Cách đây một tháng, Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama đă mời Chủ Tịch Việt Nam Trương Tấn Sang đến thăm Toà Bạch Ốc để hai nước có thể tạo thêm sự gắn bó và hợp tác. Chuyến thăm ấy là lần thứ ba sau năm 1975 mà một vị lănh đạo của Đảng Cộng Sản Việt Nam đă được một vị tổng thống Hoa Kỳ tiếp đăi. Hai lần trước là do tổng thống tiền nhiệm, tổng thống George W. Bush, đă mời thủ tướng Phan Văn Khải và chủ tịch Nguyễn Minh Triết sang viếng thăm Hoa Kỳ.
Đây là các tin mà ai cũng đă biết. Nhưng tôi nhắc lại đây hôm nay v́ sự kiện này cho thấy là cách đây hơn 30 năm điều mà ông Hoàng Cơ Minh nói vẫn c̣n chính xác, c̣n có thể áp dụng vào công cuộc đấu tranh ngày hôm nay:
“Dân tộc Việt Nam chúng ta sẵn sàng chấp nhận mọi hy sinh gian khổ để giải quyết vấn đề Việt Nam của người Việt Nam, và chúng ta kêu gọi thế giới hăy cộng tác với chúng ta để giải quyết vấn đề Việt Nam của thế giới, v́ đây cũng là trách nhiệm của các quốc gia trên thế giới.” phát biểu của Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh, Chủ Tịch MTQGTNGPVN, tại Đại Hội Chính Nghĩa ngày 30 tháng 4, 1983, thủ đô Hoa Thịnh Đốn.
Ngược gịng thời gian, từ lúc cộng đồng Việt Nam hải ngoại mới rời khỏi các trại tỵ nạn, ông Hoàng Cơ Minh đă thành lập Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam (MTQGTNGPVN) v́ hiểu rằng là trước sau, các quốc gia đă đón nhận những người tỵ nạn cũng sẽ quên đi các hành động phạm nhân quyền của đảng cộng sản Việt Nam nếu cảm thấy rằng việc hợp tác với chế độ cộng sản sẽ có lợi về mặt kinh tế hoặc chính trị. Nhận định này với sự việc hai vị tổng thống Hoa Kỳ, một thuộc đảng Cộng Ḥa, một thuộc đảng Dân Chủ đă mời các lănh đạo cộng sản Việt Nam đến thăm Hoa Thịnh Đốn, cho thấy suy nghĩ của ông Minh quả là không sai.
Ông Hoàng Cơ Minh đă chủ trương xây dựng một nước Việt Nam “dân giầu, nước mạnh.” Dân giầu ở đây không chỉ giới hạn vào tiền và vật chất, mà giầu t́nh nghĩa, giầu cơ hội phát triển và tiến lên. Nước mạnh không chỉ đề cập đến sức mạnh “cứng” là quân sự, nhưng mà cả “sức mạnh mềm,” là dân trí, là văn hoá xă hội, mà tất cả sẽ xác định vị trí tương đối của VN trên bàn cờ thế giới. Hơn nữa, thế nào là mạnh, thế nào là giầu có thể thay đổi theo thời gian, theo những mục đích luôn luôn thay đổi.
V́ thế, ông Minh đă kêu gọi người Việt khắp nơi hợp tác với ông và Mặt Trận để canh tân đất nước Việt Nam, mà trong đó, bước đầu tiên là lật đổ chế độ độc tài cộng sản Việt Nam. Ông Minh đă phân biệt rất rơ giữa hai giai đoạn đấu tranh: trước tiên là chấm dứt chế độ cộng sản, sau đó là tiến tŕnh canh tân đất nước không ngừng.
Tách biệt hai việc này khỏi nhau là v́ hai việc này không thể góp lại thành một hay theo đuổi song song. Lư do là v́ đảng cộng sản là nguyên nhân căn bản chặn đứng hay làm biến dạng mọi nỗ lực canh tân, đẩy chệch các cơ hội phát triển đất nước cho nên những nỗ lực canh tân đất nước sẽ là vô ích và bị méo móp nếu được tiến hành trong khi chế độ cộng sản vẫn c̣n hiện hữu.
Cụ thể ở dưới chế độ Cộng sản biến thái hiện nay, khi sự hiểu biết là yếu tố chọn lựa giao trách vụ th́ bằng giả trở thành giải pháp cho các cán bộ lănh đạo. Tự do tôn giáo là yêu cầu sinh hoạt của một xă hội b́nh thường, th́ các cán bộ mặc áo tu hành ru ngủ quần chúng bằng các nghi thức mê tín hay khai thác thị hiếu. Khi không thể thi hành chính sách ngăn sông cấm chợ nữa, th́ tất cả mọi hoạt động xă hội dồn vào buôn và bán: bán lao động, buôn xác thịt của cả phụ nữ lẫn thiếu nhi, vân vân. Nói tóm tắt th́ xă hội tràn ngập tệ trạng của tất cả các tệ nạn xă hội tại Việt Nam để phục vụ cho túi bạc của những kẻ cầm quyền đứng trên luật pháp.
