Kính thưa quư ngài Về nguồn, Kính thưa độc giả, Đọc lá thư thứ ba của cơ quan gọi là “Giáo hội Phật giáo Việt nam Thống nhất Âu châu”, Bảo quốc Kiếm tôi thấy vô cùng linh nghiệm. Một sự kỳ diệu chưa từng thấy trong lịch sử văn học nước nhà. Tôi là kẻ ít tin những điều cho là phép lạ, nhưng hôm nay phải công nhận rằng đă có một sự linh ứng tuyệt mỹ!
Lần đọc theo lá thư, từ trên xuống dưới, quư vị sẽ thấy có MƯỜI lần đề cập đến chữ ĐỨC. Thế nhưng chỉ hai chữ TÔN ĐỨC bị bể. Bốn lần viết TÔN ĐỨC, th́ cả BỐN lần chữ ĐỨC bị đứt ra thành TÔN Đ ỨC. C̣n SÁU lần viết như: Đức quốc, Viên đức, Viên đức, Báo đức, tại Đức, nước Đức, th́ không bị đứt ra. Đây không phải là một mầu nhiệm, th́ là cái ǵ? Nếu lỗi do người đánh máy th́ nhứt định có giới hạn của nó, chứ không thể nào cả bốn chữ TÔN ĐỨC đều bị đứt giống nhau. Ngược lại sáu lần có chữ ĐỨC, nhưng không phải TÔN ĐỨC th́ lại bị đứt giống nhau. Phải chăng, người ta cố t́nh tách chữ Đ ra khỏi chữ ỨC để viết tắt chữ ĐẢNG; và chữ ỨC đứng riêng để than rằng ĐẢNG TA ĐANG UẤT ỨC, v́ bị phát giác!!! Xin quư ngài Về nguồn xem lại đúng như thế hay không? Tôi sẽ chuyển qua dạng PDF để các ngài khỏi căi.
Suy nghĩ về việc này, rồi đọc xuống dưới, tôi thấy các ngài viết:
"Giáo Chỉ số 9 và Thông Bạch Hướng dẫn thi hành Giáo Chỉ số 9" mà chúng tôi đă nói trong lá thư thứ nhất, đó là những văn kiện "ma giáo" v́ nó chất chứa đầy tính cách mâu thuẩn và phá hoại..
Câu trả lời “mầu nhiệm” trên đây đă làm sáng mắt các ngài chưa? Chỉ có những đứa cô hồn, du đăng chính trị mới có thể viết như thế! Cả hai vị lănh đạo tối cao của Giáo hội Phật giáo Thống nhất đă minh xác việc Ban hành giáo chỉ và Thông bạch một cách rơ ràng trước công luận quốc tế và quốc nội. Các văn bản và Audio vẫn c̣n lưu giữ trên các trang mạng toàn cầu, thế sao các ngài cho là MA GIÁO? Và chính lời nói ấy đă làm đứt ngay chữ tôn đức của các ngài!
Như thế, rơ ràng các ngài là đảng viên một đảng chính trị; mà sự tôn thờ Lai thế Hùng và Chu tất Tiến đă phơi bày tất cả, chối căi đường nào?
Các ngài viết:
“Sau khi 2 lá thư (về Ngày Hiệp Kỵ Tổ Sư) gởi đi, không cần phải nghĩ ngợi dong dài, chắc quư vị cũng dư biết có rất nhiều phản ứng gởi về. Đó là điều đáng mừng, v́ như thế cho thấy có nhiều người quan tâm theo dơi”.
Thưa các ngài,
Thứ làm chính trị tay sai, mới chập chững như các ngài lư luận kiểu “chợ chiều”. Người làm chính trị phải hiểu rằng người ta theo dơi để làm ǵ mới là chuyện quan trọng. Khách lai văng đông, mà chợ vẫn “Ế” mới là điều thê thảm. Có người mua, nhưng chỉ mua với giá “for sale”, mới là nỗi buốn nắng hạ. Nhưng thê thiết nhất vẫn là những kẻ bán hàng rong những của phi nghĩa. Tôi không biết những kẻ a ṭng theo các ngài nghĩ ǵ khi họ đọc thấy hai chữ MA GIÁO mà các ngài gán cho hai vị lănh đạo tối cao của Phật giáo? Mồm miệng các ngài sao tanh hôi đến mức độ không chịu nổi!
Muốn làm phản cứ làm, nhưng ít ra c̣n nhớ rằng ḿnh đang mang chiếc áo cà sa, đang ăn cơm đàn na tín thí; chứ đâu liều lĩnh viết như bọn giặc cướp như thế? Từ ngôn ngữ ấy, phong cách ấy, các ngài c̣n tự gọi ḿnh là TÔN ĐỨC hay sao? Đảng đức th́ có! Nhưng nếu là một đảng chính trị thông thường, th́ người ta cũng phải “đắc nhân tâm”, chứ đâu dùng cái giọng hàng tôm hàng cá như các ngài? Thế, các ngài trách ai? Hăy nhớ lấy câu: «TỰ TIÊN TRÁCH KỶ, NHI HẬU TRÁCH NHÂN».
Thật là trẻ con, khi các ngài hạ bút:
“Sống trong một thế giới dân chủ, tự do, như quư vị và bà con đă biết, rất cần những tiếng nói đối nghịch để làm sáng tỏ vấn đề, để cân bằng những khuynh hướng cực đoan trong một xă hội tôn trọng dân chủ đa nguyên”.
Làm chính trị mà không biết chữ ĐỐI LẬP và ĐỐI NGHỊCH khác nhau hay sao? Cái kiểu viết lách này sao nghe cao quá là cao, thế mà cũng đ̣i làm TÔN ĐỨC! Có ai tuân thủ lời giảng dạy của một đứa con “mắng cha chửi mẹ” hay không? Chỉ có bọn “tôi tớ” và đảng viên một đảng chính trị vô hậu mới sử dụng những con người như thế!
HĂY TRẢ LỜI RƠ RÀNG VIỆC ĐỂ LAI THẾ HÙNG VÀ CHU TẤT TIẾN LĂNH ĐẠO GIÁO HỘI PHẬT GIAO ÂU CHÂU, LIÊN CHÂU CHO MỌI NGƯỜI ĐƯỢC BIẾT.
Đọc câu: “Nhưng chúng tôi vẫn cứ nói”, tôi thấy tội nghiệp các ngài làm sao! Phải chăng lỡ ăn rồi nên cúi đầu tiếp tục chửi cha mắng mẹ? Nếu một con người b́nh thường th́ phải đánh lưỡi bảy lần trước khi nói; c̣n các ngài? Ô, “vẫn cứ nói”, nhưng nói cái ǵ có ích lợi cho dân, cho nước, cho đạo hay không? Không thể tự tuyên hứa rồi suốt đời vẫn nói như loài thú hai chân. Với những bản văn trước đây, các ngài đă tự lột mặt nạ đạo đức giả rồi, nay c̣n nói thêm ǵ nữa? Tôi sẽ nói với các ngài cho đến chết.
Lại viết:
“Bởi lẽ chúng tôi biết rằng những người chuyên môn mạ lỵ, phỉ báng, chụp mũ bừa băi hiện nay chỉ là một thiểu số nhưng lại là những kẻ to tiếng lớn giọng có nhiều cơ quan truyền thông trong tầm tay hỗ trợ nên dễ dàng làm mưa làm gió áp đảo dư luận đi theo một chiều”.
Trước hết, tôi đồng ư với các ngài là không nên dùng ngôn từ xấu ác, nhưng các ngài đă làm ǵ? Thử trả lời hai chữ MA GIÁO, mà các ngài đă dùng, xem thử nó là thứ ǵ ? Nếu trách người khác nói với các ngài, th́ coi lại chính ḿnh nói với bậc tôn trưởng như thế nào? Trên phương vị đạo cũng như đời, th́ tội ác các ngài cao hơn nhiều lần so với người khác. Thế th́ lấy cái ǵ để trách họ?
Các ngài lại nói chuyện thiểu số với đa số. Tôi bảo đảm với các ngài rằng: không phải đa số là hơn; không phải thiểu số là sai. Các ngài từng học Phật pháp, lẽ nào lại quên rằng trong Sa bà thế giới chỉ có một đức Phật thôi sao? Hay chính chỗ ấy, các ngài sinh tâm phản loạn, tập hợp bè đảng cho đông để làm đa số? Một người giữ một đàn ḅ có hàng ngàn con, th́ một người vẫn là người; c̣n ngàn con ḅ vẫn là ḅ, có chi lạ?
Các ngài có thấy một thứ lư luận kiểu đảng Ma hay không?
“Và trong đại đa số thầm lặng này, không phải là không có người lên tiếng về vấn đề của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất”.
Đă lên tiếng th́ không c̣n thầm lặng; đă thầm lặng th́ không lên tiếng, mới đúng chứ? Xin thử đưa ra một kẻ thầm lặng lên tiếng xem sao? Phài chăng những kẻ chỉ một ḿnh giả nhiều tên để viết, chính là kẻ “thầm lặng lên tiếng” ? Tôi thách các ngài công khai tranh luận về chuyện Giáo hội và những kẻ ly khai phá hoại Phật giáo hiện nay.
Xin trích lại một đoạn trong bài “Con đường nào em đi 4” trong cuốn Một năm xuống núi” để tặng quư ngài:
1-Người dân trong chế độ Cộng sản không thể AN LẠC, v́ chủ trương “ĐẤU TRANH GIAI CẤP” liên tu bất tận; sử dụng loại h́nh Công an nhân dân để kềm kẹp.
2-Người dân không thể NO CƠM ẤM ÁO, v́ chủ trương “TOÀN DÂN VÔ SẢN”.
3-Người dân không thể sống đời HẠNH PHÚC, v́ ĐỘC QUYỀN ĐẢNG TRỊ.
4-Người dân không thể có TỰ DO, DÂN CHỦ v́ chủ trương TRUNG ƯƠNG TẬP QUYỀN, DÂN CHỦ TẬP TRUNG; L̉NG DÂN Ư ĐẢNG
5-Quốc gia không thể tự chủ, v́ chủ trương THẾ GIỚI ĐẠI ĐỒNG
6-Tôn giáo không thể tồn tại, v́ chủ trương TIÊU DIỆT TÔN GIÁO...v...v...
Tất cả những kết quả ngày nay chỉ do một ư tưởng:
“TÔI DẮT NAM CHÂU ĐẾN ĐẠI ĐỒNG”
của Hồ chí Minh, một tên tay sai của Cộng sản quốc tế. Do đó, ngày nay Lê mạnh Thát và “tập đoàn Đảng bộ hải ngoại Thân hữu Già lam” của nó, cũng như nhóm GHPGVN quốc doanh đứng dưới khẩu hiệu :”ĐẠO PHÁP, DÂN TỘC, XĂ HỘI CHỦ NGHĨA; nghĩa là đem đạo pháp và dân tộc phục vụ cho chủ nghĩa Cộng sản, một chủ nghĩa phi nhân, duy vật ...đă lỗi thời để đàn áp đồng bào Việt nam, thủ tiêu GHPGVNTN, giết chế tự do, dân chủ và nhân quyền.
BÀN TAY CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐĂ VẤY MÁU NGƯỜI VIỆT. Lê mạnh Thát phục vụ cho đảng Cộng sản, nhà nước Cộng sản Việt nam, nghĩa là BÀN TAY LÊ MẠNH THÁT ĐĂ VẤY MÁU. Thân hữu Già lam, nhóm Tăng ni hải ngoại về nguồn thi hành mệnh lệnh của Lê mạnh Thát, nghĩa là BÀN TAY THÂN HỮU GIÀ LAM, NHÓM TĂNG NI HẢI NGOẠI VỀ NGUỒN ĐĂ VẤY MÁU.
TỘI ÁC ẤY KHÔNG THỂ THA THỨ. AI CÓ THỂ BIỆN MINH, XIN LÊN TIẾNG.
Xin cúi đầu chúc các ngài sáng mắt giùm cho.
Bảo Quốc Kiếm
BQK-15-9-10
* Source: http://thongtinberlin.de/sukien/PG/v...hayhopdang.htm
Bookmarks