Kinh Tài CS Hài Ngoại: Trồng Cỏ marijuana - cần sa
VGCS Là Tổ chức Băng Đảng Mafia, Tổ Chức Tội Phạm Quốc Tế.
Đặt Bàn Thờ ông Địa để bảo vệ dịch vụ phạm pháp
Tổ chức VGCS Là Tở chức Băng Đảng Mafia, Tổ Chức Tội Phạm Quốc Tế.
- Buôn nô lệ t́nh dục toàn cầu,
- Vận chuyển người di cư bất hợp pháp toàn cầu.
- Trồng , Biên Chế, vận chuyển Cân Sa toàn cầu.
- Mua bán vận chuyển lậu tiền đô la, in giả tiền đô la.
- Mua bán vận chuyển đồ cổ lậu toàn cầu.
- Rửa tiền bất hợp pháp qua các ngân hàng, thị trường chứng khoán.
- Yểm trợ và tiếp tay cho khủng bố qua các hoạt động hợp tác với Bang Hội Tàu.
Hiện nay bọn thương gia việt gian Cộng Sản đang có mặt trên khắp nơi trong cộng đồng Việt Nam. Chúng là những tên việt gian hoạt động phạm pháp trong mọi h́nh thức, chúng sử dụng cộng đồng Việt Nam là cơ sở cho chúng hoạt động, chúng mượn áo quốc gia, mượn áo đấu tranh để che đậy việc làm bất lương của chúng. Các cộng đồng người Việt tị nạn việt gian Cộng Sản tiếp tục làm lá chắn là cái bia đở đạn cho chúng hoạt động không khác ǵ bọn PG Ấn Quang tổ chức ngày lễ Phật Đản kêu gọi nhân dân tham dự ngày lễ Phật Đản, và biến buổi lễ thành ngày biều t́nh đốt đài Phát thanh Huế mà chúng gọi là "pháp nạn".
Đặng Phúc
Quan chức CSVN tổ chức "trồng cỏ" ở Úc?
Cuộc bố ráp "trồng Cỏ" lớn nhất tại Melbourne, Victoria. Sáng sớm Thứ ba 23/11/2010, trong một chiến dịch gọi là Operation Entity, lực lượng cảnh sát bang Victoria đă huy động một lực lượng đông đảo lên đến 630 nhân viên công lực, cùng với nhiều nhân viên của lực lượng cảnh sát Liên Bang, và các ban ngành chính phủ tiểu bang và liên bang khác như Thuế Vụ, Di Trú, Hải Quan,... để thực hiện một cuộc bố ráp lớn chưa từng có trong lịch sử của tiểu bang Victoria, Úc Châu.
Cùng lúc, lực lượng cảnh sát Tân Tây Lan (New Zealand) cũng bố ráp nhiều nơi tại đảo quốc ít dân này. Điều đáng nói ở đây là có dính líu đến người Việt Nam.
Từ 7g sáng ngày Thứ Ba, cảnh sát đă đồng loạt ập vào 68 căn nhà rải rác trên toàn tiểu bang Victoria, nhiều nhất là các vùng thuộc thành phố Melbourne, những khu vực có người Việt sinh sống. Kết quả, cảnh sát đă tịch thu được tất cả gần 8,000 cây cần sa đang chờ thu hoạch, cùng một số lượng lớn thuốc lắc cũng như tiền mặt & tài sản có giá trị khoảng 22 triệu đô Úc. 43 kẻ t́nh nghi bị bắt giữ tại chỗ và ngay trong ngày hôm nay có 3 kẻ trong số này bị đưa ra ṭa.
Những căn nhà bị bố ráp thuộc các các vùng (suburbs) nội ô, kể cả ngoại ô như sau:
Albanvale
Altona Meadows (2 căn)
Ballarat
Berwick
Burnside (2 căn)
Burnside Heights (9 căn)
Cairnlea (2 căn)
Caroline Springs (2 căn)
Dandenong North (3 căn)
Derrimut
Elphinstone
Footscray West
Hallam
Hampton Park
Hillside
Hopper’s Crossing
Kings Park (6 căn)
Learmouth
Oakleigh East
Melton
Melton South
Narre Warren South
Noble Park (3 căn)
Noble Park North
Springvale (5 căn)
Springvale South (2 căn)
St Albans (2 căn)
Stawell (2 căn)
Tarneit (2 căn)
Taylor’s Hill (2 căn)
Tyrendarra
Wyndham Vale (3 căn)
Trong số này nối bật nhất phải kể đến những căn nhà ở đường Green Road vùng Wyndham Vale (phía Tây Melbourne); đường President Road, vùng Narre Warren South, đường Ural Court vùng Dandenong North và các vùng Hallam, Springvale South (phía Đông Melbourne).
