Results 1 to 3 of 3

Thread: BÀI VIẾT QUÁ HAY CUẢ NỮ LƯU HUỲNH THỤC VY.

  1. #1
    Member
    Join Date
    30-08-2010
    Posts
    114

    BÀI VIẾT QUÁ HAY CUẢ NỮ LƯU HUỲNH THỤC VY.

    Bài viết quá hay cùa nữ lưu Maria HuỳnhThụcVy
    Sunday, August 5, 2012, 8:45 AM
    ( Source : e-mail cá nhân ).


    Huỳnh Thục Vy (Danlambao) - Ba giờ chiều ngày 4 tháng 8 năm 2012, anh chị em chúng tôi rời chỗ trọ ở đường Thanh Long, đi ṿng theo các con phố Đà Nẵng hướng về Quảng Nam. Gia đ́nh tôi có việc nhà nên cuối tuần ra đây, chúng tôi không có ư định biểu t́nh v́ cho rằng sẽ không thể có một cuộc biểu t́nh ở thành phố nổi tiếng "yên tĩnh" này.

    Đến đoạn đường đường Phan Chu Trinh th́ có hai công an sắc phục và một an ninh thường phục ra đón đầu ba xe máy chúng tôi lại và đ̣i bắt giữ anh chị em chúng tôi. Chúng tôi phản đối quyết liệt, yêu cầu họ tŕnh giấy tờ cá nhân và lư do bắt giữ chúng tôi. Tên an ninh thường phục ấp úng không trả lời được và mắt cứ hướng về phía sau lưng chờ người đến "tiếp viện", trong khi người dân hai bên đường tập trung lại khá đông để xem sự việc. Chúng tôi nhanh chóng lách xe ra khỏi mấy tên an ninh đang bối rối với đám đông và chạy tiếp.

    Đến đoạn đường 2-9 gần siêu thị Metro Đà Nẵng, Minh Đức chở Khánh Vy đi trước bị một xe công an thường và một xe cảnh sát 113 chặn lại đ̣i kiểm tra giấy tờ xe. Hiếu và tôi đi sau cũng bị hai tên công an chặn lại, rút ch́a khóa xe đ̣i bắt giữ chúng tôi. Cô tôi (đi cùng xe với Hiếu) nhào vô giật lại hai ch́a khóa xe và chúng tôi nhanh chóng tiến về chỗ Minh Đức và Khánh Vy đang giằng co với hai xe công an. Chúng tôi bị chặn lại vô lư và bất ngờ nên đâm ra giận dữ. Chúng tôi quát vào mặt họ: "Tại sao các người vô lư chặn đường chúng tôi? Kiểm tra giấy tờ nhanh lên rồi trả lại đây, chúng tôi không có thời gian đâu". Tên công an cầm giấy tờ xe của Khánh Vy định lên xe bỏ đi. Nhưng tên này vừa mở cửa định lên xe th́ Hiếu đẩy mạnh cửa xe làm kẹp anh ta giữa thân xe và cửa xe. Mấy tên an ninh trẻ xông vào định đánh chúng tôi trước mặt đám đông nhưng bị tên an ninh chỉ huy ngăn lại. Anh chị em chúng tôi lớn tiếng tố cáo hành vi sách nhiễu của công an thành phố Đà Nẵng trước mặt bà con đứng xem. Nhiều máy quay của an ninh chĩa thắng vào chúng tôi mà quay. Minh Đức hét to: "Các người ăn tiền thuế của chúng tôi để làm những chuyện mất dạy này à?", "Sao các người không ra Trường Sa-Hoàng Sa mà đánh bọn Tàu ḱa?". Cô tôi hét: "Bọn bán nước các người tại sao muốn bắt giữ chúng tôi, tại sao không ra mà đánh với Tàu ḱa?" Bà con đứng xem xung quanh x́ xầm bàn tán. Mấy tên công an sắc phục lo ngại phân bua: "Đó, bà con thấy không, chúng tôi có làm ǵ đâu mà họ chửi mắng chúng tôi?". Giằng co chừng 10 phút, thấy người dân tập trung ngày càng đông, mà chúng tôi vẫn lớn tiếng, tên an ninh cầm đầu ra lệnh trả giấy tờ xe cho Khánh Vy. Cô tôi chồm lên giật phắt xấp giấy tờ trong tay tên an ninh, rồi anh chị em chúng tôi lên xe tiếp tục hướng về phía Quảng Nam bỏ lại sau lưng những lời chửi thề tục tĩu của của mấy tên an ninh thường phục trẻ tuổi.