V́ thế mà ông Minh đă ưu tiên nhắm vào đảng cộng sản, kêu gọi mọi người tham gia Kháng Chiến. Tại hải ngoại ông Minh đă vận động đồng bào ngưng gởi tiền về Việt Nam, làm việc với các chính giới để đừng hợp tác với chế độ cộng sản. Tại quốc nội ông và các chiến hữu của ông đă lập chiến khu, lập đài phát thanh Kháng chiến để khuyến khích đồng bào trong nước tổ chức một cuộc tổng nổi dậy.
Nhiều người đă xuyên tạc h́nh ảnh người kháng chiến quân cầm súng, cho rằng ông Minh muốn tiếp diễn một cuộc chiến tranh vơ trang với đảng cộng sản. Nhưng điều này đă bị diễn giải hoàn toàn sai trật. Các Kháng Chiến Quân đi về Việt Nam qua đường bộ cần vơ khí để tự vệ, và cương lĩnh nói rơ là để khơi mào và yểm trợ tổng nổi dậy toàn dân.
Ư niệm “tổng nổi dậy” của ông Minh căn cứ trên cái thực tế là một chế độ thực sự v́ dân là bởi v́ thực quyền do dân trao cho. Khi dân nhất tâm giành lại cái quyền của ḿnh v́ có khả năng tự bảo vệ trên tinh thần mỗi người là một pháo đài, mỗi làng xă là một chiến khu, th́ chế độ không thể tồn tại. Hay nếu có tràn ngập vơ khí trấn áp th́ cũng chỉ nắm giữ kiểm soát các vùng đô thị tập trung, chứ không thể ở các làng quê thôn xóm xa xôi. Tôi nghĩ rằng đó cũng là tinh thần mà hiến pháp Mỹ cho người dân có quyền mang vơ khí. Tinh thần tự vệ của người dân Việt Nam đă được ông Hoàng Cơ Minh xác định rơ trong bài diễn văn đọc trước Đại Hội Chính Nghĩa ngày 30 tháng 4, 1983 tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn:
“Chúng ta không hiếu chiến, chúng ta không mở cuộc chiến tranh mới, mà chúng ta tiến hành một cuộc đấu tranh giải phóng. Nếu sức mạnh chính yếu của chiến tranh đến từ ṇng súng, đến từ đại bác, xe tăng, th́ sức mạnh chính yếu của đấu tranh giải phóng đến từ con tim, đến từ quyết tâm của con người. Sức mạnh chính yếu của đấu tranh giải phóng đến từ hàng triệu con tim rực lửa căm hờn, quyết tâm tiêu diệt tập đoàn bạo quyền Việt Cộng.”
Nhận định trên của ông Hoàng Cơ Minh tuy đă hơn ba thập niên nhưng giá trị của những ư tưởng ấy chưa hề giảm.
T́nh h́nh thế giới có thay đổi, nhưng bản chất của vấn đề mà ông Minh muốn giải quyết không thay đổi. Đảng cộng sản vẫn c̣n đó, đứng trên đầu dân Việt, chận đường phát triển và vươn lên của dân tộc. Bên cạnh đó v́ quyền lợi kinh tế chính trị, đă có nhiều quốc gia đă chính thức công nhận quyền lănh đạo của chế độ cộng sản độc tài. Nhưng sự công nhận của ngoại quốc cho một chế độ không nhất thiết giữ cho chế độ đó măi măi tại vị, khi mà người dân nhất quyết giành lấy quyền sống của ḿnh.
Cho nên như ông Minh đă nói, chính người Việt phải giải quyết vấn đề của nước Việt, không chờ mong vào quốc tế làm giùm được. Và lịch sử của ba thập niên qua cũng cho thấy là một cuộc tổng nổi dậy của dân có thể gây nên những biến chuyển kinh thiên động địa: Khối Liên Xô đă vỡ, Cách Mạng Cam tại Ukraine đă chống lại sự tham nhũng trong cuộc bầu cử tổng thống tại đó, và gần đây nhất những cuộc biểu t́nh tại Ai Cập đang làm biến chuyển nước này.
Sẽ có người cho rằng những điều ông Hoàng Cơ Minh đề ra cách đây ba thập niên không c̣n áp dụng được v́ không hợp thời, quá khó thực hiện. Nhưng đối với riêng tôi th́ trong 30 năm qua người VN không mấy ai nhận xét được vấn đề rơ và chính xác bằng ông Hoàng Cơ Minh. Trong đời này không có ǵ quá khó, không làm được; chỉ sợ là ḷng người không muốn làm hay dám làm. Tương lai Việt Nam có giầu mạnh hay không là sẽ do từng ḷng mỗi chúng ta vững hay không.Cũng như tương lai của mỗi người là do sự làm việc nhiều ít của mỗi người chứ không do sự xin xỏ bố thí.
Vũ Nhân Phong
tamthucviet.com
August 28, 2013
Bookmarks