Cảnh sát đă mở chiến dịch và theo dơi băng nhóm này từ 2 năm qua, và cho biết đây là băng nhóm có "tổ chức" và "có mối liên hệ chặt chẽ với Việt Nam". Băng nhóm này có chân rết ở New Zealand, đă làm ra và buôn bán số lượng cần sa, bạch phiến lên đến 400 triệu đô. Phần lớn lượng tiền mặt này được chuyển về Việt Nam bằng nhiều h́nh thức khác nhau và có một phần trong số này lại quay về Úc với bằng bạch phiến, thuốc lắc.
Tuy chỉ đề cập băng nhóm này là người Việt, nhưng cộng đồng Việt Nam tại Melbourne và Úc đều biết rơ mươi mười là các băng nhóm "trồng cỏ" đều có nguồn gốc xuất phát từ miền Bắc Việt Nam và có các mối liên hệ chặt chẽ với các quan chức chính quyền Việt Nam cũng như bên ngoại giao đoàn.
Đây là những tay anh chị có thâm niên "trồng cỏ" lâu năm, thường thuê mướn các căn nhà rồi dụ dỗ hoặc thuê mướn du sinh, hoặc người từ Việt Nam bằng visa du lịch để trông coi, chăm sóc các khu vườn này. Càng ngày kỹ thuật trồng được các băng nhóm này nâng cao, tinh vi hơn, từ khâu tưới nước, sưởi ấm bằng điện,... cho đến khâu vận chuyển.
Đă từ lâu, tại nhiều nơi trên thế giới có người Việt sinh sống nói chung, vấn đề trồng cần sa và buôn bạch phiến từ Việt Nam sang đă là một vấn đề nhức nhối trong cộng đồng Việt Nam. Riêng tại Úc, nơi được xem là có nặng tay hơn một chút so với các phương Tây khác đối với những kẻ buôn bán bạch phiến trồng cần sa, th́ cộng đồng người Việt Tỵ Nạn tại đây luôn có quan điểm cứng rắn trong vấn đề này, luôn ủng hộ và tiếp tay với cảnh sát trong việc bài trừ tệ nạn ma túy. Người Việt Nam được lực lượng cảnh sát khuyến khích tố cáo những kẻ gieo rắc cái chết trắng, gây nguy hại cho cộng đồng.
Thể hiện quan điểm này, ngay sau khi cuộc bố ráp đồng bộ xảy ra, tối hôm qua 23/11 ông Nguyễn Văn Bon, Chủ tịch Cộng đồng Người Việt Tự Do bang Victoria đă có ngay thông báo báo chí về vụ việc này. Ông nói:
"Cộng đồng người Úc gốc Việt chúng tôi luôn thể hiện sự quan tâm sâu sắc đối với các hoạt động phi pháp như: buôn người, rửa tiền, và buôn bán bạch phiến của những băng nhóm tội ác có các mối liên hệ chặt chẽ với chính phủ CSVN.
Hành động phạm pháp của những kẻ này, mà trong đó có rất nhiều người đến Úc bằng visa học sinh hoặc du lịch, đă hủy hoại thanh danh của một cộng đồng tỵ nạn Việt Nam đă có nhiều đóng góp tích cực cho nước Úc trong suốt 35 năm qua".
Ông cũng kêu gọi chính phủ phải mạnh tay với những kẻ này bởi v́ “Cộng đồng chúng tôi không dung dưỡng, thương hại những kẻ trồng cần sa, buôn bán bạch phiến”.
Cuộc bố ráp vẫn c̣n tiếp diễn và cảnh sát cho biết, tính đến hết tuần này sẽ có đến hơn 100 căn nhà bị lục soát.