    Hôm nay chủ nhật ngày 5 tháng 8, nhiều người biểu t́nh yêu nước ở Hà Nội đă bị bắt c̣n Sài G̣n th́ không có biểu t́nh. Nhà cầm quyền cộng sản cố t́nh triệt tiêu các cuộc biểu t́nh yêu nước c̣n người dân Việt Nam th́ c̣n quá sợ hăi. Những người yêu nước chúng ta phải làm một que diêm để thắp lên ngọn lửa nhỏ trong bóng tối sợ hăi dày đặc này!

    Tôi là người hay viết về những đề tài lư luận, với văn phong có thể nói là thiện chí, lịch sự và có học. Nhưng nhiều lần tôi tự hỏi: Có bao nhiêu người đọc bài tôi viết? Có bao nhiêu người hiểu được những tâm tư thiện chí mà tôi chuyển tải trong các bài viết? Có bao nhiêu bạn trẻ có thể hiểu rơ bản chất của chế độ độc tài cộng sản Việt Nam khi đọc những bài viết này? Những người có thể tiếp cận với báo mạng tự do là những người đă am hiểu t́nh h́nh và có tâm với đất nước. C̣n đối với những người cả đời ít khi đọc báo, báo mạng tự do th́ càng không, những bài viết của tôi có tác dụng ǵ? Tôi có thể hiểu khi không ít người chê trách tôi lư luận quá nhiều mà ít có hành động thực tiễn. Hôm nay, xin chia sẻ những ḍng này để các bạn hiểu rằng tôi cũng đang cố gắng có nhưng hành động đấu tranh thực tế.

    Ngày hôm qua, khi đối phó với an ninh thành phố Đà Nẵng, anh chị em chúng tôi đă tận dụng thời gian để làm những ǵ có ư nghĩa nhất có thể. Chúng tôi không ngần ngại mắng thẳng vào mặt những tên an ninh với những lời lẽ nặng nề (nhưng không thô tục), tố cáo chế độ bán nước, hô hào về chủ quyền Trường Sa-Hoàng Sa... Về nhà, chúng tôi đă suy nghĩ nhiều, và anh chị em chúng tôi đồng t́nh với nhau một việc: Trong mọi t́nh huống bị sách nhiễu, sự phản đối ôn ḥa (chỉ có giằng co, không dùng bạo lực) nhưng với lời lẽ tố cáo gay gắt, thu hút sự đồng cảm của người dân xung quanh là việc làm thực sư hữu ích.

    Nhiều người cho rằng chúng ta nên đối thoại ôn ḥa khi giáp mặt với an ninh. Thiển nghĩ, khi vào làm việc với họ ở đồn công an, b́nh tĩnh, ôn ḥa là cách tốt nhất. Nhưng trước mặt đám đông dân thường, chúng ta không cần phải dùng lời lẽ ôn ḥa, dễ nghe với những kẻ bị ám thị và tự ám thị này. Họ làm mọi thứ chỉ nhằm đảm bảo sự tồn tại độc tôn của chế độ đang nuôi dưỡng họ; để với sự tồn tại của Đảng Cộng sản, họ chỉ cần hành hung, đánh đập những người yêu nước lương thiện th́ có thể tiếp tục ăn trắng mặt trơn, không làm ǵ mà vẫn dùng Iphone, MacBook Pro... Họ không xứng đáng được nghe những lời thuyết phục chân thành và ôn ḥa của chúng ta. Chúng ta biết rằng bất cứ ai có lương tâm và hành động theo lương tâm đều phải rời bỏ hàng ngũ an ninh Cộng sản từ lâu rồi. V́ thế, tôi chưa bao giờ dám nuôi ảo tưởng thuyết phục được những con người đó.

