NGÔN SỨ NĂM 2010, QUO VADIS ?
Mỗi khi nhắc đến Giáng Sinh/Noel/ Christmas , “Thói đời” (1) thường chỉ liên tưởng đến mùa lễ hội với những cây thông, hoa đèn, quà cáp, những bài thánh ca bất hủ, những tiếng nhạc nhộn nhịp reo vui ,những bài t́nh ca buồn ắp kỷ niệm đôi lứa, nhưng phần lớn quên mất hoặc chẳng hề hay, trước đó bốn mươi ngày, người theo Thiên Chúa Giáo đă phải bước vào mùa Vọng, tức thời gian mong đợi Chúa Giáng Sinh.
Mong đợi Chúa Giáng Sinh suốt bốn mươi ngày không phải ngồi đó khơi khơi nóng ruột như đứa trẻ ngồi chờ quà mẹ về chợ. Để được Ân Sủng Chúa Hài Đồng, người tín hữu phải chuẩn bị tâm hồn ḿnh. Chuẩn bị bằng cách nào? Đă trên hai ngàn năm, vẫn không có huấn dụ nào đầy đủ ư nghĩa bằng những lời rao truyền của vị Thánh Gioan Tiền Hô, hay Tẩy Giả.
“Hăy ăn năn sám hối; dẹp hết mọi chướng ngại trên đường đi, lấp hố sâu, bạt núi đồi, uốn chỗ cong, san chỗ gồ ghề.” Ngôn Sứ Gioan đă không nói suông, hô hào suông, kêu gọi suông người ta, lấp hố sâu, bạt núi đồi, uốn chỗ cong, san chỗ gồ ghề trong ḷng mỗi người, nhưng ông đă hành động .Ông đă làm công việc lấp, bạt, uốn, san bằng những hố sâu, đồi núi, chỗ cong, gồ ghề trong ḷng cái xă hội thời ấy dưới tay bạo chúa Hêrôđê, bằng cả mạng sống ḿnh (v́ dám nói lên sự thật, bằng cách công khai tố cáo vua Hêrôđê Antipa, khi ông vua này cưới bà Salômê vợ của Philipphê là anh ḿnh làm vợ).
Xă hội Việt Nam độc lập sạch bóng quân thù hôm nay “mang tính vượt trội” (2) xă hội xứ Giu- Đê- A thời bị Đế quốc La Mă chiếm đóng cách đây trên hai ngàn năm, về những mặt “chưa tốt” (2). Một vài ví dụ, như Thầy Hiệu trưởng Sầm Đức Xương gạ gẫm, áp lực nữ sinh để thoả măn thú tính xong lại chuyền sang cho quan đầu tỉnh, khi bị dư luận tố cáo, lại “vận dụng một cách tài t́nh sáng tạo”(2) luật pháp để biến các em thành gái măi dâm; nào có khác chi cảnh tên ăn cướp đang cầm tang vật trên tay lại đi kêu và dắt cảnh sát đến trói chủ nhà lại rồi cả hai “thầy tṛ” la lên,” đây là kẻ cướp”. Như người dân chỉ cầm cái bảng ghi mấy chữ đại ư ḥn đảo này ḥn đảo nọ là của nước ḿnh chẳng những không được phép mà c̣n bị đánh đập hay nhốt vào tù. Như, nguyên một xứ đạo Cồn Dâu với đất thánh tức nghĩa trang có mặt trước cả sinh niên ông nội Mác bị nhà cầm quyền địa phương cấu kết với tài phiệt bản xứ lẫn nước ngoài cưỡng chiếm, đuổi đi để làm “Kinh Tế Thị Trường định hướng XHCN” (2). Như, tóm tắt bởi Linh mục Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh, một vị khổ tu trong bốn bức tường mà cũng nh́n thấy: “đạo đức xă hội bị băng hoại, nền giáo dục bị phá sản, người nghèo bị bỏ rơi, nông dân bị cướp đất không ai bảo vệ, phụ nữ thậm chí trẻ em bị bán làm nô lệ t́nh dục ; những người đấu tranh cho nhân quyền, cho tự do dân chủ bị sách nhiễu, bắt bớ ; môi trường bị tàn phá ; đất đai, biển đảo bị ngoại bang lấn chiếm ; an ninh quốc pḥng bị đe doạ ; dân tộc có nguy cơ rơi vào ách thống trị của Trung Hoa…” (Trích “Việt Nam ..Tôn Giáo Lễ Hội”- LM. Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh)
Hai ngàn năm trước, Ngôn sứ Gioan đă bất chấp mạng sống để kêu gọi mọi người, kể cả bạo chúa Hêrôđê, ăn năn sám hối để đón Chúa Giáng Sinh. Chúa đă giáng trần; Ngài đă rao giảng Tin Mừng, và Ngài đă chịu chết để cứu chuộc nhân loại. Nhưng trước khi về Trời, Chúa đă không quên truyền lại thiên chức Ngôn Sứ cho các Tông Đồ của Ngàị
Đất nước Việt Nam của lăo, bất hạnh thay, có lắm kẻ mang danh Ngôn Sứ, trong mùa Vọng Chúa Giáng Sinh năm 2010, thay v́ đi hô hào mọi người sám hối, nhất là kêu gọi nhà cầm quyền sám hối, những vị này chẳng những tuyệt đối không đă động đến t́nh trạng xă hội của quê hương họ hôm nay c̣n tồi tệ vạn lần so với xă hội Do Thái xưa dưới bạo quyền ngoại bang La Mă; nhưng c̣n tiếp tay ca ngợi kẻ đang bách hại đồng bào, đồng đạo, phản bội tổ quốc, truyền thống, đạo lư ngàn đời TổTiên để lại, qua cái gọi là “Thư Mừng Giáng Sinh”, bằng những lời “:
“....Đất nước Việt Nam, Tổ quốc chúng ta đang được ḥa ḿnh cùng thế giới, đặc biệt cùng các nước Đông Nam Á qua kỳ Đại hội SEA Games 22 thành công rực rỡ vừa qua, cho chúng ta thấy rằng sự ḥa nhập cùng mọi người là điều kiện thiết yếu để phát triển...” (Trich Thư Mừng Giáng Sinh” năm 2010 của Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo”)
Viết xong, lăo đưa cho khúc xương sườn của lăo đọc . Một hồi sau, giọng Bá Chổi Phu Nhân hoảng hốt :
“ Lạy Chúa tôi,”Thư Mừng Chúa Giáng Sinh” ǵ lại ca ngợi kết quả Xi Ghêm với Lọ Ghêm ! Thế những Ngôn Sứ kia đâu cả rồi ?”
Nguyễn Bá Chổi
(Mùa Noel 2010)
Ghi Chú (1) Chữ của HY PMM;(2) Chữ dùng trong nước VN
Bookmarks