Úc Châu, ngày 24/11/2010
Lê Minh
* Xem thêm h́nh ảnh lục soát căn nhà trên đường Ural Court vùng Dandenong North: http://leader-news.whereilive.com.au...ne-drug-raids/
* Source: http://tiengnoitudodanchu.org/module...ticle&sid=9458
-- http://thongtinberlin.de/thoisuxahoi...tmelbourne.htm
Last edited by Sydney; 24-11-2010 at 08:12 AM. Cuộc bố ráp "trồng cỏ" lớn nhất tại Melbourne, Úc Châu
Lê Minh
Sáng sớm Thứ ba 23/11/2010, trong một chiến dịch gọi là Operation Entity, lực lượng cảnh sát bang Victoria đă huy động một lực lượng đông đảo lên đến 630 nhân viên công lực, cùng với nhiều nhân viên của lực lượng cảnh sát Liên Bang, và các ban ngành chính phủ tiểu bang và liên bang khác như Thuế Vụ, Di Trú, Hải Quan,... để thực hiện một cuộc bố ráp lớn chưa từng có trong lịch sử của tiểu bang Victoria, Úc Châu. Cùng lúc, lực lượng cảnh sát Tân Tây Lan (New Zealand) cũng bố ráp nhiều nơi tại đảo quốc ít dân này. Điều đáng nói ở đây là có dính líu đến người Việt Nam.
Từ 7g sáng ngày Thứ Ba, cảnh sát đă đồng loạt ập vào 68 căn nhà rải rác trên toàn tiểu bang Victoria, nhiều nhất là các vùng thuộc thành phố Melbourne, những khu vực có người Việt sinh sống. Kết quả, cảnh sát đă tịch thu được tất cả gần 8,000 cây cần sa đang chờ thu hoạch, cùng một số lượng lớn thuốc lắc cũng như tiền mặt & tài sản có giá trị khoảng 22 triệu đô Úc. 43 kẻ t́nh nghi bị bắt giữ tại chỗ và ngay trong ngày hôm nay có 3 kẻ trong số này bị đưa ra ṭa.
Những căn nhà bị bố ráp thuộc các các vùng (suburbs) nội ô, kể cả ngoại ô như sau:
Albanvale
Altona Meadows (2 căn)
Ballarat
Berwick
Burnside (2 căn)
Burnside Heights (9 căn)
Cairnlea (2 căn)
Caroline Springs (2 căn)
Dandenong North (3 căn)
Derrimut
Elphinstone
Footscray West
Hallam
Hampton Park
Hillside
Hopper’s Crossing
Kings Park (6 căn)
Learmouth
Oakleigh East
Melton
Melton South
Narre Warren South
Noble Park (3 căn)
Noble Park North
Springvale (5 căn)
Springvale South (2 căn)
St Albans (2 căn)
Stawell (2 căn)
Tarneit (2 căn)
Taylor’s Hill (2 căn)
Tyrendarra
Wyndham Vale (3 căn)
Trong số này nối bật nhất phải kể đến những căn nhà ở đường Green Road vùng Wyndham Vale (phía Tây Melbourne); đường President Road, vùng Narre Warren South, đường Ural Court vùng Dandenong North và các vùng Hallam, Springvale South (phía Đông Melbourne).
Cảnh sát tịch thu những dụng cụ tối tân dùng để thu hoạch cần sa từ căn nhà trên đường Ural Court vùng Dandenong North (Ảnh chụp của Valeriu Campan)
Xem thêm h́nh ảnh lục soát căn nhà trên đường Ural Court vùng Dandenong North:
http://leader-news.whereilive.com.au...ne-drug-raids/
Cảnh sát đă mở chiến dịch và theo dơi băng nhóm này từ 2 năm qua, và cho biết đây là băng nhóm có "tổ chức" và "có mối liên hệ chặt chẽ với Việt Nam". Băng nhóm này có chân rết ở New Zealand, đă làm ra và buôn bán số lượng cần sa, bạch phiến lên đến 400 triệu đô. Phần lớn lượng tiền mặt này được chuyển về Việt Nam bằng nhiều h́nh thức khác nhau và có một phần trong số này lại quay về Úc với bằng bạch phiến, thuốc lắc.
Tuy chỉ đề cập băng nhóm này là người Việt, nhưng cộng đồng Việt Nam tại Melbourne và Úc đều biết rơ mười mươi là các băng nhóm "trồng cỏ" đều có nguồn gốc xuất phát từ miền Bắc Việt Nam và có các mối liên hệ chặt chẽ với các quan chức chính quyền Việt Nam cũng như bên ngoai giao đoàn. Đây là những tay anh chị có thâm niên "trồng cỏ" lâu năm, thường thuê mướn các căn nhà rồi dụ dỗ hoặc thuê mướn du sinh, hoặc người từ Việt Nam bằng visa du lịch để trông coi, chăm sóc các khu vườn này. Càng ngày kỹ thuật trồng được các băng nhóm này nâng cao, tinh vi hơn, từ khâu tưới nước, sưởi ấm bằng điện,... cho đến khâu vận chuyển.
Đă từ lâu, tại nhiều nơi trên thế giới có người Việt sinh sống nói chung, vấn đề trồng cần sa và buôn bạch phiến từ Việt Nam sang đă là một vấn đề nhức nhối trong cộng đồng Việt Nam. Riêng tại Úc, nơi được xem là có nặng tay hơn một chút so với các phương Tây khác đối với những kẻ buôn bán bạch phiến trồng cần sa, th́ cộng đồng người Việt Tỵ Nạn tại đây luôn có quan điểm cứng rắn trong vấn đề này, luôn ủng hộ và tiếp tay với cảnh sát trong việc bài trừ tệ nạn ma túy. Người Việt Nam được lực lượng cảnh sát khuyến khích tố cáo những kẻ gieo rắc cái chết trắng, gây nguy hại cho cộng đồng.
Thể hiện quan điểm này, ngay sau khi cuộc bố ráp đồng bộ xảy ra, tối hôm qua 23/11 ông Nguyễn Văn Bon, Chủ tịch Cộng đồng Người Việt Tự Do bang Victoria đă có ngay thông báo báo chí về vụ việc này. Ông nói:
"Cộng đồng người Úc gốc Việt chúng tôi luôn thể hiện sự quan tâm sâu sắc đối với các hoạt động phi pháp như: buôn người, rửa tiền, và buôn bán bạch phiến của những băng nhóm tội ác có các mối liên hệ chặt chẽ với chính phủ CSVN. Hành động phạm pháp của những kẻ này, mà trong đó có rất nhiều người đến Úc bằng visa học sinh hoặc du lịch, đă hủy hoại thanh danh của một cộng đồng tỵ nạn Việt Nam đă có nhiều đóng góp tích cực cho nước Úc trong suốt 35 năm qua".
Ông cũng kêu gọi chính phủ phải mạnh tay với những kẻ này bởi v́ “Cộng đồng chúng tôi không dung dưỡng, thương hại những kẻ trồng cần sa, buôn bán bạch phiến”.
Cuộc bố ráp vẫn c̣n tiếp diễn và cảnh sát cho biết, tính đến hết tuần này sẽ có đến hơn 100 căn nhà bị lục soát.
Úc Châu
Tại sao người từ Bắc Việt Nam lại trồng cần sa nhiều đến thế?
Thứ ba, 05 Tháng 1 2010 21:10 Michael L. Gray Đọc Báo Dùm Bạn
Tại sao người Bắc Việt Nam lại trồng cần sa nhiều đến thế? Phóng sự điều tra của phóng viên Canada về hoạt động ma túy quốc tế của người VN- TQ đầu độc dân VN bằng chiến tranh ma túy. Vào đầu tháng 3 năm 2007, công an đă t́m thấy ma túy làm từ cần sa (cannabis) mọc ở nhiều khu vườn thuộc tỉnh Hà Tây, gần Hà Nội.
Những người buôn bán ma túy đă thuê những người nông dân để trồng cần sa, và công an cho biết rằng nó đă được trồng khá lâu rồi bởi v́ những người dân địa phương không hiểu đó là loại cây ǵ. Người chủ của một vườn nghĩ rằng đây này là một loại cây thuốc (và đúng vậy, nó là một loại thuốc) , và nh́n chung th́ những người nông dân đă rất ngạc nhiên khi biết rằng đó chính là một loại dược liệu bịcấm.
Có một số lượng không nhiều tài liệu về lịch sử việc sử dụng cây cần sa ở miền Bắc Việt Nam. Nó không được hút phổ biến ở đây như bên Lào hoặc một số nước láng giềng khác.
Rượu cồn và thuốc phiện (giờ đây là Heroin) là những dược liệu được sử dụng trong truyền thống. Tuy cây cần sa được trồng ở miền Nam trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ, nhưng việc trồng cây này đă sút giảm rơ rệt sau khi GI Mỹ rời đi. Vậy th́ tại sao bây giờ nó lại được tái trồng? Người nước ngoài ở Hà Nội đă kêu khóc trong một thời gian dài do sự thiếu hụt của cần sa tốt ở địa phương, nhưng đây không chỉ là một sự t́nh cờ may mắn. Trong mười năm qua, những người Việt miền Bấc buôn lậu ma túy đă trở thành những người cung cấp chủ yếu cần sa tinh chế cho thế giới. Sự lớn mạnh đột ngột của các vườn cần sa xung quanh Hà Nội chỉ là một trường hợp như “gà về nhà để ngủ”.
Nhưng làm thế nào và tại sao các băng nhóm ở miền Bắc Việt Nam lại có thể biến cần sa thành một nguồn thu lợi của họ?
Câu chuyện được dẫn dắt đến nước Anh, nơi mà vài năm gần đây cảnh sát đă ập vào bắt giữ một hoạt động trưng cất cây cần sa với số lượng kỷ lục. Ở London, có khoảng 1500 vụ hoạt động trồng cây cần sa được phát hiện từ 2005-2007, trong đó 2 năm gần đây nhất là 500 vụ.
Có khoảng 75 phần trăm những người có hoạt động trồng này là người Việt Nam, và hầu hết họ là những người dân mới nhập cư gần đây. T́nh huống này đă xấu đến mức giờ đây những cán bộ nhập cảnh đă cùng với cảnh sát hành quên trong các cuộc truy t́m.
Rất nhiều công nhân chăm sóc cây dược liệu này là trẻ em, đó là những người bị mang đến Anh quốc bởi những băng nhóm buôn thuốc phiện, đặc biệt là để làm việc trong việc trồng cây cần sa. Trẻ em là đối tượng dễ dàng để quản lư và có thể trả công rẻ mạt. Thêm vào đó, chúng không thể bị xét xử với các tội danh h́nh sự, và sau khi việc trồng cây dược liệu này bị bể vỡ, những đứa trẻ có thể bị nhà nước bỏ quên và lại quay trở lại những ngôi nhà để trồng cây cần sa. Nếu chúng bị ép buộc phải trở về Việt Nam, không ǵ có thể ngăn cản chúng khỏi bị mang trở lại Anh quốc. (Một quy định trong Luật của Anh đă làm cho cơ quan nhập cảnh không thể đề pḥng những đứa trẻ này ở trong đạo luật về trẻ em năm 2004).
Lợi nhuận là khủng khiếp. Một ngôi nhà trồng cây dược liệu có thể kiếm được 500,000 Đô la Mỹ một năm. Mười năm trước, 11 phần trăm cần sa ở Anh được trồng ở nội địa. Hiện nay số lượng này là 60 phần trăm. Hơn nữa, marijuana có liều lượng cao được goi là skunk, với một lượng thuốc lớn gấp 10 đến 20 lần loại cần sa b́nh thường. Sự vận hành việc trồng trọt đă sử dụng những công nghệ cao với trị giá lên tới 100,000$ để gia tăng sản lượng và che đậy khỏi sự xoi mói của hàng xóm (mùi hương và độ nóng được tổng hợp bởi sự sản xuất với cường độ cao, và phân bón hóa học th́ có thành phần độc tố cao).
Lư do trực tiếp cho sự gia tăng là một sự thay đổi về pháp lư năm 2004 với việc giảm cần sa xuống hạng C thay v́ hạng B. Điều này có nghĩa rằng họ sẽ không bị buộc tội h́nh sự nếu như họ chỉ làm với số lượng nhỏ. Họ hiểu rằng đây là một sự phi tội phạm hóa và do đó sản phẩm dược liệu nội địa cất cánh.
Tuy nhiên tại sao những băng nhóm Việt Nam lại đứng đằng sau việc trồng cây này? Tại sao không phải là những nhóm tội phạm khác?
