Results 1 to 2 of 2

Thread: NGUYỄN CAO KỲ ĐĂ GIÚP ĐÁM SINH VIÊN VIỆT CỘNG PHÁ HOẠI CUỘC BẦU CỬ TỔNG THỐNG NĂM 1971

  1. #1
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    4,101

    NGUYỄN CAO KỲ ĐĂ GIÚP ĐÁM SINH VIÊN VIỆT CỘNG PHÁ HOẠI CUỘC BẦU CỬ TỔNG THỐNG NĂM 1971


    (Ai trong chúng ta cũng đă biết ít nhiều về con người- tư cách- của Ông Nguyễn Cao Kỳ. Xin đọc thêm bài ngắn gọn sau đây do Lê Văn Nuôi thuật lại để biết thêm chút nữa về con người này.

    Sau ngày 30 tháng 4, 1975, Lê Văn Nuôi cán bộ Cộng Sản nằm vùng, công tác địch vận trong hàng ngủ sinh viên học sinh Saigon trở thành Chủ Tịch Thành Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Thành Phố Hồ Chí Minh.)

    Có một câu chuyện kỳ lạ nhưng có thật. Đó là việc ông Nguyễn Cao Kỳ - phó tổng thống chính quyền Sài G̣n - vào tháng 9-1971 đă cho phong trào SVHS Sài G̣n mượn một ngôi nhà trong dinh phó tổng thống của Kỳ để làm trụ sở chỉ huy cuộc đấu tranh chống bầu cử tổng thống lúc đó.

    Giữa năm 1971, khi cuộc bầu cử tổng thống nhiệm kỳ mới 1971-1976 sắp diễn ra ở miền Nam VN th́ đương kim tổng thống Nguyễn Văn Thiệu không chọn ông Kỳ làm ứng viên phó tổng thống nữa mà chọn Trần Văn Hương vào liên danh tái ứng cử; đồng thời qua hội đồng bầu cử, Thiệu cấm Nguyễn Cao Kỳ ra ứng cử tổng thống.

    Liên danh 2 do ông Dương Văn Minh đứng đầu ra tranh cử tổng thống với liên danh 1 của Thiệu. Nhưng đến giờ chót, đánh giá thế nào Thiệu cũng gian lận bầu cử nên ông Minh rút tên, Thiệu trở thành “độc diễn” trong cuộc bầu cử này.

    Mâu thuẫn giữa hai ông tổng thống và phó tổng thống trở nên gay gắt một cách công khai. Các lực lượng đấu tranh cách mạng tại đô thị - nhất là báo chí và SVHS chúng tôi - được lệnh Đảng, Đoàn chỉ đạo phải khai thác, lợi dụng tối đa mâu thuẫn nội bộ ấy làm rối loạn cơ quan đầu năo của địch.

    Hội đàm trại Phi Long

    Một ngày đầu tháng 9-1971, theo yêu cầu của Tổng hội SV và Tổng đoàn HS Sài G̣n, Nguyễn Cao Kỳ đă tiếp một phái đoàn đại diện SVHS tại tư dinh của Kỳ ở trại Phi Long - trong khuôn viên sân bay Tân Sơn Nhất. Phái đoàn khoảng mười người, gồm Huỳnh Tấn Mẫm, Hạ Đ́nh Nguyên, Vơ Như Lanh, Nguyễn Thị Yến, Phan Công Trinh, Lê Văn Nuôi... Toán vệ sĩ của Kỳ đưa chúng tôi vào pḥng khách.

    Nguyễn Cao Kỳ xuất hiện, tươi cười, niềm nở bắt tay từng người. Vóc dáng cao lớn, khuôn mặt hồng hào phương phi với hàng ria mép dày, ăn nói đốp chát, hành động ngang tàng - chứ không sâu hiểm như Thiệu - nên giới quân đội và giới báo chí hay gọi Kỳ là “ông tướng cao bồi” hay “tướng râu kẽm”.

    Nằm phủ phục bên chân Kỳ là một con chó khổng lồ, lông bờm rậm rạp y hệt sư tử. Chúng tôi đưa ra yêu cầu đầu tiên với Kỳ là hủy bỏ quân sự học đường (QSHĐ) hoặc cho hoăn học QSHĐ trong thời gian SV ôn thi. Kỳ tỏ vẻ niềm nở và chấp nhận sẽ cho hoăn học QSHĐ trong kỳ thi.

