi…chúng tôi không sao nhăng.

    Trước khi lên xe bus 02 để trở về nơi ở, tôi lang thang xung quanh hồ như một kẻ mộng du trong t́nh trạng huyết áp là cực kỳ tồi tệ, trong tâm tưởng như vọng vang những giai điệu đă nằm ḷng thế hệ cựu học sinh Hà Nội chúng tôi những năm đầu thập kỷ 1960:


    “Hà Nội cháy khói lửa ngợp trời
    Hà Nội ầm ầm rung sông hồng reo!”


    Và:


    “Không thể nói trời không xanh hơn
    Và mắt em xanh khác ngày thường!”


    Và:


    “Mẹ đứng hàng đầu rưng rưng nước mắt
    Xốn xang mẹ thầm gọi các con!”


    Về đến nhà vừa lúc chương tŕnh HTV của Hà Nội đang ra đ̣n đánh bồi: “Đă bắt được quả tang hành động chia nhau tiền thuê biểu t́nh!”, lại c̣n hứa trong chương tŕnh thời sự 18 h 30 sẽ cung cấp chứng cớ cho vụ này…(!?)

    Bà vợ tôi bảo: Sao lần này ông buồn thế?

    Tôi bảo: Phải nói là rất buồn, nhưng nhờ có cuộc đi này mà tôi có thêm được những câu trả lời chính xác cho những người đă hỏi tôi ở phần đầu bài viết này. Và tôi lặng lẽ vào máy để trả lời cho thầy giáo dậy Lịch Sử mà bài viết này đă nhắc tới:


    “Cám ơn người bạn đồng nghiệp TQV. Đất nước và dân tộc đang trong cơn điêu linh và thử thách mà vẫn có những âu lo… mà bạn đă bầy tỏ,là điều đáng mừng cho đất nước và cộng đồng. Tôi tin tưởng dân tộc này, đất nước này sẽ trường tồn, một khi sẽ ngày càng đông hơn những con người có tấm ḷng với với sự nghiệp chung như bạn.”./.


    Hà Đông 6 – 8 – 2012


    Nhà Báo Nguyễn Thượng Long

    http://danlambaovn.blogspot.com/2012...urce=BP_recent

  4. #44

    Join Date
    07-11-2011
    Posts
    1,447

    Đài truyền hỉnh Hanoi nói rằng: Những người biểu t́nh được trả tiền công...

    Một lần nữa tṛ bỉ ổi cuả đài truyền h́nh Hanoi lại vu oan gá hoạ cho những người biểu t́nh v́ yêu nước.

    ***************

    Tẽn ṭ trơ trẽn bộ mặt thật của đài truyền h́nh Hà Nội

    Nguyễn Xuân Diện - Đài Truyền h́nh Hà Nội, trong bản tin thời sự trưa nay, ngày 05/08 đă trắng trợn vu cáo những người biểu t́nh yêu nước. Đài Truyền h́nh Hà Nội đă bịa đặt như sau: "Đáng chú ư là trong cuộc tụ tập sáng nay, quần chúng nhân dân và lực lượng an ninh đă phát hiện và bắt quả tang một số đối tượng đang phát trả tiền công cho những người biểu t́nh".



    Đài truyền h́nh Hà Nội c̣n tiếp tục khẳng định "Bộ mặt thật cái gọi là biểu t́nh yêu nước đă bị lộ tẩy". Đài này c̣n cho biết sẽ cung cấp thêm thông tin chi tiết và bằng chứng trong bản tin thời sự lúc 18h30 cùng ngày.

    Tuy nhiên, trong bản tin lúc 18h30 Đài này lại không cung cấp được bằng chứng nào về việc này. Như vậy, đây là một thông tin xuyên tạc của Đài truyền h́nh Hà Nội nhằm che đậy cuộc đàn áp, bắt bớ của cơ quan CA đối với người biểu t́nh yêu nước.



    Trong bản tin trên, h́nh ảnh về các băng rôn thu giữ được (h́nh con bài tam cúc) cũng là h́nh ảnh bịa đặt, không dính dáng ǵ đến các cuộc biểu t́nh yêu nước chống TQ trong suốt 2 năm nay.