    Có thể nói, việc phản kháng ngay tại chỗ với an ninh cộng sản có hai tác dụng tích cực có thể dự đoán: Thứ nhất, trong chế độ công an trị ở Việt Nam hiện nay, đa số người dân không có thiện cảm với công an, nhưng đối với họ công an là lực lượng đáng sợ nhất; nên việc mắng vào mặt những tên ác nhân này sẽ thắp dần lên ngọn lửa Vô úy (dù mong manh) trong tâm thức người dân. Tôi có thể nói, ngày hôm qua có nhiều người dân hả hê khi nghe chúng tôi mắng an ninh thành phố Đà Nẵng. Thứ hai, việc mắng họ với những câu chứa thông tin cần thiết như: người dân đóng thuế để nuôi cả một lực lượng công an đàn áp dân, chế độ hèn với giặc ác với dân, những thông tin về Trường Sa- Hoàng Sa, về nguy cơ mất nước... có thể đem lại thông tin tức th́ cho người dân về bản chất của chế độ và vấn nạn ngoại xâm của đất nước và gợi lên trong ḷng người dân tâm t́nh với đất nước mà không cần những bài vết dài ḍng. Đặc biệt, vấn đề Trường Sa-Hoàng Sa là gót chân Achille của chế độ. Họ rất lúng túng với người dân khi phải đối mặt với chuyện bán nước rơ ràng của họ. Chúng ta hăy tập trung khai thác điều này.

    Khi chúng ta phản đối quyết liệt và tức th́ hành động sách nhiễu của an ninh, truyền thông tin hữu ích cho người dân, bày tỏ thái độ nghiêm khắc với an ninh trước sự chứng kiến của đông đảo mọi người, th́ giá trị của nó bằng một cuộc biểu t́nh nho nhỏ. Bởi vậy, mỗi người tranh đấu và yêu nước hăy tận dụng từng t́nh huống đụng độ cụ thể với an ninh để bày tỏ ḷng yêu nước và tố cáo chế độ. Nếu làm được vây, chúng ta có thể biểu t́nh mọi nơi, mọi lúc, không cần định trước địa điểm và thời gian.

    Lại nói về chuyện biểu t́nh, năm nay, từ cuộc biểu t́nh ngày 1 tháng 7 cho tới nay, Sài G̣n chưa có thêm cuộc biểu t́nh nào nữa. Người dân c̣n quá sợ hăi, hệ thống trấn áp của Nhà cầm quyền th́ quá hùng hậu, nên thiết nghĩ ngay cả một người có uy tín và danh tiếng lớn cũng khó có thể tập hợp những con người đầy sự hăi ấy thành đám đông biểu t́nh. Trong t́nh h́nh đó, phải có một nhóm người (trong đó có một người có uy tín và được nhiều người biết đến) đến địa điểm biểu t́nh sớm, đứng ở nơi dễ thu hút sự chú ư, có những hành động khoa trương một chút, giương khẩu hiệu để đẩy t́nh h́nh nóng lên đến mức lực lượng an ninh phải ra tay bắt giữ. Khi bị bắt, nhóm người này đừng để bị bắt đi trong im lặng, phải giằng co với an ninh càng lâu càng tốt để thu hút những người xung quanh địa điểm biểu t́nh và cả người đi đường. Ở các thành phố, việc giằng co và căi cọ với công an có thể h́nh thành một đám đông lớn v́ có nhiều người ṭ ṃ muốn xem sự việc. Khi đám đông đă h́nh thành, những người đă chuẩn bị biểu t́nh từ trước (không bị bắt) chỉ cần giơ cao biểu ngữ, hô khẩu hiệu và di chuyển ra khỏi hiện trường vụ bắt bớ. Vậy là cuộc biểu t́nh có thế diễn ra. Do sợ hăi, đám đông khó h́nh thành, nhưng khi đám đông đă h́nh thành (bằng cách ấy) th́ khó giải tán và sự sợ hăi cũng tan biến. Phải có những người làm "mồi nhử", chịu bị bắt giữ để những người c̣n lại được biểu t́nh, như thế phong trào của chúng ta mới không bị cắt đứt.