    Chúng tôi liền tiến công tiếp:

    - Đề nghị phó tổng thống cấp cho Tổng hội SV một trụ sở, v́ lực lượng cảnh sát của ông Thiệu đă chiếm giữ trụ sở 207 Hồng Bàng của chúng tôi rồi. Thâm tâm của Kỳ là muốn lợi dụng SVHS để chống Thiệu, Kỳ trả lời:

    - Tôi nói ông Thiệu hoài mà ông ấy không nghe, cứ xen vào nội bộ các anh làm ǵ! Gặp tôi, các anh đ̣i ǵ tôi giải quyết hết, đ̣i trụ sở có trụ sở, đ̣i xe hơi có xe hơi! Như vậy là các anh hết lư do tranh đấu. Nhưng tôi đâu có quyền, nên chỉ có cách lấy một ngôi nhà trong dinh quốc khách của phó tổng thống ở số 4 Tú Xương(nay là Nhà Thiếu nhi TPHCM) giao cho các anh làm trụ sở. Đồng ư không?

    Chiến dịch phá bầu cử

    Hai ngày sau, để phô trương lực lượng với Kỳ, chúng tôi tổ chức một cuộc xuống đường đánh nhau với cảnh sát dă chiến ngay trên đường Cường Để (nay là đường Đinh Tiên Hoàng). Nguyễn Cao Kỳ và nhóm tham mưu của ông ta ngồi trên một chiếc trực thăng lượn nhiều ṿng, để chứng kiến cuộc giao tranh giữa các lực lượng xung kích của SVHS với cảnh sát đang diễn ra trong khói lựu đạn cay mù mịt và tiếng nổ ầm ́ của bom xăng.

    Ngay hôm sau, Kỳ thuận giao cho chúng tôi ngôi nhà số 4 Tú Xương với đầy đủ phương tiện văn pḥng, xe cộ. Tại đây, chúng tôi đă gặp nhóm tham mưu của Kỳ để nhận ṭa nhà. Tôi gọi đùa họ là “ban tham mưu chim c̣” v́ nhóm cận thần này toàn mặc áo chim c̣, tướng tá bệ vệ. Họ giao cho chúng tôi hết ṭa nhà và rút đi, chỉ bảo vệ ṿng ngoài bằng một lực lượng vệ sĩ mặc thường phục - mà một người ở đây cho biết họ là những người trung thành với Kỳ, được tuyển chọn từ lực lượng người nhái và không quân.

    Nhóm tham mưu của Kỳ đề nghị chúng tôi tính hết những ǵ cần thiết ra thành tiền để họ đưa tiền chúng tôi tự mua là tiện nhất. Chúng tôi từ chối nhận tiền, chỉ yêu cầu cung cấp máy đánh chữ, giấy in truyền đơn và vũ khí. Chúng tôi hỏi:

    - Các ông có loại vũ khí nào có tác dụng đánh sập các pḥng phiếu và tiếng nổ lớn nhưng không gây sát thương người?

    - Có, chúng tôi có loại lựu đạn MK3 có tính năng như các anh yêu cầu, thường dùng cho binh lính thực tập trong quân trường. Các anh cần bao nhiêu?

    - Ít nhất là 2.000 trái để chúng tôi có thể đánh trong hai tuần lễ, trước ngày bầu cử tổng thống.

    Trận đánh đầu tiên mà SVHS tranh đấu sử dụng thủ pháo MK3 là trận diễn ra trước cổng Đại học Vạn Hạnh. Từ một cuộc biểu t́nh trong sân trường, SVHS tràn xuống đường, phong tỏa một đoạn dài đường Trương Minh Giảng (nay là đường Lê Văn Sĩ). Tất cả thùng phiếu - làm bằng gỗ ghép, đặt trên lề đường để tiện bỏ phiếu - đều bị các toán xung kích SVHS ném thủ pháo ngă đổ tan tành, khói bụi mịt mù.

    Cùng lúc, các bích chương vận động tranh cử của Thiệu được SVHS kéo xuống, dùng bút lông sửa chữ “liên danh 1” thành “liên danh ĺ”, chữ “dân chủ” thành “dân chửi”, chữ “Thiệu” thành chữ “Thẹo”, rồi treo lại đàng hoàng!

    Chiến dịch “MK3” này đă làm rung chuyển dư luận. Dân chúng hoảng sợ không dám đi bầu, phóng viên nước ngoài suốt ngày đi canh chộp cảnh SVHS phá thùng phiếu. Thiệu điên tiết ra lệnh cho Tổng nha Cảnh sát lùng bắt hết số SVHS tham gia chiến dịch này, trước hết là số cầm đầu. Danh sách truy nă lên đến 127 người.

