Rồi vội vă chuồi người về chỗ sườn núi lúc ban đầu, tao tập kích bọc sườn đối phương, tay chụp ống liên hợp, miêng nói:
- Thái B́nh đây Bắc Băng, cho tôi gặp 27 ....
Từ vị trí của trung đội Thắng, tao không nghe tiếng súng nổ nào nẫy giờ, nhưng tao biết, tụi nó đang ḅ lên, khai quang trước mặt bằng lựu đạn, và sẵn sàng "thịt" ngay khi thấy bóng dáng bất kỳ sinh vật nào, cho nên, không dại ǵ ở lại chỗ pḥng tuyến địch, đă bị chùm lựu đạn đồng loạt của tụi tao 2 lần quét trơ cành lá, phơi ra cả 1 tuyến giao thông hào...Và lúc này, khi biết địch đă bị triệt tiêu, tao không cần phải im lặng nữa....
- Mày hả 18 alpha? Cái ǵ nổ dữ dội phía trước nghe như B52 dội vậy? Mày đang ở đâu?
- 27 lên gặp tôi đi, tôi đang trước mặt ông đó, bên phải của cánh quân ông, coi chừng mấy thằng con đừng có chơi ẩu vô tụi tui nghe cha nội, xong rồi, lên lụm củi về mà xài....
1 bóng người, 2 bóng người thấp thoáng, thế là trung đội Thắng đă lần tới nơi...Tao nghe tiếng reo ḥ hân hoan ơi ới, và những bước chân th́nh thịch chạy nhào vào những gốc cây....
- 18 alpha, mày đâu ? Tụi tao hốt được quá trời đồ chơi....a.. tao thấy thằng đại liên của mày rồi !!!
Lúc này, nghe ngoài rơ hơn nghe trong máy, mẹ bà thằng 27 THẮNG này, nhỏ con mà to mồm thiệt, chưa biết là phía trước c̣n cái đếch ǵ chờ đợi, mà cứ oang oang như chỗ không người, thiệt hết biết ! Tao nhô người ra khỏi chỗ núp, ngoắc tay:
- Tui đây 27....
Thắng nhào ngay lại hỏi:
- Hồi năy tao nghe nổ rền trời, tưởng là cái ǵ, đang ngơ ngác, định hỏi 09 có kêu pháo binh bắn đạn ǵ mà nổ hàng loạt vây, th́ nghe mày kêu, tao đâu có nghĩ là mày đang ở trên này ?
Mẹ cái thằng, miệng ngọt sớt như đang bán hàng, như không có chuyện ǵ xảy ra khi tao phải mang cả thúng ra mà đựng những rủa xả của nó và lăo TƯỜNG....
Tao chơi xỏ:
- Tụi tui im re, chơi 2 chùm chứ ai vào đây, năy giờ, đàn anh thọc đít bằng cối 60, phải chạy qua mặt, rồi báo cáo cho đàn anh biết đó chớ ! Bây giờ tính sao, chơi tiếp không? Tới luôn chớ? Đích thân báo về đại đội chưa? Xin chỉ thị đi.... Tôi ra đàng kia chờ, mà chưa, cho đích thân biết, tôi chỉ c̣n có 7 thằng, 3 thằng tổ đại liên, 2 thằng khinh binh, tôi và thằng máy thôi đó nghe !!!
1 Thằng lính xen vào:
- 27, ổng bị thuơng rồi ḱa. Nó chỉ vào tao...
Tao muốn....đá cho nó 1 cái quá, thằng tài lanh, tao quắc mắt:
- Không có ǵ, chỉ xây xát xoàng, không có ǵ cần báo cáo hết..