    Những cuộc biểu t́nh không chỉ để biểu tỏ ḷng yêu nước, gây sức ép cần thiết lên chế độ để họ có những hành động giải quyết trước t́nh h́nh biển đảo đất nước bị Trung cộng xâm lăng; mà c̣n tạo những cơ hội tốt để người dân Việt Nam tập sống như những công dân mạnh mẽ. Nhà cầm quyền quá sợ hăi đám đông nên họ t́m mọi cách trấn áp dù những cuộc biểu t́nh chỉ tập trung những người yêu nước đơn thuần hay có cả những nhân vật đối lập. Trong khi tất cả chúng ta đều căm phẫn lẫn hồi họp chờ đợi không biết Trung cộng sẽ tiếp tục có những động thái xâm lược nào tiếp theo, và Nhà cầm quyền đang toan tính những ǵ. Tàu cộng quá nguy hiểm, Việt cộng quá hèn nhát, c̣n dân ta th́ quá sợ hăi. Nhưng đất nước này mất đi, chúng ta, gia đ́nh và con cháu chúng ta sẽ sống ở đâu? Chúng ta vẫn tiếp tục sợ hăi như thế hay sao?

    Tam Kỳ, ngày 5 tháng 8 năm 2012


    Huỳnh Thục Vy

  2. #2
    Member
    Join Date
    02-05-2012
    Posts
    642
    Mời xem thêm :

    HUỲNH THỤC VY : Những chia sẻ nho nhỏ


    http://www.vietlandnews.net/forum/sh...t=22158&page=3

  3. #3
    Member boban's Avatar
    Join Date
    09-03-2011
    Posts
    99

    Phải chi.

    Quote Originally Posted by Quan sát View Post
    Bài viết quá hay cùa nữ lưu Maria HuỳnhThụcVy
    Sunday, August 5, 2012, 8:45 AM
    ( Source : e-mail cá nhân ).


    Huỳnh Thục Vy (Danlambao) - Ba giờ chiều ngày 4 tháng 8 năm 2012, anh chị em chúng tôi rời chỗ trọ ở đường Thanh Long, đi ṿng theo các con phố Đà Nẵng hướng về Quảng Nam. Gia đ́nh tôi có việc nhà nên cuối tuần ra đây, chúng tôi không có ư định biểu t́nh v́ cho rằng sẽ không thể có một cuộc biểu t́nh ở thành phố nổi tiếng "yên tĩnh" này.

    Đến đoạn đường đường Phan Chu Trinh th́ có hai công an sắc phục và một an ninh thường phục ra đón đầu ba xe máy chúng tôi lại và đ̣i bắt giữ anh chị em chúng tôi. Chúng tôi phản đối quyết liệt, yêu cầu họ tŕnh giấy tờ cá nhân và lư do bắt giữ chúng tôi. Tên an ninh thường phục ấp úng không trả lời được và mắt cứ hướng về phía sau lưng chờ người đến "tiếp viện", trong khi người dân hai bên đường tập trung lại khá đông để xem sự việc. Chúng tôi nhanh chóng lách xe ra khỏi mấy tên an ninh đang bối rối với đám đông và chạy tiếp.