    Để bảo toàn bí mật, chỉ có nhóm chỉ huy chiến dịch khoảng mươi người đóng ở trụ sở dinh quốc khách, c̣n anh em các đội xung kích mang tên “Sao chổi”, “Sao xẹt”... đánh xong là biến ngay, không được chạy về đây. Dần dà theo dơi, bọn mật vụ cũng phát hiện chúng tôi đặt ban chỉ huy ở đây.

    Nhưng chúng chỉ theo dơi đến gần cổng rồi lui, không dám vô bắt v́ sợ đụng độ với những vệ sĩ người nhái cao lớn đang đứng lầm ĺ như những pho tượng ở hai bên cổng. Hơn nữa, đây là dinh phó tổng thống, nơi bất khả xâm phạm.

    Trước ṭa án quân sự mặt trận

    Cuộc bầu cử tổng thống kết thúc với một công bố: liên danh Thiệu - Hương trúng cử với số phiếu 71%! Trước lễ nhậm chức của Nguyễn Văn Thiệu, cảnh sát chưng hửng khi tiến vào số 4 Tú Xương chỉ thấy một trụ sở trống không v́ bộ phận chỉ huy lực lượng SVHS đă rút êm từ trước. C̣n Nguyễn Cao Kỳ th́ rút về trại Phi Long cố thủ với cái chức tư lệnh không quân.

    Những tháng sau cuộc bầu cử 1971 đến đầu năm 1972, nhiều thành viên trong ban chỉ huy như Huỳnh Tấn Mẫm, Hạ Đ́nh Nguyên, Vơ Như Lanh và các thủ lĩnh trực tiếp chỉ huy các toán xung kích đốt xe Mỹ, phá thùng phiếu như Nguyễn Xuân Thượng, Vơ Thị Bạch Tuyết, Lâm Thành Quí... đều lần lượt bị bắt.

    Ngày 18-3-1972, 10 SVHS chỉ huy chiến dịch bị đưa ra ṭa án quân sự mặt trận ở bến Bạch Đằng để xử về tội “phá rối trật tự trị an”. Trước khi đi, chúng tôi chuẩn bị phương án phá phiên ṭa. Dao lam được bẻ đôi cột giấu vào tóc; vẽ chữ lên áo thun ba lỗ - cắt quai sẵn - để ráp lại thành biểu ngữ.

    Biện hộ cho chúng tôi là hai luật sư Nguyễn Long và Vũ Văn Mẫu (sau này là thủ tướng của chính phủ Dương Văn Minh cuối tháng 4-1975). Trong cáo trạng đọc trước ṭa bất ngờ có câu:

    - Bị cáo Lê Văn Nuôi khai lựu đạn MK3 dùng đánh phá bầu cử là do cựu phó tổng thống Nguyễn Cao Kỳ cung cấp. Ṭa cho gọi nhân chứng Nguyễn Cao Kỳ.

    - Ông Nguyễn Cao Kỳ không có mặt.

    Lúc này, ông Kỳ lui về vị trí cũ là tướng tư lệnh không quân Sài G̣n. Ṭa đ́nh để nghị án, sau đó tuyên bố hoăn vô thời hạn. Chúng tôi lập tức túa ra, hô to: “Đả đảo ṭa án quân sự mặt trận”, “Đả đảo Nguyễn Văn Thiệu”, “Yêu cầu chính quyền trả tự do cho chúng tôi!”. Chúng tôi rút dao lam ra cắt tay, lấy máu vẽ lên tường ṭa án chữ “Tự do hay là chết”.

    Mỗi người phải lấy đủ máu vẽ một chữ, ráp trong câu khẩu hiệu đó. Áo thun vẽ chữ được tháo ra ráp lại thành biểu ngữ. Cảnh sát và quân cảnh xông vào đàn áp, tống chúng tôi lên xe giữa tiếng kêu khóc vang trời của các bà má phong trào và thân nhân.

    Xe giải chúng tôi trở về nhà tù Chí Ḥa. Khi xe ngang qua chợ Sài G̣n, chợt thấy những chiếc áo dài trắng tan trường, một nỗi đau xót chợt xâm chiếm hồn tôi. Không phải v́ vết thương rỉ máu trên tay mà v́ ước mơ cháy bỏng: đến bao giờ ḿnh mới được tự do, ung dung cắp sách đến trường như các bạn?

