Nguyễn Bá Chổi

Lăo không nghi ngờ ǵ nữa, ngày 30 tháng Tư 1975 là ngày “Giải Phóng”. “Giải phóng”, đúng nghĩa chiết tự của hai chữ đỏ au màu khải hoàn của cuộc “Chiến Tranh Thần Thánh”; chứ không phải thứ “giải phóng” mà mỗi lần nhắc đến là bọn xấu, bọn ngoan cố khư khư ôm chân đế quốc, say bă Tư Bản, bọn phản động ba đời, cố đem ra lật ngược lật xuôi,vạch lên vạch xuống, banh trong ra ngoài, ngắm nghía chán chê, bỉu môi bỉu mép, rồi chỉ nh́n nhận hai chữ thiêng liêng thần thánh “Giải Phóng” ấy của người ta qua cái ”khâu “ nói lái.



Rơ ràng là đất nước lăo đă được giải phóng hoàn toàn, triệt để, về mọi phương diện. Chỉ về mặt văn hóa, lăo thấy được khai phóng rơ ràng trước mắt.
Chẳng hạn như nhờ nghiên kíu học tập đạo đức bác, tư tưởng bác, nhà văn hóa thế giới suưt nữa (nếu không bị UNESCO đổi ư x́ tốp kịp nhờ phát giác ra tṛ thi gian lận) Hồ Chí Minh qua danh ngôn của người, “Nước Việt Nam là một; Dân tộc Việt Nam là một; sông có thể cạn, núi có thể ṃn, nhưng chân lư ấy không bao giờ thay đổi”, lăo được sáng ḷng sáng mắt ra rằng, có hai thứ chân lư: một thứ chân lư có thể thay đổi được, và một thứ chân lư không thể thay đổi được !
Đúng như lời cách mạng dạy bảo, Lăo được “Bác và đảng mở mắt mở ḷng” ra, v́ từ trước đến giờ lăo chỉ được biết chân lư là trước sau như một; không ai có thể thay đổi được bất cứ chân lư nào.Nay bác dạy “chân lư ấy “không thể thay đổi được”, tức là bác cũng dạy có thứ chân lư khác “có thể thay đổi được”. Tuy là con nhà “có đạo”,thuộc nằm ḷng lời Chúa phán:” Ta là sự sống, là chân lư, là đường đi”, nhưng nay được biết chân lư có hai thứ, lăo cũng lo lo , chẳng hiểu chân lư của Chúa “thuộc diện” nào , có thay đổi hay không, để mà cập nhật hoá cho kịp, đặng “đi giữa ḷng dân tộc, tốt đạo đẹp đời”, kẻo mai sau khỏi bị Thánh Pherô chối “Ta chẳng biết thằng này là ai”, rồi bị đuổi xuống gặp bác Hồ th́ nhừ đ̣n với bác va các chú ấy .
Đang loay hoay giữa “chân lư ấy không bao giờ thay đổi” với “chân lư thay đổi”, th́ lăo lại được các đấng thần học “giải phóng” cho hay có Sự Thật “thực” để phân biệt với Sự Thật... Sự Thật Giả, Sự Thật Dơm ,Sự Thật Hàng Nhái, Sự Thật made in Hongkong bên hông Chợ Lớn, Sự Thật made in China, Sự Thật made in Southern Pacific University .......
“Chết cha rồi, sao mà Chân Lư , Sự Thật lại có nhiều “diện” thế này.” Chân lư đă có thể ṃn như núi, cạn như sông; Sự Thật th́ “Thực” với giả lung tung xoè thế nàỷ” ,Lăo bắt đầu bị ..nhiễu.. .
“ Hay là tại v́ ḿnh bị người ta “giải” rồi “phóng” đi nhanh quá, không bắt kịp đà “đồng hành” đang tiến nhanh như vũ băo. Đang chỗ, từ tạo thiên lập địa, chiên họp đại hội chiên th́ có chiên lo lấy chuyện an ninh trật tự, nay hội đồng nhà chiên họp lại đi cầu viện sói đến canh chừng .. đồng loại. Đang từ chỗ cuối thánh lễ thường hát “Ḱa Bà nào đang tiến lên “ th́ nay “Bà” đă đă bị “Đoàn Hồng Binh” tấn công trong khí thế bừng bừng sát khí tiến lên trong tiếng nhạc đại hoà tấu. Đang chỗ Tháng Hoa rước Mẹ, rước chỉ một ḿnh Mẹ th́ nay có “bác“ thù lù một đống trong kiệu Mẹ; kiệu Mẹ lại đi dưới rừng cờ đă nhuốm máu bao chứng nhân của Con Mẹ và máu triệu lương dân ...
Lăo ṿ đầu: “À mà biết đâu Chân Lư có thể thay đổi được. Và Sự thật lại có thứ “thực”,thứ không “thực”. Lăo lẩm bẩm: “Chân chân lư lư, lư lư chân chân; thật thực thực thật, thật giả giả thật, thật thật giả giả, giả giả thật thật. Lăo có cái tật mỗi lần gặp chuyện khó là cúi xuống đầu gối.
Lăo ngắm chân ḿnh rồi chợt nhớ đến những bàn chân của đấng quyền cao chức trọng bước xuống śnh lầy, lũ lụt để đồng cam cộng khổ với những người đang hoạn nạn cơ hàn. Lăo nhớ rơ nhiều hơn những bàn chân của những bậc chức quyền thấp hơn trên sàn dinh quan đầu tỉnh , quan tể tướng đứng xếp hàng chờ được đến phiên ôm chào kẻ quyền lực trần thế.
Lăo không tài nào phân biệt được chân nào tu, chân nào không tu. Không phải lăo thắc mắc chân các đấng; chân nào có lông, chân nào không có lông , nhưng là, đấng nào đang tu thật, đấng nào giả tu.