Thắng quay đi, về phía thằng máy trung đội 2 x́ xào ǵ đó 1 hồi lâu, tao trở về chỗ cũ ngồi, châm điếu thuốc, thả hồn trong mây khói, tận huởng phút giây mong manh được thoải mái trong trận chiến, để rồi sẽ phải tiếp tục lao về phía trước, đón nhận những bất trắc và hiểm nguy bất ngờ của đời lính trận, phó thác mạng sống ḿnh cho 2 chữ định mệnh, dám cười cợt trong đạn bom, dám ôm tuổi đời x̣e ra, rồi nắm lại, và cũng dám chấp nhận trở về, một mai là 1 đống thịt lầy nhầy, nát bét như băi cứt trâu...mà không biết, có một ai đỏ khóe mắt ngoài bà mẹ già và vài anh chị em ruột thịt.... Chỉ để bảo vệ một đẻo đất trên đỉnh cao này, một mảnh đất lạ hoắc, không phải nơi ḿnh chôn rau cắt rốn. Chỉ để giữ ǵn, chứ không đi chiếm đoạt, hay giật giành, khoa trương cho một chủ nghĩa tuyệt vời nào hết.... Chỉ v́ lời thề son sắt với non sông, với trách nhiệm của người trai trong thời ly loạn, phải rời xa trường cũ, thầy cô, để cầm súng thay cho bạn bè c̣n bút nghiên, c̣n giường êm, nệm ấm, có áo lụa lượt là phủ thân, có nhung gấm trải đường đi tương lai, có ánh sáng chói ḷa trên sự nghiệp đón chào.....Và chỉ nghĩ đến 2 chữ thật cao vời, thật trang trọng, thật cao quí: TỔ QUỐC mà ḿnh đă mang ơn, biết đâu cũng có một ngày, ḿnh sẽ mang thân ra mà đền nợ nước, mà không cần đdược nhớ đến, hay đáp đền, ghi công, chỉ là một quan tài giá lạnh, trong nghĩa trang buồn tênh, có người lính ủ dột, tiếc thương cho đồng đội ngậm ngùi, và cay đắng, đắng cay..........
Một hồi, Thắng trở lại hân hoan:
- Tao báo cáo về đại đội rồi, mấy cái đồ chơi, cho mấy thằng con đem về rồi, đích thân tiểu đoàn phó VÂN kêu tụi ḿnh chơi tiếp, ổng khen ngợi, thuởng cho 1 thùng bia và củ kiệu.....bây giờ cứ như vậy, mày cứ chơi ngọt bên hông đi, tao chịu chính diện cho...
- Hay là ḿnh đổi vị trí đi 27, ông dẫn quân bên này, c̣n tui chịu chính diện cho, để ông với 09 cứ nói là tôi chém vè !!!
- Thôi mà, tao không biết mới nói vậy, chứ ai dè mày dám liều mạng ḅ tuốt lên trên này đâu !!! Thôi, ḿnh đi tiếp đi !!!
Nghĩ là ḿnh đă xỏ ngọt đàn anh bây nhiêu cũng đủ rồi, tao quay gót trở về với trung đội, không, đúng ra là về với 6 thằng lính c̣n lại để tiến lên 1 đỉnh cao 8 ṿng cao độ, và khoảng cách chừng 200m...Nghe Thắng điều động tổ đại liên bố trí, tổ khinh binh phát xuất , và cả 2 nhóm bắt đầu tiến....
ẦM.... 1 tiếng nổ long trời, cũng bên trung đội Thắng, bên này tao loay hoay với đám dây rừng chằng chịt, chả bận tâm cho lắm....Tới khi, trước mặt là 1 trảng tranh, 1 giải dốc trống trơ, tao kêu thằng khinh binh dừng lại, bố trí cây đại liên M60 bên triền dốc, rồi ḅ sang, quan sát t́nh h́nh bên cánh trái, chỗ trung đội Thắng đang giàn quân....
Tai nghe rơ mồn một:
- Dương ơi, tao..bị rồi....cứu tao...
Tao nhổm người, nhóm lên cao, không nh́n thấy Thắng đâu, chỉ thấy 2 thằng lính đang hờm súng về phía trước, đạn địch bắt đầu khai hỏa những tràng kinh cầu bất tận, và bên kia, tổ đại liên tao cũng bắt đầu lên tiếng gịn dă....Mẹ nó, phải đá cho thằng này mấy cái mới được, chưa ǵ đă bắn om x̣m, lộ cha nó vị trí rồi c̣n ǵ?
Đang định trườn về chỗ thằng đại liên đá 1 đạp, tao lại nghe:
- Dương ơi, đừng bỏ tao, cứu tao....
Tao ngưng lại, vẫn không thấy Thắng đâu, tao trỏ thằng nấp sau gốc cây la lớn:
- Đích thân mày đâu?
- Ổng nằm kia ḱa, thằng lính trỏ xuống
Tao nhoài người ra nh́n, vẫn không thấy ǵ hết ! nhưng gào lên:
- Ra kéo đích thân mày vào, lẹ lên...