    LÊ VĂN NUÔI

    * Source: http://www.hvhnvtd.com/

  2. #2
    Member Sydney's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    4,101

    CHẾT CHƯA PHẢI LÀ HẾT CHUYỆN

    Ai cũng phải qua một lần chết, và theo quan niệm người đời, chết là hết chuyện… Nếu so với những người dân b́nh thường không tên tuổi, th́ đó là lối kết luận hỉ xả đối với những vướng mắc ân oán gian hồ trần thế hay những ràng buộc hậu lụy pháp lư của đương sự lúc sinh thời. Người đời thường dùng câu ‘nghĩa tử nghĩa tận’ để thông cảm và bỏ qua những sai trái mà người nằm xuống đă gây ra lúc sinh thời…Âu đó cũng là bản chất vị tha ôn ḥa của người Việt Nam.

    Nhưng đối với những ai được xem như ‘người của quần chúng’ trong các lănh vực như văn hóa, kinh tế và nhất là chính trị…th́ việc ra đi vĩnh viễn của họ chưa hẳn là hết chuyện. Lúc từ giă cỏi trần chính là thời điểm của người nằm xuống bắt đầu bước vào một giai đoạn mới và chịu sự phê phán của xă hội. Theo tôi, ḷng thương tiếc và sự kính mến của hậu thế mới là thước đo nhân cách và giá trị đúng nhất cho một người. Hơn thế nữa, một ai được xem như lănh tụ đoàn thể, nhất là lănh tụ quốc gia th́ hành động cũng như trách nhiệm và danh dư của họ lúc đương thời phải có sự liên hệ mật thiết với tập thể. Do đó, nếu những việc làm không tốt từ một người của quần chúng đă có ảnh hưởng xấu đến đời sống xă hội cũng như người dân th́ hậu thế không dễ dàng cho vào lăng quên qua câu ‘nghĩa tử là nghĩa tận’ khi họ nhắm mắt ra đi.

    Ông Nguyễn Cao Kỳ, trước đây đă giữ nhiều chức vụ : Tư Lệnh Không Quân, Chủ Tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương (Thủ Tướng) và Phó Tổng Thống Việt Nam Cộng Ḥa…nhưng ngay thời đó vẫn có nhiều người không phục và xem ông Nguyễn Cao Kỳ như một anh cao bồi rỗng ruột. Không đề cập đến tư cách, nhưng nhắc đến hành động của ông trong thời gian cầm quyền th́ những người hiểu chuyện không thể chấp nhận, nhất là hành động của một vị Tư Lệnh Không Quân, Thủ Tướng Quốc Gia và Phó Tổng Thống Việt Nam Cộng Ḥa. Ví dụ :

    - Trong thời gian nắm chức vụ Chủ Tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương (Thủ Tướng) ông Nguyễn Cao Kỳ đă thành lập và chỉ huy Đoàn Thanh Niên Trừ Gian. Tên gọi nầy thật hay trong thời điểm chống tham nhũng nhưng đây là đám côn đồ quấy nhiễu làm tiền các đại gia thời đó. Những bang chủ và những tỷ phú người Tàu Chợ Lớn đều khiếp vía khi nghe đến bốn chữ Thanh Niên Trừ Gian. Bọn nầy hăm dọa, đ̣i tiền những người giàu có máu mặt ở Miền Nam dưới thời Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương do ông Nguyễn Cao Kỳ lănh đạo. Ngoài ra, một số đông các đại thầu khoán gốc người Việt cũng mang họa, như trường hợp các nhà thầu khoán có mỏ cung cấp đá xanh cho các nhà thầu dân sự cũng như quân đội ở Miền Nam thời đó. Các đại gia gốc Việt cũng như Tàu bị oan ức mất tiền của nhưng biết điều, sống an phận. Sau 1975 gia đ́nh và con cháu họ đă ra nước ngoài, họ không dám lên tiếng v́ thời nầy ông Nguyễn Cao Kư, sau khi đến Mỹ đă thu góp đàn em (thành phần thanh niên trừ gian cũ) dưới trướng để tiếp tục con đường ‘anh chị’ đối với cộng đồng tỵ nan. Cũng may, câu chuyện không thành !

    - V́ tư thù và ganh với TT Nguyễn Văn Thiệu, trong cuộc bầu cử Tổng Thống năm 1971, ông Nguyễn Cao Kỳ đă dùng những tên sinh viên cộng sản để phá TT Nguyễn Văn Thiệu đồng thời phá hoại cuộc bầu cử. Trước đây người ta c̣n nghi ngờ chuyện nầy, nhưng sau 1975, chính Lê Văn Nuôi, cán bộ Cộng Sản nằm vùng, công tác địch vận trong hàng ngũ sinh viên học sinh Saigon trở thành Chủ Tịch Thành Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Thành Phố Hồ Chí Minh đă xác nhận. Đó là việc ông Nguyễn Cao Kỳ - phó tổng thống chính quyền Sài G̣n - vào tháng 9-1971 đă cho phong trào SVHS Sài G̣n mượn một ngôi nhà trong dinh phó tổng thống của Kỳ để làm trụ sở chỉ huy cuộc đấu tranh chống bầu cử tổng thống lúc đó. Theo yêu cầu của Tổng hội Sinh Viên và Tổng đoàn Học Sinh Sài G̣n, Nguyễn Cao Kỳ đă tiếp một phái đoàn đại diện SVHS tại tư dinh của Kỳ ở trại Phi Long - trong khuôn viên sân bay Tân Sơn Nhất. Phái đoàn khoảng mười người mà chính ông Nguyễn Cao Kỳ đă biết họ là ai, gồm Huỳnh Tấn Mẫm, Hạ Đ́nh Nguyên, Vơ Như Lanh, Nguyễn Thị Yến, Phan Công Trinh, Lê Văn Nuôi... Trong lần họp mặt, ông Nguyễn Cao Kỳ đă đồng ư cung cấp trụ sở mới, tiền bạc, lựu đạn… cho bọn Lê Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm…Như vậy chính ông Nguyễn Cao Kỳ v́ quyền lợi cá nhân đă dùng thành phần cộng sản để đánh lại chế độ Việt Nam Cộng Ḥa trong lúc chính ông ta là Phó Tổng Thống !

    - Trước ngày 30.4.1975 nếu ông Nguyễn Cao Kỳ cũng đào ngũ bay ra hạm đội 7 như một số tướng lănh và sĩ quan khác th́ chẳng nói làm ǵ. Đàng nầy, trong giờ Sàig̣n hấp hối, ông Nguyễn Cao Kỳ đến Hố Nai ‘lếu láo’ với những người quyết tâm chống cộng rằng sau lưng các anh c̣n có tôi ! Nói xong liền lên máy bay và thẳng ra biển. Không thể chấp nhận hành động của một vị Tư Lệnh Không Quân trong giờ phút cuối cùng của Miền Nam.

    - Ra đến hải ngoại, ông Nguyễn Cao Kỳ đă làm ǵ cho tập thể người Việt Tỵ Nạn ngoài việc đi ‘ăn quỵt’ và ‘lấy vợ’ của bạn bè thuộc cấp !!! Quan trọng hơn hết, sau khi thất bại ở Mỹ, Ông Kỳ lại cúi mặt quay trở lại ôm chân kẻ thù để kiếm ăn và cầu vinh. Ước vọng của ông Nguyễn Cao Kỳ về xin Hà Nội một chân Thứ Trưởng Ngoại Giao Lưu Động để đi khắp thế giới nhằm giải độc cho cộng sản. Nhưng ông đă thất bại, dù tập đoàn Hà Nội thuộc loại ngợm xuất thân từ rừng nhưng bọn chúng cũng không muốn thí một chức vụ nào cho loại người vô liêm sỉ như Nguyễn Cao Kỳ.

    Cá nhân tôi đă viết về ông Nguyễn Cao Kỳ từ nhiều năm qua, nay ông ta nằm xuống, tôi chỉ xin vắn tắt vài hàng gọi là để chấm dứt chuyện ruồi bu Nguyễn Cao Kỳ và cũng mong cơ hội nầy, nhằm nhắn với bất cứ ai đă một thời cầm súng chống cộng sản, nay lại khăn gói về sụp lạy dưới chân kẻ thù v́ chén cơm thừa và chút danh hăo. Có thể xem đây là bài học của người Việt Quốc Gia, họ sẽ không tha thứ bất cứ những ai bưng bô cho cộng sản, như cao bồi rỗng ruột Nguyễn Cao Kỳ !

    Đinh Lâm Thanh

    30.7.2011

    * Source: http://www.hvhnvtd.com/

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •