Về "Chiến Tranh Việt Nam" và "Pentagon Papers"
Bi kịch của Việt Nam coi như bắt đầu từ 1954 - xin không dám lên xa hơn - và gồm có hai cuộc chiến: 1) giữa người Việt với nhau về h́nh thái xă hội tương lai sau khi giành lại độc lập từ thực dân Pháp, xin tạm gọi là cuộc chiến "quốc-cộng; 2) lồng trong cuộc chiến giữa hai khối Đông-Tây của Chiến tranh lạnh khởi sự sau 1945.
Từ khi Hoa Kỳ can thiệp vào cuộc chiến - 1945 - các chính quyền Mỹ đă có năm lần đổi ư, chính quyền Cộng sản Việt Nam th́ nhất trí một ḷng! Mà không nh́n ra mối nguy của Trung Quốc.
Sau khi trực tiếp can thiệp vào Việt Nam từ 1965, Hoa Kỳ giành quyền lănh đạo cuộc chiến, biến chuyện "quốc cộng" thành chuyện của ḿnh, tiến hành theo phương cách của ḿnh. Và rồi lại đổi ư! Cái khó nhất của miền Nam là xử trí với... Mỹ khi Cộng sản miền Bắc vẫn cứ dấn tới!
Kết cuộc th́ Cộng sản miền Bắc đă thắng và phe Quốc gia trong Nam đă bại. Và mang nhục bởi cách cư xử của kẻ chiến thắng.
Thói thường, chỉ có những người chiến bại mới c̣n muốn t́m hiểu về cuộc chiến đă qua, để biết v́ sao ḿnh tranh đấu thật cho lư tưởng và đă hy sinh thật mà vẫn bại trận. Lại c̣n mang tội phản quốc, là bọn "ngụy".
V́ vậy mà trong cả ngàn cuốn sách và cả triệu bài b́nh luận phân tách của Hoa Kỳ về thất bại tại Việt Nam, những người t́m hiểu và đọc kỹ nhất để thấm thía nhất, chính là cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ! Ít ai "chống Mỹ" tinh vi bằng họ đâu...
Họ càng thấm thía khi thấy đất nước không khá hơn mà cứ trôi dần vào ảnh hưởng Trung Quốc - một trong những động lực khiến họ đă chiến đấu chống lại Cộng sản miền Bắc.
Khi Mỹ quyết định bỏ Việt Nam để bắt tay với Bắc Kinh và Hoàng Sa của Việt Nam bị Trung Quốc thôn tính, ai là người đă tiến ra đương cự và vẫn tiến ra đương cự? Trong khi Hà Nội nín thinh và c̣n dồn quân đánh tới th́ các chiến binh Việt Nam Cộng Hoà đă ra phơi thây để bảo vệ Hoàng Sa. Họ là những người về sau bị nhục mạ là phản quốc sau khi bị đồng minh phản bội!
Cũng chính là kinh nghiệm với Hoa Kỳ - trong và sau cuộc chiến đă bị Mỹ hóa - mà ngày nay nhiều người tham gia vào sinh hoạt chính trị Hoa Kỳ. Là người Mỹ, có quyền bỏ phiếu và tác động vào dư luận, họ muốn Hoa Kỳ có đối sách có lợi cho quê hương c̣n lại, và phê phán những sai lầm của Hoa Kỳ trong cuộc chiến Việt Nam và sau này.
Họ có quyền tự do lên tiếng và có thể tác động trong mọi lănh vực để bảo vệ nước Mỹ - và để giúp đỡ Việt Nam.
V́ thế, trong cái rừng tài liệu của Hoa Kỳ, sau hơn 30 năm, những người Việt quan tâm tại đây đă nh́n ra sự thật, kể cả các "sử liệu" nhảm nhí của bọn học giả lưu manh đă cố cạo sửa lịch sử để chạy tội với nước Mỹ.
Và v́ vậy, họ cũng giật ḿnh khi thấy nhiều người Việt trong nước lại cứ trông đợi vào Hoa Kỳ để có dân chủ bên trong và tự chủ bên ngoài trước sức ép của Trung Quốc. Giật ḿnh v́ người Việt Nam chưa hiểu chính trường Mỹ. Lại c̣n nhiều phần tử thời cơ bên này nhá ra thế lực ảo của Mỹ để mong chuyện đỉnh chung ở Việt Nam nếu/khi t́nh h́nh thay đổi!
Thành phần ồn ào này chưa hiểu ǵ về bài học của cuộc chiến Việt Nam và cách hành xử của Hoa Kỳ.
T́nh h́nh nước nhà chỉ thay đổi khi người Việt muốn và dám thay đổi. Có Mỹ th́ càng hay, nhưng phải hết sức thận trọng và đừng quên kinh nghiệm thật với Hoa Kỳ, mà những người ở miền Nam biết rơ nhất sau khi trả giá rất nặng. Mà không có Mỹ th́ người Việt Nam vẫn phải làm lấy việc của ḿnh!
Cho nên, những phanh phui tiết lộ của "Pentagon Papers" chẳng soi sáng ǵ thêm v́ thu hẹp vào sự can thiệp của Hoa Kỳ đến năm 1967. Khi ấy, ta mới chỉ thấy trí thức đại lưu manh Robert McNamara hay chính khách đại gian hùng Averell Harriman. Chứ sau này, từ 1968 đến 1975, miền Nam c̣n biết thêm tṛ gian hùng của Richard Nixon và thói cực kỳ lưu manh của Henry Kissinger!
Điều an ủi sau cùng là các chiến binh miền Nam đă chiến đấu thật và lư do chiến đấu nay vẫn tồn tại, lù lù ngoài Đông hải. Họ... thương cho đối thủ cũ các chú bộ đội. Và lo cho đất nước c̣n lại, nay bị chết kẹt trong chiến thắng 75....
Bookmarks