Để lư giải vấn đề này, chúng ta cùng tiếp tục đi đến thành phố tươi đẹp Vancouver ở bờ Tây đất nước của tôi, Canada.
Vào giữa những năm 1990, người Việt Nam hầu như chiếm lĩnh toàn bộ công nghiệp trồng cần sa ở Vancouver và các vùng lân cận ở tỉnh British Columbia. Đây không phải là một chiến công nhỏ, bởi v́ sản xuất marijuana quy mô lớn trước đó được cai quản bởi “câu lạc bộ đua xe các Thiên thần địa ngục”(Hell Angels) khét tiếng với việc sử dụng bạo lực để đáp lại đối thủ.
Bờ tây của Canada đă là một ổ cung cấp marijuana trong nhiều năm. Từ những năm 1960, những người Mỹ chạy trốn chế độ quân dịch đă đến vùng núi của tỉnh Bristish Columbia và trồng cây cần sa như là một nguồn kế sinh nhai. Người Canada có thái độ thản nhiên với chất kích thích nhẹ, và nhiều người sống ở bờ Tây đă trồng trên phần vườn của họ. Nhưng có những người “thích” trồng để sử dụng hoặc để bán lại cho bạn bè. Nhóm Thiên Thần Địa Ngục bắt đầu sản xuất ở cấp độ lớn và công nghiệp để cung ứng cho thị trường lớn ở Mỹ.
Và trong những năm 1990, các băng nhóm Việt Nam bắt đầu chiếm lĩnh thị trường. Nhóm Thiên thần địa ngục có những vườn ươm lớn ở trong các ngôi nhà thô sơ ở vùng nông thôn. Khi một khu bị phát hiện, nhóm đó sẽ bị mất và sẽ rất khó để bắt đầu lại.
Những nhóm người Việt lại chú trọng biến những căn hộ và nhà nhỏ ở khu vực đô thị thành những nơi trồng trọt. Nếu bị phát hiện, những nơi đó sẽ dễ dàng thiết lập lại ở những nơi khác. Một điều quan trọng là, cảnh sát có một thái độ mềm mỏng đối với tội phạm, ít nhất là lúc bắt đầu, và người nào bị bắt với việc trồng cây cần sa sẽ bị đuổi đi/trục xuất với một mức tiền phạt hoặc là bị tuyên án treo.
Một báo cáo của cơ quan chống ma túy của Mỹ năm 2000 cho biết rằng năm 1998, có 2,351 trường hợp trồng bị phát hiện ở tỉnh Bristish Columbia. Một năm sau, những trường hợp này lên tới 30 phần trăm, tức là 3,279 trường hợp. Năm 1994, khoảng 325 cân marijuana bị tóm được khi đang vận chuyển qua biên giới British Columbia với Hoa Kỳ.
Và vào năm 1998 có 2600 cân bị bắt.
Marijuana chất lượng cao được chế biến hoàn hảo ở British Columbia, nơi mà các cửa hàng bán hạt giống, thiết bị và sách dạy trồng cây trong nước. Những năm 1990 “BC Bud” là loại cần sa hảo hạng nhất và người Mỹ rất thích loại này. Giá một cân (pound – cân của Anh) trong khoảng từ 1,500$ cho đến 2000$ ở Vancouver, thuốc drug được bán với giá 3000$ một cân ở California và tới 8000$ một cân ở New York (số liệu lấy từ Báo cáo năm 2000 của DEA). Những đánh giá gần đây cho biết rằng giá trị thương mại khoảng 6,5 tỷĐô la Mỹ một năm của tỉnh British Columbia, đứng thứ hai sau dầu mỏ và khí ga. Nhưng nếu đặt trong hoàn cảnh như thế này, nó vẫn không trả lời câu hỏi khởi đầu của chúng ta là: Có nhiều nhóm nhập cư ở Vancouver, tại sao các băng nhóm Việt Nam lại thống trị nhanh chóng đến như vậy?
Để trả lời cho câu hỏi này, tôi nghĩ là rất cần thiết để xem xét câu chuyện cụ thể của việc di cư. Để cho rơ ràng, những người Canada gốc Việt không liên quan ǵ đến câu chuyện này.
Trong những năm sau 1975, Canada cũng như nhiều quốc gia phương Tây khác tiếp nhận hàng chục ngh́n người Việt Nam tị nạn. Những người này đến từ miền Nam, phần lớn đă được đào tạo nghề nghiệp tốt. Họ cư trú ở những trung tâm đô thị lớn ở Montreal, Ottawa và Toronto, và đến những khu vực khác như Edmonton và Vancouver.
Nh́n chung, thế hệ những người nhập cư đầu tiên này sinh sống khá tốt ở Canada. Thị trấn của tôi ở Ottawa là một trong số ít các thành phố Bắc Mỹ mà không có cái gọi là “khu vực Trung Quốc”. Chúng tôi lại có khu vực Việt Nam, với đầy đủ một số lượng đa dạng các cửa hàng, doanh nghiệp thương mại (không chỉ là nhà hàng) được sở hữu bởi những người Việt Nam hoặc người Việt – Hoa. Ottawa là trung tâm công nghiệp của Canada, và một vài năm trước danh hiệu công dân Ottawađă mang lại một câu chuyện tiêu biểu cho sự xuất chúng của những kỹ sư người Việt Nam – Canada ở trong khu vực kinh tế này.
Nói chung, đây là câu chuyện về người Canada gốc Việt ở khắp mọi nơi ở Canada, những người được qua đào tạo theo các nghề nghiệp. Tuy nhiên khi họ đến Vancouver, mọi thứ đă thay đổi đôi chút. Vancouver là một cái đích để những người miền Bắc Việt Nam đă tị nạn ở Hồng Công.
Những người tị nạn kinh tế chạy khỏi Việt Nam khoảng giữa những năm 1980. Khởi điểm của họ không phải là những người đă được đào tạo nghề nghiệp tốt, nh́n chung, hầu hết họ đến từ Hải Pḥng và một số vùng nghèo lân cận. Tôi được nghe kể rằng vào những năm 1980, Việt Nam ở giai đoạn tuyệt vọng đến nỗi các cán bộ chính phủ phạm các tội phạm xấu xa nhất và đă bị tống lên thuyền để đẩy đến Hồng Công. Trong bất cứ trường hợp nào th́ trại tị nạn ở Hồng Công là một nơi khủng khiếp, với những người tị nạn bị bỏ lại hàng năm trời trong t́nh trạng hoang mang/lơ lửng, dưới sự cai quản của những băng nhóm phát triển tràn lan không bị kiềm chế từ chính quyền bên ngoài. Ngay cả nếu anh không có xu hướng pháp tội, sau khi anh tới đó, không ai có thể trách anh có xu hướng này khi anh rời khỏi trại tị nạn.
Những người miền Bắc đến Canada vào những năm cuối 1980 và 1990 thường đến Vancouver hoặc miền Tây Canada (Tôi không chắc là tại sao). Ở đó, họ có lẽ đă gặp những người Việt Nam đến từ miền Nam đă thật sự “ḥa hợp” hoặc ít nhất là sống một cách thành đạt như những người ở tầng lớp trung lưu ở Canada. Không có một cơ quan nào chào đón họ. Thiếu hụt về giáo dục và cơ hội, những người nhập cư mới này buộc phải khổ sở làm việc cho các băng nhóm để có những công việc không cần kinh nghiệm.
Sự liều lĩnh cũng là phần thưởng cho việc trồng cây cần sa vào năm 1990 ở Vancouver gần như chính là phần thưởng với những rủi ro không đáng kể. Xă hội, bao gồm cả cảnh sát, có một thái độ tương đối rộng răi đối với những người nhập cư mới (điều này có lẽ là một sự sai lầm về chính trị ở Canada khi bắt đầu tống giam những người nhập cư gần đây). Hơn nữa, xă hội, bao gồm cả cảnh sát, đă có một thái độ mềm mỏng với tội phạm ma túy (có sự phân biệt lớn ở Canada và Anh quốc giữa ma túy “nhẹ” như marijuana và “nặng” như heroin). Khi việc trồng cây thuốc ở đô thị bị phát hiện, kết quả là một số lượng người nhất định chỉ bị phạt chứ không bị tù. Đó là môt sự khác biệt lớn giữa Canada và Hoa Kỳ, và đây là lư do sự canh tác cần sa không phải bắt đầu từ phía nam của biên giới – ít nhất là cho đến gần đây.
Như vậy, đối với những thành viên của nhóm đến Vancouver, rất dễ dàng để có thể tuyển mộ những người Việt Nam để vận hành việc trồng cây này. Họ thu nhỏ những lợi nhuận vào các tổ chức tội phạm, bao gồm cả việc buôn lậu. Chỉ trong vài năm, những băng nhóm Việt Nam đă đuổi nhóm Thiên thần địa ngục ra khỏi Vancouver, gây ra cho những sỹ quan cảnh sát gọi họ là “những tội phạm gan lỳ bất thường nhất từ trước đến nay ở Canada”.
Sống trong nền kinh tế kế hoạch tập trung những năm 1980 ở Việt Nam – nơi mà tất cả mọi người đều “vi phạm pháp luật” chỉ để tồn tại – và sự di cư cực kỳ khó khăn tới trại tị nạn ở Hồng Công – không ít khủng khiếp hơn một ‘gulag’ Liên Xô – chắc chắn phải ảnh hưởng tới ḷng quyết tâm của họ để thành công ở Canada bằng mọi giá.
Từ bờ biển phía Tây của Canada, và từ những người trồng cây đến từ miền Bắc Việt Nam và những người Việt gốc Hoa, thương mại đă lan rộng nhiều. Họ đi vượt qua Canada, gia tăng những người nhập cư (miền Nam) Việt Nam và châu Á vào công việc kinh doanh, không chỉ là những người trồng, mà c̣n sử dụng triệt để những đặc vụ và những thứ khác để có thể dễ dàng lấy những văn tự cầm cố tài sản quan trọng ở vùng ngoại ô. Và bởi v́ mạng lưới của người tị nạn Việt Nam có tính quốc tế, với các thành viên của cùng gia đ́nh hoặc ḍng họ được cung cấp những nơi cư trú bởi các chính phủ khác nhau, v́ vậy cũng không bất ngờ rằng việc kinh doanh nhanh chóng trải dài đến các nước khác, chủ yếu là Anh quốc, khi mà những rủi ro/phần thưởng trở nên rất ưu đăi.
Một cú chuyển cuối cùng cho câu chuyện này. Điểm đến tại Hoa Kỳ dần mất đi vị trí quan trọng v́ luật pháp trở nên nghiêm khắc: bị bắt có nghĩa là bị ngồi tù đến 10 năm.
Tuy nhiên, sau vụ khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001, an ninh biên giới đă được thắt chặt và số lượng ma túy bị tịch thu ở biên giới Canada – Hoa Kỳ tăng lên đáng kể. V́ thế, những người buôn lậu đă thiết lập những cửa hàng ở Mỹ, mở những kho cung cấp vườn và t́m kiếm những người hợp tác trong cộng đồng người Việt có thể giúp họ có được sự thế nợ/văn tự thế chấp đối với bất động sản ở khu vực ngoại ô. Thật đáng buồn là bạo lực đă gây rắc rối cho việc kinh doanh ở Vancouver cũng đă dịch chuyển xuống phía nam của đường biên giới.
Ở một thời điểm nào đó, có lẽ chỉ vài năm trước, các băng nhóm đă bàn bạc rằng quê hương của họ ở đồng bằng sông Hồng sẽ là một điểm tốt để thiết lập những nơi trồng cây dược liệu này (liệu bạn đă thử chưa?)
Điều này chắc chắn khiến cho chính phủ lo lắng, và họ đă bắt đầu có sự chuẩn bị: đầu năm 2007, sứ quán Anh và Canada đă giúp đỡ chính phủViệt Nam thành lập một lực lượng chống rửa tiền đặc biệt để chống lại tiền từ cây cần sa.
Đối với người Việt Nam b́nh thường, băng nhóm kiếm được hàng triệu đô có một sự tác động đáng kể - tiền buôn bán thuốc phiện hồi hương tham gia vào thị trường bất động sản vốn đă nóng hổi.
Bất luận thế nào, một khi người bán nóng bị phát hiện bởi những người nông dân ở đấy, nó sẽ lan tràn như ngọn lửa hoang dại. Nếu tương lại marijuana được bán ở thị trường chứng khoán Hà Nội, tôi có thể sẽ đầu tư…
Michael L. Gray
Bookmarks