    Thật tẽn ṭ, lộ tẩy bộ mặt thật của Đài truyền h́nh Hà Nội!







    Nguồn: Blog Xuân Diện

    http://petercuongkt.multiply.com/journal/item/1433/1433

  5. #45
    Member
    Join Date
    01-06-2011
    Location
    Travel around (English speaking countries only)
    Posts
    1,251
    Bác Nguyễn Thượng Long là người rất can đảm, yêu nước. Jackie có liên lạc bằng email với bác Nguyễn Thượng Long hai lần.

    Bác Long là người rất đáng kính. Nếu VN có nhiều người như bác, chắc chắn sẽ đỡ hơn nhiều.

  6. #46
    Member
    Join Date
    23-05-2012
    Posts
    88

    Đài truyền h́nh Hà Nội "đă bị lộ tẩy" trắng trợn vu cáo những người biểu t́nh yêu nước

    Quote Originally Posted by ForexNews View Post
    Một lần nữa tṛ bỉ ổi cuả đài truyền h́nh Hanoi lại vu oan gá hoạ cho những người biểu t́nh v́ yêu nước.
    ***************
    Tẽn ṭ trơ trẽn bộ mặt thật của đài truyền h́nh Hà Nội

    Nguyễn Xuân Diện - Đài Truyền h́nh Hà Nội, trong bản tin thời sự trưa nay, ngày 05/08 đă trắng trợn vu cáo những người biểu t́nh yêu nước. Đài Truyền h́nh Hà Nội đă bịa đặt như sau: "Đáng chú ư là trong cuộc tụ tập sáng nay, quần chúng nhân dân và lực lượng an ninh đă phát hiện và bắt quả tang một số đối tượng đang phát trả tiền công cho những người biểu t́nh".

    Đài truyền h́nh Hà Nội c̣n tiếp tục khẳng định "Bộ mặt thật cái gọi là biểu t́nh yêu nước đă bị lộ tẩy". Đài này c̣n cho biết sẽ cung cấp thêm thông tin chi tiết và bằng chứng trong bản tin thời sự lúc 18h30 cùng ngày.

    Tuy nhiên, trong bản tin lúc 18h30 Đài này lại không cung cấp được bằng chứng nào về việc này. Như vậy, đây là một thông tin xuyên tạc của Đài truyền h́nh Hà Nội nhằm che đậy cuộc đàn áp, bắt bớ của cơ quan CA đối với người biểu t́nh yêu nước.

    Trong bản tin trên, h́nh ảnh về các băng rôn thu giữ được (h́nh con bài tam cúc) cũng là h́nh ảnh bịa đặt, không dính dáng ǵ đến các cuộc biểu t́nh yêu nước chống TQ trong suốt 2 năm nay.

    Thật tẽn ṭ, lộ tẩy bộ mặt thật của Đài truyền h́nh Hà Nội!

    Nguồn: Blog Xuân Diện

    http://petercuongkt.multiply.com/journal/item/1433/1433

  7. #47
    Member
    Join Date
    01-12-2010
    Location
    Sunshine state, USA
    Posts
    767
    Quote Originally Posted by Tigon View Post
    [B][COLOR="#FF0000"].................... .................... .................... ..
    .................... .................... .................... .................... .................... .................... .................... .................... .

    Tôi vốn không thích nói năng theo kiểu “Chém Gió” của mấy ông “gúc gồ” nên chỉ cười trừ mà rằng: Việc hỏi TQ có đánh ta hay không đánh ta… th́ cứ quan sát hiện tượng người TQ đă đạt được những ǵ ở biên giới đất liền, ở thác Bản Giốc, ở ải Nam Quan, băi Tục Lăm, ở Tây Nguyên, ở các điểm cao ở Hà Giang, ở rừng thượng nguồn, ở Cam Ranh, ở Hoàng Sa - Trường Sa và biển Đông, ở các công tŕnh mà người TQ luôn thắng thầu…rồi đặt ra một câu hỏi ngược lại là: “Không phải nổ súng mà trong tay người Tầu đă có ăm ắp những thứ đó rồi …th́ đánh nhau làm ǵ cho mang tiếng là đại bá - thực dân - đế quốc…để bị thế giới văn minh lên án.