    Đến đoạn đường 2-9 gần siêu thị Metro Đà Nẵng, Minh Đức chở Khánh Vy đi trước bị một xe công an thường và một xe cảnh sát 113 chặn lại đ̣i kiểm tra giấy tờ xe. Hiếu và tôi đi sau cũng bị hai tên công an chặn lại, rút ch́a khóa xe đ̣i bắt giữ chúng tôi. Cô tôi (đi cùng xe với Hiếu) nhào vô giật lại hai ch́a khóa xe và chúng tôi nhanh chóng tiến về chỗ Minh Đức và Khánh Vy đang giằng co với hai xe công an. Chúng tôi bị chặn lại vô lư và bất ngờ nên đâm ra giận dữ. Chúng tôi quát vào mặt họ: "Tại sao các người vô lư chặn đường chúng tôi? Kiểm tra giấy tờ nhanh lên rồi trả lại đây, chúng tôi không có thời gian đâu". Tên công an cầm giấy tờ xe của Khánh Vy định lên xe bỏ đi. Nhưng tên này vừa mở cửa định lên xe th́ Hiếu đẩy mạnh cửa xe làm kẹp anh ta giữa thân xe và cửa xe. Mấy tên an ninh trẻ xông vào định đánh chúng tôi trước mặt đám đông nhưng bị tên an ninh chỉ huy ngăn lại. Anh chị em chúng tôi lớn tiếng tố cáo hành vi sách nhiễu của công an thành phố Đà Nẵng trước mặt bà con đứng xem. Nhiều máy quay của an ninh chĩa thắng vào chúng tôi mà quay. Minh Đức hét to: "Các người ăn tiền thuế của chúng tôi để làm những chuyện mất dạy này à?", "Sao các người không ra Trường Sa-Hoàng Sa mà đánh bọn Tàu ḱa?". Cô tôi hét: "Bọn bán nước các người tại sao muốn bắt giữ chúng tôi, tại sao không ra mà đánh với Tàu ḱa?" Bà con đứng xem xung quanh x́ xầm bàn tán. Mấy tên công an sắc phục lo ngại phân bua: "Đó, bà con thấy không, chúng tôi có làm ǵ đâu mà họ chửi mắng chúng tôi?". Giằng co chừng 10 phút, thấy người dân tập trung ngày càng đông, mà chúng tôi vẫn lớn tiếng, tên an ninh cầm đầu ra lệnh trả giấy tờ xe cho Khánh Vy. Cô tôi chồm lên giật phắt xấp giấy tờ trong tay tên an ninh, rồi anh chị em chúng tôi lên xe tiếp tục hướng về phía Quảng Nam bỏ lại sau lưng những lời chửi thề tục tĩu của của mấy tên an ninh thường phục trẻ tuổi.

    Hôm nay chủ nhật ngày 5 tháng 8, nhiều người biểu t́nh yêu nước ở Hà Nội đă bị bắt c̣n Sài G̣n th́ không có biểu t́nh. Nhà cầm quyền cộng sản cố t́nh triệt tiêu các cuộc biểu t́nh yêu nước c̣n người dân Việt Nam th́ c̣n quá sợ hăi. Những người yêu nước chúng ta phải làm một que diêm để thắp lên ngọn lửa nhỏ trong bóng tối sợ hăi dày đặc này!

    Tôi là người hay viết về những đề tài lư luận, với văn phong có thể nói là thiện chí, lịch sự và có học. Nhưng nhiều lần tôi tự hỏi: Có bao nhiêu người đọc bài tôi viết? Có bao nhiêu người hiểu được những tâm tư thiện chí mà tôi chuyển tải trong các bài viết? Có bao nhiêu bạn trẻ có thể hiểu rơ bản chất của chế độ độc tài cộng sản Việt Nam khi đọc những bài viết này? Những người có thể tiếp cận với báo mạng tự do là những người đă am hiểu t́nh h́nh và có tâm với đất nước. C̣n đối với những người cả đời ít khi đọc báo, báo mạng tự do th́ càng không, những bài viết của tôi có tác dụng ǵ? Tôi có thể hiểu khi không ít người chê trách tôi lư luận quá nhiều mà ít có hành động thực tiễn. Hôm nay, xin chia sẻ những ḍng này để các bạn hiểu rằng tôi cũng đang cố gắng có nhưng hành động đấu tranh thực tế.

    Ngày hôm qua, khi đối phó với an ninh thành phố Đà Nẵng, anh chị em chúng tôi đă tận dụng thời gian để làm những ǵ có ư nghĩa nhất có thể. Chúng tôi không ngần ngại mắng thẳng vào mặt những tên an ninh với những lời lẽ nặng nề (nhưng không thô tục), tố cáo chế độ bán nước, hô hào về chủ quyền Trường Sa-Hoàng Sa... Về nhà, chúng tôi đă suy nghĩ nhiều, và anh chị em chúng tôi đồng t́nh với nhau một việc: Trong mọi t́nh huống bị sách nhiễu, sự phản đối ôn ḥa (chỉ có giằng co, không dùng bạo lực) nhưng với lời lẽ tố cáo gay gắt, thu hút sự đồng cảm của người dân xung quanh là việc làm thực sư hữu ích.

    Nhiều người cho rằng chúng ta nên đối thoại ôn ḥa khi giáp mặt với an ninh. Thiển nghĩ, khi vào làm việc với họ ở đồn công an, b́nh tĩnh, ôn ḥa là cách tốt nhất. Nhưng trước mặt đám đông dân thường, chúng ta không cần phải dùng lời lẽ ôn ḥa, dễ nghe với những kẻ bị ám thị và tự ám thị này. Họ làm mọi thứ chỉ nhằm đảm bảo sự tồn tại độc tôn của chế độ đang nuôi dưỡng họ; để với sự tồn tại của Đảng Cộng sản, họ chỉ cần hành hung, đánh đập những người yêu nước lương thiện th́ có thể tiếp tục ăn trắng mặt trơn, không làm ǵ mà vẫn dùng Iphone, MacBook Pro... Họ không xứng đáng được nghe những lời thuyết phục chân thành và ôn ḥa của chúng ta. Chúng ta biết rằng bất cứ ai có lương tâm và hành động theo lương tâm đều phải rời bỏ hàng ngũ an ninh Cộng sản từ lâu rồi. V́ thế, tôi chưa bao giờ dám nuôi ảo tưởng thuyết phục được những con người đó.

    Có thể nói, việc phản kháng ngay tại chỗ với an ninh cộng sản có hai tác dụng tích cực có thể dự đoán: Thứ nhất, trong chế độ công an trị ở Việt Nam hiện nay, đa số người dân không có thiện cảm với công an, nhưng đối với họ công an là lực lượng đáng sợ nhất; nên việc mắng vào mặt những tên ác nhân này sẽ thắp dần lên ngọn lửa Vô úy (dù mong manh) trong tâm thức người dân. Tôi có thể nói, ngày hôm qua có nhiều người dân hả hê khi nghe chúng tôi mắng an ninh thành phố Đà Nẵng. Thứ hai, việc mắng họ với những câu chứa thông tin cần thiết như: người dân đóng thuế để nuôi cả một lực lượng công an đàn áp dân, chế độ hèn với giặc ác với dân, những thông tin về Trường Sa- Hoàng Sa, về nguy cơ mất nước... có thể đem lại thông tin tức th́ cho người dân về bản chất của chế độ và vấn nạn ngoại xâm của đất nước và gợi lên trong ḷng người dân tâm t́nh với đất nước mà không cần những bài vết dài ḍng. Đặc biệt, vấn đề Trường Sa-Hoàng Sa là gót chân Achille của chế độ. Họ rất lúng túng với người dân khi phải đối mặt với chuyện bán nước rơ ràng của họ. Chúng ta hăy tập trung khai thác điều này.

    Khi chúng ta phản đối quyết liệt và tức th́ hành động sách nhiễu của an ninh, truyền thông tin hữu ích cho người dân, bày tỏ thái độ nghiêm khắc với an ninh trước sự chứng kiến của đông đảo mọi người, th́ giá trị của nó bằng một cuộc biểu t́nh nho nhỏ. Bởi vậy, mỗi người tranh đấu và yêu nước hăy tận dụng từng t́nh huống đụng độ cụ thể với an ninh để bày tỏ ḷng yêu nước và tố cáo chế độ. Nếu làm được vây, chúng ta có thể biểu t́nh mọi nơi, mọi lúc, không cần định trước địa điểm và thời gian.