Thấy thằng lính lao ra khỏi chỗ núp, tao yên tâm, đinh quay về, th́ lại ẦM.....một tiếng nữa, chỉ thấy bụi dất tỏa lên mịt mù, tao ngoác mồm về bên đó hỏi:
- Cái ǵ vậy?
2 thằng lính khác, vừa lách ḿnh vào gốc cây, vừa chọc súng ra ngoài bắn, miệng hô:
- 27 bị rồi, đích thân, thằng...Lam ra kéo....bị luôn rồi !
- Mày, mày coi, ḅ ra, kéo họ vô, để đó ăn 57 chết mẹ hết bây gi...
- Để từ từ, đích thân, tụi nó c̣n đang bắn dữ quá..
Cây đại liên M60 bên tao cứ khạc từng hồi đạn, ruột nóng như lửa đốt, 1 bên là đồng đội đang bị thuơng kêu cứu, 1 bên là dấu hiệu chạm địch của cánh quân bên tao, mà thằng đại liên ngu quá, bắn thế này, thế nào cũng ăn B40 sớm, mẹ nó, ăn cái ǵ mà ngu như vậy không biết....
Ngó qua bên kia, thằng lính thấy êm êm, rón rén rời gốc cây ḅ ra, tao thấy nó mất hút 1 hồi rồi nghe nó hào hển;
- Rồi, tôi cơng được 27 rồi đích thân....
Mừng quá tao thở phào, quay qua thằng máy, lúc đó đang ở gần, tao nói:
- Mày báo cáo về Đia trung Hải ( danh xưng đại đội 31 ) là 27 bị thuơng rồi, cho người xưống tải thuơng ngay....
Ngay lúc đó, lại 1 tiếng ầm....vang lên, 1 lúc tao lại nghe tiếng thằng lính lúc năy rón rén ra cơng Thắng vào:
- Em bị rồi đích thân ơi....
Kinh hoàng, khốc liệt, hăi hùng, tao chợt nhớ tới lúc ban đầu, khi lên tăng cường, cái chết thằng hạ sĩ xuống đón tao lên, ăn nguyên trái 57 giẫy đành đạch, không la được 1 tiếng ….. Tóc dựng đứng, nổi da gà, tao nghĩ ngay đến việc ḿnh đă lọt vào bẫy của địch, dùng Thắng làm mồi, chờ thằng nào ra kéo, là xịt cho chết chùm, chứ c̣n ǵ nũa, 2 thằng ra rồi, bị cả 2 ... .Đù mẹ xỉa thằng nào ra, thêm nữa, là nướng thêm thằng nấy, chứ c̣n ǵ?
Bốc máy, tao gọi:
- 09 đây 18 al pha bên trung đội 2 mất đầu, 27 bị rồi, cho người lên thay thế gấp
- 18 alpha đây 09, anh nói sao? Cái ǵ mà bị với bịch ?
- Tôi nói là 27 bị thương rồi, đích thân cho người lên tăng cường và yểm trợ gấp
Vứa lúc đó, tao nghe rành rành, giọng Bắc kỳ lanh lảnh, sắc gọn như ma tru, quỉ hờn:
- XUNG...PHONG.....HÀN G SỐNG....CHỐNG CHẾT....XUNG....PHON G....
Chết mẹ thằng con rồi má ơi, hèn chi, thằng đại liên, sủa liên hồi kỳ trận, được rồi lên đi, chơi nhau 1 trận cho thỏa chí... Chắc là tiếp viện của địch quân nhào lên để chiếm lại chốt, nhưng vừa lú đầu lên, th́ thằng đại liên quạt cho 1 tràng, rụng cũng đâu 5, 7 con. Tao ước tính t́nh h́nh:
1. Vị trí tụi tao nằm hoàn toàn thất thế, có rất ít chướng ngại vật che chắn.
2. Thằng Thắng đang bị thuơng, chưa kéo được.
3. Nếu địch tấn công với quân số áp đảo, buộc ḷng ta phải lui, mà lui quân, không lẽ bỏ thằng Thắng lại ? Bằng mọi giá phải kéo nó về mới được....
- 09 đây 18 alpha, địch đang phản công, nó đang điều động và tập trung, ông cho tôi vài loạt 60 ở tọa độ B́nh Minh qua phải 2, lên 6, nghe rơ trả lời....
-18 alpha đây 09, mày chịu nổi không? Ráng gồng, tao sẽ cho 18 tăng cường xuống, đừng rút lui và bỏ thằng 27.... Tao sẽ giă cối theo yêu cầu....
Loạt pháo x́.. đùng, vèo.. đùng làm tao rụng rời, mẹ nó, lăo Tường này chắc có phép tiên hay sao mà mới gọi, chưa nghe départ mà đạn đă tới? Bắn như con....c, cứ nhè ngay chỗ phe ta mà bửa nghĩa là làm sao? Tao lại gào lên:
- Đích thân, đích thân, điều chỉnh xa ra 04, bắn ǵ sát rạt vậy ?
- Tao đă có bắn đâu ? Đù mẹ pháo của tụi nó đó !!!
Loạt đạn địch bắn công nhận có hiệu quả, 2 thằng con tao lại chổng vó, thằng đại liên ôm vai nhăn nhó định chạy về phía sau băng bó, tao la lớn:
- Đừng bỏ vị trí, nó tràn lên chạy cũng không kịp đâu mà chạy, rán chống cự....dĩ nhiên là phải có tràng tiếng "đù" thân yêu kèm theo, nhưng tao phải tự kiểm duyệt....
Trong giờ phút này, tao thấy lố nhố bóng quân địch đang lúp xúp tiến gần, sở trường của chàng là tiền pháo hậu xung mà, chắc chắn chúng sẽ pháo tơi bời rồi xung phong quyết liệt....
- 09 đây 18alpha, ông chơi liền cho tôi đi, nguy ngập lắm rồi, lẹ lên, lẹ lên.....
Cọc cọc cọc cọc..., tiếng súng cối nổi lên rồi.....xuịt xịt, đùng đùng.... Mới cách đây vài giờ, khi nó rượt theo đít, tao quắn gị mà chạy, sao nghe đầy đe dọa và hăi hùng, bây giờ nó cứu nguy, sao nghe như những nốt nhạc thánh thót du dương quá đỗi, cát bụi tung mịt mù, kèm với mùi hăng hắc, khét lẹt của thuốc súng bao phủ cả 1 vùng, tao điều chỉnh gần lại thêm 1 chút....công nhận thằng đại đội chơi cú này ngon !.... Địch dạt ra, rồi h́nh như họ đang lui quân, không c̣n thấy bóng dáng chiếc nón cối nào, không lẽ dễ ăn vậy sao?
- Đích thân, ông coi ḱa, cái ǵ lấp lánh trên ngọn cây ḱa, sao chói mắt quá...
Thằng máy báo cho tao biết, tao nh́n theo, th́ quả thật, có cái ǵ lóng lánh, phản chiếu ánh sáng mặt trời, soi thẳng vào mắt, khó chịu vô cùng.....
Tao vỗ vỗ vào vai thằng xạ thủ đại liên la lớn:
- Mày chơi nguyên tràng vào chỗ đó cho tao, chơi cho chính xác, coi cái ǵ...
Tạch tạch tạch tạch, cành cành cành....từng chùm đạn, 3 viên một, được nhả ra một cách điệu nghệ, những viên đạn lửa vạch đường, rẽ thẳng vào ngọn cây như làn roi, xỉa ngay chóc vào mục tiêu....Thằng máy la lớn:
- Nhào, nó nhào rồi đích thân, tui thấy có thằng rơi xưống như mít rụng, đích thân...
Mẹ pà, công nhận thằng này tinh mắt thật, tao có thấy con pà ǵ đâu? Thằng xạ thủ đại liên cũng vậy, cứ lầm ĺ chơi hết cả thùng đạn, rồi lặng lẽ với tay kêu thằng phụ xạ thủ nạp đạn cho vào 1 dây nữa, đóng nắp, ghé mặt vào báng súng, định chơi tiếp, tao vỗ vỗ vào nón sắt nó:
- Thôi, nó rụng rồi, mày c̣n chơi ǵ nữa ?
Tiếng pháo lơi dần, rồi lạc tuốt đi đâu, th́ ra, đềlô của địch chơi tṛ khỉ, đu ḿnh trên cây cao, điều chỉnh pháo, xui cho nó, lại dối diện với mặt trời, tạo phản chiếu từ đôi kính ống ḍm, làm mồi cho đại liên...không nghe hàng sống, chống chết nữa, chiến trường bên địch êm ru, cối 60 ly rót đều đều coi sướng mắt, đă lỗ tai và ấm ḷng chiến sĩ....
Bookmarks