    Ai đă tặng cho người Tầu những cái mà cả 1000 năm Bắc Thuộc họ không làm nổi, mà nay chỉ bằng 2 lá bùa “16 chữ” và “4 tốt” họ đă có đủ cả! Năm 1979 họ xua quân tràn ngập biên giới Việt Nam với mệnh lệnh huyênh hoang “Phải dậy cho bọn tiểu bá Việt Nam một bài học!”, c̣n nay…họ sẽ chẳng dại ǵ mà lại AQ như thế, họ sẽ lớn tiếng rằng “Do bị bọn tiểu bá VN tráo trở luôn ăn hiếp, cưỡng chiếm… nên họ buộc ḷng phải tự vệ!?”…Phải sống trong một thế giới đầy những điều đảo điên… người Mỹ thực sự nghĩ ǵ về người Việt Nam sau cuộc chiến tranh Mỹ - Việt? Người TQ nghĩ ǵ về VN sau biết bao điều thê thảm! Người Việt Nam nghĩ ǵ về người Việt Nam trong giai đoạn đầy những nghịch lư này? Câu hỏi đó đặt ra bao nhiêu là lời giải?

    .................... .................... .................... .................... ................
    .................... .................... .................... .................... ...............



    C̣n tiếp...
    Đoạn này đọc xong sao thấy xót xa. Tác giả viết rất hay.
    Đúng là thằng Tàu cộng nó đâu cần chiến tranh cho chết lính nó. Mà cũng chiếm được biết bao nhiêu đất đai cuả Việt Nam rồi.
    Trong khi ngàn năm trước, không cách nào chúng nó chiếm được.
    Dân tộc chúng ta ngàn xưa đổ bao nhiêu máu để giờ đây mất nước kiểu này sao?

    Hồi trước nghe Ải Nam Quan mất, tôi đă phải chảy nước mắt.
    Càng ngày, càng ngày, Việt Nam bị mất dần .....1 cách tức tưởi.

    ____________________ ______________


    Ải Nam quan mất từ khi nào
    Posted March 9, 2010 by The Mandolin in 1, Lịch sử. Tagged: Chính trị, history. 1 Comment

    HIỆP ĐỊNH BIÊN GIỚI VIỆT TRUNG KƯ NĂM 1999 ?

    Bản hiệp ước này đựơc quốc hội Trung quốc thông qua ngày 29 tháng 4 năm 2000, và quốc hội Việt Nam thông qua ngày 9 tháng 6 cùng năm.
    Cuối năm 2001, th́ mốc biên giới đầu tiên được cắm tại cửa khẩu Móng Cái thụôc tỉnh Quảng Ninh của Việt Nam và Đông Hưng thụôc tỉnh Quảng Tây của Trung quốc.
    Đến năm 2008, th́ hoàn thành việc cắm mốc biên giới theo hiệp định đó.

    Theo các nhà nghiên cứu và các cán bộ lăo thành th́ Việt Nam “nhượng lại” cho TQ trên mặt biển 11.000 cây số vuông; c̣n trên đất liền (gọi là estimation tương đối) từ 700 đến 800 cây số vuông”.
    Trong đó có ba vùng đất nhạy cảm và Việt Nam mất rơ ràng nhất là ẢI NAM QUAN (Hữu Nghị Quan), Thác bản Giốc và Núi Lăo Sơn .................... .................... .................... .......
    V́ vậy, phần đẹp nhất của Thác bản Giốc đă về tay Trung Quốc trên thực tế từ năm 2007-2008 !
    Bây giờ bạn đi du lịch vô đó mua vé và hộ chiếu của Trung Quốc nhé ! Cầu mong cho bạn chớ đổ nước mắt khi đứng trước cảnh đẹp của Thác Bản Giốc (đă in vào tâm trí bao thế hệ người Việt qua trang sách giáo khoa xưa) nhé !


    Thông tin do blogger BS Sao Hồng cung cấp



    Link:http://baoluong.wordpress.com/2010/0...%89i-nam-quan/
    Last edited by Dean Nguyen; 07-08-2012 at 08:33 AM.

  8. #48
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Chuyện biểu t́nh ngày 5/8/2012


    Phương Bích

    Phần 1: Trốn khỏi nhà

    Đêm trước biểu t́nh, tôi quyết định tắt máy tính và đi ngủ sớm. Không khí về đêm vẫn không mấy mát mẻ, báo hiệu một ngày sắp tới oi nồng – lại khổ người biểu t́nh đây!


    11 giờ đêm! Mặc dù buồn ngủ, nhưng tôi vẫn thao thức nghĩ tới cuộc biểu t́nh ngày mai.

    Lần trước trên mạng không có lời kêu gọi biểu t́nh nào mà họ c̣n chặn tôi, th́ chắn lần này họ sẽ cũng làm vậy. Tôi cũng muốn nhân dịp đó để nghỉ ngơi đôi chút. Thậm chí nói với một số bạn bè là chủ nhật này tôi sẽ không đi, mặc có người giận dữ chửi tôi là không đi th́ đừng làm người khác nhụt chí.

    Nhưng rồi nghĩ đến những người từ xa họ c̣n lặn lội về đây, chỉ để được đi trên bờ Hồ Gươm, để hô lên những tiếng hô đả đảo quân xâm lược, để thét lên những tiếng thét kêu gọi hăy nghĩ về Hoàng Sa và Trường Sa – đừng bỏ rơi một phần máu thịt của Tổ quốc - th́ lại không đành ḷng.


    Xin đừng nghĩ đây là những lời đao to búa lớn của những con dân bé mọn, chỉ lo cho ngày hai bữa chưa đủ no, hay chưa có nổi một chỗ trú thân yên ấm mà vẫn phải lang thang nay đây mai đó... mà hăy nghĩ tại sao bất chấp những khó khăn tứ bề, họ vẫn t́m về Hồ Gươm để được tham gia biểu t́nh. Nhiều người không có mạng internet th́ t́m về Hồ Gươm theo một thói quen, không có biểu t́nh th́ cũng là một cuộc dạo chơi – Hồ Gươm đâu chỉ để dành riêng cho một ai được quyền đến và độc quyền ngăm cấm, chiếm đoạt?


    Thêm một điều là cái ư thức phản kháng tự nhiên trong một con người trỗi dậy, khi bị tước đoạt tự do một cách ngang nhiên giữa thời b́nh thế này. Tôi – một người có đầy đủ quyền công dân, mà lại chịu để ai đó dùng các cách thức không chính danh như thế, ngăn chặn, cấm đoán tôi ư?


    Chỉ sau mươi phút trằn trọc, tôi vùng dậy. Không một chút đắn đo, tôi nhanh chóng thay quần áo, nhặt nhạnh đồ lề cần thiết cho ngày mai. Rón rén tưới đẫm thêm cho mấy cái cây ngoài ban công. 11 rưỡi đêm, tôi lẳng lặng xách túi, khóa cửa và đi nhanh xuống hầm để xe. Lấy xe ra là tôi phóng tít mù, luôn luôn để ư xem có người đi theo không. Có lẽ không!


    Đến nơi cần đến, chủ nhà giật nảy người khi nghe tôi gọi cửa. Nhà này thường thức khuya nên tôi không ngại. Yên vị rồi, tôi mượn máy tính, vào facebook gơ lên tường thông báo về t́nh trạng của ḿnh – đă trốn khỏi nhà, đă thoát!


    Ối giời! Bao nhiêu người vào c̣m trong tường nhà tôi mặc dù đă hơn 12 giờ đêm. Vậy là có bao nhiêu người thao thức, đâu phải chỉ ḿnh tôi? Có người quan tâm hỏi thăm bố tôi th́ sao? Tôi đă nghĩ rồi, sáng mai sẽ gọi điện để mẹ lên cho bố vệ sinh cá nhân. Bố không ăn sáng nên trưa về tôi vẫn kịp nấu cho bố ăn.


    Mặc dù có giường nhưng tôi không quen chăn chiếu lạ, cứ nằm c̣ng queo trên cái ghế salon ngủ v́ tôi buồn ngủ lắm rồi. Trước khi ch́m vào giấc ngủ, tôi vẫn nguyền rủa những kẻ nào khiến tôi phải đào tẩu ra khỏi nhà ḿnh, như một tên tội phạm vào lúc nửa đêm thế này. Lẽ ra giờ này tôi đang yên giấc mộng trên giường của ḿnh rồi không? Muốn yêu nước ḿnh cũng khổ quá, vất vả quá! Tôi rơi vào giấc ngủ mà không hề nghĩ đến chuyện trưa mai, thêm một lần nữa tôi lại không trở về.


    Phần 2 - Chẳng lẽ họ cứ diễn măi cái tuồng làm mất trật tự công cộng, mà không thấy xấu hổ v́ sự láo khoét, trơ trẽn đến thế à?


    Sáng chủ nhật, tôi dậy sớm để đi bộ ra Hồ Gươm chứ không bắt xe buưt hay taxi. Một phần vừa để ngắm quanh cảnh phố phường quang đăng lúc đầu hôm, phần để gặm nhấm nỗi buồn về việc ḿnh phải lẻn ra khỏi nhà, không phải v́ trốn bố trốn mẹ để đi chơi như tuổi c̣n con nít, mà là đă quá tuổi trưởng thành như tôi vẫn c̣n phải đi trốn bởi những người chả có liên quan ǵ đến ḿnh.


    V́ họ bảo là nếu tôi không có nhà th́ họ không phải canh tôi, nên tôi đi cho họ khỏi canh. Nếu hỏi họ rằng tôi làm ǵ mà phải canh ấy à? Đă bảo rồi – họ được quyền im lặng. Nếu họ có nói th́ sẽ chỉ là chị thông cảm, chúng tôi cũng không muốn thế, rằng chúng tôi chỉ làm nhiệm vụ.


    Tôi phát ngán khi phải nghe những câu trả lời vô nghĩa và phi lư, rập khuôn theo kiểu xă hội chủ nghĩa này. Chỉ v́ thương họ bị xua ra từ sáng sớm để canh chừng tôi, nên tôi phải trốn đi từ đêm qua. Vậy mà sáng nay họ lại gọi điện cho tôi, năn nỉ tôi quay về, nếu không họ cứ phải ngồi ở trụ sở phường?


    C̣n tiếp...

  9. #49
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Thế này th́ quá thể lắm rồi! Sao họ không kiến nghị lên cấp trên, lên quốc hội cho xóa béng nó cái điều 69 cho phép biểu t́nh đi cho rồi, mà cứ ngồi đó canh chừng người dân ngay cả khi họ không có ở nhà. Cấm tiệt! Không có biểu t́nh biểu tiệc ǵ cả. Ai sống ai chết mặc bay. Cấm cả chụp ảnh quay phim nữa. Cho toàn dân mù điếc luôn, chỉ nghe đảng và chính phủ nói thôi.


    Tôi mặc đầm, đội mũ rộng vành, máy ảnh đeo lủng lẳng trước ngực như một khách du lịch lững thững đi bộ trên hè phố, thỉnh thoảng thấy ngôi nhà cổ nào lại giơ máy lên chụp.
    

    Phố xá gần 8 giờ vẫn quạnh quẻ. Trời vẫn mát dịu tuy có chút oi ả. Ra đến khu vực đài cảm tử , thấy các cụ ông đang chơi cầu lông. Vỉa hè Bờ Hồ vắng vẻ. Từ xa đă nh́n thấy trên sân vườn hoa Lư Thái Tổ không có người, chỉ có một vài nhóm nhỏ đứng rải rác dưới những gốc cây bên phía đường Lê Lai.


    Một cô bạn ư ới gọi điện hỏi tôi đang đứng đâu. Lát sau hai mẹ con cô ấy đến. Chúng tôi nhẩn nha chụp ảnh cho nhau v́ vẫn c̣n sớm. Theo lời kêu gọi trên mạng th́ 8 giờ 30 tập trung ở vườn hoa Lư Thái Tổ, nhưng gần đến giờ vẫn chưa thấy ai đứng trên sân vườn hoa. Có lẽ hễ có ai bén mảng đến gần là bị các lực lượng ch́m nổi xua đi rồi.




    Khi ngày nghỉ - vườn hoa là nơi chỉ dành cho công an và an ninh dân pḥng chăng?

    Từ xa tôi nh́n thấy hai cựu chiến binh, hai người lính già là bác Nguyễn Anh Dũng và bác Nguyễn Tường Thụy đang đứng thảnh thơi trên vỉa hè Bờ Hồ. Bác Nguyễn Anh Dũng c̣n mặc cả bộ quần áo lính, nhưng cả hai bác đều đeo huy hiệu. Một vài gương mặt thân thiện chào hỏi. Trong số này, có một người sau tôi mới biết là Lê Anh Hùng, tác giả của những bài viết nổi tiếng về sự tố cáo thẳng thắn đến chết người mà tôi chưa kịp đọc.


    Trong lúc chuyện tṛ, tôi nh́n thấy ba mẹ con một người phụ nữ nhỏ bé, người miền trong mà tôi nh́n thấy nhiều lần ở khu vực Bờ Hồ. Nghe mọi người nói họ là dân oan, lếch thếch kéo nhau đi khiếu kiện bao nhiêu năm nay rồi. Tôi muốn giúp đỡ ba mẹ con họ lắm, nhưng những lần trước gặp họ tôi lại không mang nhiều tiền. Lần này tôi cũng chỉ mang theo một tờ 200 ngàn trong túi. Tôi hỏi mọi người xung quanh xem có tiền lẻ không. Bác Nguyễn Anh Dũng đổi cho tôi 2 tờ 100 ngàn. Tôi tiến đến ba mẹ con đưa cho họ 100 ngàn. Người mẹ c̣n đang mải tŕnh bày hoàn cảnh ǵ đó với những người đang đứng xung quanh, chả để ư ǵ đến tờ 100 ngàn tôi ch́a ra nên đứa con gái nhỏ đón lấy. Tôi phải nhắc người mẹ chú ư kẻo đứa bé làm rơi tiền rồi quay lại bên cạnh những người bạn.


    Sau này nghe mọi người nói đài truyền h́nh Hà Nội nói rằng, các lực lượng an ninh đă bắt quả tang có người phát tiền cho người biểu t́nh. Đầu tiên tôi chả để ư, sau thấy mọi người xôn xao thắc mắc quá nên tôi chợt nhớ ra, chuyện ḿnh biếu ba mẹ con nhà nọ 100 ngàn. Nếu đúng đài truyền h́nh Hà Nội nói về chuyện tôi giúp đỡ ba mẹ con người phụ nữ kia 100 ngàn th́ tôi phải nói rằng đó là sự khốn nạn, ti tiện hết chỗ nói. Có lẽ bởi họ chưa từng bao giờ bỏ tiền ra giúp đỡ những người nghèo khó, nên không thể hiểu được một người với đồng lương hưu ít ỏi như tôi lại có thể biếu 3 mẹ con khốn khổ kia 100 ngàn th́ phải.


    Chả thế mà họ im thin thít khi đồng bào họ bị bọn cướp Trung Hoa bắt bớ giam cầm, cướp đoạt tài sản và mạng sống của họ cả trên biển Đông và đất liền. Họ im thin thít khi hàng chục ngàn tàu cá Trung Quốc nhung nhúc đổ vào biển Đông, xâm phạm lănh hải của ta, vét cạn kiệt tài nguyên trên biển của ta, để ngư dân ta không c̣n đường sống nữa.


    Đă không giúp người khốn khó th́ chớ, họ lại vu khống việc giúp đỡ người lúc hoạn nạn là đi biểu t́nh được tiền. Nếu đúng là họ nói tôi phát tiền cho người biểu t́nh th́ tôi phải nói rằng không những họ là lũ người khốn nạn, ti tiện mà c̣n hết sức ngu xuẩn khi nghĩ rằng tôi công khai phát tiền cho người biểu t́nh, trước mặt cả rừng ống kính của an ninh như thế. Tôi thách họ chứng minh được điều đó bằng chính mạng sống của tôi đấy.


    Tất cả chúng tôi đứng bên này đường, nơi mọi người đứng ngồi, đi dạo qua lại như mọi ngày. Một lát sau, bên kia đường cảnh sát bắt đầu dùng loa để đuổi người. Lúc đầu là đuổi ra khỏi vườn hoa, bảo đây là khu vực bảo vệ (tôi muốn chửi lắm mà chót bảo là ghét chửi bậy rồi nên không dám: mẹ bố đời chứ. Bảo vệ ai, khỏi cái ǵ hở?)







    Khi mà khắp vườn hoa là biển cấm, và công an đông hơn dân - đó là một thảm họa

    C̣n tiếp...

  10. #50
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Có sự nhốn nháo bên cạnh vườn hoa. Quên mất chưa nói là có hai chiếc xe buưt đỗ trên đường Lê Lai, sát vỉa hè vườn hoa Lư Thái Tổ. Lúc này đám đông nhốn nháo đă chuyển đến sát cạnh xe buưt. Xa quá, tôi không nh́n thấy ǵ, chỉ thấy đám đông bu lại khoảng hơn ba chục người. Vướng cây và ḍng người xe qua lại nên tôi ko thể zoom xa ống kính xem chuyện ǵ xảy ra. Rồi có người nói: Lê Dũng bị bắt rồi, chúng nó bẻ tay đưa Lê Dũng lên xe buưt rồi. Khi người dân đi qua lấy lạ, ṭ ṃ hỏi th́ công an trả lời: chúng tôi đang diễn tập !!! Một trong những người nghe thấy sau này cũng bị bắt vào Lộc Hà kể lại cho chúng tôi. Thú thực cái sự hèn hạ và khốn nạn dù quen mấy cũng khó mà tiêu hóa được.


    Lúc này loa bắt đầu chơ sang đuổi người bên này đường. Tiến sĩ Nguyễn Hồng Kiên sau này bức xúc kể, bảo loa phát rằng : ai không có nhiệm vụ yêu cầu rời khỏi khu vực Bờ Hồ !!!


    Con lạy thánh mớ bái, vườn hoa bờ hồ mà phải có nhiệm vụ mới được đứng ư? Mẹ bố đời chứ! Nhục thật!


    Tôi thương Lê Dũng quá. Mọi khi hễ có người bị bắt là người biểu t́nh lại xúm vào phản đối. Nhưng lúc này lực lượng an ninh ch́m nổi c̣n đông hơn người dân rất nhiều. Nếu người biểu t́nh lên tiếng phản đối lúc này, chắc chắn họ sẽ bắt thêm nhiều người nữa. Mặc dù mọi người đă đứng né khỏi đoạn vỉa hè đối diện với vườn hoa Lư Thái Tổ vẫn không yên. Cảnh sát và an ninh bắt đầu đến đuổi mọi người đi.


    Thôi th́ lúc này dân ḿnh có không muốn hèn cũng không được. Mọi người bắt đầu đi bộ về phía Hàng Bông. Chợt thấy xôn xao, rồi tôi phát hiện có sự xuất hiện của cụ Bà Lê Hiền Đức đi giữa Lân Thắng và Trương Ba Không. Mọi người xung quanh rất vui, cười nói chào hỏi nhau nhau bằng những nụ cười, những cái bắt tay hồ hởi. Niềm vui hàn huyên chưa kịp lâu, tay công an khu vực nhà bà Đức mà tôi quen mặt mặc thường phục xuất hiện, đi đến chắn trước mặt bà Đức nói ǵ đó. Mọi người xung quanh phản đối, gạt tay này ra để bà Đức đi. Thêm một tay nữa vào phụ giúp nhưng không ăn thua, mọi người vẫn tiếp tục đi, không khẩu hiệu, không cờ quạt, hô hào. Tôi chân ngắn, vất vả chạy lấy khoảng cách để có thể chụp ảnh mọi người.







    Mọi người dân đều có quyền đi bộ như thế này trên Bờ Hồ

    Gă đàn ông cao lớn này là công an khu vực đến kèm bà Đức. Hắn ta dùng cái tấm thân kềnh càng này để chắn trước cụ già bé nhỏ, nhất định không cho cụ ngồi lên xe đẩy khiến mọi người vô cùng tức giận v́ sự hỗn láo của gă.


    C̣n tiếp...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 17-07-2012, 12:54 AM
  2. Replies: 75
    Last Post: 12-07-2012, 10:48 AM
  3. Replies: 9
    Last Post: 29-06-2012, 03:57 PM
  4. Replies: 1
    Last Post: 20-10-2011, 06:51 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •