Không đánh nhau không xong'
Cuối tháng 1 năm 1979 Đặng Tiểu B́nh thăm Mỹ, được Tổng thống Carter đón tiếp với nghi lễ rất cao, hai nước quyết định thiết lập quan hệ ngoại giao, và không biết c̣n bàn bạc ǵ nữa? Trên đường về nước Đặng Tiểu B́nh ghé qua Nhật Bản.
Trước những t́nh h́nh trên, một số anh em nghiên cứu chúng tôi đă khẳng định khá sớm: hai nước anh em thân thiết như răng với môi này không đánh nhau một trận không xong!
Lính Trung Công bị bắt tại Phố Lu
Lư trí mách bảo như vậy, thậm chí c̣n mách bảo hơn nữa: Trung quốc đă từng gây cuộc chiến tranh biên giới với Ấn Độ và nhất là với Liên Xô và cả hai lần họ đều bất ngờ ra tay trước.
Thế nhưng về mặt t́nh cảm (bây giờ nh́n lại th́ c̣n có cả sự ngây thơ, cả tin nữa) vẫn hy vọng dù chỉ là chút ít thôi: quan hệ Việt Trung đă từng gắn bó, sâu nặng như vậy, họ không thể một sớm một chiều trở mặt được.
Không nói tới những khoản viện trợ to lớn có hiệu quả, những t́nh cảm thân thiết như anh em trước đây, mà ngay trong những giờ phút căng thẳng này, tôi vẫn không thể quên được những việc làm tốt hay tỏ ra biết điều của một số cán bộ Trung Quốc:
Năm 1977, Nhà máy dệt Vĩnh Phúc do Trung Quốc viện trợ cho ta, sau một hồi chạy thử vẫn không hiện đúng màu nhuộm cần thiết, một kỹ sư Trung Quốc đă bí mật cung cấp cho ta bí quyết. Khi các chuyên gia Trung Quốc khác thấy kết quả đó, không biết do ai chỉ đạo, họ đă “xử lý” một cách tàn bạo, anh bị đánh tới chết.
Khi đoàn chuyên gia Trung Quốc thi công cầu Thăng Long bị cấp trên của họ điều về nước, một số đồng chí đă để lại khá nhiều bản vẽ, tài liệu kỹ thuật về chiếc cầu này cho ta. Tôi biết chiếc cầu Chương Dương do ta tự thiết kế thi công sau này đă dùng một số sắt thép do phía Trung Quốc đưa sang để dựng cầu Thăng Long.
Mặc dù khi truyền h́nh trực tiếp , Trung Quốc không thể cắt được câu nói lỗ măng của Đặng Tiểu B́nh: Việt Nam là côn đồ, nhưng báo chí chính thức ngày hôm sau của Trung Quốc đă cắt bỏ câu này khi đưa tin ( chỉ c̣n đăng câu “phải dạy cho Việt Nam bài học” , nghĩa là đỡ tệ hơn).
C̣n tiếp...
Bookmarks