    Lại nói về chuyện biểu t́nh, năm nay, từ cuộc biểu t́nh ngày 1 tháng 7 cho tới nay, Sài G̣n chưa có thêm cuộc biểu t́nh nào nữa. Người dân c̣n quá sợ hăi, hệ thống trấn áp của Nhà cầm quyền th́ quá hùng hậu, nên thiết nghĩ ngay cả một người có uy tín và danh tiếng lớn cũng khó có thể tập hợp những con người đầy sự hăi ấy thành đám đông biểu t́nh. Trong t́nh h́nh đó, phải có một nhóm người (trong đó có một người có uy tín và được nhiều người biết đến) đến địa điểm biểu t́nh sớm, đứng ở nơi dễ thu hút sự chú ư, có những hành động khoa trương một chút, giương khẩu hiệu để đẩy t́nh h́nh nóng lên đến mức lực lượng an ninh phải ra tay bắt giữ. Khi bị bắt, nhóm người này đừng để bị bắt đi trong im lặng, phải giằng co với an ninh càng lâu càng tốt để thu hút những người xung quanh địa điểm biểu t́nh và cả người đi đường. Ở các thành phố, việc giằng co và căi cọ với công an có thể h́nh thành một đám đông lớn v́ có nhiều người ṭ ṃ muốn xem sự việc. Khi đám đông đă h́nh thành, những người đă chuẩn bị biểu t́nh từ trước (không bị bắt) chỉ cần giơ cao biểu ngữ, hô khẩu hiệu và di chuyển ra khỏi hiện trường vụ bắt bớ. Vậy là cuộc biểu t́nh có thế diễn ra. Do sợ hăi, đám đông khó h́nh thành, nhưng khi đám đông đă h́nh thành (bằng cách ấy) th́ khó giải tán và sự sợ hăi cũng tan biến. Phải có những người làm "mồi nhử", chịu bị bắt giữ để những người c̣n lại được biểu t́nh, như thế phong trào của chúng ta mới không bị cắt đứt.

    Những cuộc biểu t́nh không chỉ để biểu tỏ ḷng yêu nước, gây sức ép cần thiết lên chế độ để họ có những hành động giải quyết trước t́nh h́nh biển đảo đất nước bị Trung cộng xâm lăng; mà c̣n tạo những cơ hội tốt để người dân Việt Nam tập sống như những công dân mạnh mẽ. Nhà cầm quyền quá sợ hăi đám đông nên họ t́m mọi cách trấn áp dù những cuộc biểu t́nh chỉ tập trung những người yêu nước đơn thuần hay có cả những nhân vật đối lập. Trong khi tất cả chúng ta đều căm phẫn lẫn hồi họp chờ đợi không biết Trung cộng sẽ tiếp tục có những động thái xâm lược nào tiếp theo, và Nhà cầm quyền đang toan tính những ǵ. Tàu cộng quá nguy hiểm, Việt cộng quá hèn nhát, c̣n dân ta th́ quá sợ hăi. Nhưng đất nước này mất đi, chúng ta, gia đ́nh và con cháu chúng ta sẽ sống ở đâu? Chúng ta vẫn tiếp tục sợ hăi như thế hay sao?

    Tam Kỳ, ngày 5 tháng 8 năm 2012

    Huỳnh Thục Vy
    Phải chi các nhà trí thức trong nuớc, thay v́ làm đơn xin chính phủ đi biểu t́nh một cách không giống ai , hăy bày tỏ thái độ của ḿnh một cách trong sáng như cô Vy trên đây th́ hay biết chừng nào ! Cụ Mao có sống lại chắc sẽ rất ''khoái tỉ '' vỗ bụng mà ca : " Ôi trí thức trong thiên hạ không bằng một cục phân !!! " .

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 5
    Last Post: 13-09-2014, 06:39 AM
  2. Replies: 7
    Last Post: 07-05-2012, 08:44 PM
  3. VỤ ÁN CÔ NỮ SINH TÁT CẢNH SÁT GIAO THÔNG
    By Tigon in forum Tin Việt Nam
    Replies: 9
    Last Post: 11-01-2012, 12:11 PM
  4. Replies: 7
    Last Post: 09-07-2011, 05:46 PM
  5. Replies: 115
    Last Post: 25-04-2011, 08:47 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •